Ban đầu Sarin thăng cấp chậm chạp, cũng là có liên quan tới tính cách của hắn. Nhưng từ sau khi được lão sư đánh thức, đi vương thành vực sâu một chuyến, tôi luyện ý chí, từ đó về sau, Sarin thăng cấp nhanh hơn nhiều. Tuy rằng còn kém một chút so với pháp sư thiên tài, nhưng đối với loại người như hắn thì đã là rất kinh người.
Lần này, Sarin trộn lẫn tất cả những trang bị đắc ý nhất vào chung một chỗ, không làm nhiều thứ nữa, vì về sau một lòng tiến lên, học tập lão sư.
Sarin dẫn theo Raphael, toàn thân bọc trong mây mù bay về phía rừng rậm. Lúc này, tháp ma pháp đã bị Jason khống chế hoàn toàn, mê cung của Pan không ngăn cản được Sarin, Sarin trực tiếp bay qua bên trên mê cung.
Sarin bay đến bên trên rừng rậm, Mắt nguyên tố có thể nhìn thấy quân đội Giáo đình, liền đáp xuống. Rừng rậm này khác với chỗ Sarin đi qua, nơi này không thiếu dòng sông, hơn nữa chỗ này thường xuyên có mưa lớn, bởi vì vị diện mở rộng sẽ thường xuyên có thời tiết xấu.
Bão tố, mưa to, động đất, núi lửa....
Những điều này sẽ phá hủy sinh mệnh, nhưng cũng là bắt đầu sinh mệnh. Không có những hoạt động này, sẽ không xuất hiện chủng loại sinh vật phong phú. Sarin hạ xuống, trong lòng mừng thầm, bởi vì ở bên trên rừng rậm này, hơi nước bắt đầu hình thành mây mù, xem chừng mấy ngày cũng không tan được.
Bên trong rừng rậm có ma thú mạnh mẽ thường lui tới, không có khái niệm lãnh địa gì, cực đói mới săn bắt. Đó là những ma thú bị tháp ma pháp khống chế, trong đầu mỗi con ma thú đều sinh ra ma pháp trận và ma văn. Những ma thú này có kỹ năng thiên phú mạnh mẽ, được chế tạo vì chiến đấu, các loại kỹ năng của Rafael hết sức phức tạp, làm cho Sarin nhìn mà than thở.
Hắn có thể luyện kim, là dựa vào lão sư truyền thụ bí thuật mới biết. Nếu học máy móc, xem chừng Sarin còn không bằng Luyện kim sư bình thường.
Những ma thú này nhìn thấy Sarin, liền tránh né, để Sarin tiết kiệm được thời gian.
- Chủ nhân!
Khí linh trang bị tăng phúc ma pháp kêu một tiếng.
- Có chuyện gì?
- Ta có thể... làm ngài ẩn hình.
Khí linh ấp a ấp úng nói.
- Hả?
- Chủ nhân, ý ta là, ta có thể làm ngài giống như cây chủy thủ kia, che giấu tung tích, Francis kia không thể nhìn thấu được ngay.
Sarin liền mừng rỡ:
- Thí nghiệm thử xem.
- Rõ.
Khí linh lập tức ra tay, Sarin cảm giác từ trong trang bị tăng phúc ma pháp truyền ra một loại tần suất chấn động cực nhỏ, bao bọc mình. Lập tức, những vật trong mắt bỗng mờ nhạt một chút, sau đó lại trở nên rõ ràng, chỉ là đã mất đi màu sắc, biến thành trắng đen.
Loại hình ảnh trắng đen này khi nhìn mục tiêu sẽ càng rõ hơn, trình tự rõ ràng.
- Raphael.
- Đại nhân, ta không nhìn thấy ngài, nếu ngài không nói, cảm giác của ta cũng không phát hiện được.
Raphael nhanh chóng trả lời, hiện giờ nàng đã có thể biết Sarin muốn nói gì ngay khi hắn vừa mở miệng.
- Thiên sứ cấp 13 cũng không phát hiện được, dù thần linh có nhiều thêm một ít năng lực, ở tình huống không có chuẩn bị, có lẽ cũng không phát hiện ra sự tồn tại của ta. Ừm, nhưng cũng không thể coi thường, loại năng lực này hẳn là có hạn chế mới đúng.
- Chủ nhân, năng lực này không thể thi triển vô hạn. Ở tình huống có ánh sáng, thời gian duy trì sẽ rất ngắn, trong bóng đêm có thể tránh né Hắc Ám Thị Giác, thời gian duy trì có thể hơn một ngày.
- Nói cụ thể một chút.
Khí linh không rõ ràng lắm, cho Sarin một cái số liệu mơ hồ, Sarin rất không hài lòng.
- Ánh sáng chia làm 12 cường độ, tăng lên một cường độ, loại kỹ năng này sẽ rút ngắn 1 giờ hiệu quả. Ở trong ánh sáng mạnh cấp 12, loại ẩn hình này không có hiệu quả.
Khí linh nói xong, hủy bỏ thuật ẩn thân.
- Bao lâu có thể dùng một lần?
- Cái này tiêu hao tinh thần lực của chủ nhân, ta đề nghị, chỉ dùng ngay trước khi ám sát.
Lúc này Sarin mới phát hiện tốc độ xói mòn linh hồn lực của mình nhanh hơn một chút, nếu là tinh thần lực ban đầu, hắn đã sớm phát giác ra. Nhưng linh hồn lực quá nồng đậm, tiêu hao cũng rất chậm, hắn còn chưa quen thuộc loại lực lượng này, trong thời gian ngắn không phát hiện ra.
- Hiểu rồi. Raphael, chúng ta đi tới, cách Francis 10 dặm thì dừng lại.
Raphael gật đầu, Sarin muốn đột kích. Dùng kỹ năng ẩn hình ám sát là thủ đoạn cuối cùng, tuy rằng còn cách xa trăm dặm, Sarin đã lấy ra huy chương gia tộc.
Bắn trước một phát thử xem, nếu có thể bắn chết phân thân của Francis thì tốt, nếu không được, một đòn này cũng sẽ làm Francis phải đối phó hắn, không thể gây chuyện với lão sư.
Theo Sarin thấy, lão sư muốn đối phó Francis có thần khí, sẽ càng thêm khó khăn.
Với tính cách của lão sư, tuyệt đối sẽ không để lại kẻ địch mạnh mẽ cho học sinh của mình. Nếu không phải kỹ năng của Francis quá đặc biệt, thậm chí Jason sẽ không cho Sarin ra tay, một mình hắn có thể đối phó được.
Cùng là cấp 13, Francis có thần khí thật sự không tính là quá mạnh ở trong mắt lão sư, chỉ là khó chơi mà thôi.
Sarin thầm nghĩ, khi nào thì mình cũng có lòng tin như lão sư?
Không có kỹ năng ẩn thân bao phủ, thế giới khôi phục lại màu sắc rực rỡ, Sarin vẫn có thể tiềm hành. Thuật vân hành của hắn không chỉ dùng để bay, xung quanh người hắn có thể ngưng kết sương mù bất kỳ lúc nào, nơi này lại có đầy nước.
Raphael cũng nấp trong sương mù, Sarin dựa vào nguyên tố thủy để che giấu thân mình, còn Raphael thì dựa vào bản năng chiến đấu. Bước chân của nàng không phát ra tiếng động, Sarin muốn làm được điều này, hai chân phải rời mặt đất, dựa vào lực lượng nguyên tố chầm chậm bước đi. Nếu đi nhanh, sẽ bị cường giả phát hiện trong sương mù có che giấu pháp sư.
Khoảng cách còn trăm dặm, hai người nói chuyện cũng không bại lộ vị trí, Sarin hỏi Raphael:
- Nếu ngươi vẫn không chịu tín ngưỡng thần linh, có thể nào rớt cấp bậc hay không?
- Sẽ không, ta chậm chạp biến thành trạng thái không phải Thiên sứ, hoặc nói là ta sẽ trở thành con người cấp 13, không thể thăng cấp mà thôi.
- Ngươi có thể thử...
- Ta không học được ma pháp, trong cơ thể ta không thể hình thành Ma huyền.
Sarin vừa nghe liền biết Raphael cũng không học được võ kỹ của con người. Không thể tu luyện ra Ma huyền, đồng thời cũng không thể tu luyện ra kiếm khí. Ngoại hình Raphael giống như con người cũng vô dụng, cũng như Nerys, không có hóa thân con người, cũng không thể học tập kỹ năng loài người.
- Ta có bí thuật, chỉ là tự mình không hiểu sâu được, nếu ngươi chịu học, ta có thể dạy cho ngươi.
- Đại nhân, bí thuật của loài người... không phải không được tùy tiện truyền lại hay sao?
Raphael khó hiểu.
- Phải, ngươi có thể trở thành tùy tùng của ta, hơn nữa ta truyền cho ngươi bí thuật, là ta không thể tu luyện, ngươi phải tự mò mẫm.
- Đó là bí thuật gì?
Raphael tò mò hỏi.
- Ta biết, Thiên sứ không có linh hồn, sau khi tu luyện bí thuật này, có thể hình thành linh hồn. Nói cách khác, ít nhất ngươi có thể biến thành Vong linh pháp sư.
- Vong linh pháp sư!
Raphael mỉm cười, điều này cũng không sao, lúc trước Thần kim loại từng tiêu diệt một cái thần quốc vong linh. Vong linh cũng có thể thành thần, chỉ là rất khó khăn mà thôi.
Nếu trở thành Vong linh pháp sư, sẽ không tránh khỏi phải giao tiếp với một đám xương khô. Hiện giờ Raphael cũng không rõ mình tính là sinh mệnh gì, có thể là nữ giới, ít nhất nàng không cảm thấy thoải mái đối với vong linh.
- Cũng có thể làm Thần thuật sư sa đọa, trước tiên ngươi tín ngưỡng Nữ thần Myers, sau đó bỏ đi tín ngưỡng là được.
Sarin dụ dỗ.
- Đại nhân, vì sao ngài mong ta có thể tiếp tục tiến tới, chẳng lẽ bên cạnh ngài còn chưa đủ giúp đỡ hay sao?
Raphael hỏi rất trực tiếp, cũng là phương thức suy nghĩ vấn đề của Thiên sứ. Thần linh không ngừng chế tạo Thiên sứ là vì chinh chiến, Sarin cần nhiều tùy tùng như thế để làm gì?
- Bởi vì luôn rất ít người có thể tiếp tục đi tới, ta không thích bên mình luôn tịch mịch không có ai nói chuyện được.
Sarin không phải tùy ý biên soạn một cái lý do, nhưng ít nhất không phải nói thật lòng.
Tương lai, sợ rằng hắn sẽ phải chiến đấu với rất nhiều thần linh, Raphael là Thiên sứ, hiểu biết gấp trăm ngàn lần những nhược điểm của thần linh. Có Raphael hỗ trợ, mình có thể bớt tử thương không ít chiến sĩ.
Nhưng mà nói như thế, không khỏi thiếu tình cảm.
- Cho dù là ngài nói thật, nhưng mà ta có chút không hứng thú. Sau khi giúp ngài giết Francis, ta muốn rời đi.
Ánh mắt Raphael lóe lên, chỉ là nàng đi đằng trước Sarin, không ai nhìn thấy.
- Rời đi? Ở bên cạnh ta có ai làm ngươi không thoải mái?
- Không phải, ta chỉ là cảm thấy, không rõ là mình muốn làm gì, muốn đi thăm dò thế giới này.
Sarin không biết nên nói gì, chẳng lẽ nói sợ Raphael gặp nguy hiểm? Ít nhất trong vòng 10 năm, Raphael cũng không có nhiều đối thủ trên đại lục Myers.
- Đương nhiên, nếu ngài muốn ta ở lại, ta sẽ không đi.
Raphael lại bỏ thêm một câu.
Sarin không nhịn được hỏi:
- Bởi vì sao? Thiên sứ kim loại đã có chỗ dựa, cho dù ngươi rời đi, ta cũng sẽ không bạc đãi họ.
- Nếu, ngài chỉ muốn ta ở lại, mà không phải vì điều gì khác, ta đáp ứng ngài, vậy sẽ có ý nghĩa hơn.
Raphael nói làm Sarin không hiểu. Hắn không phải Raphael, không hiểu được Thiên sứ này mất đi thần linh, trong lòng đang nghĩ cái gì.
- Ta đương nhiên muốn ngươi ở lại...
Sarin nói xong, liền hối hận, cảm thấy ngữ khí của mình không đủ chân thành. Hắn ho khan, nói:
- Không phải như thế, ta muốn ngươi giúp ta chiến đấu, ở bên cạnh ta, là chiến hữu của ta, giống như mấy người Zola. Ta sẵn lòng nhìn thấy ngươi tiếp tục trưởng thành, có được linh hồn, không vì cái gì, bởi vì ta là pháp sư, ta thích nhìn thấy thế giới tràn đầy sức sống, thích nhìn thấy người tràn đầy hy vọng.
- Ừm! Đại nhân, chuyện ta ra đi cứ đặt sang một bên, chờ ta muốn đi, ngài hãy tìm cách giữ lại. Có lẽ đến khi đó, ngài đã không cần Thiên sứ cấp 13 này nữa.
Sarin im lặng một lúc, nói:
- Được rồi, ta không hy vọng ngươi giống như Nerys.
- Nerys thì sao?
Raphael có chút tò mò.
- Phải, lúc ta gặp được nàng, là ta lừa nàng ta mới ký kết khế ước linh hồn. Chỉ là lúc đó, nếu ta không hù dọa nàng ta, có thể nàng ta đã ăn luôn ta, hoặc là quan hệ hai bên sẽ đảo ngược, ta sẽ trở thành nô lệ của nàng ta.
- Cái gì, ngài trở thành nô lệ của Nerys?
Raphael cảm thấy loại chuyện này thật là khó tin.
- Đúng thế, lúc ấy ta chỉ mới cấp một, cho dù Nerys chỉ còn một chút sức, cũng có thể nuốt sống ta. Hoặc là nàng liều một trận, cũng có khả năng đánh bại ta.
Sarin chầm chậm nói, nhớ lại tình hình khi gặp Nerys.
- Đó là chuyện khi nào?
- Có lẽ là 10 năm.
Sarin trả lời, hắn trả lời như thế, là vì hắn ở trong thần điện hơn trăm năm, ở Chiêm tinh lâu cũng có thời gian khác với đại lục Myers. Hắn đã không thể tính toán ra, rốt cuộc là chuyện lúc nào nữa.
- Thật là làm người ta hâm mộ, thời gian 10 năm, đã có được sức mạnh uy hiếp tới ta. Đây là con người ư?
Raphael cảm thán, sinh mệnh của nàng đến mấy triệu năm, nếu thần linh không chết, nàng có thể tiếp tục sống. Về phần hiện giờ, cho dù không thăng cấp, có lẽ vẫn sống được mấy triệu năm nữa.
Sinh mệnh có ý nghĩa gì, nàng không biết, không hiểu cái gì là giãy giụa, cái gì là buồn bực.
Hai người tiếp tục đi tới, Sarin cảm nhận được lực lượng dồi dào trong rừng rậm, nó tới từ tháp ma pháp. Tháp ma pháp Rafael kết nối chung với mọi thứ trong rừng rậm, như có năng lượng kết nối. Khó trách Francis tiến công khó khăn như thế, bản thân rừng rậm này cũng là một bộ phận của tháp ma pháp.
Lúc trước Rafael đi vào bán vị diện này, dốc hết tâm sức thiết kế tháp ma pháp này, đúng là kỳ tích. Sau khi hắn chết nhiều năm, rừng rậm mọc lên, ma thú sinh sản, tháp ma pháp vẫn phát huy tác dụng.
Năng lực tính toán như thế, làm cho Sarin xấu hổ, hiện giờ hắn tập trung hết khống ma sư cũng không làm được đến thế.
Raphael cũng cảm giác được khác thường, trường thương trong tay nàng truyền đến rung động cổ quái, làm cho tim nàng như đập theo nhịp trường thương. Nàng đang muốn kháng cự, trên trường thương đã có những thứ lạ mọc dài ra như thực vật, nhẹ nhàng quấn lên tay nàng.
Cảm giác tuyệt diệu xuyên qua thân thể Raphael, nó như khi thần linh vừa mới chế tạo ra nàng, còn chưa cần chiến đấu. Lúc đó, Thiên sứ đều sống trong quả cầu kim loại lớn, giống như loài người đang trong bụng mẹ.
Trong 6 con mắt trên trường thương, thần lực đang truyền vào trong cơ thể, nó khác với thần lực của Thần kim loại, thần lực tự nhiên hết sức ôn hòa, không có tính xâm lược. Thần lực này tiến vào thân thể Raphael, không chỉ không xua tan thần lực Thần kim loại còn sót trong người nàng, còn đang tu sửa lại thân thể của Raphael bị thương bởi vì chiến đấu.
Raphael trải qua quá nhiều trận chiến, chính nàng cũng không nhớ đã đánh bao nhiêu trận chiến tranh.
Thần kim loại hết sức đặc thù, không cần cắn nuốt thần linh khác để tiến hóa, nhưng thần linh khác sẽ tấn công thần quốc của Thần kim loại. Vị trí thần quốc của Thần kim loại rất tốt, cho nên Thần kim loại cũng sẽ định kỳ cho các Thiên sứ dọn sạch nguy hiểm ở gần thần quốc, một khi có thần quốc nào tiến hóa, những Thiên sứ như Raphael sẽ tới ngay.
Diệt quốc vô số, đây là cuộc sống của Raphael.
Thần kim loại lại không am hiểu trị liệu, phương thức điều trị của Thiên sứ kim loại cũng rất thô bạo, thân thể mạnh mẽ nhìn như nguyên vẹn, thực tế đã sớm chồng chất vết thương.
Thần lực của Nữ thần Tự Nhiên đang điều trị vết thương cũ cho Raphael, Raphael cảm giác thân thể của nàng đang khôi phục thành hình thái Thiên sứ chiến đấu. Nàng mạnh mẽ đè xuống, ở ngay trong hình thái này, để cho thần lực của Nữ thần Tự Nhiên lưu chuyển trong thân thể, thậm chí cải tạo kết cấu của nàng.
Lực lượng ngày càng mạnh lên, chải chuốt hết thân thể Raphael. Bởi vì Raphael không khôi phục hình dạng Thiên sứ chiến đấu, thân thể nàng bị cố định ở hình thái hiện giờ.
- Rốt cuộc có thể không cần đổi tới đổi lui nữa.
Raphael mỉm cười, cảm thụ lực lượng trong thân thể.
Lực lượng dường như tăng lên không nhiều, nhưng thần lực cũng không bị lãng phí, đều chứa đựng trong trái tim. Thân thể cũng càng hoàn mỹ hơn, từng tấc kết cấu đều nắm chắc trong tay, có thể điều động mọi lực lượng tiến hành chiến đấu.
Raphael xuất thân từ Thiên sứ chiến đấu, rất mẫn cảm với kết cấu bản thân, bởi vì biết Thần kim loại sẽ không cho nàng thêm lực lượng gì, Raphael dứt khoát biến thành hình tượng bây giờ. Ngay cả xương trong người nàng cũng thay đổi, vốn bộ xương xám bạc, bây giờ thẩm thấu thần văn xanh lục, đó là chữ của Nữ thần Tự Nhiên.
Trong xương trống rỗng, Thiên sứ không có tủy xương, mà là thần lực kết tinh hóa, vốn tủy xương trống rỗng, bây giờ tràn ngập kết tinh xanh lục.
- Cảm thấy thế nào?
Sarin phát hiện Raphael biến hóa.
- Từ nay về sau, ta cũng có thể đánh cắp thần lực của Nữ thần Tự Nhiên, chẳng qua...
- Chẳng qua ngươi vẫn là Thiên sứ, thuộc Thần tộc khác loài, sẽ bị Nữ thần Tự Nhiên phát hiện đầu tiên, có phải không?
Sarin hỏi.
- Đúng.
Raphael có chút uể oải, loài người có thể đánh cắp lực lượng của thần linh, khó bị phát hiện, nhưng nàng thì không được. Một khi nàng đánh cắp lực lượng của thần linh, sẽ dẫn tới thần linh phẫn nộ.
- Không sao, Nữ thần Tự Nhiên sẽ không tìm ngươi tính sỏ. Nếu bà ta tới, ta sẽ giết bà ta.
Sarin cười đùa.
- Thật sao?
Raphael có vẻ không tin.
- Ngươi đã thấy pháp sư nói dối chưa?
- Được rồi, chỉ là, ta không hiểu...
- Cần gì phải hiểu chứ? Có lực lượng này, ngươi sẽ dần khỏe mạnh, có rất nhiều chuyện để làm.
Sarin tiếp tục dẫn dụ.
- Nói cũng phải, được rồi, tạm thời ta sẽ không đi, trước tiên giết Francis kia rồi nói sau.
Raphael liền trở nên phấn chấn.
Vốn thần linh chết đi, lòng của nàng cũng gần như chết theo. Bây giờ trước mắt nàng có thêm một con đường, đó là không ngừng đánh cắp thần lực, đạt tới tiến hóa.
Chẳng qua loại chuyện như thế, tốt hơn là nên ở chung với Sarin. Loài người có rất nhiều thủ đoạn đánh cắp thần lực, tính nguy hiểm cũng nhỏ. Thần linh đa phần không giải quyết được những điều này, nếu mình thật sự lỗ mãng đi đánh cắp thần lực, Sarin nói thì dễ nghe, chẳng lẽ hắn sẽ thật sự vì mình đi giết một vị thần linh?
Ôi, Sarin này chỉ muốn giữ mình lại, chiến đấu cho hắn, điều này có khác gì thần linh? Thần linh chế tạo mình, căn bản là vì chuyện này. Ngoại trừ chiến đấu, mình còn có thể làm gì?
Trong lặng lẽ, tiếng bước chân của Raphael hòa hợp một thể cùng âm thanh rừng rậm. Rừng rậm này không phải chết, mà là có sinh mệnh. Gió thổi qua, dòng suối nhỏ chảy qua rừng rậm, còn có tiếng ma thú gầm gừ, mọi thứ dung hợp cùng với tiếng bước chân của Raphael, tuy hai mà một.
Ngay từ đầu, nàng chỉ dựa vào những âm thanh này che dấu âm thanh rất nhỏ khi di động phát ra, bây giờ nàng không cần làm gì cả, ở trong mây mù của Sarin, nàng như biến mất.
Nghe nói thích khách thủ hạ của Nữ thần Tự Nhiên rất mạnh mẽ, xem ra đúng là thật. Thích khách của Nữ thần Tự Nhiên có được năng lực dung nhập tự nhiên, còn mạnh hơn cả kỹ năng ẩn thân của Sarin.
Sarin cũng không biết lại có biến hóa này, hắn truyền thần lực cho trường thương của Raphael, là muốn Raphael có thể bộc phát ra sức chiến đấu mạnh nhất, để phục kích Francis càng ổn thỏa hơn.
Còn cách Francis 10 dặm, Sarin ngừng lại.
- Raphael, Francis sẽ chú ý phía trước khoảng 5 dặm, vượt qua khoảng cách này, lòng đất sẽ che giấu mọi tin tức của ta, hiệu quả tìm tòi có hạn. Chúng ta đợi ở đây, phía lão sư ra tay, chúng ta mới hành động.
- 10 dặm...
- Nếu tới gần 6 dặm, chúng ta sẽ theo tốc độ của Francis lui ra sau, lão sư không hành động, chúng ta cũng không.
- Rõ, đại nhân.
Trước chiến đấu, Raphael dùng ngữ khí hết sức kính trọng đối với Sarin. Cho dù nàng cảm thấy Sarin yếu ớt, cũng phải tôn trọng người chiến đấu. Huống chi Sarin cũng không yếu, là pháp sư đáng tôn trọng.
Sarin không mở ra lực lượng lĩnh vực, một khi mở ra, Francis sẽ cảnh giác. Hắn lợi dụng lực lượng rừng rậm, phán đoán vị trí của Francis, huy chương gia tộc nằm trên tay, mặc kệ lúc nào Francis đụng lão sư, mình đều có thể phát ra lực lượng lôi điện.
Có thế giết được Francis hay không thì Sarin không biết, nhưng ít nhất có thể phá đi một món Thần khí của Francis.
Vũ khí hình trăng rằm kia quá đáng sợ, nếu vũ khí đó tấn công mình, mình phải làm sao mới cản nổi? Sarin tính toán hồi lâu, cũng không ra được kết quả. Phương pháp tốt nhất là dùng huy chương gia tộc của mình để ngăn cản. Chất liệu huy chương gia tộc là thứ cứng nhất trong trang bị của Sarin, bất cứ vũ khí nào cũng khó mà để lại dù chỉ một chút dấu vết bên trên nó.
Francis không vội vàng phá hủy rừng rậm, rừng rậm này là một bộ phận của tháp ma pháp, Francis đã biết được, cho nên hắn mới không vội. Bởi vì có vội thì cũng không giúp được gì, trừ khi hắn có nắm chắc với một mình sẽ phá hủy được tháp ma pháp kia. Nếu không, phải mang theo quân đội sang đó, mạnh mẽ đánh vào ma võng phe địch.
Trong ma võng không có nhiều ma pháp chết ngay, dùng mạng người đổ vào, sẽ có thể đột phá phong tỏa, khi đại quân có thể đến dưới núi, hắn sẽ có thể thi triển thần thuật mạnh mẽ, giết sạch người bên trên. Như thế cần có lực lượng hiến tế, loại hiến tế này không thể thi hành cách ngàn dặm, thậm chí còn không làm được ở ngoài ma võng, tồn tại của ma võng sẽ phá hỏng kết quả hiến tế.
Khoảng cách hai bên rút dần còn 6 dặm, Sarin không đợi được tin tức của lão sư, đành phải dẫn Raphael lui lại. Hai người lui lại 4 dặm, mới mai phục tiếp.
Cứ thế, một tiến một lùi, mãi đến 2 tiếng sau, sâu trong linh hồn Sarin đột nhiên cảm giác được tin tức lão sư truyền đến:
- Hành động!
Lúc này, khoảng cách giữa Sarin và Francis, vừa vặn 6 dặm.
Lúc này Francis đột nhiên cảnh giác, bản thể của hắn đã bị tấn công, đang triệu hồi hắn.
Vầng trăng giết chóc của hắn vừa lúc bay ra, chỉ có khi thu hồi vào tay mới có thể chạy tới chỗ bản thể.
Cuối cùng không nhịn được rồi sao? Khóe miệng Francis nhếch lên, bản thể bị tấn công là một cường giả cấp 13. Chẳng qua không sao, chỉ cần mình đi qua, hai hợp một, sẽ thuận lợi giết pháp sư hùng mạnh kia.
Khi hắn đang hưng phấn, một luồng điện thật to lao tới ngay mặt, luồng điện kia lớn tới 10m, mọi thứ trên đường đi biến thành tro tàn.
Trong lòng Francis chợt căng thẳng, đó là cái gì thế?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT