''Mọi người xuống trước đi tao xuống sau'' Yuki cầm trên tay lọ dược thần di tới bên cạnh gường Shou
''Được rồi xuống nhanh nhé'' Đồng thanh tập 1, Misa đóng cửa thật nhẹ nhàng, để lại Yuki bên trong với những lo lắng dành cho người con trai trước mặt
''Ngủ như vậy đủ chưa hả !! Anh có dậy không hả hay cứ muốn ngủ mãi như thế'' Yuki ngồi xuống tháo nhẹ chiếc bình khí thơm, uống 1 chút huyết sắc rồi từ từ hôn nhẹ lên đôi mô của Shou hai ánh mắt cùng nhắm cùng hòa quyện trong những cảm xúc lẫn lộn ngọt ngào nhưng chỉ thắc mắc rằng lệu người con trai đó có cảm nhận được hơi ấm này của cô không ?? Cảm thấy rằng cô lo lắng cho anh như thế nào
Làn gió nhẹ lùa vào kheu cửa sổ bay nhẹ nhàng mái tóc của Yuki cô từ từu rời khỏi bờ môi nam tính quyến rũ đó gương mặt cô kề sát mặt anh
''Tỉnh lại đi !! Anh muốn chết sao mà cứ ngủ hoài vậy hả !! Con heo này !! Anh biêt em lo lắng cho anh đến như thê nào không hả, anh mà tỉnh dậy thì chết chắc với em'' Cô hôn nhẹ vào gương mặt anh nói thật nhỏ thật nhẹ nhàng '' Anh hãy tỉnh lại đi nhé'' Nói xong Yuki mỉm cười đứng dậy rồi từ từ nhẹ nhàng bước ra cửa đóng lại cùng với những làn gió mát lạnh lùa vào, ánh mắt xanh dương khẽ mở ra trên môi nở ra khóe miệng cong cong hiện ra 1 gương mặt đẹp hết sức hoàn mỹ, anh từ từ ngồi dậy bộ ngực trần hiện ta săn chắc 1 body quá hoàn hảo khóe miệng anh cong lại ánh mắt xanh nhìn theo từng bước chân của Yuki
Thật ra là anh đã tỉnh lại từ hôm trước nhưng anh vẫn cứ giả vờ để xem rằng để thay được rằng tình yêu của cô, thấy rằng sự lo lắng của cô dành cho anh nó như thế nào, cô đã sập bây mà lại không hề hay biết, từng hạnh động lời nói của cô thật sự đã làm cho anh rất hạnh phúc và khiến cho trái tim anh đập rộn lên vì cô
''Yuki em sẽ không thoát khỏi tôi được nữa tôi - Tình Yêu Bé Nhỏ Của Tôi'' Ánh mắt xanh rực sáng, anh nở ra một nụ cười .. phải nói rằng đây là 1 nụ cười rất ấm áp đẹp tựa ánh ban mai nụ cười đầu tiên suốt 2 năm qua anh chưa từng hé miệng cười bất cứ lần nào, tất cả chỉ là những cái nhếch môi đại khái gọi là cười nhưng lần này thì lại khác 1 nụ cười thiên thần 1 nụ cười ấm áp thật sự được che giấu suốt bao nhiều năm qua
Yuki dải bước theo con đường xuống vườn hoa hồng, những làn gió thổi vút bay xen lẫn với những mùi hương thơm của những cánh hoa hồng thật quyết rũ thật đẹp, tất cả những bông hoa đều nở nộ trải dài 1 vườn trước mặt cô là 1 khu nhà kính trong suốt nó được làm nên như 1 chiếc lồng nhỏ thẳng chính giữa là 1 đài phun nước được xây 1 cách kỹ xảo và sang trọng khu vườn này quả thực rất đẹp nó như 1 khu vườn nhỏ trong cổ tích vậy
''Yuki tới đây'' Misa vẫy tay
Yuki mỉm cười bước vào, bọn hắn đã ngồi bên trong từ bao giờ
''Thế mới là phong cách của Yuki chứ'' Haru chợt nó hai tay chống cằm nhìn lên bầu trời kia giữa ngàn sao rực sáng
Yuki chợt nhìn Haru nhưu hiểu được câu nói đó rồi mỉm cười gió đưa ánh mắt tím nhìn lên những vì sao, ở đây sao lúc nào cũng sáng rực bạt ngàn vô tận như 1 dải ngân hà vô tận, thỉnh thoảng có những ngôi sao băng chợt vút qua dưới 1 khung trời bình yên
Yuki cầm bình dược hương dải bươc về phía phòng của Shou, bản tay nhỏ bé chợt mở cánh cửa, hình ảnh hiện lên trước mặt cô là thân thể 1 người con trai đằng sau tấm lưng là dấu ấn của 1 con rồng bạc cuốn vào ánh trắng tròn con rồng đó như hiện lên thật đẹp, mái tóc nâu đỏ bay theo gió ánh mắt người đó nhìn ra phía bên ngoài cửa sổ, ánh mắt xanh lạnh lẽo, đôi môi cong nhẹ lên
''Shou .... là .. anh .. là anh sao'' Yuki đứng sựng lại cô không thể tin vào mắt mình được nữa người đang ngồi trước mặt cô là Shou là anh ... đúng là nah thật rồi
''Thế em nghĩ là ai'' Shou chợt cong khóe miệng
''Lo lắng cho tôi lăm sao ???'' Gương mặt thiên thần nhìn lên phía cô trên miệng nở nụ cười ấm áp, là nụ cười cô chưa bao giờ được nhìn thấy chưa bao giờ dám nghĩ tới nụ cười này của anh sẽ giành cho cô
Yuki cô thức lo tới ôm chầm lấy Shou, mấy ngày qua cô đã rất lo lắng rất lo sợ khi anh không hề có dấu hiệu tỉnh lại nhưng bây giờ trước mặt cô chính là anh anh đã tỉnh lại tức là ông trời đã nghe thấy lời nguyện cầu của cô rồi, từng giọt nước mắt cứ vô thức rơi xuống ngực anh ''Anh hư vậy hả .. tại sao bây giờ .. anh mới chịu tỉnh lại .. mới chịu nhìn em ''
''Anh .. xin lỗi'- Đừng khóc nữa !!' Shou ôm chặt lấy Yuki bao nhiêu ngay qua người con gái của anh đã rất mệt mỏi rồi, anh muốn bù đắp lại cho cô những ngày vừa qua
''Đừng bao giờ như vậy nữa .. đừng làm em sợ nữa .. nếu như anh xảy ra chuyện gì thì em sẽ phải làm sao hả ?? Đồ máu lạnh này'' Yuki đấm vào ngực anh liên tục, anh có biết cô đã sợ như thế nào không ?? Có biết cô buồn cô lo lắng cho anh như thế nào không ???
''Anh sẽ bên cạnh em, anh sẽ không rời xa em dù chỉ nửa bước ... đừng rời xa anh cũng đừng bỏ đi không nói 1 lời như ngày trước nữa, anh cần em'' Shou xúi xuống ánh mắt xanh nhìn người con gái trước mặt rồi từ từ hôn nhẹ lên bờ môi ngọt đó ''Anh Yêu Em - Yuki '' Niềm hạnh phúc như vỡ òa, anh nói anh yêu cô rồi điều mà cô không bao giờ dám nghĩ tới giờ nó đã thành sự thật rồi, thật ngọt ngào cùng với nụ hôn của tình yêu, anh ôm chặt lấy Yuki, từng hơi thở nam tính xộc thẳng vào mũi cô, chiếc cằm chạm nhẹ lên đầu cô mỉm cười thật nhẹ nhàng
''Shou anh tỉnh rồi sao'' Fin chạy vào với bộ dạng hớt hả
''Con lười giờ mới chịu tỉnh lại sao ??'' Rain xuất hiện rồi thở nhẹ nhàng cuối cùng tên đó cũng tỉnh lại rồi, Rain nói vậy thôi chứ anh cũng lo lắng cho Shou thất mồ luôn chẳng qua là muốn giữ thể diện thôi (T/g hí hí >w ''Mấy ngày qua mọi người đã rất lo lắng cho anh đấy'' Yul chống hông bước vào
''Vậy sao ??'' Shou trầm âm trả lời trên tay vẫn đang ôm lấy Yuki