Từ sau khi từ Na Uy trở về, Ninh Hành vô cùng bận rộn. Giữa tìm việc làm và học lên tiến sĩ, Khương Bách Vạn đã chọn cái sau, thi đậu để học
tiến sĩ ngành khảo cổ ở trường cũ, thầy hướng dẫn vẫn là giáo sư Lý
Trường An luôn coi trọng cô. Bởi vì đi theo giáo sư Lý tham gia việc
khai quật và khảo cổ nên cô và Ninh Hành chung đụng thì ít mà xa nhau
thì nhiều, nhưng vẫn không làm cản trở việc một năm sau đó, cô trở thành cô dâu mới nhà họ Ninh.
Rời khỏi tập đoàn Ngự Thông, Ninh Hành
gây dựng sự nghiệp của mình ngày một đi lên, cho dù tạm thời vẫn không
thể sánh ngang được với Ngự Thông mà bố anh đã sáng lập mấy chục năm,
thế nhưng Ninh Thù Quý dần thay đổi thái độ ban đầu, cực kỳ vui mừng và
yên tâm về đứa con út. Bố của Ninh Nhất Nhạc là Ninh Úy rốt cuộc cũng
được ngồi lên ghế chủ tịch tập đoàn như ý nguyện, thế nhưng trước giờ
ông đều không biết rằng người em trai Ninh Hành và đứa cháu Ninh Nhất
Kiệm của mình vì muốn tránh cho người trong nhà đấu đá nhau nên mới cố ý nhượng bộ và tìm đường lui. Nhà họ Ninh thuận hòa êm ấm, người đắc ý
nhất lại là người ngốc nghếch nhất.
Sau khi mẹ của Nhan Miểu Miểu biết rõ những chuyện Nhan Lâm làm thì không chịu nổi đả kích, dứt khoát ly hôn với ông ta. Bởi vì lúc trước nhất thời ấm đầu mà mất con gái,
mất chồng, mặc dù Bảo Quốc Thắng đề nghị cấp cho bà một khoản tiền dưỡng lão, nhưng bà vẫn cự tuyệt, trở về quê nhà của mẹ đẻ ở thành phố D, sau đó thì không còn tin tức gì nữa. Nợ cờ bạc đã trả hết, Nhan Lâm vẫn duy trì việc làm ăn của tiệm thuốc, nhưng tinh thần đã sa sút hơn nhiều,
những đêm khuya yên tĩnh, ông ta ngồi nhìn gian phòng trống vắng, không
chỉ một lần nghĩ rằng, nếu như toàn bộ có thể quay lại, ông ta sẽ không
ham mê cờ bạc, sẽ không thiếu nợ nhiều tiền như vậy, sẽ không để cho chủ nợ có cơ hội lợi dụng, như vậy ông ta đã có thể có một đứa con của
mình, có một gia đình trọn vẹn.
Lâm Lệ với gia cảnh không tốt lại gánh trên lưng món nợ hơn 90 vạn, mỗi ngày đều rất vất vả, những người
đi xem mắt cô ta vừa nghe nói cô ta thiếu một khoản nợ như vậy thì đều
quay đầu rời đi, dần dần cũng không ai giới thiệu bạn trai cho cô ta
nữa. d.đ.l.q.đ
Từ nhỏ cô ta đã học tốt, lớn lên lại phát hiện
những người có thành tích học tập ngang ngửa cô ta thì đều có hoàn cảnh
tốt hơn cô ta. Trong căn tin, cô ta chỉ dám gọi một phần cơm bốn đồng
hoặc là một phần bánh mì kẹp rau xanh tám đồng, trước giờ đều uống canh
miễn phí, người khác gọi một phần cơm hai món mặn với một bát canh có
thịt, lại còn giả vờ nói với cô ta rằng muốn ăn gì thì cứ tự gắp. Bạn
cùng phòng muốn hỗ trợ cô ta lại càng khiến tâm lý cô ta mất cân bằng,
rõ ràng mọi người đều như nhau, tại sao bọn họ lại có cái dáng vẻ cao
hơn cô ta một bậc?
Nhưng mà một ngày nọ, cô ta nhìn thấy trong
nhóm bạn bè của mình có người đăng ảnh chụp tham gia hôn lễ, mà chú rể
đứng bên cạnh Khương Bách Vạn chính là tổng giám đốc Ninh Hành của công
ty dược Ngự Thông, phù rể là Ninh Nhất Kiệm, cô ta chấn kinh hồi lâu vẫn chưa thể hoàn hồn. Một người lắm mưu mô như cô ta đột nhiên hiểu ra tại sao mình lại phải gánh một khoản nợ lớn trên người như vậy, nhưng mà
không có chứng cứ, cho nên cô ta không thể làm được gì khác ngoài ghen
tỵ với Khương Bách Vạn.
Cô ta cũng muốn tìm một người bạn trai
lắm tiền, nhưng bởi vì tự ti về ngoại hình bản thân cũng như điều kiện
gia đình không tốt nên những người đàn ông có tiền cũng chẳng ai vừa mắt với cô ta. Cô ta dồn hết sức lực vào công việc, muốn thông qua việc
thăng chức để tới "đánh bại" Khương Bách Vạn, nhưng những việc này cũng
chỉ có thể kiên trì lâu dài, dù sao cô ta cũng không thể vượt qua những
tiền bối đi trước. Cô ta lặp lại chiêu cũ nhiều lần, hại người khác,
khiến càng ngày càng nhiều người nhận ra con người thật phía sau vẻ
ngoài hiền lành đơn thuần của cô ta, không chỉ bất hòa với cô ta mà còn
có người mưu mô sâu hơn cô ta, tương kế tựu kế hại cô ta thảm hơn. Cô ta bị điều sang một phòng ban khác, về cơ bản sẽ không có cơ hội thăng
chức. d.đ.l.q.đHoàn toàn khác với sự nghèo túng của cô ta, Khương Bách
Vạn và Ninh Hành bởi vì chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, ngược
lại càng trở nên ân ái. Khương Bách Vạn dường như còn bận rộn hơn cả
Ninh Hành, thường xuyên phải đi công tác ở nơi khác, đã đi là đi liền
một, hai tháng, Ninh Hành thường bất ngờ giá lâm "đột kích", cho cô
không ít kinh ngạc. Sau mấy lần kinh ngạc liên tục thì Khương Bách Vạn
phát hiện ra mình có thai, Ninh Hành rốt cuộc cũng có cớ mà nói chuyện
với giáo sư Lý Trường An, không cho cô rời khỏi nội thành, buộc phải
thành thành thật thật ở trong nhà.
Mỗi ngày Khương Bách Vạn đều
xách giỏ đi siêu thị mua đồ ăn, Ninh Hành rốt cuộc cũng được mỗi ngày
tan làm về nhà ăn cơm sốt. Boss bá đạo cũng được, tổng giám đốc bá đạo
cũng được, cuộc sống của anh vốn chỉ đơn giản như vậy, một ngọn đèn, một bát cơm, một cái giường, một người vợ.
Khương Duy bố cô không
những không đi xuống mà càng ngày càng nổi danh, bán căn nhà cũ, mua một căn nhà mới ở trung tâm. Hàng xóm của cô là Hồ Tế Tế cũng đã gả cho nam thần Giang Túy Họa, một năm sau cũng sinh được một đôi long phượng
thai. Khương Bách Vạn sờ sờ cái bụng mình, không biết đứa nhóc bên trong này là trai hay gái nhỉ?
Câu trả lời nhanh chóng được tiết lộ,
cô và Ninh Hành có một đứa con gái. Ninh Hành vốn rất thích con gái,
trước đây anh cưng chiều Nhất Nhạc hơn phân nửa là vì lý do này, bây giờ đã có con gái của mình, khỏi phải nói anh chiều đến mức nào, chỉ cần
anh có mặt, đừng người nào mơ ôm được con gái anh, cho nên cô nhóc mở
miệng nói được từ đầu tiên chính là "bố".
Khương Bách Vạn cảm
thấy rất hạnh phúc, đặt tấm ảnh chụp gia đình mình bên cạnh tấm ảnh chụp chung với Miểu Miểu, lại kẹp một tấm ở trong ví tiền.
Người lương thiện nhất định sẽ được hạnh phúc, chỉ cần bằng lòng chờ đợi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT