Mấy người Mụ mụ đó nhìn thấy cảnh này không thể không ngăn lại, nhìn nàng ta giống như phát điên, càng sợ hãi nàng ta sẽ đánh chết tứ tiểu thư.

Mọi người đều biết nàng ta hận đứa nhỏ này thế nào? Nếu không phải vì sinh ra đứa bé này, thì cũng không đến nỗi bị đày xuống dãy nhà hạ nhân sống, mất đi cuộc sống vinh hoa phú quý không nói, lại còn bị hạ nhục.

Hai Mụ mụ gắt gao đè chặt nàng ta, khuyên nhủ: “ Đỗ di nương, ngươi làm như vậy thì được cái gì chứ? tứ tiểu thư dù sao cũng là chủ tử của nhà này. Ngươi chẳng qua chỉ là Di nương, nói trắng ra, chính là hạ nhân cấp cao, ngươi dám đánh chủ tử, ngươi đầu óc hỏng rồi hả.”

Đỗ di nương giờ này đã đầu óc tỉnh táo lại, sợ toát mồ hôi lưng. Nàng ta không những tự rời khỏi viện, lại ra tay đánh Tô Mạt.

Tô Mạt lúc này vết thương rạn nứt, bắt đầu chảy máu, từng giọt từng giọt rơi trên khuôn mặt đẹp đẽ, nhiễm khắp mặt. Đỗ di nương sau một trận sợ hãi, kêu lên thảm thiết, thoáng cái bất tỉnh trên đất.

Cũng lúc này Kim Kết đã sớm kêu gào tới trước viện, vừa đúng lúc đang chúc mừng sinh nhật đại tiểu thư, trong phủ bày rượu, lão gia đã uống vài ly, nói chuyện một lúc đã đi đến thư phòng trước viện.

Quốc công phu nhân và vài nữ nhi nói chuyện một chút rồi cho họ đi chơi, tự mình ở trong phòng nghỉ ngơi, mơ hồ nghe thấy có tiếng đứa nhỏ khóc lớn. Bà ta liếc qua nha hoàn, sai nha hoàn Hỷ Thước lập tức đi tra xét, chỉ chốc lát đã quay về nhỏ giọng bẩm báo: “ Phu nhân, Đỗ di nương phát điên rồi, lấy chổi muốn đánh chết tứ tiểu thư.”

Quốc công phu nhân chau mày, nét mặt đoan trang cao quý hơi chút trầm ngâm, nhàn nhạt nói: “ Nàng ta dám to gan lớn mật!”

Hỷ Thước lại nói: “ Phu nhân, hôm nay nghe nói Đỗ di nương đẩy ngã tứ tiểu thư đập đầu xuống đất vỡ đầu. Đại phu đến xem, nói tứ tiểu thư dinh dưỡng không đủ, kêu đưa thêm cơm rau tới. Nô tỳ thấy phu nhân khoan hồng độ lượng, từ trước đến nay đối đãi với mấy vị tiểu thư luôn coi như ruột thịt, đối với tứ tiểu thư cũng không có bất công. Đương nhiên là do Đỗ di nương hà khắc. Nô tỳ nhìn thấy phu nhân bận rộn liền cho người đem một ít thức ăn qua. Ai ngờ Đỗ di nương chưa thấy qua sự đời, tự mình hưởng hết, không cho tiểu thư ăn, Kim Kết nha đầu đem hai quả trứng gà của mình cho tứ tiểu thư, bị Đỗ di nương nhìn thấy, kích động điên cuồng liền ra tay muốn đánh chết tứ tiểu thư.”

Quốc công phu nhân nhẹ nhàng hừ một tiếng, “ Ta nghĩ ngọn lửa giận của nàng ta chính là hướng về phía ta đây.”

Hỷ Thước tức giận nói: “ Phu nhân chính là quá nhân từ độ lượng, giống như kiểu người Đỗ di nương, Quốc công gia đã không thèm nhìn tới, phu nhân lại che chở cho nàng ta, ai ngờ nàng ta còn tự cho mình là cao quý, tùy tiện dám đối xử với tứ tiểu thư như vậy. Đây rõ ràng là làm tổn hại đến thanh danh của Quốc công gia và phu nhân. Nếu mà để người ngoài biết được, sợ rằng sẽ…..”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play