Sarin thấy trong lòng sáng tỏ. Chủ ý của Lex không hề có chút sơ hở nào. Mỗi một pháp sư tới đây đều có những yêu cầu rất kỳ quái, muốn mua những thứ có điều kiện rất hà khắc. Bản thân mình cần mua một thứ gì kỳ quái ở Luyện Kim Thành cũng là chuyện rất bình thường. Lão sư khi đưa cho mình chiếc nhẫn bạch thủy tinh đã từng nói thứ này là một món trong cả bộ đồ, bởi vì cấp bậc của mình chưa đủ nên những thứ khác khẳng định chưa dùng được.

Mình đã rời lão sư lâu như vậy, tới giờ cũng chưa thấy món trang bị bạch thủy tinh nào nữa, có thể thấy nó quý báu tới mức nào. Một cái nhẫn bé xíu thế này cũng đã mấy vạn kim tệ rồi.

Hắn nói với Lex:

- Ý tốt như vậy sao ngươi không chịu nói sớm.

Lex cười chua xót:

- Trước khi tới Luyện Kim Thành ta đâu có biết môi trường sẽ thế này. Lúc ấy ta còn tưởng rằng mọi chuyện sẽ suôn sẻ cả.

Sarin cũng biết không thể trách Lex không đưa ra ý kiến. Lúc nãy đầu óc hắn cũng tối tăm. Ý tưởng này đã mở ra một vài ý tưởng khác, khiến hắn càng nắm chắc có thể tìm được lão sư hơn.

Hobdina và Nguyên tố thủ cũng không phải người đi chung đường. Luyện Kim Thành chủ yếu chia ra làm ba bộ phận, luyện kim tháp, Nguyên tố thủ và hải ngoại tam đảo.

Nói cách khác toàn bộ pháp sư đều làm theo điều mình cho là đúng. Nguyên tố thủ phụ trách an toàn của Luyện Kim Thành. Luyện kim tháp phụ trách mua bán còn hải ngoại tam đảo phụ trách khống chế tài nguyên. Ngoài việc mình có thể rao mua các loại trang bị liên quan tới nhẫn bạch thủy tinh ra thì còn có thể tới hải ngoại tam đảo nhận nhiệm vụ. Lão sư nếu ở trên đảo thì chỉ cần lưu ý một chút là có thể phát hiện ra mình.

Đương nhiên nhận loại nhiệm vụ cấp thấp sẽ không có hy vọng gì. Chỉ có tiếp nhận nhiệm vụ cấp cao thì tên hắn mới có thể có trong danh sách của hải ngoại tam đảo.

Nếu bản thân có cơ hội nhận nhiệm vụ của ma thuyền thì lão sư lại còn không phát hiện ra sự tồn tại của mình sao?

Chuyện này cần thời gian. Pháp sư mới tới Luyện Kim Thành chỉ cần tiếp nhận nhiệm vụ cấp thấp trước. Không có kinh nghiệm săn giết thì những nhiệm vụ cấp cao đều là chịu chết hết.

Sau khi tâm tình chuyển biến tốt đẹp, Sarin cũng không nhìn mấy pháp sư đang tỷ thí kia nữa. Hắn và Lex cùng chơi trò chơi ma pháp trong phòng. Tuy nhiên thời điểm không có người ngoài, hai người đã bắt đầu thử hóa giải ma pháp cấp ba.

Dưới tình huống song phương phối hợp thì Lex có xác suất xua tan ma pháp của Sarin nhiều hơn. Sarin không thể không tạo ra hai ma pháp thuẫn để đề phòng sai sót.

Lex liên tục phóng ra ba Hỏa Điểu thuật. Nguyên tố hỏa trong không khí ngưng kết thành hình thái phi điểu, công kích về phía Sarin. Mặc dù Hỏa Cầu Thuật gần như mỗi một pháp sư đều phải nghiên cứu tới giai đoạn Đại ma pháp sư nhưng Hỏa Điểu thuật này vẫn bị pháp sư cấp thấp cực kỳ coi trọng. Bởi vì Hỏa Điểu thuật có năng lực tập trung rất mạnh.

Ma pháp sư gần như không cần tiêu hao bao nhiêu tinh thần lực cũng có thể dùng Hỏa Điểu thuật tập trung địch nhân. Nếu so sánh ra thì Hỏa Cầu Thuật còn hơi thâm ảo hơn, thậm chí liên quan tới việc Ma pháp sư thăng cấp lên cấp bốn.

Sarin vẫn dùng băng trùy cấp hai xua tan Hỏa Điểu thuật cấp ba. Lex liên tục phóng ra hỏa điểu khiến tiết tấu của hắn thoáng chậm lại. Cuối cùng một con hỏa điểu đánh tan băng trùy rồi ngã nhào lên người hắn. Lex kinh hãi kêu lên. Để ma pháp chạm vào thân thể thì có muốn xua tan cũng không kịp nữa rồi.

Bịch một tiếng, bên ngoài thân thể Sarin có một bọt nước bành trướng ra. Bọt nước vỡ nát đánh tan hỏa điểu trong không trung. Sarin cũng bị đánh bay ra ngoài.

- Sarin!

Lex dùng Phong Tốc thuật lập tức bay theo ôm cổ hắn. Nàng vừa rồi hơi hiếu thắng, uy lực của Hỏa Điểu thuật đã vượt qua cực hạn của cấp ba. Vốn nàng muốn thấy Sarin thua sẽ ngừng công kích. Song phương luyện tập trong phòng, tuy rộng hơn mười thước nhưng ma pháp cấp ba chỉ bay vèo một cái đã tới. Thủy Văn Thuẫn của Sarin lại có thể đột nhiên bộc phát, đánh lên hỏa điểu trước.

Sarin không ngờ là hỏa điểu lại bùng nổ và tạo thành lực lượng quá lớn như vậy. Hắn cảm thấy xương cốt toàn thân như bị đại chùy đập mạnh vậy. Nếu không phải Lex bắt được hắn thì lần này dù hắn có dùng Phong Tốc thuật giảm bớt tốc độ cũng sẽ bị đập cho đầu rơi máu chảy.

- Ngươi có sao không?

Lex vội hỏi. Thủy Văn Thuẫn của Sarin đột nhiên bành trướng không có dấu hiệu báo trước, tốc độ có thể so với ma pháp công kích. Loại thực nghiệm này chỉ cần không cẩn thận một chút là có thể khiến hắn trọng thương.

Cả người Sarin đều đau nhức tuy nhiên lại được Lex ôm. Hắn cảm thấy rất thoải mái, trong lòng có nhiều lời muốn nói nhưng cuối cùng lại biến thành tiếng lầm bầm.

Lex thấy phản ứng của hắn thì vừa bực vừa buồn cười, ném thẳng hắn xuống giường, trừng mắt hỏi:

- Ngươi đúng là không ra gì, định coi ta là mẹ ngươi chắc?

Sarin ngồi trên giường, chẳng kêu đau mà cười nói với Lex:

- Ngươi cũng đừng có chiếm tiện nghi của ta. Mẹ ta mất sớm rồi.

- Hừ!

Lex vốn ở địa vị cao, da mặt không thể dày bằng Sarin được. Nhưng những lời nói của Sarin lại chạm tới chỗ mẫn cảm nhất trong lòng nàng, nhớ tới Sarin cũng giống mình, từ nhỏ đã mất mẹ. Nàng cũng không phụng phịu nữa mà ngồi một bên giường hỏi:

- Vừa rồi sao lại thế? Ma pháp kia của ta tương đương cấp bốn nhưng lại bị triệt tiêu với Thủy Văn Thuẫn của ngươi là sao?

Nàng vừa hỏi vừa dùng thuật xuân sương cho Sarin. Sương mù xanh biếc rót vào thân thể hắn, khiến hắn cảm thấy dễ chịu. Hắn nói:

- Không phải là triệt tiêu, nếu không cũng không bùng nổ như vừa rồi. Ma pháp phòng ngự cũng có chỗ cứng cỏi nhất, chỗ yếu ớt nhất. Ta chỉ dùng bộ phận cứng cỏi nhất ra triệt tiêu lực công kích, phân tán nó ra mà thôi. Nếu đó không phải là hỏa điểu của ngươi phóng ra ta cũng chưa chắc đã khống chế được.

- Liều mạng thế làm gì. Chúng ta còn có thời gian.

Lex vẫn không kìm nổi mà trách mắng Sarin. Vừa rồi rõ ràng hắn thí nghiệm một ma pháp mới, hơn nữa lại tiến hành dưới tình huống không thể khống chế.

- Chuyện này cũng không tính là liều mạng. Ý tưởng này ta đã nghĩ thông từ một năm trước rồi.

Một năm trước Sarin và Lex còn ở bên trong nửa vị diện. Lex vừa nghe liền hiểu ngay.

- Vậy ngươi còn có thể làm tiếp không?

- Cứ đánh tới thử xem!

Sarin đang nghỉ ngơi liền xoay người ngồi dậy, tiếp tục phóng Thủy Văn Thuẫn. Hắn quyết tâm luyện kỹ năng này tới mức tuyệt hảo. Đây là thủ đoạn trọng yếu để hắn vượt qua pháp sư khác. Thông qua học tập cách sắp xếp ma pháp của thủy nguyên tố, ma pháp cấp hai biến dị của hắn hiện giờ đã có năng lực phòng ngự của ma pháp cấp bốn. Nếu có thể khiến Thủy Văn Thuẫn chủ động hơn một chút thì Sarin chắc có thể khiến Thủy Văn Thuẫn thăng cấp.

Hỏa Cầu Thuật quý báu ở chỗ có thể thăng cấp. Ở thời điểm cấp hai, lực sát thương của Hỏa Cầu Thuật không như băng tiễn. Hiệu quả gây đóng băng của băng tiễn đã khiến nó vượt qua một số ma pháp cấp hai. Tuy nhiên băng tiễn thuật không thể thăng cấp. Dù Ma đạo sĩ có dùng nó tới mức nắm rõ hết kỹ xảo thì uy lực của nó cũng chỉ có thể lớn hơn chứ không thay đổi bản chất được.

Thủy Văn Thuẫn nếu thăng cấp thành ma pháp phòng ngự cấp ba thì lực lượng sẽ đạt tới cấp năm. Nếu thế thì thực sự nó hơn Băng Văn Khải Giáp nhiều lắm. Băng Văn Khải Giáp có lực phòng ngự mạnh nhưng lại tiêu hao Ma huyền, đúng là một ma pháp cấp bốn tiêu chuẩn. Sau khi Sarin trở thành Đại ma pháp sư thì vẫn không ngừng nghiên cứu Thủy Văn Thuẫn.

Hiện giờ hắn có thể phóng liên tục chín mươi sáu ma pháp cấp hai, còn ma pháp cấp bốn thì có thể liên tục phóng hai mươi bốn cái. Tiêu hao Ma huyền thấp hơn bốn lần, hắn hy vọng Thủy Văn Thuẫn có thể đề cao hiệu suất mà không sử dụng Băng Văn Khải Giáp.

Băng Văn Khải Giáp là một ma pháp hoàn mỹ, trước khi Ma huyền hao hết thì nó sẽ tự tu bổ phần bị phá hủy. Điều tiếc nuối duy nhất lại là vấn đề này. Một pháp sư cấp bốn bình thường thì muốn dùng Băng Văn Khải Giáp cũng là chuyện phải cố hết sức.

Sarin có cảm giác nguy cơ rất cường đại. Vốn hắn có rất nhiều quyển trục trống rỗng, đều lấy từ tháp của Rafael. Quyển trục sớm hay muộn cũng sẽ dùng hết. Muốn đi thu thập quyển trục thì cũng không đủ điều kiện nữa.

Thứ duy nhất đáng tin chính là Ma huyền của mình. Hiện giờ Sarin chỉ cần nghỉ ngơi nửa giờ, không cần minh tưởng là Ma huyền có thể khôi phục tới trạng thái bình thường. Đây là dựa vào năng lượng của long tinh. Nhưng Sarin biết hiện giờ mình khôi phục ở cấp bốn tất nhiên là nhanh. Nếu trở thành Ma đạo sĩ thì mỗi lần khôi phục toàn bộ đều khiến long tinh phải tiêu hao rất lâu mới khôi phục được để sử dụng.

Nếu thời gian dài như vậy, long tinh lại cũng sẽ giảm tuổi thọ. Cho nên Sarin thừa dịp cấp bậc còn thấp mà tận lực dùng ma hạch cấp thấp khôi phục Ma huyền. Tinh thần lực cường đại khiến hắn có thể phóng ra rất nhiều quyển trục. Sarin cũng vẫn chưa sử dụng huy chương gia tộc để rèn luyện tinh thần lực.

Vốn Sarin chỉ muốn biết vì cái gì phải liều mạng như vậy. Trên thực tế chỉ cần không có Giáo đình thì hắn cũng không coi Bá tước Jo Alfonso vào đâu. Tới Luyện Kim Thành Sarin mới hiểu mình vốn cũng không phải loại thiếu niên cầu ăn no mặc ấm kia. Hắn là một Ma pháp sư chân chính giống Rafael, muốn hiểu rõ bí mật cuối cùng của thế giới này.

Con người sẽ thay đổi. Có một số người lớn lên sẽ từ từ bỏ qua lý tưởng, có một số người sẽ đặt mục tiêu thật cao.

Sarin và Lex tập ma pháp trong phòng, theo yêu cầu của Sarin thì động tĩnh càng ngày càng lớn. Người của Luyện Kim Thành tuy không nghe thấy tiếng hai người đang luyện đối chiến nhưng Nerys và Tieta lại vô cùng lo lắng, sợ sẽ có gì xảy ra.

Mà tò mò nhất là Sandro và Kogan. Hai pháp sư Tần Nhân cấp hai này đều rất cố gắng, trước bốn mươi tuổi đã thành Đại ma pháp sư. Đại ma pháp sư thăng cấp lên Ma đạo sĩ cũng khó hơn nhiều.

Nhưng nghe được tiếng động ầm ầm trong phòng, hai người cũng không ngờ được là Sarin và Lex đang tập luyện đối chiến kiểu gì mà có kết giới cách âm vẫn bị bọn họ nghe rõ ràng.

Sarin chưa bao giờ cảm thấy gian nan như thời điểm tập ma pháp với Lex, không hề có chút hương vị quý tộc. Mỗi một lời nói, cử động đều thuần túy là pháp sư. Sarin thích cái cảm giác này. Hắn thậm chí không nghĩ tới cuộc săn trên biển nữa. Nếu có thể ở lại đây tu luyện thì Sarin có thể bỏ qua lý tưởng của hắn, không muốn có một con thuyền nữa.

Nhưng hắn cũng không có chút tin tức gì tới từ Luyện Kim Thành, không phát hiện ra lão sư. Hai ngày trôi qua, Juneau mang theo hai Ma pháp sư cấp sáu hiện ra trước mặt mọi người.

Juneau không nói gì vô nghĩa. Hắn chỉ nhìn xung quanh một hồi rồi nói ngắn gọn:

- Xuất phát.

Giờ khắc này pháp sư của Luyện Kim Thành phải phụ trách sự an toàn của đoàn người. Tất cả đều có quy củ, giết Vô kỳ kình xem ra cũng khá an toàn. Bởi nhiệm vụ giết Vô kỳ kình có độ nguy hiểm rất thấp, tuy nhiên cũng là nhiệm vụ khó khăn nhất ở cấp thấp. Lần này có mười mấy pháp sư Luyện Kim Thành cũng đảm bảo an toàn cho Lex. Hắn không chỉ thông báo cho thuyền mình mà còn đưa tin sang cho các thuyền khác nữa.

Chỉ mong lần này thuận buồm xuôi gió, đừng gặp bão tố, nếu không người đi săn sẽ trở thành con mồi. Ma thú trong biển nhiều vô kể chính là một nguồn tài phú khổng lồ, nhưng cũng là một nguồn tài phú vô cùng nguy hiểm.

Đội thuyền xuất phát, ly khai bến cảng, tiến nhập bên ngoài trong sương mù. Ngoại trừ bốn cái thuyền săn này, đằng sau còn đi theo một đầu thuyền thiết giáp cực lớn.
Các Ma Pháp sư rỗi việc đứng trên boong thuyền nói chuyện, Tieta vỗ vỗ vai Daniel cười cười tỏ vẻ thân mật. Sandro thấy thế nhắc nhở:

- Người Cacaudus cần phải tôn trọng Ma pháp sư!

Sarin bên này nghe vậy ánh mắt lóe lên đáp:

- Ngươi cảm thấy như thế nào là không tôn trọng pháp sư?

Sarin vừa nói vậy, Sandro cũng có chút tức giận. Hắn đứng lên nói:

- Ta nói sai cái gì? Giáo huấn một chiến sĩ cũng làm Sarin các hạ phẫn nộ như thế sao?

- Sandro các hạ, ngài hiểu lầm rồi, ta không phẫn nộ. Trong cuộc đời này chỉ có một người làm ta phẫn nộ, chờ khi về Scotzia ta sẽ giết người đó.

Daniel lại muốn đứng lên, Lex trừng mắt nhìn hắn một cái, nói với Sarin:

- Sarin, lần này chúng ta tới là có nhiệm vụ.

- Lex, nếu có người làm nhục bằng hữu của cô, cô sẽ làm gì?

Sarin biết nhiệm vụ mà Lex nói là cái gì.

- Sarin, ta chỉ có một bằng hữu là ngươi.

Lex nói xong, đứng lên, kéo Sarin đẩy Nerys ra để Sarin ngồi ở cạnh mình.

Trong lòng Daniel toát mồ hôi lạnh, vừa rồi suýt nữa thì đắc tội Sarin, may mà không lên tiếng theo giọng điệu Sandro, không nghĩ tới quan hệ giữa Lex và Sarin còn xa hơn một ít so với tưởng tượng của mình. Việc mình vừa làm ra ngược lại khiến hai người gần hơn chút nữa.

Nerys cười hì hì đi tới trước mặt Sandro nói:

- Mượn đường một chút, để cho ta qua.

Trong cả khoang thuyền Nerys là người vui vẻ nhất. Nếu Sandro này trở mặt với Sarin, nàng sẽ tìm cơ hội làm thịt hắn. Còn chưa nếm qua Ma pháp sư, không biết mùi vị thế nào.

- Sandro, nếu ngươi cảm thấy chiến sĩ vô dụng, hà tất muốn thuê hai người mang theo bên cạnh?

Lex nói thẳng.

- Đây là chuyện của ta. Kogan, chúng ta đi.

Sandro không rõ vì sao Sarin nổi giận, trực tiếp làm hắn khó xử, hắn thò tay đẩy Nerys. Trong cặp mắt xanh biếc của Nerys chợt lóe hào quang màu vàng, nàng ưỡn cao ngực, sắp đụng vào nhau. Nếu Sandro dám thật sự đẩy nàng, nàng sẽ làm cho hắn lập tức chết một cách không rõ ràng.

Sandro rụt tay lại, đúng lúc này ngoài cửa truyền đến một tiếng trầm thấp:

- Dừng tay!

Nerys lập tức rụt ngón trỏ đã vươn ra. Nàng đã vận dụng lực lượng trên chủy thủ Long nha, nếu Sandro dám đụng nàng, nàng sẽ đâm phá trái tim hắn, chủy thủ Long nha sẽ làm trái tim hắn đông lại nhìn qua giống như bị ma pháp giết chết.

Tuy nhiên, ngoài cửa hô dừng tay chính là Juneau. Đối với Ma đạo sĩ cấp bảy này, Nerys không nắm chắc, ngộ nhỡ bị Ma đạo sĩ này nhìn thấu, nàng sẽ rước họa cho Sarin.

- Đại nhân!

Sandro thấy Juneau đi tới, muốn giải thích cái gì, vừa rồi hắn cũng không phải muốn đi sờ ngực Nerys.

Là một pháp sư toàn tâm toàn ý đắm chìm trong ma pháp, yêu cầu của hắn đối với nữ sắc rất thấp. Nerys thật sự là đủ xinh đẹp, nhưng cũng không đến mức khiến hắn lòi mặt xấu trước mặt mọi người.

- Sandro, ngươi và Kogan có kinh nghiệm săn giết hai lần, đi ra phía trước nhìn chăm chú một chút.

Juneau cắt lời Sandro, Sandro không nói gì hành lễ pháp sư. Nerys ngoan ngoãn tránh đường cho hắn và Kogan rời đi. Bốn kiếm sĩ thuê từ kiếm sĩ doanh đi theo hai người bọn họ, thần sắc hờ hững.

Tranh chấp giữa pháp sư bọn họ đều đã nghe thấy, những kiếm sĩ này đương nhiên sẽ có hảo cảm đối với Sarin. Chỉ là trước mặt Juneau không có ai dám đứng ra.

Juneau không mang theo hai pháp sư cấp sáu của hắn, vẻ tự nhiên ngồi xuống đối mặt với Sarin và Lex.

- Lex các hạ...

- Ồ? Nói như vậy là ngươi biết ta là ai?

Khí chất của Lex đảo mắt liền thay đổi, thật giống như lần đầu tiên Sarin nhìn thấy nàng. Rõ ràng là ở trước mặt ngươi, ngươi lại sờ nắm không tới. Đó không phải là cố ý cao cao tại thượng, cũng giống như ngọn núi, chưa bao giờ nhìn xuống cũng không thể phủ nhận sự cao lớn của nó.

- Đương nhiên biết, ta còn biết năm năm trước ngài đã đạt tới cấp bậc Đại ma pháp sư cấp năm. Là ta nhìn nhầm rồi, hiện tại ngài đã cấp sáu rồi nhỉ.

Juneau không kiêu ngạo không siểm nịnh nói. Về bản chất mà nói Hoàng thất Gelvkesi không quản được Luyện Kim Thành, song phương chỉ là tôn kính lẫn nhau hoặc là nói khoan nhượng nhau.

- Đã hai năm rồi. Chuyện vừa rồi...

Lex làm bộ không muốn nói chuyện.

Juneau cười cười nói:

- Nhiệm vụ lần này, ngài sẽ không cùng bọn họ ở cùng một chỗ nữa. Trên thực tế với thực lực của các ngươi đã có thể nhận nhiệm vụ trung cấp hoặc cao cấp rồi.

- Ta không phải là người mạo hiểm, cũng không thiếu tiền.

Lex đáp lời dường như không có việc gì.

- Vậy ngài thiếu cái gì? Nếu thuận tiện, ta có thể đi làm.

Juneau nhiệt tình nói, hắn cũng không cho rằng có gì khả nghi. Lex tự mình đến Luyện Kim Thành cũng coi như bình thường, dù sao nàng đã là pháp sư cấp sáu. Kya Loulan đang chiến tranh, quận quốc Grievances mặc dù cách xa chiến trường nhưng Lex không thể không lo trước tính sau.

- Haizzz! Nhân thủ không đủ, đành phải bù lại bằng trang bị. Trang bị bình thường ta lại chướng mắt, đành phải đến Luyện Kim Thành. Danh sách hàng hóa của Luyện Kim Thành ta cũng nhìn rồi, không phải không vừa lòng chỉ là không thể cung ứng số lượng lớn.

- Cũng đúng, quận quốc Grievances có mấy kiếm sĩ doanh?

- Chuẩn bị thành lập mười cái, nhiều nhất ba năm ta sẽ xuất binh Kya Loulan.

Lời này của Lex không chuẩn xác. Xuất binh Kya Loulan một người cũng là xuất binh, mười vạn cũng là xuất binh. Nàng cần trang bị - không giả, nhưng Luyện Kim Thành cung cấp trang bị cơ bản đều rất khó sản xuất dây chuyền, trừ con rối ra.

Con rối chiến đấu bình thường thành San Rock có thể chế tạo, quận Grievances của Lex cũng có thể. Con rối chiến tranh dạng lớn hoàn toàn dựa vào kim tệ đắp ra. Áo giáp Lex nhu cầu cấp bách đã có, chính là từ trấn Aralia cướp tới.

Trước khi ra biển, Lex lại lần nữa liên hệ thành San Rock, Sephiroth đối với nàng dù ôn hòa, sau khi thu được tình báo của Vân Lưu vẫn phi thường nghiêm túc tổ chức nhân thủ lẻn vào Vân Lưu. Nếu Lex nói đều là thật, Sephiroth không chỉ sang năm không thể đánh Kya Loulan còn không thể không xây dựng tuyến phòng ngự thứ hai ở phía nam.

Đối với chuyện ở trấn Aralia và Pompei, Sephiroth ngược lại không thèm để bụng. Hắn cũng không nghĩ tới Lex lại quả quyết như thế, trực tiếp cướp bóc một nơi tập trung giao dịch áo giáp. Đại đế Canak vừa chết, lực khống chế của thành chủ đối với quý tộc địa phương lập tức giảm không ít, Sephiroth đối với chuyện Pompei xâm chiếm trấn Aralia cũng chỉ mắt nhắm mắt mở không đi điều tra kỹ.

- Ta biết luyện kim tháp có một bộ bản vẽ áo giáp phụ ma cực tốt, nếu ngươi dùng thân phận hoàng thất Gelvkesi đi mua có thể rẻ hơn 30%. Nếu là khoáng thạch, Vân Lưu mỗi năm trải qua nơi này số lượng không lớn. Trừ khi ngươi tính toán trang bị kỵ sĩ trọng trang (trang bị hạng nặng) nếu không những khoáng thạch này mua về cũng là lãng phí. Nếu là vũ khí, thành Akagane xuất phẩm không tệ, trên chiến trường cũng không cần thiết sử dụng trang bị quá mức cực đoan.

- Ngươi nói những điều này, vì cái gì?

Lex biết rõ nếu mình quá mức nhiệt tình, câu nói phía sau sẽ không tiện hỏi. Người nào có thể trở thành Ma đạo sĩ cũng đều không ngốc. Loại suy nghĩ cứng ngắc như Sandro có cố gắng nữa cũng có chút xa vời, Juneau thì không dễ gạt. Hơn nữa Lex không dám xác định Juneau này thật sự là tính toán cho mình.

- Hai năm nay Vân Lưu có chút cổ quái, Luyện Kim Thành áp lực không nhỏ. Nếu như các hạ có thể ở phía tây kiềm chế chiến cục Kya Loulan, Luyện Kim Thành có thể ung dung đối phó Vân Lưu. Nếu không có đường ra biển, Luyện Kim Thành không tốt hơn Phoenix bao nhiêu.

- Ta nghe nói Luyện Kim Thành phái người đi Tanggulas, có chuyện ta muốn thỉnh giáo.

- Mời nói.

- Ở nơi này có một người tên là Jason Statham hay không?

- Không có, người kia là ai?

- Là sư phụ của ta.

Sarin ở một bên đáp.

- Có lẽ là của đảo Hell hoặc đảo Scales, Mũi ma quỷ khẳng định không có người này, trong Luyện Kim Thành cũng không có.

- Đa tạ, ta chỉ lo lắng lão sư đi Tanggulas.

- Vậy ta có thể biết, Ma đạo sĩ của Luyện Kim Thành đi Tanggulas với mục đích gì hay không?

Lex nhẹ nhàng lướt qua thoại đề vừa rồi, Sarin cũng lộ ra vẻ yên tâm.

- Cụ thể ta cũng không thể biết, chỉ có thể nói là một chuyện rất lớn. Nếu làm tốt đế quốc Tanggulas sẽ không còn là uy hiếp, làm không tốt cũng không có tổn thất gì.

- Chỉ hy vọng là thế.

Lex trầm mặc.

- Lex các hạ.

Juneau dùng giọng thành khẩn nói:

- Xin ngài không cần so đo với Sandro, nếu không chúng ta cũng rất khó xử.

Lex nở nụ cười nói:

- Ta sẽ tuân thủ quy củ của Luyện Kim Thành, tuy nhiên ngươi từng nói chiết khấu?

- Mua số lượng lớn có thể rẻ 30%, đây là quy củ của Luyện Kim Thành, chỉ đối với gia tộc Gelvkesi. Nếu ngài mua trang bị cho người bên cạnh, ai cũng không có biện pháp.

Vào lúc Lex và Juneau nói chuyện, ma thuyền đã rời xa Mũi ma quỷ. Trừ con thuyền bọn họ ngồi còn lại ba thuyền săn đã rời khỏi tàu chiến bọc thép phân tán ra tìm tòi tung tích của cá voi.

- Lex các hạ. Ngài tính sau khi mua liền rời đi hay là vẫn tiếp tục ở lại Luyện Kim Thành tu luyện?

- Ta muốn ở lại ba năm, như thế nào?

- Ngài tính tuyển nhận bao nhiêu pháp sư ở Luyện Kim Thành?

Juneau tự cho là thăm dò ra ý đồ tới của Lex, hỏi với vẻ nắm chắc trong tay.

- Phiền toái là có một chút...

Juneau tự tin tự hỏi tìm từ, Lex cảm giác trong này có chút vấn đề. Chuyện tuyển nhận pháp sư từ Luyện Kim Thành không phải nàng không nghĩ tới, nhưng nàng làm sao có thể yên tâm? Sau khi tới luyện kim thành, nàng phát hiện Luyện Kim Thành gần như tự thành một nước, diện tích thổ địa khống chế đã không có gì khác biệt so với Grievances: Trên biển có ba hòn đảo lớn, mấy chục đảo nhỏ, hải vực trong vòng ngàn dặm đều trong tay Luyện Kim Thành.

Thân là hoàng thất, nếu nàng không cảnh giác mới là lạ. Thế lực của Luyện Kim Thành hiện nay đủ để tự kiến quốc, hiện tại Luyện Kim Thành có hai vấn đề. Thứ nhất: Lúc trước các pháp sư và hoàng thất Gelvkesi có ước định Luyện Kim Thành vĩnh viễn không kiến quốc. Thứ hai: Cho dù không ai nhớ rõ ước định này, Luyện Kim Thành không sản xuất lương thực, khu sản xuất lương thực chủ yếu của đế quốc là ở trung bộ và bắc bộ. Nếu muốn cam đoan cung ứng lương thực, Luyện Kim Thành sẽ phải mua hoặc là xuất binh lên hướng bắc.

- Chuyện này ngài tốt nhất thương lượng với Nguyên tố thủ một chút.

Juneau suy nghĩ hồi lâu, vẫn không nói thẳng ra. Luyện Kim Thành mưu đồ quá nhiều, nay Lex tự chui đầu vào lưới, làm thế nào cũng không thể để nàng phát hiện. Pháp sư cấp sáu đã có thể phi hành, mặc dù tốc độ không nhanh nhưng nếu tiến vào trong dãy núi nam bộ thì Luyện Kim Thành cũng không nắm chắc bắt được nàng.

Hắn tự cho là vòng vo tam quốc đã khiến Lex mất cảnh giác nhưng trong lòng Lex lại như gương sáng. Juneau nhắc tới chuyện tuyển nhận pháp sư nàng lập tức giống như mèo bị động vật lớn nhìn chằm chằm, lông tóc toàn thân cảm giác có chút lành lạnh muốn dựng ngược.

Mình đã không phải là Quận chúa nguyên lai, chủ của một nước đối với Luyện Kim Thành mà nói giá trị rất lớn.

Lúc này Lex mới cảm giác mình có chút khinh suất. Từ Thần Phạt Địa Ngục đi ra, mình nên đi thành San Rock. Dù chú có không tốt đến đâu cũng không sát hại mình, huống chi pháp sư của thành San Rock sẽ không tham dự vào tranh đấu giữa hoàng thất. Nếu thật sự xảy ra tranh chấp, pháp sư trong cung khẳng định sẽ khoanh tay đứng nhìn, mà bên phía mình còn có Roy.

Ôi, một bước đi nhầm! Chỉ hy vọng chuyện mà Luyện Kim Thành yêu cầu không đủ trọng yếu, hiện tại mình đang ở trên biển, có muốn rời đi cũng không thể.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play