Editor: Sendyle

Lúc đó, Hoắc Cảnh Sâm nghiêng người dựa vào bên cửa sổ đang mở nửa bên, đập vào mắt là cảnh sắc về đêm của trang viên biệt thự vẫn như cũ đèn đuốc sáng trưng, cả phòng ngủ tràn ngập màu vàng ấm dưới ánh đèn khiến cho ánh mắt của anh ta mang theo vài phần suy tư về vấn đề nào đó.

“Hoắc Thần Xa, bắt đầu ngày mai cha sẽ cho người đưa con trở về A thị, về sau cuộc sống của con sẽ bị cha giám sát. Con nên biết an phận, sống như một đứa bé bình thường một chút là tốt rồi, nếu con ở bên ngoài còn gây rối cha sẽ để cho người ta làm thịt con chó kia của con.”

Giờ phút này, giọng nói của Hoắc Cảnh Sâm tương đối hòa bình, đang nói chuyện, ánh mắt vô ý quét qua khung cửa sổ màu trắng, chau mày.

“Cha, làm sao cha có thể nói con trai của mình không bình thường chứ? Chẳng lẽ quá thông minh cũng là sai sao? Nhưng vấn đề này không phải là do di truyền từ cha sao?”

Anh bạn nhỏ Hoắc Thần Xa cũng không quên cố gắng vùng vẫy lần cuối cùng trước khi chết, giả bộ ngoan ngoãn, dùng giọng điệu xảo quyệt nịnh hót. Tóm lại trước giảm cơn giận của cha mình xuống trước rồi nói sau, trời mới biết nếu thật sự chọc giận cha cậu sẽ có hậu quả như thế nào…

Hoắc Cảnh Sâm quay lại ngồi bên sofa một lần nữa, vừa nói chuyện vừa ở trong máy tính đưa vào một chuỗi chỉ thị, ngay sau đó, biểu hiện điểm đỏ ở phía trên cho thấy chỗ ở lúc này của Hoắc Thần Xa, cậu nhóc đang ở Italy.

Trong đầu liên tưởng đến cậu nhóc mới vừa công khai nhét tờ giấy khiêu khích trên giường, anh ta cho là trò của Hoắc Thần Xa, khóe môi khẽ giơ lên:

“Thần Xa, cha nói cho con biết, trước hừng đông nếu cha không nhìn thấy con, cha sẽ tự mình đi tìm con, đến lúc đó con đoán xem sẽ như thế nào?”

Đang nói chuyện Hoắc Cảnh Sâm cúp điện thoại, hiện tại đã không còn giống như trước, anh ta biết đứa con trai mình có đủ bản lĩnh tự bảo vệ mình nên mới để cho cậu nhóc ra ngoài, không cần buồn chán ở nhà, nhưng đã có nhiều chuyện xảy ra làm cho anh ta ngộ ra nhiều thứ.

Quan hệ huyết thống đúng là chuyện kì lạ, thân tình thật đáng quý, chính bởi vì có ít cho nên càng phải thêm quý trọng, muốn dùng hết khả năng có được của mình chăm sóc, yêu thương, bảo vệ đứa con trai bảo bối này.

Lần này anh ta muốn đối mặt với Hồng Chiếm Giữ, ngay cả bản thân anh ta cũng không nắm phần tin tưởng tuyệt đối, cho nên anh ta tình nguyện sớm một bước chuẩn bị mọi thứ, ít nhất Hoắc Thần Xa ở bên cạnh anh ta mới có thể an toàn.

Hai năm qua, anh ta làm sao không hiểu, Hoắc Thần Xa ở phía sau mình bày đủ trò, anh ta không thể cho con mình một hoàn chỉnh gia đình, mà Hoắc Thần Xa dù cho có thông minh như thế nào cậu nhóc vẫn chỉ là một đứa bé năm tuổi mà thôi. Thỉnh thoảng nghĩ tới, Hoắc Cảnh Sâm đều trầm mặc không nói, mà anh ta bình thường quá bận rộn, cơ hồ không có thời gian quan tâm đến đứa con trai này.

Mà trước mắt anh ta mới ý thức tới, một gia đình hoàn chỉnh đối với Hoắc Thần Xa rất quan trọng, trước kia anh ta khinh thường điều này, nhưng bây giờ lại nghĩ đều này lại vô cùng quan trọng và cần thiết cho con trai của mình.

Hít sâu một hơi, lúc đó, trong đầu Hoắc Cảnh Sâm hiện ra gương mặt một người, đủ làm cho anh ta lộ vẻ xúc động, một tuần lễ, một tuần lễ không thấy, anh ta lại càng tò mò không biết Mộ Niệm Thần lúc này đến tột cùng đang làm gì?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play