Bạch Ngân Kiếm Thánh kia sử dụng kiếm khí cứng rắn đối kháng với ma pháp cấp tám, bị Vẫn Thạch thuật đập cho đầu óc choáng váng, kiếm khí trong cơ thể bùng nổ tại ngoài da, đột nhiên một vật thể màu đỏ vồ lên, một tay ôm lấy hắn, cũng là ma pháp cấp tám, con rối lửa.

Nhiệt độ của ma pháp hỏa hệ cấp tám đã có thể hòa tan sắt thép, một cái ôm này trực tiếp phá hủy kiếm khí mà Bạch Ngân Kiếm Thánh vừa mới bộc phát ra, Bạch Ngân Kiếm Thánh cảm giác thấy cái chết lại tới gần như vậy, ý nghĩ còn có chút hôn mê, kiếm quang trong tay theo bản năng tuôn ra, đã không còn có chút tiêu sái tự nhiên nữa.

Con rối lửa chỉ sống chết ôm lấy hắn, thanh âm “két két” vang lên không dứt bên tai, mặc cho kiếm quang của Bạch Ngân Kiếm Thánh đang sắp hết sinh cơ kia tung hoành, con rối lửa nhanh chóng thu nhỏ lại, làn da của Bạch Ngân Kiếm Thánh đã cháy sạch, không thành bộ dáng gì nữa rồi.

Dưới sự đau nhức, Bạch Ngân Kiếm Thánh giống như một con ma thú rít gào lên, trên bầu trời, Faeron tiếp tục mở ra quyển trục, không chút động tâm nào.

Ánh sáng màu trắng trong nháy mắt chiếu sáng bầu trời đêm, Sarin nheo mắt lại, nhìn thấy một luồng sáng to bằng miệng bát từ trong quyển trục bắn ra, trực tiếp trúng mục tiêu là đỉnh đầu của Bạch Ngân Kiếm Thánh.

Hủy Diệt Cực Quang!

Không có gì nhanh chóng bằng ma pháp quang hệ cấp tám, chuẩn xác trúng mục tiêu đỉnh đầu của Bạch Ngân Kiếm Thánh. Cái đầu kia của Bạch Ngân Kiếm Thánh đã bị đánh nát một nửa, không có kiếm khí bàng bạc như mới vừa rồi bảo hộ, vô thanh vô tức bị đánh bay một nửa, toàn bộ nửa đầu kéo xuống miệng của hắn đã hoàn toàn biến mất.

Mãi đến lúc này, kiếm trong tay Bạch Ngân Kiếm Thánh vẫn giống như một vầng mặt trời, nở rộ ra các luồng kiếm khí màu vàng.

Con rối lửa và cự thạch dưới chân đều bị hắn làm cho bùng nổ, hóa thành bụi mù. Ma pháp trận bốn phía cự thạch cũng chỉ là chống cự được một lát, sau đó liền biến mất.

“Thịch” một tiếng, thi thể Bạch Ngân Kiếm Thánh từ không trung rơi xuống, một kích cuối cùng kia, hắn gần như chạm đến tới cánh cửa thăng cấp, nhưng mất đi nửa cái đầu, cho dù thế nào thì hắn cũng không thể lĩnh ngộ huyền bí trong đó được.

Con ma thú phi hành trên bầu trời kia hú lên một tiếng quái dị, quay đầu bỏ chạy, Faeron cũng không đuổi theo, Bạch Ngân Kiếm Thánh vừa chết, về sau con ma thú này chính là tự do. Nói thêm thì hắn cũng không thể bay kịp con ma thú trời sinh có được phong hệ năng lực này, vì con ma thú cấp năm cấp sáu này mà lại lãng phí thêm một quyển trục cấp tám thì thật là không đáng.

- Tới xem một chút!

Sarin nói với Denise, ngăn chặn nỗi kích động trong lòng, hướng về phía Faeron chạy tới. Lần này căn bản không cần Hắc Thiết Kiếm Thánh ra tay, chỉ cần một người Faeron, dựa vào uy lực quyển trục thì đã giết chết Bạch Ngân Kiếm Thánh, Bayern vẫn đang ẩn giấu ở trong bóng tối. Uy lực của ma pháp được hiển lộ ra không chút che dấu nào.

Lex cũng từ lều trại bên cạnh chui ra, Nerys ở phía sau kéo tay Sarin, Sarin liền dừng bước, quay đầu lại. Nerys lắc đầu, thấp giọng dùng ngôn ngữ Myers cổ, nói:

- Linh hồn của hắn đã biến mất, đối với ta có giá trị không lớn.

Sarin đích thực là muốn thi thể này, nghe được Nerys nói, bước chân liền chậm lại.

Hủy Diệt Cực Quang lại có thể trực tiếp phá hủy linh hồn, mặc dù đây là một ma pháp không có năng lực tập trung, nhưng uy lực lại mạnh tới mức hắn nghe cũng chưa từng được nghe qua. Sarin biết mỗi một ma pháp đều là cân bằng, nếu có nào đó chỗ thiếu hụt, sẽ được bồi thường tại một phương diện nào đó.

Hủy Diệt Cực Quang không thể tập trung, không thể thuấn phát, cũng không thể tiến hành cấp hai thi pháp, đây đều là cái giá phải trả, chỉ là nó cũng khiến cho ma pháp này có được lực sát thương thật lớn.

Trong bảy trăm năm, Gelvkesi hoàng thất có được không nhiều không ít Hoàng gia pháp sư, trong quá trình tu luyện, những Ma pháp sư này sẽ chế tạo ra rất nhiều quyển trục, trong đó rất nhiều cái có thể trường kỳ tồn tại, đều là ma pháp cấp bảy trở lên. Tần Nhân Đại đế cấp cho đám người Sarin đều là chuyện thuận tay mà thôi, mục đích chân chính là đưa tặng một đám quyển trục cao cấp, khiến cho Faeron có được năng lực chiến đấu của Ma đạo sĩ cấp tám.

Tích lũy mấy trăm năm của một đế quốc, tuyệt đối không phải là thứ mà Bạch Ngân Kiếm Thánh có thể chống cự. Sarin thậm chí còn hoài nghi Lex có thủ đoạn khác nữa, cho dù đối phương là Hoàng Kim Kiếm Thánh, chỉ sợ cũng khó có thể may mắn thoát khỏi. Chiếc nhẫn kia trên tay Lex nhìn rất cổ quái, lại có vẻ quen mắt, nhưng hắn không cách nào nhớ rõ đã từng thấy được thứ này trong quyển sách nào.

Điều này thật quỷ dị, trí nhớ ma pháp lại mất đi hiệu lực.

- Đuổi theo những kẻ quấy rầy khi nãy kia, bắt lấy vài tên, ta muốn khẩu cung.

Lex nhìn thi thể của Bạch Ngân Kiếm Thánh, sắc mặt nghiêm nghị, từng chữ một hạ mệnh lệnh. Kỵ binh đã chuẩn bị tốt lúc này mới phóng ngựa lao ra doanh địa, đuổi theo về hướng nam.

Trạm gác mặt nam có người canh gác đường chính, có một trăm bộ binh và hai chiến đấu pháp sư, chỉ có thể tạm thời cuốn lấy địch nhân.

Trong lòng Lex còn chút sợ hãi, nếu không phải Faeron cố ý sử dụng quyển trục cấp tám, một kích từ trên trời giáng xuống kia của Bạch Ngân Kiếm Thánh rất có thể giết chết nàng. Khí thế một kiếm kia đã đạt tới trạng thái đỉnh phong của Bạch Ngân Kiếm Thánh, khi hắn gần chết, thậm chí đã bộc phát ra kiếm khí màu vàng kim.

Nếu không có chuẩn bị, Bạch Ngân Kiếm Thánh này dùng một kích rồi chạy xa, thật sự có là thần thì cũng khó phòng bị được.

Faeron từ không trung hạ xuống, liên tục kích phát quyển trục, tinh thần lực của hắn đã tiêu hao thật lớn. Huống chi một kích cuối cùng kia, hắn đã sử dụng công thức ma pháp Figaro đi tính toán quỹ tích của Hủy Diệt Cực Quang, không chỉ tiêu hao tinh thần lực, thể lực cũng gần như cạn kiệt. Hủy Diệt Cực Quang không thể tập trung được, hoàn toàn cần nhờ vào hắn triển khai góc mở quyển trục để ngắm hướng, nếu không có con rối lửa ôm chặt lấy Bạch Ngân Kiếm Thánh, một kích thong thả này cũng không có hiệu quả như vậy được.

- Quận chúa!

Sarin đi vào chiến trường, nhìn thấy mảnh vỡ cự thạch bị Bạch Ngân Kiếm Thánh đánh cho hóa thành bột mịn, trong lòng cũng kinh hãi. Công kích như vậy căn bản là không phải ma pháp bình thường có thể ngăn cản được. Cho hắn mười năm, tám năm, thì đại khái có thể tính toán ra nhược điểm của một kiếm này, chênh lệch cũng quá là lớn.

Lex hướng về phía Sarin gật đầu, âm thanh chiến đấu từ phía xa trở nên kịch liệt, đội kỵ binh thứ hai đã rời khỏi doanh địa, lần này, trong số kỵ binh còn mang theo mười chiến đấu pháp sư.

Thi thể Bạch Ngân Kiếm Thánh bị nâng lên, nửa cái đầu của hắn đã không thấy đâu nữa, bên ngoài thân thể cũng bị con rối lửa đốt cháy toàn bộ, không còn đặc điểm nào để nhận dạng nữa cả, chỉ có một thanh chủy thủ trong tay hắn là vẫn không bị hư hao chút nào.

Lex lấy ra chủy thủ, đặt trong lòng bàn tay. Chủy thủ dài hơn một thước, toàn thân trắng như tuyết, cũng không phản quang, không phải tính chất kim loại. Lex nhìn kỹ một lát, không thể từ chủy thủ nhìn ra cái gì, đây là một kiện vũ khí không có dấu hiệu gì.

Sarin cũng không chút thèm thuồng nào, thanh chủy thủ này có thể chịu đựng hoàng kim kiếm khí do Bạch Ngân Kiếm Thánh cuối cùng bộc phát ra, hiển nhiên phẩm chất tốt tới mức cực điểm, vừa vặn bên cạnh hắn cũng không có thích khách nào, căn bản không dùng được, nhưng thật ra bên cạnh Lex còn có một tên đáng sợ, xem ra thanh chủy thủ này thuộc về tên đó rồi.

Quả nhiên, Lex tùy tiện quẳng thanh chủy thủ vào trong bóng tối, thanh chủy thủ trắng như tuyết biến mất, Sarin mơ hồ cảm nhận được khí tức của Bayern chợt lóe sáng rồi biến mất.

- Thứ này để ta xử lý đi!

Sarin chỉ vào thi thể Bạch Ngân Kiếm Thánh, tuy rằng tác dụng không lớn, tuy nhiên nếu Nerys đã ăn luôn một cái, cũng không cần phải giả dạng thánh nhân làm gì, để cho nó làm đồ ăn của Nerys vẫn tốt hơn.

- Tốt, cho ngươi!

Lex không phản đối, mặc kệ Sarin thu thi thể vào trong Ác Ma Chỉ Hoàn.

- Denise, ngươi có biết người này tại sao lại mạo hiểm tập kích ta hay không?

Sự hồi hộp trong lòng Lex giảm xuống, vẫn không quên chỉ điểm cho thủ hạ.

- Hắn đã tới được ranh giới đột phá, cần một hồi chiến đấu, ngươi cũng là Đại Kiếm Sư, bước lên con đường tu luyện kiếm, không thể lùi bước!

Tuy Lex chỉ lớn hơn một, hai tuổi so với Sarin, nhưng giọng nói lại rất già dặn.

- Vâng!

Denise ghi tạc trong lòng, hắn đạt tới tiêu chuẩn Kiếm Sư cao cấp, bất kể như thế nào cũng không thể tiến thêm, hiện tại bỗng nhiên hiểu được, vẫn không có gặp được chiến đấu chân chính, xem ra cần tìm một chuẩn Kiếm Thánh đến ma luyện mới được.

Phía xa, tiếng chém giết càng lúc càng gần, hai nhóm binh sĩ tiếp viện lại không ngăn được địch nhân tiến công, Denise nhíu mày, nói:

- Quận chúa, ta đi!

Lex gật gật đầu, nói:

- Mang trọng kỵ binh theo.

Sarin đã có chút kinh ngạc, Bạch Ngân Kiếm Thánh đã chết, địch nhân lại không lùi mà tiến, đây e rằng cũng không phải là dấu hiệu tốt, chẳng lẽ chúng còn có thủ đoạn khác ư? Denise dẫn binh sĩ mang đến từ quận Grievances nhanh chóng rời khỏi doanh địa, trong doanh địa chỉ còn lại Hoàng gia kiếm sĩ và một vài phụ trợ binh.

Faeron đột nhiên lấy ra một cái siêu, uống vào mấy ngụm ma dịch, đối với Lex nói:

- Dường như có chút không đúng, có người đến...!

Lời hắn còn chưa nói xong, bầu trời đột nhiên sáng lên, phía trên doanh địa dường như xuất hiện một mặt trời, trong ánh sáng chói mắt, ba bóng người đứng lơ lửng trên không trung, mang theo khí tức thần thánh không thể xâm phạm.

Sarin lui về phía sau hai bước, ba bóng người kia dần dần rõ ràng lên, một trong số đó chính là Bạch y Chấp sự Picasso mà hắn đã từng gặp ở trong Hỗn Loạn Chiểu Trạch. Có Faeron ở đây, Sarin vốn không sợ Picasso xuất hiện, nhưng mà hiện tại Picasso lại rất cung kính với người bên cạnh, người đứng ở giữa kia, hiển nhiên cấp bậc cao hơn Picasso nhiều lắm.

Trong ánh sáng thần thánh kia, trên mặt người trẻ tuổi đứng giữa có chút kinh ngạc, hắn nói:

- Slam đã chết ư? Thật đúng là nhanh a! Lex, là ngươi làm phải không?

Âm thanh của hắn vô cùng mạnh mẽ, rõ ràng truyền khắp cả quân doanh. Ánh sáng trên bầu lại càng mãnh liệt hơn, các binh sĩ thậm chí còn không mở mắt ra được, chỉ còn lại Kiếm Sư và Ma pháp sư mới có thể miễn cưỡng thấy rõ bộ dáng của hắn.

- Ngươi là ai?

Sắc mặt Lex vô cùng trầm mặc, người này rất mạnh, cảm giác kia giống như đang phải đối mặt với thúc thúc Sephiroth. Sephiroth là Hoàng Kim Kiếm Thánh, cũng là người của gia tộc Gelvkesi từ trước tới nay có khả năng trở thành Kiếm Thánh truyền kỳ nhất. Tên này mang theo một khí tức rất đáng ghét, tuyệt đối là thánh quang của Thần Thánh Giáo đình.

- Quên giới thiệu, ta là Gene Reese, cái tên này, ngươi khẳng định đã nghe nói rồi, phải không tiểu quận chúa!

- Ngươi...!

Lex quận chúa vừa sợ vừa giận, sợ chính là cái tên Gene Reese đương nhiên nàng đã từng nghe qua, là một trong bảy Thần sứ của Thần Thánh Giáo đình, có được lực lượng của thần. Giận chính là, tên Thần sứ này lại tiến vào lãnh thổ của Tần Nhân, rõ ràng là thánh chiến đã có dấu hiệu bùng nổ, hơn nữa Thần Thánh Giáo đình cũng không tuyên bố thánh dụ.

Gene Reese không thèm quan tâm đến tâm tình của Lex, dường như đang tự nói:

- Sớm biết ngươi có nhiều thủ đoạn như vậy, Lex, ta sẽ để cho càng nhiều bọn đần độn của Xu Cơ Viện đến đây, nếu Xu Cơ Viện chết nhiều người như thế này, mà Giáo hoàng đại nhân cũng vẫn sẽ chưa quyết định được, thì chờ ta bắt lấy ngươi, lại giết chết Hoàng đế các ngươi, ta nghĩ Giáo hoàng đại nhân cũng nên hạ quyết tâm rồi chứ?

Bốn Hắc Thiết Kiếm Thánh phía sau Lex không hề dấu hiệu báo trước phóng lên cao, dẫn theo kiếm quang màu đen, đánh về phía Gene Reese đang tự khoác lác. Bốn người bọn họ tự biết mình không phải là đối thủ, một kích này chỉ là để tranh thủ thời gian cho Faeron, để cho hắn có cơ hội phóng thích ma pháp quyển trục.

- Dưới con mắt của thần, tất cả đều là con kiến, đi!

Gene Reese tùy tiện vung một ngón tay, bốn Hắc Thiết Kiếm Thánh đang ở giữa không trung lập tức cứng lại, hướng mặt đất rơi xuống.

Nhưng chỉ trong một hô hấp này, Faeron đã lấy ra quyển trục, sau đó mở ra.

Màu đen, một màu đen khôn cùng lan tràn ra khắp nơi, bao phủ hơn phân nửa quân doanh. Gene Reese bật cười, nói:

- Hắc ám không phải là vĩnh hằng, nhân danh chủ của ta, tản đi!

Ánh sáng đầy trời bùng phát, khí tức hắc ám nhanh chóng bị tan rã, đáng sợ hơn chính là, luồng sáng này đã hình thành gần như là thực chất, Tướng quân doanh bị bao phủ toàn bộ. Tuy quân Grievances chỉ là đội ngũ ba ngàn người, nhưng diện tích quân doanh cũng không nhỏ chút nào, với sức của một người, hoàn toàn khống chế toàn bộ doanh địa, những binh sĩ hướng ra phía ngoài thử phá vây thì toàn bộ đánh lên quầng sáng, bắn ngược lại.

Ngoài những quân sĩ Grievances rời khỏi doanh địa vừa nãy kia, một ngàn binh sĩ còn lại trong doanh trại không có một ai có thể rời đi được.

Bóng tối bị ánh sáng xua tan, trong miệng Faeron đã ngâm xướng xong một đoạn chú ngữ. Xung quanh thân thể hắn nổi lơ lửng 12 cái quyền trục, 12 cái quyển trục này đồng thời được mở ra, Lex bưng kín miệng, không thốt nên lời.

Sarin cũng há miệng, ngơ ngác nhìn Faeron. Sử dụng công thức ma pháp Figaro, có thể có tự mình sắp xếp quyển trục sắp sửa phóng thích, Sarin cũng có thể khống chế 12 cái ma pháp quyển trục cấp một như vậy, nhưng để cho hắn khống chế 12 cái quyển trục cấp ba, thì hắn vẫn không làm được.

Faeron đang thiêu đốt sinh mệnh, đối mặt với Thần sứ của Giáo đình, hắn không chút do dự bỏ đi sinh mệnh, muốn kích phát ra toàn bộ tiềm năng, giết chết tên Thần sứ trẻ tuổi có mái tóc dài màu vàng kia.

Gene Reese xua tan hắc ám, đang muốn nói gì đó, bỗng nhìn thấy một màn kinh tâm động phách này. Hắn không chút do dự lớn tiếng niệm lên đảo ngôn:

- Quang Huy Chi Chủ, phụ thân của ta, mong người cho phép ta sử dụng lực lượng của người...!

Thanh âm của Gene Reese đã nhỏ tới mức không thể nghe thấy được, 12 quyển trục lơ lửng trước người Faeron đã được mở ra toàn bộ, mười hai cái hỏa cầu bay về phía bầu trời. Đây là hỏa cầu thuần túy nhất mà Sarin từng thấy, hắn thậm chí còn không nhìn ra chúng có cấp bậc gì. Hỏa diễm màu xanh nhạt kéo theo một cái đuôi lửa phía sau, trên không trung thiêu đốt ra một luồng chân không.

Ma pháp sư chỉ biết bắn hỏa cầu thì không phải là Ma pháp sư giỏi, trong đầu Sarin vang lên những lời mà Faeron từng nói qua. Nhưng hiện tại, sắc mặt Faeron rất trang nghiêm, dùng Hỏa cầu thuật đơn giản nhất, phóng ra lực lượng hỏa nguyên tố cường đại nhất.

Mười hai hỏa cầu này không ngừng bành trướng trên không trung, mỗi một tích tắc đều lớn hơn tới đường kính một thước trở lên. Hỏa cầu cũng không bay nhanh, thậm chí có thể nói rất chậm, chỉ là hỏa cầu còn đang hấp thu lực lượng hỏa nguyên tố trong trời đất, mắt thấy đường kính của nó đã sắp đến gần hai thước rồi. Trên mỗi một hỏa cầu màu lam đều có một gương mặt người, gương mặt này vô cùng rõ ràng, đúng vậy, đây chính là khuôn mặt của Faeron.

Gene Reese không ngờ tới Tần Nhân pháp sư lại dữ dằn như thế, vừa ra tay đã dùng mạng đổi mạng. Trong hỏa cầu này đã chứa đựng đầy tinh khí của Ma pháp sự, cho dù hắn có chạy trốn tới tận chân trời, cũng sẽ bị chúng đuổi theo. Hơn nữa khoảng cách càng xa, uy lực của hỏa cầu này càng lớn. Màn trời tối đen khi nãy chính là để che dấu cho sự chuẩn bị của Ma pháp sư.

Sự kinh hãi của Sarin còn lớn hơn cả Gene Reese, hắn đã từng học tập qua loại bán ma pháp kiểu Sinh Mệnh Tứ Dư này, đương nhiên biết được Faeron đang làm gì. Faeron rót tất cả sinh mệnh lực bản thân vào bên trong 12 hỏa cầu này, chỉ cần không bị đánh tan, 12 hỏa cầu này sẽ vẫn tồn tại, mãi cho tới khi sinh mệnh lực của Faeron tiêu hao hết.

Trước thời khắc đo, 12 hỏa cầu này sẽ sống chết đeo bám mục tiêu đã định trước.

Phương thức liều mạng của Ma đạo sĩ có đủ ngàn vạn loại, loại mà Faeron đang dùng này là một loại quyết tuyệt nhất mà Sarin biết đến. Bởi vì điều này cần Ma đạo sĩ dùng sinh mệnh làm cái giá phải trả, bất kể ma pháp có thành công hay không, Ma đạo sĩ cũng sẽ chết chắc.

Sarin cảm giác có thứ gì đó đang đè nặng lên ngực mình, phẫn nộ và bi thương đồng thời trào lên. Hắn chưa từng gọi Faeron một tiếng lão sư, mặc dù Faeron luôn chỉ đạo cho hắn. Cuộc sống tại quận Grievances là một đoạn thời gian an nhàn nhất trong cuộc đời Sarin. Hắn không cần lo lắng đói khát, không cần sợ hãi cừu địch xuất hiện, có rất nhiều Ma pháp sư giống hắn để làm bạn, cùng nhau học tập.

Còn có Lex luôn luôn cung cấp tiêu hao phẩm khi tu luyện, Faeron lại không nề phiền hà chỉ dẫn cho hắn.

Tất cả những thứ này đều phải kết thúc vào ngày hôm nay, Sarin biết được Thần sứ có ý nghĩa thế nào, đây không chỉ có hàm nghĩa là chức nghiệp giả cấp chín đơn giản như vậy, Thần sứ có thể trong thời gian ngắn mượn năng lực của Quang Huy Chi Chủ, khiến cho tiêu hao lực lượng của hắn xấp xỉ bằng không. Điều này giống như con nhện ma thú được khảm sáu miếng ma hạch cự long cấp mười, gần như vĩnh viễn không bao giờ dùng hết.

Do đó, mặc dù Thần sứ chỉ có lực lượng giống như các Ma pháp sư cấp chín khác, nhưng lại được coi là chức nghiệp giả cấp mười. Trong thời gian mượn dùng thần lực ngắn ngủi đó, Thần sứ có thể tùy ý phóng ra các loại thần thuật.

Ma pháp của Faeron rất khó giết chết được Thần sứ, hiện tại cho dù Lex quận chúa có đột phá thì cũng chỉ là là Ma pháp sư cấp sáu, còn có chênh lệch rất lớn so với Ma đạo sĩ, căn bản không có khả năng tạo thành thương tổn cho Gene Reese.

Sarin sắc mặt không chút thay đổi, lấy ra huy chương của gia tộc. Thần sứ trên bầu trời nhìn xuống, căn bản không có cơ hội cho hắn, chỉ cần hắn có thể chạm vào trong đối phương trong khoảnh khắc, thì có thể hút khô tất cả lực lượng của tên hỗn đản này, nhưng hắn lại không thể phi hành, không có thể làm gì cả.

Faeron lẳng lặng đứng tại đó, đã mất đi sinh mệnh, cũng không chịu ngã xuống. 12 hỏa cầu đã lao tới, bên ngoài hỏa cầu hiện liên gương mặt có chút dữ tợn của hắn. Hai mắt Gene Reese sắp nứt ra, thấp giọng ngâm xướng đảo ngôn, hào quang nồng đậm bao phủ khắp thân thể hắn, hỏa cầu mang theo ý chí kiên quyết của Faeron, nhào vào trên người hắn.

12 hỏa cầu cực lớn dung hợp cùng một chỗ, hoàn toàn bao phủ Gene Reese. Thần Thánh Thủ Hộ là thần thuật cường hãn nhất của Giáo đình, hiện tại Gene Reese đang mượn lực lượng của thần, phòng ngự của hắn trong thời gian ngắn căn bản sẽ không bị phá hủy. Chỉ là sinh mệnh lực thiêu đốt bên trong những hỏa cầu này thì ngay cả Thần Thánh Thủ Hộ cũng không ngăn được, mỗi một tấc da, cơ thể, nội tạng, xương cốt của hắn dường như cũng đang bị thiêu đốt. Mặc dù đây chỉ là cảm giác, nhưng lại vô cùng chân thật.

Hai tên Bạch y Chấp sự bên cạnh hắn đã sớm chạy ra rất xa, mặt không còn chút máu. Bọn họ chưa từng có nghĩ đến, một tên Ma đạo sĩ cấp bảy lại có thể phóng ra lực lượng khủng bố như thế. Hỏa cầu kia đừng nói bị đập trúng, chỉ cần khẽ chạm vào thân thể một chút, là đã có thể đốt người ta thành tro tàn rồi.

Hỏa cầu tiếp tục thiêu đốt, quang huy bao phủ doanh địa vẫn còn đang phát ra, Sarin biết rằng, Thần sứ cũng không bị đốt chết, nếu không thì quang huy này sẽ tan rã. Tuy nhiên thần lực mà Thần sứ mượn dùng cũng có hạn, chỉ cần sinh mệnh lực của Faeron không tiêu hao sạch sẽ, hỏa cầu sẽ vẫn đốt cháy, thậm chí ngay cả linh hồn của Thần sứ cũng đều không thể thoát đi được.

Cùng lúc với việc Faeron đang thiêu đốt sinh mệnh, hắn cũng đề cao lực lượng tới trình độ Ma pháp sư cấp tám, 12 hỏa cầu này đã thuộc phạm trù của ma pháp cấp chín.

Gần như mỗi một Ma pháp sư đều biết sử dụng Hỏa cầu thuật, ở trong tay Faeron, nó lại còn trở thành ma pháp đỉnh phong.

Tất cả Ma pháp sư lưu lại trong doanh địa đều ngơ ngác nhìn lên bầu trời, tâm tình giống như Sarin. Trong bi thương mang theo sự phẫn nộ, trong phẫn nộ lại có sự kiêu ngạo.

Tức giận nhất chính là Gene Reese, Xu Cơ Viện ngu xuẩn đến ám sát, hắn cho rằng không thể thành công, cho nên cũng không có gia nhập viện thủ, dù sao mục đích của hắn chỉ là bắt sống Lex, dùng để uy hiếp Tần Nhân Đại đế. Không ngờ tới tên Ma đạo sĩ cấp bảy nho nhỏ này vừa lên thì đã liều mạng, sử dụng ma pháp quỷ dị như vậy.

Hắn có thể mượn thần lực trong một giờ, cho dù hỏa cầu này không đốt được lâu như vậy, thì thân thể của hắn cũng sẽ bị thương nghiêm trọng. Picasso không phải thủ hạ của hắn, mà là do hắn mạnh mẽ chộp tới dẫn đường, cái tên Francis kia khẳng định tức giận đến không thở được, nếu bị thương nghiêm trọng, cái tên ngạo mạn kia nói không chừng sẽ nhân cơ hội này để xuống tay cũng nên.

Lần này tiến đến đã là vi phạm ý muốn của Giáo hoàng, nếu bị Francis giết chết, sẽ có rất nhiều người bảo vệ cho tên đó. Không có biện pháp khác nữa, chỉ có thể sử dụng cấm kỵ thần thuật một lần.

Nghĩ đến đây, Gene Reese đang bị hỏa cầu bao phủ lại một lần nữa ngâm xướng lên đảo ngôn.

- Thần nói, ngươi là Sứ giả của ta, là nỗi thương xót của ta, là khúc thánh ca của ta, là thanh kiếm của ta. Ngươi dẫn dắt tín đồ, xuyên qua hắc ám, đi về phía thiên quốc. Những tín ngưỡng kia của ngươi sẽ trở thành những truy tùy giả mới, những kẻ ngăn cản ngươi, chắc chắn sẽ bị mục nát. Ta ban cho ngươi uy nghiêm của thần, nhân danh ta, cứu tế cho thần phạt!

Lex nhìn chằm chằm lên bầu trời, hỏa cầu màu lam thật lớn kia chậm rãi vỡ ra, một luồng quang huy rực rỡ từ trên trời giáng xuống, bên trong hỏa cầu phát ra tiếng gào khóc thống khổ.

Lex giơ lên tay trái của nàng, chỉ nói hai chữ.

- Thần La!

Trên ngón tay trắng nõn thon dài của Lex, cái Thần La Chi Giới phát ra ánh sáng bảy màu, hình thành một vòng bảo hộ thật lớn, bao phủ toàn bộ phạm vi hơn mười thước, ngay cả mặt đất dưới chân cũng không để lại khe hở nào.

Hỏa cầu thuật cấp chín bị thần phạt phá hủy, dường như có mười hai linh hồn khác nhau đang cùng lúc kêu to thống khổ, Thần Phạt Chi Thương trực tiếp trúng mục tiêu là vòng bảo hộ bảy màu mà Lex phóng ra, Sarin cảm giác dưới chân trầm xuống, liền lâm vào trong bóng tối.

Vòng bảo hộ phong bế kín toàn bộ này lại bị đánh chìm xuống lòng đất, tốc độ hạ xuống thậm chí còn vượt qua cả ma pháp. Thần Phạt Chi Thượng đột nhiên từ một phân thành hai, trong đó một cái bắn nhanh lên trên bầu trời, trực tiếp trúng mục tiêu là Gene Reese đang được thần thánh bảo hộ.

- Đại nhân...!

Hai tên Bạch y Chấp sự đồng thời la lên hoảng hốt, bọn họ không thể tin được, Thần Phạt Chi Thương lại cũng có thể bị phục chế, bị phản kích lại. Chỉ là trong thanh âm của Picasso còn cất dấu một tia ngạc nhiên vui mừng, bị thần phạt đánh trúng, Gene Reese cho dù không chết thì cũng phải trọng thương. Mạng của hắn coi như nhặt lại được rồi. Nghĩ đến đây, hắn hướng về phía một tên Bạch y Chấp sự, nói:

- Mau đi cứu đại nhân!

Thần Phạt Chi Thương rất dễ dàng xé rách Thần Thánh Thủ Hộ, xuyên qua bụng Gene Reese thành một miệng vết thương rất lớn, thân thể Gene Reese rơi xuống về phía mặt đất, Bạch y Chấp sự thủ hạ của hắn nhào xuống theo, ngay trên không trung tiếp được thân thể Gene Reese, trên mặt đất, có vô số ma pháp cấp ba và cấp bốn cùng bắn về phía bầu trời, Bạch y Chấp sự ngay cả phản kích cũng không dám, chỉ biết sử dụng thần thuật bảo vệ thân thể, hướng về phía trời cao bỏ chạy.

Với lực lượng của hắn, đương nhiên có thể trước tiên giết chóc một phen rồi lại đi cũng được, chỉ là vạn nhất bị thương thì sao, hắn còn có chút lo lắng về tên Picasso kia. Picasso chính là thủ hạ của Francis, bị Gene Reese mạnh mẽ bắt đến, với tính tình của Francis, chỉ sợ không nuốt trôi cục tức này được.

Vòng bảo hộ bảy màu do Thần La Chi Giới hình thành đang bảo hộ đám người Sarin, vẫn tiếp tục chìm vào trong lòng đất.

Xung quanh là một mảnh tối đen, trong giây lát dưới chân bọn họ kịch liệt chấn động lên, Sarin phát ra Huỳnh Quang Thuật, thấy mình đang đứng trên một cánh đồng bát ngát hoang vắng. Cùng Lex bên cạnh, ngoài Nerys và Tieta, chỉ còn lại có hai tên Kiếm Sư.

Đây là nơi nào! Sarin ngẩng đầu nhìn về phía trước, lại chỉ nhìn thấy một mảnh mờ tối.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play