-Hừ! Dám cùng lão tử giật đồ! Ngươi mặc dù ăn rồi cũng phải phun ra cho ta!
Bị đại kích của trung niên nhân ngăn cản, thân hình Phong Liệt chỉ hơi
chậm lại, sau khi khinh thường hừ lạnh một tiếng, lai tiếp tục tấn công
về phía trước.
Nhưng vừa lúc đó, Độc Giao ban đầu luôn luôn đuổi
theo sau, tùy thời mà động cũng đột nhiên nổi điên, chỉ thấy nó nổi giận gầm lên một tiếng, thân thể thô to đột nhiên quét ngang, trên không
trung để lại một tàn ảnh lớn màu xanh biếc, khiến cho người ta rung
động.
"Rầm rầm rầm!"
Mấy chục cây đại thụ lớn bị thân thể
nó trực tiếp quét thành hai khúc, cùng lúc đó, cái đuôi với lực đạo mạnh mẽ lại vừa vặn quét tới trên người Phong Liệt cùng trung niên nhân kia.
"Phanh!"
"Phốc!"
-A, a, con súc sinh chết tiệt!
Phong Liệt bất ngờ không đề phòng, Hắc Ám Chi Thân thoáng cái bị đánh vỡ, hóa thành một đoàn hắc vụ, mãnh liệt cuồn cuộn không dứt.
Mà trung
niên nhân kiacàng thảm hại hơn, nửa dưới thân thể của hắn trực tiếp bị
quét thành huyết vụ, nửa người trên mang theo vẻ mặt hoảng sợ, "Phù phù" một tiếng rơi trên mặt đất quay cuồng không dứt, tiếng kêu thê lương
thảm thiết khiến lòng người run sợ.
Sau một khắc, con ngươi to
lớn của Độc Giao chợt phát ra một tia tham lam, đại não đột nhiên truyền đi, liền lập tức muốn mở cái miệng rộng ra đem trung niên nhân trên mặt đất nuốt vào trong bụng.
Nhưng vào lúc này, đột nhiên, một tiếng rồng ngâm chấn thiên liệt địa cao vút vang lên, làm thiên địa cũng chấn chiến không dứt, vô số cành lá tuôn rơi, mây đen trên bầu trời cũng
theo đó mà tản đi.
"Rống."
Tùy theo mà đến, là uy áp mạnh
mẽ tràn ngập ở thiên địa của một viễn cổ Cự Long, long uy kia không thể
địch nổi làm cho người ta hít thở không thông.
Độc Giao không
khỏi hơi chậm lại, ánh mắt hoảng sợ vô cùng, thân thể bò lổm ngổm ở trên mặt đất, thân thể cao lớn lạnh run, hoảng sợ nhìn Phong Liệt trong hắc
vụ, phảng phất nơi đó có một đầu viễn cổ hung long nó xa xa không cách
nào địch nổi, khiến nó không sinh ra chút lòng phản kháng nào.
Bị cổ uy áp vô cùng mạnh mẽ này kinh sợ không chỉ là đầu Độc Giao này, mà
cả trung niên nhân đang thê thảm vô cùng trên mặt đất kia cùng với Phong Thanh Lam đang lặng lẽ rút lui, đồng loạt bị cỗ uy áp này chấn tới ngây người, trong lúc nhất thời tâm thần khó có thể giữ vững, sắc mặt hoảng
sợ muốn chết.
Cỗ uy áp mạnh mẽ này tự nhiên xuất từ Phong Liệt,
hắn hôm nay đã đem cỗ Long uy này luyện hóa được ba thành, khí thế có
thể dễ dàng áp đảo mấy tên cao thủ Chân Khí Cảnh này.
Dĩ nhiên,
Phong Liệt vẫn không dám khinh thường, thừa dịp tâm thần của tất cả mọi
người khó giữ vững, người hắn đột nhiên nhẹ nhàng tiến đến trước người
trung niên nhân kia, sau đó, hai tay không chút khách khí cắm vào trong
lồng ngực trung niên nhân.
Lúc này, trung niên nhân kia đang bị
kim thuộc tính khí tức của linh quả trong cơ thể khống chế, hơn nữa một
kích cuồng mãnh của Độc Giao kia, đã không có sức phản kháng, trong mắt
không khỏi tràn đầy vô tận kinh hãi cùng tuyệt vọng.
-Cuồng Long Táng Thiên — Phân Thiên Trảo!
"Phốc xuy … ba ba!"
Phong Liệt trong lòng muốn có Long Cốt Linh Quả, tự nhiên không thể nào nhân
từ nương tay, một tiếng xé rách làm người ta dựng hết tóc gáy vang lên,
vòi máu văng khắp nơi, máu tanh tràn ngập.
Phong Liệt trực tiếp
xé rách thân thể trung niên nhân thành hai nửa, rồi sau đó, hắn không
chút do dự nắm trong tay một viên màu vàng nhỏ loang lổ vết máu rơi ra
khỏi bộ ngực của trung niên nhân, chính là viên Long Cốt Linh Quả này
không thể nghi ngờ, trong lòng Phong Liệt không khỏi mừng rỡ.
Lúc này, viên Long Cốt Linh Quả này đã nhỏ hơn một chút, hơn nữa tốc độ
càng lúc càng nhanh, phía trên còn dính vết máu, tản ra mùi huyết tinh
nồng nặc.
Phong Liệt sắc mặt hung ác, không cần lau rửa vết máu phía trên, không chút lựa chọn nuốt vào trong bụng.
-A!
-Ọe…
-Trời ạ! Phong sư huynh hắn … hắn thế nhưng ăn thịt người, rất buồn nôn a.
-Phong Liệt chết tiệt, ngươi biến thái! Ọe!
-Phong Liệt hắn thế nhưng giết chết tên cao thủ Chân Khí Cảnh Cửu Trọng Thiên kia? Điều này sao có thể?
Đúng lúc đấy, đám người Long Khuynh Vân, Sở Tiểu Điệp, Nhạc Đông Thần cùng
với Diệp Thiên Tử vừa được cứu đi tới cách đó trăm trượng, liền bắt gặp
cảnh Phong Liệt xé rách trung niên nhân, chứng kiến một màn nuốt một quả nhỏ đầy máu, sau một trận khiếp sợ, trong lòng không khỏi cuồn cuộn
không dứt.
Nhạc Đông Thần, Tề Xương Vũ mấy nam nhân còn dễ nói
một chút, nhiều lắm là đối với thực lực cường đại cùng thủ đoạn tàn bạo
của Phong Liệt sinh lòng sợ hãi, mà Long Khuynh Vân, Sở Tiểu Điệp một
đám nữ đệ tử đều hoa dung thất sắc, không nhịn được ngồi chồm hổm trên
mặt đất ói lên ói xuống.
Phong Liệt lúc này lại là lười để tâm
tới mấy người đó, hắn nuốt linh quả vào, nhất định phải mau sớm bế quan
tiêu hóa một thời gian ngắn, mà trước mắt nhiều loại nguy hiểm còn không giải trừ, thời gian của hắn thật sự không nhiều lắm.
Hắn nhanh
chóng giương mắt quét một vòng khắp bốn phía, lại kinh ngạc phát hiện,
chung quanh thế nhưng không có bóng dáng Phong Thanh Lam, không nghĩ tới tên kia thế nhưng thừa dịp này liền đào tẩu.
Phong Liệt trong
lòng không khỏi có chút lo lắng, hôm nay để cho Phong Thanh Lam chạy
thoát, chỉ sợ cuối cùng sẽ lưu lại mầm tai hoạ, bất quá trước mắt hắn
thật sự không có tinh lực đi tìm tung tích Phong Thanh Lam.
Trừ
tên đó ra, còn có một đại địch không thể bỏ qua, đó chính là Độc Giao
Nhị Giai đỉnh phong đang gục trên mặt đất run rẩy, con ngươi to lớn của
nó vẫn vô cùng hoảng sợ nhìn Phong Liệt.
Mặc dù Phong Liệt lúc này đã thu hồi uy áp mạnh mẽ kia, những vẫn làm tim nó đập nhanh không dứt.
Phong Liệt toàn lực áp chế kim thuộc tính khí tức sắp bạo liệt trong cơ thể, hướng về phía Độc Giao quát lạnh nói:
-Cút cho ta! Nếu không, lão tử không ngần ngại làm thịt ngươi!
"Ti ti/"
"Sưu."
Độc Giao bò lổm ngổm trên mặt đất nghe được Phong Liệt quát lạnh, lập tức
như là đang nịnh nọt kêu hai tiếng, sau đó lấy tốc độ trước nay chưa có, thân thể to dài uốn lượn chợt xông vào trong rừng cây, trong chớp mắt
liền biến mất không thấy.
Một màn kinh người lại lần nữa xảy ra
khiếntất cả mọi ngườichung quanh há hốc mồm, tựa hồ đầu có chút không đủ dùng, thậm chí có người vẫn không tin xoa xoa mắt.
Sao lại thế
này? Đầu Độc Giao Nhị Giai đỉnh phongkia khí thế kinh người thế nhưng
lại e ngại đối với Phong Liệt như thế, điều này thật sự là thật bất khả
tư nghị!
Phong Liệt hai mắt lạnh lùng nhìn chăm chú vào Độc Giao, sau khi nó biến mất, liền không đè nénkim thuộc tính khí tức cuồng bạo
trong cơ thể nữa, hắn vội vàng trầm thấp nói vớimọi người chung quanh
mộtcâu:
-Ta muốn bế quan một thời gian ngắn, các ngươi giúp ta hộ pháp!
Dứt lời, hắn cũng không để ý phản ứng của mọi người, ngoài thân đột nhiên
nổi lên hắc vụ với phương viên chừng mười trượng, đem chính mình che kín bên trong, sau đó trong nháy mắt khôi phục nhân thân.
Nhưng ngay sau đó, hắn chỉ cảm thấy "Oanh" một tiếng, viên Long Cốt Linh Quả này
thoáng cái bạo liệt ra, hoàn toàn biến thành một đoàn kim thuộc tính khí tức cuồng bạo vô cùng, tất cả kinh mạch trong thân thể hắntàn phá bừa
bãi.
Phong Liệt sắc mặt thoáng chốc trở nên tái
nhợt không còn chút máu nào, cả người mồ hôi rơi như mưa, thừa nhận đau
đớn vô cùng, hắn cắn chặt hàm răng, thả ra vô số tinh thần lực, khẩn
trương thăm dò tình huống trong cơ thể.
Chỉ thấy vẻ kim thuộc
tính khí tức nàytung hoành trong toàn thân hắn không ngừng tàn sát bừa
bãi, từng lần một cọ rửa các kinh mạch chủ yếu, những khí tức màu vàng
nàyđi qua nới nào, một chút tạp chất nhỏ màu đen không ngừng bị bài trừ
ra bên ngoài cơ thể.
Thậm chí, một chút kinh mạch thật nhỏ trực
tiếp bị hủy rối tinh rối mù, nhưng những thứ kinh mạch này cơ hồ bị hủy
diệt đồng thời, lại lần nữa đắp nặn thành hình, một màn này thật sự là
quá mức không thể tưởng tượng nổi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT