" Hoan nghênh quý khách ...." Tiếng của Lam Thần tỉ như thường lệ vang lên .
Ta và Băng đang rảnh tay , ngồi tán phét với nhau , nghe thấy tiếng của
Lam Thần tỉ thì vội chỉnh chu lại trang phục , miệng cười, sẵn sàng cho
đến khi giọng nói kiêu ngạo quen thuộc vang lên
" Không đi .
Không đi . Có chết anh cũng không thèm đến cái nhà hàng " lụp sụp" này
." Chu Thanh làm nũng như 1 đứa trẻ lên 3 .
Băng và Nghi ở bên
trong sắc mặt cứng đờ lại . Trái đất này hình tròn hả .Sao đi đâu cũng
gặp tên quái thai này hết vậy !?!!!. 2 người thở dài 1 hơi , không hẹn
cùng nhìn nhau rồi cùng lấy luôn 3 khẩu trang bịt kín mít mặt .
Đi cùng Chu Thanh còn có cả Siul và 1 đám vệ sĩ khác .Có vẻ là hơi khoa
trương .Siul trang điểm nhẹ ,váy 2 dây đen tuyền , tuy đơn giản nhưng
cũng không kém phần đơn giản ,họa tiết như phát sáng trong bóng tối hòa
cùng nhịp bước của người mặc . Tóc buông thõng , trên có cài 1 phụ kiện hình lá rất đẹp .Còn cái tên Chu Thanh đáng chết kia thì chẳng hề đơn
giản như người bên cạnh 1 chút nào . Tóc bạch kim vuốt ngược làm tăng vẻ hào nhoáng của hắn ( Phô trương thì có ) .Áo sơ mi trắng in chìm vài
họa tiết bắt mắt .quần hàng hiệu tôn lên vóc dáng cùng vẻ đẹp trời sinh
đáng ghét của hắn .
Ông chủ thấy khách quý vội vàng ra đón tiếp . Mặt mày niềm nở nịnh nọt , ông chủ biết nếu làm phật ý các thiếu gia ,
tiểu thư này thì đừng nói là làm ăn , xem chừng cái mạng nhỏ của ông
cũng không thể giữ . Chu Thanh mặt hiện rõ vẻ kinh thường , lần trước
đến căng tin ăn làm hắn thấy nhục nhã lắm , bây giờ còn đến 1 nhà hàng
tồi tàn này để ăn tối ? đừng đùa chứ , hắn là con trai trưởng của nhà họ Chu sau này sẽ thừa kế cả tập đoàn , sao có thể hạ mình như vậy . Siul bên cạnh cười nhẹ chào ông chủ , trong lòng thực ra cũng không quan
tâm lắm đến mấy lời nịnh nọt đó , nhưng em cũng từng là người nghèo , em cũng thấm đủ khổ rồi , lương tâm không cho phép em đối xử tệ với người
dân bình thường như ông chủ
Ở đằng sau , ta và Băng thấy lưng
ông chủ đã ướt đẫm vì mồ hôi . Trong lòng chúng ta đều biết " cây ngay
không sợ chết đứng " Người làm ăn thật thà chất phác như ông chủ đáng lí ra không phải sợ những người như Chu Thanh bọn họ , nhưng ở bây giờ
thực sự mà nói : cây ngay chỉ có chết đứng mà thôi .
" X...xin
hỏi các v...vị muốn dùng món gì ?" ông chủ ấp úng hỏi , lưng cúi thấp
hết cỡ cứ như sợ người khác sẽ nhìn thấy vẻ mặt của mình .
Chu
THanh nhìn ông chủ 1 lúc , cầm 1 chiếc đũa ở quán , nâng cằm ông chủ lên , định nói gì đó quá đáng thì bất chợt cảm nhận đc ánh mắt lạnh lẽo từ
Siul , cười chừ buông đũa xuống . Ra giọng khoe khoang " Đem tất cả món
ngon của quán ngươi ra đây , hôm nay ta bao cả quán này "
Ông chủ vâng vâng dạ dạ vội vã bảo chúng tôi nấu ăn .
' Chu Thanh , ngươi đừng tưởng có tiền là oai . ' Nghĩ vậy thôi chứ ta cg k dám làm gì vì sợ sẽ liên lụy đến ông chủ . Đúng lúc nhận được ánh mắt cùng cái lắc đầu nhẹ của Băng , ta định sẵn sáng mai sẽ xem đc kịch hay .
ta cùng các anh chị cùng cố làm cho nhanh . Khi vừa làm xong
mấy món khai vị , Siul bước vào , tiến dần đến chỗ Nghi ,Nghi tỏ vẻ
không quen cứ im lặng làm tiếp . Siul nói nhỏ vào tai Nghi " Món chính
không cần nhiều ...chỉ cần nấu 3 món là đc . Sẽ có thưởng cho các người . Yên tâm "
Nghi cảm nhận được từng nhịp thở của Siul , cả người
như nóng lên . Tưởng tượng bây giờ mặt nghi còn đỏ hơn trái ớt . Nghi
chần chừ 1 lúc nói " nhưng còn vị khách kia ..." Âm thanh quen thuộc
vang lên . Siul không kìm đc , nghi ngờ nhìn thẳng vào khuôn mặt đeo đầy khẩu trang kia ... bao lâu sao mới nói " anh...không phải lo " Nghi gật đầu nhẹ nói "vâng " rồi quay ra nói với các anh chị cùng làm .
Cạnh đó , Băng nhìn Nghi , nói nhỏ , " cô ấy hình như phát hiện ra cậu rồi , kì diệu thật "
............
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT