Ở chỗ sâu trong Thần quốc của Chúa tể Quang Huy, trên Thánh sơn là Thần điện của Chúa tể Quang Huy. Thần điện này được xây dựng trên đỉnh núi, chung quanh là vô số Tế đàn.
Trong Thần quốc, hàng trăm tín đồ đều mỗi ngày cầu nguyện, tín ngưỡng lực ngưng kết thành Thần tinh, xuất hiện trên Tế đàn. Những Tế đàn này chính là thứ được Chúa tể Quang Huy dùng để thu thập lực lượng.
Chế tạo Thiên Sứ, Chúa tể Quang Huy cũng không muốn dùng căn nguyên lực lượng của bản thân.
Căn nguyên lực lượng là thứ căn bản của Thần quốc, những tín đồ kia cũng là có thể mời chào từ các vị diện, mang vào trong thiên quốc. Chờ khi căn nguyên lực lượng trong thân thể tín đồ hoàn toàn biến mất, thì đó chính là lúc tử vong.
Căn nguyên lực lượng của một tín đồ càng cường đại, thì sẽ sống càng lâu. Điều này không có chút liên hệ nào với Chúa tể Quang Huy cả.
Gần đây Chúa tể Quang Huy có chút phiền não, hắn vừa mới tiêu diệt một Thần quốc xa xôi, giết chết một Thần linh cấp 15. Thần linh cấp 15 thì Chúa tể Quang Huy đã tiêu diệt rất nhiều rồi, lực lượng của hắn đã đạt tới cực hạn, nếu còn hướng về phía trước, thí sẽ vô cùng nguy hiểm. Nhưng mà hắn lại không làm sao để nắm giữ được quy tắc của Thần linh cấp 16 cả.
Nếu không hiểu được quy tắc, mà đi mạnh mẽ cắn nuốt quá nhiều Thần linh ngang cấp, thì sẽ khiến cho Thần quốc tan rã.
Như vậy thì bản thể của hắn cũng sẽ tiêu vong theo, Chúa tể Quang Huy không dám mạo hiểm như vậy.
Nếu mình thăng cấp tới cấp 16, thì đã sớm giết vào trong Myers đại lục rồi, cần gì phải để ý như vậy nữa?
Myers kia có sống lại, thì cũng chỉ là trình độ khoảng cấp 15 mà thôi.
Nhưng Myers đại lục là địa bàn của người ta, mình mà đi tới đó, thực lực sẽ bị áp chế. Nếu Myers dám đến Thần quốc của mình, thì tình huống sẽ trái ngược lại.
Hành hạ một Thần linh ngang cấp đến chết thì rất dễ dàng, chiến đấu giữa các Thần linh thì chưa từng là một đối một, thần chiến thì cần phải đánh cược tất cả gia sản, làm cho quân đoàn của mình đi hủy diệt Thần quốc của địch nhân.
- Phụ thần, trong vài ngày gần đây, số lượng Thần tinh có chút không thích hợp.
Một Thiên Sứ có đôi cánh màu đỏ đi vào Thần điện, nửa quỳ trước mặt Chúa tể Quang Huy, bẩm báo tin tức.
- Ta biết, quân đội tại tiền tuyến tổn thất hơi lớn một chút, thu hoạch Thần tinh sẽ ít đi.
Chúa tể Quang Huy thu lại suy nghĩ, nói với Thiên Sứ sủng ái nhất của mình.
- Không, phụ thần, số lượng giảm đi là hơi nhiều, tuy rằng trên tỉ lệ thì có chút liên quan tới tổn hại trong chiến tranh, nhưng mà đã vượt qua một phần trăm a!
- Ân?
Lúc này thì Chúa tể Quang Huy mới có chút cảnh giác, vượt qua một phần trăm, nên biết rằng, mình có tận mấy trăm ức tín đồ, một phần trăm Thần tinh này cũng tương đương với lực lượng sinh ra khi vài ức tín đồ cầu nguyện. Số lượng này cũng đã đủ để cung cấp cho Thần linh hưởng dụng rồi.
- Phụ thần, ta hoài nghi, có người đang đánh cắp tín ngưỡng lực lượng.
Chúa tể Quang Huy tựa vào vương tọa, thanh quyền trượng hơi nghiêng về phía trước, một luồng thần quang bắn ra, chiếu vào Thiên Sứ cánh đỏ, toàn thân Thiên Sứ cánh đỏ lập tức bị thần văn màu trắng bao phủ lại.
Vài vạn thần văn tiến vào trong thân thể Thiên Sứ cánh đỏ, Chúa tể Quang Huy nói:
- Hài tử của ta, đi đi, ta ban cho ngươi quyền được chinh chiến, hãy bắt lấy kẻ khinh nhờn dám đánh cắp tín ngưỡng này.
- Vâng, phụ thần.
Thần văn trong thân thể Thiên Sứ cánh đỏ lại một lần nữa xuất hiện, trong tay hắn, xuất hiện một thanh Kiếm vinh quang màu vàng kim, đó là thanh kiếm thần ban cho, ở trong Thần quốc của Chúa tể Quang Huy, đây cũng đã được coi như vũ khí mạnh nhất rồi.
Hắn là Thiên Sứ mà Chúa tể Quang Huy yêu thích nhất, trong Thần quốc thì được xưng là Sí thiên sứ Abiliusi.
Đây cũng là một Sí thiên sứ duy nhất mà Chúa tể Quang Huy chế tạo ra, bởi vì Sí thiên sứ so với Chiến thiên sứ thì cường đại hơn rất nhiều, cũng tiêu hao căn nguyên lực lượng càng nhiều hơn, nhưng lại chỉ có thể sử dụng căn nguyên lực lượng của bản thân Thần linh mới chế tạo ra được.
Chúa tể Quang Huy cũng là do căn nguyên lực lượng của mình còn rất nhiều, nhưng lại không thể thăng cấp, cho nên mới chế tạo Abiliusi.
Nhưng sau khi chế tạo ra, Abiliusi cũng khiến cho Chúa tể Quang Huy cảm thấy vô cùng vui mừng, đây là một Thiên Sứ tốt nhất mà hắn sử dụng, lý giải đối với thần dụ, chấp hành mệnh lệnh, thì đều vô cùng hoàn mỹ.
Quan trọng nhất là, khi có Abiliusi bên cạnh, thì tâm tình của Chúa tể Quang Huy sẽ tốt hơn rất nhiều.
Đối với Thần linh mà nói, tính tình là thứ rất khó ức chế được, bởi vì nó có liên quan tới thuộc tính trong Thần cách, không thể thay đổi được. Chúa tể Quang Huy cũng không muốn mình trở thành kẻ bạo ngược đa nghi, cho nên mới thường xuyên để cho Abiliusi ở bên cạnh.
Đối với sự ỷ lại của Abiliusi, Chúa tể Quang Huy căn bản không rõ là vì sao, bởi vì hắn là Thần linh, không có một loại trải nghiệm tình cảm của nhân loại.
Abiliusi, là “hài tử” đầu tiên của hắn.
Tuy rằng hắn cũng dùng từ “hài tử” để gọi Abiliusi, nhưng hắn lại là Thần linh, căn bản không rõ hai chữ “hài tử” có ý nghĩa gì.
Abiliusi có chút hưng phấn, hắn là Thiên Sứ cường đại nhất của phụ thần, lại chỉ có thể làm một vài việc sau khi chiến đấu kết thúc. Chúa tể Quang Huy không chịu để cho hắn phải mạo hiểm, thân là Sí thiên sứ, hắn đã bị cười nhạo, tất cả Thiên Sứ đều ghen tị với hắn, ghen tị tới mức phát cuồng.
Abiliusi căn bản không muốn bắt lấy tên kia, phụ thần cho phép hắn được chiến đấu toàn lực, vậy thì hắn sẽ được phép tấn công Myers đại lục, chỉ cần đuổi tên chết tiệt kia vào Myers đại lục, đến lúc đó, mình sẽ chỉ huy quân đoàn Thiên Sứ, giết cho sảng khoái.
Đi xuống Quang Minh Thần sơn, Abiliusi đi vào Thành thiên sứ dưới chân núi, bắt đầu triệu tập quân đội của mình.
Các Thiên Sứ có mâu thuẫn với hắn thì đã sớm tránh từ rất xa rồi, những kẻ mà hắn có thể thu thập được thì đều là Thiên Sứ cấp thấp. Nhưng Abiliusi căn bản không e ngại gì, có Kiếm vinh quang trong tay, căn bản không cần những tên rác rưởi kia trợ giúp làm gì.
Mười vạn Thiên Sứ được tập hợp, chia làm năm đội chiến đấu, được Abiliusi dẫn dắt lao về phía một không gian bí ẩn của Thần quốc. Abiliusi đã sớm biết tên kia ở đó, đó là một kẻ phản nghịch cả gan làm loạn, thân là Thần sứ, lại vọng tưởng trở thành Thần linh, thậm chí còn lẻn vào trong Thần quốc của Chúa tể Quang Huy nữa.
Một Ngụy thần cấp 13, không biết đạt được trang bị gì, vẫn có thể ẩn dấu được bản thân, đáng tiếc, hắn quá tham lam, vậy mà lại muốn đánh cắp tín ngưỡng lực của phụ thần.
Trong một không gian dị độ, Francis đang lẳng lặng chờ đợi, một con hồ ly màu trắng từ trong lá chắn không gian đi qua, chạy vội tới bên cạnh hắn.
Đây là sinh vật do hắn dùng căn nguyên lực lượng biến ảo ra, nếu Ngụy thần cấp 13 không có tín ngưỡng lực thuần khiết, thì sẽ rất khó thăng cấp. Lẻn vào Thần quốc của Chúa tể Quang Huy là một điều ngoài ý muốn, nhưng sau khi tới nơi này, Francis mới phát hiện ra, Chúa tể Quang Huy căn bản không thèm để ý tới số lượng Thần tinh.
Thủ hạ của hắn, các tín đồ, Thần sứ cấp cao, Thiên Sứ, đều đang vụng trộm giữ lại Thần tinh.
Trong tay Chúa tể Quang Huy có quá nhiều Thần cách cấp 15, đối với Thần tinh, hắn thật sự không quá để ý. Bởi vì cho dù có nhiều Thần tinh đi nữa thì cũng không thể làm cho hắn tiếp tục thăng cấp được.
Trừ phi hắn có thể thu được quy tắc cấp 16, sau đó lại hấp thu tín ngưỡng lực lượng.
Lúc bắt đầu thì Francis còn cẩn thận, dù sao trong Thần quốc này, những kẻ cường đại hơn hắn cũng không chỉ là Chúa tể Quang Huy và phân thân của hắn, mà còn có một vài Thiên Sứ có sức chiến đấu ngang với mình nữa.
Tên Sarin đáng giận kia đã đoạt lấy mảnh nhỏ Thần quốc, còn thần hỏa đã tắt của mình nữa. Nếu không thì những Thiên Sứ này khi đối mặt với Thần linh, sẽ sinh ra sợ hãi, chỉ cần Chúa tể Quang Huy không ra tay, mình tuyệt đối sẽ chiến thắng được Thiên Sứ.
Căn nguyên lực lượng của Francis cực kỳ tương tự với Chúa tể Quang Huy, con hồ ly mà hắn huyễn hóa ra kia, ở trong Thần quốc cũng là một loại thánh thú thông thường. Loại thánh thú này không có uy hiếp gì, tác dụng duy nhất chính là cung cấp cho Chúa tể Quang Huy các tín ngưỡng càng thêm thuần túy hơn.
Mọi người đều sẽ không công kích loại sinh vật này, Francis thử một, hai lần, lá gan bắt đầu lớn lên.
Nếu không phải có Abiliusi, hắn có tiếp tục ăn cắp thì cũng sẽ không bị Thần linh phát hiện ra. Tất cả mọi người đều làm chuyện như vậy, cho dù Thần linh muốn điều tra, thì cũng phải mấy trăm năm mới làm một lần, nếu bại lộ, thì nhiều nhất cũng chỉ chết vài tên Thiên Sứ mà thôi.
Sự tham lam của những Thiên Sứ này, ngay cả Chúa tể Quang Huy cũng không cảm giác thấy chút nguy hiểm nào. Thần quốc của hắn đã quá lâu không thăng cấp rồi, tích tụ quá nhiều lực lượng. Trong lòng những Thiên Sứ này đã khó có thể áp chế được dục vọng, Thần quốc cần phải thăng cấp thì mới có thể tiêu trừ được.
Chúa tể Quang Huy cũng muốn như vậy, nhưng lại không có nhiều Thần linh cấp 16 để cho hắn hấp thu, nếu chỉ dựa vào bản thân hắn đi lĩnh ngộ, có lẽ còn cần mấy triệu năm nữa thì mới có thể thăng cấp được.
Hiện tại trong tay Francis có một vũ khí màu trắng, giống như Gương vận mệnh khi trước của hắn, nhưng lại không thể phản xạ ra chút ánh sáng gì. Trên bề mặt vũ khí hình vòng tròn này đột nhiên xuất hiện một hàng chữ viết.
Francis kinh hãi, hắn vội vàng chạy ra một phương hướng, quay đầu lại liền nhìn thấy có vô số đại quân Thiên Sứ đang đi tới chỗ hắn.
Thiên Sứ cầm đầu có bộ lông màu đỏ, cầm trong tay một thanh cự kiếm màu vàng kim.
Chết tiệt, là Abiliusi!
Francis cũng không phải là hoàn toàn không biết gì về Thần quốc, hắn đã âm thầm giết chết Thiên Sứ, hấp thu lấy trí nhớ, nhờ vậy mà Francis mới có thể ẩn giấu thời gian dài trong Thần quốc này mà không bị phát hiện.
Abiliusi là Sí thiên sứ cấp 14, cho dù là vào lúc vũ khí của mình chưa bị Sarin cướp đi, thì cũng không phải là đối thủ.
Hơn nữa chỗ đáng sợ nhất của Sí thiên sứ này chính là, cho dù không có Chúa tể Quang Huy làm chỗ dựa, thì Abiliusi cũng sẽ không sợ hãi thần uy. Francis quyết định thật nhanh, hóa thân thành một con chim ưng khổng lồ màu trắng, bay lên trên trời. Hắn trực tiếp bay tới tiền tuyến của chiến trường, nơi đó là lối ra để tấn công Myers đại lục.
Căn cứ vào trí nhớ được hấp thu từ Thiên Sứ, Francis biết được Abiliusi là Thiên Sứ được Chúa tể Quang Huy yêu thích nhất, chưa bao giờ để cho hắn chấp hành bất kỳ nhiệm vụ chiến đấu nguy hiểm nào.
Dựa theo kinh nghiệm, Abiliusi hẳn là sẽ không bị phái ra tiền tuyến.
Abiliusi từ rất xa thấy Francis hóa thân thành chim ưng khổng lồ, trong lòng mừng thầm, nhưng hắn cũng không lập tức đuổi theo. Tên phản nghịch giả này có tốc độ quá chậm, nếu mình đuổi ngay lúc này, thì sẽ không có lý do gì để tiến vào Myers đại lục a!
Abiliusi dứt khoát chỉ huy mấy trăm Thiên Sứ, đầu tiên là tiến vào trong không gian mà Francis ẩn thân, giả vờ tìm kiếm một phen, sau đó mới sử dụng thần thuật, đi xác định phương hướng mà Francis bỏ chạy.
Khi Francis bỏ đi, thì Abiliusi thấy rất rõ, làm sao mà “thần thuật” này có thể mất hiệu lực được.
Nhìn thấy phản nghịch giả hóa thân thành chim ưng khổng lồ bay tới tiền tuyến, các Thiên Sứ liền vui mừng reo lên.
Abiliusi trầm mặt xuống, quát:
- Hô cái gì, phụ thần nói cần phải bắt sống người này. Các ngươi đi theo ta!
Nói xong, hắn cũng không quan tâm tới các Thiên Sứ thủ hạ phản đối, mà tăng nhanh tốc độ, một mình lao về phía tiền tuyến.
Những Thiên Sứ kia cũng không dám trở về báo cáo với Chúa tể Quang Huy, tính cách của Abiliusi thì những Thiên Sứ này cũng đều biết cả, nếu làm loạn cùng hắn thì sẽ được tưởng thưởng rất lớn, nhưng nếu dám đi báo cáo với Chúa tể Quang Huy, thì Thiên Sứ này tuyệt đối không sống hết một ngày.
Abiliusi đuổi theo Francis, tiến vào Myers đại lục vị diện.
Trên tiền tuyến của Thần quốc, khắp nơi đều là các doanh trại được dựng lên ngang dọc. Phương thức dựng doanh địa của Thần quốc khác với nhân loại, trong mỗi một doanh địa đều có một đài cao, trên đó được bố trí cung tiễn thủ, đồng thời còn có tác dụng cùng loại với Tế đàn.
Francis từ trên doanh địa xẹt qua, phía dưới là vô số quân đội Thần tộc, Francis thầm nghĩ xui xẻo, tên Sí thiên sứ kia tại sao lại coi trọng mình như vậy?
Đánh cắp tín ngưỡng, nếu ở trong vị diện thì cũng khá là nghiêm trọng, nhưng ở trong Thần quốc, thì các Thần linh thường cũng lười đi quan tâm.
Bởi vì tất cả tín ngưỡng lực, cuối cùng cũng đều phải trở về Thần linh. Trừ phi ngươi không phải là tín đồ.
Nếu không phải Francis không thể ẩn thân trong Thần quốc nữa, thì hắn cũng không đến mức đi lung tung trong của Thần quốc của Chúa tể Quang Huy thế này. Abiliusi bỏ qua quân đoàn Thiên Sứ phía sau, khiến cho các Thiên Sứ vô cùng sợ hãi.
Những Thiên Sứ này dứt khoát lao từ trong đại doanh ra, cũng không quan tâm tới quy củ gì nữa.
Cảnh tượng này đã được Ma pháp sư đang quan sát địch tình thấy được, lập tức được truyền đi.
Cửa Baldur đang chờ cách đó không xa được mở ra, Nerys và Dực khô lâu suất lĩnh Ác ma quân đoàn giết tới. Lần này, phía sau Ác ma quân đoàn có vài Trùng thiên sứ quân đoàn đi theo. Những Trùng thiên sứ áo giáp này được luyện chế cho binh sĩ nhân loại, bản thân Sarin không dùng đến, được đưa cho người Vân Lưu.
Cơ hội như vậy, Nerys đã đợi rất lâu rồi. Hiện tại doanh địa ở cửa Thần quốc được thiết kế như thùng sắt, tuy Nerys có thể bằng vào ưu thế cấp bậc để giết chóc một phen, nhưng các thủ hạ sẽ bị tổn thất không nhỏ. Sau khi tổn hại mấy ngàn ác ma, Nerys đã không còn đi vào công kích nữa, mà dựng Cửa Baldur ở bên ngoài thành Lion, chờ đợi thời cơ.
Nerys chỉ dựa theo nhắc nhở của Sarin mà làm, nàng cũng không phải là người có quá nhiều kiên nhẫn.
Trận địa của địch nhân bỗng xuất hiện dấu hiệu hỗn loạn, Nerys lập tức triệu tập quân đội, giết tới. Nếu là quân đội khác thì cũng không có khả năng một ngày hai mươi bốn giờ đợi lệnh được, nhưng Ác ma quân đoàn và Trùng thiên sứ quân đoàn thì lại có thể.
Khi ác ma ngủ thì cũng không cởi giáp. Mà Trùng thiên sứ chiến sĩ thì dứt khoát ngủ trong áo giáp, khôi phục tinh lực sẽ nhanh hơn.
Phát hiện tình hình bên địch, mấy ngàn Khống ma sư liền thi triển Tinh thần ma pháp cho những quân đoàn này, khiến cho mọi người ngay lập tức khôi phục đến trạng thái chiến đấu, sau đó tiếp tục điều chỉnh đội hình.
Francis vừa trốn ra, lại vừa âm thầm dò xét, hủy diệt trang bị mà mình bố trí trong Thần quốc, tại sao vẫn không có phản ứng vậy?
Hắn lại không biết, sau khi Abiliusi tiến vào không gian mà hắn ẩn thân, đã phát ra một băng phong thuật rất mãnh liệt, đây là một loại năng lực nằm giữa thần thuật và ma pháp, chỉ có người nào bước đầu nắm giữ quy tắc lực lượng thì mới có thể thi triển được.
Ý đồ của Abiliusi là muốn giữ nguyên trạng thái nơi đó, khi quay lại, nếu Chúa tể Quang Huy hỏi tới, thì mình sẽ bớt đi rất nhiều phiền toái. Thủ đoạn của Francis, vì muốn bí mật, nên nếu muốn khởi động thì cũng cần có môi trường vô cùng ổn định mới được. Hiện tại hắn trông cậy vào trong Thần quốc xuất hiện náo động, nhân cơ hội để chạy trốn cũng là điều không thể.
Abiliusi theo sát hắn, chuẩn bị đi tới một chỗ cách Thần quốc xa một chút thì sẽ giết chết đối phương, sau đó lại đi tới thành thị của địch nhân để tiến hành cuộc thẩm lí và phán quyết cuối cùng.
Hắn có Kiếm vinh quang, có thể thi triển một lần thần thuật công kích mạnh nhất, hơn nữa không cần phải tiêu hao lực lượng bản thân. Đó chính là Thẩm phán thuật, là độc quyền của Thần linh.
Francis hóa thân thành con chim ưng khổng lồ màu trắng, bay lướt qua doanh địa, lúc này mới hạ xuống đất. Abiliusi cũng hạ xuống theo. Francis âm thầm buồn bực, nếu thần khí của mình ở trong tay, thì làm sao có thể bị Sí thiên sứ này bức bách phải chật vật như vậy!
Francis cắn răng, chạy về phía thành Lion. Trong thành Lion có quân đoàn nhân loại, có thể chống lại công kích của mấy trăm vạn quân đoàn Thiên Sứ, số lượng cường giả khẳng định là rất nhiều.
Tuy Francis đã cháy lên thần hỏa, nhưng phương thức suy nghĩ thì lại vẫn có khuynh hướng giống nhân loại hơn.
Hắn không nghĩ tới, vạn nhất đụng phải Sarin thì sẽ làm sao bây giờ.
Sarin không ở đây, người mà Francis đụng phải chính là Nerys.
Mặc dù Francis biến đổi vẻ ngoài, nhưng Nerys chỉ cần liếc mắt một cái cũng đã nhận ra đối phương.
Francis ư? Nerys cười rộ lên, đúng lúc này, dưới chân nàng là Tử thiên sứ, lần này Sarin đi Thần điện của Myers, cũng không mang theo Tử thiên sứ, do vậy Tử thiên sứ tạm thời thuộc về Nerys.
Nerys để cho Tử thiên sứ hạ xuống đất, nàng nói với Dực khô lâu:
- Phía trước là người quen a!
Dực khô lâu gật đầu, trả lời:
- Là Francis!
- Giết hay không?
- Nói vô nghĩa!
- Nhưng phía sau Francis có một Thiên Sứ rất cổ quái, đuổi theo rất nhanh.
- Ta biết, ta còn nhìn xa hơn cả người!
Dực khô lâu và Nerys có quan hệ thân cận nhất, cũng là kẻ khiến cho Nerys buồn bực nhất.
Những lời của hắn dường như đều có thể làm cho Nerys không thể nhịn được cơn tức.
- Ta nói không giết hắn.
Nerys lập tức giận dỗi nói.
- Tốt!
Dực khô lâu mặt không đổi sắc, nhưng Nerys lại biết, bộ xương chết tiệt này khẳng định là đang có vẻ mặt gì đó.
- Vẫn nên giết đi!
- Tốt!
Dực khô lâu nhìn về phía nam, thấy Francis đang dần đến gần, nhàn nhạt trả lời.
- Ngươi rốt cuộc có chủ ý hay không đây?
- Có a, giết chết rồi nói sau.
Dực khô lâu nói xong, trong tay đã vung lên thanh Minh thần liêm đao. Trên Minh thần liêm đao, một đôi Mắt minh thần đột nhiên mở ra, tập trung vào Francis đang đến gần.
Francis đột nhiên thấy lạnh người, hắn nhìn thấy một bộ xương khô cao lớn vọt tới đây, cặp cánh xương phía sau được mở ra, có màu vàng ánh lên. Hắn còn chưa nhìn thấy vũ khí trong tay bộ xương khô này, nhưng đã cảm giác được trên cổ hơi đau đớn rồi.
Francis lui về phía sau trong nháy mắt, một luồng Minh thần chi nhận dán cổ hắn mà xẹt qua.
Ân?
Abiliusi nhìn thấy Francis bị người khác chặn lại, đầu tiên là sửng sốt, sau lại lập tức mừng rỡ, hắn nhìn thấy từ phương xa có quân đội đang đến gần, có quy mô hơn mười vạn người.
Vừa đúng lúc đại khai sát giới một phen a!
Hoàng kim cự long? Abiliusi nhìn thấy Tử thiên sứ biến hóa thành Hoàng kim cự long, trước tiên là có chút sợ hãi, nhưng lại lập tức nghĩ tới, Hoàng kim cự long chân chính là không phải như vậy, ngay cả mình khi phải chịu đựng long uy thì cũng rất đau đớn, nhưng Hoàng kim cự long này chỉ được vẻ ngoài mà thôi.
Tên lừa đảo chết tiệt kia, thiếu chút nữa đã bị lừa rồi.
Abiliusi cười lạnh, giơ Kiếm vinh quang trong tay lên, từ bỏ truy kích Francis, mà lao thẳng đến Tử thiên sứ.
Tử thiên sứ đạp mạnh chân lên trên mặt đất, khiến cho mặt đất chấn động. Abiliusi lại không bị ảnh hưởng chút nào, thân hình lay động một hồi, đã tránh được kỹ năng vốn đã ít tới mức đáng thương này của Tử thiên sứ.
Đôi cánh màu đỏ của Abiliusi đập xuống, hào quang màu đỏ bên ngoài thân thể ánh lên, Kiếm vinh quang đã phá vỡ Khôi lỗi thổ tức mà Tử thiên sứ vừa phun tới.
Kiếm vinh quang màu vàng kim kia đột nhiên biến thành một thanh đại kiếm hư ảo dài mấy chục thước, bổ thẳng xuống đầu đối phương.
Nếu một kiếm này được chém trúng, thì Tử thiên sứ sẽ chỉ còn sót lại linh hồn là hoàn hảo mà thôi. Linh hồn của Tử thiên sứ bị nhốt trong Lôi điện lồng giam, trừ phi Abiliusi có thể một kiếm bổ vỡ Lôi điện lồng giam, sau đó còn thừa lực thì mới được.
Abiliusi căn bản không để ý tới Nerys, ở trong mắt hắn, nữ nhân kia thực sự quá yếu ớt.
Năng lực thiên phú của Lulugalo là mang tính lừa gạt nhất.
Nếu không có năng lực lừa gạt, thì huyết mạch Lulugalo đã sớm bị chặt đứt rồi. Nên biết rằng, loại tiểu ác ma này cũng giống như nhân loại, khi mới sinh ra thì năng lực quá mức nhỏ yếu, chỉ khi nào hoàn toàn trưởng thành, thì Lulugalo mới là một vương giả.
Nerys nhìn thấy Abiliusi công kích, “Trí nhớ màu xám” của nàng liền được đâm ra ngoài. Tử thiên sứ mắt nhắm lại, cũng không trốn tránh. Nếu trốn tránh, vậy thì một thương này của Nerys sẽ đâm trượt.
Thà rằng chịu một kiếm, sau đó đổi một thân thể yếu ớt mới, thì còn hơn là đắc tội với Nerys.
Phốc...
Trên bộ lông chim màu đỏ, một lỗ thủng lớn bằng miệng bát xuất hiện, “Trí nhớ màu xám” bị Nerys dùng như tiêu thương, ném mạnh ra ngoài, sau đó Nerys liền hóa thân thành Ma Thần, vũ khí được đổi thành một thanh đại kiếm, một kiếm này phát sau mà đến trước, chặn đứng Vinh diệu trảm của Abiliusi.
“Rắc” một tiếng, ảo ảnh tan biến, Abiliusi thét lên một tiếng chói tai, một bên cánh của hắn trở nên héo rũ, lông chim bóc ra, “Trí nhớ màu xám” vẫn đang điên cuồng hấp thu thần lực trong cơ thể hắn.
Abiliusi xoay tay lại, đánh ra một kiếm, cắt rời cánh bên phải của mình. Hắn đau tới mức toàn thân phát run, loại đau đớn này là đến từ linh hồn.
Abiliusi là Thiên Sứ hoàn mỹ, hiện tại lại tự mình chém rụng một bên cánh, từ nay về sau đã không còn hoàn mỹ nữa, trong lòng hắn chợt thấy sợ hãi, đây là do hắn đã sinh ra hoài nghi đối với bản thân mình.
Nerys hoàn toàn thất vọng rồi, Thiên Sứ này tuy rằng cường đại, nhưng mà cũng chỉ là cường đại về mặt lực lượng mà thôi. Còn tâm linh lại rất yếu ớt. Làm sao nàng có thể bỏ qua cho cơ hội này, cánh cửa không gian phía sau được mở ra, hai mươi bốn sợi sa đọa gông xiềng bay ra, trực tiếp trói Abiliusi lại.
Abiliusi ngây ra một lúc, phất tay vung Kiếm vinh quang lên, muốn chém đứt xiềng xích đang trói buộc hắn.
Chỉ nghe thấy một tiếng “keng”, Kiếm vinh quang đã tuột tay bay ra ngoài.
Đây là do Abiliusi quá mức tin tưởng vào Chúa tể Quang Huy, nếu hắn phóng thích kỹ năng trong Kiếm vinh quang, có lẽ còn có thể làm bị thương đến Nerys. Nhưng mà hắn lại muốn dựa vào lực lượng của Kiếm vinh quang để phá hư sa đọa gông xiềng, đây là điều mà ngay cả Chúa tể Quang Huy cũng đều không làm được.
Nerys cúi đầu, nhặt “Trí nhớ màu xám” lên, nó đang cắm xuyên qua một bên cánh của Abiliusi.
- Ta rất thích Thiên Sứ ngu xuẩn, còn có cả... Thần linh nữa!
Nerys vung Kiếm quy tắc ra, một âm thanh nhẹ nhàng vang lên, bổ nát một bóng dáng trong hư không, đó là kỹ năng chạy trối chết của Francis, lúc này đã bị Nerys phá vỡ.
- Nerys, hai chúng ta dường như đã được đề cao không ít thực lực a?
Dực khô lâu kinh ngạc, vung thanh Minh thần liêm đao trong tay, cảm thấy Francis đang run rẩy, đó là do sợ hãi.
- Ngụy thần cấp 13 a, chúng ta chính là cấp 15!
- Cũng đúng, áp chế về mặt cấp bậc, cho dù là Thần linh thì cũng không cách nào tránh khỏi được.
Dực khô lâu nói xong, từ Mắt minh thần trên Minh thần liêm đao bắn ra hai sợi xiềng xích màu đen, trói Francis lại, hai sợi xích này nhanh chóng rút về, Francis thét lên một tiếng chói tai, đã bị Minh thần liêm đao của Dực khô lâu cắn nuốt.
Dực khô lâu nhíu mày, hắn cảm giác được, Francis vẫn còn có phân thân chưa chết, tuy nhiên cũng không sao cả, tên kia có muốn dựa vào phân thân để sống lại, thì cũng phải mất mấy ức năm nữa mới được.
Nerys cảm thấy mỹ mãn, nàng phất tay, để cho quân đoàn tiếp tục đi tới, đón đánh quân đoàn Thiên Sứ từ trong Thần quốc giết ra kia. Bản thân nàng thì nhìn gương mặt có chút vặn vẹo kia của Abiliusi, cười tủm tìm hỏi:
- Tiểu bạch kiểm, tên là gì vậy?
- Abiliusi!
Abiliusi sợ hãi trả lời, đúng lúc này hắn mới phát hiện, trên sợi xích vây khốn hắn có một loại lực lượng cường đại, đang dụ dỗ hắn sa đọa.
Không, không phải là dụ dỗ, mà là bắt buộc!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT