Giờ khắc này, Thượng Quan Miên đang chạy bên trong 1 con đường nhỏ.

Kinh nghiệm trường kỳ làm sát thủ, cho dù đối mặt với tình huống như thế này cũng không hề loạn.

Bỗng nhiên nàng dừng bước, bởi vì nàng nhìn thấy thi thể mẫu thân Hàn Vị Nhược té trên mặt đất, thân thể nhuộm trong máu đỏ.

Thượng Quan Miên mãnh liệt đạp mạnh chân, cơ hồ lập tức tới trước thi thể Hàn Vị Nhược, nàng nhìn thấy ngực trái mẫu thân thủng 1 lỗ. Đã... không thể cứu chữa.

Thượng Quan Miên cứ như vậy nhìn mẫu thân mất đi tánh mạng, giống như lúc trước nàng nhìn Chân Thực chết đi trước mặt mình.

Hai mắt nàng không hề rơi lệ, không có kêu rên hay bi thương.

Từ sau khi nàng tự tay giết chết Chân Thực, Thượng Quan Miên đã không còn mảy may chút nhân tính nào. Trước kia nàng đã từng nói sẽ không giết Di Chân, vì vậy cũng sẽ không giết Lý Ẩn. Trước kia, dưới tình huống nàng không thể trăm phần trăm xác định Lý Ẩn này là thực hay giả, cho nên nàng không thể đơn giản hạ sát thủ!

Nàng nhẹ nhàng buông thi thể mẫu thân xuống, sau đó ngẩng đầu lên. Trong đôi mắt sát ý băng lãnh, lạnh lẽo giống như máy móc, hàn quang đủ để tất cả cao thủ đồng cấp cũng phải sợ hãi!

Nhưng hiện tại không có thời gian để bi thương, Thượng Quan Miên đem thi thể mẫu thân nâng lên cao, sau đó ném về 1 phía khác, tiếp theo nhanh chóng rời khỏi nơi này!

Bỗng nàng cảm giác, tay phải bị 1 bàn tay lạnh như băng gắt gao túm lấy!

Thượng Quan Miên không hề do dự, tay trái lập tức rút ra 1 con dao, mạnh mẽ chém đứt tay phải! Cùng lúc đó, thân thể của nàng giống như mũi tên, bắn về phía trước có hơn 100 mét!

Tay phải bị chém đứt, máu tươi không ngừng phun ra.

Đối với Thượng Quan Miên mà nói, đây là lần thứ 2 nàng nếm mùi vị cánh tay bị chặt đứt. Nhưng không giống như lần trước. Không phải đang trong lúc chấp hành huyết tự, cho dù trở về nhà trọ cánh tay cũng sẽ không mọc trở lại, mà đoạn tay bị chặt đứt đang bị ác linh nắm lấy chắc chắn cũng không có khả năng lấy về. Nói cách khác, Thượng Quan Miên về sau sẽ vĩnh viễn mất đi tay phải.

Nhưng đây chỉ là 1 khúc nhạc dạo trước khủng bố mà thôi. Trước khi giết đủ 10 người nó sẽ không ngừng lại. Hơn nữa, một khi tới tháng 11, sẽ càng có thêm nhiều người nữa chết đi.

Thượng Quan Miên không dừng lại, 1 đường điên cuồng chạy như bay, rất nhanh, trước mắt đã nhìn thấy bọn người Ngân Dạ cùng với... Lý Ung!

Trông thấy Lý Ung đang giơ súng, nàng căn bản không thèm nhìn, người này đối với nàng không có nửa điểm uy hiếp. Nàng tự nhiên không muốn lãng phí thời gian.

Nhưng nàng bỗng nhiên nghĩ tới điều gì đó, liền dừng lại!

Hiềm nghi là ác linh nhà kho có tới mấy người. Theo lý thuyết ác linh nhà kho được xác định là Lý Ẩn, nhưng nàng tổng cảm giác có chút là lạ. Giờ phút này nàng mới phát hiện, trong những người này không hề nhìn thấy Doanh Tử Dạ!

"Chuyện gì xảy ra?" Nàng nhìn về phía mọi người, lạnh lùng lên tiếng: "Doanh Tử Dạ ở nơi nào?"

"Không, không biết " thần cốc Tiểu Dạ Tử nhìn thấy tay phải của Thượng Quan Miên hoàn toàn bị chém đứt, chỉ còn lại 1 đoạn, khó có thể tin, lập tức nói: "Nàng vừa rồi cùng mẹ ngươi tới tìm ngươi, ngươi không nhìn thấy bọn họ sao?"

Thượng Quan Miên chỉ vứt lại 1 câu.

"Trốn đi. Nếu như các ngươi không muốn chết.”

Sau đó, thân thể nàng biến mất tại chỗ!

Lý Ung kinh ngạc không thôi, tốc độ của Thượng Quan Miên nhanh tới khó có thể tưởng tượng, mà trong lúc hắn ngây người, những người khác đã chia nhau chạy đi!

Ngay cả Thượng Quan Miên cũng bị đứt 1 cánh tay, nàng nói trốn đi, ai còn dám ở lại?

Lúc này mọi người đều phân tán ra, chỉ có Ngân Dạ và Ngân Vũ là đi cùng nhau!

Tại góc đường, trong 1 tiệm cắt tóc. Sau khi nơi này trở thành khu không người, chủ cửa hiệu liền đóng cửa về quê. Hiện tại trong tiệm nhỏ, có 3 người La Hưu, La Xương Cốt cùng Hàn Cẩn.

Bởi vì chủ cửa tiệm không còn ở đây cho nên cũng không đóng tiền điện, trong phòng hoàn toàn là 1 mảnh hắc ám.

La Xương Cốt lôi thôi lếch thếch, mặt mũi toàn râu, nói là ca ca của La Hưu, thế nhưng kỳ quái chính là, vẻ ngoài của hắn mới chỉ khoảng 30 mấy tuổi mà thôi, tựa hồ so với La Hưu lại càng nhỏ tuổi hơn.

Đương nhiên, tuổi thật sự của La Xương Cốt tuyệt nhiên không giống như vẻ bề ngoài của hắn.

"Huyết tự tổng thanh toán..." La Hưu ngồi trên 1 cái ghế trong cửa hiệu cắt tóc, chắp tay trước ngực nhìn về phía ca ca La Xương Cốt: "Trở lại chốn cũ cảm như thế nào? Xương Cốt?"

"Rất không xong." La Xương Cốt nhìn về phía Hàn Cẩn ngồi bên cạnh La Hưu nói: "Đều là chết, tất nhiên phải vật lộn đọ sức rồi."

Nếu không có nhà trọ này, La gia sẽ không lọt vào nguyền rủa, cuối cùng cũng sẽ không biến thành cổ sư.

La Xương Cốt nói đến đây, bụm mặt nói: "Nhưng mặc kệ thế nào, cuối cùng vẫn là phải thanh toán cho xong."

Đúng lúc này, Hàn Cẩn bỗng nhiên hạ giọng: "Hưm —— các ngươi nhỏ tiếng 1 chút, động tĩnh bên ngoài không nhỏ, chúng ta nên coi chừng!"

La Xương Cốt cùng La Hưu đều không nói. Hai người đều đang lẳng lặng chờ đợi, thời khắc kinh khủng kia tiến đến.

Hộ gia đình chạy trốn tứ tán hiện giờ giống như chim sợ cành cong.

Tốc độ chạy trốn của Thần cốc Tiểu Dạ Tử cũng không chậm, nhưng cho dù nàng liều mạng chạy như thế nào, vẫn không thể rời khỏi phạm vi khu không người. Trong một tháng này, phạm vi khu không người đã khuếch trương lên rất nhiều.

Chung quanh đường đi không hề có ngọn đèn nào, nhà nhà đều đóng cửa tắt đèn. Ngay cả cửa hàng giá rẻ kinh doanh 24/24 cũng đóng cửa.

Tiểu Dạ Tử lau mồ hôi đang chảy ra trên trán, nhớ lại lời nói của Lý Ung "Doanh Tử Dạ là quỷ", kết hợp với phản ứng của Thượng Quan Miên, trong nội tâm lại càng thêm tin tưởng vài phần.

Chẳng lẽ, Doanh Tử Dạ mới chính là ác linh nhà kho? Nhưng Lý Ẩn là chuyện gì? Chẳng lẽ ác linh có tới 2 người?

Nàng thời thời khắc khắc đều chú ý 4 phía, thậm chí thỉnh thoảng còn ngẩng đầu nhìn không trung, thế nhưng chung quanh nơi này không hề có 1 bóng người. Điều này ngược lại càng làm nàng thêm cảm giác bất an, mà đúng lúc này nàng nghe được 1 tiếng hô nhỏ: "Tiểu Dạ Tử, nhanh, ở đây!"

Nàng lập tức nhìn sang, chỉ thấy ở đầu 1 con đường nhỏ, muội muội Đồng Sinh Thương đang đứng đó!

Tiểu Dạ Tử thế nhưng lại không dám qua, ai biết được trước mắt có thực là Thương, hay là quỷ? Nàng ngược lại không ngừng lui về sau, làm Thương cảm thấy khó hiểu không thôi.

Lúc này, điện thoại của Tiểu Dạ Tử đột nhiên vang lên. Nàng mở ra xem xét, là Nhã Thần gọi tới. Chuyển cuộc gọi, nàng nghe được thanh âm của hắn: "Này? Tiểu Dạ Tử? Em không sao chớ? Hình như đang xảy ra chuyện gì?"

"Anh đang ở nơi nào?"

"Đường Mặc Long."

Cũng thuộc phạm vi khu không người.

"Nghe cho kỹ, lập tức chạy ra khỏi khu không người, tận lực chạy thật xa! Hiểu chưa?"

"Vậy, chúng ta gặp mặt ở nơi nào đây?"

" Rời khỏi khu không người rồi nói sau! Cứ vậy đi, em cúp máy trước."

"Tốt, Tiểu Dạ Tử. Còn có, em cứ yên tâm, hiện tại Doanh Tử Dạ đang ở bên cạnh anh, có nàng ta ở đây anh cũng an tâm hơn không ít, cúp máy!"

Tiểu Dạ Tử nghe được câu này liền ngây ngẩn cả người, đứng khựng lại, tiếp theo đã nghe thấy thanh âm điện thoại dập máy.

"Này... Nhã Thần, Nhã Thần!"

Lúc này Thương đã chạy tới trước mặt Tiểu Dạ Tử hỏi: "Làm sao vậy? Tỷ? Vì cái gì nhìn thấy muội lại lui ra sau?"

"Trốn..." Tiểu Dạ Tử lập tức túm lấy tay Thương "Chạy mau! Ngàn vạn đừng tới đường Mặc Long, Thương, chạy mau!"

Con đường này, khoảng cách tới đường Mặc Long cũng không tính là xa!

Sau đó nàng lại bấm điện thoại gọi cho Nhã Thần. Thế nhưng chuông đổ liên hồi lại không có người nghe!

Nội tâm Tiểu Dạ Tử trầm xuống. Nàng biết Nhã Thần hơn phân nửa đã lành ít dữ nhiều! Mà con đường này tới đường Mặc Long thực sự quá gần!

Thật sự quá gần rồi!

Tiểu Dạ Tử cho dù là thám tử lợi hại như thế nào thì đối với cục diện trước mắt cũng không hề có kế sách đối kháng! Nàng túm lấy tay Thương, 1 đường chạy như điên!

Sau khi mẫu thân chết, Thương chính là người cực kỳ trọng yếu đối với nàng! Tính cách Tiểu Dạ Tử lạnh nhạt cũng là do hoàn cảnh hắc ám trong gia tộc Đồng Sinh tạo nên, nhưng chỉ có Thương, mới là người nàng nguyện ý trả giá cả tánh mạng để bảo hộ.

Về phần Nhã Thần, nàng và hắn có 1 đoạn tình cảm, nhưng nghiêm khắc mà nói cũng chưa thể gọi là tình yêu, chỉ có thể gọi là 1 loại tình cảm nương tựa nhau trong hoàn cảnh khó khăn mà thôi. Tuy rằng đau lòng, nhưng nàng không có khả năng vì hắn mà đi chịu chết!

Hiện tại thể lực đã tiêu hao quá nhiều, huống chi Tiểu Dạ Tử cũng biết, chạy trốn có mau hơn nữa thì có thể trốn được quỷ hồn sao? Lúc này chỉ có thể trông cậy xem, có chạy ra khỏi khu không người được hay không, như vậy có lẽ còn 1 đường sinh cơ!

"Nhớ kỹ, Thương, " Tiểu Dạ Tử vừa thở phì phò vừa nói: "Doanh Tử Dạ đã chết rồi, Doanh Tử Dạ hiện tại là ác linh nhà kho giả trang đó! Nếu như muội có nhìn thấy Doanh Tử Dạ, nhất định phải trốn, có nghe hay không?"

"Tỷ... Tỷ nói cái gì? Điều này có thực hay không vậy?"

Dù sao ác linh nhà kho cũng chỉ là giả thiết của hộ gia đình, Thương cũng thật không ngờ, điều này lại là sự thật! Nàng mới vừa gia nhập nhà trọ không lâu, cũng chỉ hiểu được Lý Ẩn, Doanh Tử Dạ là hai người khá nổi danh trong nhà trọ.

Bất quá hiện tại không có nhiều thời gian để đa tưởng. Hai tỷ muội 1 đường chạy trốn, tới lúc kiệt sức mới thoáng dừng lại nghỉ ngơi một chút. Nhưng lúc này điện thoại của Tiểu Dạ Tử lại rung lên. Nàng lập tức lấy ra... người gọi tới là Nhã Thần!

Nàng trực tiếp vứt bỏ điện thoại, mang theo Thương nhanh chóng chạy đi! Nhã Thần khẳng định đã chết, như vậy người gọi tới là ai? Không cần nghĩ cũng biết!

Cả đám hộ gia đình đang lâm vào tuyệt vọng, hiện tại không 1 ai dám trở về nhà trọ!

Chờ đợi bọn hắn, chỉ có tử vong mà thôi!

Kế tiếp, Bồ Liền Sinh đem tin tức "Lý Ẩn, Doanh Tử Dạ đều là ác linh nhà kho " gửi cho tất cả những người khác. Bọn họ sau khi biết việc này toàn bộ đều ngạc nhiên không thôi, nhao nhao hết cả lên. Nhưng điều này làm cho bọn hắn nhận thức 1 tin tức đáng sợ nhất.

Huyết tự tổng thanh toán, đã sắp tới.

Không ai có thể tìm được đường sống!

Nhưng bản thân Liền Sinh cũng không hề biết rằng, hảo ý của hắn ngược lại biến thành đại họa giáng đầu.

Một khi tất cả các hộ gia đình biết được chân diện mục của ác linh, như vậy, huyết tự tổng thanh toán sẽ tiến hành ngay tức khắc. Đây là thiết luật!

Không 1 hộ gia đình nào có thể ngoại lệ!

Giờ phút này, một truyền mười mười truyền một trăm, hộ gia đình thông qua điện thoại không ngừng gửi đi tin tức, làm cho sự tình Tử Dạ là ác linh lan rộng ra! Rồi sau đó, chuyện đáng sợ... liền bắt đầu.

Ngân Dạ cùng Ngân Vũ đang chạy trên đường, bỗng nhiên cước bộ của bọn hắn đột ngột dừng lại. Thân thể cứng ngắc, động cũng không thể động! Sau đó, bóng dáng của bọn hắn dưới ánh trăng khẽ chuyển động!

Bóng dáng đang thao túng hộ gia đình!

Chuyện như vậy chỉ có thể xảy ra khi hộ gia đình vi phạm quy định của nhà trọ, nguyền rủa bóng dáng mới khỏi động! Song lần này, bóng dáng lại điều khiển tất cả bọn hắn chạy về phía... nhà trọ!

Không riêng gì Ngân Dạ và Ngân Vũ, thần cốc Tiểu Dạ Tử, Đồng Sinh Thương, Bồ Liền Sinh, thậm chí... Lý Ẩn đang ở trong dị không gian cũng như thế!

Lý Ẩn chứng kiến, bóng dáng của mình trên bậc thang bắt đầu chuyển động! Tiếp theo hắn phát hiện, bản thân không thể khống chế được cơ thể của mình nữa!

Điều này làm Lý Ẩn vô cùng kinh ngạc, hắn không hề vi phạm quy tắc của nhà trọ làm sao lại gây ra bóng dáng nguyền rủa? Thế nhưng kế tiếp, bản thân hắn tự động lấy ra đèn dẫn đường, đốt lên, rồi thân thể hắn biến mất, trở về thế giới sự thật. Dưới sự thao túng của bóng dáng, hắn nhanh chóng chạy về phía nhà trọ!

Đại khái 1 giờ sau, toàn thể hộ gia đình đang tập trung trong đại sảnh nhà trọ, nguyên nhân vì bóng dáng khống chế, bọn hắn động cũng không thể động!

Huyết tự tổng thanh toán đến, bóng dáng nguyền rủa cũng được phát động! Bởi vậy có thể thấy, huyết tự nhà kho đặc thù tới cỡ nào.

Đến cuối cùng, Lý Ẩn bị khống chế chạy về tới nhà trọ, hắn cũng không cách nào giải thích được hiện tượng này. Thời điểm hắn tiến vào nhà trọ, ai nấy nhao nhao nhìn về phía hắn to nhỏ lầm rầm: "Hắn... Hắn chẳng phải là ác linh nhà kho sao? Chẳng lẽ tới để giết chúng ta?”

Lý Ẩn vào tới nơi, bóng dáng nguyền rủa cũng được giải trừ, mọi người có thể tự do hoạt động. Tức khắc, ai nấy đều dùng ánh mắt khiếp sợ nhìn Lý Ẩn, nhốn nháo phóng về hướng cửa xoay! Thế nhưng mọi người phát hiện, một khi tới gần cửa xoay, bóng dáng sẽ khống chế bọn hắn đứng yên tại chỗ, không thể tiến thêm!

Huyết tự tổng thanh toán nhất định phải tiến hành trong nhà trọ, cho nên sau này sẽ không tiếp tục tuyên bố huyết tự nữa.

Không hoàn thành mười lần huyết tự, không hoàn thành huyết tự cấp Ma Vương, nhất định phải chết! Chỉ có Thâm Vũ là tình huống đặc thù, cho nên ngoại lệ. Giờ khắc này đã không còn hạn chế chỉ được giết 10 người nữa. Mà ác linh nhà kho lúc này cũng đã về tới nhà trọ.

Hiện tại bắt đầu, tất cả hộ gia đình trong nhà trọ sẽ chết đi, không 1 ai ngoại lệ!

Hộ gia đình phát hiện không thể chạy ra khỏi nhà trọ, tất cả đều cảm giác tuyệt vọng, bọn hắn không ngừng chạy loạn trong nhà trọ, đồng thời quan sát Lý Ẩn, ai cũng cho rằng hắn là quỷ, càng không dám tiếp xúc lại gần.

Vài người thử chạy tới cửa sổ tầng 1, muốn nhảy ra ngoài, thế nhưng bóng dáng cũng sẽ khống chế bọn hắn không cho phép cử động; thậm chí chạy lên lầu 2 lầu 3 nếm thử cũng vẫn thất bại...

Trước mắt, tổng số hộ gia đình trong nhà trọ là 49 người.

Nguyên 1 đám 49 người phẫn nộ nguyền rủa, gào thét, có người tàn sát lẫn nhau, cũng có người sợ hãi mà tự sát.

Nhà trọ đã biến thành quan tài cho tất cả bọn hắn.

Nhất định... 49 người này, không 1 ai có thể nhìn thấy mặt trời ngày mai!

Lý Ẩn nhìn 1 màn này cũng hiểu được tình hình có bao nhiêu đáng sợ. Hắn muốn lấy ra đèn dẫn đường thế nhưng mỗi khi có ý định như vậy, thân thể hắn sẽ không thể cử động được. Có muốn dùng đèn dẫn đường để chạy đi cũng không thể nào!

Lý Ẩn cảm giác toàn thân lạnh lẽo. Bởi vì cứ tiếp tục thế này, kế hoạch của hắn và Di Chân sẽ không thể nào thực hiện được! Hy vọng cuối cùng cứu vớt hộ gia đình cũng sẽ triệt để biến mất!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play