*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Ngọc Hân – Diễn đàn

Tiệc rượu tiến hành được hơn phân nửa, ngôi sao, đạo diễn, nhà đầu tư – đám thương gia quen biết nhau trò chuyện vui vẻ, không khí cả hội trường vô cùng thân thiện. LQĐ

Đúng lúc này, đám người đứng gần cửa hội trường đột nhiên yên lặng, khiến đám khách khứa không biết xảy ra chuyện gì tò mò nhìn về phía cửa, Tô Dục vẫn đứng bên cạnh Lý Thụy nãy giờ cũng nhìn theo đám người kia, chỉ thấy Lục Bắc Minh đi giày Tây được một đám bảo vệ bao xung quanh đi về phía sân khấu hội trường, sau lưng vẫn là người đàn ông hờ hững đi theo như trước mà Tô Dục đã từng gặp một lần ở trong thay máy, chắc là thư ký của anh ta….

Cả người Lục Bắc Minh khí thế nghiêm nghị, khiến mọi người không tự chủ lùi ra hai bên, tạo thành một đường đi rộng rãi, đám người vốn muốn “Ôm đùi” bị khí thế của anh áp bức không dám tiến lên, cả hội trường như bị đóng băng, thoáng chốc yên tĩnh không tiếng động.

Lạc Bắc Minh không hề dừng bước, trực tiếp đi lên sân khấu, với tư cách là nhà tổ chức tiệc rượu lần này, anh đã có một bài phát biểu. Mặc dù giọng điệu anh phát biểu thong thả, đơn giản rõ ràng vắn tắt, gần như không có bất kỳ điểm nhấn và cảm xúc mãnh liệt nào, nhưng đám khách khứa vẫn dùng 12 vạn phần nhiệt tình để vỗ tay, mấy ngôi sao nữ không còn rụt rè như trước, như thể sợ Lục Bắc Minh không nghe được tiếng vỗ tay chói tai của mình.

Khi Lục Bắc Minh xuống sân khẩu, có mấy vị thân phận tương đối cao tiến lên bắt chuyện, cũng có mấy ngôi sao do dự đi lên hay không, bọn họ sợ uy thế của anh, nhưng cũng không đành lòng buôn tha cơ hội kết giao tốt như vậy. Có điều loại suy nghĩ trong đầu này rất nhanh bị phá tan khi một thiên hậu cao ngạo tự tin tiến lên bắt chuyện nhưng bị thờ ơ, đồng thời có chút hả hê nhìn thiên hậu kia không tự biết thân biết phận, sau đó không còn ai nguyện ý rước lấy xui xẻo nữa.

Lý Thụy cũng chậm rãi đi lên, mặc dù từ trước tới nay chuyện buôn bán của Lạc thị và Tô thị là nước sông không phạm nước giếng, bản thân Lý Thụy cũng không quen Lạc Bắc Minh, nhưng là tâm phúc của nhà họ Tô, trong trường hợp này chào hỏi một tiếng là hành vi lễ phép. Hơn nữa…… Lý Thụy nhìn thoáng qua Tô Dục bên cạnh, dù sao Tô Dục cũng là người cầm lái tương lai của Tô thị, làm quen gia chủ nhà họ Lạc cũng tốt. 

Tất nhiên Tô Dục hiểu dụng ý của Lý Thụy nên cũng đi theo.

Người xung quanh thì 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play