- Jason, ngươi không làm gì được ta, ngươi hãy tới bổ khuyết cho chỗ thiếu hụt trong thần quốc của ta đi!
Francis nói xong, từ sau lưng hắn mọc ra một bàn tay khổng lồ, bàn tay này có vẻ tinh thuần không chút tì vết, ôm về phía Jason.
Jason chỉ cười nhạt, lời này của Francis đối với hắn thì không có chút ảnh hưởng gì. Pháp sư châm ngôn của hắn không thể đối phó được Francis, nhưng lời nói của Francis cũng không ảnh hưởng tới hắn được.
Bàn tay to lớn tinh thuần không tì vết kia vừa mới vươn ra, còn mang theo một loại uy nghiêm không cách nào hình dung được, nhưng bàn tay to lớn này khi vươn ra được một tấc, thì đã bị lĩnh vực của Jason hao mòn đi một phần, chờ khi đến gần Jason thì nó đã ảm đạm không chút ánh sáng nào.
Francis không nghĩ tới lại có kết quả này, lĩnh vực của Jason vô cùng đáng sợ, lúc này thì Francis mới cảm giác được, thân thể của mình như đang rơi xuống một hầm băng, nhưng lại có một luồng lửa đang thiêu đốt trong lòng mình, đầu óc bắt đầu choáng váng, không thể tập trung tinh thần được.
Làm một Thần linh, lúc này hắn đã khó có thể thi triển thần thuật được nữa, ngoại trừ Ánh sáng hòa tan, thứ mạnh nhất trong thân thể này.
Jason vẫn ung dung phóng thích một đám ma pháp nhỏ, từ Hỏa cầu thuật đến Hỏa diễm vũ dục, từ Băng Trùy Thuật đến Tuyết sát, không có một ma pháp nào vượt qua cấp chín cả. Nhưng những ma pháp này lại có lực sát thương không dưới ma pháp cấp chín.
Dưới tác dụng của ma pháp tăng phúc khí, cho dù Jason chỉ thi triển một ma pháp cấp một, thì cũng đều có thể làm bị thương đến Francis.
Chiến đấu như vậy khiến cho Francis cảm thấy có chút sợ hãi, hắn đột nhiên mất đi liên hệ với hóa thân của mình.
Francis nhìn thoáng qua Jason, nói:
- Thầy trò các ngươi rất cường đại, lần này là ta tính sai, tuy nhiên ta sẽ quay trở về!
Francis nói xong, bọt khí trong thân thể lại lần nữa lao ra, làm tan rã toàn bộ ma pháp tới gần hắn.
- Hiện tại mới định chạy trốn hay sao?
Jason nghiêm mặt lại, hai tay hợp cùng một chỗ, ngoài ngón cái ra, tám đầu ngón tay của hắn đều có một loại nguyên tố lực lượng đang ngưng tụ. Trong nháy mắt, lực lượng của lĩnh vực bắt đầu ép vào phía trong, Ánh sáng hòa tan trên người Francis cũng đều bị nén ép vào trong.
- Jason, cùng ta đi xuống địa ngục đi.
Francis nói xong, chủ động thu hồi Ánh sáng hòa tan vào trong cơ thể, Jason cười to, thi triển Pháp sư chi thủ, thu lấy Gương vận mệnh, thân thể đã biến mất trước mặt Francis.
Thân thể Francis trở nên trong suốt, lập tức, ánh sáng mãnh liệt từ trong thân thể Francis bắn ra, lần này, Thần Thánh Quang Huy không còn bình tĩnh nữa, mà là vô cùng cuồng bạo.
Thân thể Jason đã thu nhỏ lại thành một điểm, chui vào trong Thủy Hỏa song hoàn, đây là bí thuật kỹ năng của hắn. Hiện giờ Thủy Hỏa song hoàn đã là trang bị duy nhất mà Jason có thể sử dụng ngoài không gian trang bị ra.
Bên trong Thủy Hỏa song hoàn cũng có không gian khổng lồ, thậm chí khi luyện chế đến mức cuối cùng, nó còn có thể trở thành một bán vị diện.
Jason trốn ở bên trong, đã giấu kín Gương vận mệnh, Francis trở nên liều mạng, Ánh sáng hòa tan này bắt đầu cuồng bạo, những chỗ mà hào quang chiếu đến thì tất cả đều biến mất.
Bao gồm cả mặt đất dưới chân, khu rừng rậm phía trước.
Dùng Francis làm trung tâm, trong phạm vi mười dặm, tất cả những chỗ bị Ánh sáng hòa tan chiếu tới thì đều biến mất. Trên mặt đất cũng xuất hiện một hố to, sâu ngàn thước.
Sarin từ phía xa lao tới, thấy cảnh tượng này, trong lòng mãnh liệt chấn động, lão sư đâu rồi?
Cường độ của quang huy này đã vượt qua phạm trù mà chức nghiệp giả cấp 13 có thể sử dụng được. Đây là vốn liếng để Francis thành thần, Ánh sáng hòa tan là lực lượng của quốc độ của hắn.
Francis liều mạng, cho dù thần quốc không thể thành lập được, thì hắn cũng muốn giết chết Jason. Nếu không thì hắn sẽ chết ở chỗ này.
Thủy Hỏa song hoàn của Jason bị lực lượng này đánh bay ra, văng tận hơn mười dặm thì mới ngừng lại được. Jason chật vật từ trong Thủy Hỏa song hoàn đi ra, ma pháp tăng phúc khí này cũng không được luyện chế hoàn mỹ, một kích trí mạng này vẫn phải dựa vào khí linh trong trang bị thay hắn ngăn cản, thì hắn mới không bị mất mạng.
Cơn giận của Thần linh quả nhiên là không thể khinh thường được!
Sarin đánh về phía Ánh sáng hòa tan, bên ngoài thân thể hắn có điện lưu lóe lên. Dưới tình thế cấp bách, hắn sử dụng Lôi điện hộ thể. Kỹ năng này vốn là của Nerys, ban đầu thì Sarin cũng không học tập, nhưng sau đó vì kỹ năng lôi điện thật sự là quá ít, hắn mới mang tới để nghiên cứu một chút.
May mắn có lôi điện hộ thể, các dư âm của Ánh sáng hòa tan chiếu lên người Sarin thì mới không tạo thành thương tổn gì.
Cách xa trăm dặm, tất cả cây cối cũng trở nên héo rũ. Bên ngoài thân thể Sarin lại lần nữa ngưng kết ra băng giáp, tốc độ của hắn cũng lập tức tăng lên gấp mười lần, đây là Lưu tinh thiểm!
Sarin một đường xông tới, các cây đại thụ che trời cũng bị hắn va chạm vỡ thành bột phấn, khi hắn đi tới hiện trường, thì mọi thứ đều đã biến mất.
- Lão sư!
Sarin gào lên, vô cùng hoảng loạn.
- Lão sư, ngươi ở nơi nào!
Sarin không nghe thấy Jason đáp lại, cảm giác giống trong lòng có thứ gì đó bị cắt đi vậy, giờ khắc này, hắn vô cùng hối hận khi đã để cho lão sư lựa chọn mục tiêu.
Bản thể của Francis có kỹ năng mạnh nhất, nếu liều mạng thì sẽ có thể đồng quy vu tận được, mà Vận mệnh Búp bê hình người của mình thì ít nhất cũng có thể ngăn cản được kỹ năng này.
Nhìn hố to sâu cả một dặm trong lòng đất, Sarin thiếu chút nữa đã rơi lệ.
- Đứa bé ngốc nghếch kia, ta ở trong này.
Jason bay tới, nhìn thấy bộ dáng của Sarin, hắn thấy có chút buồn cười, nhưng càng nhiều hơn chính là vui mừng.
Sarin cảm thấy nóng hết cả mặt, hắn lặng lẽ dùng ma pháp kỹ năng xóa đi vết nước mắt, sau đó xoay người cười nói với lão sư:
- Lão sư, tên Francis kia có chết hay không?
- Làm sao dễ dàng như vậy, hắn chính là Ngụy thần a, đáng tiếc ngươi tới chậm một bước, nếu không lôi điện kỹ năng của ngươi cũng có thể ngăn cản hắn phóng thích Ánh sáng hòa tan. Ta không thể ngăn cản được, đành phải rút lui.
- Lão sư, ngươi không bị thương chứ?
Sarin cũng không dùng Mắt nguyên tố quan sát, điều này rất không lễ phép.
- Vô nghĩa, đương nhiên là bị thương, ta vừa mới thăng cấp tới cấp 13, chưa nắm vững được lực lượng, tên Francis này công kích như tự sát vậy, hắc hắc, hắn cũng không chịu nổi, ít nhất trong vòng trăm năm thì ta cho rằng hắn cũng không thể thức tỉnh được đâu.
- Không thể thức tỉnh ư?
- Francis âm thầm thành lập một thần quốc sơ khai, là sai lầm của ta, không phát hiện ra. Thân thể tuy rằng biến mất, nhưng Ánh sáng hòa tan lại đưa linh hồn của hắn đi thần quốc, ta không bắt giữ được, trừ phi ta thăng cấp tới cấp 15, thì mới có thể tìm được hang ổ của hắn!
Sarin nghĩ nghĩ, Francis không có khả năng thành lập trụ sở trên Myers đại lục, làm vậy thì sẽ bị Chúa tể Quang Huy phát hiện ra. Tuy nhiên bên trong Hỗn Loạn Chiểu Trạch, vực sâu kia e rằng có chút vấn đề, khi quay lại thì mình sẽ dọn dẹp sạch Hỗn Loạn Chiểu Trạch kia, làm cho Francis có muốn về cũng không thể quay về được nữa!
- Sarin, lần này ta tổn thất thảm trọng a, hai khí linh e rằng cũng bị xong đời rồi.
Jason có chút tiếc nuối.
- Không sao cả, lão sư, chúng ta đi vực sâu vương thành bắt giữ, ta đã tính toán rồi, hiện tại nơi đó ít nhất cũng có thể có vật phẩm thay thế được.
Sarin vội vàng nói.
- Ha hả, vậy thì không cần, ta muốn lấy một bộ thần khí của Francis, ngươi nguyện ý cho ta không?
- Đương nhiên!
Sarin lấy ra Vầng trăng giết chóc, giao cho Jason. Jason nhận lấy, ném vào trong Thủy hỏa song hoàn.
- Chờ ta luyện chế hai kiện thần khí này vào trong ma pháp tăng phúc khí, cho dù không có khí linh, ta cũng có thể... Hắc!
Jason nói tới đây, cũng không nói tiếp nữa. Hắn cảm giác mình có chút thất thố. Thần khí của Francis rất thích hợp với trang bị của hắn, hắn thậm chí còn cảm giác được bản thân trang bị đang phát ra tiếng kêu vui thích.
Vầng trăng giết chóc tiến vào Hỏa diễm chi hoàn, Gương vận mệnh tiến vào trong Thủy diễm chi hoàn. Khí linh trong Thủy Hỏa song hoàn đang hấp hối, không thể trợ giúp Jason luyện hóa hai kiện thần khí này được.
- Được rồi, Sarin, ta quay về ma pháp tháp, ngươi mang theo người tới giết chết toàn bộ tín đồ của Francis đi!
Khi Jason nói lời này, một chút sát khi cũng không hiện ra, Sarin cũng không cảm giác có gì là không ổn cả. Tới cấp bậc này rồi, làm việc gì cũng chỉ cần hỏi nội tâm là được, cái gọi là đạo đức của thế gian đã không thể ảnh hưởng được đến tâm tình của mình nữa.
Mấy trăm vạn tín đồ kia là mấu chốt cho việc Francis sống lại. Nếu giữ những người này, thì Francis có thể không cần mười năm thì cũng có thể từ trong thần quốc sơ khai kia của hắn mà chạy ra được. Vào lúc đó, cấp bậc của Sarin chắc gì đã có thể đề cao, nếu Francis âm thầm phá hoại, thì quốc gia của Sarin cũng phải xong đời.
Về phần sau trăm năm, thì khi đó cho dù Francis có sống lại, thì Sarin cũng không để trong lòng, hắn không tin sau trăm năm thì mình còn không đuổi kịp cấp bậc của Francis.
Quỹ tích của số mệnh, hắn cũng có thể mơ hồ nhìn thấy, nhưng như vậy cũng đã đủ rồi.
Nếu muốn xem rõ ràng, thì e rằng hắn cũng không trả nổi cái giá đó.
Jason nói xong, trực tiếp bay về ma pháp tháp của Rafael, hắn mặc dù cười nói với Sarin, nhưng trên thực tế cũng bị thương không nhẹ. Nếu hoàn toàn luyện chế xong Thủy Hỏa song hoàn, thì hắn cũng không sợ Ánh sáng hòa tan này. Nhưng khí linh của Thủy Hỏa song hoàn lại có thực lực không đủ cân bằng, khiến cho phòng ngự xuất hiện lỗ hổng.
Mặc dù vậy, Jason cũng đủ để kiêu ngạo rồi, Ánh sáng hòa tan này được phát ra, cho dù là Chúa tể Quang Huy cũng phải bị trọng thương, hắn chỉ là một pháp sư cấp 13, không chết đã là tốt lắm rồi.
Sarin ổn định tâm thần, quay lại tìm Raphael.
Các tín đồ mà Francis lưu lại đang vô cùng hoảng sợ. Francis đã chết, các tín đồ đều có cảm giác điều này là không thể! Thần linh làm sao có thể chết được? Francis đại nhân chính là kẻ mạnh nhất a!
Những hắc bào Thần thuật sư kia ngược lại vẫn bình tĩnh nói với những người bên cạnh:
- Đại nhân chỉ tạm thời ngủ say thôi, những tên pháp sư đáng chết kia làm cho đại nhân bị thương nặng, chúng ta không thể cứ như vậy mà rời đi, cho dù chết thì cũng cần mang theo những pháp sư kia đi xuống địa ngục!
Kỳ thật không cần bọn họ mê hoặc, đám khổ tu sĩ vừa biết Francis tử vong, thì toàn bộ đều trở nên điên cuồng. Bọn họ liều mạng đi về phía sâu trong rừng rậm, Raphael thấy cảnh này, dứt khoát ẩn núp. Trong rừng rậm có vô số ma thú cường đại, những tín đồ này của Francis đang tiến hành loại công kích kiểu tự sát mà thôi.
Vậy thì cứ để cho bọn họ đi tự sát là được, mình cũng đỡ phải mất sức.
Sarin cũng thấy được điều này, hắn ở trên cao, triệu hoán Raphael, Raphael nghe thấy thanh âm của Sarin, cũng bay lên, Tử thiên sứ kia nhìn thấy Sarin tới đón Raphael, lúc này mới dám mang theo Sợ hãi trống trận bay lên, không hề đi giằng co với đám tín đồ điên cuồng kia làm gì.
Sarin ở trên cao, lấy tay chỉ vào tín đồ trên mặt đất, nói với Raphael:
- Con người mà sống kiểu này, thì đúng là sống không bằng chết.
- Ta không phải người, ta là Thiên Sứ.
Raphael trả lời.
- Vẫn là làm người thì hay hơn, ngươi có thể thử xem.
Raphael nhíu mày, nàng cũng muốn làm người, một người có linh hồn, nhưng chiến đấu Thiên Sứ là binh khí do Thần linh sáng tạo ra, làm sao có thể dễ dàng có được linh hồn của riêng mình đây?
Chỉ có những Thiên Sứ biết “vuốt mông ngựa”, mỗi ngày đều ca ngợi Thần linh, thì mới có linh hồn, hơn nữa còn là thứ không trọn vẹn, không đầy đủ.
Raphael nghĩ đến đây, thở dài một tiếng, xoay người bay về phía ma pháp tháp của Rafael. Sarin ở phía sau, chỉ khẽ cười, tuy rằng Raphael ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng cũng có chút động tâm rồi, nếu không thì nàng sẽ lao xuống giết cho sướng tay.
Sarin đương nhiên không hy vọng Raphael rời khỏi mình, sau này thì hắn sẽ đối phó với Giáo đình, sẽ đối phó với Hoàng kim bình nguyên, còn phải đề phòng Jagged Đại công tước nữa. Nhân thủ trong tay tuy rằng nhiều, nhưng thế lực của hắn cũng không ngừng được mở rộng ra.
Bất kỳ chỗ nào gặp chuyện không may, thì đều là một tổn thất rất lớn.
Thành Mesterlin không có việc gì, Francis cũng không muốn đi tấn công chỗ này. Tuy nhiên thành Guderian thì sao? Thành Tự Nhiên thì sao? Còn có thành Lonestar, thành Ceylon, thành Ác Ma mới, thành Girders nữa. Những thành thị này đều rất trọng yếu đối với Sarin, hắn không thể buông bỏ được.
Còn có quận Grievances của Lex nữa, hiện tại quận Grievances đang mời chào pháp sư, đã có chút quy mô rồi. Cho dù Lex không làm Hoàng đế thì cũng sẽ khôngmất đi quá nhiều.
Ít nhất thì hắn cũng đã cầm Ma pháp ô vuông vào tay, với tính cách của Lex, khố phòng của hoàng cung e rằng đã bị quét sạch một lần rồi, tất cả những thứ có thể sử dụng thì đều được đặt trong Thần La Chi Giới.
Sarin phải trở thành nhân vật trấn thủ một phương, Raphael thì tất nhiên là không phải, Nerys lại có khả năng này, Dực khô lâu cũng có thể làm được. Hắn cần giúp đỡ bên cạnh mình, mà Raphael chính là lựa chọn tốt nhất.
Nhìn Raphael quay về ma pháp tháp, Sarin cũng lười đi giết chóc trong rừng rậm, hắn nói với Tử thiên sứ:
- Ta biết ngươi có bản lĩnh, tất cả những kẻ trên cấp mười thì đều phải giết chết cho ta, chịu nhiều trọng thương cũng không sao cả, ta sẽ trị liệu cho ngươi.
Sarin nói xong, xoay người bay về phía ma pháp tháp.
Tử thiên sứ vô cùng buồn bực, tất cả mọi người đều rời đi, chỉ để lại một con rối có cấp bậc thấp nhất là hắn ở trong này chiến đấu, may mắn trong tay còn có Sợ hãi trống trận. Ồ! Tinh tú lôi điện của chủ nhân vẫn còn trên trời cao, trong tinh tú kia, Dante đang nhắm mắt dưỡng thần.
Trên Myers đại lục, hắn lỗ mãng dấy lên thần hỏa, sau đó lại không phong ấn lực lượng của bản thân, kết quả là bị trọng thương, đến bây giờ vẫn còn chưa khôi phục lại được.
Tuy nhiên trong Tinh tú lôi điện này còn có năm mươi vạn Lôi điện chiến sĩ, giết không chết, dưới lực lượng của Dante, những Lôi điện chiến sĩ này có thể liên tục sống lại.
Francis là vừa mới vừa thành thần, nếu đợi cho hắn chế tạo ra Thiên Sứ, thì Sarin sẽ không còn nhẹ nhàng được như vậy nữa.
Thần linh chế tạo Thiên Sứ dùng để chiến đấu, có thể nói là vô cùng vô tận, Thần linh tối cao nghe nói có thể chế tạo ra một triệu Thiên Sứ trở lên, mà Thần linh cao cấp thì cũng có thể chế tạo trên một trăm ức Thiên Sứ, cho dù là Thần linh cấp thấp như Chúa tể Quang Huy, thì hiện tại trong tay cũng có trên một ức Thiên Sứ. Mỗi một chiến đấu Thiên Sứ đều giống Raphael, không có linh hồn, vì chiến đấu mà sinh, vì chiến đấu mà chết.
Nếu một ức Thiên Sứ cấp mười giết tới, thì Sarin cũng chỉ có thể đầu hàng mà thôi. Linh hồn lực của hắn cho dù có mạnh đến mấy đi nữa, thì cũng không đỡ nổi đại quân Thiên Sứ tàn phá. Sarin sở dĩ sinh ra ý định phải giết chết đối với Francis, cũng là bởi vì tên Francis này là địch nhân gần hắn nhất, một Ngụy thần mới tấn chức, nếu không diệt trừ, chờ khi hắn thành lập thần quốc, thành lập quân đoàn Thiên Sứ, thì mình cũng chỉ có thể tử thủ, khó có thể tiến công được.
Hơn nữa ở trong bán vị diện này, thì đều là các thân tín của Sarin, còn có cả một đám binh sĩ đã già nữa.
Những người này đã trả giá đủ bằng công sức rồi, Sarin đáp ứng bọn họ, để cho bọn họ ở trong này mà sinh hoạt. Con cháu của những người này cũng có thể đạt được chiếu cố rất tốt, nếu thích hợp tu luyện ma pháp thì khẳng định sẽ có lão sư tới dạy bảo, nếu thích hợp học tập kiếm thuật thì ngay từ đầu đã có Kiếm Thánh tới chỉ đạo.
Bán vị diện này đã tương đương với trụ sở của Sarin, làm sao hắn có thể cho phép Francis tới nơi này thành lập thần quốc được.
Thần quốc có hình thức ban đầu, vẫn cần một bán vị diện để mở rộng, chỗ mà Francis lựa chọn thì nằm đúng vị trí mà Sarin không cho phép đụng vào.
Trăm vạn đại quân không có khả năng tụ tập cùng một chỗ được, ở bên ngoài rừng rậm còn có vô số quân đội đang lao vào trong rừng, chỉ có một nhánh quân do Francis sáng lập ra thì có quân số ít nhất.
Khi Sarin chưa tới thì Raphael đã giết chết không ít rồi, đối với loại chuyện này, Raphael không phải là chán ghét, mà là căn bản không có hứng thú.
Nếu Sarin không hạ mệnh lệnh thì thậm chí nàng cũng sẽ không đi giao chiến với những người này, mặc dù nàng chán ghét đám tín đồ này, ghét từ tận đáy lòng.
Trong ma pháp tháp của Rafael, Truyền Tống Trận nối với Myers đại lục đã dần dần khôi phục bình thường, Francis sử dụng lực lượng của thần khí để nhiễu loạn không gian tọa độ, nếu khi đó mà thử truyền tống, thì sẽ đưa người vào một địa điểm không thể biết trước.
Có lẽ là một khu vực an toàn, nhưng khả năng lớn hơn là đưa vào trong một vùng tinh không vô tận.
Francis tâm cơ ác độc, nhưng trong Mesterlin thành đã có bố trí sẵn rồi, Truyền Tống Trận vừa mới xảy ra vấn đề, thì đã có pháp sư tính toán ra. Nếu là kẻ lỗ mãng, hấp tấp bước vào Truyền Tống Trận này, thì chẳng khác nào đã đi nửa bước vào địa ngục rồi.
Truyền Tống Trận khôi phục lại, nhưng cũng không thể lập tức sử dụng được, phải cần khoảng sáu ngày thì mới ổn thỏa. Các pháp sư không dám để cho Sarin đi mạo hiểm, nên dứt khoát đóng kín Truyền Tống Trận lại, mỗi ngày thì đúng giờ mở ra, truyền tống một ít vật phẩm, dùng để thử nghiệm không gian tọa độ điểm có ổn định hay không.
Ngay cả như vậy, Truyền Tống Trận này cũng không thể dùng, chờ Sarin trở về thì sẽ một lần nữa thành lập một cái khác.
Bản thân Truyền Tống Trận cũng vô cùng huyền bí, Francis có thể ngăn cản truyền tống là bởi vì hắn đã biết tọa độ điểm này. Nếu Francis lưu lại bên trong thủ đoạn gì đó, chờ hắn sống lại thì Truyền Tống Trận này sẽ có thể bị phá hủy vào bất cứ lúc nào.
Nếu kẻ đang truyền tống là Sarin, thì hắn nhất định sẽ phải chết.
Sarin có chút phiền muộn, hắn để Tieta trông chừng lũ trẻ, xoay người đi ra ma pháp tháp. Tử thiên sứ còn ở bên ngoài giết chóc, hắn đánh Sợ hãi trống trận, đại đa số binh sĩ Giáo đình đều không ngăn được, bởi vì Thần linh đã chết, trong lòng các Thần thuật sư cấp cao cũng rất bối rối, oán giận, bi thương, bị Sợ hãi trống trận làm rối loạn, làm sao có thể thi triển được thần thuật nào để trợ giúp chiến hữu nữa.
- Tử thiên sứ, dừng lại đi.
Sarin thu hồi Tinh tú lôi điện, cũng không để cho Lôi điện chiến sĩ đi tiêu diệt tín đồ.
Tử thiên sứ không biết Sarin có ý gì, nhưng hắn vẫn dừng tay lại, trong các thủ hạ của Sarin thì vị trí của hắn cũng chỉ giống như máy móc vong linh mà thôi. Tuy rằng Sarin coi trọng hắn, nhưng cũng sẽ không đưa hắn lên vị trí quá cao được.
Tử thiên sứ muốn lấy lòng Sarin, cho nên mới ra sức làm việc, Sarin không cho hắn tiếp tục giết người, hắn lập tức dừng tay.
Sarin ở trên trời cao trầm tư, các tín đồ phía dưới thì tranh nhau chạy vào trong rừng rậm để tấn công. Những người này tin chắc rằng, dựa vào lực lượng của mọi người thì cuối cùng cũng có thể giết tới ma pháp tháp, chiếm lĩnh bán vị diện này, báo thù cho Thần linh.
Nhưng điều này sao có thể được, nếu thật sự có thể, thì Francis cũng đã không vẫn lạc rồi.
Lúc trước nhân loại đi tàn sát Thần linh, tiêu diệt thần quốc, cũng làm những chuyện thế này sao? Sarin nhìn vẻ điên cuồng của những tín đồ kia, cảm thấy có chút không rét mà run.
Nhân loại tại sao lại có thể như vậy? Vì Thần linh mà không tiếc sinh mệnh.
Bọn họ... không đáng được cứu!
Sarin nghĩ đến đây, bắt đầu niệm tụng pháp điển của Tự Nhiên Nữ Thần. Pháp điển này là do Sarin tham dự biên soạn, hắn dùng Lôi âm kỹ năng niệm tụng ra, trong vòng phạm vi trăm dặm, trong lòng tất cả tín đồ đều vang lên thanh âm rung động này.
Sarin cũng không quan tâm kết quả như thế nào, chỉ lẳng lặng niệm tụng liên tục, đại đa số tín đồ tỉnh táo lại, lắng nghe thanh âm của Sarin. Pháp điển của Tự Nhiên Nữ Thần rất bình thản, tràn ngập vẻ hòa thuận.
Sự điên cuồng trong lòng những tín đồ này được dịu đi, bắt đầu trở nên suy tư. Đương nhiên đây là tác dụng của Lôi âm kỹ năng, nếu để cho Sarin trực tiếp gặp để khuyên bảo, thì cũng không nhất định có thể làm cho bất kỳ một tín đồ nào thay đổi suy nghĩ.
Sarin cũng không quan tâm xem những tín đồ này có bao nhiêu người quay đầu lại, kỳ thật chỉ cần quay đầu lại, những tín đồ này sẽ chuyển tín ngưỡng, đi thờ phụng Myers nữ thần. Sarin từng cho rằng ma pháp là thứ không gì không làm được, hiện tại xem ra, ngay cả tín đồ của Thần linh cũng đều khó chuyển biến, trên thế giới này, vẫn có chuyện mà không thể dựa vào lực lượng để giải quyết a!
Trên trời cao, thanh âm của Sarin thông qua ma pháp tăng phúc khí truyền ra, phạm vi càng lúc càng lớn, ít nhất có mười mấy vạn người đang lắng nghe hắn niệm tụng pháp điển.
Sarin căn bản không tin cái gì mà Tự nhiên thần giáo cả, chỉ là đột nhiên vào lúc này, trên người các tín đồ phía dưới lại có một lực lượng quen thuộc truyền tới, đó là tín ngưỡng lực.
Sarin dùng Lôi âm kỹ năng, vậy mà lại làm cho một ít tín đồ của Francis biến thành tín đồ của Tự nhiên thần giáo.
Hắn mới niệm tụng hơn một giờ mà thôi, lôi âm này làm cho tâm trí con người bị mê loạn, khó có thể tự chủ được.
Sarin thầm nghĩ, nếu bản thân mình muốn thành thần, ân, là sẽ trở thành lôi điện chi thần, thì cũng không lo thiếu tín đồ. Lôi âm kỹ năng này khiến cho tâm trí của người ta thất thủ, rất dễ dàng thu được tín ngưỡng của người thường.
Đây đã không phải là dụ dỗ, mà là bắt buộc.
Tín ngưỡng lực cuồn cuộn không ngừng được đưa lên trên trời cao, bị Sarin truyền cho Dante trong ma pháp tăng phúc khí, tuy Dante là Lôi điện chi thần, nhưng kỹ năng của hắn cũng có thể tinh lọc tín ngưỡng lực của các Thần linh khác để sử dụng.
Tín ngưỡng lực tiến vào trong Tinh tú lôi điện, bị Dante dùng điện lưu rậm rạp lọc lấy, chuyển hóa thành lực lượng mà hắn có thể hấp thu được, thương thế của Dante đang nhanh chóng chuyển biến tốt đẹp.
Sarin vốn cũng muốn cứu những tín đồ này, nếu những tín đồ này tiếp tục tín ngưỡng Francis, thì hắn cũng chỉ có thể giết chết toàn bộ mà thôi, nhưng nếu chuyển sang tín ngưỡng Tự Nhiên Nữ Thần, thì thật cũng có thể lưu lại được.
Sarin đột nhiên sinh ra ý niệm từ bi trong đầu, đây là do hắn nhìn thấy Tieta vui đùa với hai đứa bé. Chúa tể Quang Huy chủ trương cấm dục, mặc dù vậy, trong nhiều tín đồ như thế thì vẫn luôn có người không tuân theo chứ?
Có thể không giết thì vẫn không nên giết thì tốt hơn, tinh thần lực của Sarin cũng đủ để hắn tiếp tục niệm tụng, Lôi âm kỹ năng của hắn cũng không phải dùng để công kích, lực lượng được phát ra cũng cực kỳ mỏng manh, dựa vào ma pháp tăng phúc khí thì mới có thể ảnh hưởng đến tín đồ cấp thấp. Về phần tín đồ cấp cao, khi thấy cảnh tượng này thì trong lòng cũng trở nên bối rối.
Francis vừa chết, tín ngưỡng của những người này cũng không còn quá kiên định nữa, mới vừa rồi bọn họ điên cuồng là do biết được, các pháp sư nơi này sẽ không cho bọn họ đường sống.
Chiến đấu giữa Thần linh và pháp sư, cho tới bây giờ thì đều là vô cùng tàn khốc.
Những người này đã sớm nghe Francis kể lại, năm đó nhân loại phá hủy thần quốc, còn có thể nhẫn tâm giết hại trên vạn ức sinh linh.
Sarin niệm tụng pháp điển, vô tình đã trôi qua một ngày một đêm, Tieta nhìn thấy hành động của Sarin từ trong ma pháp hình ảnh, trên mặt lộ ra nụ cười.
Làm một Tự nhiên Tế ti, nàng cũng không thích giết chóc.
Giết chóc quá nhiều thì thế giới này sớm hay muộn cũng sẽ thoái hóa, oán khí tràn ngập vị diện, tất cả sẽ bị hủy diệt.
Điều này liên quan đến tri thức của Tự nhiên Tế ti, Tự nhiên Tế ti khi tu luyện đến mức tận cùng, thì có thể nắm vị diện quy tắc trong tay rất rõ ràng.
Nếu vị diện phẫn nộ, tất cả mọi thứ đều sẽ bị phá hủy.
Sarin liên tục niệm tụng sáu ngày sáu đêm, trong đó mỗi ngày đều nghỉ ngơi ba giờ, nhưng dù vậy, vẫn có trên trăm vạn tín đồ được hắn triệu hoán mà bỏ vũ khí xuống, đi vào trong rừng rậm, những tín đồ đã chuyển tín ngưỡng này sẽ không bị ma thú công kích nữa. Về phần những Thần thuật sư kiên trì chiến đấu kia, thì đều bị Sarin dùng khí linh của ma pháp tăng phúc khí giết chết.
Không đạt tới cấp bậc của Francis, loại âm thầm tập kích này, những kẻ dưới cấp mười thì không thể ngăn cản được.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT