Người thường trở thành Thi pháp giả, chỉ dễ dàng so với trở thành Ma pháp sư một chút mà thôi. Nhưng đối với Sarin mà nói, hắn có Linh hồn tháp màu máu, có thi thể Thần Anh, hai thứ này đều có tác dụng đề cao tinh thần lực của nhân loại, hơn nữa tốc độ đề cao và độ cao đều đủ để cho một người bình thường trở thành Thi pháp giả.
Thành Ceylon dùng tốc độ khủng bố để khuếch trương, Bá tước Guge đã không có nhiều ý tưởng nữa, người và ác ma mà Sarin mang đến đã tiếp quản thành thị, hắn có Bá tước phủ mới tinh, còn có nhiều thủ hạ hơn. Đội trưởng và phó đội trưởng thân binh thì vẫn là người của hắn, Sarin còn an bài cho hắn hai Đại ma pháp sư, đương nhiên không phải để hầu hạ hắn, mà là bảo hộ hắn được an toàn.
Nói đúng ra, Sarin còn an bài bốn Thái cổ chiến sĩ ở trong Bá tước phủ, hắn cần phải cam đoan Guge được an toàn, mặc kệ nói như thế nào, trong các quý tộc Sarin nhận thức, Guge là một kẻ có tâm địa khá tốt, đối với hắn thì cũng có ân tình.
Thái cổ chiến sĩ bên cạnh Sarin thì cũng không nhiều, để lại mười hai tên cho Tieta, mười hai tên cho Aini, mười hai tên cho Lex, mười hai tên còn lại trong tay, khi chiến đấu cùng Van Gogh thì đã chết hai tên, phân cho Guge bốn tên, nên bên cạnh Sarin chỉ còn lại có sáu tên.
Thái cổ chiến sĩ có sức chiến đấu mạnh hơn so với Nguyên tố sinh vật, chỉ là một khi chết thì sẽ không thể sống lại được.
Bởi vì bên cạnh không mang theo Ma đạo sĩ, chỉ có Đại ma pháp sư, luyện kim nhà xưởng của Sarin cũng không thể sản xuất ra một ít trang bị quan trọng nhất cho hắn, ví dụ như Cánh tinh linh, Kim chúc phi hành khí, còn có đại hình Ma pháp pháo, ba thứ đồ vật này đều do bản thân hắn từ từ luyện chế ra.
Cho nên Sarin viết một phong thư về thành Mesterlin, muốn Tieta phái tới ít nhất mười hai Ma đạo sĩ, mấy cấp cũng không sao cả. Luyện kim nhà xưởng của hắn cần nhân thủ, không có Ma đạo sĩ, rất nhiều chuyện đều không thể tiếp tục làm được. Thủy diễm luyện kim thuật của Sarin có mạnh đến mấy đi nữa, thì cũng chỉ có thể luyện chế từng kiện trang bị một, hắn cũng cần nghỉ ngơi, cũng cần dựa vào minh tưởng để khôi phục tinh thần lực. Nếu hoàn toàn dựa vào thần tinh, thì cơ thể sớm hay muộn cũng sẽ bị phế bỏ.
Jason viết một phong thư cho Sarin, nói cho Sarin biết, Ma pháp sư đảo Sigure của hắn sẽ dần dần tiến vào bán vị diện, cải tạo môi trường nơi đó. Bán vị diện mà Rafael lựa chọn là một cái đang trưởng thành, có lẽ mấy chục vạn năm sau, sẽ trở thành vị diện đầy đủ giống như Myers đại lục.
Bên trong thành Mesterlin, tối thiểu cũng cần có ba mươi sáu Ma đạo sĩ cấp chín ở trong ma pháp tháp thì mới đủ để bảo vệ thành Mesterlin được an toàn, ý của Jason chính là để cho Sarin lựa chọn một số người đáng tin tiến vào trong bán vị diện. Rừng rậm trong bán vị diện này đang khuếch trương, khu vực núi lửa phun trào đã rút nhỏ, đủ để chứa nhiều người sống ở bên trong hơn.
Sarin đương nhiên biết tầm quan trọng của bán vị diện này, bởi vì Rafael còn để lại một vật thí nghiệm, thế giới trong kim chúc pho mát kia. Thế giới đó có sung túc nguyên tố, vô cùng cân bằng, chỉ riêng thế giới kia cũng có thể nuôi sống mấy trăm vạn người, hoặc là càng nhiều hơn. Có lẽ Francis cũng đang muốn có một thế giới như vậy, mang các tín đồ của hắn vào trong, thành lập Giáo đình của mình.
Sarin không biết lúc mà Rafael chết thì có bao nhiêu cấp, dù sao một Ma pháp sư cấp mười cũng không có khả năng sáng tạo ra loại thế giới này. Bán vị diện này là tài sản chung của đảo Sigure, Grievances quận và Vương quốc Mesterlin, Jason để cho Sarin tiến vào, là đang nhắc nhở Sarin, thứ hắn muốn tranh đoạt cũng không thể chỉ có riêng Myers đại lục.
Pháp sư đảo Sigure tất nhiên là trung thành, nhưng ngàn năm sau thì sao? Không gian sinh tồn trong bán vị diện sẽ càng lúc càng lớn hơn, thậm chí sẽ hình thành quốc gia, nếu Sarin không quan tâm, có lẽ sẽ mất đi bán vị diện này.
Nhân thủ trong tay Sarin quá ít, bán vị diện có trọng yếu đi nữa, thì cũng cần phải trước hết giải quyết phân tranh trên Myers đại lục rồi nói sau. Cơm thì cũng phải ăn từng miếng, việc cũng phải làm từ từ. Sarin sớm đã không phải một kẻ lỗ mãng chỉ vì thứ trước mắt, hiện tại hắn toàn tâm toàn ý bố trí Ma võng, chờ pháp sư đảo Sigure đến đây.
Hiện giờ thành Ceylon khống chế diện tích thổ địa rất lớn, nhưng người Scotzia không thích trồng trọt, những chỗ đất đai hoang vu thì quá nhiều. Hơn nữa một vài khu đất trồng trọt cũng bị bỏ không, điều này làm cho Sarin vô cùng không thích, trong lúc vô tình, hắn đã bị Tần Nhân đế quốc làm cho thay đổi rất nhiều, ví dụ như đối với đất đai.
Trong bốn đại đế quốc, quý tộc Tần Nhân là tốt nhất đối với nông dân, bất kể là nông dân tự do hay là cố nông của tư nhân, môi trường sinh sống đều tốt hơn Scotzia gấp mười lần.
Sarin biết thói quen của con người cũng không phải có thể sử dụng mệnh lệnh để thay đổi, hắn cũng không bức bách các quý tộc, dù sao những người này thích làm lính đánh thuê, không muốn trồng trọt, phải tự dựa vào mình mà thôi. Sarin hiện tại có Phoenix làm hậu thuẫn, căn bản sẽ không phải lo lắng về lương thực. Elena lại cho hắn các loại phối phương luyện chế Tinh Linh dược hoàn, chứa đựng lương thực dễ dàng hơn rất nhiều, kho lúa Phoenix bị người của Sarin cướp đoạt gần hết, cũng đủ duy trì hắn đánh một hồi chiến tranh kéo dài trăm năm trở lên.
Sarin tập hợp hơn hai vạn người, sau khi huấn luyện đơn giản thì lập tức phái đi phía bắc, tiếp nhận quân đội của mình. Tinh binh trong tay Sarin thì hắn cũng không dám dùng loạn, đây là những người được phái từ chỗ Lex tới, chết một người thì ít đi một người. Thân là quốc vương, biện pháp thu hoạch thắng lợi không phải dựa vào dùng mạng người đi đổi, những binh sĩ này cũng là con dân của hắn, phía sau mỗi người đều có một gia đình.
Hơn hai vạn lính đánh thuê này đi lên tiền tuyến, thành Sun Shine càng thêm khẩn trương, Sarin đồng thời còn phái một vạn ác ma, mỗi ngày đều tuần tra cách thành Sun Shine không xa, làm cho các binh sĩ trên đầu tường có thể nhìn thấy được.
Sarin bố trí xong, chỉ chờ thành Sun Shine không chịu nổi áp lực, chủ động tiến công. Nếu Bá tước Jo Alfonso tiếp tục nhẫn nại, hắn vẫn còn có biện pháp tiếp tục kích thích đối phương.
Áp lực lên trên người Sarin cũng không nhỏ, vấn đề lớn nhất của hắn vẫn là khuyết thiếu nhân thủ. Tất cả quân đội đều được huấn luyện theo tiêu chuẩn tinh binh, điều này cũng là bất đắc dĩ. Nếu không có ác ma quân đoàn chống đỡ, thì thậm chí hắn cũng chỉ có thể dựa vào Lex mà thôi.
Cho nên Sarin mới ra sức nghiên cứu trang bị, đề cao sức chiến đấu cho binh sĩ của mình. Hiện tại hắn đang nghiên cứu Ô huyết khải của Thái cổ chiến sĩ, loại áo giáp này có lực phòng ngự rất mạnh, ngoài việc không thể phi hành ra, thì các thuộc tính khác đều tốt hơn Ma Thần Phi Thiên Khải. Hơn nữa Ma Thần Phi Thiên Khải là được thiết kế cho ác ma, nhân loại mặc vào gánh nặng sẽ rất lớn.
Bên phía thành Ceylon thì Sarin dựa vào bạo lực ngăn chặn tất cả những chống đối. Hoàng gia cảng, bến cảng bị phá hủy này, thì cũng đã được kiến thiết. Tất cả đều có quý tộc thủ hạ của Lex tới quản lý, so với chỗ của Sarin thì thoải mái hơn không ít.
Vào một ngày, Lex đang chỉ đạo Máy móc vong linh dùng phân thân để vớt các con thuyền chìm trong bến cảng, rửa sạch bến cảng, thì trên bầu trời đột nhiên bay tới một bóng người, dừng trước mặt nàng.
Lex hoảng sợ, người này có mái tóc dài màu xanh biếc, dính đầy vết máu, sắc mặt trắng đến mức dọa người, còn cười với nàng.
- Đại sư!
Lex nhìn thấy bộ dáng này của Roy, có chút không biết làm sao. Roy rõ ràng là bị trọng thương, ai có thể làm cho hắn bị thương đến loại tình trạng này? Lex nhìn thấy trong lỗ mũi Roy còn đang chảy máu.
- Mang ta đi ma pháp tháp của ngươi.
Roy không nói thêm gì, Máy móc vong linh phân thân kia tới gần, bị hắn một cước đá bay ra mấy chục tên. Toàn bộ mấy chục cái phân thân này đều giải thể, rơi vào bên trong biển rộng, làm cho Máy móc vong linh ẩn thân trong thái cổ chiến hạm kêu thảm một tiếng, sợ tới mức thiếu chút nữa muốn lên vào biển rộng.
Một cước này của Roy trực tiếp tác động tới linh hồn bản thể của nó. Máy móc vong linh phân thân cho tới bây giờ còn chưa từng sợ hãi như vậy lần nào, linh hồn của hắn có toái ngọc bảo hộ. Nó còn tưởng rằng ngoài Sarin ra, không còn ai có khả năng trừng phạt được nó nữa.
Lex buông chuyện trong tay lại, trực tiếp mang Roy trở về ma pháp tháp.
- Đại sư, phát sinh chuyện gì?
- Ài, chuẩn bị đầy đủ, vẫn không có giết được Francis, hắn còn cường đại gấp mười lần so với tưởng tượng của ta.
Roy thở dài, nhưng trong mắt lại không có vẻ thất vọng.
- Đại sư, ngươi đi đối phó Francis?
Lex ngạc nhiên vui mừng, nàng và Sarin cũng không muốn động tới tên này, lúc ấy bị bắt buộc ký kết khế ước, hiện tại muốn đổi ý cũng không thể, trừ khi Francis bị người khác giết chết.
- Ân, vốn còn có cừu hận, huống chi tên kia uy hiếp ngươi, đây là một việc cuối cùng ta làm cho ngươi. Ngươi đã lập gia đình, về sau tất cả đều có Sarin tới gánh vác.
Roy hiếm thấy toát ra vẻ mặt của một người bình thường.
- Sarin hắn...
- Ta sẽ không đi tìm hắn, chuyện nên làm thì đều làm rồi, không cần bảo hắn giúp ta điều gì. Lex, Sarin đã trưởng thành, ra ngoài dự kiến của ta, nếu lúc trước không cứu hắn, chỉ sợ ta còn phải giằng co tại việc này thêm nữa.
- Nhưng đại sư...
- Ngươi còn muốn cái gì nữa? Thần tang và Quỷ tượng thụ mà ta trồng mấy trăm năm đều đã giao cho hắn rồi, hắn lại chỉ cho ta Thần Uy Chi Ấn. Hắc, Lex, nếu tương lai ngươi không còn lăn lộn tại Myers đại lục nữa, thì đi Đông Hải tìm ta đi.
- Ngươi muốn đi Đông Hải?
- Đúng vậy, trong tay ta có một tấm bản đồ di tích của vương triều thứ hai, tuyệt đối là bảo tồn đầy đủ, ở Đông Hải hải vực, phải xuyên qua Biển gió bão. Thần khí của tên Francis kia bị ta đoạt lấy, có thể làm cho ta thoải mái xuyên qua Biển gió bão, đáng tiếc Thần Uy Chi Ấn cũng bị hắn đoạt đi.
Lex lúc này không biết nói gì, Roy không giết chết Francis thì cũng là điều bình thường, Francis chỉ sợ là kẻ khó đối phó nhất trong Giáo đình. Tên này là cường giả cấp mười, dám trực tiếp cướp đoạt tín đồ của thần linh, còn có cả thần khí nữa, nếu dễ dàng chết thì mới là chuyện kỳ quái.
Roy cướp thần khí của Francis, chỉ sợ là đã có dự mưu. Vì bản thân, Roy vẫn tự mình động thủ.
Chuyện ở chỗ Lex thì không đề cập tới nữa. Tại trung tâm của Hỗn Loạn Chiểu Trạch, trên bầu trời, một kẻ áo trắng như tuyết, khuôn mặt tức giận đang nhìn về phía một cái hố sâu đường kính hơn ba dặm trên mặt đất.
Đó là thành lũy của hắn, đã di dời mấy vạn tín đồ tới đây, kết quả lại dưới một trận chiến cùng Roy mà bị phá hủy toàn bộ, các loại phương tiện mà mình tích cóp bên dưới thì cũng đều bị hủy diệt, nếu muốn một lần nữa kiến thiết lên, thì còn không biết phải mất bao nhiêu thời gian.
Ma đạo sư theo dõi hắn, hắn đương nhiên đã sớm phát hiện, chỉ là khoảng cách theo dõi của Roy vừa lúc là thích hợp nhất cho pháp sư công kích, đối với Thần thuật sư mà nói, nó vẫn còn có chút xa.
Francis đã từng dụ hoặc Roy ra tay, Roy đều không nhúc nhích, mãi cho tới khi truy tung tới đây, Roy mới lấy ra Thần Uy Chi Ấn, trực tiếp va chạm với Francis.
Hai bên đồng thời trọng thương, Tịch Tĩnh Chi Quyển trong tay Francis là thần khí mà ngay cả Giáo hoàng cũng không biết. Mà trong Thần Uy Chi Ấn lại chứa đựng lực lượng mà Roy đã tích tụ trong mấy năm qua.
Hai loại lực lượng này va chạm cùng một chỗ, bị rơi xuống mặt đất, hủy diệt tất cả những thứ mà Francis vất vả mới kiến thiết được.
Điểm chết người chính là, Tịch Tĩnh Chi Quyển của mình lại bị Ma đạo sư cướp đi, tuy rằng đoạt được Thần Uy Chi Ấn, nhưng Thần Uy Chi Ấn này là thứ thuộc về Giáo hoàng, bản thân mình cũng không thể sử dụng được, nếu không Giáo hoàng sẽ lập tức biết được, tới đòi ngay.
Nếu mà mình không đưa, thì chẳng khác nào là phản bội Giáo đình, trực tiếp sa đọa, căn bản không đợi được tới lúc mở ra một cái bán vị diện, thành lập thần quốc của mình.
Francis hận tới mức ngứa răng, lại không làm gì được, sức chiến đấu của tên Ma đạo sư kia thì còn cường đại hơn mình, mình có thể sống sót cũng là bởi vì có Tịch Tĩnh Chi Quyển, lúc này Tịch Tĩnh Chi Quyển bị mất, hắn cũng không có dũng khí đuổi theo Roy.
Bên trong ma pháp tháp của Lex, thương thế của Roy nhanh chóng khôi phục lại. Hắn đã có thực lực cấp mười đỉnh phong, có thể chế tạo nguyên tố dược phẩm, so với ma dịch thì khả năng trị liệu còn cường đại hơn rất nhiều. Tuy nhiên loại nguyên tố dược phẩm này là nhằm vào chức nghiệp giả từ cấp mười trở lên, nhân loại dưới cấp mười mà dùng, thì còn đáng sợ gấp trăm lần so với độc dược.
Trên thực tế, loại nguyên tố dược phẩm này cũng có thể dùng làm độc dược, đủ để độc chết tất cả sinh vật dưới cấp chín.
Sau khi Roy dùng nguyên tố dược phẩm, thương thế đã tốt hơn phân nửa, hắn bắt đầu nghiên cứu Tịch Tĩnh Chi Quyển vừa bắt được tới tay kia.
Vẻ ngoài của Tịch Tĩnh Chi Quyển là một quyển sách dài một thước, bề mặt bìa có màu xanh nhạt, gần như trong suốt. Sau khi mở ra, bên trong chỉ có một tờ, là một trang giấy trống. Roy dùng ngón tay vuốt ve trên mặt của nó, cảm thụ lực lượng của Tịch Tĩnh Chi Quyển.
Hắn dùng Thần Uy Chi Ấn bộc phát ra công kích cường đại, chính là bị Tịch Tĩnh Chi Quyển này ngăn cản. Lúc ấy Roy cảm giác thời gian cũng bị đọng lại, tất cả nguyên tố dao động đều đình chỉ lại, năng lượng chứa đựng trong Thần Uy Chi Ấn thì bản thân Roy cũng không khống chế được, lại bị Tịch Tĩnh Chi Quyển ngăn cản, dời đi chỗ khác.
Thần khí này cũng không phải do Quang Huy Chi Chủ luyện chế ra, càng không có Quang Huy Thần lực. Francis có thần khí như vậy, có được coi là khinh nhờn thần linh hay không đây?
Ngón tay Roy thon dài, có vẻ khá thanh tú, bên trong ngón tay này ẩn chứa lực lượng, cũng có uy lực đâm thủng ma pháp hộ thuẫn. Ma đạo sư cấp mười, cường độ thân thể phải chịu đựng được phản phệ của ma pháp cường đại, Hiện tại lực lượng của Roy thì ngay cả Kiếm Thánh cũng còn kém hắn.
Ngón tay chạm vào Tịch Tĩnh Chi Quyển, Roy cảm thấy có hoạt động một chút cũng vô cùng cố sức. Tịch Tĩnh Chi Quyển cũng không bị Francis hoàn toàn tế luyện, cách Francis dùng thì cũng không khác cách hắn sử dụng Thần Uy Chi Ấn là mấy.
Roy có ý đồ hủy diệt thần lực lưu lại trong Tịch Tĩnh Chi Quyển, nhưng lại phát hiện lực lượng của mình rất khó đi vào trong kiện thần khí này, mình đã dùng mười phần khí lực, cuối cùng có thể chạm vào thần khí cũng chỉ còn lại hơn một phần. Kể từ đó, mình rất khó phát huy ra lực lượng vốn có của thần khí này.
Đang suy nghĩ dùng biện pháp gì để giải quyết vấn đề này, Lex ở bên ngoài đã nhẹ nhàng kêu một tiếng:
- Đại sư.
- Tiến vào.
Lex đi vào căn phòng vốn là của nàng, thấy Roy đang nhìn Tịch Tĩnh Chi Quyển một cách xuất thần, nói:
- Đại sư, có lẽ Sarin có thể hỗ trợ được ngươi.
- Sarin?
- Ngài không là muốn đi Biển gió bão hay sao? Trong tay Sarin có một thứ đồ vật cũng có thể để cho ngài tự do ra vào nơi đó.
- Là cái gì?
Roy thản nhiên hỏi, không thể hiện ra hứng thú gì.
Lex cầm một khối thủy tinh, phóng ra hình vẽ chứa đựng bên trong. Trong ma pháp hình vẽ có một cái xiềng xích đang lơ lửng trên không trung, phía cuối xiềng xích là một mũi thương sắc bén.
- Đây là?
Đồng tử màu xanh biếc của Roy co rút lại, hắn nhìn ra được, xiềng xích này có cấp bậc rất cao, là vũ khí ẩn chứa quy tắc.
- Sarin cướp được, Trật Tự Chi Thương, là một kiện thần khí.
Roy trầm tư sau một lúc lâu, nở nụ cười, nói:
- Ta cùng hắn đổi, Tịch Tĩnh Chi Quyển về hắn, Trật Tự Chi Thương này về ta.
Roy thập phần rõ ràng, Trật Tự Chi Thương này chỉ sợ không có cấp bậc cao bằng Tịch Tĩnh Chi Quyển, nhưng bên trong Trật Tự Chi Thương không có phiền toái mà thần linh lưu lại, bản thân mình có thể biến thành trang bị chân chính của pháp sư.
Nói cách khác, Tịch Tĩnh Chi Quyển của mình không biết phải nghiên cứu bao lâu mới dám sử dụng, mà Trật Tự Chi Thương này, lấy đến trong tay, chính là một kiện trang bị vượt qua cấp mười ba.
Từ lâu dài mà nói, thì mình chịu thiệt khi đổi, nhưng trong thời gian ngắn, Trật Tự Chi Thương này mới là thứ thích hợp cho mình.
- Lex, tọa độ của Sarin là bao nhiêu?
Roy nhanh chóng hỏi.
Lex nói ra tọa độ hiện tại của nguyên tố ma pháp tháp, Roy tiện tay vẽ trên mặt đất một cái Truyền Tống Trận, bỏ Tịch Tĩnh Chi Quyển vào một cái hộp đá, truyền tống qua đó.
Chuyện mình có thần khí này, đương nhiên là Lex nói cho Sarin, Roy cũng không tức giận, đồng giá trao đổi mà thôi.
Rất nhanh, Trật Tự Chi Thương đã được truyền tống tới đây, Roy lấy ra vũ khí từng là của Van Gogh này tra xét một chút, quả nhiên không có phiền toái gì, có thể trực tiếp dùng ma pháp để luyện chế.
Trong nguyên tố ma pháp tháp tại thành Ceylon, Sarin đang cầm Tịch Tĩnh Chi Quyển, lộ ra vẻ vô cùng vui mừng. Nerys nhìn mà có chút kỳ quái, nói:
- Chủ nhân, nếu Trật Tự Chi Thương kia dung hợp vào trong “Trí nhớ màu xám”, lập tức có thể biến thành một kiện vũ khí cường đại, đổi lấy quyển sách này có ích lợi gì, chẳng lẽ là cho không lão già kia?
- Nicolas không dùng được thứ này, đây là thứ cướp đoạt được từ trong tay Francis.
Sarin nói xong, mở ra trang sách, đâm mũi Tụ tinh châm cấp mười chín của mình vào. Đồng thời trong tay trái của hắn, gia tộc huy chương đã được hung hăng đặt lên trên Tịch Tĩnh Chi Quyển.
Trong vòng toàn bộ phạm vi trăm dặm xung quanh thành Ceylon, trong đầu mọi người đều phát ra một tiếng gầm rú vô cùng thê lương. Bên trong Tịch Tĩnh Chi Quyển, một điểm sáng màu vàng phụt ra, Sarin đã phóng ra một cái Thuẫn hắc ám từ trước, làm cho gia tộc huy chương khởi động trong nháy mắt, hấp thu điểm sáng màu vàng này vào bên trong huy chương.
Sarin uể oải ngồi trên mặt đất, lần này hắn đã dùng hết sức lực, dùng một cái ma pháp cấp chín làm cho huy chương cắn nuốt, huy chương cũng không làm cho hắn thất vọng, thứ giấu trong Tịch Tĩnh Chi Quyển đã bị Tụ tinh châm bức bách ra, rơi vào bẫy rập mà Sarin bố trí.
Thần linh cũng không hơn gì cái này a!
Tịch Tĩnh Chi Quyển trong tay Sarin chậm rãi lộ ra nguyên hình, cũng là một cái Ấn Chương bốn cạnh. Ấn Chương này có màu đen, nửa trong suốt, phần đáy của Ấn Chương là một thần văn có phong cách cổ xưa, phía trên còn có một pho tượng nhỏ, bộ dáng một con ma thú không biết tên, bốn móng vuốt ôm lấy Ấn Chương, ánh mắt pho tượng có vẻ tái nhợt, dường như bên trong có một thế giới khác.
- Chủ nhân!
Nerys kinh ngạc nhìn Ấn Chương trong tay Sarin, nàng không nghĩ ra Sarin làm như thế nào mà biết cách làm cho Tịch Tĩnh Chi Quyển biến hóa thành nguyên hình. Nếu Sarin không làm như vậy, nàng căn bản không nhìn ra được Tịch Tĩnh Chi Quyển lại chỉ là ngụy trang.
Sarin được Nerys đỡ lấy, ngồi xuống, Tụ tinh châm từ trong hư không bay ra, rơi vào trong tay hắn. Tụ tinh châm này tuy rằng không thể sử dụng lực lượng trong đó, lại có thể tự động bài trừ tất cả phong ấn. Sarin dùng năng lực Chiêm tinh sư cấp hai, có thể sử dụng được thuộc tính này.
Về phần hắn như thế nào biết bí mật của Tịch Tĩnh Chi Quyển thì lại quá đơn giản, trong ma pháp bút ký của Rafael đã từng nhắc tới trang bị này, là một kiện thần khí ẩn dấu, thần khí do nhân loại luyện chế ra.
- Nerys, ngươi biết không? Tài liệu chế tạo cái Ấn Chương này là thần cách của một thần linh cao cấp. Năm đó chiến tranh, nhân loại giết chết không ít thần linh, đại đa số thần cách, thần hỏa, thân thể của thần linh đều bị luyện chế thành trang bị.
Nerys gật đầu, điều này thì nàng cũng biết, lúc trước nhân loại và thần linh có chiến tranh, nói khó nghe một chút, thì chính là nhân loại muốn cướp đoạt, vì thần linh là một đám sinh vật toàn thân đều là tài liệu cực phẩm.
Thần linh coi trọng linh hồn của nhân loại, nhân loại thì lại coi trọng thân thể của thần linh, chiến tranh giữa hai bên trên thực tế là một hồi cướp đoạt tài nguyên. Nhân loại là kẻ có thể cung cấp tín ngưỡng lực cường đại nhất cho thần linh trong tất cả sinh vật. Mà thần linh thì sao? Bọn họ lại có thể cung cấp cho nhân loại các tài liệu luyện kim thuần túy nhất và cao cấp nhất.
Tịch Tĩnh Chi Quyển năm đó được coi là một kiện trang bị khá nổi danh, nhân loại giết một thần linh cao cấp, luyện chế một cái Ấn Chương, Ấn Chương này lại bị một chủ thần cướp đi, biến thành Tịch Tĩnh Chi Quyển. Sau đó chủ thần này lại bị Hoàng đế của đệ nhất vương triều giết chết, Tịch Tĩnh Chi Quyển quay về tay của nhân loại, trôi dạt tới nhiều vị diện, sau khi đệ nhất vương triều tan rã thì mới biến mất.
Thứ này nổi danh ở chỗ, nhân loại khi cầm nó thì có thể ngụy trang bản thân thành tín đồ của thần linh. Mà thuộc tính này, thì lại là do tên chủ thần khi trước kia sáng tạo ra.
Bí mật này, khi tới vương triều thứ tư thì đã không có mấy người biết đến, Rafael vừa lúc là người biết chuyện này, hắn viết ở trong ma pháp bút ký, còn từng cảm thán, nếu có thể tìm được Tịch Tĩnh Chi Ấn, hắn sẽ phá hủy được Giáo đình.
Bởi vì Tịch Tĩnh Chi Ấn có thuộc tính rất kỳ lạ, Ấn Chương này có thể làm cho thời gian ngừng lưu động, nếu công kích vượt qua cấp bậc cực hạn của Ấn Chương này, thì Ấn Chương cũng sẽ chuyển dời công kích đến các mục tiêu khác.
Sarin nhìn thấy Tịch Tĩnh Chi Quyển, lập tức để cho Lex dùng bất kỳ giá nào để đổi lấy về, thứ này thì người khác không đối phó được, nhưng hắn có thể. Gia tộc huy chương có thể hấp thu Thần hỏa hạt giống bên trong, trang bị do thần cách luyện chế thành này, mỗi khi qua một vạn năm, sẽ sinh ra Thần hỏa hạt giống, mười vạn năm thì sẽ một lần nữa cháy lên thần hỏa.
Gia tộc huy chương của Sarin trong trạng thái trống rỗng, cần gấp các loại năng lượng đến bổ sung, Thần hỏa hạt giống chính là thứ bổ sung tốt nhất.
Thần hỏa hạt giống bay vào huy chương trực tiếp bị huy chương phân giải, không gian trong huy chương này dường như lại tăng lên rất nhiều. Sarin cảm giác được huy chương biến hóa, một Thần hỏa hạt giống của thần linh cấp mười bảy đã lại tu bổ huy chương được hơn phân nửa, lôi điện quy tắc bên trong cũng dần trở nên hoàn thiện.
Không gian trong huy chương thì chỉ có tinh thần lực của Sarin mới có thể miễn cưỡng tiến vào, thay bằng những người khác, tra xét một chút, trực tiếp sẽ bị đốt cháy linh hồn. Không gian trong huy chương tràn ngập lôi điện, không ngừng tuần hoàn, lực lượng của Thần hỏa hạt giống kia cũng đủ để cho huy chương phát ra công kích cường đại nhất.
Nếu Sarin lần nữa phóng thích lôi điện trong huy chương, thì tương đương với lực lượng mà một thần linh phóng ra khi muốn hủy diệt mục tiêu.
Sarin cũng không tùy tiện làm điều này, trừ phi huy chương có cơ hội hấp thu năng lượng tốt như vậy, nếu không phóng thích một lần công kích, trong vòng nửa năm nó sẽ chẳng khác nào là một thứ đồ trang sức. Điều hắn vui vẻ chính là, Tịch Tĩnh Chi Ấn này bị Tụ tinh châm của hắn dễ dàng phá giải. Tụ tinh châm quả nhiên là thứ vô địch, ngay cả Thần hỏa hạt giống khi thấy thì cũng phải chạy trối chết.
Đó là bản năng, nếu Thần hỏa hạt giống không trốn, Tụ tinh châm cũng không chắc đã tìm được vị trí của nó.
Hiện tại, Tịch Tĩnh Chi Ấn này hoàn toàn thuộc về mình, mình có thể sử dụng này cái Ấn Chương này, hiểu biết thời gian quy tắc. Thứ này so với tiểu Dự ngôn thuật thì còn cường đại hơn nhiều, Sarin cẩn thận cầm Ấn Chương, yêu thích không nỡ buông tay.
Nếu có thể nắm giữ được trang bị này, lần tiếp theo đi vực sâu vương thành, sẽ không cần phải sợ những anh linh kia nữa! Mình có thể trốn chạy vào bất cứ lúc nào.
Trật Tự Chi Thương cấp mười lăm, đổi lấy Tịch Tĩnh Chi Ấn cấp mười bảy, loại chuyện này, về sau có lẽ sẽ còn có nữa! Mặc dù hai thứ này thì mình tạm thời cũng chỉ có thể phát huy ra lực lượng cấp chín. Nhưng mình chỉ cần lại đi những chỗ như vực sâu vương thành, thì có thể tránh thoát quy tắc trên Myers đại lục, đi phá giải lực lượng cao nhất của Ấn Chương này.
Quy tắc có thể làm cho mình trước hết quen thuộc lực lượng cực hạn của vị diện này, cho dù người khác có tư chất vượt qua mình, thì cũng tuyệt đối không có cơ hội như vậy a!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT