''Yu ... ki ...'' Một tiếng nói phát ra đằng sau lưng Yuki giọng nói này ... sao mà thân thuộc quá nếu cô không nhầm .. thì ......
''Shou .... !!'' Yuki chợt quay lại đằng sau lưng mình là Shou sao Shou lại ở đây ?? Chuyện gì đã vừa xảy ra khi cô thiếp đi vậy cô không thể nhớ rõ nổi nữa cô chỉ biết mình chỉ mân mê bất tỉnh không hề biết đến chuyện gì ...
''Shouuu .. Anh làm sao vậy .. vai của anh ..'' Yuki chạy tới với khuôn mặt trà ngập những lo lắng những đau nhói
'' Anh không sao ... !! Anh ổn .. em đừng lo lắng '' Shou chợt mỉm cười nhẹ che đi nỗi đau anh chỉ biết giấu đi sau đôi mẳ xanh lạnh đó ?? Cái sự đau đớn đó là gì ?? Không phải là về thể xác .... !! Mà là trong tâm can
''Không sao ... cái gì chứ .. anh lúc nào .. cũng không sao'' Yuki chạm nhẹ lên vết thương đó tràn ngập những nỗi lo lắng máu anh chảy thẫm một mảng chiếc áo trắng, nhìn anh như vậy cô đau biết đau và lo lắng có phải đó là một tình yêu thật ngốc nghếch phải không ??
''Đồ ngốc anh đã nói là anh không sao rồi mà ...''
Yuki chợt mỉm cười nhẹ nhìn người trước mặt mình nhìn gương mặt tuấn tú thiên thần đó, định mệnh đã vô tình đưa cô đến bên anh .. được yêu anh và hạnh phúc nhất là cô được anh thương yêu và được anh nâng niu bảo vệ chân trọng như 1 món đồ quý giá .. càng nhìn anh cô càng yêu anh càng bên anh cô lại càng không thể xa rời được anh ... có lẽ cô đã thật sự yêu anh yêu đến điên cuồng rồi .. điên cuồng vì anh
Xin cơn gió làm ơn ngừng thôi xin nắng tàn đừng đẩy anh ấy đi ra khỏi cuộc đời tôi ... !!
Nhìn khung cảnh hai người yêu nhau ở bên nhau dành cho nhau những tình cảm ngọt ngào nhất hạnh phúc như hiện ra rõ trên gương mặt họ, hai nụ cười mang những cảm xúc khác nhau, cô luôn mỉm cười khi ở bên cạnh người đó cô luôn hạnh phúc khi có người đó bên cạnh
Có lẽ rằng anh đã thua thật rồi, anh mãi mãi không thể chiếm được vị trí của Shou trong lòng cô mãi mãi không thể cô đã yêu người con trai đó thật rồi mãi mãi không còn là của anh nữa rồi và anh cũng chẳng có tư cách gì để giữ cô bên mình được nữa lòng anh đau tim anh quặn thắt khi nhìn người con gái mình yêu thương bên cạnh người con trai khác anh đau lắm chứ anh cũng có cảm xúc mà cảm xúc chân thật từ đáy lòng của anh anh đã từng có 1 giấc mơ 1 giấc mơ rất đẹp và hạnh phúc dưới ánh trăng 1 người con gái mặc chiếc váy và đội chiếc vương miện dành riêng cho hoàng hậu mái tóc nâu dài xõa xuống ngang hông bay thướt tha trong gió cùng mỉm cười trong lòng người con trai mang danh Đế Vương của Qinzen , Đế Vương - Hoàng Hậu cùng sống chung cùng hạnh phúc cùng hít thở 1 bâu không khí cùng nhau sống trọn đời trọn kiếp bên nhau tình yêu của họ sẽ mãi mãi tồn tại tới vĩnh hằng ..!! Nhưng có lẽ càng hy vọng thì lại càng nhận lấy những thất vọng bấy nhiêu
Nhưng anh lại cảm thấy nhẹ nhõm và hạnh phúc khi thấy cô cười cười 1 nụ cười ấm áp và vui vẻ tới như vậy ... một nụ cười đẹp như của thiên thần ....
''Yuki ..... !!'' ReJi chợt bước tới bên Yuki trên môi nở 1 nụ cười thật ấm áp
''Anh ... ReJi ...'' Lúc này Yuki mới chợt nhới tới rằng có sự xuất hiện anh vẫn còn ở đây mà .. nhưng trong lòng cô khi nhìn thấy nụ cười đó cô lại cảm thấy nó nặng nề 1 cách đáng sợ như thế này
''Hãy hứa tới tôi là em sẽ luôn mỉm cười như vậy nhé'' ReJi khuỵu xuống bện cạnh cô ánh mắt xanh rủ xuống hàng lông mi dày đặc một nụ cười thật anh tuấn
''Anh .. nói như vậy là sao'' Yuki khó hiểu cứ dõi nhìn theo cảm xúc của gương mặt đó
''Em biết không ?? Tôi đã từng có ý định chiếm giữ em là của riêng tôi .. tôi muốn đưa con đi thật xa thật xa nơi này để không ai có thể tìm thấy được em và cứ như thế em sẽ dần dần thuộc về tôi nhưng trò đùa của định mệnh lại chêu đùa tôi tình yêu của em đã dành cho người con trai khác lúc đó tôi cảm thấy mình như bị chìm sâu trong bóng đêm không thể nào tìm thấy được 1 chút ánh sáng , và có lẽ tôi đã nhận ra rằng cái gì đã không là của mình thì hãy để nó đi đi càng giữ thì nó chỉ càng muốn rời bỏ ta mà thôi và em cũng vậy tôi không thể cứ giữ mãi 1 người không hề yêu tôi và tôi càng không muốn em hận tôi em ghét tôi em hiểu không ''
Anh đặt bàn tay lên gương mặt nhỏ nhắn nhìn thẳng vào đôi mắt trong veo đó '' Đôi mắt này nụ cười này đã khiến tôi yêu em em là người con gái đầu tiên là trái tim tôi rung động và vì em tôi đã thay đổi thay đổi hết tất cả mọi thứ chỉ để ghi điểm trong mắt em và gây ấn tượng của tôi với em .. tôi đã yêu em như vậy đấy Yuki một cô gái loài người mạnh mẽ - thuần khiết - tinh tế nhưng tôi lại không thể có được em .. không thể ở bên em .. không thể nhìn thấy em được nữa ''
''Hãy hứa với tôi rằng là em sẽ luôn mỉm cười em sẽ luôn hạnh phúc nhé .. có như vậy tôi mới có thể yên tâm mới có thể đi được .. đừng bao giờ để tôi thấy em khóc hay thấy em buồn .. Yuki à em hãy nhớ rằng em luôn là người quan trọng nhất với tôi .. tôi luôn yêu em luôn theo dõi em ở bất cứ nơi nào ...''
''Em xin lỗi thật sự xin lỗi .. vì đã .. không thể yêu được .. anh .. và cảm ơn tình yêu của anh cảm ơn những quan tâm lo lắng đó cảm ơn những bản nhạc cảm ơn những lúc anh làm em cười ở bên em trong lúc em gục ngã nhất .. em nợ anh nợ anh rất nhiều ... !!''
''Em không nợ tôi Yuki à - được gặp em- yêu em là niềm hạnh phúc nhất cuộc đời tôi và tôi cũng không bao giờ hối hận khi đã yêu em'' Một nụ cười cuối cùng thật ấm áp hiện lên trướn mặt ReJi
Anh cúi đầu nhẹ xuống đặt nhẹ 1 nụ hôn vào đôi má của cô đôi bàn tay dần dần rời xa cô, mái tóc anh bay trong làn gió ấm áp ánh mắt xanh vô hình mỉm cười
''YUKI À MONG EM HÃY LUÔN NHỚ MỘT ĐIỀU KHI EM CẢM THẤY MỆT MỎI HAY NHỮNG LÚC CÔ ĐƠN NHẤT THÌ EM HÃY LUÔN NHỚ RẰNG LUÔN CÓ 1 NGƯỜI LUÔN THEO DÕI CUỘC SỐNG CỦA EM LUÔN BÊN EM CHO DÙ EM KHÔNG NHÌN THẤY NHỮNG TÔI VẪN SẼ LUÔN VÔ HÌNH THEO DÕI EM Ở BẤT CỨ NƠI ĐÂU VÀ HÃY LUÔN LUÔN NHỚ RẰNG LUÔN CÓ 1 NGƯỜI MÃI MÃI LUÔN YÊU EM .. !! NGƯỜI ĐÓ LÀ TÔI ....... REJI NÀY ... !! TẠM BIỆT EM ĐÃ TỚI LÚC TÔI PHẢI TRỞ VỀ THẾ GIỚI CỦA MÌNH RỒI ... NẾU NHƯ CÓ DUYÊN CHẮC CHẮN CHÚNG TA SẼ GẶP NHAU VÀO MỘT NGÀY NÀO ĐÓ KHÔNG XA ... TẠM BIỆT EM '' ReJi đứng dậy mái tóc bay phủ đi 1 bên đôi mắt một vầng sáng xuất hiện bao bọc lấy thân thể của anh , hình bóng anh ngày 1 càng mờ đi dần như tan bay theo cùng làn gió kia
Shou anh vô tình nhìn người con gái trước mặt lúc này người đó đang nở trong môi nụ cười hạnh phúc và vui vẻ nhất tâm can anh ngày càng 1 đau đớn anh nhắn chặt mắt lại bàn tay nắm chặt .. nếu như nhìn cô tiếp nhìn thấy nụ cười đó tiếp anh sợ rằng anh sẽ không thể kìm lòng lại lại chạy tới bên cô ôm cô thật chặt mà không thể để cô đi xa khỏi anh nhưng như vậy là đủ rồi nụ cười đẹp như ánh nắng ban mai đó đôi mă tím trong veo đó mái tóc đầy những mùi hương dịu dàng mê hoặc anh đó anh sẽ nhớ .. anh sẽ rất nhớ .. sẽ rất nhớ
''Nhiệm vụ của các con đã tới lúc nên thực hiện rồi'' Ngài Kell díu mắt chợt nói mờ nhạt đi trong ánh nắng nhẹ của ban mai
Thái độ của bọn hắn lúc này thay đổi ngay lập tức cảm xúc từ từ lộ rõ ra trên gượng mặt 5 gương mặt 3 nụ cười đắng còn 2 gương mặt giấu đi nụ cười nhạt nuốt ngược nó vào bên trong bây giờ bọn hắn mà yếu mềm thì chắc chắn mọi việc sẽ hỏng
Rời xa 5 người con gái mà bọn hắn yêu thương nhất ............. !! Đau đớn quá ... !! Đây có phải là một sự kết thúc cho những tình yêu ngang trái của con người và Vampire không ??? Nếu thật là vậy thì đó là 1 sự thật quá đau đớn để bọn hắn có thể chấp nhận được .. bọn hắn có đủ can đảm không ??
Chỉ còn riêng cô lại không để ý rằng sẽ có chuyện sắp xảy ra với mình chỉ mải nhìn những ánh nắng nhẹ nhàng hòa vào ô cửa kính trong suốt cùng với những cảm xúc đau thương vô vàn .................!!
'' Ngài Kell .. vai của ngài '' Bá tước Dacủa chợt đứng bật dậy chạy tới bên ngay ngài Kell cùng bọn hắn bọn họ đã trở về biệt thự trong những tâm trạng khác nhau
''Ta không sao cả chỉ cần băng bó lại thôi máu sẽ thôi chảy '' Ngài bước tới ngồi xuống bên ghế ''Mấy cô gái đó họ đâu rồi'' ??
''Yuki-channnnnnnnnnnnnnnnn mày đã ở đâu hả con ngốc kia'' Yul-chan chạy tới kẹp cổ Yuki cho hả giận
''Á ddauuuuu > ''Giết nó đi tao ủng hộ mày 2 chân 2 tay luôn Yul'' Haru đứng bên ngoài kích đểu vào trên tay cô vẫn đang ôm 1 quyền cổ tự cũ trong thư viện của biệt thự ( hầy cô nàng này ham hiểu về những gì có từ CỔ là bả không ngần ngại mà đọc ngay lập tức không suy nghĩ ==)
''Chúng mày .... đổ .. phản nướ .. phản anh em bạn bè .. phản dân tộc'' Yuki cựa quậy thoát không nổi khỏi Yul với suy nghĩ '' Nó ăn cái quái gì mà khỏe thế ??''
''Chuyện thường tình mờ Yuki-chan hình như tao nghe câu nói đấy từ đấy đến h là hơn 100 lần rồi đấy khi bọn tao chạm vào mày'' Rin ngồi trên ghế từ bao giờ
''Phải rồi'' Missa-chan gật đầu lia lịa đứng tựa lưng vào chiếc ghế sopha cạnh Rin