Một buổi sáng thật lạnh lẽo từng cơn gió lạnh thổi bay vút trên bầu trời ngay cả ở trong phòng vẫn có cảm giác của những cái lạnh len lỏi vào, Yuki díu mắt tỉnh dậy thất thần nhìn lên trần nhà hôm qua đúng là một đêm thật ngon giấc nhất từ trước tới giờ của cô sao lại vậy nhỉ ?? Có lẽ rằng vì mùi hương quen thuộc này vì tất cả những gì trong căn phòng này như xua dịu đi giấc ngủ của cô, chiếc gối này người đó đã nằm cái chắn này người đó đã đắp một hơi ấm thân thuộc như bao bọc lấy thân thể của cô, cảm giác này thật sự rất quen thuộc mùi hương này cô đã từng ngửi
Shou !! Là anh phải không .. có phải anh luôn ở bên cạnh em không .. cho dù em mãi mãi không thể nào nhìn thấy được anh .. hơi thở của anh những mùi hương trên cơ thể những cảm giác ấm áp quen thuộc đó .. có phải là anh không ??
Càng nghĩ những cảm giác đau đớn đó lại hiện về trong tâm trí cô ánh mắt đó nụ cười đó cô nhớ cô rất nhớ, nhưng để rồi sao cả hai mãi mãi mất nhau anh không trở về - cô phải thực hiện hôn ước của gia tộc .. nhưng tình yêu của cô dành cho anh chưa một lúc nào ngưng lại tất cả cô không thể quên quãng thời gian đó những ngày thánh hạnh phúc đó .. Anh có nghe thấy không ?? Nghe thấy rằng cô nhớ anh biết bao .. tại sao mùi hương này lại giống anh thế này cảm giác ấm áp trên chiếc gường này cũng giống anh như thê này ??
Cô vô thức ôm lấy chiếc chăn bông trắng vùi đầu vào bên trong chiếc chăn dù chỉ một lần thôi xin hãy để cô cảm nhận được rằng anh đang ở bên cô .. tất cả chỉ là do cô quá nhớ anh mà thôi .... !!
''Gía như rằng anh đang ở bên cạnh em thì tốt quá giá như mà mỗi sáng thức dậy em luôn được nhìn thấy anh bên cạnh được ngắm nhìn gương mặt của anh ngắm nhìn khuôn mặt đẹp rạng ngời đó - để rồi em được anh ôm - vùi đầu vào lồng ngực ấm áp đó thì hạnh phúc biết bao giá như anh là con người và giá như anh không phải Vampire thì có lẽ .. em đã cướp anh và đưa anh về đây rồi .. thì có lẽ cuộc hứa hôn này sẽ không xảy ra .. sẽ không xảy ra đâu'' Cô chợt cười nhạt nụ cười chua chát và đậm vị đắng mặn ánh mắt thẫn thờ nhìn ra cửa sổ và cô cũng rất muốn biết .. chủ nhân căn phòng này là ai ?? Anh là ai vậy ?? Sao tới giờ tôi vẫn chưa thấy anh xuất hiện ?? Từng hơi thở nặng nhọc và những điều cô đang suy nghĩ
Cô đứng dậy bước tới bên chiếc cửa sổ trắng nhìn ra bên ngoài những bông tuyết rơi nhẹ nhàng từ bầu trời kia phủ lên những ngọn cây và con đường lát gạch trắng mùa đông năm nay đôi với cô nó còn lạnh lẽo hơn mùa đông năm ngoài - mùa đông năm ngoái cô vẫn còn là một nữ sinh cấp 3 chưa hề biết suy nghĩ và trưởng thành không phải lo lắng bất cứ vấn đề gì chỉ học và chơi cảm giác vẫn còn như là một đứa trẻ con - còn mùa đông năm nay cô đã là sinh viên 20t đã trưởng thành hơn à chín chắn hơn còn lạnh lẽo hơn vì cô mãi mãi không thể ở bên người cô yêu - mỗi người ở một thế giới khác nhau .. !! Và thêm một điều nữa là cô sắp phải trở thành vợ thành vợ của một người cô không hề quen biết - cô phải cưới người cô không yêu phải chăng đây là trò đùa của số phận cả đời này cô sẽ phải sống .. sẽ phải sống với người đàn ông mà cô không hề yêu sao ?? Và trở thành của người đó mãi mãi ... !! Căn phòng lạnh lẽo này càng khiến cô thêm mệt mỏi cô ôm lấy hai cánh tay mình tựa đầu vào bức tường ánh mắt thơ thẩn nhìn lên bầu trời kia rồi từ từ nhắm mắt lại khóe mắt tràn ngập lên một cảm giác cay cay và ngập nước
- Ở nơi đó .. !! Liệu rằng anh có nhó em không Shou .. !! Hay người đã vội quên đi em .. !! Nụ cười nhạt khinh chính bản thân mình ánh mắt vô tình hướng nhìn những bông tuyết trắng xóa rơi trên bầu trời lạnh lẽo xa xôi kia
Bên này Yul tỉnh dậy trong một không gian yên tĩnh của căn phòng những ánh nắng và hơi lạnh chỉ len lỏi vào một chút của căn phòng vì nó được che lại bởi 4 chiếc rèm cửa màu vàng nhạt ren, Yul thất thần ngồi dậy quan sát mọi thứ xung quanh chủ căn phòng này hắn ta có vẻ thích đọc sách quá nhìn 4 bức tường trong căn phòng đều chứa đựng những cái giá sách thật cao và chật kín tủ bộ bàn ghế Salon màu tím đậm những tách trà được sắp sếp gọn gàng ngăn lắp căn phòng này có mùi hương rất lạ nha là mùi hương thơm ngát của vị bạc hà thoang thoảng đâu đây bao phủ cả không gian căn phòng
Yul đứng dậy đi thính sát căn phòng vì có lẽ hôm qua mệt quá nên cô đã đánh chén một giấc tới luôn sáng nay đến cả trời sập thì cũng chẳng hay biết gì, cô đi tới tủ quần áo và những vật dụng được để quanh đó, một hàng dài những bộ vest sang trọng và lịch lãm chiếc tủ quần áo này tỏa ra những mùi hương của exmen toàn là những mùi hương nam tính thật dễ chịu thoang thoảng mùi nước hoa hồng những tủ sách chứa đựng bạt ngàn quyển - không thể nào đếm được hết
''Nhiều sách thật mình sưu tập cả đời chắc không bằng một nửa hắn ta quá .. giống y hệt cái tên Rain đó ................... !! .. Rain .. !!'' Yul chọt dừng lại ánh mắt tròn xoe ngơ ngác lại ?? Rain sao cô lại nhắc đến tên anh vậy .. ?? Sao tự dưng lại nhắc chứ con ngốc này .. !! Yul khưng lại tay cánh tay chắn lại ở bức tường .. sao cô lại nhắc đến anh cô bị gì vậy hả ?? Rain anh đã bỏ cô lại lâu rồi mà .. anh đâu còn bên cô nữa với anh cô cũng đâu còn quan trọng nữa đâu
''Em đã đợi anh mà .. đợi anh quay trở về mà tại sao anh lại thất hứa .. anh lại thất hứa với em anh coi em là trẻ con sao Rain ??' Cô tự lẩm bẩm tự nói như một con ngốc nhu muội nhắc đến tên anh cô lại không thể nào kiểm soát lại được bản thân mình
Là vì điều gì vậy ?? Phải chăng là do cô quá yêu anh nên mới trở nên căm ghét anh đến như vậy ?? Anh đã không giữ lời hứa với cô - cũng chỉ vì anh đã nói hãy chờ anh rồi một ngày nào đó anh sẽ quay trở về bên cạnh cô
Nếu như không quay về thì anh hứa .. hứa làm gì .. nếu không quay về thì thà đừng khiến em nuôi hy vọng .. hy vọng rằng một ngày nào đó anh sẽ trở về - cô ngốc quá cô lại bị anh lừa rồi .. một Vampire thì làm sao có thể trở thành con người được mãi mãi không thể đâu anh chỉ nói vậy là để cô đi thôi .. chỉ nói như vậy để cô yên tâm và sống một cuốc sống thật hạnh phúc thôi có phải không ?? Tại sao anh không thể hiểu rằng cô cần anh cô yêu anh biết bao nhiêu .. xa nhau chỉ làm cả hai thêm đau đớn mệt mỏi để dằn vặt cùng nỗi đau ?? Xa em rồi liệu rằng anh có hạnh phúc không còn em thì không .. không ổn đâu anh à
''Đã hứa là sẽ không khóc ... thì chắc chắn sẽ làm .. chắn chắn sẽ không bao giờ khóc đâu'' Cô ngồi dậy thẫn thờ đi vào căn phòng tắm những làn nước nóng phả ra từ chiếc vòi hoa sen khiến cô cảm thấy ổn hơn rất nhiêu những làn nước nóng chảy dọc xuống cơ thể mảnh mai cùng hòa quyện vào những làn nước nóng chỉ khi tắm mới không ai phát hiện được rằng cô đang khóc cô đang rất yếu đuối, cô tự cười nhạt với chính bản thân mình với ánh mắt vô cảm nhìn từng dòng nước cuốn trôi đi cũng giống như lời nguyện thề đó - RẰNG CẢ HAI SẼ MÃI MÃI BÊN NHAU ... !!
''Con ngốc này đến bao giờ mày mới có thể quên đi - quên đi những việc đã xảy ra trong quá khứ với mày - mày nhất định phải quên chắc chắn sẽ phải quên .. quên hết ''
Misa đã thức đậy từ bao giờ cô dải bước trên con đường lát gạch trắng xóa với màu trắng của những bông tuyết trên bầu trời - nhờ những hơi ấm của căn phòng đó mà cô có thẻ ngủ thật ngon giấc tới như vậy .. cảm giác như có người bên cạnh che chở - ôm cô lại !! Và người cô muốn được nằm gọn trong vòng tay không ai khác chính là anh - Tamaki - chỉ có anh thôi .. chỉ có anh mới được chạm vào cơ thể cô mới được ôm cô những buổi sáng thức dậy cô đã từng mơ rằng sẽ luôn có anh bên cạnh người đầu tiên cô thấy khi mở mắt chỉ có anh thôi riêng một mình anh
Càng nghi lòng cô càng đau càng mệt mỏi đôi chân nhỏ dải bước trên con đường rẽ vào tới khu vườn hoa hồng của Dinh Thự từng bông tuyết trắng cứ rơi mãi không thôi thật lạnh lẽo chạm lên những bông hoa hồng đỏ rực trong vườn , con đường vào khu vườn được lát những viên gạch tách nhau tạo thành từng viên một tương đương với mỗi bước đi khu vườn được bao bọc bởi hàng rào trắng được xây dựng 1 cách tinh tế vườn hoa hồng được trồng theo hình dấu cộng hai hàng ngang dài và hai đường thẳng chính giữa trung tâm là một khu nhà nhỏ được xây dựng bằng kính trong suốt bên trong có xích đu và những chiếc vòi tưới nước cho những hàng hoa hồng dài
''Đẹp quá'' Misa phải thốt lên thật ngạc nhiên vì một không gian hoàn toàn khác của khu vườn này những bông tuyết rơi trên cánh hồng trắng xóa những bông hồng đểu nở rộ thơm ngát cả một khu vườn
Misa chạy nhảy khắp nơi thật thoải mái và dễ chịu cho dù có lạnh thì vào khu vườn này cảm giác lạnh lẽo như biến mất hết khu vườn này chắc chắn là của người mang danh '' chồng tương lai'' của cô nhưng sao cả sở thích cũng giống Tamaki thế này điều này cô không phủ nhận anh ta càng khiến cô muốn gặp hơn xem rằng anh ta là người như thế nào có tốt không ?? Và cô còn rất nhiều điều muốn hỏi anh anh ngay lúc này .. bao nhiêu thắc mắc cô muốn biết muốn được hỏi
Những cảm giác thân thuộc .. ngay cả những mùi hương vẫn mang mác tên người con trai đó - những người đã từng thân thuộc từng quen biết Haruhi và Rin thì ở hai không gian không kém gì bọn nó những không gian quen thuộc những hơi ấm lạ thường như ôm lấy thân thể nhỏ bé của bọn nó càng khiến bọn nó trở nên thắc mắc tột cùng .. !! Rõ ràng là chưa từng quen biết chưa từng gặp chưa từng quen chưa từng biết mà luôn có những cảm giác thật lạ lùng và thân quen khiến bọn nó càng được gặp 5 vị tổng tài bí ẩn đó và thật ra các anh là ai ?? Là ai ??
(t.g xin lưu ý vói các bạn đọc một chút là mình sẽ không miêu tả trực tiếp cảm giác hay tâm trạng của bọn nó nữa như thế sẽ rất phức tạp và kéo dài cháp nếu để miểu tả hết một lũ một lượt thì sẽ mất hết cháp và bản thân mình viết cũng sẽ rất chán nản cho nên những nv sau thì mình sẽ kể thoáng qua thôi nhé khi cần quan trọng mình sẽ viết trực tiếp còn chủ yếu là Yuki với Shou vì hai anh chị ý là nv chính của chuyện mà mong các bạn thông cảm cho tớ nhé ^^ vì nv chính trung tấm lúc nào cũng được viết nhiều hơn mà )