“Ngươi nói ngươi chính là hán tử ném môi ma khỏi nhà ca nhi kia?!” Vương Anh cao giọng, như thế rất tốt, tuy rằng cửa đóng lại, nhưng mà những người đứng ở bên ngoài vẫn nghe được, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc không kém gì so với Vương Anh. Vốn cảm thấy việc này không thể tin nổi, không nghĩ đến hóa ra là sự thật, khiến cho bọn họ không biết nói cái gì mới được, hơn nữa, gia cảnh người này xem như cũng giàu có, lại còn tự mình mang lễ tới cửa, thật đúng là cầu hôn Minh ca nhi sao?!
Đường Xuân Vanh rất muốn ôm mặt, vì sao a mẫu lại chọn nghe những thứ không quan trọng kia, còn cái quan trọng nhất lại quên mất, hán tử kia là muốn cầu hôn ca ca hắn, muốn cho a mẫu đi cùng hắn là vì giữ thể diện cho ca ca, hắn nghe vậy sửng sốt nửa ngày vẫn không thể phản ứng lại được.
Lý Phong ngồi thẳng người, mắt nhìn thẳng, nhưng bàn tay đặt ở trên đùi đã có chút mồ hôi, nếu như Đường Xuân Minh ở chỗ này nhất định sẽ nói cho hai chủ nhân của nơi này biết, kỳ thực Lý Phong đang căng thẳng, không nên bị vẻ ngoài của hắn lừa dối.
Lý Phong cảm thấy cần phải đem chuyện này giải thích rõ ràng, tuy rằng hắn cũng không phải là một người nói xấu người khác sau lưng, nhưng vẫn cứng rắn mở miệng nói, “Xin nhạc mẫu yên tâm, môi ma kia có tâm địa xấu, hơn nữa hán tử kia không chỉ có con phu lang trước để lại, hơn nữa trong nhà còn rối loạn, huống hồ người kia tới không phải là nhìn trúng Minh ca nhi, mà là nhắm vào chuyện làm ăn của Minh ca nhi cùng tửu lâu Cẩm Ký, dù ở góc độ người ngoài, ta cũng không thể để cho Minh ca nhi chịu nhục.”
Đường Xuân Vanh vừa nghe thấy vừa tức giận lại vừa cảm động, không nghĩ tới ca ca ở thôn Bình Sơn còn bị người bên ngoài bắt nạt, trong nhất thời cảm thấy hán tử này rất có nghĩa khí, nên đối phó với người rắp tâm bất lương như vậy, nếu không phải là không đúng hoàn cảnh, hắn hận không thể hét lớn một tiếng, “Làm rất tốt!”
Mà Vương Anh suýt chút nữa phun máu, được rồi, người làm mối kia thực sự là tâm địa bất lương, đây cũng không phải cọc hôn nhân tốt, hán tử kia đừng tưởng rằng nói nghĩa khí như vậy liền có thể coi hắn là người đàng hoàng, cũng chỉ có đứa con trai ngốc của hắn mới coi hắn là ân nhân mà đối xử, cuối cùng, còn không phải là sợ Minh ca nhi bị người khác đoạt đi sao, ngay trước mặt người trong thôn ném môi ma từ trong nhà Minh ca nhi ra ngoài, còn không phải là xác thực tin đồn Minh ca nhi đã có tư tình sao, phải nói, đây chính là hán tử giảo hoạt nhất.
Nhưng mà nhìn lễ vật hắn mang đến, đối với người nhà quê mà nói, phần lễ này vô cùng nặng, điểm tâm, vải vóc, đường, đầy đủ mười cân thịt, còn có một bộ văn phòng tứ bảo đầy đủ, tính sơ cũng biết tốn không ít bạc. Mặc dù hán tử kia có chút giảo hoạt, nhưng là một người thành thực, tình huống của con riêng thế nào sao hắn lại không biết, trước đó người bên ngoài còn nói con riêng hắn trèo cao, ca nhi mang theo hai đứa con tái giá sao có thể tái giá được vào một nhà tốt.
“Ngươi là người thôn Bình Sơn sao? Sao trước kia chưa từng nghe về ngươi?”Vương Anh không tỏ rõ thái độ, mà là hỏi gốc gác người này, kỳ thực hắn cũng không phải hoàn toàn không biết ngọn ngành, nhìn bộ dáng hung thần này của hắn là biết được hắn là tiểu tử Lý gia vừa mới trở về từ chiến trường kia, lại xảy ra tranh chấp với một nhà đại bá, tuy rằng lời đồn thường là đứa cháu trai kia không có thân tình, nhưng Vương Anh nghe xong lại cảm thấy buồn cười, công khai chiếm phòng ở cùng ruộng của cháu trai lại là thân tình sao? Chỉ là người này có chút thủ đoạn mới đem tất cả thứ đó đều cầm về, khiến cho nhà đại bá kia không còn cách nào chỉ đành dựa vào tin đồn làm bại hoại danh tiếng của cháu trai nhà mình.
“Đầu năm nay ta mới trở về từ phương Bắc, Lý Chính trong thôn Bình Sơn chính là nhà đại bá ta, nếu như ngài có thể đồng ý, nhà đại bá nhất định sẽ ra mặt giúp ta chủ trì, ” Bàn tay Lý Phong âm thầm siết chặt, trong lòng càng ngày càng căng thẳng, nhưng mà ánh mắt càng ngày càng kiên định, ánh mắt nhìn thẳng phía trước không thay đổi, “Còn đồn đãi từ thôn Bình Sơn, xin ngài cùng em vợ yên tâm, ta chắc chắn sẽ không phụ lòng Minh ca nhi, hắn là ca nhi rất tốt.”
Xuyên thấu qua hiện tượng thấy bản chất, nếu như chính mình có một tiểu ca nhi, nghe được lời nói này chỉ sợ cũng sẽ động tâm, các cái khác đều là hư danh, thực sự sống tốt đau lòng ca nhi mới là quan trọng nhất: “Nói rõ như vậy là Minh ca nhi đồng ý đùng không ? Vậy tại sao ngươi còn phải tìm nhà chúng ta? Ta không tin ngươi lại không biết quan hệ hiện tại của chúng ta.”
“A Mẫu…” Cái này hỏng, Vương Anh không chờ con trai ngốc nói xong liền dùng ánh mắt ngăn hắn lại.
“Minh ca nhi rất coi trọng người đệ đệ là A Vanh, ta không hy vọng hắn có gì nuối tiếc, hơn nữa không có gia đình mẹ đẻ chống đỡ, Minh ca nhi cũng sẽ mất chút mặt mũi, dù cho ta không để ý, nhưng ta không hy vọng người ngoài nói Minh ca nhi cái gì, xin nhạc mẫu cùng em vợ khổ cực đi một chuyến này, ta sẽ phi thường cảm kích.” Lý Phong vô cùng trịnh trọng nói.
Lời này khiến cho trong lòng Vương Anh thoải mái hơi chút, nếu như hán tử kia nói cái gì mà Minh ca nhi coi trọng hắn ngược lại sẽ khiến cho hắn cảm thấy rất giả tạo, nghe xong cũng không thoải mái, hắn chính là người như vậy, cho nên phất phát tay nói, “Được rồi, ngươi đừng nói thêm gì nữa, dù sao Minh ca nhi cũng đồng ý chúng ta cũng không thể quyết định thay hắn, chỉ cần hắn không hối hận liền được, các ngươi xác định ngày rồi cho người truyền tin đến, chúng ta nhất định sẽ đến. Nhưng mà có một chuyện, dù sao Minh ca nhi cũng còn đang trong hiếu kỳ của hán tử khác, các ngươi cũng không thể quá phô trương, khiến cho người ta gièm pha.”
Trong lòng vẫn còn có chút mụn nhọt, lời này nói không chút lưu tình, không biết hán tử kia nghe xong có thể không thoải mái trong lòng hay không, nhưng mà hắn nói cũng không sai, nếu như chỉ như vậy liền không thoải mái thì việc hôn nhân này coi như xong, nghĩ đến tiểu ca nhi A Lâm kia, hắn còn có chút đau lòng, hi vọng sau này A Lâm ở chung cùng bố dượng không khó khăn như hắn cùng Minh ca nhi.
“Cảm tạ nhạc mẫu, ý của Minh ca nhi cũng như vậy, chờ đến khi chọn xong ngày thì chỉ mời mấy nhà thân cận đến ăn cơm, cái khác chờ đến khi Minh ca nhi ra hiếu cũng không muộn.” Lý Phong cũng không cảm thấy không thoải mái, hắn thực sự là sau khi Triệu Đại Hổ đi mới biết Minh ca nhi, nói cái gì cũng xoá bỏ không được sự tồn tại của Triệu Đại Hổ, dù cho trong lòng vô cùng không thích cách làm của hán tử này, nhưng hắn không có quyền chỉ trích.
Thấy Lý Phong không trở mặt, đương nhiên Vương Anh cũng không có cách nào nhìn ra được cái gì từ khuôn mặt này, ngược lại Vương Anh cũng có cái nhìn cao hơn về hắn, dù cho là hắn, trong lòng cũng có chút mụn nhọt với phu lang trước kia của đương gia a, dù cho đương gia không còn mụn nhọt này cũng không giảm xuống, ai bảo tên kia đến khi sắp chết rồi vẫn còn nhớ đến người kia, hắn có thể thoải mái mới là lạ. Đứng dậy nói: “Ở lại ăn chút cơm đi, đỡ phải để người bên ngoài bàn tán. A Vanh, ngươi tiếp đón Lý Phong ca, ta đến phòng bếp nhìn chút.”
“Được rồi, A Mẫu.” Đường Xuân Vanh không thể từ chối được.
&&&
Lý Phong ở lại Đường gia ăn cơm sau đó tự mình đưa em vợ đến học đường rồi mới trở về, kỳ thực, dưới cái nhìn của hắn, nhạc mẫu đúng là dễ nói chuyện, Minh ca nhi đồng ý hắn liền không nói gì nữa, nhưng mà em vợ sau khi thoát khỏi nhạc mẫu lại hỏi thêm hắn một số vấn đề khác, nhìn như muốn đào cả gốc rễ của hắn lên mới chịu bỏ qua, chỉ lo hắn bắt nạt ca ca hắn.
Lý Phong không để ý, bởi vì vị đệ đệ này là quan tâm Minh ca nhi mới hỏi hắn như vậy. Sau khi đến học đường xuống ngựa, em vợ còn bỏ lại câu nói: “Sau khi ta nghỉ học sẽ đến gặp ca ca.” Sau đó xoay người chạy vào lớp học. Lý Phong cười thầm, tiểu tử này sợ là muốn đích thân đi hỏi ca ca hắn xem có thực sự muốn kết hôn với hắn hay không đây.
Ngày hôm nay hắn đặc biệt đưa đại lễ đến là muốn hòa hoãn quan hệ của Minh ca nhi cùng mẹ kế, đợi đến khi Minh ca nhi sinh còn còn có thể mời mẹ kế đến chăm sóc Minh ca nhi một chút, dù sao có rất nhiều chuyện hán tử như hắn không biết hoặc là không tiện làm.
Sau khi Lý Phong rời khỏi thôn Trấn Sơn Đường gia lại náo nhiệt hẳn lên, không ngừng có người tới cửa hỏi Vương Anh tình huống của con riêng hắn, không nghĩ tới dưới tình huống đang bảo vệ hiếu thân thể lại có con mà Minh ca nhi còn có thể tìm được một… Mãnh hán! Hơn nữa trước đó khi Lý Phong đi ra, người vẫn chưa rời đi liền nhìn thấy được hình dáng của Lý Phong, tướng mạo kia… Thật đúng là xứng với hình tượng mãnh hán, thực sự là hung thần, mắt lạnh quét qua, liền có thể khiến hai tay hai chân người ta như nhũn ra, Minh ca nhi lại dám gả cho người hung dữ như vậy? Sẽ không phải là bị bức ép chứ?
Vương Anh nghe được lời mấy người này nói liền cười không ngừng, chỉ bằng tính tình hiện tại của đứa con riêng này của hắn, thực sự là không phải người nào cũng có thể bức bách được. Năm nay tuy rằng hắn chỉ đến thôn Bình Sơn có một chuyến, nhưng mà con trai thường đi a, lúc về thường xuyên kể những chuyện con riêng làm cho hắn nghe, từng tí từng tí hắn cũng đoán ra được đứa con riêng này đã thay đổi.
Đương nhiên, cũng có nhiều người nhìn thấy Lý Phong cưỡi ngựa cùng mang theo lễ vật đến, đều nói ánh mắt của Minh ca nhi thật tốt, hán tử kia dù cho hung ác nhưng cũng có tiền đồ a, sau này theo người này cũng có thể coi là có tiền đồ tốt, nhìn xem lần này ra tay hào phóng như vậy, nói không chừng sau này Đường gia cũng có thể thơm lây theo.
Vương Anh mặc kệ những người này nói gì, nếu như thật sự đem bọn họ bỏ vào trong lòng, những ngày tháng của hắn sao có thể sinh sống được, bực bội cùng những người này hắn đã sớm chết rồi, hắn đã nhận ra từ sớm.
&&&
Lúc Lý Phong về đến nhà, ba đứa bé vẫn còn đang hầu hạ con ngựa con của mình a, vì xứng với cái tên Kinh Phong kia, ba đứa vắt óc suy nghĩ, đặt cho ngựa con cái tên Đạp Vân, nhưng vì bây giờ còn nhỏ, nên nhũ danh liền gọi là Tiểu Vân, từng đứa từng đứa gọi Tiểu Vân hưng phấn không ngừng.
“Phong thúc thúc, con đút cà rốt cho Tiểu Vân, nó ăn rất vui vẻ a.” A Lâm hưng phấn nhào tới, cảm giác mình đã làm được một chuyện rất không bình thường.
Lý Phong ôm lấy A Lâm, liếc mắt nhìn Minh ca nhi đi ra, trong mắt không giấu được ý cười, thái độ thân thiết của A Lâm đối với mình không thay đổi chút nào, có thể thấy được A Lâm cũng không ngại thân phận mình thay đổi.
Ở thời điểm sáng sớm Lý Phong đến thôn Trấn Sơn, tối qua Đường Xuân Minh cũng nhắc đến chuyện thân phận của Lý Phong thay đổi với A Lâm, ngoài dự kiến của Đường Xuân Minh, A Lâm không hề có chút phản đối, thậm chí không thể chờ được mà muốn cho Phong thúc thúc của nó nhanh chóng chuyển vào.
“Phong thúc thúc tốt hơn cha nhiều, Phong thúc thúc sẽ mang A Lâm chơi, Phong thúc thúc sẽ bảo vệ A Lâm cùng A Mẫu…” A Lâm đếm đếm đầu ngón tay nghiêm túc đếm ưu điểm của Phong thúc thúc của nó, cuối cùng đáp lại một câu, “Đại Mao ca cùng Nhị Mao ca nói rồi, sau khi lấy xong Phong thúc thúc sẽ càng đối xử tốt với A Lâm.” Cái miệng nhỏ của A Lâm giờ càng ngày càng biết ăn nói, nhìn xem mấy câu này có thứ tự đến mức nào a.
Hóa ra là hai tên tiểu tử thối kia nói thầm với A Lâm sau lưng hắn, cái này khiến cho Đường Xuân Minh không dự đoán được, ban đầu hắn còn sợ có người cố ý ở trước mặt A Lâm nói xấu khiến cho nó nảy sinh tâm lý bài xích với Lý Phong, cũng may tuy rằng A Lâm nhìn hoạt bát hơn nhiều cũng vẫn không thích đi lại trong thôn, nhiều nhất cũng chỉ có chơi đùa cùng Tiểu Trụ nhà Triệu lục thúc.
Sợ là chuyện ngựa con lần này khiến cho ba đứa bé càng yêu thích Phong thúc thúc của bọn chúng hơn, con ngựa này được mua cũng thật đúng thời điểm, hiện tại dù cho có người nói Lý Phong làm bố dượng hà khắc với con riêng cái gì đó, chỉ sợ cũng sẽ không nghe lọt tai.
“Đều nói xong rồi, ít hôm nữa chọn được ngày liền mời bọn họ lại đây. Đúng rồi, buổi tối A Vanh muốn đến, chờ tí nữa ta lại đi bắt ít dã vật cùng cá về, buổi tối thêm món ăn.” Lý Phong thành thật bàn giao, đem căng thẳng đều đặt lại đáy lòng.
“Tốt lắm, ta cũng đoán rằng hắn sẽ tới.” Đường Xuân Minh cười cười, có thể đợi được đến lúc này chỉ sợ là do mẹ kế hắn áp chế.
Buổi tối, quả nhiên Đường Xuân Vanh đến, nhưng mà không nghĩ đến tình huống hắn nhìn thấy khác xa so với tưởng tượng của hắn, hán tử này đã đăng đường nhập thất nghiễm nhiên đem nhà của ca ca hắn giống như nhà mình, tận mắt nhìn thấy cảnh tượng như vậy mùi chua trong lòng Đường Xuân Vanh từng trận từng trận bốc lên, thật vất vả mới thân cận cùng ca ca, mắt thấy ca ca đã lại bị người khác bắt cóc.
Ngày hôm nay hắn đều không có tâm tư nghe phu tử giảng bài, mọi tâm tư đều chuyển đến trên người đại ca cùng Lý Phong, càng nghĩ càng cảm thấy không đúng. Hắn không nghĩ tới ca ca sẽ tái giá nhanh như vậy, dù dưới cái nhìn của hắn ca ca không có chỗ nào không tốt, nhưng người khác lại thấy dù sao cũng là người đã từng gả hơn nữa lại mang theo con, cũng không phải là đối tượng tốt, vì vậy hắn luôn muốn thi được thành tích làm chỗ dựa cho ca ca tương lai ca ca mới có thể tìm được một người tốt, nhưng mà đảo mắt ca ca đã sắp trở thành của người khác.
Ở trong lòng hắn, ca ca thức văn thông tự, bản thân mình cũng đều là do phụ thân cùng ca ca cùng dạy bảo, có thể cần kiệm quản gia, so với hán tử còn có khả năng, ưu điểm không kể hết được, dù thế nào cũng đều cảm thấy người đã từng đầu quân như Lý Phong không xứng với ca ca mình, dưới cái nhìn của hắn, cái tên hán tử này cùng với Triệu Đại Hổ trước gần như là kẻ lỗ mãng, thật sự hiểu được bảo vệ ca ca sao? Đã từng có ví dụ trước đó, Đường Xuân Vanh càng sâu sắc không yên lòng, mãi mới chờ đến lúc khi tan học liền nhanh chóng chạy về Bình Sơn thôn.
“Ca, như vậy thật sự được không?” Đường Xuân Vanh kéo Đường Xuân Minh vào trong nhà tránh Lý Phong thì thầm nói chuyện, “Không phải là buổi tối hắn cũng ở lại không đi đấy chứ!” Vậy hắn liền kiên quyết không thể đồng ý.
“Nghĩ bậy gì thế, ” Đường Xuân Minh tức giận dùng ngón tay đâm trán đệ đệ, “Buổi tối hắn về nhà mình a, lại nói, ngươi xem bộ dáng hiện tại của ca ca, đống chuyện trong nhà không phải hắn làm thì còn ai làm nữa?”
Đường Xuân Vanh gãi đầu một cái, thật sự rất khổ não, ca ca bây giờ cũng coi như là có nghiệp lớn đi, dù cho ca không có mang thai nhưng một người làm thì sớm muộn gì cũng sẽ mệt chết, nhưng đáng tiếc mình cùng ca ca gia cách quá xa nên không thể thường xuyên đến chăm sóc, nhưng ngẫm lại lại không cam lòng: “Vậy hắn làm xong việc thì đi a, mà hiện tại khác gì là vào nhà ở chung đâu?”
Đường Xuân Minh bật cười vui vẻ, theo lời của hắn tiếp tục nói: “Nhưng mà hắn mặt dày không đi thì ta biết làm sao?”
Đường Xuân Vanh đen mặt: “Ca, người này chính là người da mặt dày không để ý đến ý kiến của người khác như ngươi đã nói đúng không, dùng lời đồn đãi đối phó với người như vậy không có tác dụng, ca, hắn có ép buộc ngươi không?”
“Ha ha…” Sao đệ đệ này của hắn lại đáng yêu như vậy, Đường Xuân Minh thực sự không nhịn được.
Mà Lý Phong ở bên ngoài nghe thấy tiếng cười không thèm thu liễm nào của hắn, không để ý đến huynh đệ hai người đang nói chuyện riêng liền trực tiếp xông vào, đỡ lấy hắn ảo não hắn, “Ngươi còn tiếp tục như vậy là muốn lại rút gân sao, hơn nữa bụng cũng sẽ không thoải mái, sao lại không chịu khắc chế một chút a.” Nói xong liếc mắt nhìn Đường Xuân Vanh một cái, em vợ nhìn như rất nghe lời này nói cái gì khiến cho Minh ca nhi cười thành như vậy, buổi sáng còn tốt, buổi tối lúc em vợ lại đây ánh mắt của hắn đã có chút không đúng.
Đường Xuân Vanh cũng hoảng rồi, không lo chuyện bị ca ca cười, trơ mắt mà nhìn Lý Phong ôm ca ca của hắn đến bên người, không ngừng xoa bóp nắm nắm ở bên đùi cùng bên hông, Đường Xuân Vanh giương mắt nhìn cái gì cũng không làm được, hắn làm sao hiểu được người mang thai sẽ thế nào, bây giờ mới biết được cười lớn như vậy đối với người mang thai cũng không tốt gì.
“Ca, ngươi đừng cười, ta không nói nữa được không?” Biết mình gây họa Đường Xuân Vanh gấp đến độ xoay quanh, chỉ có thể thỏa hiệp với ca hắn, hán tử này hình như trước mặt ca hắn cũng không giống như bình thường, bộ dáng sốt sắng không có chút làm bộ nào.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT