Đôi tay nhỏ bé vô lực mà đánh, Thanh Thần ra sức đánh anh một trận, cố gắng đẩy người đàn ông đang đè trên người cô ra, nhưng mà một chút sức lực cũng không thể dùng được.
"Ưmh. . . . . . Không cần. . . . . ." Người đàn ông hôn vừa thô lỗ vừa bá đạo, khiến Thanh Thần căn bản không cách nào chống đỡ, chỉ có thế ngượng ngùng kêu khẽ những câu vô nghĩa.
Mà người đàn ông trên người cô, hoàn toàn không để ý tới sự phản đối của cô, tùy ý mút đôi môi cô thật mạnh, bàn tay lại không chút e dè thăm dò vào bên trong áo quần của cô, rất dễ dàng mà mở nút áo cô, cực kì gấp gáp muốn đoạt lấy sự ngọt ngào của cô, giải tỏa sức nóng của ngọn lửa trong anh.
Giờ phút này, anh không muốn biết cô là ai, cũng không muốn biết mục đích cô bỏ thuốc anh là gì.
Giờ phút này, anh chỉ biết – tối nay, cô đường mơ tưởng mà chạy trốn.
Bắt đầu trò chơi mặc dù là cô, nhưng bây giờ cô đã không phải là người kết thúc, nếu đã đốt lửa, dĩ nhiên cô sẽ phải dập tắt lửa!
Trong bóng tối, ánh mắt người đàn ông trầm xuống, miệng nhép nhép một cách lạnh lùng, hai tay của anh rất có sức mà nắm chặt eo cô, thân thể to lớn hạ xuống một cái……….
"Không. . . . . . A. . . . . ."
Thanh Thần kêu lên rất khổ sở, vừa rồi khi đi vào rõ ràng có trở ngại làm người đàn ông nhất thời ngơ ngẩn cả người!
Anh không phải kẻ ngốc, dĩ nhiên anh biết vật cản trở kia là cái gì, cũng thật rõ ràng cô thật được làm từ băng thanh, được tạo ra từ ngọc khiết!
Cô gái này……, cô, rốt cuộc………
Đi vào phòng đàn ông xa lạ, đây là hành động rất to gan của người con gái, làm sao thân thể còn có thể trong sạch chứ?
Anh khổ sở dừng lại nhịp nhàng, chân mày nhíu chặt, thốt ra tiếng nói khác biệt hoàn toàn với nhiệt độ thân thể anh: “Cô, rốt cuộc là ai?
Nằm ở dưới người anh, Thanh Thần từ lâu đã bị đau đớn tới tê liệt làm cho đầu óc mơ hồ, thân thể cũng bắt đầu run rẩy không ngừng.
Cô, thật rất muốn khóc, lại không khóc nổi……..
Tại sao? Tại sao mọi việc lại diễn ra như thế này!
Cô chỉ muốn giúp chị mình, nhưng, cô chưa từng nghĩ tới, cô giúp chị mình, lại bị người ta cưỡng hôn, xong rồi….. còn đánh mất sự trong sạch của mình!
Cô hối hận, thật hối hận. cô không nên làm liều như vậy, không nên không để ý tới hậu quả.
Hiện giờ, hiện giờ, cô phải làm sao….. cô phải làm sao đây?
Ô….đều tại người đàn ông này, đều tại anh…. cô hận anh! Hận chết anh!
Hối hận vô cùng khiến khóe mắt Thanh Thần ứa nước mắt, cuối cùng theo tóc mai mà chảy xuống…….
Trong bóng tối lộ ra ánh mắt trong suốt, làm hô hấp người đàn ông cứng lại, phiền não trong lòng anh, lúc này càng hỗn loạn hơn….
Bàn tay, ôm hông của cô gái dưới thân, anh bỏ qua phiền não, dong ruổi thật nhanh, điên cuồng chiếm lấy người con gái tốt đẹp trong ngực anh.
Hơi nóng tràn ngập bốn phía, trong phòng không ngừng truyền đến tiếng gầm nhẹ của người đàn ông, kèm theo tiếng khóc mỏng manh của người con gái, trong không khí có sự nồng nàn, ngập tràn kiều diễm.
—— mèo —— tiểu —— mèo —— —— phân —— cách —— tuyến ——
Ánh trăng, xuyên qua lớp màn cửa sổ bị gió đêm cuốn lên, reo rắt ánh sáng hào hoa vào trong căn phòng tổng thống, làm cho gian phòng như được bao phủ bởi một lớp vàng mỏng, cực kì mỹ lệ.
Tác dụng của thuốc dần mất đi, người đàn ông nhíu nhíu mày, vừa định cử động thân thể, lại bởi vì trong ngực truyền tới sự mềm mại như mèo con đang ngủ làm động tác của anh dừng lại.
Cúi đầu, nhìn thân thể mềm mại, trắng noãn trong ngực mình, ánh mắt đen vốn lạnh lùng của anh, trong nháy mắt tầng băng lạnh lẽo mất đi, dâng lên tia sáng trong suốt.
Ánh mắt lạnh lẽo, dừng lại từng mảng tóc dài đen nhánh trước mắt, tối hôm qua xảy ra chuyện gì, anh, nhớ rất rõ ràng!
Nhìn người con gái trong ngực hồi lâu, đôi môi mỏng của người đàn ông cuối cùng giật giật giương lên, dung mạo anh tuấn, cùng nụ cười lạnh lùng mà sắc bén.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT