Kỳ thật, trao đổi tin tức cũng không thể nói là cấm tuyệt đối. Nhưng
chỉ cần điều đó có khả năng ảnh hưởng đến sự lựa chọn của hộ gia đình
khác sẽ bị coi là quấy nhiễu. Cho nên, vì sợ hãi bóng dáng nguyền rủa mà tất cả hộ gia đình đành phải không được trao đổi thông tin với nhau.
Nếu không phải vạn bất đắc dĩ, thì không nên nói một điều gì với nhau.
Tử Dạ lấy trong bọc ra một lọ nước khoáng, uống một chút rồi lại nhìn bốn hạng mục lựa chọn trên máy tính, tầm mắt của nàng nhìn chăm chú vào cái ngã ba, con chuột thủy chung không có di động. Phong Liệt Hải cũng
chăm chú nhìn bốn lựa chọn cùng cái ngã ba, con chuột thì di động lên
xuống. Về phần Ngưng Ức, tư tưởng còn thống khổ hơn.
Nên làm cái gì bây giờ?
Manh mối trước mắt thật sự quá ít, thế nhưng thời gian để cân nhắc
cũng không quá dài, đã qua năm phút đồng hồ, nếu vẫn tiếp tục suy nghĩ
chỉ sợ hao phí thời gian càng dài.
Tử Dạ rốt cục cũng di động con chuột, nàng lựa chọn b, đi con đường
chính giữa, nàng nhấn enter chấp nhận đáp đán đã chọn. Mà cơ hồ cùng một thời gian, Phong Liệt Hải cùng Ngưng Ức, cũng đưa ra lựa chọn.
Phong Liệt Hải lựa chọn đi bên trái, mà Ngưng Ức, lựa chọn... quay trở lại đường cũ.
Thời điểm nhấn phím d, Ngưng Ức cũng lựa chọn đánh cược một phen.
Nàng cũng biết, nếu như chết mà nói..., có khả năng trở thành thiểu
số, một khi như vậy chẳng khác nào là chết thật, thậm chí không được
phép cầu khẩn người khác cứu vớt nàng. Nếu đúng như vậy..., hậu quả như
thế nào, tất nhiên không cần nói cũng biết. Nhưng nàng vẫn có ý định
đánh cuộc một ván, theo đường cũ trở về, nó có lẽ chính là sinh lộ. Nói
không chừng có thể ngay lập tức hoàn thành trò chơi. Đương nhiên cách
nghĩ ngây thơ như thế, cũng chỉ có hộ gia đình chấp hành huyết tự lần
đầu mới nghĩ ra được.
Lựa chọn của Ngưng Ức tất nhiên cũng tác động rất nhiều đến ba người kia, ai ở trên xe cũng phải theo đường cũ quay trở về.
Vận mệnh của bọn hắn, đều phụ thuộc vào quyết định của Ngưng Ức.
Trên màn hình máy tính, Hồng Hạ bắt đầu chuyển động xe, Tinh Nguyệt
bên cạnh nàng nghi hoặc hỏi: "Làm sao vậy? Hồng hạ, tại sao lại quay đầu lại?"
Lúc này, Phong Linh Tiêm đang thao túng Tinh Nguyệt thấy một màn như
vậy kinh ngạc không thôi nói: "Không, không phải chứ ? Trở lại trong
đường hầm thật sao? Hẳn là một trong những lựa chọn? Mà người đưa ra lựa chọn không phải Ngưng Ức sao?"
Phong Linh Tiêm tức khắc khẩn trương, nàng cũng không nghĩ rằng, quay lại đường cũ là có thể trở về được. Đến lúc này, nếu có chuyện gì phát
sinh, hoàn toàn không được biết . Bốn lựa chọn, sinh lộ cùng tử lộ hai
bên ngang nhau, vạn nhất có chuyện gì xảy ra thì phải làm sao bây giờ?
Nhưng bây giờ nói gì cũng không hữu dụng nữa rồi.
Trên màn hình, Hồng Hạ mặt không đổi sắc nói: "Thật xin lỗi, bất quá ta có cảm giác hơi cổ quái, vẫn là nên quay lại đường cũ a."
"Ngưng Ức" Từ Thao gắt gao nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính,
nói: "Ngươi, ngươi muốn làm cái gì a? Vạn nhất đây là tử lộ, ngươi sẽ
hại chết chúng ta!"
Chiếc xe không ngừng hướng về phía sau, cuối cùng một lần nữa đi vào
trong đường hầm. Mà hai chiếc xe phía trước, một đi vào đường rẽ bên
trái, một vào đường chính giữa. Ba chiếc xe ba lựa chọn, tất cả đều
không đồng nhất. Nói cách khác có thể có một phương chính là tử lộ.
Đến tột cùng đường nào là tử lộ?
Bất quá, mọi người ai cũng ôm một tia may mắn, dù sao trò chơi vừa
bắt đầu, hẳn không phải là một nửa lựa chọn là sinh lộ một nửa là tử lộ, mà có thể sau nhiều lần lựa chọn mới phát sinh cả tử lộ lẫn sinh lộ.
Nghĩ như thế làm mọi người cũng giảm bớt chút căng thẳng.
Xe không ngừng lui về phía sau, cuối cùng quay đầu xe lại, Hồng Hạ
đạp chân ga, tiến vào đường hầm. Lạc Băng cùng Bạch Hồng đồng thời ngừng chơi game cùng đọc tiểu thuyết, kinh ngạc hỏi: "Hồng hạ, ngươi làm sao
lại trở về?"
"Tóm lại các ngươi nghe ta là đúng rồi!" Hồng hạ lộ ra khuôn mặt có
chút thản nhiên, nói: "Ta cũng không biết, trở về rồi hãy nói a!"
"Ngươi đến cùng làm sao vậy à?" Tinh Nguyệt thoạt nhìn cũng đầy lo lắng, hỏi: "Ngươi ngược lại đang nghĩ cái gì, Hồng Hạ!
Chiếc xe tiếp tục tiến vào đường hầm âm u, chỉ có đèn phía đầu xe soi sáng con đường phía trước. Lúc này, mọi người đều phi thường khẩn
trương, không biết đằng sau đường hầm này, đến tột cùng sẽ có gì chờ đợi họ. Theo lý thuyết, chọn con đường này cũng chính là không thể tiến vào Không Quy Thôn rồi. Thế nhưng nội tâm mỗi người vẫn bất an như trước.
Người khẩn trương nhất tất nhiên chính là Ngưng Ức rồi. Nàng tuy là người thuộc "Thần cốc minh", nhưng lúc này cũng không thể hỏi thăm thần cốc Tiểu Dạ Tử, đây chính là điều bị huyết tự ngăn cấm. Bởi vì trò chơi này ngay từ lúc bắt đầu đã đứng trong đường hầm, cũng không người nào
biết đường hầm này dài bao nhiêu. Bởi vì trong nội tâm không biết rõ cho nên bốn hộ gia đình đều cầu nguyện đây chính là sinh lộ.
"Hồng hạ, ngươi có chuyện gì vậy, nhanh quay đầu xe lại ah!" Lạc Băng cả giận nói: "Ngươi có nghe hay không?"
Lúc này, trước màn hình máy tính của Từ Thao - Lạc Băng xuất hiện bốn lựa chọn. (a) yêu cầu xuống xe (b) tôn trọng ý kiến của Hồng Hạ tiếp
tục trở về đường cũ (c) yêu cầu đổi mình lái xe (d) cưỡng ép Hồng Hạ đỗ
xe
Từ Thao nhìn bốn lựa chọn, nhất thời lâm vào trầm tư.
Mà cùng một thời gian, Lâm Thiên Trạch cùng Phong Linh Tiêm cũng
giống như vậy, trước mắt bọn hắn cũng xuất hiện bốn lựa chọn hoàn toàn
giống nhau. Nói cách khác, nếu như đây là tử lộ, hiện tại ba người bọn
họ vẫn còn cơ hội quay lại ngã ba.
Lần này, ba người ai cũng do dự. Dù sao, đã tiến vào bên trong đường
hầm rồi, hiện tại xuống xe ai biết sẽ phát sinh chuyện gì? Nếu như
cưỡng ép đỗ xe mà nói..., vạn nhất xảy ra sự cố thì làm sao bây giờ? Mà
chính mình xuống xe đổi người lái thì đoạn đường đi đến ghế lái cũng
không xa lắm, đi nhanh một chút chắc cũng cũng không việc gì.
"Cái này..." Phong Linh Tiêm nhìn những... lựa chọn này, không biết
nên chọn như thế nào. Nếu lựa chọn đổi người lái, nhưng một mình đi
xuống xe, mà đường hầm lại tối như vậy cảm giác quá sợ hãi đi. Nên lựa
chọn c là ổn thỏa nhất.
Từ Thao cân nhắc một hồi. Nếu như nói cứ như vậy một mực chạy đến
cửa đường hầm thì sao, sao bỗng dưng lại xuất hiện mấy lựa chọn này, nếu như quay lại mà nói, cũng có thể là cái bẫy mà nhà trọ bầy ra chứ? Nói
cách khác, có khả năng quay về đường hầm chính là sinh lộ, nhưng lợi
dụng sự đa nghi của các hộ gia đình đề xuất thêm bốn đáp án lựa chọn, có thể làm cho hộ gia đình suy nghĩ "Quay đầu lại đi" có thể đó là đường
sống. Nhưng dù sao, quay lại đường hầm đã rất giống một cái bẫy rồi.
Ngưng Ức cũng là đánh cược một ván mới lựa chọn phương án d. Dù sao đối với mọi người một bước lên trời, một lần vất vả suốt đời nhàn nhã rất
là hấp dẫn, khó mà kháng cự, mặc dù biết là có nguy hiểm, nhưng vẫn muốn đánh cuộc một keo. Nhưng Từ Thao lại chính là một người giảo hoạt, tính toán rất tinh thông, hắn cũng là một người thông minh trong nhà trọ, có thể dùng phương thức "mind control" làm cho rất nhiều người tin phục
hắn, thu nạp một vài người tin cậy thuận tiện cho ngày sau hành động.
Hắn sẽ không dễ dàng đánh bạc mạng sống của mình, cân nhắc đến điểm
này, hắn cuối cùng lựa chọn c.
Về phần Lâm Thiên Trạch, hắn không có suy nghĩ nhiều như vậy. Hắn
nghĩ dù sao có thể có hai lựa chọn là tử lộ, cũng có thể là sinh lộ,
không bằng lựa chọn c, hắn cho rằng huyết tự không có khả năng tốt với
bọn hắn như vậy, quay lại đường cũ cũng chính là rời xa Không Quy Thôn
rồi.
Kết quả cuối cùng, ba người đều lựa chọn c.
Vì vậy, diễn biến thành ba người đều hi vọng trở thành lái xe.
Mở miệng đầu tiên chính là Lạc Băng: "Hồng Hạ, ngươi làm bậy rồi, để ta lái xe a!"
"Ta lái xe!" Tinh Nguyệt lập tức nói: "Nghe kỹ, để ta!"
"Vẫn là ta lái xe!" Bạch Hồng cũng nói ra: "Hồng hạ, để cho ta tới mở cửa!"
Hồng Hạ đạp phanh lại, quay đầu nói: "Tốt rồi, đừng phiền nữa như vậy đi, Lạc Băng ngươi tới lái đi."
Bởi vì Từ Thao là người đã lựa chọn nhanh nhất nhất, cho nên hắn trở
thành lái xe. Tiếp đó Hồng Hạ cùng Lạc Băng đồng thời mở cửa xe bước
xuống.
Quá trình này diễn ra, tim ai cũng như ngừng đập. Trong đường hầm,
tất cả đều tối đen mọi người không thể đoán trước được vật gì sẽ đến. Dù sao xe hiện tại đang ngừng lại, cửa xe cũng đang mở ra, nếu phát sinh
chuyện gì cũng khó lòng chống.
Lạc Băng ngồi xuống ghế lái, đóng cửa xe. Nhưng mà Hồng Hạ lại cứ như vậy đứng trong đường hầm!
Lúc này Ngưng Ức hít một hơi lạnh. Nàng đột nhiên hiểu rõ , mình
lựa chọn trở lại đường hầm cho nên với những người khác nàng bất đồng ý
kiến, bắt buộc phải tách ra!
Quả nhiên, Hồng Hạ nói: "Bất kể như thế nào, ta vẫn trở lại đường cũ, cùng lắm đi bộ một hồi thì vẫn xuống núi được."
Sau đó, Hồng Hạ cứ tiếp tục hướng phía trước đi tiếp.
Nhìn một màn này Ngưng Ức không rét mà run! Nàng một mình một người
đi trong đường hầm tối như hũ nút! Sẽ có chuyện gì phát sinh đây?
Ngưng ức bắt đầu tự động bổ não nhớ lại trước kia đã xem qua các loại phim kịnh dị, nguyên một đám u hồn quỷ mị đáng sợ bắt đầu không ngừng
hiển hiện ra. Ngưng Ức giờ phút này cảm giác toàn thân như trong một
lớp băng nghìn năm, nếu như nàng thật sự chết trong đường hầm, chẳng
phải đã trở thành thiểu số rồi sao!
"Không, không muốn!" Ngưng Ức lập tức xô ghê đứng lên, đầu lắc giống như trống lúc lắc, "Không muốn, không muốn! Ta không muốn!"
Nhưng nàng không có cách nào thao túng nhân vật trong trò chơi, chỉ
có thể đưa ra những lựa chọn mà thôi, và nàng cũng không biết khi nào nó xuất hiện. Mà nàng lại không thể dừng trò chơi được, hiện tại phát sinh cái gì chỉ có trời mới biết.
"Không muốn, ngàn vạn lần đừng gặp chuyện gì!" Ngưng Ức không ngừng
nhìn vào màn hình cầu nguyện, nàng biết rõ nếu như chết ở trong trò
chơi, nàng chỉ có chờ đợi mọi người lựa chọn không bảo tồn ở ván đầu,
ván kế tiếp mới có sinh cơ rồi.
Ngàn vạn lần đừng biến thành cái dạng này ah!
Mà cùng lúc đó, Lạc Băng thì lái xe chở ba người hướng phía ngược lại đi tiếp. Không quá bao lâu đã gặp cái ngã ba trước mặt.
Lúc này nội tâm tất cả mọi người đang trông chờ vào chuyện gì sẽ đến kế tiếp?
Hạng mục lựa chọn lại xuất hiện. Mà bây giờ là Lạc Băng lái xe, cũng chính là Từ Thao trực tiếp lựa chọn.
(a)hướng đi bên trái (b) đi chính giữa (c) hướng đi bên phải (d) quay trở lại đường hầm.
Một màn này, Từ Thao biết rõ điều hắn chọn cũng chính là lựa chọn của mọi người. Như vậy...
Nên lựa chọn đáp án nào đây?
Mà lúc này, Tử Dạ vẫn đang nhìn màn hình máy tính trước mặt, con
đường mà xe đang chạy hơi dốc, tiếng gió gào thét bên tai, trong màn đêm hắc ám, chỉ có đèn nơi đầu xe là đang chiếu sáng phía trước.
Ai cũng không biết, chờ đợi hắn là cái là gì ...
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT