Bị nói như vậy, nữ tử kia dường như mới chú ý tới tay mình đang đè lên tay thiếu niên kia, vội vàng rút lại, nàng nhìn Phượng Cửu, hỏi: "Y phục này ngươi bán cho ta đi, đây là ta nhìn trúng lúc sáng."

"Thật ngại, ta là phải dùng để tặng người, không bán." Nàng cười cười, tiện tay đem đồ vật cất vào.

Cùng lúc đó, hai nam tử phía sau vẫn luôn không mở miệng thì bình tĩnh quan sát Phượng Cửu một chút, thấy hắn mặc đồng phục của học viện Tinh Vân, bên hông đeo Thất Thải Lưu Ly Vũ, ánh mắt khẽ động. Lúc này nữ tử kia còn muốn mở miệng, một người trong đó ngăn lại.

"Tiểu muội, nếu là vị công tử này mua, chúng ta không cần vì giành một bộ y phục mà ầm ĩ không vui."

Nghe vậy, Phượng Cửu nhìn tên nam tử kia một chút, cười cười, cất bước muốn đi ra, nhưng hắn lên tiếng gọi lại.


"Vị công tử này xin dừng bước." Tên nam tử kia đi lên trước, chắp tay thi lễ, hỏi: "Xin hỏi công tử, có phải là Phượng Cửu của đan viện "

"Hình như, ta cũng không quen biết ngươi." Phượng Cửu nhìn hắn một cái nói.

"Ha ha, công tử không biết ta, ta lại từng nghe nói qua tiếng tăm của công tử, là học sinh mới của học viện, công tử bên trong chỉ là học sinh mới, bên noài là nhân vật nổi tiếng, danh tiếng phủ khắp mười học viện, trong lòng luôn muốn kết giao, chỉ là không có cơ hội. Nếu được, mời công tử đến quán rượu phía trước do ta làm chủ uống một chén "

Nói đến đây, hắn giống như nhớ tới cái gì, nói: "Quên giới thiệu mình, ta họ Hà, là con cháu của Hà gia thuộc một trong tám gia tộc trong Tinh Vân Thành."

"Không được, ta còn có việc, không tiện ở lâu." Nàng khoát tay áo nói, mới bước chân ra một bước, chỉ thấy nữ tử kia giận dữ đứng trước hắn ngăn lại.


Ngươi, cái người này làm sao không biết tốt xấu như vậy, ca của ta muốn mời ngươi là coi trọng ngươi... ngươi" nàng hằm hằm nhìn hắn, nhưng khi đối mặt đôi mắt thâm sâu không nhìn thấy đáy con ngươi của thiếu niên kia, câu nói kế tiếp liền không mắng ra khỏi miệng.

"Cô nương, làm phiền nhường một chút." Phượng Cửu giọng điệu nhẹ nhàng chầm chậm bên trong có phần lạnh nhạt, mép môi hiện lên ý cười, có điều chỉ thoáng qua trong nháy mắt.

Thấy vậy, nam tử kia lúc này mới kéo nữ tử đến một bên: "Tiểu muội, không được vô lễ."

Hắn quát khẽ, đang muốn mở miệng, chỉ thấy Phượng Cửu đã cất bước đi ra, một lát liền chui vào giữa đám người.

"Ca, ngươi cần gì phải nhún nhường, người kia thật sự là không biết điều, hơn nữa, áo Thiên Tằm của ta đều để hắn cho mua." Nói đến đây, nàng có chút tức giận dậm chân.


Một nam tử khác cũng là con cháu của tám gia tộc lớn nhất, lúc này đi lên trước, nhìn cô gái kia nói: "Người này thật sự không đơn giản, coi như không thể kết thân, cũng không thể đi chọc hắn."

"Ta không nhìn ra chỗ nào không đơn giản." Nữ tử kia nhếch miệng nói.

"Hai tháng trước, viện trưởng học viện Tinh Vân cùng các vị đạo sư tiến đến cứu người, chính là Phượng Cửu này, đối với người này trong gia tộc chỉ tra ra hắn đến từ Đẳng quốc cấp chín, mọi thông tin khác cư như bị chặt đứt manh mối. Tóm lại, tốt nhất đừng gây sự với người này." Nam tử kia nói, dẫn đầu cất bước ra ngoài.

"Có nghe không? Về sau gặp phải hắn tránh một chút." Nam tử họ Hà nhắc nhở, lúc này mới đi theo người phía trước ra ngoài.

"Hừ" nữ tử dậm chân hừ nặng một tiếng, quay đầu trừng mắt liếc chưởng quầy đứng ở bên kia, lúc này mới theo người phía trước chạy ra.
Sau khi đợi bọn hắn đi, chưởng quầy cười cười, nhìn thoáng qua hướng Phượng Cửu rời đi, liền tiếp tục bận rộn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play