“Trách ngươi sao?”

Hoàng Tiểu Long ngẩn ra, sau đó là lắc đầu. Chuyện này từ đầu tới cuối hắn không hề để trong lòng.

Thôi Lệ thấy Hoàng Tiểu Long lắc đầu, tâm tư bỗng trở nên nhẹ nhàng hơn rất nhiều, nàng có cảm giác như trút được gánh nặng vậy. 

Sau đó Thôi Lệ quay đầu lại nói với chủ trì Trình Kiếm:

“Cuộc tỷ thí này, ta nhận thua.”

Nhận thua. 

Mọi người ngạc nhiên, tiếp đó là rối loạn lên.

Nhưng không có bao nhiêu người nhạo báng, ngay cả Dương Cương cũng không phải là đối thủ của Hoàng Tiểu Long, huống chi là Thôi Lệ. Thôi Lệ chủ động nhận thua cũng rất điều rất bình thường.

Đang lúc mọi người rối loạn lên tiếng nghị luận xôn xao, Thôi Lệ nhận thua, như vậy cuộc tỷ thí này đã kết thúc. 

Hoàng Tiểu Long tiến nhập vào ba hạng đầu.

Sau đó là hai người Bàng Ngọc và Đái San Ny đối chiến.

Bàng Ngọc và Đái San Ny triệu ra Vũ hồn cấp, đều là Vũ hồn bình thường cấp 11. Thực lực thiên phú Vũ hồn hai người không kém lắm, hơn nữa thực lực Đấu khí đều là Tiên Thiên nhất giai hậu kỳ. 

Vì thế lực lượng thực lực tổng hợp của hai người là ngang nhau, đánh một trận cực kỳ đặc sắc. Cuối cùng, Đái San Ny đánh bại Bàng Ngọc, chiến thắng trong cuộc tỷ thí ấy.

Sau đó chính là tranh giữa thứ nhất, thứ hai và thứ ba.

Hoàng Tiểu Long, Tạ Bồ Đề, Đái San Ny. 

Trong ba người, Đái San Ny có thực lực yếu nhất. Đái San Ny tự động nhận thua, xếp hạng thứ ba.

Đái San Ny nhận thua, sau đó chỉ còn lại Hoàng Tiểu Long và Tạ Bồ Đề.

“Trận chiến cuối cùng, Hoàng Tiểu Long và Tạ Bồ Đề, mời hai người lên lôi đài.” 

Lúc Đái San Ny tự động nhận thua, Trình Kiếm liền đứng lên, cao giọng nói to, âm thanh to rõ và vang đội hơn so với bất kỳ lần nào trước đó.

Hoàng Tiểu Long và Tạ Bồ Đề.

Lập tức tất cả mọi người đều nhìn Hoàng Tiểu Long và Tạ Bồ Đề. Toàn bộ quảng trường Đoạn Nhận an tĩnh lại. 

Cuối cùng đã tới trận chiến cuối cùng rồi.

Trận chiến cuối cùng của Hoàng Thành Chi Chiến năm nay, cuộc chiến giành đệ nhất cũng là một trận đặc sắc nhất.

Hai người Hoàng Tiểu Long và Tạ Bồ Đề đồng thời đứng lên. 

Hai người sóng vai đi lên lôi đài chính, sau đó đứng vững vàng tại chỗ.

Tạ Bồ Đề nhìn Hoàng Tiểu Long, đột nhiên nở nụ cười:

“Nói thật, ba ngày trước ta không cho rằng ngươi có thể chiến một trận cuối cùng với ta, ta cho là Dương Cương.” 

Ba ngày trước, đích xác là Tạ Bồ Đề đã nghĩ như vậy.

Mọi người cũng đều nghĩ như vậy.

“Vừa rồi ta đã nói, ta sẽ dốc ra toàn bộ thực lực đánh với ngươi một trận. Hy vọng ngươi cũng như thế.” 

Tạ Bồ Đề vừa nói xong, toàn thân hào quang màu đỏ tăng mạnh, sau đó bên ngoài thân toát ra từng đoàn hỏa diễm màu đen, một con phượng hoàng to lớn trôi lơ lửng ở sau lưng của hắn. Hắc hỏa không ngừng khuếch tán ra không gian bốn phía.

Từ xa nhìn lại, chung quanh thân thể Tạ Bồ Đề như quấn một vùng biển lửa màu đen. Trên không của biển lửa màu đen này là một con Phượng Hoàng to lớn thiêu đốt hỏa diễm màu đen.

Sau khi Hắc Hỏa Phượng Hoàng được triệu ra, quảng trường Đoạn Nhận bỗng trở nên cực nóng lên. 

Sức nóng không ngừng khuếch tán, khuếch tán ra ngàn mét, hai ngàn mét.

Trong khu lôi đài, đám người Thôi Lệ, Bàng Ngọc hoảng hốt vận chuyển Đấu khí chống đỡ, lúc này mới dễ chịu hơn đôi chút. Dù vậy vẫn có thể cảm giác được thân thể bốn phía nóng rực một cách dị thường.

Bên ngoài khu lôi đài, cường giả các phe đều cả kinh, đua nhau vận chuyển Đấu khí chống đỡ. 

Trên chủ tịch đài, Đoạn Vô Ngân nhìn Tạ Bồ Đề triệu ra Hắc Hỏa Phượng Hoàng thì cặp mắt lóe lên tia sáng kỳ dị, than thở nói:

“Vũ hồn cấp 13, đã bao nhiêu năm không xuất hiện rồi.”

Từ khi tỷ thí cho đến bây giờ, đây là lần đầu tiên Tạ Bồ Đề triệu ra Vũ hồn. 

Trình Kiếm cũng gật đầu nói:

“Đúng vậy a, Hắc Hỏa Phượng Hoàng, Nhất Lưu Vũ hồn cấp 13. Lời đồn hắc hỏa của Hắc Hỏa Phượng Hoàng này có thể đốt diệt hết thảy, ngay cả Nhũ Hoàng Tinh thiết cứng rắn nhất thế giới Vũ hồn cũng có thể bị dung hóa trong nháy mắt. Là tồn tại nhất lưu trong hệ Phượng Hoàng Vũ hồn.”

Đoạn Vô Ngân gật đầu: 

“Một trận chiến này thật đúng là khiến cho người ta mong đợi.”

Nói đến đây, hắn nhìn Hoàng Tiểu Long rồi tiếp lời:

“Trình Kiếm, ngươi nói trận chiến này ai sẽ thắng? Hay là chúng ta đánh cuộc được không?” 

Trình Kiếm ngẩn ra, tiếp đó cười nói:

“Được, không biết nhị hoàng tử điện hạ muốn đánh cược như thế nào?”

“Ngươi cảm thấy ai sẽ thắng?” 

Đoạn Vô Ngân hỏi ngược lại.

“Thần cảm thấy hẳn là Tạ Bồ Đề.”

Trình Kiếm ngẫm nghĩ giây lát rồi đáp. 

Tuy Hoàng Tiểu Long không cho triệu ra Vũ hồn lập tức đánh bại Dương Cương, thế nhưng Trình Kiếm vẫn nghiêng về phía Tạ Bồ Đề.

Bởi vì Vũ hồn của Hoàng Tiểu Long là Hắc Long nhất lưu cấp 12, còn Hắc Hỏa Phượng Hoàng của Tạ Bồ Đề chính là nhất lưu cấp 13.

Đẳng cấp của Vũ hồn càng cao thì thiên phú càng mạnh, uy lực chênh lệch cũng càng lớn. 

Hiện tại Đấu khí của Tạ Bồ Đề là Tiên Thiên nhị giai sơ kỳ, trừ phi Đấu khí của Hoàng Tiểu Long là Tiên Thiên nhị giai hậu kỳ, vậy mới có thể bù đắp vào sự chênh lệch của Vũ hồn.

Tiên Thiên nhị giai hậu kỳ? Theo Trình Kiếm là hoàn toàn không có khả năng.

Dù sao Hoàng Tiểu Long mới chỉ có mười bảy tuổi. 

17 tuổi có thể đột phá Tiên Thiên, đã làm cho người ta cực kỳ kinh hãi rồi.

Trên lôi đài, Hoàng Tiểu Long nhìn Tạ Bồ Đề triệu ra Hắc Hỏa Phượng Hoàng bằng vẻ mặt bình tĩnh, lập tức toàn thân bắt đầu khởi động quang mang màu đen, có tiếng Thiên Long gầm chấn động vang dội trời cao. Một con Hắc Long to lớn trôi lơ lửng sau lưng Hoàng Tiểu Long.

Một đạo long uy đến từ Viễn Cổ Thần Long bao phủ thiên địa bốn phương. 

Lúc này vang lên từng tiếng hót thánh thót của Phượng Hoàng, mơ hồ vượt qua tiếng gầm của Hắc Long.

Rồng gầm Phượng hót.

Trên quảng trường, tất cả mọi người nhìn Viễn Cổ Hắc Long và Hắc Hỏa Phượng Hoàng trên không trung của lôi đài bằng vẻ mặt đầy kích động và kinh ngạc. 

Vũ hồn nhất lưu cấp 12.

Vũ hồn nhất lưu cấp 13.

Bất kể là cái nào cũng đều là Siêu cấp Vũ hồn hiếm thấy trên đời, ngày hôm nay lại cùng xuất hiện trên đài, đồng thời hai người có Hắc Long và Hắc Hỏa Phượng Hoàng gặp nhau và tiến hành một trận đánh đặc sắc nhất. 

Sau khi Hoàng Tiểu Long triệu ra Hắc Long, sát khí giết chóc càn quét, hóa ra Tu La Chi Thân, phía sau lưng xuất hiện Ác Ma Chi Dực.

Tuy rằng đánh bại được Dương Cương một cách dễ dàng, thế nhưng Hoàng Tiểu Long biết rằng Dương Cương không thể so sánh cùng Tạ Bồ Đề. Tạ Bồ Đề có nhất lưu Vũ hồn cấp 13, Đấu khí tu vi đạt đến Tiên Thiên nhị giai, thực lực tuyệt đối mạnh hơn gấp mấy lần so với Dương Cương.

Vì thế Hoàng Tiểu Long thuận lợi triệu ra Hắc Long Vũ hồn ngay từ đầu. 

Tuy Hoàng Tiểu Long đã triệu ra Hắc Long Vũ hồn, cũng hóa ra Tu La Chi Thân, nhưng nếu nhìn khí thế ở bên ngoài của hai người thì Tạ Bồ Đề vẫn mạnh hơn không ít.

Tạ Bồ Đề thấy Hoàng Tiểu Long triệu ra Hắc Long Vũ hồn thì âm thầm gật đầu, đột nhiên quát:

“Hắc hỏa, Phượng Hoàng Triển Sí.” 

Theo âm thanh hắn hô lên, Hắc Hỏa Phượng Hoàng trôi lơ lửng sau người chợt hót dài một tiếng, gương đôi cánh, trong nháy mắt đánh tới Hắc Long và Hoàng Tiểu Long.

Tâm thần Hoàng Tiểu Long chợt động, Hắc Long gầm vang, long trảo giơ lên đón nhận Hắc Hỏa Phượng Hoàng.

Lúc này, thân hình Tạ Bồ Đề lóe lên một cái, dĩ nhiên đi tới trước người Hoàng Tiểu Long. 

“Huyễn Ảnh Hư Chỉ.”

Một chỉ liền đâm vào đầu chân mày của Hoàng Tiểu Long.

Dưới một chỉ này, chỉ ảnh trùng trùng, xen vào hư ảo khiến cho người ta thấy không rõ rốt cuộc cái nào mới thật sự là chỉ lực, cái nào chỉ là chỉ ảnh. 

Hoàng Tiểu Long mở Ác Ma Chi Dực phía sau lưng, đột nhiên lóe lên một cái liền biến mất tại chỗ.

Chỉ ấn của Tạ Bồ Đề rơi vào khoảng không, đánh vào một góc lôi đài, toàn bộ lôi đài chấn động. Mọi người nhìn thấy một góc lôi đài bị đánh trúng không ngờ lại xuất hiện một cái lổ do chỉ phong chọc ra vô cùng kinh khủng.

Cái lổ này không biết sâu bao nhiêu mét. 

Nhưng điều khiến người ta cả kinh là đột nhiên Hoàng Tiểu Long biến mất.

Đột nhiên tiêu biến.

Ngay cả Tạ Bồ Đề đánh hụt nhất chỉ cũng phải kinh hãi. Hắn linh cảm khuếch tán, bao phủ toàn bộ lôi đài, nhưng không cảm ứng được khí tức của Hoàng Tiểu Long. 

“Đây là?”

Trên chủ tịch đài, cặp mắt của Đoạn Vô Ngân lóe lên một tia quang mang.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play