( Hàng đầu thuật là 1 loại vu thuật lưu hành ở khu
vực đông nam á, cùng loại với cổ thuật miêu cương. Xem phim mấy cái cổ
thuật mà toàn nuôi sâu độc, rắn rít côn trùng độc để thấy đáng sợ thế
nào nhé.)
"Ta đang hỏi ngươi, có biết bọn hắn ở nơi nào."
Ngữ khí của Thượng Quan Miên băng lãnh làm nam nhân trung niên lại
lần nữa rơi vào hầm băng, hắn giờ phút này vì mạng sống tiếp tục nói:
"Thế nhưng, thế nhưng id QQ có lẽ vẫn còn lưu trên máy tính a, bọn hắn
ra đi rất vội vàng , nếu như tìm được ghi chép nội dung trò chuyện, có
lẽ..."
"Hắn nói rất có đạo lý" Lý Ẩn ngồi 1 bên cuối cùng mở miệng: "Nếu như là 3 ngày trước khi rời đi nói chuyện trên QQ..., có lẽ sẽ thông báo
cho đối phương biết mình đi nơi nào.
Thượng Quan Miên trầm mặc một hồi, bỗng nhiên nhấc mũi súng lên dùng
báng súng đánh vào thái dương tên chủ nhà, tức khắc hắn lâm vào trạng
thái hôn mê bất tỉnh. Tiếp theo, nàng lấy trên người ra 1 cái hộp màu
lam, đem nó mở ra, bên trong là 1 ít thuốc con nhộng. Đem viên thuốc con nhộng nhét vào miệng tên chủ nhà, đem đầu hắn ngửa lên, xác nhận viên
thuốc đã nuốt xuống, nói: "Hắn sau khi tỉnh lại sẽ quên những chuyện đã
phát sinh vừa rồi. Đi thôi."
Kế tiếp không cần phải nói, dĩ nhiên là tới phòng 1704 La Hưu và Hàn
Cẩn hai người đã từng ở lại. Chìa khóa phòng tự nhiên tìm trên người tên chủ nhà.
Mở cửa ra bước vào, Thượng Quan Miên đi tuốt ở đàng trước. Tiến vào
phòng ngủ nàng lập tức đem máy tính mở ra, kéo ghế ngồi yên vị.
Nàng không nói chuyện, cũng không ai hỏi nàng vấn đề gì.
Máy tính khởi động rất chậm, ước chừng 40 giây mới tiến vào màn hình. Thượng Quan Miên click chuột mở ô biểu tượng QQ, tiếp theo, trên đó đã
có sẵn id và mật mã, chỉ cần đăng nhập vào. So với trong tưởng tượng còn nhẹ nhõm hơn.
Đăng nhập vào lại phát hiện, danh sách bạn bè chỉ có 1 người. Danh xưng QQ của hắn là Vong Linh.
Từ này làm tâm tư mọi người thoáng xiết chặt lại, tuy danh xưng trên
QQ tùy tiện có thể thay đổi, nhưng đang trong hoàn cảnh như vậy không ai tránh được sẽ sinh ra sợ hãi. Không ít người còn quên mất bản thân mình không phải đang chấp hành huyết tự, tổng cảm giác bất kỳ nơi nào cũng
đều có quỷ hồn vất vưởng.
"Sau khi tra ra IP của đối phương sẽ thông báo cho mọi người" Thượng
Quan Miên không quay đầu lại nói: "Các ngươi muốn có thể tiếp tục ở
lại, hoặc tùy tiện đi nơi nào thì tùy."
Ảnh đại điện QQ của đối phương cũng tương đối đáng sợ, là 1 nữ quỷ
gương mặt trắng bệch. Kế tiếp, nàng ấn mở ghi chép trò chuyện.
Tất cả mọi người đều bu lại, Thượng Quan Miên lại lạnh lùng nói: "Chờ 1 lát ta sẽ in ra, không nên dính sát mặt vào ta, nếu không ta sẽ vô
thức mà giết người đó."
Những lời này làm mọi người sợ hãi chạy lui ra sau. Mà không lâu sau, máy in bên cạnh in ra hơn 10 trang nội dung ghi chép trò chuyện.
Dường như La Hưu và Hàn Cẩn xài chung 1 QQ, danh xưng là La, mà người tên Vong Linh này, thân phận hoàn toàn không rõ. Suốt mười trang ghi
chép trò chuyện, La Hưu và Hàn Cẩn một mực luân chuyển nói chuyện cùng
đối phương.
Nội dung cuộc nói chuyện làm người khác nhìn thấy mà giật mình.
"Vong Linh: nói như vậy, ngươi có ý định tới chỗ kia? Kể cả nguy hiểm tới tánh mạng?
La: chưa nói tới nguy hiểm tánh mạng.
Vong Linh: không giống phong cách của ngươi ah, La Hưu.
La: tóm lại lần này cần ngươi hỗ trợ, công tác chuẩn bị làm tốt chúng ta sẽ lên đường.
Vong Linh: Được rồi, ai nói sẽ không giúp đâu chứ? Bất quá đã nhiều
năm như vậy, mức độ nguy hiểm cũng càng lúc càng lớn. Đương nhiên năm đó ta từng nói qua, chỉ cần là yêu cầu của ngươi và A Cẩn ta tuyệt đối sẽ
không cự tuyệt. Thời gian trôi qua thực vui vẻ ah, khi đó, chúng ta cùng một chỗ hạ cái tà cổ kia: ngươi trước xác nhận lại một chút, ngày mai
ta sẽ liên hệ với ngươi."Nội dung ngày kế tiếp là: "La: ta là A Cẩn. La
Hưu hiện tại đi ra ngoài rồi. Kỳ thật hắn có một số việc chưa nói cho
ngươi biết, lần trước, vu độc oa oa ta làm, đã hư mất rồi.
Vong Linh: vu độc oa oa?
La: xin nhờ ngươi hỗ trợ. Lần này, ta thật sự rất lo lắng cho Thập
tam, nhưng ta cũng biết, chúng ta rời khỏi nó, không liên hệ với nó,
đoạn tuyệt qua lại với nó, điềm xấu sẽ không hàng lâm trên người nó.
Vong Linh: như vậy...
La: bất quá không sao, ta làm hai cái vu độc oa oa. Ngươi không cần phải lo lắng.
Vong Linh: vẫn nên chú ý một chút. Mặt khác, ta đã xem qua. Tà cổ
hàng đầu chú, tùy thời có thể dùng, đương nhiên hơi không cẩn thận sẽ
phải đáp trả bằng tính mệnh. Nhưng dù sao năm đó chúng ta đã hao phí
nhiều năm dưỡng cổ mới tạo được 1 cái hàng đầu chú.
La: sẽ rất nguy hiểm a? Nhưng xem ra tình huống hiện tại của Thập Tam rất không ổn, còn có vị hôn thê của nó...
Vong Linh: có thể được, tăng thêm ta mà nói..., có thể chia sẻ nguyền rủa để tiến hành hàng đầu. Chỉ là, còn cần thời gian. Tóm lại, thời
gian vừa đến chúng ta sẽ bắt đầu. Chỉ cần làm những vật kia không tiếp
tục quấn quýt lấy Thập Tam là được rồi. Chúng ta cần chính là thời
gian."
Hàng đầu!
Từ này làm tất cả mọi người lâm vào sợ hãi. Cái người gọi là Vong
Linh này hẳn là 1 hàng đầu sư ? Lập tức tiếp tục lật xem ghi chép trò
chuyện, thời điểm 3 ngày trước khi rời đi, nội dung cuộc trò chuyện là:
"Vong Linh: nghe cho kỹ, ba ngày sau chúng ta ước định gặp mặt tại khu
Tây Thành cao ốc Vĩnh Hoán.
La: không gặp không về."
Tòa cao ốc Vĩnh Hoán?
Lý Ẩn lập tức tìm kiếm trên bản đồ thành phố X. Mà Thượng Quan Miên
thì lạnh lùng nói: "Chỉ cần tra ra địa chỉ IP của đối phương sẽ nhanh
hơn nhiều."
"Ở đây. " Lý Ẩn lúc này khá kích động, có thể làm cho con quỷ kia
không dây dưa với Thập Tam... Như vậy chẳng phải dùng cổ có thể cứu được chúng ta sao? Ác linh nhà kho cũng có thể dùng cách này để đuổi đi!"
Lúc này, những người khác đọc lại nội dung cuộc trò chuyện kỹ càng hơn,
nhưng lại càng thêm khẩn trương và bất an. Dù sao đã trôi qua 1 tháng
thời gian, cho tới nay Thập Tam vẫn như trước bị quỷ hồn quấn thân, phối hợp với nội dung trò chuyện của La Hưu cùng Hàn Cẩn, chẳng phải phi
thường nguy hiểm sao?
Không bao lâu sau, Thượng Quan Miên đứng dậy, nói: "Đi. Ta tra được địa chỉ IP rồi. Đối phương ở tại thành phố S!"
Lời này vừa ra, tất cả mọi người đều mở to hai mắt nhìn! Hiện tại phải chạy tới thành phố S?
"Cũng không cần tất cả mọi người cùng đi" Lý Ẩn kiến nghị". Cũng có khả năng La Hưu cùng Hàn Cẩn vẫn còn ở thành phố X."
Thượng Quan Miên chém đinh chặt sắt nói: "Các ngươi có ai muốn đi cùng hay không tùy các ngươi, nhưng ta sẽ không chờ đợi."
Hàng đầu sư tà cổ, Lý Ẩn suy tư về những thứ này, đồng thời mang theo một tia chờ mong.
Nếu như đây quả thật là sinh lộ ẩn núp của nhà trọ, như vậy La Thập Tam gặp phải là cái gì?
Nhưng đúng lúc này đèn trong phòng bỗng dưng tắt ngúm! Lý Ẩn cả kinh, lập tức mở đèn pin nhỏ mang theo bên người, thế nhưng lại không cách
nào khởi động!
"Nhanh, đi mau!"
"Ngươi đừng có lách vào, tránh ra cho ta! Ngươi cút cho ta!" "Nhường đường một chút ah!"
Gian phòng lớn như vậy, mười bảy người chạy hướng ra bên ngoài tạo
thành 1 cảnh hỗn loạn. Mọi người bối rối cũng là hợp lý, trong tình
huống này không ai không sợ hãi.
Thật vất vả mới ra được bên ngoài phòng khách, nhưng bởi vì hoảng hốt chạy bừa, không ít người va vào đồ dùng trong nhà, thậm chí còn giẫm
đạp lên.
Dù sao, đứng trước sinh tử, thần kinh mỗi người đều căng cứng, mà giờ khắc này đã căng như dây cung!
Trong quá trình này mọi người chỉ muốn mau chóng chạy trốn! Chạy trốn!
Nhưng thời điểm chạy đến cửa ra vào lại phát hiện đẩy không ra!
"Không thể nào, cửa lúc trước đâu có khóa, Lý Ẩn, chìa khóa trên
người ngươi ah?" "Nhanh, Lý Ẩn, nhanh!" Lý Ẩn nhanh chóng lấy ra chìa
khóa bước tới cửa, nhưng trong bóng đêm rất khó nhắm ngay ổ khóa. Nhưng
vào lúc này, chỉ nghe được thanh âm của Thượng Quan Miên: "Tránh ra cho
ta."
Cửa đối với Thượng Quan Miên mà nói, chỉ là thùng rỗng kêu to. Nàng một chưởng hướng phía đại môn đánh tới!
Nhưng sự tình quỷ dị xảy ra.
Cánh cửa kia thế mà không chút sứt mẻ!
Tất cả mọi người đều trợn tròn con mắt! Điều này sao có thể? Một
chưởng của Thượng Quan Miên đừng nói cái cửa này, ngay cả két sắt ngân
hàng còn đánh xuyên!
Cái này ý vị như thế nào không cần nói cũng biết!
Nhưng lúc này không có vật gì để chiếu sáng. Điện thoại, đèn pin tất cả đều không hoạt động!
Tuy trong phòng chưa tối tới mức giơ tay không thấy năm ngón, thế
nhưng không thể nhìn rõ gương mặt đối phương đó. Mỗi người đều cảm thấy
sợ hãi, vô luận là ác linh nhà kho hay là quỷ hồn áo đỏ, đều là trí
mạng!
Tất cả mọi người tràn ngập đề phòng, không biết quỷ sẽ từ nơi nào nhào đến.
Nhưng lúc này Thượng Quan Miên lại nói một câu.
"Chờ một chút! Vừa rồi..."
Nàng không nói hết câu đã móc súng ra, vọt về phía Lý Ẩn cùng Tử Dạ
bắt lấy 2 người, tiếp theo phóng vào phòng ngủ phi ra ngoài cửa sổ, trực tiếp nhày từ tầng 17 xuống!
Độ cao tầng 17 là hạng khủng bố gì đây? Nhưng Thượng Quan Miên lại
càng không phải phàm nhân, nàng ở giữa không trung, hung hăng đá vào
vách tường, tạo thành lực trùng kích cực lớn, vách tường trực tiếp sụp
đổ, tiếp theo nàng vẽ 1 đường vòng cung trên không trung, cuối cùng
trong quá trình rơi xuống lại lăng không đá 1 cước!
Một cước này không khí bị áp súc mãnh liệt, tạo thành lực lượng đẩy Thượng Quan Miên bay về hướng 1 cái hồ nhân tạo!
Tay phải Lý Ẩn lúc bị Thượng Quan Miên bắt lấy, đại não trống rỗng, không bao lâu cả thân thể đã chìm vào bên trong hồ nước!
Hồ này cũng không tính rất sâu, 3 người ngoi lên mặt nước rất nhanh
sau đó, trọng lực tạo thành lực trùng kích căn bản đều tác động lên
người Thượng Quan Miên, bản thân nàng đem lực lượng này triệt tiêu đi
không ít, trên người không có dấu vết bị thương nào.
Mà xa xa, vì lực trùng kích quá lớn làm vô số cây bị chặt đứt ngang, thanh thế rất kinh người.
Thượng Quan Miên bơi vào bờ nói: "Ta tối đa chỉ giúp các ngươi đến nước này, kế tiếp tự thân các ngươi vận động đi."
Sau đó nàng nói với Lý Ẩn thêm một câu, thân thể giống như ảo ảnh, lập tức biến mất!
Mà giờ khắc này, tại tầng 17, hộ gia đình nhảy vào phòng ngủ, nhìn
một màn khủng bố vừa rồi mặt sắc mỗi người đều trắng bệch. Bọn hắn không có bản lĩnh thông thiên như Thượng Quan Miên, nếu nhảy xuống tuyệt đối
chết là cái chắc.
"Không phải chứ?" Tôn Thanh Trúc mặt mũi trắng bệch nói: "Ta cũng
được tính là 1 trí giả ah? Thượng Quan Miên cứ thể mà đem chúng ta từ
bỏ?" Ngân Dạ lúc này cũng cau chặt lông mày: "Loại tình huống đó mang
được 2 người đã là cực hạn..."
Mà lúc này, Lý Ẩn ngơ ngác nhìn về phía tòa nhà kia, bọn Ngân Dạ vẫn còn trong đó!
Thượng Quan Miên lúc rời đi nói 1 câu là: "Ta lúc ấy một chưởng oanh
kích lên cửa cảm giác được. Đấy không phải là cửa, mà là một thân thể
cứng ngắc! Con quỷ kia, đứng ngay tại cửa !".
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT