Ngay sau đó, vô số hắc ám lực ở xung quanh bắt đầu hội tụ đến. Chỉ trong nháy mắt, một Ma Long hình người, từ đầu đến chân đều là vảy đen bỗng
xuất hiện trước mặt tiểu ma nữ, làm nàng sợ tới mức không khỏi lui lại
phía sau mấy bước.
- Ngươi... Ngươi là ai?
Tiểu ma nữ đề phòng trừng mắt nhìn Phong Liệt, trong tay ngưng tụ Băng Phong Thần Chỉ, bất cứ lúc nào cũng có thể phát ra.
- Đừng sợ, là ta!
Phong Liệt vội vàng khôi phục nhân thân, tránh việc tiểu ma nữ làm ngộ thương.
- Phong Liệt? Ngươi... Ngươi không chết?
Trên khuôn mặt đẫm nước mắt của tiểu ma nữ tràn đầy vẻ khó tin.
Nàng thấy rõ Phong Liệt đã hóa thành một đống vụn băng, sao có thể không chết được?
- Lời thừa, ngươi thấy ta giống như đã chết lắm sao... ách!
Phong Liệt còn chưa nói xong, tiểu ma nữ đã nhào vào lòng hắn oa oa khóc lớn.
- Ô ô ô! Tử Phong Liệt! Xú Phong Liệt! Ngươi dọa chết người ta! Ô ô ô, ta ghét ngươi! Ghét cái không gian đáng chết này! Ta nhớ gia gia! Ô ô!
Phong Liệt vỗ nhẹ lên vai tiểu ma nữ, cũng không khỏi có chút đau lòng. Lúc
trước hắn suýt nữa đã ngỏm, nếu không phải đã biến ảo thành Hắc Ám thân, hiện giờ tuyệt đối hắn đã chết.
Nếu hắn thật sự đã chết, để một
mình tiểu ma nữ ở lại trong không gian tĩnh mịch chỉ có xương khô này
chậm rãi chờ chết, đích thực là một việc cực kỳ tàn nhẫn.
- Được rồi, đừng khóc nữa. A Ly, chúng ta sẽ không chết, hơn nữa nhất định ta sẽ đưa ngươi rời khỏi đây!
Phong Liệt kiên định nói.
- Thật vậy không?
Tiểu ma nữ ngẩng mặt lên, sụt sịt hỏi.
- Đương nhiên là thật rồi.
Phong Liệt gật gật đầu nói.
- Vậy được rồi, người ta không khóc nữa! Hả? Lam Lam của ta đâu?
Tiểu ma nữ ngừng khóc, lại nhớ tới con thỏ nhỏ kia.
Vừa nghe tiểu ma nữ nhắc đến Lam Lam, vẻ mặt Phong Liệt thoáng chốc đã đại biến, vội vàng lên tiếng ngăn cản:
- Chậm đã! Con thỏ kia không phải vật phàm, rất có thể nó chính là Huyền Lam Băng Diễm thông linh hóa thành!
- Cái gì? Huyền Lam Băng Diễm?
Mỹ mâu của tiểu ma nữ chớp động, trên khuôn mặt tràn đầy kinh ngạc.
- Không sai, lúc nãy ta bị nó phun một luồng lam diễm, suýt nữa đã toi mạng rồi.
Phong Liệt ngưng trọng nói.
Vẻ mặt tiểu ma nữ biến ảo một chút, cũng dần dần tin lời Phong Liệt, trong lòng không khỏi khẩn trương.
Nghĩ tới việc mình vừa ôm Huyền Lam Băng Diễm xếp thứ mười chín trên Thần
Diễm bảng, ngay cả một nha đầu vô tâm như tiểu ma nữ đều toát mồ hôi
lạnh.
Kế tiếp, hai người phát hiện ra con thỏ màu xanh kia trong một góc cách đó không xa.
Lúc này, nó chính đang co đầu rụt cổ dưới mấy bộ xương khô, ánh mắt kinh sợ nhìn Phong Liệt, có vẻ như rất e ngại hắn. Chỉ có điều dường như nó lại khá thích tiểu ma nữ, dường như muốn đến gần, rồi lại không dám.
- A Ly, hình như nó rất có hảo cảm với ngươi, không chừng có thể thu phục được nó đấy.
Phong Liệt nghĩ nghĩ, sau đó liền lùi ra xa một chút.
- A? Ta... Ta thử xem sao.
Trên mặt tiểu ma nữ không khỏi có chút do dự, nàng chậm rãi tiến lên vài bước, vươn hai tay ra với con thỏ.
Ngay sau đó, con thỏ nhảy vọt vào lòng tiểu ma nữ, làm nàng sợ tới mức muốn ném nó đi luôn.
Nhưng khi cảm thấy vật nhỏ trong lòng dường như không có ác ý, nàng mới dần
dần yên tâm hơn, thân thể cứng ngắc cũng thả lỏng xuống.
Sau đó nàng thử lấy ra một lọ Long Nguyên Đan đút cho nó ăn, rất nhanh cả hai đã trở nên thân thiết.
- Hì hì! Lam Lam! Xem ra chúng ta rất có duyên đấy, về sau ngươi chính là của bản tiểu thư rồi. Gia gia nói người ta sẽ có kỳ duyên, chỉ sợ chính là ngươi a? Lạc lạc lạc!
Tiểu ma nữ mặt mày hớn hở trêu đùa Lam Lam, quả thực vui mừng không biết mệt.
Phong Liệt ở một bên nhìn mà hâm mộ không thôi. Huyền Lam Băng Diễm kia uy
lực rất lớn, Luyện Hồn ma khải của hắn vậy mà không có chút tác dụng
nào.
Thu phục một hỏa diễm dị chủng như vậy, chẳng khác gì có
thêm một đòn sát thủ cường đại, thậm chí nó còn có lực uy hiếp nhất định với cường giả Long Biến Cảnh.
Chỉ tiếc là dường như Huyền Lam
Băng Diễm chỉ cảm thấy hứng thú với Băng hệ huyết mạch, còn với Ma Long
huyết mạch của hắn lại rất e ngại.
Nếu tiểu ma nữ chiếm được
Huyền Lam Băng Diễm, Phong Liệt cũng không chút khách khí thu thi thể
Hùng Bá Thiên vào trữ vật giới chỉ.
Trong mắt tiểu ma nữ chỉ còn
lại có Lam Lam, hơn nữa lấy tài sản trên người nàng, tài liệu luyện khí
trên người Hùng Bá Thiên nàng còn không để vào mắt, tất nhiên không có
gì dị nghị với Phong Liệt.
Trong lòng Phong Liệt lại không khỏi
sảng khoái vô cùng. Đối với hắn mà nói, thi thể Hùng Bá Thiên chẳng
những là báu vật vô giá, đợi ngày sau chân chính khống chế được Âm Lão
thú, cho nó thôn phệ thi thể này. Lúc đó, chắc chắn Âm Lão thú sẽ tiến
hóa đến một mức độ cực kỳ kinh khủng, thậm chí có khả năng trở thành U
Long chân chính.
Sau đó, Phong Liệt lại tiếp tục tế Trấn Long Thiên Bi ra, điên cuồng thôn phệ Nguyên lực của cự ngạc.
Không gian thôn phệ này khác với không gian Long ngục của Phong Liệt, cũng
không cách ly hoàn toàn với bên ngoài, chỉ có thể được cho là một thế
giới giả thuyết.
Chẳng qua, lối ra của không gian này cũng chẳng dễ tìm được, mà cho dù có tìm được thì cũng rất khó để thoát ra ngoài.
Phong Liệt biết rõ, cách thoát đi duy nhất là làm cho con cự ngạc kia “đau dạ dày”, sau đó nó sẽ tự đẩy hắn và tiểu ma nữ ra.
- Con bà nó, lão tử cũng muốn xem ngươi kháng cự được bao lâu! Có bản
lĩnh ngươi làm Trấn Long Thiên Bi khôi phục đến vạn trượng đi!
Trong lòng Phong Liệt cũng nảy sinh ác độc, toàn bộ tâm thần chìm đắm trên
Thiên Bi, khiến cho xung quanh Thiên Bi rất nhanh đã lại xuất hiện một
vòng xoáy Nguyên lực thật lớn.
Hiện giờ tiểu ma nữ có Huyền Lam
Băng Diễm, rốt cuộc cũng có chuyện để làm, cả người lại khôi phục thần
thái trước kia. Trong không gian tĩnh mịch thỉnh thoảng lại vang lên
tiếng cười như chuông bạc của thiếu nữ.
Nàng chậm rãi thử làm cho con thỏ nhận chủ, kết quả rất dễ dàng đã thu Huyền Lam Băng Diễm vào trong cơ thể.
Tâm ý vừa động, một đóa băng diễm màu lam thỉnh thoảng lại lóe lên ở các
nơi trên thân thể, tùy ý biến ảo các loại hình thái. Bất quá, Huyền Lam
Băng Diễm vẫn thích biến thành một con thỏ nhất, ngoan ngoãn ghé lên
ngực tiểu ma nữ.
Thời gian một ngày trôi qua, độ cao của Trấn
Long Thiên Bi lúc nào cũng đang tăng trưởng, làm Phong Liệt nhìn mà mát
lòng mát dạ.
Muốn Trấn Long Thiên Bi khôi phục lại trạng thái
cường thịnh ở thời viễn cổ, ít nhất phải cao đến vạn trượng, số lượng
Long tinh cần chỉ sợ sẽ là một con số khủng khiếp mà Phong Liệt không
dám nghĩ tới.
Nhưng hiện giờ, trong hoàn cảnh Nguyên lực đầy đủ như vậy, cơ hội khôi phục Trấn Long Thiên Bi đã lớn hơn rất nhiều.
Dần dần, Phong Liệt cũng không vội ra ngoài như trước nữa, nếu có thể hoàn
toàn chữa trị Trấn Long Thiên Bi, vậy hành trình đến Long Hoàng thần phủ lần này của hắn cũng coi như không tệ rồi.
Bất quá, người định không bằng trời định.
Nửa tháng sau, ngay khi Thiên Bi khôi phục đến độ cao năm ngàn trượng,
trong không gian đột nhiên xảy ra biến hóa kinh thiên động địa.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT