Tần Xuyên trong đêm tối nghỉ ngơi, đột nhiên cảm thấy không ổn, hai mắt tức nhì mở ra.
Đập vào mắt hắn liền là một đạo hắc ảnh phóng ra ngoài cửa sổ, mượn nhờ ánh trăng nhìn kỹ càng, hắn có thể phán đoán được người này là một nam nhân.
Chỗ này là lều trại của Hắc Lôi dong binh giả dựng nên, có người ngoài vào cơ hồ đều sẽ không phải là người tốt lành. Hơn nữa bọn họ dám động thủ với dong binh giả thì thực lực chắc chắn không kém.
Bây giờ hắn là dong binh giả của Hắc Lôi dong binh đoàn, có người trong đêm tối lẻn vào lều trại, cho dù là không có ý xấu, hắn cũng phải dò xét một phen.
Hăn nép người vào trong đêm tối như một bóng ma lẳng lặng đi theo hắc ảnh.
Tốc độ hắc ảnh không thể quá nhanh, nếu không sẽ làm ra động tĩnh lớn. Lều trại có dong binh giả canh giữ, đêm nay là đến lượt một tên dong binh giả nhất tinh tên là Phó Thuận canh phòng.
Theo hắc ảnh một lút, Tần Xuyên đã thấy Phó Nhuận đầu dựa vào vách lều ngáy nhẹ. Hắn nhíu mày, Phó Nhuận là dong binh giả trầm ổn, không có lý canh phòng đều sẽ ngủ quên. Nhất định là có người ra tay với người này. Nghĩ lại, hắn cảm thấy chuyện này nhất định không tầm thường.
Lều trại phân làm ba bốn lều, mà Tần Xuyên là nằm ở lều đầu tiên, cùng với mười lăm tên dong binh giả mới nhận.
Lại theo hắn một đoạn, đã thấy hắn lẻn vào một căn lều.
Là căn lều nằm cách xa lều hắn nhất.
Hắn ban đầu đoán trong đó ở là mấy người Trương Vân cùng Tiểu Đao, nhưng tối qua thấy Trương Vân cùng Tiểu Đao đi vào một căn lều khác hắn mới biết mình đoán lầm.
Có lẽ là một người có thân phận cao trong Hắc Lôi dong binh đoàn.
Tần Xuyên thầm nghĩ, thân thể đã nghé vào mép lều, lợi dụng một cái lỗ gió nhìn vào bên trong.
Trong căn lều này bố trí vô cùng khác biệt so với mấy căn lều khác. Bên trong cũng chỉ có một chiếc giường gỗ, chung quanh giường bày biện rất nhiều giá sách, mà giữa lều còn có thắp lên một ngọn đèn kỳ lạ, tỏa ra lam quang nhàn nhạt.
Tần Xuyên nhìn người đang ngủ trên người, tức thì hai mắt có chút ngạc nhiên.
Bóng lưng người này thon dài tinh xảo, dù là nằm nghiêng cũng thấy được làn da trắng nõn mịn màng. Cánh tay ngọc lộ ra bị mái tóc mềm mại che phủ, người dưới lại phủ lên một tấm chăn mỏng, mơ hồ lộ ra đường cong hấp dẫn.
Đây là một cô gái.
Tần Xuyên không khỏi nghi hoặc, bất quá cũng không có thời gian suy nghĩ, bởi vì hắc ảnh đã đi vào phòng, tiếp cận giường gỗ.
Người này đi vào ánh sáng đã để lộ ra thân hình. Là một nam tử mặc áo đen đeo khăn che mặt chỉ để lộ đôi mắt. Trên hông hắn cắm một thanh đao, tay phải đã đặt nơi cán đao.
Tần Xuyên thấy bộ dáng này của hăn liền híp mắt. Tuy nói hắn và cô gái kia không hề quen biết, nhưng đã trở thành một tên dong binh giả của Hắc Lôi dong binh đoàn thì hắn không thể nào thấy chết mà không cứu. Địa vị cô gái này rõ ràng là rất cao, nếu hắn cứu nàng thì có lẽ sẽ có một ít chỗ tốt. Không thể thôi động nguyên lực làm cho hắn đang rất thiếu thốn trợ giúp, phải cần trợ giúp thì hắn mới mau chóng có thể đề thăng thực lực.
Người áo đen thực lực chắc chắn không cao hơn hắn. Nguyên lực tuy không thể dùng, nhưng hắn có bí pháp.
Ngón tay đưa lên miệng cắn một cái, tức thì một giọt máu tươi tràn ra. Tần Xuyên đem máu tươi quét lên hai mắt, miệng động đậy.
“Đã lâu không dùng đến môn bí pháp này, cũng không biết là có tác dụng hay không nữa.”
Hắn lầm bầm.
Chỉ thấy hai mắt Tần Xuyên hoàn toàn hóa thành màu đỏ, như là bị máu phủ vào tròng mắt. Mà hai tròng mắt hắn, được máu tươi bao phủ, thân hình Tần Xuyên cũng run nhẹ.
Hắn ngước mắt nhìn vào phòng, liền nhìn thấy trên người người áo đen có một cỗ linh khí màu xám nhạt đang chuyển động.
Dựa theo những gì hắn mới biết được khi trò chuyện với đám dong binh giả mới thì linh khí màu xám nhạt là biểu thị cho tu vi Luyện Khí Cảnh năm tầng trở xuống.
Hắn lại nhìn cô gái.
Chung quanh cô gái linh khí hầu như cũng là một màu xám nhạt, nhưng hắn lại mơ hồ nhìn ra được, trong linh khí màu xám nhạt đã có ẩn ẩn một lớp linh khí màu tím.
Hắn lập tức nhướng mày, trong lòng có chút nghi hoặc. Lấy kinh nghiệm mấy trăm năm của hắn thì cơ hồ vừa nhìn hắn đã biết cô gái này có ẩn tàng thực lực. Nhưng vì cái gì lại ẩn tàng thực lực thì hắn tự nhiên không biết.
Có điều mắt thấy tên áo đen đã giơ đao mà cô gái vẫn còn chưa tỉnh dậy, Tần Xuyên trong lòng gấp gáp không biết làm sao.
Dù sao cô gái này có địa vị cao, cứu nàng nhất định có trọng thưởng. Mà không cứu nàng hiển nhiên cũng không ai biết hắn không cứu nàng, nhưng một món lợi ngay rành rành trước mặt như vậy hắn không cam tâm bỏ qua.
Hắn lúc này cần tài nguyên phát triển.
Thần Ma trên đầu, cho dù người điên cũng thấy áp lực.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT