Mà Lâm Hoán Chi lúc này càng thêm tỉ mỉ chú ý đến
bức tượng sáp giống người như đúc, hắn nhìn cánh tay tượng sáp kia. Quần áo cùng với quần áo trên người Hồng Ban Ơn giống như đúc, thậm chí đồng hồ trên cánh tay cũng như điêu khắc mà ra.
"Cái này rốt cuộc là chuyện gì?" Bạch Văn Khanh bỗng nhiên nói: "Vừa
rồi, chúng ta đi qua hành lang này căn bản không nhìn thấy nó!"
"Cái này có cái gì kỳ quái " Tôn Thanh Trúc lơ đễnh, bỗng nhiên chú ý tới cử động của Lâm Hoán Chi. Hắn đang nhìn chằm chằm vào bộ phận cánh
tay của tượng sáp.
"Bảy giờ 50 phút", Lâm Hoán Chi mở miệng "Thời gian trên cái đồng hồ
này được điêu khắc là bảy giờ 50 phút. Cách hiện tại khoảng 10 phút thời gian."
Chính Phong thời khắc này hiểu rõ, nhìn về phía cái đồng hồ kia cùng
đồng hồ trên tay Hồng Ban Ơn đánh giá, hoàn toàn giống như đúc! Tất cả
hộ gia đình trong nhà trọ đều không tiếc tiền mua 1 chiếc đồng hồ xịn
giá cao, vì như vậy sai số về thời gian gần như không có.
"Đừng tự loạn trận cước!" Tôn Thanh Trúc che dấu nội tâm khủng hoảng
bất an "Lâm Hoán Chi, cái này có lẽ chỉ là tùy tiện làm ra để hù dọa
chúng ta! Không thể cứ như vậy "
"Nhất định phải suy nghĩ kỹ càng những chỗ mất tự nhiên." Ánh mắt Lâm Hoán Chi lúc này tập trung đánh giá trên người Hồng Ban Ơn: "Kế tiếp,
chúng ta phải chú ý, 10 phút, sau 10 phút có thể xác định kết quả."
Toàn thân Hồng Ban Ơn lúc này lạnh run, hắn luôn hy vọng có thể hoàn
thành huyết tự, trở lại Hàn Quốc, cha mẹ hắn đến nay vẫn không biết được con đường khủng bố mà hắn đã trải qua!
"Tỉnh táo" Chính Phong vội vàng an ủi hắn, tuy nhiên nàng không nói
tiếng hàn, nhưng ngữ khí của nàng làm hắn thoáng yên tâm hơn chút ít
"Vẫn chưa thể xác định được ư, phải có người chết mới xuất hiện nhắc nhở sinh lộ sao? Sẽ không phải để cho ta cứ như vậy chờ chết đấy chứ."
Kế tiếp, mọi người cũng không vội vàng đi tìm nhắc nhở sinh lộ nữa, 10 phút rất ngắn, rất nhanh có thể biết được kết quả là gì.
Lại tìm thêm 1 căn phòng rộng rãi hơn, gian phòng này ước chừng lớn
gấp 2-3 lần gian phòng khi nãy, 7 người ngồi vây lại, ở trung tâm là
Hồng Ban Ơn. Ai cũng đều gắt gao theo dõi hắn, 1 khắc không buông lỏng.
"Ta, ta nên làm cái gì đây?" Lúc này Hồng Ban Ơn chỉ có thể đem ánh
mắt quăng về phía Lâm Hoán Chi, dù sao hắn cũng là người duy nhất nói
được tiếng hàn "Bức tượng sáp kia, thật sự sẽ... "
"Trước mắt chỉ là suy đoán mà thôi" Lâm Hoán Chi đồng dạng dùng tiếng hàn trả lời: "Ngươi trước bình tĩnh 1 chút đi." Lâm Hoán Chi ít khi
xuất hiện, biểu hiện bình thường lúc này cũng khiến cho Tôn Thanh Trúc
cùng Bạch Văn Khanh coi trọng. Người này phải chăng còn ẩn tàng bí mật
nào nữa? Bất quá khá tốt, trước mắt đang cùng chấp hành huyết tự, mọi
người phải liên thủ lại, đồng bạn lợi hại tự nhiên càng tốt hơn.
Chính Phong không ngừng nhìn về phía đồng hồ, thời gian đã qua hơn
phân nửa, khoảng cách tới 7 giờ 50 phút chỉ còn 1 phút thời gian. Sau 1
phút đồng hồ nữa, kết quả sẽ tuyên bố. Trước mắt, gian phòng này cách vị trí tượng sáp kia khá xa.
"Bốn mươi giây, ba mươi chín giây" Lâm Hoán Chi nhìn đồng hồ trên
tay, tiến hành đọc giây. Mà Hồng Ban Ơn là người sợ hãi nhất, thậm chí
không dám nhìn đồng hồ, cái này quá mức tra tấn người rồi.
Ngay lúc hết thảy sắp quyết định, Hồng Ban Ơn bỗng nhiên hét to 1
tiếng, cả người nhảy dựng, nói: "Các ngươi, các ngươi muốn đem ta ra làm chuột bạch thí nhiệm sao? Không được, ta không thể ngồi bất động tại
chỗ, ta phải chạy trốn, phải chạy trốn!" Sau đó hắn xông về phía Lạc Hi, 1 cước đạp Lạc Hi ngã ngửa, phi thân chạy trốn! Mà Lạc Hi thì té trên
mặt đất hơn nửa ngày mới ngồi dậy được.
Hết thảy quá mức đột ngột, mọi người vội vàng chạy ra ngoài, nhưng trên hành lang đã không còn thấy bóng người!
Lúc này, mọi người nghĩ tới điều gì đó, vội vàng hướng về chỗ tượng
sáp chạy tới. Rất nhanh, sáu người đều chứng kiến, bản thân Hồng Ban Ơn
đã thế chỗ cho tượng sáp!
Bộ dáng, hoàn toàn giống như đúc!
Lúc này, đúng là 7 giờ 10 phút!
Nhìn gương mặt hồng Ban Ơn trắng bệch như bột mỳ, mọi người hoảng sợ
không thôi. Rõ ràng nhanh như vậy đã xuất hiện người chết thứ nhất? Như
vậy, bức tượng sáp kia chính là nhắc nhở sinh lộ sao?
Tượng sáp biểu hiện tử tướng của hộ gia đình trong tương lai. Điểm này đã triệt để xác định.
Cái này quả thực đáng sợ. Trong tử đản chi quán chẳng lẽ còn xuất hiện sáu bức tượng sáp khác sao?
"Mọi người phân tán ra" Lâm Hoán Chi không chút do dự mở miệng: "Tìm
kiếm những bức tượng khác trong ngôi biệt thự này! Tượng sáp của người
chết tiếp theo chắc chắn sẽ xuất hiện!" Những lời này được mọi người cực kỳ đồng ý.
"Thế nhưng 1 người hành động thì không ổn, ít nhất chia thành 3 tổ
tìm tòi ba tầng" Tôn Thanh Trúc đưa ra đề nghị: "Làm vậy có thể an tâm
hơn chút."
"Tùy các ngươi" Lâm Hoán Chi cũng không phản đối "Ba tổ chia như thế
nào?" Tôn Thanh Trúc lập tức nói: "Ta và ngươi một tổ, chúng ta sẽ phụ
trách lầu một!" Lâm Hoán Chi gật đầu, lập tức hành động ngay sau đó,
không thèm để ý thi thể Hồng Ban Ơn. Kế tiếp, Tôn Thanh Trúc cũng lập
tức đi theo.
"Vậy ta với ngươi a" Bạch Văn Khanh chỉ vào Kate, nói: "Tiếng anh của ta tốt nhất, đi cùng Kate so ra tốt hơn, chúng ta phụ trách lầu hai.
Lạc tiểu thư, ngươi cùng với thằng ngốc... ... . . . , tên Lạc Hi gì đó
phụ trách lầu 3 a."
Kate gật đầu rồi cùng Bạch Văn Khanh rời đi. Kết quả, nơi này chỉ còn lại Chính Phong cùng Lạc Hi hai người.
"Bọn hắn cũng quá mức lạnh nhạt đi?" Chính Phong thật sự cảm giác rất đáng sợ, xác nhận Hồng Ban Ơn đã chết liền lập tức đưa ra kế hoạch, hộ
gia đình đối với tử vong của đồng bạn đã không còn đáng để quan tâm nữa
sao?
Nhưng nàng cũng biết, hiện tại không có lựa chọn, nhất định phải giành giật từng giây.
Mau chóng tìm ra tượng sáp mới được.
Sau đó, nàng nói với Lạc Hi: "Nghe kỹ ah, kế tiếp, ngươi cùng tỷ tỷ
tới lầu 3, chúng ta cần phải đi tìm tượng sáp, chính là bức tượng rất
giống với chúng ta ấy, hiểu chưa?"
"Ah tốt" Lạc Hi lúc này đang nhìn nhìn thi thể của Hồng Ban Ơn: "Thế
nhưng người này giống như thực đã chết rồi ah. Vừa rồi hắn ở cùng chúng
ta, sao bây giờ lại bị treo lên rồi? Tỷ tỷ, chúng ta đem hắn thả xuống
đi? Bộ dạng như vậy, có lẽ rất khó chịu ah?"
Đến cuối cùng, mọi người đều coi Hồng Ban Ơn là 1 tên ngu ngốc! Những người khác căn bản 1 con mắt cũng không nháy 1 cái.
Chính Phong lôi kéo Lạc Hi, nói: "Chúng ta tới lầu ba, Lạc Hi, nghe
kỹ, ngươi đại khái không hiểu tượng sáp là gì a? Bộ dạng như vậy, Lạc
hi, ngươi coi tỷ tỷ ta, còn có mấy Đại ca ca vừa rồi, chính là thứ có vẻ ngoài giống hệt như vậy, nhưng sẽ không cử động, không nói chuyện, tìm
ra bọn hắn thì chúng ta có thể sống, Lạc hi ngươi, còn cả tỷ tỷ ta cũng
có thể sống, hiểu chưa?" "Ah, tốt, tỷ tỷ." Chính Phong giải thích cho
hắn hiểu, tiếp theo kéo hắn lên tầng 3. Hiện tại toàn bộ địa hình của tử đản chi quán nàng vẫn chưa nắm được. Nói thật ra, thời điểm này còn
mang theo 1 người giống như Lạc Hi quả thực rất vướng víu. Nhưng Chính
Phong từ nhỏ đã bị vây trong nguyền rủa, làm cho nàng so với người bình
thường càng thêm quý trọng nhân sinh, cho nên không muốn đơn giản buông
tha 1 tính mạng.
Cứ như vậy, mọi người bắt đầu quá trình truy tìm tượng sáp. Mà, bức tượng thứ 2 xuất hiện so với sự đoán còn sớm hơn.
Người tìm được là Kate và Bạch Văn Khanh.
Mà tượng sáp thứ hai chính là... Kate!
Địa điểm phát hiện tượng sáp là trong 1 phòng tắm ở lầu 2. Cái nhà
tắm này tương đối lớn, gọi là lớn nhưng nên nói nó là nhà tắm công cộng
càng thêm phù hợp hơn. Trong bồn tắm chứng kiến Kate mặt mày nhăn nhó,
cái cổ bị bẻ gãy, đầu sắp rụng xuống. Vị trí bị bẻ gãy, huyết nhục và
xương cốt vô cùng chân thật. Tràng cảnh này đủ khiến người khác gặp ác
mộng liên tục.
Trông chẳng khác gì dưới địa ngục!
Mà khi Kate tận mắt nhìn thấy tượng sáp của mình, lại nhớ tới chuyện
của Hồng Ban Ơn, nàng lập tức nhảy vào trong cái bồn cỡ lớn nhìn đồng
hồ!
Thời gian lần này là... Tám giờ 20'!
Thời gian tìm được tượng sap thứ 2 là 8 giờ lẻ 5 phút, nói cách khác, còn mười lăm phút nữa Kate sẽ gặp phải tai hoạ ngập đầu!
Lúc này nàng lớn tiếng khóc hô, xông lên bắt lấy cánh tay Bạch Văn
Khanh, nói: "Ta, ta cái gì cũng có thể làm vì ngươi, cầu ngươi, cứu ta,
Bạch tiên sinh, cứu ta ah "
Bạch Văn Khanh nhìn về phía Kate ánh mắt tính toán.
Bạch Văn Khanh đang suy nghĩ, 15 phút nữa là tử kỳ của Kate, vậy nếu
như. . . Sớm giết chết nàng thì sao? Có thể phá hư được nguyền rủa của
tượng sáp kia?
Thật tình không biết, Kate cũng có cách nghĩ đồng dạng. Nàng là
người Mỹ, tự nhiên đã từng xem qua bộ phim kinh dị nổi tiếng 《 Tử Thần tới 》. Trong phim, người bị nguyền rủa sẽ chết đi theo đúng trình tự.
Cư nhiên nàng là người chết thứ 2, vậy nam nhân này sẽ là người chết sau nàng... ... . . . ,
Nhà trọ phát triển đến một bước này, lương tri hộ gia đình đã mài mòn đến gần như không còn.
Có bao nhiêu ngươi có thể ngay lúc này đây bảo toàn tánh mạng của
mình? Rất nhiều người đã nhận thức mình gặp đại nạn rồi, ngay cả hậu sự
cũng hoàn thành.
Bọn hắn không có chuyện gì không dám làm.
Ý nghĩ như vậy dần sản sinh trong đầu những hộ gia đình. Hơn nữa, còn điên cuồng bành trướng.
Sau đó, hai tay Bạch Văn Khanh gắt gao tóm lấy cổ Kate, nhưng Kate
cũng nhanh chóng vung lên dao găm, đâm trúng bả vai Bạch Văn Khanh!
Bạch Văn Khanh kinh sợ không thôi, tay tự nhiên buông lỏng, mà Kate
một cước hung hăng đá vào bụng Bạch Văn Khanh. Kate lúc này triển khai
tư thế, nàng ít nhiều cũng có học qua trụ cột võ thuật , có lòng tin đối phó với Bạch Văn Khanh trước mắt!
Mà rất nhanh, tượng sáp thứ ba thứ tư cũng lục tục xuất hiện!.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT