Đại công tước Jagged vẫn chưa muốn tấn công Tanggulas đế quốc, ít nhất thì tạm thời hắn cũng chưa muốn, quân đội của hắn được bố trí tại biên giới của Titans công quốc, phòng ngừa đám người Vân Lưu nhân cơ hội này tới cướp bóc. Chờ Tự nhiên Thần giáo kỵ sĩ đoàn đột phá từ chính diện, thì quân đội của hắn sẽ đi từ phía nam để tiến vào Tanggulas đế quốc.
Đây là phương pháp ổn thỏa, Đại công tước Jagged không cần trả giá quá nhiều, tuy rằng tạm thời không chiếm được bất kỳ chỗ tốt nào, mà chỉ phụ trợ Sarin chiến đấu thôi, nhưng nếu nhìn về lâu dài, thì hắn đang muốn lật đổ cả Vân Lưu hoàng thất, vị trí này quá mức quan trọng.
Trong lúc này, một bức quốc thư của Lex được đưa tới thành Phù Không, trách cứ Đại công tước Jagged xâm chiếm lãnh thổ Tần Nhân, không để ý minh ước ngàn năm trước.
Đại công tước Jagged hoàn toàn tỉnh ngộ, gửi về một bức thư xin lỗi, cũng dùng danh nghĩa cá nhân đồng ý rút lui khỏi quốc thổ Tần Nhân. Màn biểu diễn của hai bên thì Hoàng kim bình nguyên đương nhiên hiểu rõ, nhưng lại không ai có thể nói rằng Lex không phải đang thu phục quốc thổ được.
Không đến mười vạn quân đội còn lại của Đại công tước Jagged rút lui khỏi vùng duyên hải Tần Nhân, đi thuyền về Vân Lưu. Quân đội chủ lực của hắn lại cắm rễ tại phía nam Tanggulas đế quốc.
Lex hành động rất mau lẹ, thuận tay phong thưởng cho nam nhân của mình.
Lãnh địa của Thân vương Sarin được phong thưởng tại Kya Loulan, toàn bộ công quốc khổng lồ này do đã không có người thừa kế, nên hiện tại đang để không, sau vài lần chiến tranh đoạt đi đoạt lại, các quý tộc địa phương cơ bản đã không tồn tại nữa.
Mệnh lệnh này của Lex thì đều bị cả Thượng nghị viện và Hạ nghị viện cản trở, nhưng không ngoài nào thật sự có thể ngăn cản được.
Sephiroth ngăn cản cũng chỉ là làm cho có mà thôi, nhưng thượng nghị viện cản trở thì lại thể hiện rõ rằng, hiện giờ Hoàng kim bình nguyên đã khống chế trung tâm chính trị của Tần Nhân đế quốc rồi.
Khi Canak Đại Đế còn sống, không có ai có thể thò tay được vào Thượng nghị viện.
Ý của Sarin đương nhiên là không thèm nói lời vô nghĩa, nếu ai không phục, cứ tới đây tấn công là được. Tuy Hoàng kim bình nguyên đã âm thầm khống chế được quân đội của bốn trấn, nhưng cũng không làm gì được Sarin.
Đô thành của Sarin ở Mesterlin, quân đội chủ lực của hắn ở trên thành Phù Không, đều là các vị trí không thể công phá được.
Cho dù phái binh đi Kya Loulan thì có thể làm gì đây? Chẳng lẽ muốn giao chiến với thành Phù Không của Sarin ư?
Hiện tại Sarin đang tấn công Giáo đình, nếu lúc này mà động thủ đối với Sarin, thì sẽ không được lòng người a! Trong mười năm gần đây, Giáo đình đã năm lần bảy lượt tập kích quấy rối Tần Nhân, người Tần Nhân đã sớm hận thấu xương tổ chức này thôi.
Cho nên rất nhiều người thậm chí còn nguyện ý gia nhập Tự nhiên thần giáo, đến đối kháng với Giáo đình.
Đại đa số trong đó là người bị hại trong cuộc chiến tại Kya Loulan. Từ ý nghĩa nào đó mà nói, người thống trị Tần Nhân cũng phải có trách nhiệm đối với việc này. Chỉ là có chiêu bài Giáo đình che phía trước, nên dân chúng cũng không thể nhận ra điều này mà thôi.
Dù sao không có một quý tộc nào đầu hàng Giáo đình cả, hoặc là tử chiến, hoặc là mang theo dân chúng trong lãnh địa rút lui.
Mệnh lệnh này của Lex không có người nào thật sự mạnh mẽ phản đối, cho nên ngay lập tức đã được tiến hành. Sarin thật sự cũng không triệu tập quá nhiều quý tộc từ Mesterlin vương quốc. Người của Mesterlin vương quốc sớm đã nhằm mục tiêu vào bán vị diện rồi.
Nhưng số được bổ sung cũng không thiếu, là các quý tộc Tây Nam từng đầu nhập vào Lex, lúc này rốt cục đã được hồi báo.
Tuy rằng Kya Loulan là nơi chiến tranh liên miên, nhưng dù sao Tây Nam cũng quá mức hẻo lánh, không dễ phát tài. Chỉ mới nhận lệnh, các Tây Nam quý tộc liền hưởng ứng ngay. Vốn có một vài con cháu không có tư cách được phong quý tộc, nhưng hiện giờ đều chiếm được tước vị, được phái đi Kya Loulan. Đó là một mệnh lệnh nguy hiểm, nhưng cũng là thời cơ tốt nhất để tiến thân.
Những người này thậm chí còn biết, những ngày sau của các quý tộc sẽ không dễ chịu lắm, cho nên bọn họ đã tự buộc vận mệnh của mình vào với Hoàng đế Lex. Lex triệu tập pháp sư ở quận Grievances, phân phối cho những quý tộc này.
Các tư binh mà quý tộc dùng nhiều tiền dự trữ để nuôi dưỡng thì cũng được mang đi Kya Loulan, những chỗ trống tại Kya Loulan rất nhanh chóng sẽ được lấp đầy. Đương nhiên, có thể hoàn toàn chiếm lĩnh nơi này hay không thì còn phải xem kết quả chiến đấu của Sarin thì mới được.
Sarin không gặp trở ngại gì, hắn gần như dùng xu thế bẻ gãy nghiền nát khi tấn công các thành thị trong lãnh thổ Tanggulas đế quốc. Chuyện phiền toái nhất khi tấn công thành thị chính là chờ đợi quân đội của Tự nhiên thần giáo. Chỉ cần quân đội của Tự nhiên thần giáo tới đúng vị trí, thì Sarin sẽ đưa thành Phù Không bay lên trên không trung của tòa thành thị làm mục tiêu, cuồng oanh loạn tạc xuống dưới.
Các vũ khí cấp bậc thấp nhất đều bị ném xuống, ma pháp hỏa diễm đạn, cự thạch, dược phẩm phạm vi lớn, còn có đủ loại quyển trục cấp thấp.
Nếu nói là tấn công, không bằng gọi là Sarin đang dọn dẹp kho hàng thì đúng hơn. Mấy thứ này đều không dùng được trong chiến tranh ở tương lai, trên thành Phù Không của Sarin có luyện kim nhà xưởng vẫn đang ngày đêm miệt mài sản xuất ra các ma pháp trang bị mới.
Chờ sau khi các đại hình trang bị của thành thị làm mục tiêu kia bị phá hủy, tường thành cũng bị đánh thủng, Sarin mới để cho Tự nhiên Thần giáo kỵ sĩ đoàn tiến công. Tiến công như vậy đương nhiên là khá dễ dàng rồi, huống chi Tử thiên sứ còn đã được đưa ra, chuyên môn đánh Sợ hãi trống trận trên không trung.
Không có giáo đường, cũng không có đủ Thần thuật sư, từng tòa thành thị của Tanggulas đế quốc bị phá hủy, hoàng triều chìm trong sợ hãi.
Mãi cho đến lúc này, Tần Nhân đế quốc mới có phản ứng, một nhánh quân quy mô ba mươi vạn người được điều động, dùng danh nghĩa Hoàng đế của đế quốc tham gia viễn chinh. Nhánh quân đội này đối với bốn trấn mà nói thì vẫn quá nhỏ yếu, trên cơ bản đều là các lão binh trong chiến dịch tại thành Girders khi trước.
Những binh sĩ này có xuất thân bình dân, sức chiến đấu cũng tạm được, Lex phái những người này ra để chiếm lĩnh địa bàn.
Những người này trực tiếp được Sarin dùng Cửa Baldur điều động tới Tanggulas đế quốc, âm thầm chiếm lĩnh hơn hai mươi tòa thành thị.
Hoàng đế của Tanggulas đế quốc phái người truyền tin cho Sarin, thỉnh cầu Sarin không nên tấn công nữa, Sarin chỉ đáp lại một lần, yêu cầu đế quốc đuổi Giáo đình đi, bản thân cam đoan sẽ không bước lên trên lãnh thổ của Tanggulas đế quốc lần nào nữa.
Nếu Hoàng đế của Tanggulas đế quốc có lá gan này, thì đã sớm động thủ rồi, đâu còn chờ Sarin nói vậy nữa?
Không giải quyết được việc gì cả, Hoàng đế cũng hiểu rõ, Sarin thật sự cũng không phải nhằm vào hắn, một Ma pháp sư vĩnh viễn không coi việc khai cương khuếch thổ quan trọng bằng việc tu luyện ma pháp. Quyền thế đối với pháp sư mà nói thì cũng không có bao nhiêu ý nghĩa cả.
Cho dù ngươi là Hoàng đế, đối mặt với một pháp sư cường đại, thì cũng không có khả năng bày ra cái giá cao quý gì.
Dưới tình huống như vậy, Hoàng đế của Tanggulas đế quốc liền ra lệnh cho tinh nhuệ quân đoàn triệt thoái về phía sau, toàn bộ tụ tập tại hoàng thành, danh nghĩa là bảo vệ hoàng tộc, trên thực tế là đang né tránh chiến tranh. Tốc độ tấn công của thành Phù Không cũng không nhanh, còn cách doanh trại của những tinh binh kia tận mấy ngàn dặm, nếu như muốn bảo hộ Hoàng đế, thì hẳn là nên ứng chiến trước đã rồi nói sau mới đúng.
Bởi vì tất cả mọi người đều rất rõ ràng, mục tiêu cuối cùng của quân đội Sarin là thành Divine trên Quang huy bình nguyên.
Quang huy bình nguyên phi thường rộng lớn, là kho lúa tốt nhất của đế quốc, nhưng đã bị Giáo đình chiếm lấy, hoàng thất cũng không có biện pháp nào. Mọi người đều cho rằng cuộc chiến tranh này thì Giáo đình sẽ phải thua rồi, cho nên cũng không chịu tiếp tục ra sức làm gì.
Do Giáo đình chưa tuyển ra Giáo hoàng, nên trong lúc nhất thời cũng không làm gì được Hoàng đế, các giáo khu đều đang tập trung lực lượng, hội tụ về Quang huy bình nguyên, không có người nào đi nghênh chiến.
Thế cục kiểu này thì bản thân Sarin cũng chưa từng dự đoán trước được. Một đế quốc khổng lồ đang trong tình trạng bấp bênh, vậy mà không có bất kỳ quý tộc nào chịu xả thân cả, cũng không có thánh đồ nào chịu đi liều mạng tranh đấu.
Thần điện kỵ sĩ đoàn màu xanh biếc hình thành một cơn lốc trong Tanggulas đế quốc, càng ngày càng có nhiều người gia nhập vào Tự nhiên thần giáo. Ở Tanggulas đế quốc, thân là giáo đồ, vận mệnh chắc gì đã tốt, có đôi khi còn càng thê thảm hơn.
Cũng không phải tất cả mục sư đều giống như Nicolas, thân mang lý tưởng, rất nhiều mục sư coi chức vụ trong Giáo đình trở thành một công cụ kiếm tiền, vốn Chúa tể Quang Huy cũng không phải là một Thần linh chú trọng giết chóc tàn nhẫn, nhưng ở Tanggulas đế quốc, mọi người nghe thấy cái tên của Trọng Tài sở thì vẫn sẽ bị dọa đến mức cái gì cũng không dám nói.
Tất cả đều rất bất ngờ, Tự nhiên thần giáo truyền bá phi thường chậm tại Tần Nhân, nhưng ở Tanggulas đế quốc, những người này dường như đã quen thờ phụng tôn giáo rồi, còn về phần Thần linh nào, thì bọn họ đều không thèm để ý chút gì.
Đây là ngụy tín đồ, tuy nhiên Sarin cũng không thèm để ý. Kẻ nào muốn đưa cuồng tín đồ làm nanh vuốt, thì tương lai sẽ phải chịu phiền toái rất lớn.
Kỵ sĩ đoàn giống như một quả cầu tuyết, không ngừng lớn mạnh. Sarin cũng biết, cứ tiếp tục như vậy, ngày mà Myers nữ thần sống lại sẽ không xa nữa. Tín đồ của Tự nhiên thần giáo càng ngày càng nhiều, còn tín đồ của Chúa tể Quang Huy lại càng ngày càng ít đi.
Điều này cũng có liên quan tới giáo lí, Tự Nhiên Nữ Thần không cần hiến tế, nhiệm vụ chủ yếu của mục sư tại Thần điện chính là miễn phí trị bệnh cho người khác, còn kỵ sĩ đoàn khi không có chiến tranh, thì cũng sẽ trợ giúp nông dân khu trừ các ma thú nguy hiểm, Thần điện còn có thể định kỳ cho vay hạt giống, thi triển thần thuật trợ giúp nông dân đề cao thu hoạch.
Tự Nhiên Nữ Thần chỉ cần tín ngưỡng lực, những thứ khác thì đều không so đo gì.
Tự nhiên thần giáo cũng rất giàu có, một bộ phận là Sarin giúp đỡ, một bộ phận khác chính là cướp bóc thu được. Đương nhiên, giáo lý của Myers là không ủng hộ chủ trương cướp bóc này, nhưng chủ ý này lại do Winter đưa ra, Baudelaire cũng rất ủng hộ.
Sarin lại càng thêm ủng hộ hành động này của bọn họ, nếu Tự nhiên thần giáo quá thuần khiết, vậy thì sau này mình sẽ khó có thể động thủ được.
Trên thực tế, hiện tại Sarin không có thần chức gì trong Tự nhiên thần giáo, nhưng địa vị trong lòng tín đồ lại còn cao hơn cả Giáo hoàng. Ai cũng đều biết, người đi khai cương khoách thổ cho nữ thần chính là Quốc vương này.
Phù Không thành còn ở ngoài đó, không ai có thể gạt bỏ các cống hiến mà Sarin làm cho Tự nhiên thần giáo cả.
Điều duy nhất làm cho Sarin không vui chính là, chiến tranh giữa tôn giáo so với việc hắn tàn sát hàng loạt dân trong thành thì còn có vẻ tàn nhẫn hơn. Cho dù hắn đánh tan các đại hình phương tiện của địch nhân, còn có Sợ hãi trống trận ở bên trên trợ giúp, nhưng tín đồ của Chúa tể Quang Huy vẫn không ngừng chống cự. Hai bên đã là “thủy hỏa bất dung”, đây là mâu thuẫn giữa hai Thần linh.
Những nơi đại quân đi qua, mười phần không còn sót lại một.
Sarin cũng không có cách nào ngăn cản loại giết chóc này được, hắn nhớ tới những thánh đồ mà mình đang bắt giữ. Tôn giáo rốt cuộc đã biến đổi con người thành thứ gì vậy? Là thật sự trở nên khiêm tốn khoan dung, hay là trở nên tàn nhẫn ác độc hơn?
Giữa các tín đồ cùng tôn giáo thì chính là cái đầu tiên, nhưng giữa các tôn giáo khác nhau, thì chính là cái thứ hai.
Khi mới bắt đầu, quân tiên phong của Tự nhiên thần giáo chỉ có một nhánh quân đi tới, nhưng khi đi sâu vào lãnh thổ Tanggulas đế quốc, lại đã có thêm hơn mười nhánh đại quân nữa, thành Phù Không của Sarin vội vã hành quân, nên cũng mặc kệ.
Trong Cửa Baldur, Sarin chuẩn bị một nhánh tinh binh, toàn bộ là các cường giả thăng cấp cùng hắn trong Chư thần điện đường. Còn có Trùng thiên sứ chiến sĩ, Thần điện quân đoàn của mình. Nhánh quân đội này sẽ được dùng trong quyết chiến với Giáo đình.
Chuyện đã tới tình trạng này rồi, Sarin đã không còn có ý định tự mình đi tham gia các chiến dịch quy mô lớn nữa, mà chỉ nhằm vào các cường giả của địch nhân mà giết chết từng tên một. Dưới tay hắn có không ít cường giả cấp 12, ở trên đại lục đã không gặp phải địch nhân chân chính nào nữa.
Điều duy nhất cần băn khoăn chính là tên Trưởng cai ngục trên hắc ngục đảo kia, đó là kẻ có thể khiến cho rất nhiều Trọng tài trưởng của Trọng Tài sở đều phải sợ hãi.
Cơn thủy triều màu xanh biếc thổi quét qua Tanggulas, gây ra các phản ứng rất lớn tại Tần Nhân và Vân Lưu.
Người Tần Nhân thì hối hận vì đã không gia nhập vào, còn người Vân Lưu thì lại có chút hoảng sợ. Tuy rằng phần lớn thế lực của người Vân Lưu là ở trên biển, nhưng trên đất bằng cũng có không ít thành thị, không thể vứt bỏ được, vốn dựa vào ưu thế về địa lý thì còn có thể ngăn cản được quân đội của hai nước láng giềng, nhưng hiện tại thì thôi rồi, Sarin có thành Phù Không, bất kể có dãy núi khó đi tới mức nào, đối với Sarin mà nói, chúng đều không khác gì không tồn tại cả.
Hiện tại Lex cũng gặp phải áp lực cực lớn, Thượng nghị viện đưa ra chương trình nghị sự, làm cho Sarin rút quân đội ra khỏi phương bắc Tần Nhân, tuy hắn là Thân vương, nhưng cũng không có quyền đóng quân trong lãnh thổ đế quốc. Phải để cho các quý tộc phương bắc trở lại lãnh thổ vốn là của bọn họ.
Lex biết, lực lượng trên Hoàng kim bình nguyên cũng không chỉ là những Ma đạo sư trong tay Ebola kia, mà còn có mấy ngàn năm tích lũy của Gelvkesi gia tộc, bao gồm vũ khí, chiến sĩ, đại lượng trang bị khó có thể tưởng tượng được.
Bởi vì không có lý do thích hợp nào để sử dụng chúng, cho nên Hoàng kim bình nguyên vẫn không thể khống chế được đế quốc.
Khi đế quốc mới thành lập, Hoàng kim bình nguyên đã bị khế ước áp chế, không được can thiệp vào chính trị của đế quốc. Hiện tại cũng vậy, nhưng nếu mình không đồng ý đề án này, thì tính hợp pháp sẽ bị dao động, nếu vậy, khế ước khống chế Hoàng kim bình nguyên sẽ mất hiệu lực. Nhưng mà nàng lại đang ở trong thời điểm tu luyện mấu chốt, hiện tại vận mệnh của đế quốc dần dần chuyển biến tốt đẹp, bí thuật của nàng cũng tăng lên theo, đã đến gần cấp 12 rồi. Nếu có thể thống trị đế quốc trong trăm năm, vậy thì bí thuật của mình tuyệt đối có thể vượt qua các tổ tiên.
Sarin thông qua ma pháp trận, nghe Lex kể khổ, cười to nói:
- Lace, ta rút khỏi, để cho bọn họ thích làm gì thì làm là được chứ gì!
Lex khó hiểu, Sarin lại nói tiếp:
- Tanggulas đế quốc cũng đủ để ta tiêu hóa rồi, khi quay lại ta sẽ trợ giúp Đại công tước Jagged càn quét Vân Lưu, lại còn có chỗ tốt lớn hơn nữa.
- Chiếm lĩnh một đế quốc thì khá là khó khăn, e rằng cả trăm năm trở lên thì ngươi cũng không có thời gian để tu luyện.
Lex nói ra lo lắng của mình.
Sarin chỉ khẽ cười, truyền cho Lex một đống ma pháp tài liệu và ma pháp bút ký, sau đó bắt đầu đợt chiến đấu mới.
Quân đoàn của Sarin tại phương bắc Tần Nhân đã hoàn toàn rút vào Phoenix, thậm chí ngay cả thành Guderian cũng không lưu lại người nào. Đang lúc người của Hoàng kim bình nguyên đắc ý, thì trên chiến trường tại Tanggulas đế quốc lại xuất hiện một loại thanh âm.
Tín đồ của Tự nhiên thần giáo chỉ chấp nhận Mesterlin vương quốc lãnh đạo. Nếu không thì chính là sự khinh nhờn đối với Thần linh.
Lần này, trong Tần Nhân đế quốc, ngoài Lex ra, tất cả mọi người đều luống cuống, ngay cả Sephiroth cũng phải tự mình đi gặp đứa cháu gái mà mình luôn chán ghét này, chất vấn Lex về chuyện này.
- Lex, hiện tại Thân vương của ngươi lại gây ra chuyện này, như vậy là quá mức nguy hiểm, sẽ khiến cho đế quốc tan rã trong không lâu nữa.
- Sephiroth.
Lex gọi thẳng tên của thúc thúc này, nói:
- Ta nghe nói, Sarin thành lập Thần điện trên lãnh địa của ngươi, vì sao ngươi không từ chối vậy?
- Không thể từ chối được.
- Đúng vậy, đã nhiều năm như vậy, rốt cuộc Giáo đình cũng có đối thủ, nếu không thể một lần tiêu diệt, thì sẽ có hậu hoạn vô cùng lớn. Tự nhiên thần giáo thì có làm sao? Không có vương triều bất hủ, cũng không có Thần linh bất tử. Chuyện này sẽ cứ để cho Sarin đi làm đi. Trọng yếu nhất chính là, người trên Hoàng kim bình nguyên...
Lex nói tới đây Sephiroth không nói được gì nữa, bản thân hắn còn đề phòng người của Hoàng kim bình nguyên hơn nữa.
Chiến tranh tiến hành được nửa năm, Ác ma quân đoàn của Sarin cuồn cuộn không dứt được bổ sung vào chỗ trống trong Thần điện kỵ sĩ đoàn. Đại quân trong lãnh thổ của Tần Nhân đế quốc cũng bắt đầu cân nhắc muốn làm gì đó, về phần Hoàng kim bình nguyên thì cũng bắt đầu rục rịch rồi.
Nhưng vào cuối năm thì lại xảy ra một đại sự phi thường trọng yếu, Tự Nhiên Nữ Thần giáng xuống thần dụ.
Thần dụ này cũng giống với lời của các tín đồ, nói cách khác, Tự nhiên thần giáo chỉ chấp nhận sự lãnh đạo của Mesterlin vương quốc. Các lãnh thổ mà Tự nhiên thần giáo công chiếm được, thì chỉ quý tộc Mesterlin mới được phép nắm trong tay.
Bởi vì từ trước tới giờ, Tự nhiên thần giáo sẽ không đi khống chế lãnh thổ, mà sẽ lựa chọn dành cho một vương triều, cho nên thần dụ này cũng rất đáng tin. Nhưng lần này khác với các tín đồ tự mình làm loạn, đây là thần dụ, tất cả tín đồ đều phải tuân theo vô điều kiện.
Điều này có ý nghĩa gì? Tanggulas đế quốc đã không còn bao nhiêu lãnh thổ nữa rồi, chỉ còn lại Quang huy bình nguyên và vài trăm dặm xung quanh hoàng thành nữa thôi. Sarin không tấn công hoàng thành của Tanggulas đế quốc, thậm chí còn không có ý định xuất binh, nhưng một vương triều chỉ khống chế lãnh thổ vài trăm dặm, thì trên thực tế đã không khác gì bị diệt vong rồi.
Sarin tiêu diệt Tanggulas đế quốc, chuyện này xảy ra quá nhanh, mọi người còn chưa kịp hiểu rõ.
Sau đó, thần dụ buông xuống, đó chính là nói rõ, Tanggulas đế quốc đã là của Mesterlin vương quốc. Nếu ai không chịu đáp ứng, thì chính là địch nhân của hơn một ngàn vạn tín đồ của Tự nhiên thần giáo.
Ai cũng đều biết sự khủng bố của tín đồ, bản thân Tự nhiên thần giáo cũng không có tính khuếch trương, nhưng đột nhiên nữ thần đánh xuống một thần dụ, khiến cho các pháp sư của Hoàng kim bình nguyên đứng ngồi không yên.
Sarin cũng đứng ngồi không yên, hắn không nghĩ tới, Tự Nhiên Nữ Thần lại đã sống lại.
Sống lại thì còn chưa nói, vậy mà lại còn buông xuống một thần dụ, buộc chặt mình với Tự nhiên thần giáo. Nữ thần sống lại khi nào, hắn không cảm giác được chút nào cả.
Làm thế nào đây?
Hắn vội vàng xem xét khế ước trong linh hồn của mình, quả nhiên, khế ước với Tự Nhiên Nữ Thần đã trong trạng thái hoàn thành.
Tự Nhiên Nữ Thần sống lại, mình lại không tìm thấy vị trí của nữ thần, càng miễn bàn tới việc giết chết nữ thần này. Hơn nữa Sarin cũng không rõ ràng lắm nữ thần mới sống lại là có cấp bậc gì, có đánh thắng được nàng hay không!
Hắn đành phải gia tăng tốc độ tiến công, bắt đầu bố trí quân đội vây kín Quang huy bình nguyên.
Tất cả tinh nhuệ của Giáo đình đều ở trên Quang huy bình nguyên, chờ cuộc quyết chiến.
Thần dụ không sớm không muộn này khiến cho Sarin không có lựa chọn nào khác, bây giờ hắn còn chưa chinh phục được Giáo đình, sẽ không thể quyết liệt cùng Tự Nhiên Nữ Thần được.
Khi quân đội của Sarin xuất phát về phía Quang huy bình nguyên, trong thành Mesterlin, hai đứa bé của Sarin đang diễn luyện ma pháp, con Thần thú mà bọn chúng nuôi từ bé kia đột nhiên từ trong ngủ say tỉnh lại.
Thân thể của con Thần thú này vốn chỉ bằng con mèo nhỏ, sau ngàn năm thời gian, thân thể của nó mới lớn được như vậy, Austin cho rằng Thần thú phải mất hơn vạn năm thì mới có thể trưởng thành được, không nghĩ tới hiện tại nói lại đột nhiên bắt đầu điên cuồng sinh trưởng.
Hai người khẩn trương nhìn Thần thú, khi con Thần thú này còn nhỏ, thì liên tục bị hai người ngược đãi, không biết có phải có ám ảnh tâm lý hay không, đến hiện tại cứ nhìn thấy hai người là đều rất sợ hãi.
Lân giáp trên người Thần thú không ngừng mọc ra, tróc đi, cũng không ăn uống gì, nhưng chỉ cần nửa ngày thời gian, nó đã lớn bằng một con chiến mã.
Nhìn thoáng qua hai chủ nhân vô lương kia, Thần thú gầm nhẹ một tiếng, tung người bay lên, từ cửa sổ Thần điện, bay về phía nam.
Florid vừa thấy Thần thú chạy trốn, liền muốn đuổi theo, lại bị ca ca giữ chặt lại.
- Muội muội, không nên đi, chẳng lẽ ngươi không biết chuyện nữ thần sống lại ư?
Florid dậm chân nói:
- Sống lại thì có làm sao, chẳng lẽ phụ thân còn sợ nữ thần này ư?
- Thần thú là do nữ thần lưu lại, phụ thân từng nói qua, nó đến từ Thần điện của nữ thần, tại trung ương của Myers đại lục, hướng mà nó bay đi thì cũng là nơi đó. Chúng ta thả ra một Búp bê hình người đuổi theo là được.
Austin có tính cách cẩn thận, rất giống Sarin khi còn trẻ tuổi.
Florid không cãi lại được ca ca, cũng cảm thấy việc này có chút quỷ dị, cho nên cũng không kiên trì nữa, mà thả ra một Tinh tú Búp bê hình người mà Sarin lưu cho bọn họ, đuổi theo con Thần thú đang chạy trốn kia.
Thần thú kia bay ra thành Mesterlin, cũng không khiến cho lớp phòng ngự của thành thị công kích, không biết là do nguyên nhân gì.
Thần thú này bay về phía nam, phía sau có một Tinh tú Búp bê hình người, năng lực này của Chiêm tinh sư thì hiện tại Sarin đã không quá cần sử dụng nữa, nhưng thực lực của Tinh tú Búp bê hình người vẫn cường đại hơn các con rối cùng cấp bậc, cũng càng dễ dàng chỉ huy hơn một chút.
Hai đứa con này, từ nhỏ đến lớn chưa tiếp xúc quá nhiều với người ngoài, Sarin cũng lo lắng khi để cho các pháp sư khác tới hầu hạ bọn họ, cho nên mỗi người đều được phân phát cho hơn một trăm Tinh tú Búp bê hình người để làm nô bộc.
Phái một Tinh tú Búp bê hình người đuổi theo Thần thú, lúc này Austin mới truyền tin cho phụ thân.
Sarin thấy tin tức của con trai, lập tức cảm giác được không ổn. Mình có một số việc và lời nói trước mặt đứa con của mình, khi đó thì Thần thú có thể ở ngay bên cạnh, hiện tại nếu Thần thú thật sự trở lại bên cạnh Myers nữ thần, chẳng phải mình sẽ bị Myers biết hết chi tiết hay sao?
Nhưng Austin cũng không làm sai gì cả, Thần thú này chạy trốn, e rằng chính là âm mưu, có đuổi theo cũng chưa chắc đã làm được gì.
Sarin lập tức liên hệ với thành Girders, hy vọng có thể phái người chặn lại một chút, nhưng Thần thú là vật sống, có ý chí của riêng mình, bản thân Sarin đi chặn lại thì cũng không nhất định có thể tìm được tung tích của nó.
Quả nhiên, một giờ sau, Austin lại truyền tin cho phụ thân, Tinh tú Búp bê hình người không đuổi kịp.
Tinh tú Búp bê hình người cấp mười trải qua Sarin cải tạo, tốc độ đạt tới hơn bốn trăm dặm, nếu thứ này cũng không đuổi kịp, thì chỉ có vài người bên cạnh Sarin mới có thể vượt qua được tốc độ của Búp bê hình người. Những người khác thì ngay cả một phần tốc độ của Búp bê hình người cũng không bằng.
Sarin thậm chí còn muốn tự mình đi đi tìm kiếm một chút, hắn khuếch trương lực lượng của lĩnh vực ra, có thể bao quát phạm vi gần bốn trăm dặm.
Chỉ là đuổi theo thì cũng làm được gì? Sarin không biết nên giết chết nó, hay là nhốt lại thì mới tốt!
Thần thú này bay về phía Luyện ngục sa mạc ở trung ương đại lục, e rằng chính là được nữ thần triệu hoán tới, nếu mình làm thịt nó, thì thái độ của mình đối với nữ thần sẽ quá rõ ràng rồi.
Nghĩ nghĩ một chút, Sarin vẫn từ bỏ, dù sao thì nữ thần cũng không phải là kẻ ngốc, mình có muốn lừa gạt cũng không được, vốn muốn sau khi mình tiêu diệt Giáo đình, quyết chiến với Chúa tể Quang Huy xong, thì nữ thần mới có thể sống lại được. Nhưng hiện tại sống lại thì cũng tốt, chuyện chiến đấu với Chúa tể Quang Huy thì còn phải dựa vào Myers, khi đó mình có thể dành nhiều thời gian hơn một chút để tu luyện.
Quan trọng nhất chính là kiếm được thần cách, tiến vào Chư thần điện đường để đổi lấy thời gian.
Nhưng làm sao kiếm được thần cách đây?
Sarin nhìn về phía thành Divine. Không được, thành Divine là chỗ mà Chúa tể Quang Huy chọn sẵn, với tính cách của Chúa tể Quang Huy, tuyệt đối sẽ không để lại bất kỳ thần cách nào trên thế giới này.
Như vậy, khả năng lớn nhất có thần cách vẫn là Myers nữ thần a.
Khi trước thì cấp bậc của Myers nữ thần cũng rất cao, từng giết chết Thần linh có thực lực cường đại. Chẳng lẽ mình lại đi nói với Myers nữ thần rằng mình muốn thần cách, dùng để đạt được năng lực giết nàng hay sao?
Nữ thần cho dù có ngu ngốc đi nữa, thì cũng sẽ không làm như vậy được!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT