Khi Minh Trạch vừa rời khỏi thì Kỳ Phượng Nhi liền mở mắt. Nàng đã tỉnh rồi!
Hồng Đan không mấy xa lạ với chuyện này nên liền kêu người bưng nước rửa mặt và điểm tâm lên.
- Tiểu chủ có muốn đi thỉnh an Hoàng hậu không?
Kỳ Phượng Nhi chợt nghĩ thầm: nha đầu này đi theo nàng từ nhỏ nên rất hiểu tâm ý của nàng.
- Mau mang y phục lại đây để ta đi đến Khôn Ninh cung. Kêu người chuẩn bị một ít điểm tâm, tí nữa ta sẽ đến Hương Noãn các.
Buổi thỉnh an Hoàng hậu diễn ra khá yên ổn. Tuy có vài lời châm chọc từ Lý Quý nhân hay Trịnh Dung hoa nhưng Kỳ Phượng Nhi vẫn ngồi yên nghe như gió thoảng qua tai.
Hoàng gia quyết định tổ chức một bữa tiệc để chúc mừng Hoàng gia thêm con thêm cháu.
Bước ra khỏi Khôn Ninh cung, Kỳ Phượng Nhi đã thấy Hồng Đan đứng đó. Trên tay còn cầm thêm một hộp điểm tâm. Hai người cùng đến Hương Noãn các.
- Tỷ tỷ. Người đến thăm muội sao?
Yên Nhi đón Kỳ Phượng Nhi vô cùng niềm nở. Hai người cho tất cả cung nữ lui ra để nói chuyện.
Phúc Yên Nhi nói nhỏ và khá cẩn trọng:
- Việc hôm trước tỷ nhờ muội đã làm được rồi. Năm ngày sau muội sẽ xuất cung.
- Đa tạ muội.
Phúc Yên Nhi khẽ cười nhưng bỗng dưng như nhớ ra điều gì:
- Nhưng mà... Sao tỷ lại cần xuất cung. Làm thế nào để ra ngoài được vậy?
Nụ cười trên mặt Kỳ Phượng Nhi vụt tắt:
- Ta đã có cách qua mặt được Hoàng thượng. Còn lý do thì...
Thấy Kỳ Phượng Nhi khó xử, Phúc Yên Nhi cũng không hỏi tới nữa:
- Nếu tỷ có nỗi khổ tâm riêng thì không cần phải nói ra đâu.
- Phụ mẫu ta đang gặp nguy hiểm. Ta phải xuất cung.
******
Ngọc Thiên cung...
- Hoàng thượng giá đáo!
Nghe thấy tiếng thông truyền từ xa, Kiều Dung hoa đã vội đứng dậy.
Nàng ta chạy ra trước cửa để đón thánh giá nhưng mãi không thấy ai liền gọi cung nữ lại để hỏi:
- Không phải Hoàng thượng di giá đến đây sao?
- Vâng! Nhưng Hoàng thượng đã đến thăm Trần Quý nhân rồi.
Kiều Dung hoa tức giận nhưng nhanh chóng bình tĩnh lại:
- Mau chuẩn bị cho ta một bát tổ yến và mang trang sức lại đây.
Phía điện phía Đông của Ngọc Thiên cung....
- Chỉ cần Hoàng thượng ngày nào cũng đến đây thăm hài tử, thần thiếp sẽ tốt hơn nhiều.
Trần Quý nhân nở một nụ cười, đon đả đưa chén trà đến bên Hoàng thượng.
- Nàng cố gắng tĩnh dưỡng cho tốt....
Minh Trạch chưa kịp nói hết câu thì thái giám ngoài cửa đã nói:
- Kiều Dung hoa cầu kiến!
Trần Mỹ Diệp lập tức cứng người lại. Đang yên đang lành nàng ta lại qua đây làm gì?
- Thần thiếp tham kiến Hoàng thượng.
Minh Trạch khá ngạc nhiên với sự xuất hiện của Kiều Dung hoa:
- Bình thân đi. Dung hoa không nghỉ ngơi trong tẩm điện sao lại đến đây?
Kiều Linh Ngọc nở một nụ cười, giọng nói cố gắng thản nhiên nhất một cách có thể:
- Vào giờ này mỗi ngày, thần thiếp đều đích thân nấu một chén cháo tổ yến mang đến cho muội muội.
- Kiều Dung hoa có lòng rồi!
Kiều Linh Ngọc nở một nụ cười tươi như hoa, đặt bát cháo xuống trước mặt Trần Quý nhân.
- Muội muội mau uống đi cho nóng.
Thấy Trần Quý nhân còn bối rối không dám uống, Minh Trạch liền lên tiếng:
- Mau uống đi. Đừng để phí tâm tư của Dung hoa.
Tuy biết rằng Kiều Dung hoa không dám hạ độc trước mặt Hoàng thượng nhưng Trần Mỹ Diệp không hề thấy dễ chịu khi bị Kiều Dung hoa lợi dụng như vậy.
Nàng ta liền cầm bát cháo lên uống một ngụm rồi miễn cưỡng nở nụ cười:
- Tay nghề của tỷ tỷ thật tốt!
Minh Trạch liền đứng dậy nói:
- Trẫm còn có việc phải về Ngự Thư phòng xử lý. Dung hoa hãy thay Trẫm chăm sóc Trần Quý nhân thật tốt.
- Thần thiếp lĩnh chỉ.
Khi Minh Trạch bước ra khỏi cánh cửa, Kiều Linh Ngọc liền nhìn Trần Mỹ Diệp một cách ghét bỏ rồi liền bỏ đi.
...
******
Dạo này au đang kt 1 tiết và máy bị hỏng không lưu được truyện nên ms ra chương muộn. Au đang kt nhiều quớ!
Yêu các bn! 😘😘😘
24:33
4/3/2018
Wattpad
Hạ Băng Băng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT