Hãn Phi Bổn Vương Giết Chết Ngươi

Q.3 - Chương 54: Chương 15.2 Dạ Tử Mị, Dạ Tử Kỳ Tự Giết Lẫn Nhau


...

trướctiếp

Editor: Hoàng Dung.

Vững vàng đi vào Cần Chính điện, Dạ Tử Kỳ đã đợi ở bên trong. Vừa thấy Hiên Viên Vô Thương liền mở miệng: "Không biết hôm nay biểu đệ đến đây vì chuyện gì?" Công Tôn Bằng còn chưa tới, cho nên tạm thời không cần vọng động mới thỏa đáng.

"Chính là đến tìm biểu huynh hàn huyên một chút mà thôi." Hắn đang chờ, Dạ Hoằng Quy.

"Biểu đệ mời ngồi, huynh đệ chúng ta thật lâu không tán gẫu rồi. Nhớ lại năm đó, quan hệ huynh đệ của chúng ta vẫn rất tốt!" Đây vẫn là chỗ hắn nghĩ không ra, năm đó người biểu đệ này bảo vệ hắn mọi chuyện. Nhưng có một lần, hắn ta đột nhiên mất tích. Một tháng sau, xuất hiện lần nữa liền đối nghịch với hắn khắp nơi! Ngay cả ngôi vị hoàng đế đã giành tới được trong tay, cũng thiết kế để cho hắn đánh mất. Nhiều năm như vậy, hắn vẫn luôn không hiểu vì sao hắn ta lại trước sau tương phản đến vậy.

Lời này cũng khiến Hiên Viên Vô Thương hơi hoảng hốt, nhiều năm trước, quan hệ của bọn họ thật đúng là rất tốt. Mặc dù thỉnh thoảng Dạ Tử Kỳ sẽ biểu lộ ra chút khinh thường trong ánh mắt, cũng bởi vì khinh bỉ xuất thân của hắn. Năm đó vì Dạ Tử Mị bị cướp đoạt đến Hiên Viên đế quốc, vẫn bị người Dạ Mị đế quốc coi là sỉ nhục quốc gia!

"Nếu năm đó biểu huynh không tồn tại lòng riêng, quan hệ huynh đệ chúng ta cũng không trở thành như vậy." Nhàn nhạt mở miệng, một bộ dáng giống như cái gì cũng không biết, cũng là nói cho Dạ Tử Kỳ, hắn cái gì cũng biết.

Những lời này lập tức khiến sắc mặt Dạ Tử Kỳ biến thành xấu hổ. Không sai, ban đầu hắn ngồi lên vị trí thái tử, cũng biết uy hiếp lớn nhất của hắn đã không phải là phụ hoàng, cũng không phải là nhị hoàng đệ vô dụng đó, càng không phải là tam hoàng đệ có chút tài hoa, mà là nhiếp chính vương danh chấn thiên hạ này!

Cho nên hắn thiết kế tốt bẫy rập, chôn xuống sát cơ, chính là chờ hắn ta nhảy tới, nhưng hắn còn chưa kịp động thủ thì hắn ta đã biến mất. Lần nữa xuất hiện, cũng không cho hắn cơ hội động thủ, liền diệt trừ tất cả cơ sở của hắn!

Mà khoảng thời gian biến mất kia, chính là Hiên Viên Vô Thương bị Dạ tử Mị làm trọng thương, rồi sau đó được Thiên Sơn lão nhân cứu chữa, những thứ này Dạ Tử Kỳ đều không biết.

Vì lúng túng nên không tiện tiếp tục đề tài này. Nhìn Vũ Văn Tiểu Tam bên cạnh Hiên Viên Vô Thươngmột chút , đầu tiên là ngẩn ra, cô gái này rất đẹp, mặc dù đang ở bên cạnh Hiên Viên Vô Thương, dung mạo rất khó trở nên nổi bật, nhưng lại không thể phủ nhận đó là một giai nhân tuyệt thế. Rồi sau đó mở miệng cười: "Vị này chắc là biểu đệ tức Gia Luật Trục Lộc khiến biểu đệ giận đỏ mặt vì hồng nhan, đánh chết Phượng Phi Yên đi?" Từ trong miệng Hạ Mộ Yên, hắn đã biết thân phận chính xác của nữ nhân này, nhưng nói toạc ra đối với hắn có hại vô lợi, cho nên dứt khoát giả bộ ngu.

Lần nữa nghe xưng hô Gia Luật Trục Lộc này, khóe miệng mỗ nữ không tự chủ giật giật, ở trong lòng đánh mắng Gia Luật Trục Nguyên đó ngàn vạn lần, rồi sau đó một bộ dáng duyên dáng sang trọng mở miệng: "Đúng là bản công chúa!" Nàng là đang nhắc nhở hắn, thân phận của mình trừ là nhiếp chính vương phi, còn là công chúa của hai nước, để cho hắn làm chuyện gì, trước tiên cũng phải đắn đo nặng nhẹ một chút.

Quả nhiên vừa tự xưng như vậy, Dạ Tử Kỳ hơi sững sờ một lúc, đáy mắt thoáng qua một đạo ánh sáng không tốt. Hắn thế nào quên sau lưng Hiên Viên Vô Thương còn có Hiên Viên đế quốc, mà sau lưng nữ nhân này, còn có chỗ dựa Gia Luật Trục Nguyên. Do dự một chút nhưng vẫn kiên định xuống, những thứ này vẫn không ảnh hưởng được quyết tâm muốn trừ Hiên Viên Vô Thương của hắn!

Hai bên đều đang đợi người, cho nên trong lúc nhất thời vẫn chỉ là trò chuyện với nhau, đánh mê tung quyền xung quanh. Nói xong những lời có hay không cũng được, trong lúc nhất thời nói toàn những lời thừa thải, mà lời hư tình giả ý lại chiếm đa số. . . . . .

. . . . . .

Phượng Nghi cung. Một hắc y nhân xuất hiện trong phòng của Hạ Mộ Yên.

"Công tử!" Lúc này Hạ Mộ Yên quỳ một chân trên đất. Thật ra thì nàng cũng không biết người trước mặt rốt cuộc là ai, chỉ là hắn có ân cứu mạng đối với mình. Nếu không có hắn, mình cũng không có cơ hội ở chỗ này báo thù cho nữ hoàng, nên vẫn dùng xưng hô chủ tớ với hắn. Hơn nữa hình như hắn cũng có thù không đợi trời chung với Hiên Viên Vô Thương, mục tiêu giống nhau, tự nhiên càng thêm thân thiết.

"Đứng lên đi." Giọng nói vẫn không phân biệt được là nam hay nữ.

Hạ Mộ Yên đứng lên, có chút khẩn cấp nhìn hắn: "Công tử, hôm nay Hiên Viên Vô Thương chỉ dẫn theo mấy trăm ẩn vệ liền vào cung, bên cạnh còn có gánh nặng là Vũ Văn Tiểu Tam. Nếu chúng ta động thủ bây giờ, chắc chắn có thể một lưới bắt hết bọn chúng!"

Bên trong hoàng cung Dạ Mị đế quốc, có 5000 tinh binh của Thanh Loan quốc! Đây là nữ hoàng đương nhiệm Phượng Phi Loan cho nàng, không quá nhiều, cũng không quá ít. Quá nhiều, Dạ Tử Kỳ thân là nhất quốc chi quân, tự nhiên sẽ cảm thấy uy hiếp, quá ít liền không có tác dụng gì.

Đôi mắt âm hàn của hắc y nhân kia cười như không cười nhìn nàng, trầm giọng nói: "Ngươi cho rằng Hiên Viên Vô Thương kia đần như vậy sao?"

Lời này vừa nói ra, vẻ kích động trên mặt Hạ Mộ Yên tụt xuống trong nháy mắt! Đúng vậy, nàng chỉ lo vui mừng ngược lại quên! Hiên Viên Vô Thương chưa bao giờ đánh mà không nắm chắc trận chiến! "Vậy, công tử, chúng ta nên làm thế nào?" Cũng không thể bỏ qua cơ hội đã tới tay chứ!

Hắc y nhân kia xoay người lại, nhìn ngoài cửa sổ, lại rơi vào trầm tư. Nếu bây giờ Hiên Viên Vô Thương còn dám đánh bạo tới hoàng cung. Như vậy, hoặc chính là hắn ta đến tìm chết, hoặc chính là binh mã hoàng cung đã bị hắn ta khống chế! Hoàng cung có hai vạn cấm vệ quân, mà người của Thanh Loan chỉ có 5000! Cứng đối cứng không thể nghi ngờ là lấy trứng chọi đá!

Nhưng binh mã của kinh thành không phải đều ở trên tay Công Tôn Bằng sao? Chợt, con ngươi co rút lại, hôm qua Công Tôn Bằng đi phủ nhiếp chính vương, sau đó lại trở về rồi, nhưng. . . . . . Nếu như người trở về kia không phải là Công Tôn Bằng? Hôm qua hắn cảm thấy rất kỳ lạ, lấy tính khí của Công Tôn Bằng, làm sao lại không xảy ra chuyện gì mà đã trở về rồi. Mà Hiên Viên Vô Thương biết Công Tôn Bằng phái người động thủ với nhi tử của mình, sao có thể dễ dàng bỏ qua cho ông ta! Hắn biết bên cạnh Hiên Viên Vô Thương có một Liên Vụ.

Nhưng nếu chỉ lấy binh mã trong tay Công Tôn Bằng, bước kế tiếp của Hiên Viên Vô Thương phải là bao vây diệt trừ mười vạn đại quân mới đúng chứ, sao hắn ta có thể khinh suất như thế? Vậy cũng chỉ có một lời giải thích. . . . . . (Chỗ này chỉ diệt trừ đại quân của Nhạc Thanh Minh, vì binh quyền nằm trong tay Công Tôn Bằng và Nhạc Thanh Minh)

"Đi!" Nói xong liền xoay người nhìn Hạ Mộ Yên.

Hạ Mộ Yên sững sờ, có chút không hiểu: "Đi đâu?"

"Đúng vậy! Nếu ta đoán không sai. Hoàng thành, không, có thể là binh mã cả Dạ Mị đế quốc đều đã bị Hiên Viên Vô Thương không chế trong tay, triều đình Dạ Mị đế quốc lại phải thay đổi rồi!" Nói ra suy nghĩ của mình. Nếu như là đúng như mình nghĩ, Hạ Mộ Yên thân là quý phi của Dạ Tử Kỳ, hẳn phải chết là điều không thể nghi ngờ!

"Không! Ta không đi! Đây là cơ hội duy nhất để báo thù cho nữ hoàng bệ hạ! Ta không đi, ta tuyệt đối không đi!" Nàng rất kiên quyết mở miệng.

"Đi!" Hắc y nhân kia rất kiên quyết nhìn nàng.

Hạ Mộ Yên điên cuồng gào thét: "Ta không đi! Ta không đội trời chung với Hiên Viên Vô Thương! Không báo thù cho nữ hoàng, ta tuyệt đối không đi! Ngươi không hiểu được, ngươi không hiểu được tâm tình của ta!" Nàng há có thể vì mình tham sống sợ chết liền buông tha cơ hội báo thù cho nữ hoàng chứ!

"Ngươi cho rằng ta không muốn báo thù cho Yên nhi sao?" Những lời này mang theo gào thét! Cặp mắt âm hàn kia lại dính vào chút nước mắt.

Hạ Mộ Yên ngẩn ra, có chút không rõ cho nên nhìn hắn."Yên nhi" , "Yên nhi" , xưng hô này rất quen tai, hình như là nhiều năm trước. . . . . .

Một giây kế tiếp, hắc y nhân kia kéo mặt nạ xuống trước mặt nàng. . . . . .

Nàng trợn to cặp mắt nhìn hắn, chỉ trong nháy mắt nước mắt đã rơi đầy mặt: "Là ngài! Là ngài, ngài rốt cuộc trở lại. Nhưng….nhưng nữ hoàng người. . . . . ." Là hắn, nhưng tại sao hắn vẫn muốn giấu kín thân phận, không để cho mình biết là hắn?

"Không để cho ngươi biết là ta, là vì muốn bớt đi một chút phiền toái. Đi thôi! Tin tưởng ta! Hiên Viên Vô Thương nợ Yên nhi , ta nhất định muốn hắn trả lại gắp trăm lần!" Hắc y nhân kia cắn răng mở miệng, gắt gao giấu xuống nước mắt nơi đáy mắt.

"Được!" Lần này là không chút do dự gật đầu! Tất cả mọi người trong thiên hạ này có thể phản bội nữ hoàng, duy chỉ có người này, tuyệt đối sẽ không!


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp