- Híc, thầy Thôi thật đẹp trai làm sao a~
Vì là tiết trống nên cả lớp chuyển sang chế độ tự quản. Nó lúc này đang ngồi trầm ngâm trước hàng tá bài tập chưa làm xong gục mặt xuống bàn che giấu đi gương mặt đang thất thểu của mình. Không giống như Nhã Hân, cô vẫn còn vương vấn về người con trai mang danh hiệu là thầy Thôi lúc nãy nha. Thừa nhận là anh ta đẹp, nhưng tại sao nó lại không có bất cứ cảm giác gì cơ chứ? Vậy mà tại sao chỉ riêng với tên đó, nó lại có cảm giác tiến thoái lưỡng nan đến như vậy?
Còn về phần Minh Minh thì khỏi nói, cô hết quan sát nó rồi đến quan sát Bạch Nhã Hân nheo mày. Từ khi trở vào lớp đến giờ cả hai thật sự vô cùng lạ. Cô có hỏi thế nào cả nó và Hân Hân cũng không chịu trả lời. Còn nữa, thầy Thôi mà Nhã Hân cứ liên tục nhắc đến có phải là thầy giáo vừa mới được chuyển đến đây từ vài tháng trước không? Giữa họ rốt cuộc là mối quan hệ gì?
Tài suy luận manh mối của Minh Minh tăng cao, Tuyết Nhi ngồi kế bên đẩy nhẹ gọng kính lên ý thức:
- Lo mà tập trung vào ôn tập đi ! Tao thấy có hai đứa năm nay không qua khỏi kỳ thi rồi đấy !
Con mọt sách lúc này mới chịu mở miệng, câu nói có ý ám chỉ nó và Bạch Nhã Hân. Mà cũng không phải là có mình Lâm Tuyết Nhi chắc nịch nói như vậy đâu, mấy tên ở nhà cũng thường xuyên bảo nó sẽ không đạt được số điểm cao nhất trong kỳ thi đợt này. Híc, nó có vô dụng đến thế không cơ chứ?
- Ai nói không qua khỏi chứ? Mày cứ chống mắt lên mà coi !
Éc.. Từ khi nào cả hai lại đồng thanh đồng thủ đến vậy? Cả tốc độ trở mặt cũng vô cùng nhanh nha !
Trịnh Minh Minh ở bên cạnh Lâm Tuyết Nhi chỉ có thể che miệng cười vì vui sướng. Cô thật không thể tin có ngày cả nó và Nhã Hân lại cùng tiến cùng lùi như thế a.
***
Dinh thự Lý Gia. Huỳnh Tiểu Như vừa trở về nhà đã lao nhanh lên phòng trước vẻ mặt khó hiểu của Hạo Duy. Anh từ trong bếp bước ra với chiếc tạp dề màu xanh như vừa mới trổ tài xong việc bếp núc. Young ở bên ngoài gara cũng cùng lúc bước vào, vẻ mặt cũng không mấy khởi sắc ngồi phịch xuống dưới Sofa trầm ngâm. Hạo Duy vừa nghe được tiếng thở dài của em trai, anh quay lại chau mày:
- Young, cả em và con bé đã xảy ra chuyện gì sao? Nói anh nghe có được không?
Kel vừa hỏi vừa tiến lại Sofa gần với Young. Ân Hạo lúc này quay sang ngước lên nhìn anh trai lắc đầu:
- Kel này, Tiểu Như con bé..
- Anh Young, anh Kel, em đói rồi ! Đã có thức ăn chưa vậy?
Lúc nào cũng vậy ! Anh định nói thì lại có chuyện cản trở. Mà như thế cũng tốt, ít ra sẽ không có nhiều người biết đến lý do tại sao nó lại buồn.
Huỳnh Tiểu Như giờ đây đã tắm rửa xong lao một mạch xuống nhà với chiếc váy ngắn hai dây mỏng dính màu trắng muốt, chân đi dép bông hình Hello Kitty. Cả hai ở phòng khách vừa nghe thấy giọng nói thánh thót của Princess liền quay lại cười cười. Cuối cùng thì cô bé hằng ngày vui vẻ không lo âu cũng đã trở lại với họ rồi !
Ngưng cười, Kel đưa tay ngoắc nó:
- Tiểu Như, em lại đây mau lên !
Nó răm rắp nghe lời chạy nhanh lại phía Kel giống như một thói quen. Đợi nó đến gần với mình hơn, Lý Hạo Duy đem Tiểu Như kéo sát vào người mình cưng nựng - mặc cho gương mặt không mấy vui của người con trai ở bên cạnh là Ân Hạo. Rõ ràng tên này đang cố tình chọc tức anh mà !
Khác với vẻ dịu dàng ở bên ngoài, Kel khi ôm nó thật chặt a. Tiểu Như không thể phản kháng lại cái ôm của anh mà chỉ cảm nhận được nhịp tim của ai đó đang vì mình đập mạnh. Nó biết rõ Kel xem nó như em gái của mình, nhưng mà tại sao cái hành động này.. Cứ giống như những cặp tình nhân đang yêu nhau vậy chứ?
- Kel, anh đã nấu ăn xong chưa vậy?
Young không chịu được đứng dậy hỏi, đầu của anh sắp vì hành động của Kel mà làm cho dựng ngược lên. Ở đối diện cười tươi như hoa tháng mười, Lý Hạo Duy nhanh chóng buông nó ra quay sang Young nhướng mày:
- Sao hả? Em là đang ghen khi nhìn thấy anh xiết chặt bảo bối của em sao? Đăng bởi: admin
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT