Vùng biên cương trung tâm vũ trụ, Đế quốc Uy Thần.
Người đi vào
nước này nếu như không biết cặn kẽ, căn bản không nhìn ra được nước này
là một nước chính quyền chính giáo hợp nhất.
Nơi này có những
phương tiện và vui chơi giống như những nước bình thường, các loại công
trình như hộp đêm, sòng bài nơi nào cũng có.
Nơi này dường như có thể phóng túng không kiêng sợ, chỉ cần không vi phạm điều lệ trị an,
thì có thể chạy đến cổng hoàng cung mắng chửi hoàng đế nước Uy Thần,
cũng không có người để ý đến, quả thực là dân chủ còn hơn nước dân chủ.
Đương nhiên, nếu như ngăn cản giao thông hoặc là tùy tiện đại tiểu tiện, vẫn sẽ bị cảnh sát bắt đi.
Giống như thế, chạy đến thần điện mắng giáo chủ cũng có thể, chỉ là, không tránh khỏi bị tín đồ đánh một trận.
Nhưng đừng cho rằng thật sự có thể phóng túng không kiêng sợ.
Ở nơi này chỉ có một điều kiêng kỵ, đó chính là không thể không tôn trọng thần, chỉ cần ngươi dám làm ra những hành vi hoặc nói ra những lời
không lịch sự đối với thần, ha ha, vậy thì ngươi không hay rồi.
Nếu như là cảnh sát bất cứ lúc nào cũng hỏi thăm giấy tờ của ngươi, hoặc là bị người xấu đánh cho một trận, điều này cho thấy ngôn hành cử chỉ của
ngươi vẫn không có đến nỗi xấu lắm.
Nếu như người có những ngôn hành cử chỉ quá giới hạn thì sao?
Không rõ, loại người này đều biết mất không thấy tông tích, giống như người này chưa từng xuất hiện trên thế gian này.
Hành tinh thủ đô Đế quốc Uy Thần, có hai kiến trúc mang tính tượng trưng,
một là không cần nói nhiều chính là Hoàng cung, quần thể kiến trúc mấy
trăm ngàn km vuông, có thể khiến hoàng tộc sống ở trong này cả đời không chán. Một kiến trúc khác đó là Thần điện, diện tích rộng hơn Hoàng
cung, tất cả kiến trúc đều lấy đơn giản, khí thế to lớn làm chủ.
Chính giữa quần thể kiến trúc Thần điện rộng mấy ngàn km vuông này, có một cung điện cao lớn rộng rãi sạch sẽ.
Cung điện này cũng là thánh địa trong lòng của các tín đồ tôn giáo Uy Thần,
là mảnh đất đầu tiên trong giáo lý, thần tiếp xúc lần đầu lúc giáng
xuống thế gian.
Lúc này, trong cung điện của thần thánh, tụ tập
một nhóm người, những người này nam nữ đều có, hơn nữa đều là những
người còn rất trẻ.
Chỉ là những người này vừa nhìn thì không
giống nhân viên thần chức, có người thì nói chuyện phiến, có người thì
uống rượu hút thuốc, có người thì nói chuyện yêu đương, dù gì bất luận
nhìn như thế nào cũng đều là một nhóm người thế tục.
Cửa lớn của
cung điện này mở ra, mọi người quay đầu nhìn, đa số mọi người đều lập
tức đứng dậy lớn tiếng gọi lão đại, chỉ có vài người mặc dù hành động
chậm chạp, nhưng vẫn đứng lên gật đầu hỏi thăm với người ngoài cửa kia.
Người ngoài cửa này, chính là người đàn ông mập mạp chỉ huy chiến hạm Hắc Minh giao chiến với Đường Long.
Người đàn ông mập này vừa chào hỏi mọi người, vừa nhanh chóng đi vào trong.
Lúc này một cô gái dễ thương, chặn đường của người đàn ông mập này, dịu
dàng nói: “Lão đại, anh vội vàng như thế làm gì? Lẽ nào cuộc chiến đối
ngoại lần này thất bại rồi phải không?”
Nghe thấy lời này, những người trẻ tuổi kia lập tức ùa theo.
Người đàn ông mập chau mày, hắn hiểu những người này.
Đừng nhìn bề ngoài thì họ nhận mình là lão đại, nhưng trong lòng thì rất
muốn lật đổ mình, chỉ là công lao lớn của mình khiến bọn họ không thể
làm được mà thôi.
Mà cô gái dễ thương trước mặt này, càng là thứ
mà người đàn ông mập này muốn đánh cho hai bạt tai, nhưng hắn vẫn nhẫn
nhịn, hơn nữa trên mặt ra vẻ dịu dàng nói: “Lần này ra ra ngoài không
phải là chấp hành chiến tranh với bên ngoài, mà là chấp hành nhiệm vu do thám, kiêm chứng minh một chuyện.”
Cô gái dễ thương lập tức hỏi: “Chứng minh chuyện gì?”
Những thanh niên khác cũng nhìn người mập, bọn họ mặc dù đố kỵ người mập này
có thể thực tiếp nhận nhiệm vụ từ thần kia, nhưng năng lực của người mập này, xếp thứ nhất trong số những người mình này, mà nơi này ngoại trừ
năng lực ra cái gì cũng không công nhận ra, không có cách nào khác, đành nỗ lực liều mạng, rèn luyện khiến mình trở thành đệ nhất.
Người mập vứt lại một câu: “23tl chính là Đường Long của Đại Đường.” ròi vòng qua đám người này đi vào trong điện.
Nghe thấy câu nói kia của người mập, tất cả thanh niên trẻ đều ngây người,
tiếp đó là tiếng thét lên của cô gái dễ thương kia: “Trời ơi! Đường Long chính là 23tl?! Chả trách hắn có thể tay không dựng nên sự nghiệp,
thành lập một nước nổi tiếng khắp vũ trụ! Thật là thần tượng của ta!”
Phần lớn thanh niên đều hùa theo, trong mắt lộ ánh mắt sùng bái.
Nhưng có một bộ phận thì để lộ vẻ sục sôi hi vọng có thể giao chiến một phen, đương nhiên, chỉ có một số ít, cũng chính là những người nhìn thấy
người mập kia chầm chậm đứng dậy kia, trong mắt lộ ra vẻ bất bình và đố
kỵ.
Người mập đi vào trong điện, đến trước một cánh cửa.
Hai người gác cửa mặc bộ giáp kim loại thời cổ xưa, lấy ra một cái máy quét khắp người mập này, sau đó cũng không lên tiếng nhường đường.
Cánh cửa này sau khi mở ra, là một căn phòng nhỏ độc lập, người mập cũng không lấy làm lạ, tự mình đi vào trong phòng đứng vững.
Sau khi cánh cửa đống lại, sàn nhà của căn phòng xuất hiện ánh sáng trắng, lóe lên, người mập cứ như thế tự nhiên biến mất.
Nếu như mèo đen nhỏ nhìn thấy cảnh này, chắc chắn căm xuống đất cũng không
biết, vì đây chính là bước nhảy không gian không hạn chế vẫn còn trong
lý luận.
Loại bước nhảy không gian này căn bản không sản sinh ra
bất cứ gấp khúc gây hại nào, lúc tiến hành bước nhảy không gian như thế, hoàn toàn không cần vỏ ngoài bảo vệ cứng cáp, bất cứ vật thể nào cũng
có thể cứ như thế dễ dàng tiến hành bước nhảy không gian.
Cũng là căn phòng trống không trắng toát, ánh sáng trắng lóe lên, người mập xuất hiện.
Người mập này cố ý chỉnh đốn lại trang phục của mình, sau đó mới rời khỏi căn phòng này.
Ra khỏi căn phòng này, có thể nhìn thấy bên ngoài là một căn cứ hiện đại
hóa cực lớn, nhưng căn cứ này mặc dù sáng loáng, nhưng không có một
tiếng động nào, xung quanh cũng không nhìn thấy người nào, rất kỳ lạ.
Người mập nhẫn nhịn sự không tự tại của mình, lặng lẽ chờ ở trước cửa.
Không lâu sau, một chiếc xe bay nhanh chóng bay tới, ổn định dừng trước mặt người mập.
“Đường tế sư, làm phiền ngài.” Người mập lên xe, lịch sự nói với người ngồi đối diện thân mặc áo bào dài màu trắng che cả đầu.
Người mặc áo bào trắng dài kia cười nói: “Ngài York không nên khách sáo, thần đang đợi ngài.”
Nếu như Lam Mộng Vân và Đường Long nhìn thấy dáng vẻ lộ diện của người này, chắc chắn sẽ bị dọa giật mình, vì hắn chính là Đường Hổ, người thành
lập nên Đế quốc Hổ Kình mất tích thần bí kia.
Người mập gật đầu
không lên tiếng, có chút gò bó ngồi trong xe, cũng không chú ý đến phong cảnh bên ngoài xe, dù gì cũng là cảnh sắc ngàn lần như một, đã nhìn
chán rồi, hắn cúi đầu dường như đang trầm tư gì đó.
Đường Hổ liếc York mập, khóe miệng nở nụ cừoi kỳ lạ, sau đó giả bộ quan tâm hỏi: “Sao thế? Lần này xuất chinh thu hoạch được gì? Chứng minh được không?”
“Chứng minh được rồi, đáng tiếc tôi thất bại rồi.” York mập cười khổ nói.
“Không thể nào, ngài không phải có vũ khí thần bí thần ban cho sao? Sao lại thất bại được?” Đường Hổ cảm thấy không tin hỏi.
“Vũ khí bí mật ta vẫn chưa sử dụng, vũ khí đó nhiều lắm chỉ xuyên qua vỏ
giáp cả cứ điểm Ngân Giáp, hoàn toàn không gây ra tổn hại chí mạng, hơn
nữa nếu tôi làm như thế, e rằng toàn quân của tôi sẽ sẽ bi tiêu diệt.
York mập kể sơ lược cuộc chiến với Đường Long.
Đường Hổ chau mày: “Theo như ngài nói, cứ điểm Ngân giáp đã được Đường Long
kiên cố, nếu như là như thế, vũ khí bí mật của chúng ta e rằng nhiều lắm cũng chỉ làm giảm một nửa độ bảo vệ của cứ điểm Ngân giáp mà thôi.
York cười gật đầu đồng ý nói: “Đúng thế, tôi chính là nhìn thấy độ to nhỏ
của cứ điểm Ngân Giáp không phù hợp với tin tình báo, mới cảm thấy
chuyện không ổn mà rút lui.
“Ờ, ha ha, không ngờ mới nói vài câu
đã đến nơi rồi.” Đường Hổ dừng xe, quay đầu cười nói với York. Lúc này
xe đã dừng lại bên cạnh một cung điện bên ngoài giống như được bọc một
màng trắng, rất mông lung.
York nhìn thấy bên ngoài cửa chính là điểm đến, bất giác nói: “Cám ơn.” Liền mở cửa xuống xe.
Đường Hổ nhìn thấy York đi vào cung điện bị màng trắng bao trùm, bất giác mỉm cười.
“Ha ha, chuyện ngày càng thú vị rồi đây, thật không ngờ…”
Cũng không biết điều hắn không ngờ là gì, tự nói đến đây, liền lái xe rời đi.
Người mập đi vào một phòng khách cực lớn.
Vị trí cao nhất của căn phòng lớn này, có một bóng người trắng sáng mông lung.
Người mập vừa nhìn thấy cái bóng này lập tức quỳ xuống, cung kính nói: “Tham kiến ngô thần.” (*vị thần của chúng tôi)
Bóng người giơ cánh tay, dùng giọng nói vì tiếng vọng lại không phân biệt được là nam hay nữ nói: “Miễn lễ.”
Người mập mặc dù vì vấn đề lớn trong lòng, rất muốn lập tức đứng dậy, nhưng
sau khi cố gắng kìm nén sự không thích ứng lên tiếng nói: “Cảm ơn ngô
thần.”, mới đứng dậy.
“Kể những chuyện đã trải qua cho ta nghe.” Giọng nói của cái bóng kia lần nữa vang lên.
“Vâng.”
Người mập khẽ khom lưng, kể tường tận chuyện tác chiến với Đường Long ra.
Tường tận đến nỗi mỗi một mệnh lệnh, mỗi một câu nói đều giải thích rõ, vì
người mập biết, vị thần này sẽ đọc ký ức của mình, mình căn bản không
dám giấu diếm bất cứ chuyện gì.
Lúc người mập nói xong, hắn cẳm
thấy não của mình có chút tê tê, lập tức biết được, vội vã thả long tất
cả sự chú ý của mình, mặc cho cái bóng kia đọc ký ức của mình.
Mãi một lúc sau, cảm giác não tê tê đã biến mất, thay vào đó là cảm giác tinh thần dồi dào.
Người mập biết được mình đã không sao, nhìn thấy bóng người kia sau khi nói
ra những lời tán thưởng liền vẫy tay, vội vừa nói cám ơn, vì cung kính
lui xuống.
Sau khi người mập rời khỏi, Đường Hổ mặc áo bào trắng
cười hi hi đi vào, có chút tùy tiện nói với cái bóng kia: “Đại nhân,
ngài chú ý đến Đường Long như thế là vì sao vậy?”
Cái bóng kia sau khi trầm tư một hồi, lắc đầu nói: “Không có gì, chỉ là cảm thấy kỳ lạ mà thôi.”
“Cảm thấy kỳ lạ? Chỗ nào kỳ lạ? Hơn nữa nếu thật là hiếu kỳ, có thể bắt
Đường Long đến đây, hà tất phải phái người đánh với hắn một trận? Tin
tức có được như thế, ngoài phương diện quân sự thì không có tác dụng gì
khác.” Đường Hổ không hiểu hỏi.
Cái bóng kia lần này đối với câu
hỏi của Đường Hổ không ngừng để suy nghĩ, mà lập tức trả lời: “Ta cảm
thấy kỳ lạ là Đường Long làm sao có thể sống sót dưới sự tấn công của
hai thuộc hạ kia của ngươi, nếu như ngươi không lừa ta, chuyện giống như ngươi nói, ta nghĩ….”
Nói đến đây, cái bóng đột nhiên thay đổi
nói: “Còn về tại sao phái con người đi đánh với Đường Long, khà khà,
những người thấp kém như các ngươi sẽ không hiểu được đâu.”
Đường Hổ nghe thấy lời này trong lòng lập tức mắng chửi: “Mẹ nó, đừng cho
rằng đẳng cấp cao thì giỏi lắm, ai nói ta không biết ngươi tại sao phái
thằng mập kia đi tấn công Đường Long? Hừ, nhưng ta thật rất hiếu kỳ, một tên như ngươi tại sạo phải xác nhận Đường Long vẫn sống sót dưới sự tấn công của hai huynh đệ của ta?
“Ừ, thật là bí mật, lại nói được một nửa thì dừng, cũng không biết ngươi thật sự biết? Hay là cố ý dẫn dụ ta?”
“Thế nào, gần đây rất vô vị đúng không? Có nên phái vài nhiệm vụ cho ngươi
không?” Cái bóng kia nhìn thấy Đường Hổ ngẩn người, bất giác cười nói.
Nếu như bị tín đồ của cái bóng này nghe được, thần của mình nói ra những
lời có nhân tính như thế, tín ngưỡng lập tức sẽ bị sụp đổ.
Đường Hổ lập tức lắc đầu nói: “Không cần, tôi bây giờ tự do tự tại thật rất tốt, tôi không muốn chuốc lây phiền phức vào người.”
“Khà khà, đầu của ngươi thật tốt, những thứ đồ chơi nghiên cứu phát triển
ra, đều rất được con người ưa thích, hi vọng khi có thời gian ngươi sẽ
nghiên cứu phát triển ra nhiều những thứ như thế.” Cái bóng cười nói.
“Đợi tôi rảnh rồi hãy nói, đại nhân, không có việc gì tôi xin phép đi trước.”
Đường Hổ cũng không đợi cái bóng đồng ý, liền tự ý rời đi.
Cái bóng nhìn bóng người của Đường Hổ rất lâu, mãi cho đến sau khi Đường Hổ rời khỏi, hắn mới lắc đầu bất mãn nói: “Thật bất lịch sự, cấp thấp
chính là cấp thấp, nếu như không phải nể tình mọi người đều là đồng bào, sớm đã khiến ngươi tan thành mây khói.” Nói như thế rồi soạt một cái
biến mất.
Đường Hổ đi ra ngoài cổng, cũng nghiến răng nghiến lợi
lầm bầm: “Đồ đáng chết, lại giáp bắt ta gọi ngươi là đại nhân, đẳng cấp
cao thì giỏi lắm sao? Còn không phải bị nhốt trong máy tính không ra
được, nói ra còn không bằng ta! Hừ, sớm muộn gì ta cũng sẽ cho ngươi
biết tay!” Nói đến đây rồi tức giận rời đi.
York ở trong thần
điện xảy ra chuyện gì không ai biết, những người thanh niên kia chỉ nhìn thấy lão đại của mình sau khi từ trong điện đi ra, sắc mặt lạnh lùng.
Vốn cho rằng hắn sẽ bị thần trách mắng, nhưng không ngờ rằng ngày hôm sau
đã trực tiếp thăng từ cửu phẩm lên tướng quân lục phẩm, bổ nhiệm chức
dưới trướng chinh tây nguyên soái chinh chiến phía tây.
Nhưng lão đại của mình dường như rất không hài lòng với chức vụ này, cả ngày chạy đến cầu hoàng đế điều chức đến dưới trướng chinh nam nguyên soái.
Những thanh niên này đều là người thông minh, đương nhiên biết được vị trí
của Đại Đường, nhìn thấy lão đại của mình chỉ là chạy đi gây rối với
Đường Long, hơn nữa còn thất bại vẫn có được phần thưởng như thế, bất
giác tranh nhau chạy đi đến chỗ chinh nam tướng quân yêu cầu nhiệm vụ,
đáng tiếc không người nào được như ý muốn.
Đường Long trở về hành tinh thủ đô Đại Đường, phát hiện phồn hoa ngày xưa vẫn như thế, nhưng
có gì đó kỳ lạ, vì cả hành tinh thủ đô nơi nào cũng là công trình kiến
trúc, vô số công nhân dưới sự chỉ huy của đốc công, phân bố khắp hành
tinh giống như kiến vậy.
Mà càng kỳ lạ hơn là những quan viên kia của mình mặc dù binh thường bọn họ rất cung kính, nhưng lần này cũng
quả thật là cung kính quá mức rồi?
Hơn nữa ánh mắt của họ kỳ lạ sao ấy? Trong cung kính còn có gì đó vui vẻ?
Cho dù thôn tính được Đế quốc Hổ Kình và Đế quốc Ngân Ưng cũng không cần như thế chứ? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?
Đường Long trong lòng đầy nghi ngờ sau khi giao những chiến hạm Hắc Minh kia
cho bộ nghiên cứu khoa học kỹ thuật, lập tức dẫn theo hộ vệ bên cạnh
mình, khí thế đi về nhà mình.
Hắn tin những chuyện kỳ lạ này, mèo đen nhỏ, Đường Tinh, Tinh Linh chắc chắn biết.
Lúc Đường Long trở về nhà, vừa vào cửa đã sững sờ, đây còn là nhà mình sao?
Vải vóc khắp nơi, máy may khắp phòng, những bộ trang phục chưa may xong
treo đầy tường, còn có một đám nhà thiết kế đang đối diện với người mẫu
và những giấy thiết kế ảo chiếm cứ một góc.
Lẽ nào Đường Tinh và Tinh Linh đột nhiên nhiệt huyết sục sôi, chuẩn bị học thiếu nữ cổ đại chế tạo những đồ chơi của nữ?
Ngoài giải thích này, thật không có cách nào khiến người ta tin rằng nhà của
đường đường thống soái tối cao, lại biến thành phòng may đồ giống như
buôn bán rất tốt vậy!
“Chủ công, bọn người Đường Tinh tiểu thư
đang ở đó.” Phượng Sương nhìn thấy dáng vẻ Đường Long nhìn quanh tìm
người, bất giác chỉ vào góc những nhà thiết kế bên kia nói.
Đường Long đưa mắt nhìn, quả nhiên, Đường Tinh và Tinh Linh mỗi người đang
kéo một nhà thiết kế đang thảo luận gì đó, còn mèo đen nhỏ thì ở một bên gây loạn, ngồi trên đống thiết kế, đối với những giấy thiết kế ảo lật
qua lật lại dường như đang lựa chọn gì đó.
Nhóm người của Đường Long đi về phía này, kinh động tất cả mọi người đều nhìn về phía Đường Long.
Những nhà thiết kế và những trợ lý người Đại Đường, lập tức khom ngườ ciung kính nói: “Tham kiến thống soái tối cao.”
Nghe thấy những từ ngữ rất khó nghe này, mèo đen nhỏ đang nhảy qua liền rùng cả mình.
Nó đắc ý nghĩ: “Ta vẫn là lợi hại, đại ca sau khi đăng cơ sẽ có thể được
gọi là bệ hạ, những tên này cũng sẽ không gọi thống soái tối cao gì đó
nữa.”
Những nhà thiết kế đến từ nước ngoài, lập tức hiểu được
chàng trai trẻ này chính là thống soái tối cao của Đại Đườgn, bất giác
vừa cúi người chào, vừa len lén quan sát đánh giá chàng trai trẻ uy danh hiển hách này.
“Hai chị, các người đang làm gì vậy?” Đường Long sau khi ôm mèo đen nhỏ, hỏi Đường Tinh và Tinh Linh đang đi tới.
“Ha ha, chúng ta đang làm quân áo cho cậu, nào tới đây, xem xem những bộ này có thích hợp không.”
Đường Tinh không nói nhiều liền kéo Đường Long đến, lấy một bộ đồ ướm thử lên người hắn, còn Tinh Linh thì cười khà khà lấy một bộ khác để chuẩn bị
thay thế.
Hôm nay Đường Long mệt đến nỗi trự tiếp kêu lên mẹ ơi,
thử mấy trăm bộ đồ, làm người mẫu càng bị những nhà thiết kế kia sờ tới
sờ lui.
Bị nhà thiết kế nữ sờ thì không có gì, nhưng đa số những
nhà thiết kế nổi tiếng đều là nam, hơn nữa bọn họ đều là những người đàn ông có gì đó là lạ, Đường Long bị bọn họ sờ đến nỗi nổi cả da gà.
Vốn dĩ Đường Long không cần bị sờ mó, vì chụp hình ảnh lập thể là có thể
dùng máy tính để thiết kế trang phục, nhưng đúng lúc, Đường Tinh và Tinh Linh muốn nhân cơ hội này học lén, vì thế người mẫu dạy học nhập môn
này chính là muốn để Đường Long đảm nhận.
Khó khăn lắm mời chờ được đến trời tối, lúc mọi người đều chạy đi ăn, Đường Long mới xem là được giải thoát.
Hắn dựa vào đống vải, mệt mỏi nói với Tinh Linh đang từ nhà bếp bưng đồ ăn
ra hỏi: “Em hỏi nè chị, các chị hôm nay làm gì vậy? Cho dù muốn may đồ
cho em cũng không cần phải làm lớn như thế chứ?”
“Hi hi, em cảm thất những bộ đồ đó có đẹp không?” Tinh Linh né tránh không trả lời chuyển đề tài hỏi.
“Đẹp, rất có khí phách, nhưng những thứ này dường như toàn bộ đều là quân phục sao?” Đường Long có chút nghi ngờ hỏi.
Mặc dù những bồ đồ kia làm rất tinh tế, nhưng người sáng mắt nhìn thì biết
là quân phục, nhưng nếu như đã là may đồ cho mình, cũng không cần phải
toàn bộ đều là quân phục? Lẽ nào mình cả đời này đều mặc quân phục sao?
“Hi hi, em thích là được rồi, những thứ kia đều là quân phục hoàng đế mặc.” Tinh Linh nói đến đây, liền chạy trở lại phòng bếp.
“Ờ, quân phục của hoàng đế mặc, ừ, quả thực không kém lắm so với bộ đồ Đạt
Luân Tư mặc.” Đường Long nói đến đây, hỏi mèo đen nhỏ ở bên cạnh, vì
nghe thấy sự chần chừ của Đường Long mà hai mắt trợn trắng: “Đúng rồi
mèo đen nhỏ, ngươi biết hành tinh thủ đô của chug nta đang xây công
trình gì vậy? Lại cần nhiều nhân lực đến thế, ta xem tháo dỡ cả hành
tinh thủ đô này xây lại cũng được nữa là.”
“Mèo đen nhỏ vừa liếm mặt, vừa nói tỉnh bơ: “Xây dựng lại cả hành tinh thủ đô thôi à!”
“Ờ, thì ra là như thế …” Đường Long gật đầu, nhưng nhanh nhanh chóng nhảy
cẫng lên: “Cái gì? Xây dựng lại cả hành tinh thủ đô? Kế hoạch lớn như
thế sao ta không biết? Bây giờ tiền nhiều đến nỗi phát sốt rồi phải
không? Lại vừa mới xây được vài năm đã xây lại?!” Nói đến câu sau, Đường Long rất bất mãn.
“Cái gì mà tiền nhiều hay ít, cho dù thâm hụt
cũng phải xây dựng quy hoạch lại hành tinh thủ đô, nếu không bạn bè nước ngoài đến Đại Đường của chúng ta, phát hiện lại không có hoàng cung,
vậy thì Đại Đường còn mặt mũi nào mà gặp người ta nữa chứ?” Đường Tinh
đã xào đồ ăn xong, đi ra cùng Tinh Linh lên tiếng nói.
“Chuyện
này với mặt mũi có quan hệ gì? Ừ, Hoàng cung? Chị là nói sắp xây hoàng
cung ở hành tinh thủ đô? Ai ở?” Đường Long có chút ngẩn người hỏi.
“Ngu ngốc, đương nhiên là cậu và chúng tôi rồi.” Đường Tinh không khách sáo gõ vào đầu Đường Long
“Em à?! A! Ý của các chị là muốn em đăng cơ làm hoàng đế?” Đường Long lúc này mới có phản ứng, ngây ngốc nhìn mọi người.
Bọn người mèo đen nhỏ gật đầu chắc chắn nói: “Không sai!”
“Không phải chứ? Sao bản thân em lại không biết mình sắp làm hoàng đế?” Đườgn Long vẻ mặt ngạc nhiên hỏi.
Mèo đen nhỏ bĩu môi khinh thường, vừa nhảy lên bàn ăn vừa nói: “Đại ca, anh đừng giả bộ nữa, đừng nói là anh không muốn làm hoàng đế. Còn nữa, đây
là quyết định của tất cả thuộc hạ của anh, anh cho dù không muốn làm
cũng phải làm, ý kiến của anh căn bản không nằm trong phạm vi suy xét.”
Đường Long vừa đi đến bàn ăn, vừa vứt lại câu: “Huh u, không có thiên lý mà,
ngay đến cả ý kiến của đương sự như ta cũng tước bỏ, thật là độc tài!”
Kỳ thực Đường Long không để ý đến mình có làm hoàng đế hay không, chỉ là
nếu như tổ chức nghi lễ vướng tay vướng chân nào đó, vậy thì cũng không
phải là hắn muốn.
Cuộc sống độc tài nhiều năm, đã khiến hắn quen
với cảm giác ra lệnh, nếu như kiếm một người ở trên đầu mình chỉ chỉ trỏ trỏ, hắn bây giờ e rằng sẽ lập tức làm phản.
“Được rồi, đừng ồn nữa, mau ăn cơm đi, đợi lát nữa còn phải giúp ta thử đồ nữa.” Đường Tinh nói.
Còn Tinh Linh cũng nói: “Đúng vậy, ta có một bộ mới thiết kế, còn cần cậu làm người mẫu.”
Bọn họ không hỏi bạn họ Lam Mộng Vân của Đường Long đi đâu rồi, bọn họ
không thích ép buộc Đường Long ở phương diện này, giống như lần trước
chỉ là không ưa, không truy hỏi chuyện của Lam Mộng Vân.
Còn bây giờ bọn họ chỉ là muốn mượn cớ thử trang phục kéo Đường Long ở nhà, bọn họ không muốn hắn buổi tối còn chạy ra ngoài.
Nghe thấy lời này, Đường Long đành gật đầu đồng ý, bắt đầu nổi giận với món
ăn để trút hết tức giận của mình. Đường Tinh sau khi trải qua sự thất
bại liên tiếp, kỹ năng nấu ăn cuối cùng đã được nâng lên, có thể khiến
người như Đường Long ăn ngon.
Đường Long tối nay lần nữa cực khổ làm móc quần áo, hắn căn bản không hiểu ý đồ chính của Đường Tinh và Tinh Linh.
Mãi cho đến khi Phượng Sương và Phượng Băng lén nói với Đường Tinh và Tinh
Linh, Lam Mộng Vân kia vừa về đến hành tinh thủ đô liền từ biệt Đường
Long, đồng thời đáp phi thuyền ra nước ngoài, Đường Tinh và Tinh Linh
lúc này mới vui vẻ tha cho Đường Long.
Lúc Đường Long cuối cùng
có thể nghỉ ngơi, cửa lớng hoàng cung Đế quốc Ám Dạ xa xôi, một chiếc xe bay chạy tốc độ cao bay đến dừng lại.
Nó không thể không dừng,
vì luật pháp quy định ngoài hoàng đế, bất kỳ người nào, bao gồm cả thái
tử chỉ cần tự ý xông vào cung toàn bộ giết không tha, không thấy cửa
hoàng cung trên dưới đếu bố trí thị vệ bắn chuẩn bị bắn bất cứ lúc nào
sao?
Lúc nhìn thấy người trong xe bước xuống, thủ lĩnh thị vệ
chạy đến trước vài bước kính chào nói: “Xin lỗi Trung thừa tướng, chức
trách trên người.” Nói rồi cầm máy quét quét khắp người Trung thừa
tướng.
Trung thừa tướng đương nhiên biết đây là thủ tục kiểm tra
bắt buộc, cho nên mỉm cười gật đầu nói: “Không sao, đây là chức trách
của cậu.”
Thủ lĩnh thị vệ kiểm tra xong, chứng thực người trước
mặt chính là Trung thừa tướng hơn nữa không mang theo đồ cấm, liền vẫy
tay ra hiệu cho thuộc hạ bảo bọn họ trở về vị trí.
Sau đó cung kính nói với Trung thừa tướng: “Trung thừa tướng, mời đi bên này, bệ hạ chờ ngài ở điện Ngọa Long!”
Trung thừa tướng cũng không nhiều lời, dưới sự hướng dẫn của thủ lĩnh thị vệ, đi vào chiếc xe chuyên dùng để đi lại trong hoàng cung.
Nhìn thấy người trong xe chờ mình, là một thái giám nội đình mình quen thuộc.
Trung thừa tướng vừa đưa một món đồ chơi cổ, vừa nhỏ giọng nói: “Không biết bệ hạ tối như thế còn tìm hạ quan, là vì….”
Thái giám nội đình kia là một người biết nhận hàng, vừa nhìn món đồ chơi cổ
kia liền biết được giá tiền, bât giác vẻ mặt tươi cười nói: “Thừa tướng
đại nhân, bệ hạ là đột nhiên có cách nghĩ muốn cùng thương nghị với thừa tướng, mới tối như thế còn triệu ngài vào cung, ngài thật không hổ là
tín thần đệ nhất của bệ hạ!”
Nghe thấy lời này, Trung thừa tướng lập tức yên tâm, vừa khiêm tốn vừa bắt đầu nói chuyện phiếm với thái giám nội đình.
Trên sắc mặt của ông ấy mặc dù không nhìn ra được gì, nhưng trong lòng ông
ấy thì vô cùng chán ghét cái tên hoạn quan bị khiếm khuyết này.
Hắn không hiểu hoàng cung Đế quốc Ám Dạ tại sao phải sử dụng thái giám, nếu như sợ đàn ông làm ô uế hậu cung, thì toàn bộ đều sử dụng nữ tì cho
rồi.
Nếu như chê con gái sức lực không đủ, có thể sử dụng người
trung tính nhân bản vô tính, tại sao phải sử dụng những tên thái giám
tham tiền đáng ghét này?
Đương nhiên, những chuyện này Trung thừa tướng sẽ không nói với hoàng đế, nên biết chế độ thái giám này tồn tại
từ khi Đế quốc Ám Dạ bắt đầu lập nước, mình không muốn vác trên mình tội danh thay đổi tông pháp hoàng thất.
Điện Ngọa Long của hoàng đế Ám Dạ, nói là cung điện để ngủ, nhưng chức năng khong chỉ là dùng để ngủ.
Nên biết cả điện Ngọa Long rộng hàng chục ngàn mét vuông, cho nên hoàng đế
Ám Dạ tiếp kiến Trung thừa tướng, là tại phòng họp nhỏ của điện Ngọa
Long.
Đi đến lối ra vào của phòng họp, Trung thừa tướng lại bị
cấm vệ bên cạnh hoàng đế mặc giáp nữ màu đỏ kiểm tra khắp lượt lần nữa,
đối với Trung thừa tướng này không dám có bất cứ hứng thú gì.
Nói đến người mà hoàng đế Ám Dạ yên tâm nhất, những cô gái võ nghệ cao
cường này tuyệt đối ở trên Trung thừa tướng này, không thấy thái giám
kia cũng bày ra vẻ mặt nịnh bợ trước mặt những cô gái này sao?
Trung thừa tướng khó khăn lắm mới đi vào phòng họp ở điện Ngọa Long, sau khi
lễ nghĩa quân thần với hoàng đế Ám Dạ một phen, cuối cùng bắt đầu bàn
đến chính sự.
Nhưng câu đầu tiên mà hoàng đế Ám Dạ nói, đã khiến cho Trung thừa tướng đứng ngây ra đó.
Câu nói này là: “Trầm muốn khanh đi phân hóa thủ lĩnh của 4 bang phái lớn!”
Trung thừa tướng khó khăn lắm mới tỉnh lại, nuốt nước miếng cẩn thận nói: “Bệ hạ, bọn họ đều là người máy đó.” Trung thừa tướng đương nhiên hiểu ý
của hoàng đế Ám Dạ, là muốn 4 đại môn phái người nào người nấy độc lập,
không nghe theo lệnh của Đường Long nữa, nhưng đây là chuyện có thể sao?
Những người máy này đều có chương trình trung thành, nếu như không phải như
thế, Đường Long sẽ không phái bọn họ đi chấp hành nhiệm vụ như thế. Nên
biết, một người sau khi giành được chức tổng thống nước Vũ Lai lớn nhất
vũ trụ, nhưng vẫn phải nghe theo lệnh của quân chủ nước nhỏ xa xôi, cho
dù người này là kẻ ngốc, cũng sẽ sản sinh ra dị tâm.
“Ha ha,
ngươi và ta giống nhau đều là bóng tối dưới ánh đèn!” Hoàng đế Ám Dạ đắc ý cười nói, nhìn dáng vẻ vẫn còn nghi ngờ của Trung thừa tướng, bất
giác giải thích: “Chúng ta đều cho rằng người máy sẽ không phản bội, cho nên căn bản không nghĩ đến việc phân hóa bọn họ.”
“Nhưng lúc
nãy, ta nhớ lại biểu hiện của bọn họ lúc tụ tập cùng bọn họ lần đó,
ngươi cũng đã nghe ta kể lại, ta cho rằng ngôn hành cử chỉ của bọn họ
còn là người máy sao?”
Trung thừa tướng hiểu ra, bất giác nói:
“Lúc đầu bệ hạ nói những người máy như bọn họ biến thành người sinh hóa, cần phải ăn thức ăn và bài tiết, hơn nữa còn tranh giành ganh tị lẫn
nhau.
“Như thế xem ra, 4 thủ lãnh bang phái lớn này hoàn toàn có
dáng vẻ của con người! Từ điểm này có thể đoán chắc, bọn họ là người máy trí năng tiến hóa đến độ có trí tuệ của con người.
“Người máy có trí tuệ của con người, quả thực có thể coi là con người để đối đãi,
cộng thêm bọn họ lúc leo lên vị trí cao, học được những thứ mưu lợi
quyền lực như tranh quyền đoạt lợi, âm mưu hãm hại, có thể tin rằng bọn
họ đã giống con người, chắc chắn sâu thẳm trong lòng không muốn ở dưới
con người! Bệ hạ, thần nguyện ý đi phân hóa bọn họ!” Nói đến câu sau,
Trung thừa tướng vẻ mặt hân hoan.
“Ha ha, không sai, người có
năng lực, có địa vị, không cam tâm khuất phục dưới con người, những
người máy có trí tuệ con người cũng giống như thế! Đương nhiên, lúc ban
đầu, hãy để bọn họ lĩnh hội được cảm giác hô phong hoán vũ, không thể
thúc giục bọn họ lập tức độc lập.
“Vì chúng ta còn cần hiệp ước
đồng minh của bọn họ để tiến hành mở rộng thế lực, đợi sau khi thế lực
của chúng ta mở rộng đến một trình độ nhất định, mới có thể bắt đầu
chính thức phân hóa bọn họ!
“Chỉ cần bọn họ phản bội từ bỏ Đường
Long, sau đó tàn sát lẫn nhau, đến lúc đó vũ trụ này còn ai có thể là
đối thủ của ta được nữa?!” Hoàng đế Ám Dạ khí thế bừng bừng nói lớn.
Nghe thấy câu đầu kia của hoàng đế Ám Dạ, Trung thừa tướng lập tức đổ mồ hôi hột.
Ông ta mặc dù hiểu câu nói này của hoàng đế Ám Dạ là ám chỉ mình, vô ý thức nói ra, nhưng chình vì hoàng đế Ám Dạ vô ý thức nói ra mới đáng sợ!
Câu nói này chứng minh, hoàng đế Ám Dạ không yên tâm về tất cả những người
vừa có địa vị vừa có năng lực trong Đế quốc, nói không chừng vợ kết tóc
của mình chính là mật thám!
Xem ra sau này làm việc, phải lấp liếm không tham công biểu hiện trung thành mới được, nếu không sống không được lâu.
Nghĩ xong những thứ này, Trung thừa tướng bất luận lưng mình đã đổ đầy mồ
hôi, vẻ mặt nịnh bợ nịnh hót hoàng đế Ám Dạ lại có thể hùng tài đại lược như thế, dưới sự lãnh đạo của hoàng đế Ám Dạ, nhất thống vũ trụ cũng là chuyện không xa.
Lần đầu tiên nghe thấy Trung thừa tướng này
nịnh hót mình, hoàng đế Ám Dạ bất giác tâm tình tốt lên, đắc ý tứ yến
cho Trung thừa tướng, cuối cùng Trung thừa tướng bị chuốc say được đưa
về phủ.
Ngày hôm sau, tin tức Trung thừa tướng được hoàng đế Ám
Dạ tin tưởng truyền khắp nước, nên biết không có đại thần nào được hoàng đế nửa đêm lôi vào cung uống rượu!
Trung thừa tướng biết được những chuyện này, càng cẩn thận không dám đắc tội với các đồng liêu.
Nhưng người đang chấp hành nhiệm vụ như ông ấy, vẫn không thể tránh khỏi đắc
tội với một số đại thần mang quà đến chúc mừng, nhưng lại bị đóng cửa từ chối.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT