Dịch: ABBY

Nguồn: Tàng Thư Viện

Liễu Bân mặc dù rất vui khi nhìn thấy những nước này đánh nhau sống chết, nhưng mình thân là tổng chỉ huy liên minh, gặp phải chuyện này nếu như không đứng ra giải quyết, mình sẽ bị người khác treo lên một tấm hoành phi ghi rõ “lòng dạ hiểm độc”. Liễu Bân bất đắc dĩ đành đứng lên trước ngăn cản tranh chấp nội bộ, đồng thời mời tất cả các sĩ quan chỉ huy đến thương thảo giải quyết vấn đề. Lúc Liễu Bân nghe thấy những sĩ quan chỉ huy kia cãi nhau không ngừng, thiếu tướng bồ đội tiên phong của Đế quốc Thiết Lặc kia, đã thuận buồm xuôi gió tiến vào tinh vực Trung Châu của Đại Đường. Cả đoạn đường ca khúc khải hoàn thẳng tiến khiến cho anh ta cũng bắt đầu cảm thấy có gì đó không đúng, bởi vì cả đoạn đường mình không gặp bất cứ chiến hạm nào của địch.

Thiếu tướng vẫn còn đang suy nghĩ tại sao chiến hạm địch không xuất hiện, đột nhiên bị âm thanh cảnh báo vang lên làm giật cả mình: “Địch tập kích! Địch tập kích! Khởi động màng bảo vệ!”

Thiếu tướng ngẩng đầu nhìn lên màn hình, phát hiện trên màn hình ngoài tia sáng chói ra thì không nhìn thấy gì, máy tính phát ra âm thanh “Màng bảo vệ bị hủy”, khiến cho anh ta bất giác kêu lên một tiếng thê lương: “Không …” thì cả chiến hạm đã biến thành bụi vũ trụ.

Lúc chiến hạm của thiếu tướng phát nổ, 200 chiếc chiến hạm bên cạnh chiến hạm của anh ta, cũng bị chùm laser tiêu diệt một cách dễ dàng. Ngoài phạm vi quét của radar của những chiến hạ này, một đội 200 chiếc chiến hạm bạch kình, lặng lẽ biến mất.

Trong khoang lính chiến đấu trên chiến hạm bạch kình, người vượn tóc đỏ kia nhìn thấy trên màn hình hiển thị hàng trăm chiếc chiến hạm loại nhỏ kia dễ dàng bị tiêu diệt, bất giác quay người cười nói với A6 và Trần Binh bên cạnh: “Liên minh phản Đường thật vô dụng, lại phái những chiếc chiến hạm loại nhỏ làm tiên phong, ngay cả một chủ pháo của chúng ta cũng đỡ không nổi, nếu như tất cả các chiến hạm của liên minh phản Đường đều như thế không chịu nổi 1 phát, chúng ta chẳng phải là có thể trực tiếp tiêu diệt bọn chúng, cần gì ẩn núp như thế?”

Trần Binh đang kiểm tra vũ khí của mình xì một tiếng nói: “Làm ơn đi lão vượn, không nên nhìn thấy tiêu diệt được vài trăm chiếc chiến hạm loại nhỏ thì đã đắc ý đến thế, lẽ nào ngươi không nhìn thấy báo cáo sao? Địch quân xâm lược lần này là 220 ngàn chiếc chiến hạm đó, hơn nữa đa số chiến hạm đều là chiến hạm X giống như chiến hạm chủ lực của mình.”

“Hừ, 220 ngàn chiến hạm X thì sao chứ? Đại Đường chúng ta là đánh đâu thắng đó!” Người vượn tóc đỏ giơ cao cái rìu chiến nói lớn. Nói xong lại quay sang hỏi A6 và Trần Binh: “ Các người nói có đúng không?”

“Đó là đương nhiên.” Trần Binh và A6 không ngẩng đầu, đáp một cách đương nhiên, tiếp tục chăm chú chỉnh lý trang bị của mình. Khiến cho người vượn tóc đỏ cũng đành chỉnh lý trang bị một cách vô vị. Những lính chiến đấu xung quanh đều nhỏ giọng nói chuyện với nhau, bất luận là tân binh hay lính cũ đều không lộ vẻ sợ hãi, bọn họ biết mình là thành viên cấm vệ quân được chọn ra từ hàng chục ngàn người, cuộc chiến nhỏ này không có gì đáng sợ cả.

Liễu Bân cuối cùng từ trong lời nói tung tung của các sĩ quan chỉ huy biết được, nguyên nhân dẫn đến tranh chấp nội bộ này là do nước Thiết Lặc chiếm quá nhiều hành tinh, khiến cho bọn họ phân chia không đều mà dẫn đến tranh chấp. Mãi cho đến lúc này Liễu Bân mới phát hiện thiếu tướng tiên phong dường như đã nuốt hết cả hành tinh của Đại Đường, bất giác vừa thầm mắng cái tên không phục tùng mệnh lệnh kia, vừa biểu thị với các vị sĩ quan chỉ huy là sẽ có một câu trả lời khiến mọi người hài lòng.

“Sao? Vẫn không liên lạc được với cái tên đó sao?” Liễu Bân nghe thấy thuộc hạ không thể liên lạc được với thiếu tướng, bất giác chau mày hỏi, lẽ nào cái tên đó nhát gan không dám nhận liên lạc của bộ chỉ huy?

“Thưa sếp, máy tính hiện thị liên lạc với đối phương ở vào trạng thái hư hỏng.” Phó quan của Liễu Bân nói.

“Hư hỏng?” Liễu Bân giật mình, sau đó lộ ra vẻ kinh ngạc nói: “Vị trí liên lạc cuối cùng của bọn họ là ở đâu?” Bình thường nói liên lạc hư hỏng, hoặc là máy móc hư hỏng, hoặc là chiến hạm bị tiêu diệt, cho nên Liễu Bân nghe thấy liên lạc gặp trở ngại lập tức đoán thiếu tướng đó đã gặp bất trắc.

Lính radar lập tức báo cáo vị trí, Liễu Bân vừa nhìn, thở dài nói: “Lại chạy đến hành tinh Trung Châu đại bản doanh của địch, hài …” Chính vào lúc này, vài vị sĩ quan chỉ huy đột nhiên xuất hiện trên màn hình, bọn họ nói với vẻ mặt hốt hoảng: “Tổng chỉ huy, bồ đội chúng tôi bị địch tập kích, xin lập tức tăng viện!”

“Được!” Liễu Bân không những không có vẻ mặt ngạc nhiên, ngược lại hưng phấn đứng lên, anh ta không để ý đến vẻ mặt ngây người của cá vị sĩ quan chỉ huy kia, tự mình ra lệnh: “Hãy đánh dấu địa điểm bị tập kích cho ta!” Mệnh lệnh này vừa ra, trên màn hình xuất hiện vài điểm bị tập kích, lúc này những sĩ quan khác nhận được tin cũng xuất hiện trên màn hình.

Một người có vẻ hiếu chiến lập tức lên tiếng nói: “Cuối cùng cũng bắt được tông tích của bọn Đại Đường, tổng chỉ huy, hãy để chúng tôi đi đầu tiều diệt bọn chúng!”

Lúc rất nhiều sĩ quan tính cách giống vậy nhao lên tán đồng, một sĩ quan sắc mặt nghiêm túc nói: “Đợi một chút, trước khi khai chiến chúng ta trước tiên cần quyết định vấn đề sau cuộc chiến hành tinh Đại Đường thuộc về ai, nếu không trong chiến tranh vì tranh giành hành tinh mà gây trở ngại thì không tốt!”

“Đúng, đúng, nhất định phải tìm biện pháp giải quyết chuyện này mới được!” mấy chục sĩ quan không chiếm được hành tinh nào đồng thanh lên tiếng nói.

“Cái gì vậy, đương nhiên là ai chiếm được thì tính là của người đó, còn cách nào nữa chứ?” vài sĩ quan chiếm được vài hành tinh lập tức lên tiếng nói. Đương nhiên, bọn họ số người ít ỏi, âm thanh dường như có thể bỏ qua không tính.

Liễu Bân trong lòng sớm đã có kế hoạch, nhìn thấy mọi người đều không tìm cớ phiền phức do vị thiếu tướng kia gây ra mà tấn công mình, lập tức lên tiếng nói: “Tôi thấy hay là như thế này vậy, Đế quốc Đại Đường có 50 ngàn binh lực, chúng ta chia lãnh thổ Đại Đường thành 50 phần. Đương nhiên, Đại Đường chỉ có 42 hành tinh, 8 hành tinh khống thì dùng vật tư và chiến hạm bắt được trên 42 hành tinh để thay thế. Như thế chỉ cần ai có thể tiêu diệt hoặc bắt sống 1000 chiếc chiến hạm Đại Đường thì có thể có được 1 phần, có nghĩa là công lao ai lớn thì phần của người đó nhiều hơn. Mọi người thấy phân như thế như thế nào?”

Những sĩ quan chỉ huy kia nghe thấy lời này bất giác ngây ngươi, một sĩ quan hỏi: “ý của tổng chỉ huy có phải là nói hiện tại hành tinh chiếm được không thuộc về ai, muốn có được nhiều hành tinh thì phải xem anh tiêu diệt được bao nhiêu địch đúng không?” Hơn nữa 11 hành tinh quý quốc đã chiếm trước kia cũng tính vào trong đó?” Không biết hoàng đế quý quốc có đồng ý với kế hoạch này của ngài hay không?”

“Đúng vậy.” Liễu Bân gật đầu nói: “Bệ hạ nước tôi đã giao toàn quyền xử lý mọi chuyện trước sau của chiến dịch lần này cho tôi, hơn nữa kế hoạch này của tôi cũng đã thông báo cho bệ hạ, đồng thời có được sự đồng ý, cho nên các vị không cần lo lắng nước tôi sẽ nuốt lời.”

Tất cả cá sĩ quan chỉ huy đều không lên tiếng, đều xin chỉ thị của lãnh đạo nước mình. Không lâu sau, tất cả mọi người đều đồng ý với kế hoạch của Liễu Bân. Mặc dù có những nước chiếm được vài hành tinh không đồng ý, nhưng bọn họ không có tự đại đến bước có thể chống lại mấy chục nước, hơn nữa Đế quốc Thiết Lặc chiếm nhiều hành tinh nhất cũng làm như thế, mình ngoài tán đồng ra thì còn có thể làm gì được cơ chứ?”

Đã có phương án phân chia lợi ích, một số người vốn còn có chút sợ sệt với chiến đấu, ra sức tranh nhau xuất động chi viện bồ đội bị Đại Đường tập kích. Còn những sĩ quan hồi nãy xin Liễu Bân chi viện cho bồ đội của mình cũng đổi giọng, nói không cần làm phiền các đồng minh xuất động, dựa vào lực lượng của mình thì có thể tiêu diệt được địch. Nghe thấy lời này, những nước khác tranh nhau chỉ trích những tên này không lo đến đại cục, tự cao tự đại, quân đội Đại Đường há một vài nước có thể tiêu diệt được sao? Đương nhiên mọi người phải hành động tập thể mới được!

Nhìn thấy những sĩ quan chỉ huy vốn núp đằng sau không lên tiếng lại vì xuất chiến mà cãi nhau, Liễu Bân trong lòng cười thầm, nếu như bọn họ biết nguyên nhân mình công bằng như thế, e rằng sẽ lập tức tạo phản? Đợi đến khi tâm trạng của mọi người càng lúc càng tăng, Liễu Bân mới làm ra vẻ thân là tổng chỉ huy bắt đầu ra lệnh. Liễu Bân sau khi chỉ vào bản đồ tinh hệ ra lênh: “Quân đoàn 1 đến 10 lập tức đi đến khu vực này, 11 đến 20 lập tức đi đến khu vực này, những quân đoàn còn lại theo chiến hạm của tôi thẳng tiến! Các đội chú ý giữ liên lạc với bộ chỉ huy, bây giờ lập tức xuất phát!”

Mặc dù những sĩ quan chỉ huy có chút bất mãn có người phân chia công lao của mình, nhưng yêu cầu bọn họ thật sự đi tấn công quân đội Đại Đường, bọn họ cũng không dám, dù gì quân đội Đại Đường có đến 50 ngàn chiếc. Hiện nay chia làm 3 đội, mỗi đội 60 ngàn chiếc, gặp đại quân của Đại Đường, cho dù không thể đánh bại quân Đại Đường, ít nhất cũng có thể duy trì cho đến khi 2 đội khác chạy đến.

“Vâng!” Các sĩ quan chỉ huy sau khi tính toán ra được mất, lập tức bắt đầu chấp hành mệnh lệnh của Liễu Bân. Vì thế, chiến hạm vốn tụ tập lại vô số, bắt đầu chia ra làm 3 đội, ngoài giữ lại đội chiến hạm lớn nhất, hai đội khác bay đến toạn độ tín hiệu cầu cứu.

Tinh vực Loan Nguyệt liên minh phản Đường, điểm ngăn cản cảnh giới của 13 nước thuộc khu vực này sau khi đại quân rời khỏi liền ở vào trong trạng thái căng thẳng, bởi vì bây giờ cuộc chiến với Đại Đường đã bắt đầu, ai cũng không dám đảm bảo cứ điểm di động đáng ghét kia, sẽ từ bỏ cơ hội đánh chiến hạm liên minh mà chạy đến hậu phương liên minh gây rối.

Theo sự suy đoán của nhiều tham mưu liên minh, tỉ lệ cứ điểm di động Đại Đường đến phá hoại lớn hơn 90%, bởi vì chỉ đơn giản về binh lực mà nói Đại Đường hoàn toàn không phải là Đối thủ của liên minh, nhưng Đại Đường chỉ cần chống đỡ một khoảng thời gian, để cứ điểm di động đi phá hoại hậu phương lớn của liên minh, tấn công đường tiếp tế của quân liên minh, Đại Đường sẽ có cơ hội giành chiến thắng.

Có được kết qua suy đoán này, phần lớn các nước thuộc liên minh đều tăng cường tuần tra và sức lực hỏa pháo phòng không của hành tinh. Dù gì năng lực cứ điểm di động Đại Đường, tất cả các nước thuộc liên minh đều biết rõ. Đương nhiên, cũng có nước không cho là vậy, bọn họ cho rằng nước xui xẻo nhất chắc chắn là các nước thuộc tinh vực Loan Nguyệt, đặc biệt là Đế quốc Thiết Lặc, dù gì nơi đó cách Đại Đường rất gần, hơn nữa Đế quốc Thiết Lặc lại là minh chủ, cứ điểm di động của Đại Đường không tìm bọn họ thì tìm ai? Những nước có cách nghĩ này đều làm qua loa cho xong.

Lúc này, điểm cảnh giới ngăn cản của Đế quốc Thiết Lặc đột nhiên có một đoạn bị mất đi công dụng, lập tức vang lên âm thanh cảnh báo, lúc chiến hạm phái đi trinh sát kiểm tra báo cáo không có hiện tượng gì lạ, sớm đã đợi trong phòng chỉ huy, Đồ Nhĩ Đặc lạnh lùng thầm nói: “Cuối cùng cũng đã đến rồi!” liền lớn tiếng ra lệnh: “Kéo cảnh báo cấp đặc biệt! ra lệnh hỏa pháo các hành tinh lập tức giới bị! Còn nữa, các người, nhanh chóng tính toán ra phương vị cứ điểm Ngân giáp nhảy tới.

Nghe thấy mệnh lệnh của Đồ Nhĩ Đặc, mấy trăm tinh anh đối diện với máy tính trong phòng chỉ huy lập tức bắt đầu sử dụng các loại dữ liệu bắt đầu suy đoán. Đồ Nhĩ Đặc thì bắt đầu bắt tay sau lưng lo lắng đi qua đi lại.

Nhìn thấy Đồ Nhĩ Đặc không giữ được bình tĩnh như thế, quan binh xung quanh đều cho rằng là vì bệ hạ của mình sau khi bị cứ điểm Ngân giáp lăng nhục một phen trước mặt các đồng minh, thì đã quyết tâm phải tiêu diệt cứ điểm này. Lẽ nào không phải sao? Mấy tháng trước, hoàng đế bệ hạ ngoài huấn luyện quân đội thì đi xung quanh tìm người tìm cách giải quyết. Trong số nhân viên của các nước từng bị Đại Đường tiêu diệt chạy ra ngoài kia, bệ hạ biết được cứ điểm Ngân giáp lúc tiến hành bước nhảy hoàn toàn không phải là không phải là im hơi lặng tiếng, chỉ cần không gian bị cứ điểm Ngân giáp đi qua có tồn tại máy ngăn cản, vậy thì mát ngăn cản tuyệt đối sẽ vì do được chất lượng cực lớn của cứ điểm Ngân giáp mà báo hỏng.

Sau khi có được cách có thể biết được cứ điểm có phải là đã đến hay không, bệ hạ liền tìm một lượng lớn nhân tài tinh anh có thể sử dụng những dư liệu ghi chép của máy ngăn cản suy đoán ra điểm nhảy ra. Sau khi có được hai vũ khi có thể dò la biết được điểm nhảy ra của cứ điểm, bệ hạ bắt đầu toàn lực chuẩn bị dùng vũ khí sắc bén để tiêu diệt cứ điểm. Đương nhiên, đây là cách nghĩ của các quan binh, Đồ Nhĩ Đặc bây giờ có phải là đang lo lắng tiêu diệt cứ điểm Ngân giáp hay không, chỉ có mình Đồ Nhĩ Đặc mới biết được.

Dừng bước nhìn những điểm đỏ nhỏ phân bố khắp bản đồ trên màn hình, lại nhìn thần sắc quan binh xung quanh, Đồ Nhĩ Đặc bất giác cười lớn với vẻ tất cả được nắm chắc nói: “Ha ha! Cứ điểm Đại Đường chết tiệt, lần này bất luận ngươi xuất hiện ở đâu, chỉ cần ngươi dám xuất hiện, cái chờ đợi ngươi chính là diệt vong!” Nghe thấy bệ hạ của mình nói như thế, sĩ khí quan binh ở đó đều được nâng lên, dù gì cứ điểm ngân giáp diễu võ dương oai một phen ở Đế quốc Thiết Lặc, trong lòng mọi người đều có ám ảnh.

Đồ Nhĩ Đặc nói là nói như thế, nhưng trong lòng ông ta vẫn cầu mong cứ điểm không nên xuất hiện trên lãnh thổ của mình, mà xuất hiện ở nơi khác. Bây giờ thiết bị trong lãnh địa của mình đều là vì đuổi cứ điểm Ngân giáp đi, chứ không phải là tiêu diệt nó. Nguyên nhân tại sao lại làm như thế, ngoài ông ta và vị trọng thần Liễu Bân này ra thì hoàn toàn không có ai biết được.

Đồ Nhĩ Đặc chờ đợi lâu, không những mấy trăm tinh anh kia vẫn chưa tính toán xong, những điểm giám sát bố trí khắp nơi cũng vẫn không có báo cáo gì. Đồ Nhĩ Đặc chau mày lầm bầm: “Chuyện gì thế? Sao lâu thế mà cứ điểm Ngân giáp không xuất hiện?” Tâm tình Đồ Nhĩ Đặc lúc này có thể nói là rất bất an, bởi vì cho dù muốn đuổi cứ điểm Ngân giáp đi, mình cũng sẽ bị tổn thất nghiêm trọng, đây là điều mà mình không muốn nhìn thấy.

Chính vào lúc Đồ Nhĩ Đặc lo lắng không thôi, tại không gian nào đó ở tinh vực Mãn Đốn bên cạnh tinh vực Loan Nguyệt xuất hiện sự gấp khúc không gian cực lớn, sau khi gấp khúc kết thúc, một quả cầu kim loại màu bạc hiện ra trước mắt mọi người.

Sĩ quan chỉ huy bồ đội phòng không trên hành tinh gần đó sắc mặt tái mét hốt hoảng nói: “Trời ơi! Tại sao nó lại xuất hiện ở đây cơ chứ? Nhanh! Nhanh báo cáo với bệ hạ!” Nghe những lời nói của anh ta liền biết được anh ta là những người cho rằng cứ điểm Đại Đường sẽ đi đến nước Thiết Lặc.

Bệ hạ nhận được tin này lập tức hốt hoảng hét: “Nhanh! Kéo chuông báo động phòng không! Nhanh đi thông báo cho minh chủ, yêu cầu chi viện!”

Vì thế nước này lập tức rơi vào hỗn loạn, quý tộc cao quanh tranh nhau núp trong căn cứ dưới đất, những dân chúng kia thì đổ đồn về hầm trú ẩn gần nhất, nhưng đáng tiếc cảnh sát và bồ đội mặt đất của bọn họ không có trách nhiệm, cho nên xuất hiện cảnh chen chúc không ai nhường nhau. Thậm chí đối diện với hình ảnh cứ điểm chầm chậm tiến đến gần, hành tinh đó xuất hiện tình hình dẫm đạp nhau đến chết người.

Khác với hình ảnh hoảng loạn sợ hãi ở hành tinh này, Đường Long trong cứ điểm Ngân giáp thì một tay bưng lu nước ép, một tay cầm đùi gà, một chân đạp lên ghế, một chân để ở đài điều khiển. Hắn đắc ý cắn một miếng, sau đó vẫy tay vừa nhai vừa ra lệnh: “Tiến đến gần, tại điểm gần lực hấp dẫn di chuyển qua lại!”

điểm gần lực hấp dẫn mà Đường Long nói là chỉ khoảng cách có thể dẫn đến sóng thần hành tinh, thể tích của cứ điểm ngân giáp, mặc dù không giống những vệ tinh thiên thạch hành tinh lớn gây ra sóng thần cực lớn, nhưng tạo ra những cơn sóng thần nhỏ thì có thể.

Lúc cứ điểm Ngân giáp di chuyển qua lại, mặt biển của hành tinh đó bắt đầu nổi sóng, mặc dù đối với cả hành tinh mà nói như thế không là gì cả, nhưng đối với những thành phố bở biển trên hành tinh lại là một tai nạn cực lớn.

Bồ đội phòng không của hành tinh này ra sức giữ vững cương vị, sau khi phát hiện cứ điểm Ngân giáp thì bắt đầu tấn công mãnh liệt. Nhưng đối diện với màng bảo vệ cường độ siêu mạnh của cứ điểm kia, hỏa pháo của bồ đội phòng không này hoàn toàn không có khả năng công phá màng bảo vệ, độ tổn hại của cứ điểm Ngân giáp ngay cả 1% khả năng tự hồi phục màng bảo vệ cũng không bị tổn hại, hoàn toàn không có tác dụng gì cả.

Nhìn những đóa pháo hoa do hỏa pháo phòng không của hành tinh đó tạo ra trên màn hình, Đường Long cười khà khà nói: “Đồ không tự lượng sức, nhắm bắn thiết bị quân sự của hành tinh, bắn!”

Mệnh lệnh của Đường Long vừa dứt, cứ điểm Ngân giáp lập tức để lộ ra mấy chục khẩu phó pháo, mấy chục chùm laser sáng chói nóng hổi bay đến những tọa đột thiết bị quân sự của hành tinh này hồi nãy đã quét được.

Dân chúng trên hành tinh đó hỗn loạn đang chuẩn bị chen vào hầm trú ẩn, phát giác độ sáng của mặt trời mạnh hơn lên nhiều, bất giác ngẩng đầu lên nhìn, vừa nhìn thấy bọn họ đều há hốc mồm ngây người ra đó, bởi vì bọn họ nhìn thấy mấy chục chùm laser đang nhào đến. Có người ngây người ra đó, có người hét lên, có người thì nhắm mắt chờ đợi cái chết.

Mấy chục đám mây hình nấm xinh đẹp bay lên trên hành tinh này, chính như thế pháo hoa không ngừng xuất hiện bên ngoài cứ điểm Ngân giáp cũng vì thế mà biến mất. Dân chúng trên hành tinh nghe được tiếng nổ vọng từ xa, bất giác hoảng sợ lo lắng nhìn xung quanh, phát hiện mình không phải là mục tiêu tấn công của địch, bất giác thở phào yên tâm, nhưng hành động chen lấn đi vào hầm trú ẩn thì càng ác liệt hơn.

“Hi hi, những thứ phiền phức cuối cùng đã biến mất, gửi thông báo cho bọn họ, sau đó thì rút lui.” Đường Long uống một ngụm nước ép ra lệnh nói.

“Vâng.” Phượng Băng lập tức truyền đi thông báo đã được chuẩn bị sẵn, tất cả mọi người trên hành tinh đó lúc này nghe được từ trong các loại thiết bị phát thanh: “Nhớ rõ cho ta, đây chính là bài học cho việc xâm lược Đại Đường, nếu như các ngươi không nhớ kỹ lời giáo huấn này, vậy thì lần sau sẽ tấn công không phân biệt!”

Dân chúng nghe thấy lời này đều ngây người, bởi vì bọn họ không biết Đại Đường là nước nào. Nhưng bọn họ cũng lập tức hiểu cuộc tấn công lần này là cuộc báo thù vì nước mình xâm lược một nước tên là Đại Đường. Nhìn thấy cứ điểm màu bạc trên không trung kia bắt đầu nhỏ dần, tâm tình hỗn loạn của dân chúng bắt đầu ổn định, đặc biệt là sau khi xóa bỏ cảnh báo phòng không, tâm tình của bọn họ cuối cùng cũng đã ổn định. Nhưng bọn họ nhanh chóng nhao lên mắng chửi hoàng đế của mình vì sao lại chọc giận nước cớ cứ điểm di động, đem tất cả oan hận đều đổ hết lên người hoàng đế. Đương nhiên, bọn họ chỉ dám mắng trong lòng mà thôi, ai cũng không dám mắng ra lời, dù gì hoàng đế là người có thể phán xử tử hình bất cứ lúc nào.

“Chủ công, có cần tiến hành bước nhảy không gian không?” Phượng Sương hỏi.

Đường Long lắc đầu: “Không cần, khoảng cách gần như vậy tiến hành bước nhảy không gian quả thật là lãng phí năng lượng, dùng tốc độ bình tường mà bay.” Đường Long vẫy tay ra lệnh: “Bay đến hành tinh gần nhất, ta muốn hủy toàn bộ thiết bị quân sự của những nước này! Hừ, đến lúc đó ta muốn xem bọn họ lấy gì mà nuôi 220 ngàn chiếc chiến hạm!”

“Vâng!” một tiếng vang lên, cứ điểm Ngân giáp vứt bỏ hành tinh bị đánh vài chục cái bạt tai, bay đến hành tinh hành chính gần đây nhất.

“Bệ hạ, thần đã suy đoán cứ điểm Ngân giáp sẽ xuất hiện ở tọa độ xxxx!” Một tinh anh mặt đầy mồ hôi gấp gáp chạy đến báo cáo với Đồ Nhĩ Đặc, anh ta nhìn thấy sau khi Đồ Nhĩ Đặc nhận được tin này sắc mặt xanh mét trở lại bình thường, cục đá trong lòng rơi xuống, mình cuối cùng cũng đã hoàn thành nhiệm vụ, sẽ không bị hoàng đế bệ hạ xử chết.

“Tọa độ xxxx? Đó không phải là tinh vực Mãn Đốn sao?” Đồ Nhĩ Đặc giận dữ bọn họ lâu như thế mới tính ra được kết quả, nếu như cứ điểm Ngân giáp nhảy đến lãnh địa của mình, đợi khi có kết quả, sớm đã bị cứ điểm Ngân giáp hủy đi vài hành tinh rồi. Nhưng Đồ Nhĩ Đặc vẫn biểu dương bọn họ, dù gì có kết quả vẫn còn tốt hơn là không có: “Được, các người làm tốt lắm!”

Đồ Nhĩ Đặc nói xong liền ra lệnh: “Người đâu, lập tức thông báo vị trí tọa độ cho các đồng minh tinh vực Mãn Đốn biết, đế bọn họ chuẩn bị!” Binh sĩ nghe thấy lời này đều cảm thấy tự hào vì phong phạm minh chủ bệ hạ của mình quan tâm đến đồng minh, nhưng không có ai để ý đến lúc Đồ Nghĩ Đặc nghe thấy vị trí xuất hiện của cứ điểm Ngân giáp, ánh mắt lóe lên một sự vui vẻ.

Thuộc hạ nhận được lệnh còn chưa kịp thực hiện, một thuộc hạ hoảng hốt báo cáo với Đồ Nhĩ Đặc: “Bệ hạ, đồng minh tinh vực Mãn Đốn phát ra thông báo cầu cứu, cứ điểm Ngân giáp đột nhiên xuất hiện ở chỗ bọn họ, đồng thời đã hủy thiết bị quân sự của một số hành tinh!”

“Cái gì?!” Đồ Nhĩ Đặc vừa nghe liền xông đến chỗ những tinh anh kia giận dữ hét: “Bọn đáng chết, bọn khốn kiếp các ngươi, cứ điểm Ngân giáp đã xuất hiện mới tính toán ra vị trí! Người đâu! Lôi xuống….” Lời này còn chưa nói xong, những tinh anh kia đã quỳ xuống đất hoảng hốt lo sợ, đau khổ rên khóc cầu xin tha mạng.

Nhìn thấy dáng vẻ của bọn họ, Đồ Nhĩ Đặc thở dài, vẫy tay cho những binh lính đang chờ đợi lui xuống. Mặc dù Đại Đường bây giờ không phải là kẻ địch chủ yếu của mình, nhưng bất luận nói như thế nào, sau này nhất định sẽ trở thành kẻ địch, đến lúc đó mình còn dựa vào bọn họ để tính toán ra tọa độ xuất hiện của cứ điểm Ngân giáp. Hơn nữa thời gian tính toán ra kết quả của bọn họ không kịp thời, nhưng ít nhất kết quả là đúng. Đợi sau khi bọn họ thành thục, tin rằng sẽ đoán ra trước thời điểm cứ điểm xuất hiện, mình cần có được tọa độ nhảy ra, cho nên những người này không thể giết được. Vì thế sau khi sự đe dọa và cổ vũ những tinh anh này, liền tha cho bọn họ.

Nhìn thấy những tinh anh này vô cùng cảm kích, chuyên tâm bắt đầu công việc, trong lòng Đồ Nhĩ Đặc cười lạnh, sau đó ra lệnh: “Truyền tin đến các đồng minh, để bọn họ chuẩn bị vệ tinh vũ trang để phục kích cứ điểm Ngân giáp!” Nhìn thấy thuộc hạ bắt đầu truyền tin, Đồ Nhĩ Đặc lặng lẽ nhìn bản đồ tinh hệ trên màn hình, khóe miệng ẩn hiện một nụ cười quỷ dị.

Lúc cứ điểm Ngân giáp vui vẻ đi giáo huấn các hành tinh, những lãnh đạo của tinh vực Mãn Đốn tranh nhau gọi điện liên lạc: “Alo, tôi đây có 250 vệ tinh vũ trang, chỗ các người có bao nhiêu?”

“Tôi có 200 chiếc.”

“Tôi có 350 chiếc.”

“Tôi có 400 chiếc.”

“Nhanh, nhanh tập kết những vệ tinh vũ trang này lại!”

“Nhưng chúng ta làm sao để tấn công cứ điểm Ngân giáp đó, tốc độ bay của nó quá nhanh, vệ tinh vũ trang đuổi không kịp!”

“Cứ điểm Ngân giáp tấn công thiết bị quân sự của chúng ta, chúng ta có thể lấy đó mà mai phục nó, bây giờ hành tinh nào có nhiều thiết bị quân sự mà vẫn chưa bị tấn công? Bố trí vệ tinh vũ trang về hành tinh đó, đợi nó xuất hiện chúng ta sẽ tấn công nó!”

“Hành tinh xx của tôi thiết bị quân sự nhiều nhất, vẫn còn chưa bị tấn công, nhanh vận chuyển vệ tinh vũ trang về đây!”

“Được! Hãy tập kết ở hành tinh đó của anh, nhất định phải hủy diệt cứ điểm Ngân giáp!” Các vị lãnh đạo của tinh vực Mãn Đốn đoàn kết như thế, là vì cái tên Đường Long này vẫn chưa chuyên tấn công một hành tinh của nước nào, mà chọn đại mục tiêu trên bản đồ tinh hệ của màn hình. Cứ như thế tất cả các hành tinh các nước ở tinh vực Mãn Đốn đều bị hắn tấn công, từ đó khiến các nước tinh vực Mãn Đốn xuất hiện tình hình đồng tâm hiệp lực, cùng nhau chống địch. Nhưng bọn họ đều có lòng riêng muốn đọc chiếm công đầu, khiến cho bọn họ không có xin cứu viện từ các đồng minh ở hai tinh vực khác, chỉ là gửi vài dòng thông báo kế hoạch cho các đồng minh mà thôi.

“Xì, hành tinh này sao lại có nhiều thiết bị quân sự thế này? Quả thật là một hành tinh quân sự, sao hồi nãy không phát hiện ta?” Đường Long nhìn một hành tinh được quét trên màn hình, bất giác lầm bầm. Nhưng hắn nhanh chóng vẫy tay ra lệnh: “Đến gần, tấn công!”

Phía sau hành tinh này đang ẩn giấu hơn 1000 vệ tinh vũ trang đường kính vài trăm mét, chính giữa những vệ tinh này là hàng trăm tàu loại nhỏ. Sĩ quan chỉ huy trên những tàu loại nhỏ sau khi nhận được tin tức lập tức ra lệnh: “Kẻ địch đang đến gần, chuẩn bị sẵn sàng. Nhỡ kỹ, tất cả mục tiêu thống nhất, tập trung tấn công!”

“Vâng!” hơn ngàn binh lính đầu đội nón giáp, hai tay đeo găng tay điều khiển lập tức vang lên, sau đó không khí bắt đầu căng thẳng, ánh mắt của tất cả mọi người thông qua máy trinh sát nhìn hành tinh phía trước.

Cứ điểm Ngân giáp nghênh ngang đến gần hành tinh có nhiều thiết bị quân sự, thiết bị phòng không của hành tinh lúc cứ điểm tiến vào tầm bắn phòng không đã bắt đầu tấn công. Cảm giác được cứ điểm có lắc lư nhẹ và pháo hoa khắp màn hình, Đường Long cười nói: “Thật không sai, thiết bị quân sự nhiều, ngay cả thiết bị phòng không cũng nhiều hơn.”

Phượng Băng nhắc nhở nói: “Chủ công, tốc độ hồi phục của màng bảo vệ và của cứ điểm Ngân giáp bây giờ năng lượng tiêu hao đã cân bằng, xin hãy cẩn thận.”

Đường Long có chút ngạc nhiên: “Wa, hỏa pháo phòng không của hành tinh này lợi hại như thế sao? Lại có thể băng với tốc độ hồi phục của màng bảo vệ? Độ tổn hại của hỏa pháo phòng không của những hành tinh trước kia nhiều lắm cũng chỉ bằng 1% tốc độ hồi phục.” Nhưng hắn không để ý, pháo phòng không không thể tổn hại màng bảo vệ, vì thế hắn vẫy tay ra lệnh: “Tấn công thiết bị quân sự!”

Lúc cứ điểm Ngân giáp lộ ra hàng trăm phó pháo bắt đầu bắn ra chùm laser sáng chói, sĩ quan chỉ huy sớm đã ở mặt sau của hành tinh chờ đợi lâu lên tiếng ra lệnh: “Tấn công!” Hơn 1000 ngàn vệ tinh vũ trang lập tức khởi động toàn bộ động cơ, vèo một cái phân tán ra, bay về mặt kia của hành tinh. Còn những tàu loại nhỏ kia cũng nhanh chóng theo sau tiến về phía trước, đương nhiên tốc độ không nhanh bằng vệ tinh vũ trang.

Chùm laser bổ nhào đến hành tinh, hàng trăm cột khói hình nấm bốc lên từ hành tinh, đương nhiên, đòn tấn công giãy chết của những thiết bị phòng không trên hành tinh cũng tập trung vào cứ điểm Ngân giáp. Đường Long nhìn thấy pháo hoa đầy màn hình bất giác đắc ý cười ha ha, chuẩn bị nói vài câu chế giễu nhưng còn chưa nói ra thì cảm thấy bị chấn động mạnh, cả người té xuống.

Đường Long vội vàng bò dậy hét lên: “Chuyện gì vậy?” giọng nói của máy tinh cứ ddierm khiến hắn giật mình: “Cảnh báo! Màng bảo vệ giảm 20%, còn lại 80%, điều phối năng lượng 50% hồi phục màng bảo vệ!”

Lúc Đường Long còn chưa kịp hiểu rõ đã xảy ra chuyện gì, lại một chấn động mạnh, máy tinh lần nữa lên tiếng nói: “Màng bảo vệ giảm 5%, còn 75 %, điều phối năng lượng 55% hồi phục màng bảo vệ!”

“ Xì! Chuyện gì vậy?” Đường Long lần nữa hỏi, Phượng Băng vội nói: “Chủ công, phía sau hành tinh xuất hiện 1200 vệ tinh vũ trang, hồi nãy là hai lần tập trung tấn công của bọn chúng. Lần tấn công thứ nhất, màng bảo vệ của chúng ta vì sự tấn công của hỏa pháo phòng không đang ở điểm cân bằng tiêu hao hồi phục, cho nên tổn tại rất lớn.” Còn Phượng Sương thì nhanh chóng xóa màn hình, để màn hình hiện ra 1200 vệ tinh vũ trang.

Nhìn thấy 1200 vệ tinh vũ trang lần nữa bắn ra chùm laser, Đường Long vừa ổn định thân mình, vừa hung hăng đánh mình một cái, mình quá đắc ý vênh váo, lại quên mất địch còn có vệ tinh vũ trang! Trong tiếng kinh hô của Phượng Băng và Phượng Sương, Đường Long lớn tiếng ra lệnh: “Mở toàn bộ phó pháo, tấn công những vệ tinh kia!”

Trong mệnh lệnh của Đường Long, cứ điểm Ngân giáp trên dưới lập tức giống như một con nhím toàn thân bắn ra chùm laser cực lớn , sau khi chùm laser chói lòa biến mất, cứ điểm Ngân giáp lần nữa bị tấn công. Lúc nhìn thấy trên màn hình vẫn còn 1000 vệ tinh vũ trang vẫn còn nguyên vẹn, giọng lạnh lùng của máy tính lần nữa vang lên: “Màng bảo vệ còn 50%, điều phối năng lượng ngưng 20 giây.”

Nghe thấy lời này Đường Long lần nữa đánh mình một cái bạt tai, thật là đáng chết, mình lại ra lệnh bắn hỏa pháo, sao lại quyên bắn toàn bộ hỏa pháo phải sử dụng tất cả năng lượng của cứ điểm, hơn nữa còn chuyện cần thời gian để nạp đầy! Bây giờ thì tốt rồi, không những chỉ tiêu diệt hơn trăm vệ tinh vũ trang hơn nữa 20 giây không thể hồi phục màng bảo vệ, 20 giây này đủ để đối phương bắn 4 lần! Phượng Băng Phượng Sương vốn muốn nhắc nhở sai lầm của Đường Long, nhìn thấy dáng vẻ của Đường Long, bất giác im bặt, bởi vì bọn họ biết Đường Long đã ý thức được sai lầm hồi nãy của mình.

Đương nhiên, Đường Long nhanh chóng hồi phục, lập tức ra lệnh: “Điều động 3000 khẩu phó pháo, thao tác bằng tay tấn công!” Do Đường Long muốn tiết kiệm sức người, hỏa pháo cứ điểm đều do máy tính điều khiển, Bây giờ điều động 3000 khẩu để người thao tác, Đường Long tin chắc rất nhanh sẽ có thể tiêu diệt đám vệ tinh vũ trang kia, bởi vì điều khiển những hỏa pháo này đều là những binh lính người máy ưu tú. Máy tính cá nhân trong cơ thể bọn họ, ở phương diện nào đó còn mạnh hơn rất nhiều máy tính của cứ điểm.

Lúc cứ điểm Ngân giáp chuẩn bị thỏa đáng, màng bảo vệ cứ điểm bị tấn công đã giảm đến 10%, lính trên tàu loại nhỏ kia thông qua quan sát biết được tình hình này, đều lộ ra nụ cười. Vài lần bắn nữa thì có thể phá hủy màng bảo vệ của cứ điểm, đến lúc đó mình chính là công thần đế quốc lập công đầu.

Nhưng kết quả rõ ràng không như bọn họ tưởng, lúc bọn họ chuẩn bị tấn công, cứ điểm Ngân giáp đột nhiên bắn ra hơn ngàn chùm laser, lúc mỗi vệ tinh đều có một chùm laser, nhìn thấy những thứ này, lính điều khiển khẽ cười, khởi động chương trình lẩn tránh, không lâu trước đây vệ tinh vũ trang là dự vào chương trình này mới có thể sống sót dưới sự tấn công của hàng vạn chùm laser.

Lúc những vệ tinh vũ trang này nhanh chóng di chuyển, cứ điểm Ngân giáp lại bắn ra hàng ngàn chùm laser, chùm laser lần này đúng lúc nhào đến vị trí sau khi vệ tinh di chuyển đến. Cho nên lính điều khiển kia còn chưa kịp tỉnh lại trong thắng lợi tránh được chùm laser, vệ tinh vũ trang toàn bộ bị bắn nát không chừa cái nào.

Tỉnh lại đầu tiên đó là sĩ quan chỉ huy kia, anh ta lập tức ra lệnh: “lập tức rút lui về mặt sau của hành tinh! Sau khi trở về lập tức hạ cánh xuống hành tinh!” Lính điều khiển hiểu được mình nhanh chóng sẽ trở thành mục tiêu của cứ điểm, không nói nhiều, khởi động toàn bộ động cơ, vèo một cái núp ở phía sau hành tinh, đồng thời nhanh chóng hạ cánh xuống hành tinh.

Trán bị mình đánh đỏ cả lên, Đường Long phát hiện xung quanh đã không có địch, cuối cùng thở pháo nằm trên ghế chỉ huy lầm bầm: “Mẹ ơi, thật là may, suýt nữa là tiêu rồi.!”

Đáng tiếc lúc Đường Long tự lầm bầm, trên màn hình hiện ra cảnh không gian cách đó không xa. Đó là một đám vệ tinh vũ trang chi chít, số lượng lên đến hàng vạn chiếc, đang bay về phía này với khí thế hung hãn.

Nhìn thấy cảnh này, Đường Long lập tức hết hồn ra lệnh: “Nhanh! Rút lui!” Động cơ cứ điểm Ngân giáp lập tức khởi động, sau khi cách hành tinh này một khoảng, lập tức cua gấp, sau đó vèo một cái bay nhanh về phía xa. Mà vui mừng hộ tống nó là hàng vạn chùm laser, những vệ tinh vũ trang kia biết tốc độ mình không theo kịp, cho nên chỉ có thể bắn từ xa để trút giận.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play