Nhà Trọ Địa Ngục

Q.27 - Chương 7: Vứt Xác


...

trướctiếp

Thành phố K là 1 thành phố tương đối lớn, lại thêm bản thân Thập Tam rất cẩn thận, lúc lái xe tới ngoại ô thành phố, đã trên dưới tám giờ tối.

Thập Tam dừng xe lại, hút 1 điều thuốc để trấn định nỗi lòng. Nơi này đã là 1 mảnh rừng cây hoang vu, nhớ lại thứ tới cùng hắn, tâm sự nặng nề.

Ở nơi này không sai biệt lắm.

Hắn tận lực tránh đi đường lớn, 1 mực đội mũ và kính râm. Mặc dù thế, hắn vẫn cực kỳ lo lắng.

Mở cửa xe, hắn cẩn thận quan sát xung quanh, cũng mở cả đèn pin soi rọi, xác nhận nơi này không có người.

Mở cốp xe sau, nhìn túi xách da rắn bên trong, tay của hắn cũng run rẩy. Nếu như đem thi thể Tâm Luyến đặt ở nơi này, tới khi nào mới bị phát hiện?

Nhưng hắn cũng không thể để ở nơi dễ làm người khác chú ý, như vậy hậu quả thực sự không muốn nghĩ tới.

Kế nơi này, đã khá gần mấy trấn nhỏ vùng ngoại thành, người ngoại lai ở tập trung khá nhiều, chắc sẽ không phát hiện quá muộn. Vô luận thế nào, đối với Thập Tam mà nói, tận khả năng làm tới hiện tại đã là tốt nhất rồi.

Đem túi xách da rắn mở ra, nội tâm Thập tam cảm giác áy náy với Tâm Luyến. Vì bảo hộ Tâm Luyến, lại phải che đi hành vi tội ác của Y Thanh Thủy, thực sự quá mức mâu thuẫn rồi.

Thế nhưng hắn không có lựa chọn, chỉ có thể làm tới. Dù sao hắn không có cách nào để linh hồn Tâm Luyến trở về thân thể nàng, nàng về sau phải sống với tư cách là Y Thanh Thủy, không còn lựa chọn khác.

Thập Tam lúc này cực kỳ khẩn trương, bất quá mây đen u ám, bộ dạng của hắn có bị trông thấy cũng không dễ dàng nhận ra, trên tay tự nhiên có đeo bao tay, trên chiếc xe tuyệt đối cũng không để lại dấu vân tay nào. Hơn nữa, chiếc xe trái phép kia hắn mua ở thị trường chợ đen thành phố S. Trả tiền cũng là sử dụng tiền mặt, không chuyển khoản ngân hàng. Mà hắn cũng định, sau khi chấm dứt chuyện này sẽ nhờ người bán trao tay lần nữa, đến lúc đó chuyện rơi xuống đầu ai hắn chẳng quan tâm. Máu trên thi thể sớm đã khô, cho nên không dây ra xe. Mà chiếc xe này tuy ra vào biệt thự của Y Thanh Thủy nhưng khu đó mỗi lần đều có rất nhiều xe vãng lai, nếu như không chú ý tập trung điều tra vào 1 chiếc xe thì không dễ dàng phát hiện ra.

Mở túi xách da rắn, chậm rãi đem thi thể Tâm Luyến kéo ra.

Lúc này thi thể Tâm Luyến đã hoàn toàn cứng ngắc, đem nó đặt trên mặt đất, nhìn bộ quần áo đỏ, hắn vô cùng cảm khái.

Cái áo này không thể cởi, dù sao, nếu để cảnh sát điều tra vụ án này độc lập..., sẽ càng kỹ càng tra xét người bên cạnh Tâm Luyến, kể cả mình. Không bằng để cảnh sát điều tra vụ án này như 1 vụ trong chuỗi vụ án giết người áo đỏ. Tất cả người chết đều không có bất kỳ điểm chung nào, hoàn toàn không quen biết lẫn nhau, cho nên cảnh sát sẽ không điều tra quá kỹ càng người bên cạnh nạn nhân. Mà mặc dù cân nhắc khả năng bị người khác bắt chước, nhưng dù sao thứ 6 tuần trước không có phát hiện nạn nhân mới. Cho nên mọi người sẽ cho rằng, thi thể này được vứt ra vào thứ 6 tuần trước nhưng tới bây giờ mới bị phát hiện.

Đương nhiên, Tâm Luyến tự nhiên là người chết cuối cùng trong chuỗi vụ án giết người áo đỏ, sau đó sẽ không xuất hiện nạn nhân nào nữa, khó đảm bảo cảnh sát sẽ không điều tra kỹ càng Tâm Luyến, nhưng tương đối mà nói, Tâm Luyến đặt trong 16 người chết khác cũng không quá mức làm người ta dễ dàng chú ý.

Về phần cái áo đỏ này, không xác định được Y Thanh Thủy như thế nào chế tác được. Sợi tổng hợp mua ở đâu, số đo 3 vòng của nạn nhân làm thế nào thu thập, đều là bí ẩn. Trong nhà Y Thanh Thủy cũng không tìm được máy khâu, mà y phục này rất khó tin là nó được may bằng tay. Đương nhiên, Y Thanh Thủy có tiền như vậy, xuất tiền để người khác chế tác rất có khả năng, nhưng con đường này rất dễ xuất hiện sơ hở, tới lúc đó Y Thanh Thủy sẽ là nghi vấn hung thủ đầu tiên. Như vậy, đến lúc đó đối với Tâm Luyến cũng chính là tai hoạ ngập đầu. Thập Tam quyết định, phải trước cảnh sát tra ra được cách chế tác áo đỏ và lấy 3 vòng của nạn nhân ra sao. Cảnh sát đã từng hoài nghi hung thủ là thợ may, nhưng 16 người chết cũng không phải mua quần áo cùng 1 chỗ, hơn nữa chỉ có số ít người mới may quần áo.

Mà một vấn đề quan trọng nhất, chính là động cơ giết người của Y Thanh Thủy.

Thập Tam đã điều tra, trong 17 người chết kể cả Tâm Luyến, không có người nào quen biết Y Thanh Thủy. Hơn nữa vì giới hạn thời gian cho nên tư liệu điều tra không được kỹ càng. Mà động cơ giết người trên thực tế đối với Thập Tam là quan trọng nhất. Trước mắt xem ra, vì không có vấn đề gì tồn tại giữa những người chết và Y Thanh Thủy, nên cảnh sát không đưa nàng nào phạm vi điều tra. Nhưng vạn nhất động cơ được tìm thấy mà nói, vậy thì khác rồi. Bởi vì động cơ ẩn nấp rất có thể là mối liên hệ giữa Thanh Thủy cùng 17 người chết, cũng có nghĩa cảnh sát sẽ điều tra tới nàng. Mà vì cũng không biết Y Thanh Thủy trong quá trình sát hại 17 người có tồn tại sơ hở gì hay không, nhưng hắn tất yếu sẽ làm mọi cách để cảnh sát không chú ý đến Y Thanh Thủy.

Như Y Thanh Thủy rất có khả năng thuộc về loại người có tư tưởng giết người tàn khốc nào đó. Mà cách nàng luôn cho nạn nhân của mình mặc 1 bộ đồ màu đỏ là minh chứng tốt nhất. Cái này rất có khả năng quan hệ tới vọng tưởng nào đó của kẻ giết người, nhưng vô luận thế nào cũng phải có lý do, cho dù lý do đó vớ vẩn tới cỡ nào. Hơn nữa, có thể thu được số đo 3 vòng của nạn nhân, hơn nữa đem đối phương cho vào phạm vi giết chóc của mình, Y Thanh Thủy tuyệt đối phải thông qua cách nào đó để xuất hiện bên cạnh nạn nhân. Không thể tra ra những điều này và phá đi manh mối trước khi cảnh sát tra ra..., như vậy đồng dạng cũng vạn kiếp bất phục.

Trên thực tế, về sau lo lắng của Thập Tam hoàn toàn chính xác trở thành sự thật.

Hiện tại, Thập Tam biết không thể dừng lại lâu, nhìn thi thể Tâm Luyến trên mặt đất mà lòng như bị dao cắt. Dù sao, trước mắt hắn là Tâm Luyến đã chết.

Biểu lộ vặn vẹo lúc chết đi của Tâm Luyến giờ phút này vẫn lưu lại như trước, thậm chí lộ ra vài phần hung ác.

Thập Tam chưa bao giờ nhìn thấy trên gương mặt xinh đẹp của nàng có biểu lộ như vậy. Mà chỉ vài ngày trước nàng vẫn còn tươi cười xinh đẹp, phủ trên người bộ váy tân nương, sắp trở thành vợ hắn.

Mà Tâm Luyến phụ thể trên người Y Thanh Thủy nói cho hắn biết, cỗ thi thể này đã từng xuất hiện trong nhà ăn ở lầu 1, càng làm hắn cảm thấy không rét mà run.

Nếu cái này là tác dụng phụ của cổ, như vậy sau này có thể còn phát sinh chuyện gì nữa hay không? Mà những điều này liệu có nguy hại tới Tâm Luyến hiện tại?

Cuối cùng, Thập Tam dứt khoát quay đầu lại, nắm túi xách da rắn lên, chạy về phía xe.

Một lần nữa phát động xe, hắn nhìn chằm chằm vào thi thể áo đỏ trong kính chiếu hậu, không ngừng đạp chân ga, khối màu đỏ kia lộ ra trong khung cảnh tĩnh mịch lại càng thêm đẹp dẽ.

Vì cái gì Y Thanh Thủy muốn mặc lên mình thi thể những bộ quần áo đỏ? Nó có dụng ý gì? Nói cho cùng, nếu không oán không cừu, vì cái gì lại dùng phương thức tàn nhẫn như vậy đưa bọn họ tới chỗ chết?

Bởi vì nàng ta bị hạ cổ mà chết, cho nên trở thành điều bí ẩn không ai biết.

Rốt cục trong gương chiếu hậu không còn nhìn được hình ảnh mầu đỏ kia nữa hắn mới nhẹ nhàng thở ra, nhấn chân ga không ngừng tiến về trước.

Bất quá, bởi vì thay đổi phương hướng quá nhiều, làm hắn bắt đầu có chút bối rối, bởi vì đã bắt đầu ngày càng rời xa nội thành.

Nên làm cái gì bây giờ?

Kề bên này rất hoang vu, nhìn bản đồ cũng không có tác dụng, chiếc xe này hắn mua trái phép nên không đăng ký định vị GPS. Lúc này, trong lòng hắn bắt đầu cảm thấy hối hận, sắc trời ngày càng tối.

Cuối cùng, hắn ngừng xe.

"Chuyển hướng nhiều lần rốt cục lúc này không biết đi như thế nào trở về "

Hắn một mực tránh đi đường lớn, toàn lựa chọn những con đường hoang vu, hơn nữa còn không ngừng đổi hướng, lạc đường cũng là tất nhiên. Nói cho cùng, Thập Tam vẫn là quá tin tưởng vào bản đồ rồi.

Bất quá, hắn đoán chừng, nơi này có lẽ cách Đông Minh trấn khá gần. Chỉ cần tới gần nơi đó tìm người chỉ đường là được.

Quả nhiên, đi thêm 1 đoạn đường nữa hắn nhìn thấy phía trước có 2 người, ăn mặc như dân công.

Hắn lái xe qua, cố ý làm thanh âm có chút khàn khàn, hơi thò đầu ra cửa sổ xe, nói: "Sư phó, cho hỏi nơi này có gần Đông Minh trấn hay không?"

Một người trong đó nghe xong liền nói: "Ân, đúng vậy. Đi qua mấy dặm đường nữa là tới. Như thế nào, ngươi có chuyện muốn đi Đông Minh trấn sao?" "Không, ta muốn trở về nội thành."

Lúc này Thập Tam vẫn còn chút lo lắng, bất quá khoảng cách từ nơi này tới nơi vứt xác khá xa, tin tưởng cảnh sát có điều tra cũng không tra được tới mình, huống chi ở đây số người ngoại lại khá nhiều, quản lý hộ tịch hỗn loạn, cho nên tự nhiên không thể dễ dàng chú ý tới hắn.

Bất quá để phòng ngừa vạn nhất, lúc nói chuyện hắn cố ý xen lẫn 1 chút khẩu âm địa phương. Như vậy có tra được ra mình, cũng nghĩ là người bên ngoài vào. Như vậy, ngược lại có thể đem phạm vi điều tra của cảnh sát di động tới những địa phương khác.

"Ah, muốn đi nội thành? Hai chúng tôi cũng muốn tới nội thành đây."

"Ân, xin hỏi, đến sườn Núi Thanh Lĩnh đi như thế nào?"

Sườn núi Thanh lĩnh là nơi cách nội thành khá gần, cho nên Thập Tam mới hỏi bừa như vậy.

"Ah, muốn tới đó thì phải chuyển đường..."

Người dân công kiên nhẫn giải đáp, Thập Tam vội vàng nói cảm tạ.

Sau đó, xe của hắn lại lần nữa phóng đi.

Lưu lại 2 người dân công, bọn hắn vẫn tiếp tục đi bộ theo hướng của mình. Hai người dự định bắt xe buýt để vào nội thành.

"Đại ca" người bên cạnh đột nhiên hỏi: "Ta cảm giác có chút, có chút tà môn ah."

"Thế nào?" người dân công giải thích cho Thập Tam thấy khó hiểu hỏi: "Địa phương nào tà môn?"

"Ngươi nói, trên xe nam nhân vừa rồi, ở phía sau xe có ngồi 1 nữ nhân mặc đồ đỏ, mặt nàng ta thế nào mà lại giống người chết như thế? Hơn nữa, trên mặt dường như còn có máu?" ! .


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp