“Nhưng cái này chỉ giải quyết được công việc hành chính của 13 hành tinh chúng ta, công việc hành chính của 29 hành tinh mới chiếm được làm sao giải quyết? Dựa vào nhân viên quản lý cũ của bọn họ?” Lệ Vũ phụ trách nhân sự nghi ngờ hỏi.

“Không được, vì an toàn, không thể sử dụng nhân viên quản lý cũ, cho dù muốn sử dụng cũng chỉ có thể để bọn họ đảm nhận nhiệm vụ trợ lý.” Khiết Ti sĩ quan chỉ huy phụ trách phòng vệ trong nước lắc đầu nói.

“29 hành tinh, cho dù chúng ta cố gắng huấn luyện nhân viên thế nào, cũng không thể huấn luyện nhiều nhân viên quản lý như thế.” Ưu Na thở dài nói.

Đường Long nói: “Ta xem thế này vậy, hãy lựa chọn ra nhân viên quản lý tạm thời trong số học sinh tốt nghiệp cấp 3 trở lên trên tất cả hành tinh của chúng ta, trong thời gian bọn họ làm việc, hãy gia tăng huấn luyện nhân viên quản lý, đồng thời để Tinh Linh nhanh chóng xây dựng mạng lưới internet. Mặc dù như vậy có thể sẽ xuất hiện một chút hỗn loạn trong quản lý, nhưng bất luân nói như thế nào, những vấn đề như loạn động chí ít không xảy ra.” Tinh Linh nghe thấy Đường Long nói đến tên mình bất giác gật đầu.

“Để học sinh đảm nhận nhân viên quản lý?” Mọi người sững sờ trong giây lát, trước đây lựa chọn nhân viên quản lý đều là nhân viên sau tốt nghiệp, bây giờ lựa chọn trong số học sinh có phải là làm loạn hay không?

Lăng Lệ là người có phản ứng đầu tiên tán đồng nói: “Không tồi, học sinh không có quan hệ chính trị phức tạp gì, nhưng lại có quan hệ dân chúng rất tốt, suy nghĩ trong số 29 hành tinh này, có mấy người không có bạn bè thân thích con cháu đời sau là học sinh, mạng lưới quan hệ tinh cảm này dường như bao trùm tất cả mọi người. nhân viên quản lý do học sinh bọn họ đảm nhận, tin rằng những vấn đề trị an bao động các loại sẽ không nghiêm trọng.”

Lệ Vũ cùng tán đồng nói: “Đúng vậy, học sinh có khả năng tiếp nhận đào tạo rất lớn, đồng thời có dục vọng biểu hiện chính mình, chúng ta để bọn họ đảm nhận nhân viên quản lý, rất có thể trong số bọn họ sẽ xuất hiện đại nhân vật danh chấn một thời sau này.”

Ưu Na cười nói: “Xem la lại phải tốn một khoản tiền tuyển chọn lớn rồi.” Những người khác đều gật đầu tán đồng.

“Được, chuyện nhân viên quản lý cứ quyết như thế. Sa Lệ bây giờ chúng ta có bao nhiêu chiến hạm?” Đường Long hỏi.

Sa Lệ móc ra một tấm thẻ điện tử sau khi xem một lúc rồi nói: “7000 chiến hạm cũ, bị tiêu diệt hoàn toàn 1500 chiếc, có thẻ sửa chữa 500 chiếc, hiện giờ có năng lực chiến đấu khoảng 5000 chiếc, trong đó chiến hạm bạch kình không đến ngàn chiếc. Chiến hạm đầu hàng 5500 chiếc, trong đó không thể sửa chữa 1000 chiếc, lúc này chiến hạm X phiên bản phổ thông có năng lực chiến đấu 3000 chiếc, chiến hạm phổ thông 1000 chiếc.”

Đường Long sau khi suy nghĩ nói: “Ừ, biên chế nhân viên của tất cả các chiến hạm toàn bộ trộn lẫn điều chỉnh lại hết, biên chế 1000 chiến hạm phổ thông là hạm đội tuần tra tinh vực Thiên hà, sĩ quan chỉ huy chọn ra từ máy tính. Những chiếc chiến hạm phổ thông còn có thể sửa chữa toàn bộ biên chế vào hạm đội tuần tra tinh vực Trung Châu. Ngoài cấm vệ quân ra, những chiếc chiến hạm còn lại chia bình quân biên chế vào 3 lữ đoàn của bọn người Lưu Dịch Huy. Đúng rồi, qua cuộc chiến lần này, bọn họ chắc đã được thăng chức?”

Lệ Vũ sau khi gõ gõ máy tính nói: “Bọn họ đều được thăng lên làm trung tá, thiếu tá nhiều hơn 15 người, chị Sa Lệ chị cũng được thăng lên làm thiếu tướng.”

Đường Long vừa nghe câu đầu bắt đầu lầm bầm: “Có nhầm không vậy, chiếm được mấy chục cái hành tinh mới chỉ thăng lên được trung tá, thất không biết máy tính đánh giá công lao thế nào.” Nghe được câu sau hắn liền vui mừng nói: “Có được 15 thiếu tá? Được, cuối cùng cũng đã có sĩ quan chỉ huy, đưa danh sách cho ta xem.” Chả trách Đường Long vui mừng như thế, nên biết không lâu trước đây, cả quân đội của Đường Long chỉ có 1 chuẩn tướng và 3 thiếu tá.

Đường Long vừa nhìn danh sách vừa gật đầu nói: “Binh lực chúng ta bây giờ có tổng cộng gần vạn chiếc, nhưng trừ 1000 chiếc chiến hạm phổ thông đảm nhiệm tuần tra, 1000 chiếc cấm vệ quân của ta, 8000 chiếc còn lại không đủ phân cho những thiếu tá này, dứt khoát mua 7000 chiếc chiến hạm X của Trần Kháng để trang bị, thế nào? Nghe thấy lời này mọi người đều gật đầu, nhưng đều đưa mắt nhìn Ưu Na, ai kêu cô ấy là người nắm giữa tài chính.

Báo cáo tài chính sớm đã nằm lòng, Ưu Na sau khi suy nghĩ tính toán trong đầu nói: “Có thể mua, nhưng như thế lực chiến đấu của 3000 chiếc chiến hạm X phiên bản phổ thông và những chiến hạm X đã tăng cường sẽ không quân bình, dứt khoát yêu cầu Trần Kháng giúp chúng ta cải tạo những chiếc chiến hạm phiên bản phổ thông thành phiên bản tăng cường. Đúng rồi, chớ quên đòi khuyến mãi với Trần Kháng, mặc dù chúng ta bây giờ có 12000 chiếc tàu vận chuyển cao cấp, nhưng chúng ta hoàn toàn không để ý đến việc có thêm vài chục ngàn chiếc tàu vận chuyển nữa.”

Lúc Đường Long sắp gật đầu, Lệ Vũ tạt gáo nước lạnh nói: “Chủ công, như thế binh lực của chúng ta sắp hơn 17000 chiếc, nhưng số lượng binh lính thì dường như thiếu hơn một nửa!”

Khiết Ti cười nói: “Không sao, bồ đội mặt đất của tinh vực Trung Châu có thể chuyển sang thành lính chiến hạm bất cứ lúc nào, rồi tiến hành lựa chọn tập huấn cho một số quân nhân từ tinh vực Thiên hà mới chiếm được là được rồi?”

Đường Long vừa nghe liền khen: “Vẫn là Khiết Ti thông minh, sớm đã tiến hành tâp huấn lính chiến hạm cho bồ đội mặt đất.”

Khiết Ti ngại ngùng nói: “Kỳ thực cũng không phải tôi ép bọn họ luyện tập, nhưng bọn họ cho rằng sau này cắc chắn sẽ chiêu mộ rộng rãi lính chiến hạm, tự giác tiến hành huấn luyện lính chiến hạm.”

Đường Long hài long gật đầu: “Ừ, như thế rất tốt, sau này bồ đội mặt đất ngoài việc luyện tập mặt đất ra, phải tiến hành tập huấn lính chiến hạm, như vậy việc bổ sung binh lính sẽ không thành vấn đề.”

Lệ Vũ nhìn mọi người đều đang vui lại tạt gáo nước lạnh nói: “Mặc dù binh lính đã được giải quyết, nhưng nhân viên hậu cần của nhân viên tác chiến gấp mấy lần làm sao giải quyết? Sau lần ở rộng binh lính lần này, nhân viên hậu cần phải tăng thêm gấp vài lần. Hơn nữa chúng ta chỉ có 42 hành tinh, có nhiều nhân viên không có tài năng, đối với chúng ta có phải là quá trầm trọng không?”

Nghe thấy lời này mọi người đều thở dài, cũng đúng, 42 hành tinh phải nuôi gần 20 ngàn chiến hạm, cũng thật là quá nặng. Đường Long sau khi thở dài nhìn mọi người nói: “Không sai, 42 hành tinh nuôi nhiều chiến hạm và quân nhân như thế quả thực là quá nặng, nhưng bây giờ là thời kỳ chiến loạn, lúc nào cũng có thể bị người tiêu diệt, lúc này có tư cách nói nặng hay không sao? Dứt khoát như thế này, chúng ta theo tình hình kinh tế quyết định binh lực nhiều ít như thế nào?” Nói đến đây, mọi người đều gật đầu, đây là cách hay.

Ưu Na gật đầu nói: “Hành tinh tinh vực Thiên hà vừa chiếm được tạm thời không thể tính toán được, nhưng kinh tế của tinh vực Trung Châu của chúng ta và vài hành tinh của Lý gia có thể cung cấp cho 10 ngàn chiến hạm của chúng ta, đương nhiên, phát triển kinh tế sẽ bị liên lụy, nhưng chưa đến nỗi là gánh nặng. Theo tính toán, chúng ta có 2 tinh vực cung cấp cho 20 ngàn chiến hạm và căn cứ hậu cần trọn gói là không thành vấn đề.”

Nghe thấy lời này, mọi người đều thở phào, vấn đề còn lại chính là làm sao huấn luyện nhân viên. Sau khi thảo luận những vấn đề này xong, Lệ Vũ hỏi: “Chủ công, Thượng Quan Vũ, Trần Lâm và tướng quân 4 nước đầu hàng sắp xếp làm sao?”

Đường Long không suy nghĩ liền nói: “Thượng Quan Vũ và Trần Lâm để bọn họ dưỡng lão ở hành tinh Trung Châu, còn về tướng quân khác …thiếu tướng trở lên phát tiền dưỡng lão cho bọn họ theo lương trước đây của bọn họ, để bọn họ toàn bộ đi dưỡng lão. Thiếu tướng trở xuống đồng ý phục dịch giáng 4 cấp biên chế vào quân đội, không đồng ý thì phát tiền xuất ngũ cho bọn họ theo lương trước đây của bọn họ, để bọn họ xuất ngũ. Tinh Linh, biên tập tư liệu nhân viên mới giao cho chị.” Tinh Linh vội vui mừng gật đầu, cô ấy chỉ sợ mình không thể giúp được Đường Long.

“Chủ công, thiếu tướng trở lên toàn bộ đi dưỡng lao, còn thiếu tướng trở xuống phải giáng 4 cấp, như thế có quá hà khắc không?” Sa Lệ hỏi.

Đường Long lắc đầu nói: “Không còn cách nào khác, trong số tướng quân đầu hàng có rất nhiều thượng tướng, những thượng tướng này cho dù giáng 4 cấp cũng là thượng tá, lẽ nào bọn người Lưu Dịch Huy đồng ý tiếp nhận sự chỉ huy của những tướng quân đầu hàng này sao? Còn về những thiếu tướng, hạ 4 cấp cũng là thiếu tá, toàn quân chúng ta cũng chỉ mới có 15 thiếu tá, quân hàm này là đủ lớn rồi.”

Lệ Vũ nhắc nhở nói: “Những tướng quân đầu hàng này tạm thời không thể đảm nhận chức vụ quan trọng.”

Đường Long bổ sung nói: “Cũng không phải nói là không thể đảm nhận, phải nhìn năng lực và lòng trung thành của người đó để quyết định. Chỉ cần bọn họ trung thành, có năng lực, để bọn họ đảm nhận chức vụ quan trong cũng không thành vấn đề. Lăng Lệ, việc giám sát những tướng quân đầu hàng này giao cho cô.” Lăng Lệ gật đầu.

Mọi người sau khi thảo luận giải quyết một số vấn đề, Đường Long đột nhiên hỏi Lăng Lệ: “Bên ngoài tinh vực Thiên hà chính là thế lực tinh hệ Vô Loạn rộng lớn, những thế lực gần với chúng ta gồm những thế lực nào?”

Lăng Lệ sớm đã chuẩn bị ấn nút máy tính, một bản đồ lập thể xuất hiện trước mắt mọi người, nhìn trên bản đồ tinh hệ, vị trí của tinh vực Thiên hà giống như miệng của trái hồ lô. Đi ra khỏi cái miệng hồ lô này, tinh vực Thiên hà sẽ phải đối diện 13 thế lực, phía sau của mười mấy thế lực này chính là tinh hệ trung tâm tinh hệ Vô Loạn phức tạp nhất, mấy ngàn thế lực phân bố khắp dải tinh hệ trung tâm này.

“Chủ công, 13 thế lực này lần lượt là … …” Lăng Lệ bắt đầu giới thiệu, bọn người Đường Long chăm chú lắng nghe.

Chính vào lúc này, bên ngoài tinh vực Thiên hà xa xôi là nơi mà Lăng Lệ giới thiệu, một chiếc tàu vận chuyển từ tinh vực Thiên hà đến, đi vào tinh vực này.

Không lâu sau, phi thuyền của 13 thế lực này bắt đầu qua lại nhiều lần với nhau, hơn nữa theo dòng thời gian, 13 thế lực này mở rộng phạm vi giao lưu đến mấy chục thế lực phía sau bọn họ, dần dần một liên minh vì sợ hãi mà hợp thành, bắt đầu xây dựng một các lén lút.

“7000 chiếc chiến hạm X? 70 ngàn tàu vận chuyển cao cấp chở đầy vật tư?” Trần Kháng ngạc nhiên há to miệng nhìn Đường Long. Đường Long sau khi họp xong liền tìm đến Trần Kháng khẽ gật đầu.

“Ờ, 7000 chiến hạm X không thành vấn đề, nhưng 70 ngàn tàu vận chuyển cao cấp chở đầy vật tư kia lẽ nào là tặng kèm sao?” Trần Kháng có chút cẩn thận hỏi. Lúc hắn đang tìm gián điệp thì Đường Long tìm đến cửa, thật là dọa hắn giật cả mình.

“Đương nhiên là tặng rồi, ngày trước không phải đều như thế ao? Lẽ nào lần này các người muốn thu tiền?” Đường Long khuôn mặt không hiểu nhìn Trần Kháng.

“Ơ, không phải, nhưng con số tặng cũng hơi…” Trần Kháng khó xử nói. 7000 chiến hạm và 70 ngàn tàu vận chuyển cao cấp không thành vấn đề, tặng không cho Đường Long cũng được. Nhưng điều khiến người khó xử là vật tư chở đầy nhiều tàu vận chuyển cao cấp như thế, vậy thì số tiền cần đến là con số lớn, hoàn toàn vượt quá giá trị của bản thân chiến hạm và tàu vận chuyển.

Đường Long lắc tay: “Tôi không lo nhiều như thế, ngài đi về thương lượng với công ty, xem xem cuộc làm ăn này có làm không, nếu như không muốn làm, vậy thì tôi cũng không ép.” Nói xong liếc nhìn Trần Kháng rồi đi ra cửa.

Trần Kháng thầm mắng: “Đáng chết, lại dám uy hiếp ta!” Nhung mặc dù như thế, Trần Kháng vẫn là chuẩn bị ngăn cản Đường Long, bất luận nói như thế nào thực lực mạnh yếu của Đường Long có liên quan mật thiết đến tiền đồ sáng lạng hay không của mình. Nhưng lúc Trần Kháng vừa sắp ngăn cản Đường Long thì Đường Long quay đầu lại nói: “Đúng rồi, tôi đây còn có rất nhiều chiến hạm X phiên bản phổ thông, ngài cho người đến cải tạo nó thành chiến hạm phiên bản tăng cường chắc không thành vấn đề chứ?” Nói xong không đợi Trần Kháng phản ứng liền rời khỏi, khiến cho Trần Kháng chỉ có thể ngu ngốc nhìn Đường Long rời đi.

Sau khi Đường Long rời đi Trần Kháng bất đắc dĩ lắc đầu, gọi điện liên lạc tổng giám đốc: “Tổng giám đốc, Đường Long lần này muốn mua 7000 chiếc chiến hạm X tăng cường, hơn nữa yêu cầu tặng 70 ngàn tàu vận chuyển cao cấp chở đầy vật tư.” Ông ta hoàn toàn không nói đến sự uy hiếp vừa rồi của Đường Long, dù gì tổng giám đốc sẽ giúp Đường Long.

Tổng giám đốc nghe đến lời này cũng ngây cả người ra một lúc, phải một hồi sau mới tỉnh lại nhỏ giọng nói: “Đáng chết! Bảo ta đi đâu tìm nhiều vật tư như thế!”

“Ơ, vậy ngài thấy chúng ta có nên cự tuyệt hắn không?” Trần Kháng nới lỏng cà vạt giả bộ nói, tránh cho tổng giám đốc cho rằng mình liên hợp với Đường Long để ép ông ấy.

“Không, chúng ta phải ra sức hỗ trợ Đường Long! Hắn cũng lợi hại thật, chỉ trong khoảng thời gian ngắn đã có được 42 hành tinh, hơn nữa hắn chỉ có mấy chục hành tinh như thế, mà đã dám mở rộng chiến hạm lên đến hơn 10 ngàn chiếc! Tin rằng không bao lâu nữa thế lực của hắn sẽ tăng lên gấp mấy lần! Qua vài ngày ta sẽ phái chiến hạm và tàu vận chuyển đến!” Tổng giám đốc nói đến câu sau thì đã nghiến răng nghiến lợi.

Trần Kháng nghe ra được mùi vị tổng giám đốc vô cùng không nỡ, 70 ngàn tàu vận chuyển chở đầy vật tư, có những tàu vận chuyển này, Đường Long hoàn toàn có thể không cần lo lắng đến phương diện hậu cần nữa. Vốn Trần Kháng cũng không hai lòng với yêu cầu này của Đường Long, dù gì con số cũng quá lớn, còn đang muốn trả giá với Đường Long, nhưng không ngờ tổng giám đốc lại đồng ý, nghe ngữ khí của tổng giám đốc khoản tiền này lại là ông ta móc túi tiền mình ra. Tổng giám đốc làm như thế, có lẽ là vì lý do người đại diện của đối thủ ông ta thế lực tăng mạnh? Bây giờ không toàn lực hỗ trợ Đường Long, e rằng sau này sẽ không có cơ hội.

Trần Kháng tắt máy liền thông báo tin đồng ý giao dịch cho Đường Long, còn về Đường Long nhân được tin tức này có vui mừng đến nỗi nhảy cẫng lên hay không thì không cần suy nghĩ cũng biết. Còn về chuyện cải tạo những chiến hạm X phiên bản phổ thông kia, quyền lực của Trần Kháng đã có thể điều người đến, cho nên cũng không có nói với tổng giám đốc, trực tiếp đồng ý với Đường Long.

Ngày thứ 2 Đường Long thảo luận xong với thuộc hạ, lúc dân chúng Đại Đường mở tivi, hiện lên trước mắt bọn họ là một dòng tin tức: “Vào năm XXXX lịch vũ trụ, điện hạ đích thân soái lĩnh hạm đội, thống nhất tinh vực Thiên hà!” nội dung tỉ mỉ thì ở đằng sau, trong đó có các loại tin tức như Thượng Quan gia, Trần gia, Đế quốc Thánh Vũ, Đế quốc Duy Đặc dã tâm kết thành liên mình, đồng thời xâm lược Đại Đường, cuối cùng bị hạm đội do Đường Long soái lĩnh đánh bại. Còn về vật thể quan trọng dẫn đến cuộc chiến này, tin tức về cứ điểm ngân giáp thì không lộ ra ngoài.

Sau khi biết được tin này, toàn bộ dân chúng Đại Đường sau một hồi ngây người đều hoan hô cả lên, đồng thời lúc các thương nhân nước ngoài kinh ngạc vì thực lực Đại Đường chỉ có 13 hành tinh lại đồng thời có thể tiêu diệt 4 thế lực sát nhập tinh vực Thiên hà, cũng vì sau này cơ hội buôn bán được mở rộng mà vui mừng không thôi, toàn bộ đều đang chờ đọi chính phủ Đại Đường ban bố chỉ thị chiêu thương. Đương nhiên, tin tức này cũng là do những thương nhân ngoại quốc này chuyển đến những thế lực khác.

Ngoài tin tức khiến cho mọi người kích động này ra, còn có một tin quan trọng, chính là học sinh tốt nghiệp phổ thông trung học của Đại Đường đều có thể tham gia tuyển chọn quan viên, học sinh được tuyển chọn sẽ trực tiếp phân phối đến các hành tinh mới chiếm được đảm nhận quan viên các cấp. Dân chúng của 29 hành tinh vốn còn buồn bã vì nước mình bị tiêu diệt, lập tức náo nhiệt cả lên, bởi vì nhân viên có tư cách tham dự cũng bao gồm học sinh của 29 hành tinh này của bọn họ.

Những phụ huynh mong muốn con thành tài kia lập tức bắt đầu nghe ngóng tình hình kiểm tra lựa chọn với lòng nhiệt tình gấp mấy trăm lần. Cũng chẳng trách tại sao những phụ huynh này kích động như thế, trước đây người có thể làm quan đều là quý tộc và thành viên đại gia tộc, bây giờ những người dân bình thường như mình cũng có cơ hội vậy còn không mau hành động? Hơn nữa, đây là chuyện liên quan đến tương lai của con mình, nên biết phúc lợi của quan viên Đại Đường còn cao hơn nước lớn nhất vũ trụ.

Cứ như thế, 29 hành tinh vốn còn có chút tâm tư phản kháng, dưới sự việc liên quan đến tiền đồ vận mệnh của con em mình, đại bộ phân dân chúng đều quên nước mình trước kia, quên đi mình bị người xâm lược. Còn những học sinh thuộc về tương lại nước nhà, lúc này đều hi vọng mình có thể có được tư cách công chức của Đại Đường, còn về nước cũ, nằm sang một bên đi.

Trong cả thế lực Đại Đường nhiệt tình nhất đối với chuyện này chính là quan viên của hành tinh Trái đất, bọn họ dường như là dùng tất cả mọi năng lực tìm kiếm tài liệu nội bộ cho học sinh của hành tinh mình. Bọn họ vô cùng hi vọng thông qua cuộc tuyển quan lần này, có được càng nhiều thành phố hoặc hành tinh do người trái đất khống chế. Đối với hành động của người trái đất, Đường Long nhận được tin báo hoàn toàn không để ý đến, hắn không tin học sinh của hành tinh trái đất chẳng khác nào hòa nhập với Đại Đường lại vì một hành tinh như trái đất mà phản bội lại cả Đại Đường.

Cũng giống với sự náo nhiệt của dân chúng, quân đội của Đại Đường cũng náo nhiệt không thôi, bởi vì qua lần chiến đấu này, mọi người lên mạng tra, mọi người đều thăng chức, lương đãi ngộ cũng tăng cao, có thể không vui sao? Đương nhiên, cũng có người không vui.

Trong căn cứ dưới đất mới xây không bao lâu ở hành tinh Trung Châu, Lưu Tư Hạo đi ra từ phòng nhân sự lính chiến đấu nhìn quân hàm trung úy mới đổi trên vai mình, bất giác lắc đầu. Hắn không hiểu là máy tính nhầm lẫn, hay là có người ép mình, hay là thật như người ta nói, độ khó thăng cấp của máy tính trung ương ở hai phương diện quân chính là thuộc về cấp biến thái?

Có lẽ là do như thế, hiện giờ cả quân đội chỉ có 4 trung tá, bọn họ là anh hung tự mình soái lĩnh chiến được 29 hành tinh, nếu như ở Vạn La Liên Bang thì sớm đã được thăng làm thiếu tướng rồi. Hài, như thế xem ra, mình công lao mình thân lâm tiền tuyến dẫn binh tiêu diệt vạn quân địch, có thể được thăng lên 1 cấp cũng coi là không tồi rồi, cái tên Lý Lực Quân kia vẫn còn là một hạ sĩ.

Nhưng đáng tiếc, mình lúc đầu sao lại vì chỉ huy nhiều ngươi hơn mà gia nhập đội lính chiến đấu? Bây giờ mình muốn chuyển sang gia nhập bồ đội chiến hạm, đều không biết phải đến ngày tháng năm nào mới được. Hài, thật không hiểu nổi Đường Long lúc cải cách chế độ quân đội tại sao lại giáng nhiều cấp thế? Cũng không biết là giáng cấp làm sao, có người bị giáng 1, 2 cấp, nhưng đa số đều bị giáng 3 cấp, nhưng bị lại bị giáng 4 cấp, trực tiếp từ thiếu tá xuống thành thiếu úy. Nếu như mình có thể duy trì quân hàm thiếu ta cũ, vậy thì mình chẳng khác nào một trong 4 thiếu tá của quân đội Đại Đường? Như thế thì mình sẽ có cơ hội …… Lưu Tư Hạo suy nghĩ lung tung đột nhiên bị người vỗ vai, bất giác giật mình, quay đầu lại nhìn thì ra là người quen.

“Lưu Tư Hạo, đi, chúng ta đi chúc mừng đi.” Một người thanh niên trẻ cũng là trung úy vỗ vai Lưu Tư Hạo nói. Những quân quan khác được thăng quân hàm cũng nhao nhao kêu lên. Lưu Tư Hạo khó khăn lắm mới ổn định được tâm tình, nhìn những đồng đội cũng là sĩ quan chỉ huy lính chiến đấu, mỉm cười gật đầu.

Lúc bọn họ vừa đi đến con đường chính, thì nghe thấy một tiếng ‘chào sếp’, đưa mắt nhìn, 3 vị thiếu tá dẫn theo mười mấy đại úy đang đi về phía này. Bọn người Lưu Tư Hạo vội vàng né qua đứng một bên, đợi lúc mấy vị thiếu ta này đến gần, lập tức kính chào, mắt di chuyển theo những sĩ quan này, có thể nói là cung kính quá mức.

Nhưng mọi người không có cách nào khác, bởi vì mọi người đều nói cái máy tính biến thái kia biến thái đến mức lợi hại, làm những chuyện nhỏ không phù hợp quân quy liền bị ghi ghi chép lại. Tin rằng ai cũng không muốn trong hồ sơ của mình có ghi chép như thế, nhưng một khi đã bị ghi sổ đen, thì chỉ có thể lấy quân công để bù đắp như thế mới có thể bị xóa đi.

Còn nhớ có một tên uống rượu bị hiến binh bắt được, bị ghi rõ trong hồ sơ. Vốn hắn sớm đã có thể thăng lên làm đại úy, nhưng huân công ngày trước của hắn đều bị lấy đi để xóa đi lỗi mà hắn đã vi phạm, mãi cho đến nay mới được thăng làm đại úy. Nếu như những công lao kia không bị xóa đi, hắn cũng đã là thiếu tá, nghe nói bây giờ người đó đã không uống rượu nữa. Cũng đúng, vốn công lao đã khó mà có được, lại lấy đi để xóa lỗi, tưởng tượng cũng cảm thất thê thảm. Cho nên mọi người mãi cho đến khi nhìn thấy mấy vị sếp lớn kia rời khỏi, mới dám trở lại dáng vẻ cười nói.

“Thật uy phong, không biết mình lúc nào mới có thể làm đến nước này!” Một thiếu úy si mê nhìn bóng của những quân quan kia.

“Cứ chờ đi, chúng ta có thể thăng làm thiếu úy cũng là không tồi rồi, thăng làm thiếu tá, ít nhất phải lập 4, 5 lần công lớn nữa.” Một thiếu úy nói xen vào.

“Kỳ lạ, sao bọn họ vẫn đeo quân hàm thiếu tá, đại úy? Không phải nói bọn họ đều được thăng lên làm trung ta và thiếu tá rồi sao?” Một quân quan lấy làm lạ hỏi.

“Ngu ngốc, bọn họ là sĩ quan cao cấp, chuyện thăng chức như vậy chắc chắn phải được tổ chức long trọng mới đúng, lẽ nào giống như chúng ta chạy đến phòng nhân sự bảo sếp thay quân hàm cho chúng ta?” quân quan bên cạnh đồng đội nhắc nhở.

“Wa, đến lúc đó chẳng khác nào lộ diện trước người dân toàn quốc? Nghĩ thôi cũng đã vui rồi, không biết lúc nào tôi mới có được đãi ngộ như thế.” Quân quan kia than thở nói.

“Yên tâm, chúng ta chỉ cần nỗ lực nhất định sẽ có phong quang như thế!” Đồng đội của anh ta vỗ vai anh ta.

“Đợi đó! Không bao lâu nữa ta sẽ gia nhập hàng ngũ của các người!” một quân quan vừa được thăng làm đại úy sờ sờ quân hàm của mình lầm bầm nói.

“Bọn họ chính là 18 vị sĩ quan cấp tá của Đại Đường chúng ta, có nghĩa là bọn họ chính là sĩ quan cấp cao nhất trong số mấy tỷ quân nhân!” một trung úy nói với thiếu úy bên cạnh.

“Cấp cao nhất? Cấp cao nhất của quân đội chúng ta không phải là còn có chuẩn tướng và thiếu tướng sao? Thiếu úy không hiểu hỏi.

“Ngu ngốc, ngươi mới đến sao? Chuẩn tướng và thiếu tướng là người nào? Trước khi chế độ quân đội chưa cải cách bọn họ đều là thượng tướng! Ngoài điện hạ ra không có ai so sánh với bọn họ được, chúng ta và bọn họ có thể so sánh sao? Cấp cao nhất mà tôi nói là chỉ chức vụ cao mà những người chúng ta có thể đạt được!” Trung úy nói với giọng giáo huấn.

Lưu Tư Hạo không chú ý lắng nghe những lời nói bên cạnh, mà là nghi ngờ nói với người bên cạnh: “Kỳ lạ, hàng hồi nãy có 19 người, trong đó có một người không có quân hàm là ai vậy?

Đồng đội của anh ta sau khi suy nghĩ nói: “Có lẽ là tướng quân đầu hàng, nghe nói tướng quân đầu hàng kia là thiếu tướng của Đế quốc Thánh Vũ, theo lệnh của điện hạ, tướng quân đầu hàng chỉ có thiếu tướng trở xuống mới có thể gia nhập quân đội chúng ta, hơn nữa đồng loạt hạ 4 cấp , vị thiếu tướng kia cũng sẽ trở thành thiếu tá.”

“Ờ, vậy sao chỉ một mình anh ta là tướng đầu hàng? Lẽ nào tướng quân đầu hàng chỉ có 1 mình anh ta? Lưu Tư Hạo không hiểu hỏi.

Đồng đội của Lưu Tư Hạo cười nói: “Hài, làm gì chỉ có 1 tướng đầu hàng thôi, ít nhất cũng có mấy chục người. Nhưng bọn họ phần lớn đều là thiếu tướng trở lên, điện hạ cho bọn họ về quê dưỡng lão rồi. Còn về vài vị thiếu tướng đều không đồng ý hạ 4 cấp gia nhập quân đội chúng ta, tình nguyện mang theo quân hàm thiếu tướng xuất ngũ. Cho nên nhiều tướng hàng như thế chỉ có mình anh ta gia nhập quân đội.”

Lưu Tư Hạo ánh mắt lóe sáng, giả bộ không để ý hỏi: “Vậy tướng đầu hàng kia tên gì?”

Người trả lời sau khi suy nghĩ nói: “Hình như tên là Wendt Bike. Được rồi, cái tên tướng đầu hàng này sẽ không được trọng dụng đâu, đi, chúng ta đi uống rượu.” Người này nói xong liền lôi kéo Lưu Tư Hạo rời khỏi. Lúc Lưu Tư Hạo rời khỏi nhìn bóng của người tướng quân đầu hàng không đeo quân hàm kia, không biết Lưu Tư Hạo đang nghĩ gì.

Wendt Bike xếp ở sau cùng hàng sĩ quan cấp tá kia, không đeo quân hàm, cũng chính là thiếu tướng trẻ tuổi xin Sa Lệ tấn công hạm đội Thượng Quan gia và Trần gia. Anh ta cũng không biết mình tại sao lại đồng ý bị giáng 4 cấp để gia nhập quân đội Đại Đường, những đồng đội của mình kia toàn bộ đều đã xuất ngũ, mặc dù trong đó cũng có rất nhiều người không nỡ rời xa bồ đội, nhưng điều kiện quân Đại Đường đưa ra quá hà khắc, cho nên trong nhiều tướng quân đầu hàng như thế chỉ có một mình đồng ý với điều kiện này.

Vốn có rất nhiều người, bao gồm mình cũng cho rằng mình rất ngốc. Người nhà của mình thậm chí trực tiếp yêu cầu xuất ngũ, dùng tiền xuất ngũ để làm ăn, còn bạn gái của mình thì uy hiếp mình nếu mình trở thành thiếu tá sẽ chia tay với mình. Nghĩ đến đây, Wendt bất giác cảm thấy kỳ lạ vì Đại Đường lại đồng ý từ bỏ tiền xuất ngũ, nên biết những tướng quân đầu hàng như mình, lại còn có tiền xuất ngũ.

Wendt lắc đầu không suy nghĩ những vấn đề này, bắt đầu nhớ đến quyết định không lâu trước đây của mình: Lúc mình vốn cũng nghĩ sẽ xuất ngũ theo, nhưng khi nhớ đến chuẩn tướng xinh đẹp, liền đồng ý một cách không tự chủ điều kiện của quân Đại Đường, trở thành một thiếu tá, cũng vì đó mà trở mặt với gia đình và bạn gái. Nhớ đến đây, sắc mặt của Wendt có chút đỏ, không biết vì sao, vừa nghĩ đến dáng vẻ hơn người của chuẩn tướng kia, tim của mình lại đập mạnh.

Vốn cho rằng sau khi trở thành một thiếu tá, không biết ngày tháng năm nào mới có thể gặp lại chuẩn tướng kia, nhưng không ngời rằng một lát nữa mình sẽ có thể gặp mặt chuẩn tướng kia. Wendt cố gắp gap chế tim đạp mạnh của mình, lặng lẽ theo sau mọi người, vì để chuyển sự chủ ý của mình, hắn đưa ánh mắt nhìn những quân quan đeo quân hàm đại úy trên vai trước mắt.

Nhìn quân hàm kia, Wendt nhớ đến: “Đại úy, ở Đế quốc Thánh Vũ quân hàm này rất thấp, nhưng không ngờ ở Đại Đường có hàng tỷ binh lính lại chỉ vài người. Sau khi xem tin tức Đại Đường mình mới biết, Đại Đường sĩ quan quân hàm cao nhất ngoài thống soái cao nhất ra thì là chuẩn tướng, ờ, bây giờ có lẽ là thiếu tướng rồi. Mà sĩ quan chỉ huy hạm đội thống lĩnh hạm đội lại là thiếu tá, những thiếu tá xếp ở vị trí thứ 3 quân đội Đại Đường này, lương được lãnh là tiền lương của cấp thiếu tướng ở những nước khác, có nghĩa là, một thiếu tá ở Đại Đường tương đương với thiếu tướng của nước khác, nói ra e rằng người của những nước khác chắc sẽ không tin.”

Wendt đang suy nghĩ lung tung phát giác đội ngũ dừng trước một cánh cửa, tiếp đó nhìn thấy những thiếu tá và đại úy kia lấy súng ra đưa cho vài binh lính bảo vệ trước cửa. Nhìn thấy dáng vẻ lạnh lùng của những binh lính này, và lô gô trên cánh tay của bọn họ thì biết bọ họ là cấm vệ quân Đại Đường mà tất cả binh lính đều ước ao được gia nhập.

Cấm vệ quân Đại Đường, trước đây không biết có sự tồn tại của đội quân này, sau khi đến Đại Đường mới biết đây là cấm vệ quân được trang bị tiên tiến nhất toàn quân, có địa vị như thế nào trong lòng nhân dân và quân đội Đại Đường. Nghe nói chỉ cần chiến dịch có bọn họ tham gia, thắng lợi nhất định thuộc về Đại Đường, có thể nói là sự đảm bảo của chiến thắng. Wendt vừa quan sát những binh lính cấm vệ quân này, vừa suy nghĩ lung tung, vừa di chuyển về phía trước theo mọi người.

Went là tướng đầu hàng cho nên không có vũ khí, vì thế khi đến lượt anh ta, anh ta đã chuẩn bị để những binh lính kia đến kiểm tra, nhưng không ngờ những binh lính này chỉ nhìn hắn rồi để hắn đi qua. “Kỳ lạ, bọn họ cứ thế để ta đi vào? Lẽ nào trước cửa có trang bị máy cảm ứng vũ khí? Lắp đặt ở đâu? Sao nhìn không thấy?” Wendt vừa cẩn thận nhìn xung quanh, vừa đi vào phòng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play