"A! Đây không phải Phượng Cửu sao, hầu như gần đây không thấy ngươi." Ở nơi nhận nhiệm vụ, một học sinh lúc này nhìn thấy Phượng Cửu lên tiếng chào hỏi.

"Gần đây có chút bận rộn, không xuất hiện." Phượng Cửu quay lại cười một tiếng, đi tới chỗ cột nhiệm vụ nhìn một chút, dò từ trên xuống dưới cũng không thấy nhiệm vụ nào nhiều điểm cống hiến.

"Phượng Cửu, lại tới làm nhiệm vụ kiếm điểm cống hiến sao, gần đây cũng không có nhiệm vụ nào tốt, kiếm điểm cống hiến cũng không tốt." Học sinh kia nhìn cây lông vũ bên hông Phượng Cửu, ánh mắt lấp lóe.

"Ừm, là khó thực hiện, điểm cống hiến quá ít." Nàng nhẹ gật đầu nói, nhìn nửa ngày cũng không thấy nhiệm vụ nào thích hợp, cuối cùng thở dài một tiếng đi ra.

So với những điểm cống hiến kia, nàng cảm thấy nên trực tiếp ra bên ngoài mua sắm cho thuận tiện, huống chi chỉ là linh dược mà thôi, cũng không phải cần đến điểm cống hiến đi đổi bảo bối.


Hạ quyết tâm, nàng không về động phủ, trực tiếp lấy ra từ không gian thủ lệnh ra học viện, đi về hướng trong thành.

Nàng vừa mới ra khỏi cổng chính, bên kia đã có người báo tin nàng vừa rời khỏi học viện với viện trưởng và viện phó. Nghe được tin tức hai người không nói gì, chỉ ra hiệu người báo tin lui ra.

"Lần trước nàng ra ngoài bị những người kia để mắt tới, lần này lại đi ra ngoài sẽ không lại xảy ra chuyện gì chứ" viện phó có chút bận tâm hỏi.

"Chắc có lẽ không đâu, lần trước những người kia đều đã chết, đoán chừng không thể truyền tin tức về. Gần hai tháng qua đều rất tĩnh lặng, không có chuyện phát sinh." Viện trưởng chậm rãi nói, hơi ngừng lại một chút, hỏi: "Có điều, nàng ra ngoài làm cái gì gần đây nàng không phải đang luyện đan sao? "

"Đoán chừng là linh dược cung cấp đã hết, lúc nãy có đạo sư nói ở chỗ nhận nhiệm vụ nhìn thấy nàng, có điều nàng dường như không nhận nhiệm vụ liền rời đi."


Nghe vậy, viện trưởng không nói lời gì nữa. Học viện học sinh cần tự mình kiếm điểm cống hiến là quy luật, cho dù là viện trưởng cũng không thể phá vỡ. Huống chi nếu vì nàng phá lệ cũng không cản nổi miệng lưỡi người đời.

Khoảng chừng một canh giờ Phượng Cửu vào đến trong thành, trước tiên nàng ăn bữa cơm, lúc này mới đi về hướng chợ đen, dự định đi chợ đen trước xem bọn hắn có thể giúp nàng làm bao nhiêu linh dược rồi mới quyết định.

Ở chợ đen, nàng đã từng cùng Tiêu Diệc Hàn tới, cũng không cần hỏi đường, thẳng đến trước cổng chính chợ đen, đi vào bên trong tìm được quản sự.

"Ta muốn tìm hội trưởng, làm phiền thông báo một chút."

Quản sự kia đang bận việc, không ngẩng đầu liền đáp: "Hội trưởng chúng ta không phải ai cũng có thể gặp có chuyện gì nói với ta là được rồi."


Nghe nói như thế, Phượng Cửu gõ bàn một cái: "Chỉ sợ ngươi không làm được."

"Việc gì ta không làm chủ được cho ngươi "

Quản sự ngẩng đầu, đang muốn hét ra âm thanh, lại liền nhìn thấy nhan sắc thiếu niên kia khôi ngô thì hai chân run lên, lúc này trở lại khuôn mặt tươi cười: "Hóa ra là Phượng công tử, Phượng công tử muốn tìm hội trưởng đúng không xin mời đi theo ta vào bên trong, hội trưởng ở bên trong."

Hắn nói, một mặt cúi người về phía trước dẫn đường. Vị công tử này, hội trưởng và Cung trưởng lão thế nhưng là đặc biệt dặn dò là không thể đắc tội, nếu muốn so với khách quý, người này còn quý gấp ba lần. Nghĩ đến giọng điệu vừa rồi của hắn, trái tim khẽ run, vừa đi bên cạnh vừa nâng ống tay áo lau lau mồ hôi lạnh.

"Đây là ai tại sao lại dẫn vào bên trong?" Chạm mặt Lý trưởng lão đang đi tới với khuôn mặt bình tĩnh, mắt lướt qua Phượng Cửu một chút, nhưng miệng thì hỏi quản sự.
"Bái kiến Lý trưởng lão." Quản sự cúi đầu thi lễ, lúc này mới nói: "Vị này là Phượng công tử, đến tìm hội trưởng."

Nghe xong lời này, Lý trưởng lão khẽ giật mình, giống như nhớ ra cái gì đó, ngay lập tức thái độ thay đổi một trăm sáu mươi độ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play