Trong tiểu lâu có đèn điện, rất là sáng, tiến vào Tả Đăng Phong liền dừng lại rồi nhìn xung quanh,
phát hiện phòng ở trên lầu này đều mở.
Tả Đăng Phong muốn đi lên lầu, hắn muốn giết chết 3 tên lính NB cầm súng mày kia.
Mới vừa chạy lên lầu 2, Tả Đăng Phong liền đụng phải một người, thấy được
tên này thì 2 mắt Tả Đăng Phong đỏ lên, người này chính là thiếu tá Liễu Điền, tên đã giả dạng chăn ngựa ngày đó đi đến Thanh Thủy quan.
- Ngươi là ai ?
Liễu Điền vội vàng rút súng ra.
Liễu Điền nói là tiếng TQ, Tả Đăng Phong tự nhiên nghe hiểu được nhưng mà Tả Đăng Phong cũng không có trả lời, tay trái của hắn vung lên nắm lấy tay phải Liễu Điền, rôi lập tức hữu quyền vung ra, đánh vào 2 đầu vai và 2
đầu gối của Liễu Điền, nương theo 4 tiếng « Răng rắc », Liễu Điền liền
ngã xuống đất, không ngừng lăn lộn.
- Trong sân có địch, trong sân có địch.
Tả Đăng Phong đá bay súng trong tay của Liễu Điền rồi dùng tiếng NB hô lớn lên lầu 3.
Tả Đăng Phong vừa hô xong thì toàn bộ phòng trên lầu 3 đều mở ra hết, Tả
Đăng Phong thấy vậy liền nhanh chúng chạy ra vung tay đánh chết 3 tên
đang cầm súng máy.
Sau khi giải quyết 3 tên cầm súng máy, Tả Đăng Phong liền nhìn ra bên ngoài, hắn thấy được số lính NB đứng ở bên ngoài rất nhiều, lúc này sát khí trong người Tả Đăng Phong nổi lên, thấy thế
liền bóp cò nhưng lại không có tiếng súng vang lên. Lúc này hắn mới tỉnh ngộ, vội vàng rút chốt an toàn ra, sau đó bắt đầu bắn “
Pằng..Pằng..Pằng..”
Tiếng súng vang lên nhưng chỉ được vài tiếng, bởi vì cho tới giờ Tả Đăng Phong cũng chưa dùng qua súng máy, hắn thật
không ngờ sức giật của súng này so với súng đất lại nhiều như vậy, hắn
không thể khống chế cũng không nhắm được, vì vậy mấy phát này đều bắn
hụt.
- Khốn kiếp, Linh Mộc, không cần nổ súng.
Dưới lầu có một người vội vàng quay đầu hô lớn.
- Được.
Tả Đăng Phong liền hô lớn, may mắn cho hắn lúc này là đêm tối bằng không
đám lính dưới kia cũng không coi hắn là Linh Mộc. Một lát sau, Tả Đăng
Phong liền quăng súng máy đi, thứ đồ này hắn không biết dùng.
Sau đó hắn liền vọt lên lầu 2, tới góc cầu thang thì hắn thấy được một tên
lính NB đang ngồi trước Liễu Điền, trên tay hắn còn có cầm súng. Tả Đăng Phong thấy thế vội vàng nghiêng người, cùng lúc đó tiếng súng vang lên, viên đạn xuyên qua áo bông trên vai Tả Đăng Phong, bắn thẳng vào tường.
- Bà mja nhà mày.
Tả Đăng Phong cũng không có kiểm tra vết thương trên vai, hắn nhảy tới
trước mặt tên lính NB kia, hữu quyền vung lên đánh thẳng vào mặt của
hắn, lập tức tên lính NB này liền văng lên tường, sau đó Tả Đăng Phong
lại tiếp tục vung quyền.
Sở dĩ Tả Đăng Phong không có giết chết
Liễu Điền là vì 2 nguyên nhân, thứ nhất Liễu Điền là quan chỉ huy, bắt
được người này có thể làm nhân chứng. Thứ hai là Đằng Khi lại không có ở đây, Tả Đăng Phong muốn từ miệng của Liễu Điền biết được tin tức của
Đằng Khi.
Sau khi đánh gục tên lính NB này, Tả Đăng Phong lập tức kéo Liễu Điền đi xuống dưới lầu. Toàn bộ lính của lầu 1 đã ra ngoài ứng phó với địch nhân, lầu 2 chỉ có Liễu Điền và mấy tên lính cầm súng máy
nhưng đều bị Tả Đăng Phong xử lý hết, lúc này ở đây cũng không có ai. Tả Đăng Phong kéo Liễu Điền chạy vào tầng hầm, chạy vào thì hắn thấy được ở đây có mấy tên NB đang mặc áo choàng trắng đang đi ra để quan sát tình
hình. Những người này không có mang theo súng ống, thấy Tả Đăng Phong
kéo Liễu Điền đi vào liền tỏ ra hoảng sợ, lập tức chạy trón, Tả Đăng
Phong thấy thế vội bỏ Liễu Điền xuống rồi đuổi theo. Một trận quyền đấm
cước đá, đem toàn bộ những tên kia đánh ngã xuống đất.
Sau khi làm thịt xong đám người NB này, Tả Đăng Phong đi tới kéo Liễu Điền rồi đi vào tầng hầm.
Khiến cho Tả Đăng Phong không nghĩ tới chính là tầng hầm này còn lớn hơn so
với kiến trúc ở trên mặt đất, một cái hành lang Nam-Bắc thôi cũng đã dài hơn 50m rồi, 2 bên hành lang đều là cửa sắt, trên cửa không có cửa sổ.
Tả Đăng Phong bỏ Liễu Điền xuống đất rồi đi vào một phòng, đi vào hắn
thấy được bên trong có một cái bàn, trên bàn có rất nhiều dụng cụ mà bản thân hắn cũng không biết, Tả Đăng Phong vội lấy cameras ra chụp rồi đi
sang một căn phòng khác, trong phòng này đều có những bình bình lọ lọ,
trong lọ có chứa những thứ chất lỏng màu vàng, màu đỏ. Trong một bình
chất lỏng có ngâm các loại nội tàng người, ngoài ra còn có một bình ngâm một thai nhi thành hình. Tình huống trong phòng làm Tả Đăng Phong kinh
hãi, đây đều là nội tạng của người TQ mà đám lính NB kia móc ra a.
Nhưng là làm hắn khiếp sợ là chuyện ở sau, phòng thứ 3 hắn đi vào có đặt 2
cái bàn sắt, trên bàn có 2 người trần như nhộng, bên phải là một nam tử
trẻ tuổi, bên trái là một nữ nhân trẻ tuổi, bụng của nữ nhân này có vết
khâu lại, còn bụng của nam nhân đã bị cắt ra, nội tang khí quan đều lộ
ra bên ngoài. Mặc dù biết được đây là nơi thí nghiệm trên cơ thể ngươi
nhưng mà thấy được cảnh máu tanh này Tả Đăng Phong vẫn nhịn không được
mà quay đầu đi, hắn nhìn thấy ở trên bàn còn có một tờ giấy,trên tờ giấy có viết nhiều chữ loằn ngoằn. Tả Đăng Phong vội lấy cameras chụp lấy.
Một nam một nữ này cũng chưa chết, cơ thể của nam nhân này đang bị gây tê
nên nhắm mắt, còn nữ nhân kia thấy được Tả Đăng Phong thì liền phát ra
tiếng cầu cứu hơi yếu. Giờ phút này Tả Đăng Phong biết nàng muốn nói Tả
Đăng Phong hãy cứu nàng nhưng hắn cũng không có biện pháp gì, cho dù đưa nàng ra bên ngoài thì chắc gì nàng đã sống nổi. Sau một hồi rối rắm, Tả Đăng Phong liền cầm lấy một con dao phẫu thuật nhỏ rồi tiễn bọn họ một
đoạn đường.
Lấy đồng hồ trong ngực ra, Tả Đăng Phong thấy được
thời gian đã trôi qua được 4’, tuy rằng thời gian vẫn còn nhưng Tả Đăng
Phong vẫn đẩy nhanh tốc độ, bắt đầu đi vào những phòng khác rồi chụp
hình.
Sau khi chụp được nhiều ảnh, Tả Đăng Phong bắt đầu trở về
lúc này có nhiều phòng hắn chưa vào nhưng hắn cũng không muốn vào. Cất
cameras vào người, Tả Đăng Phong liền kéo Liễu Điền đi ra, hôm nay chỉ
có thể giết chừng này, trước tiên mang Liễu Điền ra ngoài ép hỏi nơi ở
của Đằng Khi cái đã, còn mấy tên kia thì đợi biện pháp thu thập sau.
Mời vừa đi ra tầng hầm, Tả Đăng Phong liền nghe được tiếng của đám lính NB, bọn hắn đã phát hiện được có người xâm nhập nên bắt đầu lục soát.
- Đồ chó TQ, mày không trốn được đâu.
Lúc này Liễu Điền lập tức kêu lên.
- Con mje nhà mày.
Tả Đăng Phong liền tát vào mặt hắn một cái rồi trở lại tầng hầm, lúc này
mới qua 7’ theo lý thì đám người Kỷ Toa cùng Cổ Chính Xuân hẳn là chưa
nên rút lui nhưng dựa theo tình huống trước mắt thì đám người Cổ Chính
Xuân cũng không có kiên trì được 10’ nên đã rút lui rồi.
Dựa theo âm thanh bên ngoài truyền đến thì Tả Đăng Phong cũng biết được toàn bộ
lính NB cũng không có trở về, chỉ có một bộ phận quay lại mà thôi. Cái
này nói lên đám người Kỷ Toa không nhịn được mà chạy trốn, cho nên đám
lính NB mới để một số người đuổi theo bọn hắn, còn một số người thì quay lại.
Giờ phút này Tả Đăng Phong thầm mắng 18 đời tổ tông của Kỷ
Toa, hắn căm giận Kỷ Toa đã nói không giữ lời càng tức giận bản thân
mình vì muốn báo thù nên đã tin người. Nhưng bất kể thế nào đi chăng nữa cũng phải nghĩ biện pháp chạy trốn trước đã. Nhưng cửa tầng hầm đã bị
đám lính NB ngăn chặn, hơn nữa phía bên ngoài còn còn nghe được tiếng
Liễu Điền gọi to, giờ phút này bọn hắn đang chạy tới đây, bản thân mình
làm sao có thể chạy trốn được?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT