Tất cả rời khỏi Cung Điện bước lên chiếc xe trở về Dinh Thự, trên xe ai nấy đều rất hạnh phúc và vui vẻ, Yul tựa đầu vào vai của Rain rộng mà rất ấm áp như được che chở vậy, Rui và Haruhi chí chóe như trẻ con rồi 1 lúc lại lăn ra cười, Rin thì nằm gọn trong lòng Fin, Misa với Tamaki ngồi đọc tạp chí 1 cách yên tĩnh còn riêng Yuki cô nhìn ra phía bên ngoài cửa sổ với ánh mắt vô cảm như không muốn suy nghĩ đôi môi nhỏ không hề hé lên 1 niềm vui nào còn Shou tựa lưng vào ghế sau vừa trâm ngâm vừa mệt mỏi, không thể hiểu được hai người này đang nghĩ gì nữa sao mà lạnh lùng sao mà xa cách quá vậy
Thời gian đâu còn nhiều nữa, Yuki - Shou hai người có biết chỉ cần hai người quay lưng lại và vĩnh viễn không thể nhìn thấy nhau nữa không, thời gian sẽ đưa hai người trở về với cuộc sống ban đầu, không còn được nhìn thấy nhau nữa liệu có ổn không ?? Không còn được bên nhau nữa !! Thì ai sẽ đau nhiều hơn ai, và ai là người chịu tổn thương nhiều nhất, có lẽ định mệnh muốn đùa giỡn tình yêu của hai người nữa rồi
6 ngày nữa chỉ còn lại 6 ngày nữa, sẽ ra sao đây khi 1 trong hai người không ai dám mở miệng nói rằng cần nhau, và yêu nhau .. Thời gian còn lại quá ngắn ngủi...
Mọi người trở về Dinh Thự rồi tách riêng ai về phòng nấy, Yuki thẫn thờ lê bước vào chiếc gường lớn phủ ga trắng, cô mệt mỏi nằm xuống ánh mắt vô cảm vẫn cứ hé mở rồi chợt nhắm lại hai hàng lông mi đen dày díu lại 1 đôi mắt đẹp như thiên sứ chiếc môi nhỏ nhắm khẽ run lại
Trong lòng cô đau quá, phải làm sao anh mới hiểu được tình cảm của cô, phải làm sao anh mới biết cô yêu anh cần anh như thế nào hả Shou ?? Anh là 1 vị Đế Vương trẻ tuổi, anh có 1 gương mặt quá đẹp và tài năng của tạo hóa đã ban cho vì anh mà bao nhiêu người khát khao muốn có được anh có anh trong tay họ ngay cả những vị tiểu thư và bá tước cao sang quyền quý đẹp lộng lẫy anh không 1 chút để ý tới thì tôi là cái gì chứ !! Không là gì cả chỉ là 1 con người bình thường vô tình lạc vào thế giới này định mệnh vẫn lối đưa tôi tới bên anh !! Phải chăng là để nhìn anh như vậy, tôi chỉ muốn được bên anh nhưng điều đó thật xa quá thâm chí 1 câu nói anh cũng không nói với tôi, cứ thu mình lại trong thế giới riêng, có phải từ sau khi Yui đi trái tim anh đã chết rồi không
Anh là 1 Thiên Thần của Thượng giới trong vỏ bọc của Vampire một con người thấp hèn như tôi sao có thể với tới được anh ... Khi anh còn đang ở quá xa tôi .. Nhưng có 1 điều không bao giờ thay đổi là chính là ... Tình Cảm của tôi - Tình cảm của 1 con người dành cho Vampire
Chìm vào trong giấc ngủ thật sâu, ánh hàng lông mi cong vút gương mặt nhỏ nhắn xinh đẹp vô cùng nhưng gương mặt đó thật buồn
Shou đi tới bên chiếc gường của Yuki, nhẹ nhàng ngồi xuống, bàn tay to khỏe chạm vào gương mặt nhỏ nhắn mịn màng, ánh mắt xanh khẽ dao động
Những lúc như vậy tôi chỉ muốn được ôm em vào lòng, để em có thể cảm nhận được tình yêu của tôi, em khiến trái tim này khẽ dao động khiến ánh mắt này vẫn cứ phải dõi theo em, tôi không thể chịu nổi nếu như nhìn thấy em bên cạnh người con gái khác, nhưng tôi có quyền gì mà xen vào ta thật hèn nhát phải không không thể nói cho người con gái mình yêu rằng tôi yêu em rất nhiều, nhưng tôi hứa sẽ đến lúc tôi sẽ nói cho em biết tình cảm thật sự của tôi, xin em đến lúc đó hãy bên cạnh tôi, đừng rời đi đâu ... Ta chỉ muốn nói trái tim này thuộc về em nó yêu em
Đôi mắt Yuki khẽ lay động hàng mi cong, khiên anh chợt giật mình rồi lại mỉm cười ''Tôi nhất định sẽ không để ai cướp em khỏi tôi, tôi sẽ giêt chết tên đó mất, Người Con Gái Của Riêng Tôi - Tôi yêu em'' Đôi môi của anh chạm vào bờ môi nhỏ nhắn hồng hào đó của Yuki ánh mắt chợt khép lại.. 1 nụ hôn nồng nhiệt mà Yuki không thể tỉnh dậy cũng không thể thoát khỏi
----------------
''Yuki-chan dậy thôi'' Yul kéo chiếc rèm cửa ra, ráng chiều tà hiện lên trên bầu trời ngày càng rõ
Bọn hắn đi vào trường theo sau là bọn nó, 1 đám nữ sinh từ đâu chạy ào ào ra như kiến đã tìm được mồi bám dính lấy bọn hắn, đá bọn nó phăng ra ngoài không thương tiếc
''Ui da cái mông của tui'' Yuki ê mông díu mắt
''Nhưng mà.....'' Yuki quay sang bên cạnh hàng ngàn ash mắt của bọn con gái đăm đăm khói chịu, rực mùi sát khi nhìn cô như hàng ngàn mũi dao ''Phập, phập, phập'' Đâm vào không chút thương tiếc
''Đi theo tôi'' ReJi nháy mắt cầm lấy cánh tay của Yuki mà đưa cô theo
Shou quay lại, lạnh lùng nhìn theo bóng dáng hai người, ReJi xem ra hắn muốn chọc tức anh rồi !!
''Buổi tiệc khiêu vũ hôm qua thật vui phải không'' ReJi nói hai người đang đi dọc tản bộ trong khuôn viên của trường