Bay ra ngoài hơn mười trượng liên tiếp, Chu Cường mới cố gượng để thân hình đứng vững.
Sắc mặt của hắn trắng bệch như tờ giấy, từ khóe miệng hắn chảy ra một dòng máu tươi, hiển nhiên là đã chịu nội thương không hề nhẹ.
Thành Hóa nhìn lại nắm đấm của mình, rồi nhìn lại Chu Cường, mặt đầy ngỡ ngàng.
“Một quyền lúc nãy, thật là ta đánh?” Thành Hóa cảm giác mình giống như đang nằm mơ vậy.
Lúc nãy khi đan dược vào bụng, hắn liền dẫn lực dược tiến vào trong cánh tay phải một cách thuần thục.
Sau đó, hắn liền cảm thấy cánh tay phải của mình tràn đầy sức mạnh cuồng bạo!
Loại sức mạnh dâng trào này, khiến hắn có cảm giác không nhanh không chậm.
Theo như giao phó trước đó, Thành Hóa cũng không sử dụng kỹ xảo võ thuật, đây chỉ là một quyền đơn giản. Nhưng một quyền đơn giản này, lại có thể đả thương một tên rất mạnh Linh Dịch Cảnh cấp năm!
“Chu huynh, huynh... huynh không sao chứ?” Thành Hóa cũng không có ý muốn đả thương người khác, nhưng mà hắn thật sự đã đả thương Chu Cường.
“Vẫn... vẫn ổn...”
Chu Cường không ngờ một quyền của Thành Hóa lại mạnh như vậy, thật sự đã gây ra tổn thương không hề nhỏ cho hắn.
Đương nhiên, một quyền này cũng không gây ra tổn thương mang tính chất thật sự, dù sao Thành Hóa cũng không sử dụng kỹ xảo võ thuật, sức mạnh này đương nhiên cũng không được phát huy đến hết mức.
Lực phòng ngự của cấp năm giới Linh Dịch là vô cùng đáng sợ, theo lý thuyết thì Linh Dịch Cảnh cấp một hoàn toàn không có khả năng đả thương đến Linh Dịch Cảnh cấp năm, dù là hắn có uống vào đan dược.
Nhưng bây giờ, Thành Hóa lại thật sự đả thương hắn!
Chu Cường bây giờ nghĩ lại vẫn còn vô cùng sợ hãi, thật may là quy định trước đó không cho phép sử dụng kỹ xảo võ thuật, không thì bây giờ hắn liệu có thể đứng đây hay không còn chưa dám chắc.
Lúc nãy Chu Cường cũng không chuẩn bị bởi vì nghĩ Thành Hóa là Linh Dịch Cảnh cấp một liền coi thường hắn, Chu Cường chỉ sử dụng phần lớn nguyên lực để phòng ngự.
Chính là dưới tình thế như vậy, Thành Hóa đã đả thương hắn.
“Nhanh! Đem viên đan dược này cho Chu Cường uống vào!” Vương Kim Phúc lúc này hồi phục tinh thần trước, ngay lập tức trị thương cho Chu Cường.
“Đan dược bậc hai siêu phẩm lại đáng sợ như vậy, lại có thể khiến Linh Dịch Cảnh cấp một đả thương được Linh Dịch Cảnh cấp năm!” Tôn Kiến Minh lẩm bẩm nói.
Hắn vẫn là lần đầu nhận thức được uy lực của đan dược siêu phẩm, một màn vừa nãy đã chấn động quá mức rồi.
Đây không phải như ban đầu Diệp Viễn với Phí Thanh Bình đánh nhau cãi nhau không đáng nữa, Thành Hóa với Chu Cường đều là kẻ mạnh trong giới Linh Dịch, nghĩ muốn vượt cấp đã chiến đấu quá khó khăn rồi.
“Đúng vậy, nếu như vừa nãy Thành Hóa sử dụng kỹ xảo võ thuật, nếu mà kỹ xảo võ thuật của hắn đủ mạnh, thậm chí còn có khả năng một đòn đánh chết Chu Cường!” Vương Kim Phúc cũng thở dài nói.
“Không sai, nói cách khác, nếu như Linh Dịch Cảnh cấp một có được một viên Cường Hóa Đan bậc hai siêu phẩm, trong điều kiện đặc biệt, có thể vượt cấp đánh bại người mạnh ở Linh Dịch Cảnh cấp năm. Còn về Linh Dịch Cảnh cấp bốn, với một đòn vừa nãy, hầu như khả năng sống sót là không còn!” Tôn Kiến Minh phân tích nói.
Nói xong, Tôn Kiến Minh cũng bị phân tích của mình dọa cho sợ hết hồn.
Vương Kim Phúc hít một hơi khí lạnh: “Nếu như vậy, loại đan dược này có thể sinh ra nhiều hơn, cảnh giới kia há chẳng phải thành một trò cười hay sao?”
Quả thực, cho dù có đan dược như vậy, Linh Dịch Cảnh cấp một cũng rất khó chiến thắng Linh Dịch Cảnh cấp bốn.
Công dụng của Cường Hóa Đan chẳng qua là tăng cường các bộ phận, cũng không phải khiến toàn bộ thực lực của võ sĩ đột nhiên tăng mạnh.
Trên lý thuyết có thể giết chết Linh Dịch Cảnh cấp bốn đã là không tệ, nhưng điều kiện cần thiết như thế quá mức hà khắc, trong chiến đấu thực tế hầu như khả năng xảy ra không lớn.
Cho dù có là như vậy, giá trị của đan dược bậc hai siêu phẩm cũng quá lớn lao.
Bởi vì một khi uống loại đan dược này, Linh Dịch Cảnh cấp một có khả năng vượt cấp chiến đấu được với Linh Dịch Cảnh cấp hai thậm chí là cấp ba, hơn nữa sẽ trở thành một hiện tượng phổ biến.
Nói như vậy, nhắc đến cảnh giới thật sự là trở thành trò cười, ngươi khổ công tu luyện để tăng một cấp cảnh giới nhỏ, vẫn không bằng người ta ăn một viên đan dược.
“Chớ có nói đùa, loại đan dược này làm sao có thể sinh ra nhiều hơn? Nước Tần chúng ta lập quốc đã bao nhiêu năm, không phải chỉ mới xuất hiện một viên đan dược bậc hai siêu phẩm như vậy sao?” Tôn Kiến Minh lắc đầu nói.
Vương Kim Phúc suy nghĩ một hồi thấy cũng đúng, yêu quái như Diệp Viễn thật tài giỏi, nhưng để hắn tạo ra nhiều loại đan dược bậc hai siêu phẩm này, e rằng là điều không thể.
Có điều lúc này, Phong Nhược Tình đã lên tiếng: “Lão nhị chớ quên, Diệp Viễn bây giờ mới là Nguyên Khí Cảnh tầng bốn!”
Vương Kim Phúc cùng Tôn Kiến Minh rùng mình một cái!
Đúng vậy, Diệp Viễn mới là Nguyên Khí Cảnh tầng bốn, nếu như hắn tăng lên mấy bậc cảnh giới nhỏ nữa, thậm chí còn vượt qua ngưỡng cửa của Linh Dịch Cảnh, chế luyện loại đan dược bậc hai siêu phẩm này sẽ còn khó khăn sao?
Âm Dương Phân Lưu Thuật cấp bậc trong truyền thuyết, là hạ nhu cầu của luyện đan đối với hồn lực xuống mức thấp nhất.
Cho dù sau khi Diệp Viễn tiến vào cấp của Linh Dịch Cảnh thì hồn lực không đủ để thăng cấp Đan sư, hắn chế luyện loại đan dược bậc hai siêu phẩm này còn không phải giống như chơi sao?
Vương Kim Phúc chợt phát hiện ra, đối với toàn nước Tần tầm quan trọng của Diệp Viễn bỗng nhiên trở nên không tầm thường, bởi vì với giới luyện dược toàn nước Tần, chỉ có một mình hắn có thể chế luyện được đan dược bậc hai siêu phẩm!
Vương Kim Phúc sắc mặt bỗng nhiên lạnh lẽo, khí thế ở Ngưng Tinh Cảnh phát tán ra, khiến tất cả người ở đây đều cảm thấy áp lực cực lớn.
“Tất cả mọi người nghe đây, việc hôm nay Diệp Viễn chế luyện đan dược bậc hai siêu phẩm, không cho phép ai nói bậy bạ ra ngoài! Bây giờ, các ngươi lập lời thề, ta cùng Tôn hội trưởng giám sát các ngươi! Đương nhiên, các ngươi cũng có thể không thề, nhưng ta không dám bảo đảm các ngươi có thể bước ra khỏi Hội Sư luyện dược!” Vương Kim Phúc lạnh lùng nói.
“Cái gì? Lập lời thề? Lại bắt chúng ta lập lời thề? Dựa vào cái gì?” Lời củaVương Kim Phúc lập tức khiến một số người bất mãn.
Lập lời thề không giống như lời hứa, một khi lập lời thề, cả đời này không thể làm trái, nếu khô ng sẽ bị trời phạt chết.
Bất kể là ở thiên đình hay ở hạ giới, không ai có thể làm trái lời thề!
Vạn Uyên cũng ở đó, hắn bây giờ nghĩ buồn bực muốn hộc máu.
Hắn hôm nay đến đây vốn là muốn thể hiện phong thái, ai biết được tất cả danh tiếng đều bị Diệp Viễn một mình cướp hết!
Vạn Uyên không ngờ đến, Diệp Viễn chẳng những biết luyện đan, hơn nữa còn yêu nghiệt đến mức này!
Nhìn đến Thành Hóa sau một quyền oai phong kia, hắn liền nghĩ ra chủ ý, sau khi ra ngoài nhất định phải đem chuyện ngày hôm nay truyền ra ngoài, tin rằng nhất định sẽ có rất nhiều thế lực cảm thấy hứng thú với Diệp Viễn.
Nhưng bây giờ, ý nghĩ của hắn trống không rồi, Vương Kim Phúc lại muốn ép tất cả mọi người lập lời thề!
“Chu Cường, Thành Hóa, hai người các ngươi dẫn tất cả mọi người đi lập lời thề!” Vương Kim Phúc ra lệnh.
“Vâng!”
Hai người này vốn thuộc Hội Sư luyện dược, đương nhiên phải nghe mệnh lệnh của Vương Kim Phúc.
“Sư... Sư tôn, ta cũng phải thề sao? Ta... ta sẽ không nói ra ngoài!” Cắn răng một cái, Vạn Uyên mở miệng nói.
Vương Kim Phúc sớm đã quên tên đệ tử không đáng có này, không ngờ rằng hắn bây giờ lại tự mình nhảy ra ngoài, vì vậy lạnh lùng nói: “Ngay cả Phượng Nhi với Khả Vân đều phải thề, chẳng lẽ ngươi còn đặc biệt hơn cả bọn họ sao? Hừm?”
Vương Kim Phúc lại là người mạnh thứ thiệt giới Ngưng Tinh, dưới quyền uy lớn mạnh của hắn, Vạn Uyên cảm giác thần trí mình đều biến mất.
“Ta... ta thề!”
Lời nói của Diệp Viễn khiến Vương Kim Phúc thấy sáng mắt, hắn sớm đã chán ghét hết sức Vạn Uyên. Nếu không phải nể mặt Vạn Đông Hải, hôm nay hắn nhất định sẽ khiến Vạn Uyên mất mặt.
Cứ như thế dưới sự uy hiếp của Vương Kim Phúc, tất cả mọi người đều đã lập lời thề, ngoại trừ hắn, Tôn Kiến Minh với cô cháu Phong Nhược Tình.
Với sự sắp đặt như vậy, mọi người mặc dù trong lòng tức giận, nhưng lại không có ai dám ra mặt.
Đây chính là thế giới kẻ mạnh sẽ được tôn sùng, Hội Sư luyện dược quá lớn mạnh rồi!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT