Trường của Nghi đặc biệt là chẳng bao
giờ nghe thấy tiếng trống , tất cả đều sử dụng 'Ting ' để báo hiệu .
Giáo Viên đã đứng ngay ngắn trước lớp chờ ..học sinh chào . ( đây là
điều tất nhiên ở mỗi trường mà phải phải không , trường của các bạn chắc cũng vậy nên Hà viết trường của Nghi cũng vậy luôn )
Lớp trưởng thều thào vừa thở vừa cất tiếng hô
" Cả ... lớp đứng ...dậy.. chào.. cô"
Lời nói bị ngắt quãng không ngừng . Ta nghĩ chắc hắn vẫn còn đang mệt vì đám nữ sinh lúc nãy đây mà kaka
Nhìn bộ dáng vừa công tử phong lưu , vừa như bệnh nhân viêm phổi cấp tính
kia làm ta buồn cười muốn chết. Cả lớp cũng không nhịn được , 1 vài đứa
đã cố bịt miệng lại nhưng đủ nghe thấy tiếng cười rì rầm dưới lớp . Đến
cả cô giáo , có dè chừng với hắn thế nào cũng không nhịn được quay mặt
đi cười
CHu Thanh thẹn quá hóa giận , xù lông lên nhìn cả đám 1 lượt , làm không đứa nào dám ho hoe thêm . uy lực cũng mạnh phết
Cô giáo nghiêm giọng bắt đầu học bài học mới . Đối với người khác học là
để biết thêm kiến thức ... => nói chung đối với chúng nó học là Vui
Còn với ta , từ khi cô giáo bước vào lớp , ta đã thấy 1 viên thuốc ngủ
khổng lồ ,và chỉ cần cô giáo cất tiếng giảng bài là viên thuốc ấy từ từ
chui vào người ta , rồi phát tác dụng liền 2 tiếng , hiệu lực của viên
thuốc ngủ này có vẻ rất cao nên ta đã lăn ra bất tỉnh luôn từ đó đến giờ rồi .Giờ ta đang nói với các ngươi ở trên bãi biển Hawai đẹp ơi là
đẹp ,cùng với ... ba mẹ ta . *Khóc * * nước mắt rơi * Ba ...Mẹ tại sao 2 người luôn xuất hiện trong giấc mơ của con , tại sao lại không ở ngoài
đời thực , tại sao không đến đón con đi . Đừng bỏ con lại ,ba mẹ , Nghi sai rồi , Nghi sẽ sửa , ở lại với con ....
" Nghi ca ! sao lúc nào ngủ em cũng thấy anh khóc hết vậy " Hữu Ngọc ,từ khi nào đã ngồi trước mặt ta ? *Ồn ào*
'ra chơi rồi !' ( Suy nghĩ của Nghi )
"hửm ? khóc sao ? " Từ 3 năm trước ta đã không còn rơi nước mắt ,bản tính
nhu nhược yếu đuối cũng dần mất đi . Chẳng lẽ mỗi khi ngủ ta đều khóc
sao * lấy tay sờ lên mặt **nếm * ' có vị mặn chát , là nước mắt thật ư ? '
Vừa rồi là cảm giác gì ? vừa ấm áp lại vừa đau khổ . Chỉ là
một giấc mơ ? Cảm giác quá chân thực nhưng vừa rồi ta đã thấy những gì , rất muốn biết nhưng trong đầu lại hiện lên 1 trực giác ép ta phải quên
đi
"Nghi ca xuống căng tin cùng em đi " Hữu Ngọc ngơ ngác chẳng hiểu gì , muốn đổi chủ đề liền nói
"....*suy nghĩ * *cười * ừm ,Đi thôi "
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT