Nàng ta bay qua cửa sổ, sau đó tránh né cung nữ, âm thầm chạy về hướng khác, sau đó phát hiện trước mặt có hai cung nữ, vội vàng trốn phía sau một tàng cây cành lá sum xuê.

"Ngươi nói Nhị công chúa bị giam rồi sao?" Cung nữ mặc cung trang màu hồng nói.

"Đúng vậy, nàng và Cảnh đại nhân tình thâm ý trọng, đáng tiếc Hoàng hậu không đồng ý, bắt nhốt Nhị công chúa lại, thật là đáng thương mà." Một người khác giận dữ nói.

"Hoàng hậu nương nương không đồng ý, không phải còn có bệ hạ sao? Bệ hạ cũng rất thương Nhị công chúa, Nhị công chúa có thể đi cầu bệ hạ mà."

"Ai biết, nay Nhị công chúa đã bị giam lại cũng chưa có biện pháp trốn ra, làm sao có thể đi cầu xin bệ hạ chứ, nếu để cho Hoàng hậu đi trước một bước ban hôn, nàng cũng không có biện pháp, đành phải gả cho người khác."

"Cũng đúng......"

Hai cung nữ vừa nói vừa đi, chậm rãi biến mất ở cuối con đường, Nhị công chúa từ phía sau tàng cây đi ra, đáy lòng lại nghĩ về đoạn đối thoại vừa rồi của hai cung nữ. Đúng vậy, mẫu hậu lần này tức giận đùng đùng đã sai người giam mình lại, nếu không phải cửa sổ quên đóng, thì mình vẫn không thể trốn ra.

Cơ hội của mình chỉ có một lần duy nhất, phải lập tức đi tìm phụ hoàng, mà vào lúc này phụ hoang đang lâm triều, Cảnh Hựu Thần cũng có mặt, đến lúc đó hai người cùng nhau cầu xin phụ hoàng tứ hôn chẳng phải là mỹ mãn rồi sao.

Nghĩ đến đây, Nhị công chúa liền chạy về hướng tiền triều, mà hai cung nữ vừa nói chuyện lúc nãy sau khi Nhị công chúa đi rồi, lại từ con đường mòn vòng trở lại, nhìn nhau cười thần bí.

Nhị công chúa tránh các cung nữ, thị vệ tuần tra chạy tới tiền điện, mà chuyến đi này của nàng ta đặc biệt thuận lợi, cơ bản là không có kẻ nào nhìn thấy nàng ta, tuy rằng trong lòng nàng ta cũng cảm thấy có chút kỳ quái, những thị vệ này đến tột cùng đã đi nơi nào, nhưng ý tưởng trong lòng khiến nàng ta tự động bỏ qua chi tiết nhỏ này, cứ như vậy một đường vọt tới trước Kim Loan điện.

"Nhị công chúa, bây giờ còn đang lâm triều, người không thể đi vào!" Thị vệ canh giữ trước cửa điện cản nàng ta lại, lạnh giọng khuyên nhủ.

Bọn họ có trách nhiệm canh cửa, Nhị công chúa tuy rằng thân phận cao quý nhưng cũng không phải triều thần, Kim Loan điện là nơi dùng để nghị sự khi lâm triều, tuyệt đối không thể để người khác tùy tiện tiến vào.

Nhị công chúa lúc này làm sao còn tâm tư nghĩ nhiều như vậy, nàng ta đã hạ quyết tâm vì mục đích của mình muốn xin Minh Đế ban hôn, để tránh giống như hai cung nữ kia nói, bị Hoàng hậu đi trước loạn điểm uyên ương, đến lúc đó hối hận cũng không kịp rồi.

Vì thế nàng ta nâng cao cổ, dùng hết khí lực trong đan điền hô: "Phụ hoàng, nhi thần có chuyện quan trọng muốn báo!"

Tiếng hét vừa xuất hiện, những tiếng tranh luận náo nhiệt trong điện Kim Loan phút chốc yên tĩnh trở lại, quần thần đều quay đầu nhìn ra cửa đại điện, đáy mắt lộ ra thần sắc kinh ngạc, đây không phải là Nhị công chúa sao? Nàng chạy tới làm cái gì?

Cảnh Hựu Thần vừa nhìn thấy Nhị công chúa, thần sắc nhất thời như bị ứ đọng, nàng chạy tới nơi này làm cái gì? Khi nhìn thấy khuôn mặt Nhị công chúa ẩn ẩn đưa tình với mình, thêm vào vẻ mặt dũng cảm quyết hy sinh khiến Cảnh Hựu Thần có một dự cảm vô cùng xấu, hơn nữa Nhị công chúa không phải đang ở chỗ Hoàng hậu than thở khóc lóc, khẩn cầu Hoàng hậu tứ hôn sao? Làm sao lại chạy tới Kim Loan điện, đây rốt cuộc là cái gì với cái gì a?

Đương nhiên, Cảnh Hựu Thần không rõ, những thần tử khác càng thêm mờ mịt, vào lúc tiếng la hưng phấn của Nhị công chúa truyền đến tai Minh Đế, ông liền ngước mắt xuyên qua tầng tầng không khí, cuối cùng dừng lại trên người nữ nhi đang vẫy tay gọi.

Nhị công chúa phát hiện Minh Đế đang nhìn nàng ta, lập tức quát to với thị vệ hai bên: "Các ngươi mau thả ta ra, Phụ hoàng muốn ta đi vào trong! Nếu không Bổn cung sẽ la lên phi lễ đó!"

Nàng ta vừa mặt dày la lên như vậy khiến hai thị vệ hoảng sợ, nào dám phi lễ công chúa tôn quý, lực đạo trên tay liền lơi lỏng, thừa dịp trong tíc tắc này, Nhị công chúa đẩy bọn họ ra, trực tiếp đi thẳng vào Kim Loan điện.

Cảnh Hựu Thần đứng ở hàng phía sau, nhìn thấy Nhị công chúa chạy đến, lập tức âm thầm ngăn Nhị công chúa lại, kìm nén lửa giận, thấp giọng nói: "Người tới nơi này làm cái gì?"

"Cầu xin phụ hoàng tứ hôn cho chúng ta a." Nhị công chúa cười rất ngọt, nói với Cảnh Hựu Thần: "Chàng yên tâm, phụ hoàng rất thương ta, khẳng định sẽ đáp ứng ta!"

Cảnh Hựu Thần lúc chưa nghe nàng ta nói chuyện thì còn tốt, vừa nghe quả thực muốn phun máu, nay trên điện còn đang thảo luận về điều lệ Phò mã, Nhị công chúa vừa vào liền nói như vậy, giống như một chậu nước lạnh từ trên đầu của hắn dội xuống, hắn thậm chí không kịp tự hỏi vì sao Nhị công chúa lại có thể thuận lợi vào được đến Kim Loan điện..., vội vàng đè thấp thanh âm nói: "Đừng, nơi này là Kim Loan điện, chuyện tứ hôn vẫn nên đợi đến lúc hạ triều rồi nói sau."

Tư sắc của Nhị công chúa tuy rằng coi như không tồi, nhưng cũng chỉ là coi như không tồi mà thôi, cũng không phải là thiên tư quốc sắc gì, thậm chí cũng không thể kiều mị được như Vi Ngưng Tử hay tính cách mềm mại như của Thu Thủy, loại hình mà hắn thích, sẽ xu nịnh hắn, lấy lòng hắn, đem hắn trở thành ông trời của mình.

Mà hắn ở trước mặt Nhị công chúa trước mặt, quân thần có khác, trong lúc vô tình khí thế của hắn luôn yếu hơn một bậc, khi ở chung với Nhị công chúa hắn luôn phải phí hết công sức đi dỗ nàng ta, làm cho nàng ta vui vẻ, dỗ dành nàng ta tránh để nàng ta nổi giận, tất cả những thứ này hoàn toàn đi ngược với sở thích của Cảnh Hựu Thần hắn.

Tính cách Nhị công chúa kiêu ngạo ương ngạnh, ngôn hành cử chỉ chưa từng có chút cố kỵ ý nghĩ của hắn, hắn nghĩ sau khi hắn trở thành Phò mã, so với những lợi ích cuộc hôn nhân này mang lại thì tất cả những việc này cũng không là gì, ủy khuất nhẫn nại một chút là xong, cuộc sống luôn không phải sẽ hoàn mỹ như ý muốn.

Nhưng xem tình huống trên triều bây giờ, rõ ràng người ủng hộ điều lệ Phò mã nhiều hơn phản đối, hắn còn đang tiến hành tranh cãi một cách cẩn trọng để nghịch chuyển kết quả này, mà sau khi Nhị công chúa xuất hiện, sẽ khiến cho những gì hắn vừa nói đều xong đời.

Cảnh Hựu Thần chỉ cần nghĩ đến một khi điều lệ Phò mã được Minh Đế phê chuẩn, như vậy hắn cưới Nhị công chúa chẳng khác nào trực tiếp cắt đứt quan đồ của mình, từ nay về sau dù là một tia hy vọng cũng không có, nên hắn tuyệt không thể để cho Nhị công chúa mở miệng!

Nhị công chúa vốn mang theo tâm tình vui mừng mà đến, nghĩ rằng Cảnh Hựu Thần khẳng định sẽ rất vui vẻ vì hành vi can đảm của nàng ta, lúc này lại nhìn hấy trong mắt hắn mang theo một chút không vui, ngữ khí cũng không ôn nhu như thường ngày, chẳng lẽ khi vào Kim Loan điện hắn sẽ như vậy sao?

Nàng ta hừ một tiếng, trừng mắt Cảnh Hựu Thần nói: "Chàng không cần sợ, ta nói là được, Phụ hoàng hiểu ta nhất, ông nhất định sẽ đáp ứng yêu cầu của ta, hay là nói, chẳng lẽ, những gì chàng nói tối hôm qua kỳ thật đều là gạt ta?"

Thanh âm của nàng ta tuy nhỏ, nhưng ở trong này hỏi ra cũng khiến Cảnh Hựu Thần có chút chịu không nổi, hắn dùng khéo mắt trái phải lướt nhìn vài lần xong mới thấp giọng nói: "Lúc này không được tốt, nơi này đang lâm triều, sau khi hạ triều, ta và người cùng đi, được không?"

Thanh âm của hắn cơ hồ vừa ôn nhu lại mang theo khẩn cầu, nếu không phải đang tự nhủ phải giả bộ trấn định, Cảnh Hựu Thần có một loại xúc động muốn trực tiếp kéo Nhị công chúa ra ngoài cho xong chuyện.

Người ở đây nhiều như vậy, cho dù Nhị công chúa và hắn đứng gần nhau, nhưng nói chuyện cũng thập phần không tiện, hắn không dám nói nhiều hi vọng Nhị công chúa có thể hiểu được ý tứ của hắn.

Nhưng Nhị công chúa căn bản không nghĩ tới phương diện mà hắn đề cập kia, chỉ cho là hắn nhát gan, ngược lại an ủi hắn nói: "Ta biết chàng tốt với ta, cho dù ở trong này thì cũng giống nhau thôi, chàng hãy chờ xem!" Sau đó vài bước vọt tới phía trước, trước mặt bách quan, tùy tiện mở miệng nói: "Phụ hoàng, nhi thần thỉnh cầu người tứ hôn."

Cảnh Hựu Thần trở tay muốn kéo nàng ta lại nhưng không kịp, mắt thấy Nhị công chúa trực tiếp nói ra, hắn chỉ cảm thấy trời đất mù mịt, cố nén cảm giác huyết khí xung đầu, nói: "Nhị công chúa, người cũng biết nơi này là Kim Loan điện, việc của nữ nhân các người là việc nhỏ, làm sao có thể so sánh với quốc gia đại sự được!"

Hắn mặc kệ Nhị công chúa sẽ nghĩ sao về hắn, hiện tại quan trọng nhất đó là làm cho Nhị công chúa không thể nói thêm gì nữa mới tốt.

Nếu tại trên điện này Nhị công chúa nói ra chuyện muốn cùng hắn kết hôn, thì mọi người sẽ nghĩ sao về hắn, làm sao nhìn hắn?

Uy Vũ Tướng Quân còn ở nơi này, chẳng lẽ hắn phải ở trước mặt triều thân đánh vào mặt mũi của Uy Vũ Tướng Quân Vi Đang Thành, kế hoạch của hắn là Nhị công chúa đến trước mặt Hoàng hậu cầu a khóc a, sau đó Hoàng hậu mềm lòng hạ chỉ, hắn lại đi dỗ Vi Ngưng Tử, nói đây là Nhị công chúa và Hoàng hậu buộc hắn, hắn không có cách nào.

Như vậy hắn vừa không đắc tội với phủ Uy Vũ Tướng Quân còn có thể cưới một công chúa về nhà.

Nhưng tại sao Nhị công chúa không theo kế hoạch của hắn đi làm mà lại trực tiếp vọt lên Kim Loan chứ?

Trong lòng Cảnh Hựu Thần như có dã thú đang vùng vẫy gầm thét, không biết như thế nào để phát tiết loại buồn bực này, hắn cố gắng che dấu cảm xúc luống cuống của mình.

Hắn đã bắt đầu hối hận, cưới Nhị công chúa có lẽ so với việc làm quan viên ít quyền lực bị người chê cười còn khủng bố hơn......

Ánh mắt Minh Đế vài lần chuyển động qua lại giữa Cảnh Hựu Thần và Nhị công chút, trong đôi mắt thâm thúy lóe lên suy nghĩ sâu xa, mới vừa rồi ngay trong chớp mắt kia, hành động và sắc mặt Cảnh Hựu Thần tự nhiên đều bị người đang ngồi ở trên cao là ông nhìn thấu.

Cảnh Hựu Thần nói lời này xác thực rất đúng, ngay cả các quan viên khác cũng đang dùng ánh mắt trách cứ mà nhìn Nhị công chúa, liều lĩnh xông vào nơi đang lâm triều yêu cầu tứ hôn, bọn họ đã sớm biết Nhị công chúa kiêu căng, nay nhìn lại mới biết nàng ta mất thể thống cỡ nào.

Trái lại trong mắt Ngự Phượng Đàn lại phủ đầy ý cười, nói với Minh Đế: "Mới vừa rồi bọn thần đang thảo luận vấn đề có liên quan đến công chúa, nay công chúa đã vào đây rồi, sớm biết công chúa là thân sinh của Hoàng hậu, từ nhỏ đi theo bên cạnh Hoàng Hậu, mà Hoàng hậu đoan trang cao quý, là mẫu nghi thiên hạ, Nhị công chúa cũng sẽ không kém, nàng nếu đã tiến vào, nhất định là có chuyện quan trọng muốn nói."

Triều thần nghe thế đều cảm giác thực vi diệu, mới vừa rồi còn đang tranh cãi vấn đề của Phò mã, Nhị công chúa liền chạy vào, chẳng lẽ bên trong là do Minh Đế bày mưu đặt kế à? Vì thế các đại thần cũng không tiếp tục lên tiếng, lẳng lặng quan sát chiều hướng phát triển của sự việc.

Nhị công chúa nghe được lời này của Ngự Phượng Đàn, liên tục gật đầu, tầm mắt cảm kích nhìn Ngự Phượng Đàn, vẫn là vị Đường đệ này tốt, nàng ta lập tức quỳ gối trong điện, hướng về phía Minh Đế nói: "Phụ hoàng, nhi thần cùng Cảnh đại nhân lưỡng tình tương duyệt, tình đầu ý hợp, xin bệ hạ hãy vì nhi thần tứ hôn gả cho Cảnh đại nhân!"

"Cảnh đại nhân? Cảnh đại nhân nào?" Lễ Bộ Thượng Thư Lâm Tân có chút không kịp phản ứng, quan viên họ Cảnh trong triều cũng có đến năm sáu người, vị chưa có hôn thú thì hắn nhớ rõ chỉ có một, chính là tân Trạng Nguyên Lang, con của Vĩnh Nghị Hầu, Cảnh Trầm Uyên.

Nhưng Cảnh Trạng Nguyên đã xin phép quay về Dương Châu để xử lý chuyện con nối dòng cho dưỡng phụ, theo hắn được biết thì cho đến nay vẫn còn chưa quay về Việt thành, chẳng lẽ Nhị công chúa cùng Cảnh Trạng Nguyên đã sớm có tư tình, nhưng đây cũng không đến mức phải xông lên Kim Loan điện để van cầu chỉ hôn nha.

Câu hỏi của Lễ Bộ Thượng Thư Lâm Tân cũng là tiếng lòng của phần lớn các quan viên trong triều, Nhị công chúa rốt cuộc là đang nói đến vị Cảnh đại nhân nào?

Người ủng hộ điều lệ Phò mã vô cùng hy vọng người mà Nhị công chúa nói chính là Cảnh Trầm Uyên, ai cũng biết bệ hạ đối với vị Tân Khoa Trạng Nguyên này có vài phần coi trọng, nếu người cưới Nhị công chúa là Cảnh Trạng Nguyên, có lẽ Minh Đế sẽ không ủng hộ điều lệ Phò mã này nữa.

Chỉ có mấy người sâu sắc mới phát hiện, từ khi Nhị công chúa đi vào, sắc mặt Cảnh Hựu Thần có chút không đúng, quả thực là trong nháy mắt liền từ hồng biến trắng, nay trên khuôn mặt đã không còn một tia huyết sắc.

"Là Hộ bộ lang trung Cảnh Hựu Thần Cảnh đại nhân!"

Trong sự chờ mong của mọi người, Nhị công chúa không có một chút áp lực, giống như ánh mắt của những người kia không có tồn tại, tuyên bố ra tên tình lang của mình.

Nhất thời, không khí trong triều như bị nổ tung, Cảnh Hựu Thần thế nhưng tân hôn cưới thê nạp thiếp thời gian tổng cộng chẳng qua cũng chỉ mới mấy tháng, làm thế nào bọn họ cũng không nghĩ đến sẽ là hắn.

Cảnh Hựu Thần thấy tầm mắt mọi người mang theo ngàn vạn cảm xúc từ tất cả phương hướng đều đổ về đây khiến hắn không đất dung thân, hắn nhìn Nhị công chúa, hận không thể xông lên trực tiếp đem kéo nàng ta xuống, nhưng vào lúc này hắn dù có gan to cỡ nào cũng không thể làm chuyện như vậy.

Bởi vì, đây là Kim Loan điện!

Hắn đi cấu kết với một công chúa chưa gả, hoàn toàn có thể kết tội coi rẻ Thánh Thượng, không biết đại cuộc!

Cảnh Hựu Thần chỉ cảm thấy tay chân bất tri bất giác bắt đầu run run, cơ hồ sắp không chịu khống chế mà trực tiếp mềm nhũng té xuống, hắn cúi đầu, hy vọng Quan Âm Bồ Tát, thần tiên các nơi, để cho Nhị công chúa không nên nói tiếp, ngàn vạn không nên nói ra chuyện tối hôm qua.

Hắn cùng bản thân đánh cược, cược Nhị công chúa sẽ không ở trước mặt nhiều ngươi như vậy mà nói ra chuyện thẹn thùng như thế!

Nhưng Cảnh Hựu Thần lại phát hiện, mình quả thật đã đánh giá thấp năng lực phá hoại của Nhị công chúa rồi.

Minh Đế dùng một đôi mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Nhị công chúa đang quỳ gối trong điện, vào lúc nàng ta nói ra tên Cảnh Hựu Thần thì đôi mắt đang nhìn trưởng nữ của mình đột nhiên biến hóa, hàng lông mày nhíu chặt, từng chữ từng chữ bật thốt ra: "Ngươi chẳng lẽ không biết hắn là người đã có thê thiếp sao?"

"Nhi thần biết." Nhị công chúa giống như một con bò bị mất khả năng suy tư(đây là nguyên văn...), quỳ trên mặt đất, không nghe ra lửa giận ẩn nhẫn trong lời của Minh Đế.

Ngự Phượng Đàn môi đỏ nhếch nhẹ, lắc lắc đầu thêm vào một câu: "Nhị công chúa, người thuộc dòng dõi hoàng gia địa vị cao quý, không có khả năng đi làm thiếp cho người ta, tại sao lại chấp nhất muốn gả cho hắn chứ, người nếu coi trọng người khác, Bệ hạ và Hoàng hậu khẳng định sẽ vui mừng mà chỉ hôn cho người, thanh niên tuấn kiệt ở Đại Ung nhiều như thế, còn sợ không có người tốt hơn sao?"

"Không, ta chính là muốn hắn!" Nhị công chúa sau khi nói xong, hướng Minh Đế thốt ra lời không khiến người kinh hoảng đến chết thì không buông: "Phụ hoàng, nhi thần cùng Cảnh đại nhân đã có phu thê chi thực, đời này sẽ không muốn gả cho ai khác nữa!"

Nàng ta là vì muốn khiến cho Minh Đế không có cách nào cự tuyệt quyết tâm của nàng ta, dù sao nữ tử và nam tử nếu đã xảy ra quan hệ, hai nhà vì nghĩ đến danh dự, bình thường đều là cưới về nhà.

Một câu này, quả thực so với tin tức ngoại bang xâm nhập còn khiến bách quan trên triều kinh ngạc hơn, nếu là biên quan bị ngoại xâm, thì bọn họ mỗi ngày đều có thể nghe ngóng được tin tức, ít nhiều cũng có thể chuẩn bị sẵn tâm lý.

Nhưng hôm nay Nhị công chúa đây là tự bạo(tự mình tạo ra chấn động) rằng đã cùng Cảnh Hựu Thần người có thê thiếp xảy ra quan hệ, còn náo đến Kim Loan điện yêu cầu tứ hôn, đây là một màn mười năm khó thấy!

Buồn cười nhất là, vừa rồi Cảnh Hựu Thần còn giúp bên Phò mã dốc hết toàn lực mà phản biện, thì ra người ta đã sớm Ám Độ Trần Thương(âm thầm lập kế hoạch), chờ cưới công chúa rồi thăng quan phát tài, nay nhìn đến điều lệ Phò mã này thì đương nhiên là không thể chịu đựng a!

Tất cả mọi người yên lặng không lên tiếng, toàn bộ đại điện xuất hiện một không gian yên tĩnh kỳ dị, sự im lặng phảng phất bao trùm tới cực điểm, bao gồm những cựu thần như Trương các lão, Tiết quốc công đều không nói được lời nào.

Bởi vì vị Thiên Tử đang ngồi ở đỉnh cao kia cả người đang phát ra một loại cảm xúc có thể nói là bạo nộ.

Ngón tay Minh Đế gắt gao nắm chặt tay vịn long ỷ bằng vàng ròng, ánh mắt sắc bén như kiếm bắn về phía Cảnh Hựu Thần, làm cho người ta hoài nghi, nếu không phải đang ở Kim Loan điện chỉ sợ Minh Đế đã cầm kiếm chém Cảnh Hựu Thần thành tám khúc cho hả giận rồi!

"Bốp" một tiếng ——

Dưới long uy, tay chân Cảnh Hựu Thần như nhũng ra trực tiếp quỳ xuống, xụi lơ ở trên điện, cả người hắn run như cầy sấy, là loại run rẩy như chiếc lá mùa thu đang theo gió phiêu bạt.

Vấn đề chính bây giờ không phải là Phò mã, mà đã trở thành chuyện hắn đã dụ gian Thiên Chi Kiều Nữ!

Đúng, trong lòng mọi người đều nghĩ chính là hai chữ "dụ gian"!

Dù ngươi là "thông gian" hay là cái gì khác, vì danh dự của Nhị công chúa thì nhất định đều sẽ bị xử lý như thế!

Bọn họ đều đang chờ đợi trong im lặng, cùng đợi Minh Đế sẽ làm ra quyết định như thế nào.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play