Thiên Mộ Tuyết không biết chuyện gì xảy ra, còn thật cho rằng Dạ Tử Mộng giấu Xuân Cung Đồ dưới gối của mình, ánh mắt nhìn nàng ta cũng không
khỏi khinh bỉ!
Sắc mặt Dạ Tử Mộng giận đến lúc đỏ lúc trắng: "Nói bậy! Trên giường của ta làm sao có thể có Xuân Cung Đồ!"
"Vậy cái này là cái gì?" Hiên Viên Lạc Thần cầm quyển sách kia cười như
không cười nhìn nàng ta, "Hơn nữa chúng ta là tìm được trên giường của
ngươi đó, nàng ta cũng thấy được, có đúng hay không?" Nói xong nhìn
Thiên Mộ Tuyết một chút.
"Hả?" Thiên Mộ Tuyết hơi sững sờ một chút, tuy nói họ mới vừa nhìn lên
nóc nhà một lát, nhưng nhìn biểu hiện của hai đứa bé này, sách này đúng
là tìm ra từ trên giường Dạ Tử Mộng. Hơn nữa, trong lòng của nàng cũng
hi vọng sách này là ở trên giường của Dạ Tử Mộng, ít đi một đối thủ
không phải rất tốt sao?
Nghĩ thấu rồi, liền gật đầu một cái.
Cái gật đầu này của nàng ta khiến sắc mặt Dạ Tử Mộng càng thêm khó coi!
Hiện nay nàng còn chưa gả cho biểu huynh, một cô nương chưa gả lại cất
giấu Xuân Cung Đồ trên giường của mình, nếu truyền ra ngoài, tất sẽ bị
người trong thiên hạ phỉ nhổ nhạo báng!
Một tội danh như vậy cũng đủ để cho biểu huynh cự tuyệt cưới nàng, hơn
nữa không gả cho biểu huynh, cũng sẽ không có người trong sạch nào
nguyện ý muốn nàng!
Đúng lúc này, có người tới gõ cửa: "Mộng công chúa, Thiên tiểu thư, tiểu thế tử và tiểu công tử có ở chỗ này không?" Giọng nói có chút gấp gáp,
giống như là đang gấp tìm hai đứa bé.
Hiên Viên Sở Cuồng lập tức mở miệng: "Chúng ta ở chỗ này!"
Thiên Mộ Tuyết lập tức đi mở cửa ra, dẫn đầu tiến vào chính là Tiểu
Nguyệt, hoangdung_๖ۣۜdien♥dan♥lequyd☺n☀c☺m Tiểu Nguyệt bước nhanh đến
phía trước: "Thần nhi, Cuồng nhi, các ngươi làm vương phi gấp chết rồi,
tìm khắp nơi đều không tìm được các ngươi!" Tiểu thư đã nói qua rất
nhiều lần, nói nàng nếu lại không xem tiểu thư thành chị ruột của mình
thì tiểu thư cũng không cần nàng nữa, cho nên dù nàng không quen cũng
phải sửa lại cách gọi.
"Tiểu Nguyệt a di, ngươi xem, nữ nhân không biết xấu hổ này lại có thể ở trên giường giấu vật này!" Hiên Viên Sở Cuồng chuyển Xuân Cung Đồ tới
cho mọi người nhìn.
Trong đám người tiến vào, trừ Tiểu Nguyệt đã biết chuyện trước nên ở
ngoài, những hạ nhân khác đều không biết! Chỉ biết Tiểu Nguyệt cô nương
tìm khắp nơi đều không tìm được tiểu thế tử và tiểu công tử, liền kêu
bọn họ cùng nhau tìm, không thể nghĩ đến lại có thể thấy được chuyện như vậy! Lần này nét mặt mọi người nhìn Dạ Tử Mộng đều có vẻ khinh bỉ!
Đường đường công chúa của một nước, còn là một cô nương chưa gả, lại có
thể xem loại sách hạ lưu đó, chẳng lẽ cứ như vậy muốn sớm ngày leo lên
giường vương gia sao? Thật sự là đáng xấu hổ!
Dạ Tử Mộng lập tức mở miệng giải thích cho mình: "Không có, không có,
không phải của ta! Ta không giấu loại đồ vật này ở trên giường của
mình!"
"Náo cái gì!" Lúc này là Hiên Viên Vô Thương và Vũ Văn Tiểu Tam mang
theo cả đám hạ nhân vững vàng đi vào. Vừa nhìn thấy hai con trai bảo bối của mình, cố làm ra vẻ lo lắng mở miệng, "Thần nhi, Cuồng nhi, sao các
con lại chạy tới nơi này! Làm mẫu thân gấp muốn chết!"
Hai đứa bé vội vàng sôi nổi chạy đến bên người Vũ Văn Tiểu Tam, giống
như hiến vật quý dâng Xuân Cung Đồ lên: "Mẫu thân, người xem!"
Vũ Văn Tiểu Tam nhíu lông mày nhận lấy, vừa mở ra nhìn liền giận dữ:
"Vật này là của người nào? Là ai đưa vật này cho tiểu thế tử và tiểu
công tử xem?"
Thiên Mộ Tuyết ngay lập tức tiến lên mở miệng: "Vương phi tỷ tỷ, vật này là tiểu thế tử vầ tiểu công tử tìm thấy ở trên giường Mộng công chúa,
không có chút quan hệ nào với tiện thiếp!" Nàng cũng ở trong gian phòng
này, hoangdung_๖ۣۜdiễn-đàn-lê-๖ۣۜquý-đôn nếu Dạ Tử Mộng nói là của nàng, dù nàng nhảy vào sông Hoàng Hà cũng rửa không sạch, cho nên trước phủi
sạch quan hệ rồi nói!
"Là của ngươi?" Vũ Văn Tiểu Tam đầy tức giận nhìn Dạ Tử Mộng.
Dạ Tử Mộng nhìn Hiên Viên Vô Thương cũng ở đây, hơn nữa sắc mặt của hắn
cũng tương đối khó coi, lúc này có chút hoang mang lo sợ đứng lên:
"Không phải, không phải. . . . . . Vật này, tiện thiếp, vật này không
phải của tiện thiếp . . . . . ."
Vũ Văn Tiểu Tam bước nhanh mấy bước đến phía trước, "Ba" tát một bạt tai lên mặt của nàng ta: "Đồ ở trên giường của ngươi, không phải của ngươi
chẳng lẽ là của bổn vương phi sao? Hoàng thượng tứ hôn thật tốt, nói
ngươi có tri thức hiểu lễ nghĩa, ngoài xinh đẹp trong thông tuệ. Ngươi
chính là có tri thức hiểu lễ nghĩa, ngoài xinh đẹp trong thông tuệ như
vậy hay sao? Lại có thể giấu loại vật này ở trên giường! Còn để Thần nhi và Cuồng nhi nhìn thấy, đứa bé mới một hai tuổi liền bị tiên nhân ngươi làm dơ bẩn mắt rồi! Phủ nhiếp chính vương ta không chứa nổi người như
vậy! Người tới, đánh rồi ném nàng ta ra ngoài cho bổn vương phi!"
"Không đúng! Đây không phải là của ta, là của ngươi!" Dạ Tử Mộng bị Vũ
Văn Tiểu Tam tát một bạt tai làm thần trí nàng ta quay trở lại, cũng lờ
mờ phát giác ra! Nhất định là nữ nhân này để cho con trai của mình mang
quyển sách này vào, sau đó vu oan giá họa cho nàng!
"Là của ta? Chuyện cười! Đồ của bổn vương phi sao lại ở trên giường của
ngươi? Mới vừa rồi Thiên muội muội cũng thấy được là tìm ra từ trên
giường của ngươi. Mộng muội muội nói lời này không sợ bị người nhạo báng sao?" Vũ Văn Tiểu Tam lạnh lùng nhìn nàng ta.
Dạ Tử Mộng hung hăng trợn mắt nhìn Thiên Mộ Tuyết một cái, rồi sau đó
hướng về phía Hiên Viên Vô Thương mở miệng: "Biểu huynh, thật không phải là Mộng nhi, có lẽ là bọn chúng! Đúng, nhất định là bọn chúng được nữ
nhân này xúi giục, cho nên mang bản Xuân Cung Đồ này vào, sau đó nói là
phát hiện ở trên giường Mộng nhi. Đúng, nhất định là như vậy!" Nói xong
chỉ vào Hiên Viên Lạc Thần và Hiên Viên Sở Cuồng.
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người là một bộ dáng không tin! Hạ nhân
của vương phủ cũng biết tiểu thế tử và tiểu công tử tinh linh cổ quái,
hoangdung_๖ۣۜdien♥dan♥lequyd☺n☀c☺m nhưng biết bọn họ không có tư tưởng
gì xấu, cho nên thật không tin tưởng bọn họ sẽ làm chuyện như vậy!
Vũ Văn Tiểu Tam càng thêm cười lạnh mở miệng: "Được, muội muội đại khái
có thể nói lời này ra, xem người trong thiên hạ làm sao tin hai đứa bé
một hai tuổi sẽ làm ra loại chuyện này!"
Sắc mặt Dạ Tử Mộng trong nháy mắt trở nên trắng bệch! Đúng vậy, hai đứa
bé này đều chỉ có hai tuổi, người trong thiên hạ làm sao sẽ tin tưởng
nàng giải thích đây!
"Hừ, không còn lời gì nói đúng không? Bêu xấu bổn vương phi cũng không
tính , còn vu oan hai tiểu thế tử! Ngươi cũng đã biết thân phận Thần nhi và Cuồng nhi của bổn vương phi là gì? Một là Nhiếp Chính vương tương
lai của Dạ Mị đế quốc, một là thân vương tương lai của Hiên Viên đế
quốc! Chỉ bằng ngươi cũng dám vu oan bọn nó, người tới, đuổi nữ nhân bỉ
ổi này ra cho bổn vương phi!"
Chỉ cần vừa bị đuổi ra, cả đời này của Dạ Tử Mộng coi như xong!
"Dạ!" Bọn hạ nhân đáp một tiếng, liền muốn tiến lên bắt nàng ta.
Lại nghe Hiên Viên Vô Thương mở miệng: "Khoan!" Cho nên mọi người đều có chút không hiểu nhìn hắn. Lấy tính tình của vương gia, nhất định không
chỉ đuổi nữ nhân này ra liền xong việc, có thể vương gia chuẩn bị trực
tiếp chém nàng, vì vậy bọn hạ nhân cũng dừng lại.
"Thôi, cho một giáo huấn nho nhỏ là được, tránh cho người ngoài nói
vương phủ chúng ta không có tình người!" Nhàn nhạt mở miệng, nói ra lời
nói ngoài dự đoán của tất cả mọi người.
Vẻ mặt Dạ Tử Mộng vui mừng nhìn Hiên Viên Vô Thương, biểu huynh lên
tiếng bỏ qua cho nàng, đây không phải nói rõ biểu huynh có ý với nàng
sao? Hoangdung_๖ۣۜdiễn-đàn-lê-๖ۣۜquý-đôn Có lẽ biểu huynh biết tất cả
chuyện này đều là quỷ kế của nữ nhân kia, cho nên liền muốn ra mặt bảo
vệ mình!
Vẻ mặt Vũ Văn Tiểu Tam giống như không vui nhìn Hiên Viên Vô Thương,
hình như cực kì bất mãn khi không thành công đuổi Dạ Tử Mông ra ngoài!
Tức giận mở miệng về phía gò má của hắn: "Được! Có thể không đuổi ra
ngoài! Nhưng dạy dỗ nhất định phải dạy dỗ , mang xuống đánh 100 đại
bản!"
"Mộng nhi là một công chúa, như thế nào chịu được 100 đại bản? Đánh 20 đại bản là được!" Hiên Viên Vô Thương mở miệng phản đối.
"Chàng!" Vũ Văn Tiểu Tam thở phì phò nhìn hắn, hất tay áo lên, rất tức tối vững vàng đi ra ngoài.
"Tam nhi. . . . . ." Hiên Viên Vô Thương dường như rất gấp gáp đuổi
theo, trước khi đi còn có thâm ý khác nhìn Dạ Tử Mộng một cái.
Nhìn thấy vậy, trong lòng Dạ Tử Mộng kích động không thôi! Biểu huynh
quả nhiên là có ý với nàng! Nàng đây là trong họa được phúc sao! Vũ Văn
Tiểu Tam, biểu huynh rất thông minh, há có thể không nhìn thấu được mưu
kế của ngươi, ngươi nhất định không ngờ được sẽ có kết quả như thế đúng
không?
Hai đứa trẻ cũng là một bộ dáng bất mãn khi không đạt được mục đích,
hung hăng trợn mắt nhìn Dạ Tử Mộng một cái, chạy ra ngoài theo.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT