Đây… Chắc là quà của sư phụ Đường Chỉ gửi anh rồi.
Nhìn cái bàn giặt dễ thương dưới đất, Hạ Tu có chút dở khóc dở cười. Anh cầm điện thoại di động lên, chụp lại cái bàn giặt, sau đó nhắn tin QQ cho
Giản Ngôn: “Sư phụ, đã nhận được quà, rất là thích, cảm ơn:)”
Giản Ngôn đang ăn cơm trưa, sau khi đọc xong tin nhắn của anh thì cười một
tiếng. Cô phóng to tấm hình nhìn một cái, rồi vừa cười vừa nhắn tin trả
lời: “Thích là được rồi ^_^”
Hạ Tu lại cười một cái, sau đó share hình lên weibo.
Nam Tư V: [hình ảnh] Có người tăng tôi cái này [cười mỉm] không nói nữa, để đi thử cái đã [cười mỉm]
“Ôi mẹ ơi!”
“Chồng lại up weibo rồi!”
“Ha ha ha ha ha ha ha ha xài xong nhớ review cho tụi em nha [doge]”
“Ai tặng vây??? Dạo này cách nói chuyện của chồng hơi khác đó! [Phát điên]”
“Cái bàn giặt này không phải là thứ đồ để tặng chồng hoặc bạn trai sao… Nói, là ai yêu nghiệt như vậy, lại đi tặng món quà này [cười]”
“… … Qua một kì thi, chồng đã là của người khác rồi [Tạm biệt]”
“Mọi người đừng hỏi nữa, là tôi tặng đó [Dễ thương]”
Lúc Giản Ngôn nhìn thấy cái weibo này thì cười đến không dừng lại được. Cô
like một cái, sau đó nhấp biểu tượng của QQ, nhắn cho anh: “Lần đầu tiên xài đừng quỳ quá lâu, làm vậy cái bàn giặt dễ bị hư đó.”
Nam Tư: “… …”
Nam Tư: “Ăn cơm chưa?”
Đường Chỉ: “Đang ăn.”
Nam Tư: “Tối nay VIOCE sẽ biểu diễn ở đêm nhạc hội Nguyên đán, em có muốn đến nghe không?”
Đường Chỉ: “Gần đây tôi có mấy bản thảo phải vẽ, nhưng nếu là buổi tối thì ok, không có vấn đề gì đâu
Nam Tư: Được [Khoái trá]
Đường Chỉ: À đúng rồi, lúc anh quỳ thì nhớ quỳ cho thẳng một chút, tôi sẽ trọng thưởng [Dễ thương]
Nam Tư:…
Cô quyết tâm bắt anh quỳ đây mà
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT