Lúc này, Tùy Văn Nhã cùng Ngô Tuyên Lâm cũng đã lần ra được chút đầu mối. Hai người cũng không phải ngu ngốc, đến trình độ
này đã có thể đoán ra được bảy tám phần.
Bùi Thanh Y cùng thần cốc Tiểu Dạ Tử, không có khả năng vô duyên vô
cớ hỏi thăm tuổi. Nói cách khác, số tuổi có liên quan rất lớn tới nguyền rủa!
Mà bản thân Thần Nguyên Nhã Thần tự nhiên cũng nhận biết được điểm này.
"Xin hỏi, số tuổi đến tột cùng có ý nghĩa đặc thù gì?" Hắn vừa muốn
mở miệng hỏi thăm, đã thấy thần cốc Tiểu Dạ Tử đem tai nghe nhét vào lỗ
tai, chuẩn bị gọi điện!
Trong điện thoại nàng thiết trí rất nhiều phím tắt, cũng có rất nhiều số điện thoại của thôn dân. Mà hiện tại nàng muốn gọi điện cho Matsuda
Quân Tử!
Trong quá trình gọi điện thoại nàng vẫn không quên quan sát đám quỷ
hồn phía sau, hơn nữa nàng phát hiện, càng chạy bộ thì trình độ thối rữa của chúng lại càng nâng cao, cơ hồ hơn nửa thân thể đã rữa nát, thậm
chí không ít còn nhỏ ra nước xác thối!
Dường như bởi vì điều này mới làm tốc độ của bọn chúng tăng lên, biểu lộ cũng không ngừng trở nên hung ác!
Mà biến hóa lớn nhất , chính là Thần Nguyên Mỹ Thy chạy trước tiên!
Trên mặt nàng đã không còn vẻ xinh đẹp nữa, da thịt trên mặt không ngừng thối rữa, máu và nước mủ không ngừng chảy ra, thậm chí có thể nhìn thấy giòi bọ lúc nhúc trong từng mảnh thịt. Biểu lộ cũng trở nên oán độc và
tàn nhẫn, hai đồng tử đục ngầu, dần bị màu đỏ bao trùm.
Giờ phút này, nàng với hình tượng lệ quỷ trên phim ảnh không khác gì nhau!
Nhã Thần tận mắt nhìn 1 màn này cảm thấy kinh hãi, chỉ thấy ái thê
xưa kia duỗi ra 2 bàn tay trơ xương, móng tay sắc nhọn, phát ra từng
tiếng tru không ngừng xông tới chiếc xe, lòng hắn không khỏi chìm vào
đáy cốc, càng cảm giác được hàn ý trước nay chưa từng có!
Đây không Phải Mỹ Thy, đây tuyệt đối không phải Mỹ Thy!
Nhã Thần ôm đầu, cúi thật thấp, hắn không muốn nhìn lại đằng sau, hy
vọng hết thảy chỉ là một hồi ác mộng, sớm mai tỉnh lại hết thảy đều kết
thúc.
Tựu như lúc trước Mỹ Thy chết đi, hắn lâm vào thống khổ cùng cực.
Lúc này thần cốc Tiểu Dạ Tử rốt cục gọi được tới khách sạn Matsuda. Người nhận điện thoại chính là Matsuda Quân Tử.
"Này, " thần cốc Tiểu Dạ Tử lập tức hỏi: "Là Matsuda phu nhân a? Ta là thần cốc Tiểu Dạ Tử, hơi mạo muội nhưng ta có chuyện..."
"Ah, Thần Cốc tiểu thư ah, có chuyện gì không?"
"Ta muốn hỏi ngươi một vài vấn đề..."
Đột nhiên đằng sau xe vang lên 1 tiếng rú cực kỳ thảm thương, âm
thanh kia làm Matsuda Quân Tử sợ hãi kêu lên 1 tiếng, vội hỏi: "Thần Cốc tiểu thư, vừa rồi là thanh âm gì vậy? Chuyện gì xảy ra sao?"
"Không, không có, người bên cạnh ta đang dùng di động xem phim kinh
dị... Ngươi không cần để ý." Thần cốc Tiểu Dạ Tử biết rõ thời gian cấp
bách, đi thẳng vào vấn đề: "Sự tình về nhà Hasegawa, ta còn vài vấn đề
muốn hỏi."
"Tốt, ngươi tùy tiện hỏi đi, nếu như ta biết nhất định sẽ trả lời kỹ càng!"
Dù sao đã lấy của thần cốc Tiểu Dạ Tử chi phiếu một trăm vạn đồng
Yên, Matsuda Quân Tử tự nhiên là biết gì nói nấy rồi. Nhưng âm thanh
thảm thiết vừa rồi vẫn làm cho tim nàng đập nhanh, xem phim kịnh dị để
âm thanh to như vậy làm gì!
Mà Tùy Văn Nhã cùng Ngô Tuyên Lâm nhìn phía sau sắc mặt đã trở nên
tái nhợt! Thần Nguyên Mỹ Thy chạy trước tiên, khoảng cách tới xe đã
không tới 3 mét!
Cảnh tượng sợ hãi bực này làm cho người trên xe đều lâm vào tuyệt vọng!
"Ngươi biết..." Thần cốc Tiểu Dạ Tử cắn chặc răng, không ngừng đạp
chân ga: "Ngươi biết số tuổi của 7 người trong phủ đệ Hasegawa không?
Tuổi cụ thể?"
" Tuổi cụ thể?"
"Nói chính xác là số tuổi năm xảy ra vụ huyết án?"
"Ah, cái này ah. Ta không nhớ rõ rồi, đã qua 40 năm rồi mà, tuổi đại khái thì ta nhớ, nhưng cụ thể thì..."
"Cứ nói đi."
"Ân, trong 7 người này, Thác Tạo tiên sinh lớn tuổi nhất, hình như
hơn 25 tuổi, Hảo Mỹ phu nhân nhỏ hơn so với hắn vài tuổi. Hắn so với
Kính Chi tiên sinh thì lớn hơn một tuổi, so với Tảo Miêu tiểu thư thì
lớn hơn ba bốn tuổi. Về phần A Quỳ... nàng cùng tuổi với Hảo Mỹ phu
nhân, A Thành cùng A Cận cũng hẳn hai mươi mấy tuổi..."
"Ta biết rồi."
Thần cốc Tiểu Dạ Tử cúp điện thoại, nhìn lướt qua những người trên
xe. Hiện tại, trừ nàng ra, trên xe tổng cộng có 4 người. Mà tuổi của 4
người này đại khái đều ăn khớp với tiêu chuẩn kia.
Căn cứ vào quy tắc nhà trọ quy định, có thể khẳng định... Từng hộ gia đình, ít nhất sẽ ăn khớp với tuổi của 1 trong 7 quỷ hồn.
Thác Tạo quá hai mươi lăm tuổi, như vậy, cùng Thần Nguyên Nhã Thần ăn khớp nhất.
Thời điểm đang suy nghĩ vấn đề này, 1 chuyện tình đáng sợ xảy ra. Quỷ ảnh đằng sau đã đuổi kịp xe, thậm chí có xu thế vượt qua!
Không thể nào gia tốc nữa rồi, tốc độ trước mắt đã là cực hạn.
Thần cốc Tiểu Dạ Tử lại đánh tay lái sang bên cạnh mở ra 1 hướng đi
khác! Thế nhưng vẫn không có biện pháp kéo dài chênh lệch. Bị đuổi kịp
chỉ là vấn đề thời gian, căn bản không có lựa chọn!
"Ngươi muốn biết số tuổi cụ thể của bọn hắn sao?" Nhã Thần đột nhiên
nói: "Biết được số tuổi có thể được cứu sao? Ta thật ra có biết số tuổi
của 7 người kia lúc bị hại. Bởi vì Mỹ Thy lúc trước rất hiếu kỳ cho nên
sưu tập rất nhiều tin tức, ta nhớ được khá rõ ràng! Hasegawa Thác Tạo là hai mươi sáu tuổi, vợ hắn Hảo Mỹ là hai mươi hai tuổi, đệ đệ Kính Chi
là hai mươi lăm tuổi, muội muội Tảo Miêu là hai mươi mốt tuổi, nữ bộc A
Quỳ cũng là hai mươi hai tuổi. Về phần A Thành cùng A Cận, theo thứ tự
là 23 tuổi cùng 24 tuổi."
"Ngươi xác định?" Thần cốc Tiểu Dạ Tử tăng thêm âm điệu: "Ngươi xác định không nhớ lầm chứ?"
"Xác định, bởi vì Mỹ Thy lúc trước rất thích nhắc tới sự kiện này,
nàng là người có lòng hiếu kỳ cực mạnh mẽ, hơn nữa đã nói tới sẽ nói
không dứt! Ngươi có biện pháp gì không? Thần Cốc tiểu thư?"
Thần cốc Tiểu Dạ Tử hai mươi mốt tuổi. Nếu như Thần Nguyên Nhã Thần
không nhớ lầm, như vậy tuổi nàng vừa vặn ăn khớp với Hasegawa Tảo Miêu!
Thời gian trôi qua, mấy quỷ ảnh kia càng ngày càng tới gần. Mặt sau
cùng là quỷ hồn mặc kimono áo đen cầm dao, mà ở phía trước truy đuổi
tổng cộng có 4 con quỷ.
Như vậy là 5 con quỷ, phù hợp với số người trên xe.
Mà ngồi trong xe vẫn có thể nhìn rõ có 3 nữ quỷ! Giờ phút này, diện
mục hư thối lại càng thêm nghiêm trọng, gương mặt 3 nữ quỷ trong đêm tối lại càng thêm khủng bố!
"Chúng ta nên làm cái gì bây giờ?" Tùy Văn Nhã giờ phút này đã nhắm mắt ôm đầu khóc rống, triệt để tuyệt vọng!
Ngô Tuyên Lâm cũng lắc đầu, hiện tại hắn không còn ôm bất luận hy vọng sống sót nào nữa.
Chỉ có Bùi Thanh Y vẫn đem ánh mắt chờ mong quăng về phía thần cốc
Tiểu Dạ Tử, nàng là hy vọng cuối cùng của mọi người, cho dù hy vọng đó
có mong manh cỡ nào...
Rốt cục, thời khắc đáng sợ tiến đến!
Tùy Văn Nhã đang ôm đầu bỗng nhiên ngẩng đầu lên. Con ngươi hắn đã
biến thành 1 mảnh đục ngầu, y phục trên người biến thành 1 bộ kimino
kiểu nam!
Đôi tay hướng về phía thần cốc Tiểu Dạ Tử ở ghế lái chộp tới!
Ô tô xoay tròn tại chỗ nhiều vòng mới dừng lại! Mỗi người đều lập tức mở cửa xe lao ra! Bốn người vội vàng muốn trốn vào trong rừng cây, thế
nhưng quỷ ảnh truy đuổi sau lưng cực kỳ nhanh chóng!
Nữ quỷ mặc kimono nhào lên, rốt cục đẩy ngã được Bùi Thanh Y xuống
đất! Mà Ngô Tuyên Lâm thì chân bị nhấc lên, không ngừng bị lôi về sau.
Quỷ hồn trước mắt tốc độ nhanh như báo, chỉ cần hơi chần chừ 1 chút tiếp theo chính là tử vong!
Mà một nữ quỷ khác tóc tai bù xù cũng xông về phía thần cốc Tiểu Dạ Tử!
Thế nhưng lúc này Nhã Thần lại chắn trước mặt Tiểu Dạ Tử, trong con
ngươi hắn hiện lên hình ảnh nữ quỷ đang không ngừng phóng to...
Bảy người là nguyền rủa tuần hoàn không cách nào cởi bỏ.
Bảy người nhà Hasegawa sau khi chết đi thủy chung vẫn bồi hồi, không
thể nào nghỉ ngơi. Nếu muốn giải thoát, phải tìm người thay thế, trở
thành 1 khâu trong sự tuần hoàn.
Cho nên, Diệp Thần thôn mới không ngừng xuất hiện thôn dân bị thần ẩn.
Mà thế thân của quỷ nhất định phải phù hợp với điều kiện. Nếu không có thế thân thích hợp, sẽ phải tiếp tục chờ đợi.
Thần Nguyên Tinh Mỹ lo lắng chờ đợi ca ca, đã sắp nửa đêm 0 giờ rồi
thế nhưng ca ca còn chưa trở về. Nàng lúc này cứ đi vòng vòng trong nhà, nội tâm cực độ bất an.
Trong lúc đó, một con quạ đen bay qua cửa sổ, đậu trên 1 cành cây cất tiếng kêu.
Tại đại mộ hắc lĩnh này, quạ đen có thể nói nơi nào cũng thấy.
Nhã Thần cùng Thần Cốc Tiểu Dạ Tử, giờ phút này đang chạy trốn phía
sâu trong rừng cây. Hai người bọn họ hiểm tử nhưng vẫn sống sót bỏ rơi
mấy con quỷ, quả thực chính là kỳ tích. Ở thời điểm nghìn cân treo sợi
tóc, Nhã Thần ôm lấy thần cốc Tiểu Dạ Tử nhảy vào trong rừng cây sau
lưng mới thoát được.
Thế nhưng cũng không kéo thêm được bao nhiêu hi vọng.
Hiện tại, không thể nào trở về Diệp Thần thôn đi. Nơi cày cách cầu
cáp treo cũng ngày càng gần. Hiện tại, nhìn thế nào cũng thấy sơn cùng
thủy tận, tới đường cùng rồi.
Trong rừng cây, 2 người mồ hôi đầm đìa nấp trong lùm cây, hoảng sợ chăm chú quan sát động tĩnh bốn phía.
"Hiện tại... Có lẽ còn một biện pháp." Thần cốc Tiểu Dạ Tử đột nhiên
nói: "Đây chỉ là phán đoán của ta. Trong những thôn dân thần ẩn, Giang
Thần Chính đệ đệ của Giang Thần Chương, hắn cũng 23 tuổi, mà thời điểm
Giang Thần Chương thần ẩn cũng là 26 tuổi giống ngươi... Nhưng Giang
Thần Chính lại không gặp phải thần ẩn. Dựa theo lời nói của ngươi, Giang Thần Chính bằng tuổi A Thành, vì cái gì hắn lại không gặp phải chuyện
không may này? Trong thôn số lượng người trẻ tuổi tương đối thiếu."
"Cái này..." Nhã Thần nhất thời chưa minh bạch, sau đó thần cốc Tiểu
Dạ Tử lại nói một câu: "Ta nghĩ, có lẽ là bởi vì hai người đó có huyết
thống huynh đệ. Hasegawa Thác Tạo và A Thành không có huyết thống , cho
nên huynh đệ có huyết thống không thể cùng thần ẩn. Mặt khác... Nếu như
là vợ chồng các loại, có thể hay không không thể làm thế thân cho huynh
muội?"
"Lời này của ngươi là có ý gì? Tuổi của ta cùng Hasegawa Thác Tạo ăn
khớp, mà tuổi của ngươi cùng Hasegawa Tảo Miêu ăn khớp. Chúng ta khớp
với đôi huynh muội này..."
Nói đến đây, bỗng nhiên Nhã Thần không nói được nữa.
Chẳng lẽ nàng nghĩ...
"Đúng."
Thần cốc Tiểu Dạ Tử kéo vạt áo, nói: "Chúng ta... Làm đi! Lập tức ở
nơi này, làm chuyện huynh muội không thể làm, có lẽ... sẽ không có cách
nào làm thế thân cho huynh muội được!"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT