Khi đó, Diệp Dĩ Mạt đã đi theo quân đội của doanh trưởng, Lý Thụy cũng đã
ôm được người đẹp về nhà, mà con trai của Cao Thần và Phương Hân, cũng
đã biết cách bắt chuyện với con gái rồi……
Cao Thần cảm thấy cực
kì khổ sở, giá như lúc trước anh không xem nhẹ tình bạn giữa Phương Hân
và Tiếu Hàm, hơn nữa về sau hai nhà bọn họ còn cùng chuyển đến một tiểu
khu, để rồi lúc này chuyện dẫn theo con cái đi ăn cơm dã ngoại gì đó đã
trở thành chuyện thường như cơm bữa của hai người họ.
Nhưng mà,
vợ của mình quấn lấy vợ của người ta còn chưa tính, vì sao đứa con trai
nhà mình cũng muốn quấn lấy con gái nhà người ta vậy hả? Nó không thấy
mặt anh trai nhà người ta đang rất khó chịu sao? Con trai à, dù con muốn tranh giành thì cũng không cần phải tới gần phía trước như vậy đâu!
Quay đầu nhìn vợ mình đang cười đến híp cả con mắt với Tiếu Hàm, lại nhìn
đến con trai đang vây quanh bên người Nãi Trà cười đến trên mặt cũng có
nếp nhăn rồi, Cao Thần lặng lẽ rời sang nơi khác.
Anh đã không còn tí hy vọng nào với anh Triển Nguyên nữa rồi!
***
Công chúa Nãi Trà bé nhỏ của nhà họ Chu, người cũng như tên, cả một đường
đời đều bước trên tiếng hát thanh thuần. Từ nhà trẻ đến trung học, luôn
có vô số tên nhóc chết tiệt đi theo phía sau, khiến anh trai Nãi Tích đã tốt nghiệp đại học rất ấm ức. Những tên nhóc chết tiệt này, dù cậu có
đánh thế nào cũng không chịu đi!
Người khiến Nãi Tích phải nhức
đầu nhất lại là đứa con trai tên Cao Gia Tín của chú Cao kia! Lúc đầu
tên nhóc chết tiệt kia đã học chung nhà trẻ với em gái, mặc dù không
phải cùng một lớp, nhưng lại cùng một cấp, chiếm được không biết bao
nhiêu là thiên thời địa lợi rồi, thậm chí còn hơn cả người làm anh trai
lớn hơn tám tuổi này nữa!
Càng quá đáng hơn chính là, lúc Cao Gia Tín lên đại học, vậy mà lại đến báo danh vào trường đại học Z giống anh lúc trước, sát cửa nhà. Trời đánh, ban đầu anh đăng ký vào đại học Z
không phải là vì nó gần trường học của Nãi Trà sao! Tên nhóc chết tiệt
này thật giỏi việc tính toàn, sau giờ học thì lập tức chạy tới trường
của Nãi Trà, người anh trai như anh thật đúng là quá lơ là cảnh giác
rồi!
"Nãi Trà à, sắp thi tốt nghiệp trung học rồi, muốn anh trai
giúp em ôn tập không?" Người anh trai xuất sắc này là tài nguyên vô cùng tốt đấy. Em gái, em đừng cố gắng khinh thường nữa mà, tới đây lợi dụng
anh đi~~ Hai mắt Nãi Tích sáng lấp lánh nhìn em gái.
Cô nàng Nãi
Trà lại cực kỳ vô tình tiếp tục lật sách nói: "Anh à, không phải anh
cũng sắp thi tốt nghiệp đại học rồi sao? Em không thể chiếm dụng thời
gian của anh được, dù sao anh Gia Tín cũng đang rảnh rỗi, anh ấy sẽ tới
dạy thêm cho em."
Lại là Gia Tín, lại là tên nhóc Gia Tín chết
tiệt đó! Có thể thấy được tên nhóc chết tiệt kia có ý đồ xấu xa! Nhưng,
người làm anh trai như anh lại không có cách nào, ai bảo tất cả thành
tích thi tốt nghiệp trung học của tên Cao Gia Tín kia đều đạt hạng nhất
chứ! Người ta có tư cách dạy thêm cho em gái mình đó!
Yên lặng vỗ trán, anh trai Nãi Tích đành phải rút lui trước. Thôi, anh mặc kệ, dù
sao đã nhiều năm như vậy anh cũng không thấy tên Cao Gia Tín kia chiếm
được ít lợi ích gì từ em gái.
Cao Gia Tín cũng rất buồn rầu, nghe cha anh nói, năm đó chú Chu cũng chơi trò nuôi dưỡng Loli, đã chờ dì
Tiếu từ lúc còn bé xíu, cho đến sau này dẫn dì Tiếu về nhà mới thôi,
giữa vô số trắc trở, cũng không giao động tới việc canh giữ trái tim
Loli của chú Chu chút nào!
Nhưng vì sao, vì sao vậy hả? Rõ ràng
chú Chu làm rất là thuận buồm xuôi gió, nhưng tại sao khi tới phiên anh
thì lại có ông anh vợ khó trị như vậy chứ! Cũng là nuôi dưỡi loli, tại
sao anh lại phải trải qua nhiều khó khăn như vậy!
Mỗi lần cha
thấy anh thì đều dùng ánh mắt chỉ tiếc không thể rèn sắt để nhìn anh.
Cái gì mà nói cho đến bây giờ anh vẫn chưa thu phục được Nãi Trà chứ? Là do Nãi Trà tài cao, nếu bây giờ anh dẫn người về nhà, thì nhất định ba
và anh trai của cô sẽ đuổi giết anh đến chân trời góc biển! Rốt cuộc thì người cha này an tâm kiểu gì vậy? Con là do người nhặt được sao!
Ai ai, bạn học Gia Tín à, anh có biết là 80% tin tức của ba anh đều là sai sự thật không hả, anh muốn mổ bụng hay nhảy lầu hả? Thôi, hay là mua
miếng đậu hủ về rồi tự đâm vào chết đi.
Cực khổ lắm mới đợi đến
lúc nha đầu này thi lên đại học, khi anh tìm đủ mọi cách dụ dỗ cô, thì
rốt cuộc cô cũng cùng học chung khối đại học với anh, vốn tưởng rằng có
thể thành công quang minh chính đại dắt tay nhau đi, ai biết lại có
nhiều con sói chờ đợi học muội thanh thuần trong khoa đại học kia như
vậy!
Phải đề phòng học trưởng! Anh quên nói với cô! Mặc dù đã
quen từ trước, nhưng dù sao thì anh cũng đã từng là một thành viên giữa
các học trưởng đó, có điều không giống ở chỗ là anh đã trông coi cô mười mấy năm rồi!
Nhìn thấy có một nam sinh trẻ tuổi đang lắp bắp lên tiếng thổ lộ với Nãi Trà ở dưới lầu, Cao Gia Tín đen mặt.
Hot girl, tôi là người, thỉnh thoảng hung ác một chút được không? Đừng có
dùng ánh mắt vô tội nhìn người ta như vậy chứ, như vậy thì người ta sẽ
không có chết tâm đâu! Mà anh Gia Tín của em cũng sẽ càng đau lòng hơn
đấy!
Trầm mặt đi tới, Cao Gia Tín không chút khách khí kéo tay
Nãi Trà, nghiêm túc nói với nét mặt tang thương đến nỗi không còn nhìn
ra là học đệ hay là học trưởng của nam sinh đang đứng đối diện: "Chu
Thiên Giai đã có bạn trai rồi, cho nên về sau xin cậu đừng đến tìm em ấy nữa." Anh nhất định sẽ không để cho bọn họ biết nhũ danh của cô là Nãi
Trà, nhũ danh đáng yêu như vậy, chỉ cần anh biết là được rồi.
Vẻ
mặt nam sinh không dám tin nhìn chằm chằm vào Nãi Trà, giống như không
thể nào tin nổi một học muội năm nhất thanh thuần đáng yêu như vậy, làm
sao có thể đã có bạn trai?
Nãi Trà cực kỳ xấu hổ gật gật đầu, kéo cánh tay của Cao Gia Tín nói: "Thật ngại quá, nhưng mà vẫn là cám ơn
cậu~ rồi cậu sẽ tìm được một cô gái thích hợp với cậu thôi ~" Nãi Trà
cười thật ngọt ngào, chàng trai đối diện vốn đang uể oải lập tức mừng
rỡ: "Bạn học Chu Thiên Giai, mặc dù chúng ta không thể làm người yêu của nhau, nhưng mà mình vẫn mong chúng ta có thể trở thành bạn bè ~"
Mới vừa rồi mặt mày Cao Gia Tín còn đang tươi tắn vì Nãi Trà đã thừa nhận
anh là bạn trai của cô thì giờ lại lập tức trầm xuống, đây là vẫn chưa
từ bỏ ý định sao?
Lại nghe thấy Nãi Trà nói: "Không có việc gì
không có việc gì, mua bán không thành nhân nghĩa tại* thôi ~" Cô gái nhỏ cười đến không tim không phổi trả lời.
*mua bán không thành nhân nghĩa tại: dù hai bên buôn bán không thành,thì tình cảm vẫn còn, không làm ảnh hướng đến hòa khí.
Cao Gia Tín yên lặng vỗ trán, không nhanh chóng bỏ cô nàng này vào trong
túi, anh sợ có một ngày nào đó cô nàng này tự bán bản thân đi mất.
Đợi đến khi nam sinh không biết tên kia rời đi, Cao Gia Tín vẫn không muốn buông tay ra, lôi kéo Nãi Trà đến phòng ăn.
Lúc này nhiều người, Cao Gia Tín lại có chút danh tiếng ở trong học viện,
dáng người cao ráo, lớn lên đẹp trai, còn có thể chơi bóng rổ, lại là
Phó Chủ Tịch hội học sinh kiêm xã trưởng ngoại liên xã. Tóm lại thì nhân vật như vậy không phải là hạng người yên lặng vô danh trong trường đại
học.
Lúc này có rất nhiều người trong phòng ăn, không ít người
biết Cao Gia Tín, mà cũng không ít người biết Nãi Trà, dù sao mỗi lần
đến lúc có học sinh mới nhập học thì loại học muội thanh thuần đáng yêu
như thế đều là con mồi bị các học trưởng nhìn chằm chằm như sói như hổ
đói.
Khi nhìn thấy hai người tay nắm tay đi vào căn tin, người có mắt kính rơi mắt kính, có cằm rơi cằm, đợi đến sau khi mắt kính và cằm
được nhặt lên, lại thấy Nãi Trà không khách khí chút nào đã ném toàn bộ
đồ ăn vào trong chén của Cao Gia Tín ngồi đối diện, lần này mắt kính và
cằm lại rơi xuống đầy đất, có ai mà không biết Cao Gia Tín học khoa Y
nổi tiếng sạch sẽ chứ? Trong phòng ngủ có một anh em không rửa chân đã
lên giường ngủ, bị anh đá ra ngoài phòng ngủ cả đêm! Đây chính là tin
tức lớn!
Vểnh tai cẩn thận nghe ngóng.
"Anh Gia Tín, món
ăn ở trường không ngon ~" Cô nàng Nãi Trà này đã bị tài nấu ăn lão luyện của mẹ làm cho kén ăn rồi, vì thế ăn không quen cơm tập thể trong phòng ăn.
"Không có việc gì, ngày mai đến chỗ anh, anh làm cơm cho em
ăn." Dù sao sau này anh cũng sẽ dọn ra ngoài ở, vì anh không chịu nổi
thói quen không rửa chân của mấy người anh em kia, mà mấy người kia cũng không chịu nỗi bệnh thích sạch sẽ của anh, như vậy thì với ai cũng tốt.
Về phần tại sao nói ở chỗ này, dĩ nhiên là anh đang hy vọng mượn một vài người, để mọi người cùng biết Nãi Trà là người của anh!
"Được, được ạ, anh Gia Tín tốt nhất ~" Vẻ mặt của cô nàng Nãi Trà hạnh phúc nịnh hót ~
Đối với anh Gia Tín từ lúc nhà trẻ đã đi học và tan học cùng cô này, Nãi
Trà có tới một ngàn một trăm lý do để thích, anh Gia Tín làm đồ ăn rất
ngon nè, còn có thể pha cà phê, biết làm bánh ngọt ~~ wow, ha ha ha,
giỏi hơn anh trai của cô rất nhiều~~
Cao Gia Tín âm thầm yên
lặng, nếu như không phải là cha nói muốn theo đuổi con gái thì phải làm
thế này, thì anh sẽ đi học những thứ này sao? Trong một lớp dạy nấu ăn,
trừ anh ra còn có bác gái! Bác gái lại thích nấu cho anh ăn thử, trong
một tháng anh đã béo lên tận mười kí!
Đến cuối cùng chứng minh,
những thứ này trừ việc khiến cho Nãi Trà gọi anh là anh trai ra thì
không còn gì cả! Mẹ nó, người cha này, lại có thể gạt anh! Trong lòng
Cao Gia Tín phát điên.
Xem chừng tin tức truyền bá cũng không tệ
lắm, anh Gia Tín phách lối nói xong lập tức kéo hotgirl Nãi Trà rời
khỏi. Chuyện kế tiếp, liền giao cho phân đội bát quát trong trường học
đi, anh đang mong đợi, ngày mai scandal của anh và Nãi Trà sẽ bay đầy
trời~
Vẫn là mẹ nói đúng, theo đuổi con gái, cũng phải chú ý dư luận~
***
"Anh Gia Tín, gần đây có rất nhiều người tốt tới tìm em tỏ tình, phải làm sao đây?" Em gái Nãi Trà rất đau đầu cau mày hỏi.
Lúc Cao Gia Tín đang đen mặt, thì nghĩ đến chuyện gần đây mấy con sói trong ban kia cũng có khả năng sẽ động dục, xem ra mình phải canh kỹ nhà lao
một chút rồi.
"Em đừng để ý đến bọn họ, ai tới tìm em cũng đừng để ý tới."
"Em cảm thấy được mà, biện pháp để khỏe suốt đời, là đi tìm người bạn
trai." Nãi Trà trịnh trọng gật đầu một cái, cảm thấy chủ ý của mình rất
tốt.
Vẻ mặt Cao Gia Tín nhất thời bi thống vạn phần, ngẩng đầu
lên một góc 45 độ nhìn trời. Ông trời ơi, rốt cuộc bây giờ anh phải làm
sao đây? Ai đó đến dạy anh đi!
"Anh Gia Tín, thật ra thì anh cũng thích em phải không?" Đi vào bên trong dòng suối dành cho tình nhân
trong truyền thuyết, một câu nói của Nãi Trà khiến Gia Tín thất thần đến nỗi thiếu chút nữa hai chân mềm nhũn.
Ông trời ơi, trái đất ơi,
các người nghe thấu lời khẩn cầu của con rồi sao? Cho nên nhân từ để cô
nàng này thông suốt sao? Anh vốn còn tưởng rằng ít nhất thì hành trình
cũng còn mười năm nữa đấy~!
Điên cuồng gật đầu, chỉ sợ cô nàng này không thấy rõ.
"Anh Gia Tín này, anh sẽ đối tốt với em suốt đời chứ?" Khi Nãi Trà có nghi
vấn thì rất thích cắn ngón tay, Cao Gia Tín tự nhiên kéo ngón tay từ
trong miệng của cô ra, giữ trong lòng bàn tay.
"Sau này đừng cắn
ngón tay nữa, bẩn lắm." Nói xong lời này, lại vội vàng trả lời một vấn
đề ở đằng trước: "Nãi Trà, em yên tâm đi, em gả đến nhà bọn anh thì
không cần phải lo lắng đến chuyện mẹ chồng nàng dâu, mẹ anh cũng là mẹ
em, ba anh cũng là ba em."
Nãi Trà rất khinh thường liếc mắt xem
thường: "Mẹ anh đối tốt với em như anh vậy, ba anh thấy ba em thì không
dám nói một tiếng nào. Hừ, em còn có một anh trai nữa đấy."
Cho nên nói, anh Gia Tín này, những điều kiện kia của anh không có một chút lực hấp dẫn nào với em đâu…..
Gãi đầu một cái, Cao Gia Tín bất đắc dĩ nói: "Bé gái à, anh đã chờ em vài
chục năm rồi, chẳng lẽ em muốn cho anh chờ thêm vài chục năm nữa sao?"
Nãi Trà cắn môi trả lời anh: "Em cũng biết anh thích em mà." Nếu không thì
anh cũng sẽ không vì thấy nam sinh nói chuyện với cô thì lập tức đen
mặt, cũng sẽ không sốt ruột vì cô nói muốn mượn sách của học trưởng,
càng sẽ không gấp đến độ đầu đầy mồ hôi chỉ vì cô hỏi cảm giác thích một người con trai sẽ như thế nào.
Từ lúc cô bắt đầu học trung học
thì cô đã biết anh Gia Tín thích cô rồi. Nhưng mà, cô không biết loại
thích sâu đậm này, sẽ kéo dài được bao lâu. Cho nên cô mới đợi đến lúc
mình có thể xác định được, loại thích này đủ để kéo dài cả đời.
"Anh Gia Tín này, nếu như em nói em cũng thích anh, vậy anh sẽ phản ứng như
thế nào?" Chớp chớp mắt một cách vô tội, em gái Nãi Trà nghiêng đầu hỏi.
Cao Gia Tín cắn răng nghiến lợi, cô nàng này, đùa giỡn anh rất thú vị sao?
Nhìn thấy sắc mặt của anh thay đổi như vậy rất thú vị à? Không ngờ cô
nàng này lại giả heo ăn thịt hổ như thế! Thủ đoạn này không hề thua kém
anh trai của cô một chút nào!
Cúi người, lập tức hạ xuống một nụ hôn. Mẹ nó, lão tử chờ đợi ngày này đợi đến hơn mười mấy năm rồi!
“Tôi nói cho em biết, kết quả chính là, em chỉ có thể là người của lão tử
thôi!" Anh Gia Tín vốn luôn luôn tao nhã lịch sự cũng có một ngày nói
tục như vậy đấy, ai bảo anh bị người ta đùa giỡn nhiều năm như vậy chứ?
Hai anh em các người, cứ coi như các người lợi hại đi!
Thật ra
thì, tiếp theo tôi sẽ nói đến chuyện xưa của Nãi Tích và Trần Hi, chuyện xưa kể về thời kỳ trưởng thành của họ, khiến cho tôi nhớ lại tôi của
lúc trước. . . . .
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT