- Được rồi...

Sarin đồng ý, hắn không có khả năng một chút cũng không chia cho Công tước. Vì chờ bọn hắn và Persian, Công tước đã tổn thất rất nhiều người. Cho dù sau đó Đại công tước Jagged cũng không ra chút sức lực nào, thì cũng cần được chia một phần tiền lãi.

Lần chiến đấu này thì Persian từ đầu tới cuối chưa từng lùi bước, Sarin đã đáp ứng cho hắn một phần năm, thì cũng sẽ không đưa ít chút nào, bản thân Sarin còn có phần nhiều hơn, là ba phần năm.

Hỏa dực linh hầu là Thần tộc cấp cao, hai trăm tám mươi tên Hỏa dực linh hầu, Sarin lưu lại một trăm bảy mươi hai tên, còn lại thì đưa cho Công tước và Persian tự chia nhau. Cự long của Công tước đã về trong không gian triệu hoán, hắn cũng cởi Long kỵ sĩ áo giáp ra, nhìn Sarin, nói:

- Cốt long phía dưới kia, ngươi có hứng thú không?

Sarin lắc đầu nói:

- Không, thứ này không phải mười ba cấp thì cũng là cấp mười bốn...

- Ngươi không có biện pháp giết chết ư?

- Có lẽ có, chỉ là giết chết thứ này rồi thì Luyện Kim Thành sẽ được bảo vệ.

- Ngươi không lo lắng Cốt long sẽ lao ra Luyện Kim Thành, tiến hành giết chóc trên Myers đại lục ư?

- Một chút cũng không lo lắng, thứ này sẽ ở lại Luyện Kim Thành, tuyệt đối sẽ không rời đi...

- Vì cái gì?

Đại công tước Jagged tò mò.

Persian giải thích:

- Cốt long không phải là cự long chân chính, nó không cần sinh nở con cháu, cho nên ở trong này mới là thoải mái nhất, nếu đi khắp nơi giết chóc, thì sẽ khiến cho kẻ khác chú ý. Thứ này rất thông minh, ít nhất cũng nên ở lại chỗ này chờ vài năm nữa, thành lập được một vong linh thành thị, sau đó nó mới có thể lo lắng nên đi mở rộng địa bàn hay không...

Sarin bổ sung:

- Lực lượng trên Myers đại lục thì rất không ổn định, hiện tại ta đoán rằng, đối với Cốt long này, thì chỉ có không gian xung quanh Luyện Kim Thành mới là chỗ thích hợp nhất cho nó sinh tồn, nếu đổi một chỗ khác, năng lượng sẽ biến hóa rất lớn, nó cũng không thoải mái.

Đại công tước Jagged gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu, chỉ cần Cốt long này tạm thời không giết ra ngoài Luyện Kim Thành là tốt rồi. Luyện Kim Thành tuy rằng ở nơi hẻo lánh, nhưng từ duyên hải xuống phía dưới, thì có thể nhanh chóng đi về phía Vân Lưu, đi tiếp thì sẽ tới Tần Nhân, trên lục địa cũng không có bất kỳ quan ải nào ngăn cách cả. Nếu có thì cũng chỉ là vô dụng, với tốc độ phi hành của con Cốt long này, các pháp sư dưới cấp mười căn bản không thể trốn được.

Ba người cũng không cho rằng Luyện Kim Thành có thể giết chết được Cốt long, biện pháp tốt nhất là bỏ thành mà chạy. Dù sao Cốt long này hiện giờ vẫn còn đang thích ứng với Myers đại lục, không quá thích thú với việc đuổi giết những pháp sư này. Hiện tại nếu mà trốn đi, thì Luyện Kim Thành còn có thể bảo tồn được không ít thực lực.

- Chúng ta trước hết chưa vội đi, cứ ở trong này nhìn một chút. Công tước chắc cũng không có gì bận rộn chứ?

Đại công tước Jagged mặt không đổi sắc, khẽ gật đầu, Persian nghĩ nghĩ, nói:

- Công tước, ta muốn quay về cung điện trên biển...

- Nếu nơi này có việc thì sao?

- Ngài có thể dùng Truyền Tống Trận triệu hoán ta, ta sẽ lập tức tới đây.

Persian gấp gáp tu bổ linh hồn của mình, ở trên thành Phù Không của Sarin thì hắn vẫn có chút không dám. Bởi vì khi tu bổ linh hồn, thì hắn tuyệt đối không có năng lực tự bảo vệ được mình. Dù sao thì cảnh giác cũng không bao giờ thừa, Persian còn chưa khờ dại tới mức cho rằng Sarin là bằng hữu của mình.

Hơn nữa linh hồn của hắn đã sắp tới tình trạng không tu bổ không được rồi, nếu không nghĩ biện pháp trị liệu, thì hắn sẽ không khống chế được nữa. Cho đến lúc này, một linh hồn đã thật sự phân liệt thành hai cái, khi còn phải dùng chung một thân thể, thì tính tình của hắn sẽ thay đổi cực lớn, hành động cũng không bị bản thân khống chế nữa.

Thu được một tên Sợ hãi Thiên Sứ, vừa đúng lúc dùng để tu bổ linh hồn.

Persian mang theo mười hai chiến sĩ Jagged của hắn rời đi, các thủ hạ còn lại thì đều giao cho Đại công tước Jagged chỉ huy. Thành Phù Không này lơ lửng trên trời cao, chính là đang chuẩn bị kiếm một chút chỗ tốt. Cốt long tuy rằng cường đại, nhưng trong cơn mưa to này thì nó cũng không dám bay lên trên.

Lôi điện lực lượng trong cơn mưa có thể khiến cho nó hồn phi phách tán.

Hơn nữa gia tộc huy chương của Sarin vẫn nằm trong tay, đối với Cốt long thì hắn vẫn có chút nắm chắc. Chỉ là Cốt long còn mang đến vô số Bán vong linh, hắn cũng không có hứng thú đi tiêu diệt lũ kia. Tốc độ gây hại của Bán vong linh là rất chậm rãi, pháp sư của Luyện Kim Thành cũng thèm muốn mà bắt giết một ít. Sarin không có gì phải vội cả, hiện tại việc hắn phải làm chính là nhanh chóng chế định lại trang bị của quân đội của mình một lần nữa.

Trùng Thiên Sứ áo giáp đích thực là hoàn mỹ, hơn nữa lực sát thương cũng rất lớn, chỉ là Sarin không có khả năng chỉ phát triển ác ma quân đội được, hắn còn cần phải chế tạo trang bị cho quân đoàn tinh nhuệ của mình nữa.

Áo giáp mà thích hợp cho nhân loại, thì cũng chỉ có Ô huyết khải.

Vốn Sarin không chế tạo được Ô huyết khải cũng là do khuyết thiếu nguyên vật liệu, cấp bậc của bản thân cũng không đủ, hiện tại hắn có phương pháp chế tạo Ô huyết khải, lại đạt được vô số tài liệu trong Chiêm tinh lâu và Thần điện của nữ thần, cũng đủ để thành lập quân đoàn của mình rồi.

Hơn nữa Sarin cũng không dự định phục chế Ô huyết khải, năm đó tuy rằng nhân loại có năng lực hơn xa các pháp sư hiện tại rất nhiều, nhưng chế tạo áo giáp thì lại cũng không quá quan tâm tới vấn đề tinh xảo.

Nói trắng ra một chút là, các áo giáp năm đó có tính năng cường đại, nhưng vẫn còn có chút thô ráp.

Hai đặc điểm này cũng không mâu thuẫn với nhau, bởi vì năm đó tố chất của nhân loại chiến sĩ thực sự là quá tốt, một binh sĩ tinh nhuệ ít nhất cũng là cấp tám. Tiêu chuẩn áo giáp được mặc thì cũng rất thấp, trên dưới một trăm cân cũng không được coi là nặng.

Hiện tại các binh sĩ thủ hạ của Sarin có thể đạt tới điều kiện này thì không quá năm ngàn người, mà số lượng quân đội nhân loại của hắn thì cũng đã vượt qua năm mươi vạn rồi.

Trong một trăm binh sĩ thì mới có một người thích hợp để mặc Ô huyết khải.

Nếu vẻn vẹn chỉ có thể phát huy ra lực phòng ngự của Ô huyết khải, thì thà rằng Sarin dứt khoát đi chế tạo các ma pháp áo giáp khác còn hơn, hiệu quả cũng không khác là mấy, không cần lãng phí nhân lực vật lực của luyện kim nhà xưởng.

Sarin muốn thiết kế lại áo giáp, hấp thu tất cả tri thức ma pháp mà hắn biết đến. Vũ khí trang bị sẽ khác với thời viễn cổ.

Trong thời đại viễn cổ, những binh sĩ này là công cụ dùng để chinh phục vị diện, địch nhân của họ cũng có cấp bậc không cao. Các địch nhân có cấp bậc cao thì đã có cường giả tới ứng phó rồi.

Hiện tại việc Sarin phải làm chính là khiến cho binh sĩ trở thành lực lượng mang tính quyết định trên chiến trường.

Persian vừa đi, Sarin tiện tay hủy diệt tất cả luyện kim máy móc loại nhỏ do Persian lưu lại, sau đó mới nói với Đại công tước Jagged:

- Công tước, Luyện Kim Thành này đã xong rồi, ngươi có dự định gì không?

- Dự định gì?

- Francis mời ta đi đối phó với Ma quỷ vị diện, ngươi thấy thế nào?

- Đi, Ma quỷ là loại thích giết hại, khác với vong linh. Nếu thật sự để cho Ma quỷ lao vào Myers đại lục, thì quốc gia của chúng ta sẽ đều gặp tai nạn.

- Nhưng tên Francis này cũng không đáng tin a.

- Ta biết, Sarin, gia tộc của ta đã truyền thừa mấy ngàn năm, cũng có mấy ngàn vạn người dựa vào gia tộc của ta mà sống, ta không thể không quản được.

- Tốt, cứ như vậy đi, Công tước, hiện tại ta cần thời gian, từ tháng 9 đến tháng 12, ta muốn toàn lực tăng lên lực lượng của mình, không thể tự mình luyện chế áo giáp cho ngươi, việc này thì cần phải tìm sư phụ của ta để hỗ trợ.

- Không sao cả, ta cũng muốn về Long Đảo một chuyến. Ngươi...

- Thành Phù Không của ta hoặc là sẽ ngừng tại đây, hoặc là sẽ đi Rhine công quốc.

- Đây là bản vẽ áo giáp mà ta cần, Sarin, dùng hầu tử kia là có thể thay thế được ư?

Đại công tước Jagged có chút lo lắng nói. Hắn không phải là pháp sư, nhưng cũng biết rằng có rất nhiều tài liệu trong quá trình luyện khí là không thể thay thế được.

Sarin nhận lấy bản vẽ, trong mắt có vô số phù văn xoay tròn, trong nháy mắt hắn đã nhận ra rất rõ ý nghĩa của bản vẽ áo giáp này, liền nói với Đại công tước Jagged:

- Có thể, nhưng có lẽ sẽ không còn thừa lại chút tài liệu nào cho ngươi nữa.

- Không có việc gì, nếu ngươi có thể luyện chế ra bộ áo giáp này cho ta, ta có nắm chắc, chúng ta đều có thể còn sống trở về trong cuộc chiến với Ma quỷ.

Đại công tước Jagged trịnh trọng nói, hắn cũng không đề cập tới Persian vừa rời đi kia.

- Đương nhiên có thể.

Sarin cười nói:

- Nếu thật sự không được, thì ta sẽ đi lên thành Phù Không, những Ma quỷ kia cũng không tấn công vào được.

- Binh sĩ của ta để ở chỗ ngươi để dưỡng thương, có thể chứ?

Đại công tước Jagged dò hỏi.

- Ha ha!

Sarin cười lớn một tiếng, đột nhiên dừng lại, nói với Đại công tước Jagged:

- Công tước, điều này cũng có thể, ngươi còn có yêu cầu gì nữa thì cứ nói đi.

- Trùng Thiên Sứ áo giáp quả nhiên là cường hãn, nhưng tiêu hao cũng quá lớn, có thể có thay thế phẩm hay không?

- Tốt, ngươi để Long huyết chiến sĩ lại, ta quan sát một tháng, sẽ để cho các pháp sư kiểm tra thân thể bọn họ, sau đó thiết kế cho ngươi một loại áo giáp thích hợp đối với Long huyết chiến sĩ.

- Phí tổn thì sao?

- Miễn phí, dù sao về sau thì ta cũng muốn bồi dưỡng Long huyết chiến sĩ, coi như là làm cho bản thân mà thôi.

Sarin khẳng khái nói.

Đại công tước Jagged do dự một chút, nói:

- Bốn pháp sư này của ta cũng không phải thuộc gia tộc, mà là truy tùy giả của ta. Lần này quay về Long Đảo, không thể dẫn bọn hắn theo được, hy vọng Điện hạ có thể giúp ta chiếu cố một chút.

Đại công tước Jagged chỉ về phía bốn tên Ma đạo sư cấp mười, toàn bộ bốn tên Ma đạo sư này đều đeo mặt nạ, mặc pháp sư khải, không nhìn ra số tuổi và vẻ mặt ra sao.

Công tước nói để cho Sarin chiếu cố bốn truy tùy giả của mình, nhưng bốn tên Ma đạo sư cấp mười này lại căn bản không có phản ứng gì, chỉ yên lặng nhìn Sarin, từ trong ánh mắt bọn họ cũng không thấy chút bất mãn gì.

- Ngươi muốn ta chỉ đạo, hay là muốn để chúng đi theo ta, giúp ta làm việc?

Sarin dứt khoát hỏi thẳng.

- Cả hai, ta không thể dẫn bọn hắn quay về Long Đảo, cho nên mới nhờ ngươi giúp một chút, ngươi cũng có thể tạm thời chỉ huy bọn họ, nếu nguyện ý, thì ngươi cũng có thể chỉ đạo một số vấn đề về ma pháp cho bọn họ một chút.

- Được rồi, ta sẽ cố mà làm.

Khi Sarin nói câu này, hắn liền chú ý ánh mắt của bốn Ma đạo sư này.

Bốn Ma đạo sư khẽ cúi đầu, hướng về phía Sarin mà thi lễ:

- Đa tạ Điện hạ thu nhận.

Ách...

Sarin thấy bốn pháp sư có cấp bậc giống mình này đang cúi đầu, không biết nói cái gì cho phải. Nếu bỏ trang bị không tính, thì bốn pháp sư này có năng lực chiến đấu cũng không thấp hơn mình là bao.

Thấy bộ dáng nghi hoặc của Sarin, Đại công tước Jagged đành phải giải thích:

- Người trên Long Đảo, trừ ta ra, thì chỉ có thể ra, chứ không thể vào được. Một khi đã lựa chọn rời đi, thì sẽ không còn quyền trở về nữa.

- Được rồi, Công tước, ta cam đoan sẽ không để cho bọn họ đi làm chuyện gì nguy hiểm, nhưng nếu ta gặp phải nguy hiểm...

- Bọn họ sẽ không trốn, sẽ sóng vai chiến đấu cùng ngươi.

- Có lời này là tốt rồi.

Sarin và Đại công tước Jagged thương lượng xong, trong Luyện Kim Thành phía dưới, Đại Thiên Sứ đã mang theo đám Thiên Sứ kim loại chạy ra khỏi thành thị. Cốt long vừa xuất hiện, Đại Thiên Sứ vẫn thấy có chút sợ hãi, đó là sự sợ hãi bản năng đối với Cốt long.

Cốt long có lẽ lười đi ăn thịt người, nhưng đối với Thần tộc như nàng, thì tuyệt đối sẽ muốn giết chết ngay lập tức.

Sau khi Đại Thiên Sứ chạy ra khỏi thành thị, áp chế của thành thị lĩnh vực đối với nàng đã giảm đi rất nhiều, lúc này nàng mới có tâm tình ngẩng đầu xem tòa thành trên bầu trời. Hiện giờ thành Phù Không đã giấu trong tầng mây dày đặc, sấm chớp liên tục, lúc ẩn lúc hiện.

Đại Thiên Sứ quay đầu lại nhìn, vẫn còn có hơn ba trăm Thiên Sứ kim loại đi theo mình, có chút bất đắc dĩ. Trừ mình ra, tất cả Thiên Sứ đều mất trí tuệ. Thần linh đã chết, mình lại không chết, hơn nữa còn được đề cao lực lượng.

Đây là chuyện gì vậy? Vốn muốn đi lên nói chuyện cùng người trên “Thiên không chi thành”, nhưng sấm chớp thế này, nàng lại không dám phi hành.

Đại Thiên Sứ có chút hoang mang, nàng là sinh vật do Thần linh sáng tạo ra, cũng là một loại Thần tộc, vốn không nên có linh hồn. Hơn nữa Thần linh đã chết, nàng và những Thiên Sứ kim loại kia cũng nên chết theo mới đúng.

Nhưng Thần linh của Kim chúc thần quốc đã chết, các Thiên Sứ lại vẫn còn tồn tại. Vấn đề là ngoài nàng có được lực lượng, tiến hóa thành sinh mệnh có linh hồn, thì các Thiên Sứ kim loại khác thì lại đều mất đi trí tuệ.

Sau khi bị triệu hoán tới, phát hiện ra nơi này là Myers đại lục, Đại Thiên Sứ còn có chút mừng rỡ. Nhưng lập tức nàng liền phát hiện ra, nhân loại nơi này có lực lượng cực kỳ nhỏ yếu nếu so sánh với nhân loại trong trí nhớ mà nàng được truyền thừa.

Nàng vô cùng muốn tìm một cường giả, tìm hiểu rõ xem trên người mình đã xảy ra chuyện gì. Vấn đề mà Thần linh không thể giải quyết được, nhưng nhân loại vẫn có thể giải quyết.

Sarin nhìn vào ma pháp trận hình ảnh, thấy Đại Thiên Sứ đang hướng về phía trước tìm kiếm gì đó, trong lòng hắn hơi động, truyền thanh âm xuống dưới, xuyên qua tiếng sấm sét ầm vang kia.

- Thiên Sứ, ngươi có thể đi lên gặp ta, ta sẽ bảo hộ ngươi không bị lôi điện công kích...

Đại Thiên Sứ nghe được thanh âm này, toàn thân chấn động, bởi vì trong thanh âm này có sự uy nghiêm còn nặng hơn cả Thần linh mà nàng vốn từng thờ phụng.

Thực lực của người này cũng không cao, nhưng lại có thể lĩnh hội được quy tắc cường đại như thế. Hắn là người
hay là Thần linh đây?

- Nếu ngươi không đến, ta sẽ phải rời đi.

Sarin truyền âm thanh của mình xen lẫn với tiếng sấm sét trong tự nhiên, bỗng nhiên ngộ ra rất nhiều đạo lý. Đây là thành quả do hắn quan sát lôi điện, lắng nghe lôi âm trong thời gian dài mà tích tụ được.

Vào lúc này lĩnh ngộ ra, khiến cho tiết tấu nhịp tim đập của Sarin cùng với tốc độ chảy của máu trở nên cực kỳ chậm rãi. Khi trái tim của hắn đập, giống như trong thân thể đã sinh ra tiếng sấm sét. Mà máu lưu động thì cũng giống như tia chớp trong tự nhiên, vận chuyển năng lượng tới mọi bộ phận trong thân thể.

Một cái hô hấp thì giống như gió thổi trong tự nhiên vậy!

Thanh âm của Sarin trong cơn mưa to, ngưng kết thành một tuyến, truyền vào tai Đại Thiên Sứ, khiến cho Đại Thiên Sứ giật mình.

- Ta tới...

Giờ khắc này Đại Thiên Sứ đã quên luôn các Thiên Sứ kim loại phía sau, nàng mở đôi cánh ra, bay lên trời cao, xông thẳng vào trong đám mây.

Trong tầng mây có các luồng điện lưu bay tán loạn, nhưng thanh âm của Sarin thì lại giống như đang dẫn đường, khiến cho Đại Thiên Sứ không bị lôi điện tập kích. Một đường bay lên thành Phù Không, phía dưới thành Phù Không lập tức xuất hiện một cái Truyền Tống
Trận.

Đại Thiên Sứ cũng không cần ma pháp trợ giúp gì, trực tiếp trong Truyền Tống Trận xuyên qua, đi vào thành Phù Không.

Nguyên tố ma pháp tháp của Sarin từ trung tâm của thành Phù Không mà trồi lên, chỉ lộ ra mười tầng, phía dưới vẫn còn được che dấu trong lòng đất.

- Vào đi...

Sarin thanh âm uy nghiêm, nhưng trong lòng lại bất an. Đại Thiên Sứ này cao tới mười ba cấp, đi vào ma pháp tháp thì hắn còn có biện pháp đối phó, nếu không thì hắn cũng chỉ có thể hút lôi điện tới đây để diệt sát đối phương mà thôi. Nhưng đây lại không phải là điều mà Sarin muốn. Khi nãy Đại Thiên Sứ nhìn lên bầu trời với ánh mắt vô cùng mê man, nên Sarin mới làm ra hành động vừa rồi.

- Vâng...

Đại Thiên Sứ lần này không thi triển kỹ năng này, thành thành thật thật bước vào trong ma pháp tháp, đi theo thang lầu, tiến vào phòng của Sarin.

Nerys đang đứng bên cạnh Sarin, còn Tieta thì đang ngồi cạnh hắn.

Nhìn thấy Nerys, Đại Thiên Sứ cảm thấy trí nhớ có chút hỗn loạn, nàng thất lễ chỉ tay vào Nerys, không nói ra lời.

Nerys khẽ cười về phía nàng, nói:

- Ta cũng không phải là Myers.

Lúc này Đại Thiên Sứ mới bình tĩnh lại, người thực sự không phải là Myers, mà là dùng chung cực Biến Hình Thuật biến thành bộ dáng của Myers. Đây là kẻ nào mà to gan lớn mật như vậy, Myers nữ thần ở trong thế giới của Thần linh thì cũng tuyệt đối là một cường giả.

- Ngươi tên là gì?

Sarin nhìn Đại Thiên Sứ, trong lòng không có chút khẩn trương nào, vừa rồi hắn bỗng nhiên sinh ra cộng minh cùng lôi điện trong tự nhiên, tâm tình đã hoàn toàn bình tĩnh lại, đừng nói là đối mặt với Thiên Sứ cấp mười ba, cho dù vào lúc này gặp lại Đại tướng quân, thì Sarin cũng sẽ không có bất kỳ kích động nào.

Đại Thiên Sứ nhíu mày, lực lượng của Sarin thì nàng có thể cảm giác được rất rõ, thấp hơn mình rất nhiều. Nhưng vẻ bình tĩnh của Sarin thì cũng không phải là ngụy trang. Mới vừa rồi chính là nhân loại này đã phát ra loại thanh âm đáng sợ kia, truyền thẳng vào trong linh hồn.

- Ta tên là Raphael.

Đại Thiên Sứ cũng không từ chối trả lời câu hỏi của Sarin, đây vốn cũng không phải là bí mật gì.

- Raphael, ta tên là Sarin, Sarin Mesterlin.

Raphael gật gật đầu, dùng con mắt màu vàng của nàng nhìn Sarin. Nàng không biết nói cái gì cho phải, chỉ là trực giác lại làm cho nàng đi lên, nhìn nhân loại mà nàng không thể hiểu nổi này một cái.

- Raphael, ngươi tạm thời còn cường đại hơn so với ta, nhưng ngươi lại cần ta.

Sarin tràn đầy tự tin nói.

Raphael có chút suy nghĩ, sau đó lại một lần nữa gật đầu.

- Nếu không, ngươi đi theo ta đi, ta không phải là Thần linh, không cần linh hồn của ngươi, nhưng ngươi cần phải trả giá bằng lòng trung thành.

- Vì cái gì?

- Không có ta bảo hộ, ngươi sớm muộn gì cũng sẽ bị người ta cắn nuốt. Một Thiên Sứ đã không có Thần linh, lưu lạc trên vùng đất này giống như một con dê mất chủ nhân vậy.

Thanh âm của Sarin rất chậm rãi, nhưng lại có lực lượng làm mê hoặc lòng người.

- Nơi này là Myers đại lục, đúng không?

Raphael rốt cục đưa ra câu hỏi.

- Không sai, là Myers đại lục.

- Nhân loại nơi này thật sự rất yếu nhược, hoàn toàn khác với trong truyền thuyết...

Trong cặp mắt màu vàng của Raphael dần hiện ra một tia châm chọc. Tên nhân loại này muốn thu phục mình ư?

- Raphael, ngươi chưa hiểu rõ trên đại lục này còn cất dấu những tồn tại rất cường đại nào đâu, những tồn tại cường đại này cần ngươi... cũng giống như cần đồ ăn vậy.

Khi Sarin nói những lời này, hắn nhớ tới đám anh linh trong anh linh mộ địa. Nếu những anh linh này muốn mình giết chết Raphael, đưa tới đó để trao đổi làm đồ ăn, thì có lẽ mình sẽ thu được những trang bị rất cường đại đây.

- Ngươi còn nhỏ yếu hơn cả ta, làm sao có thể...

- Ta nhỏ yếu hơn so với ngươi, nhưng ta lại có năng lực giết chết được ngươi a.

Sarin nói xong, lấy ra gia tộc huy chương, khẽ lắc lắc một cái trước mặt Raphael.

- Lôi điện huy chương! Ngươi là Lôi thần?

- Không, ta và Thần linh không có nửa điểm quan hệ gì, Raphael, hiện tại ngươi đã hiểu được vì sao ta dám để cho ngươi lên đây chưa?

Sarin vẫn khẽ tươi cười, nhưng trong lời nói lại có thêm một tia hàn ý.

- Ngươi? Vì sao lại lừa ta?

Trong mắt của Raphael đột nhiên rơi xuống một giọt nước mắt.

Lúc này Sarin mới phát hiện ra, Thiên Sứ này có linh hồn lại thuần khiết đến vậy. Lôi âm của mình căn bản không dao động được nàng.

- Không, đây cũng không phải là lừa gạt, ta để cho ngươi đi lên, là do ta cần ngươi, mà ngươi thì cũng cần ta.

Sarin thu huy chương lại, hắn nhìn ra được kết cấu thân thể của Đại Thiên Sứ này cực kỳ tương tự với nhân loại. Sau khi một bộ áo giáp được thu lại, thì có rất nhiều lỗ hổng, Thủy tinh chỉ của mình sẽ có nắm chắc đối phó được.

Cấp mười ba, đương nhiên dưới tình huống bình thường thì có thể cho mình một kích trí mạng. Hơn nữa với khoảng cách gần như vậy, mình là pháp sư, còn Raphael lại là Thiên Sứ. Tuy nhiên mình có Vận mệnh Búp bê hình người, bất kỳ công kích nào cũng đều trước hết tác dụng lên Vận mệnh Búp bê hình người, chỉ khi nào Vận mệnh Búp bê hình người hoàn toàn bị dập nát, thì mình mới có thể trực tiếp bị thương tổn.

Khi mà Vận mệnh Búp bê hình người bị thương tổn, thì mình cũng đã có đủ thời gian để phóng thích kỹ năng rồi.

- Thần nói...

Nicolas lập tức trở nên khẩn trương, cho rằng Raphael muốn phóng thích thần thuật.

- Thần nói, nhân loại là sâu mọt!

Raphael nhướng hàng lông mi nhọn của mình lên, cao giọng nói.

Sarin nở nụ cười về phía Đại Thiên Sứ, nói:

- Nhân loại cũng hình dung Thần linh như vậy, đại khái là không khác gì mấy.

- Ta sẽ không làm việc cho ngươi, ta chỉ muốn thủ hộ các Thiên Sứ!

Raphael trả lời.

- Không, ngươi sẽ làm việc cho ta, bởi vì không bao lâu nữa, lực lượng mà ngươi lấy làm kiêu ngạo kia sẽ không còn là chí cao vô thượng nữa. Đến lúc đó, các Thiên Sứ của ngươi sẽ trở thành đồ ăn của rất nhiều chủng tộc, bao gồm cả nhân loại.

- Ta sẽ không tin tưởng ngươi, ít nhất vào lúc này, ta vẫn còn là cường giả.

Trên mặt Raphael lộ ra vẻ kiên nghị.

- Ngươi đâu cần phải tin tưởng ta làm gì?

Sarin tò mò nói:

- Ta là pháp sư a, căn bản không cần tin tưởng, chỉ cần có khế ước là được rồi.

Sarin nói xong, lấy ra một tấm khế ước quyển trục đã chuẩn bị tốt, ném ra ngoài. Quyển trục này lơ lửng trước mặt Raphael, chung quanh có các luồng tinh quang lưu động.

- Chiêm tinh sư?

- Đúng vậy, ta cũng là một Chiêm tinh sư.

Raphael không nhận lấy khế ước quyển trục, mà nhìn về phía ma pháp hình ảnh trên ma pháp trận. Trong ma pháp trận này đang truyền tới hình ảnh của mấy trăm tên Thiên Sứ kim loại kia.

Những Thiên Sứ kim loại này lẳng lặng đứng trong mưa, chờ Raphael trở về. Trên thân thể chúng lóe ra ánh kim chúc sáng bóng, cứng rắn, lạnh như băng. Những giọt mưa trút xuống, dội lên trên người Thiên Sứ kim loại, một lần nữa bắn ra từng bọt nước trong suốt, sáng lấp lánh.

- Raphael, có thấy không? Các Thiên Sức của ngươi mà không có ngươi, thì sẽ vẫn đứng chờ tại đây, mãi cho tới khi bị ăn mòn, rỉ sét.

Sarin tiếp tục hấp dẫn Raphael, hắn đã nhận ra, nếu không phải người của Luyện Kim Thành dùng ma pháp trận đối phó với Raphael, thì chắc gì Raphael đã chống cự lại. Đại Thiên Sứ này vẫn còn chưa hiểu được cái gì là tự do chân chính.

- Đúng như vậy hay sao?

Raphael không nhìn Sarin, mà là nhìn về phía những người bên cạnh Sarin.

Tieta, Nerys, Nicolas, Zola, Su, Elena, Daniel...

Tất cả mọi người đều dùng ánh mắt chờ mong nhìn nàng, trong linh hồn của những người này thì có rất ít tạp niệm, khiến cho người ta không có cảm giác dơ bẩn, cũng không có cảm giác áp bách.

Raphael dùng ngón tay thon dài của nàng chạm lên quyển trục đang lơ lửng trước mặt, quyển trục này cực kỳ xinh đẹp, các luồng tinh quang lượn lờ, văn tự thần bí có màu bạc, nhưng chất liệu quyển trục lại tối đen như màn đêm.

- Sarin, ngươi rất chân thành.

Raphael khích lệ một câu khiến cho Sarin cũng có chút xấu hổ.

- Vì làm cho khế ước này có tính hữu hiệu, ngươi còn giết một con cự long ư?

Trên ngón tay Raphael cảm giác được trong văn tự viết trên quyển trục này có ẩn chứa lực lượng cường đại, đó là ma pháp lực lượng được chứa trong máu cự long. Hơn nữa máu của cự long này còn mới rời khỏi thân thể của cự long chưa bao lâu.

Đương nhiên, đây là do Sarin đòi hỏi Đại công tước Jagged trước khi chia tay. Cũng chỉ có một chút dùng để viết quyển trục mà thôi.

- Cự long cũng chưa chết.

Sarin trả lời.

Móng tay của Raphael đâm ngược vào trong, cắt ra trên đầu ngón tay một lỗ nhỏ. Trong vết cắt này chảy ra một loại năng lượng thuần túy. Nàng dùng năng lượng này viết tên mình lên trên quyển trục.

Viết xong tên của mình, Raphael lại kinh ngạc, cảm giác ở sâu trong linh hồn của mình có thêm một thứ gì đó, điều này làm cho nàng có chút không thoải mái, nhưng nghĩ tới mấy trăm Thiên Sứ kim loại đứng trong mưa chờ mình, Raphael lại có một loại cảm giác thỏa mãn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play