Thời điểm Lý Ẩn và Tử Dạ chạy về tới nhà trọ, bọn người thần cốc Tiểu Dạ Tử đang đợi bọn hắn.

Mà Biện Tinh Thần đang ngồi trên ghế sa lon, cũng trông thấy Lý Ẩn đi đến.

Giờ phút này,đại sảnh lớn như vậy tụ tập khá nhiều hộ gia đình, sự xuất hiện của mảnh vỡ khế ước thứ 4 dẫn tới sự quan tâm của rất nhiều người. Rất nhiều hộ gia đình mới,cũng biết được khế ước địa ngục là đường tắt để rời khỏi nhà trọ.

Lý Ẩn liếc nhìn thấy Tinh Thần, nhưng hiện tại ở đại sảnh tụ tập rất nhiều người, không tiện chất vấn.

"Lầu trưởng, " Bùi Thanh Y đứng gần Lý Ẩn nhất, thấy hắn đi đến liền mở miệng: "Huyết tự chỉ thị mới đã ban bố, cũng ban bố cả hạ lạc của mảnh vỡ thứ tư."

"Nội dung của huyết tự chỉ thị lần này là gì?" Lý Ẩn đem ánh mắt từ Biện Tinh Thần chuyển qua Bùi Thanh Y trước mặt hỏi: "Có đặc thù gì hay không? Ví dụ như phải làm một vài hành vi đặc biệt nào đó..." "Không có, là một huyết tự chỉ thịbình thường, địa điểm chỉ thị là khu Phi Vân, khu rừngsố 6. Nơi đó cùng U Ảnh sơn cốc đồng dạng, đều thuộc lưu vực sông Uyển thiên, khoảng cách cũng rất gần."

U Ảnh sơn cốc, là địa điểm Mẫn bị sát hại. Nghe đến đó, Lý Ẩn cau chặt lông mày.

Trên thực tế, người cảm thấy kinh hãi nhất, chính là Tinh Thần. Hắn như thế nào cũng không thể ngờ được, địa điểm lại cách nơi sát hại Mẫn gần như thế!

Điều này ý vị như thế nào đây?

Cũng may Thâm Vũ không qua sông đoạn cầu, hứa hẹn đến lúc đó sẽ cho hắn bức họa vẽ tràng cảnh huyết tự. Điều này làm hắn có thể an tâm một chút. Chỉ cần có bức họa kia, khả năng tìm ra sinh lộ sẽ lớn hơn không biết bao nhiêu lần.

Lượt huyết tự lúc này đây, ngoại trừ Tinh Thần và Hoàng Phủ Hác theo thứ tự là lần thứ ba cùng lần thứ hai chấp hành huyết tự, thì bốn người khác đều là lần đầu tiên chấp hành huyết tự chỉ thị.

Như vậy, độ khó của huyết tự có lẽ sẽ không quá cao a?

Lý Ẩn hỏi tiếp: "Tổng cộng có mấy người chấp hành huyết tự chỉ thị lần này? Đều ở nơi này sao?"

"Tổng cộng sáu người." Bùi Thanh Y trả lời: "Theo thứ tự là Lương thiên diễn phòng 409, Thiện Vi phòng 507, thần cốc Tiểu Dạ Tử phòng 608, Hoàng Phủ Hác phòng 1104, Tiêu Tuyết phòng 1302, cùng với Biện Tinh Thần phòng 2504."

Trí nhớ của Bùi Thanh Y thật sự tốt kinh người, ngay cả số phòng của sáu người cũng nhớ kỹ khồng hề nhầm lẫn.

Thần cốc Tiểu Dạ Tử, vậy mà cũng phải đi chấp hành huyết tự chỉ thị rồi sao? Còn có, Hoàng Phủ Hác, người sống sót sau huyết tự sáu khỏa đầu người, cũng nhanh như vậy nhận được huyết tựmột lần nữa.

Lúc này, không ít ánh mắt tập trung lên người Tử Dạ. Rất nhiều người hoài nghi, mảnh vỡ thứ ba có phải do Tử Dạ nắm giữ hay không? Nếu thật là như thế, nói không chừng người giết Mẫn cũng là nàng.

Hơn nữa vì cái gì địa điểm huyết tự được an bài gần U Ảnh sơn cốc như vậy?

Bất quá, mọi người cũng tinh tường, cho dù có hỏi thì đối phương cũng phủ nhận, còn không bằng đừng hỏi. Mọi người vẫn là tương đối quan tâm mảnh vỡ thứ 4 sẽ rơi vào tay ai hơn. Bởi vì điều này có nghĩa, người đó sẽ nắm giữ: tấm vé vào cửa ma vương cấp huyết tự chỉ thị.

Mảnh vỡ khế ước địa ngục giống như là một tấm thẻ đánh bạc vậy. Mỗi người đều rất rõ điều này. Hiện tại tổng số hộ gia đình có hơn tám mươi người, ngày sau còn có khả năng không ngừng tăng vọt. Như vậy một khi chấp hành Ma Vương cấp huyết tự chỉ thị mà nói..., ý vị như thế nào đây?

Người kiềm giữ khế ước, trong mười thước có thể phong ấn Ma Vương. Nhưng hiện tại tổng nhân số hộ gia đình nhiều như vậy, trong mười mét có thể đứng được bao nhiêu người? Cho là miễn cưỡng vừa đủ, thì vấn đề di chuyển như thế nào? Huống chi, ai mà biết Ma Vương có thần thông gì khống chế người không có khế ước hay không, tại thời điểm chấp hành Ma Vương cấp huyết tự chỉ thị, nhất định sẽ lâm vào tình cảnh cực kỳ nguy hiểm!

Cho nên, tất cả mọi người rõ ràng... tranh đoạt khế ước Địa ngục, chính là gió tanh mưa máu, điểm này, không ai hoài nghi!

Mà mảnh vỡ khế ước thứ tư vừa ra, tức là trong bảy mảnh vỡ đã xuất hiện được hơn một nửa. Kế tiếp, mọi người đều bắt đầu rục rịch, có thể tạm thời liên minh, hoặc là điều tra mảnh vỡ đang nằm trong tay ai.

Trong 6 hộ gia đình, Nữ thám tử Nhật Bản thần cốc Tiểu Dạ Tử là người được chú ý nhất. Rất nhiều người đều cho rằng, nàng là người có khả năng dành được mảnh vỡ lần này. Vì vậy, không ít người nghĩ biện pháp lôi kéo làm quen, dùng chút kiến thức nửa vời về nhật bản trò chuyện, hi vọng tranh thủ hảo cảmcủa nàng. Cũng may trình độ tiếng trung của nàng khá tốt, không gặp phải chướng ngại ngôn ngữ khi giao lưu.

Mà Hoàng Phủ Hác ở lần huyết tự vừa rồi suýt bị giết chết, rất nhiều người cho rằng hắn còn sống hoàn toàn nhờ vào vận khí, cho nên lần huyết tự này, hơn phân nửa là hắn không quay về được. Biện Tinh Thần ở lần thứ nhất huyết tự, thuần túy cũng là dựa vào vận khí mới tìm được sinh lộ, cho nên càng không có người chú ý tới bọn hắn.

Nhưng trên thực tế, Biện Tinh Thần mới là người có lợi nhất đấy. Bởi vì hắn nắm giữ một vương bài nghịch thiên là bức họa. Là đòn sát thủ hắn giết chết mẫn để đổi lấy.

Đêm khuya, gần 12h, mọi người bắt đầu rời đi, trở về tầng của mình.

"Tinh Thần " Lý Ẩn bước đến bên người hắn: "Ngươi đến phòng ta đến một chút, ta có chuyện muốn nói."

Tinh Thần nhìnbộ dạng của Lý Ẩn, đã sớm nghi ngờ, ca ca hơn phân nửa đã nói với hắn điều gì đó. Hắn thậm chí lo lắng... có phải ca ca cũng đưa lá thư cho Lý Ẩn coi rồi không? Dùng trí nhớ của ca ca, hắn rất có thể sẽ nhớ được cái tên Lý Ẩn viết trên tờ giấy!

Nên làm cái gì bây giờ? Nên làm cái gì bây giờ?

Tinh Thần bắt đầu suy tư. Trên thư, đề cập tới nội dung Mẫn là người thả tờ giấy a4 và Thâm vũ có khả năng vẽ ra tràng cảnh tương lai huyết tự. Phong thư này trực tiếp chứng minh, hắn đã tra ra hết thảy. Mà Lý Ẩn rất dễ dàng sẽ phỏng đoán ra hắn và Thâm Vũ có mối liên quan, thậm chí có khả năng suy luận ra kẻ giết chết Mẫn chính là hắn!

Nên làm cái gì bây giờ?

Tuyệt đối không thể thừa nhận! Không chỉ như vậy, tuyệt đối không thể nói với hai người, giao dịch giữa hắn và Thâm Vũ, huyết tự chỉ thị lúc này đây, hắn đã có thể thu được bức vẽ của Thâm Vũ.

Nếu như chuyện bức họa biết trước bị lộ ra ngoài, mọi người so với mảnh vỡ khế ước lại càng thêm liều lĩnh muốn đoạt lấy! Nếu như tính khí của Thâm Vũ không tốt, có thể sẽ đạo diễn ra một hồi đại quy mô đồ sát giữa những hộ gia đình thì sẽ thế nào?

Suy nghĩ một chút, Tinh Thần cảm thấy không rét mà run!

Cho nên tuyệt đối không thể nói ra! Sự tồn tại của bức họa biết trước không thể nói ra! Nhưng nói dối như thế nào đây? Lý Ẩn dễ dàng lừa gạt như vậy sao?

Đi vào thang máy, hắn bắt đầu suy tư, nên nói như thế nào.

Giết chết Lý Ẩn và Doanh Tử Dạ? Làm sao có thể, nơi này là nhà trọ ah, làm sao hắn có thể vô thanh vô thức giết chết hai người? Hơn nữa, cái chết của Mẫn, làm hắn tràn ngập ác cảm tội lỗivà thống khổ, hắn thực sự không muốn nhuốm thêm máu tươi nữa.

Đem một tánh mạng còn sống bóp chết trong tay mình, hành vi khủng bố như vậy, hắn không muốn cảm nhận thêm một lần nữa.

Vô luận như thế nào cũng không muốn...

Còn đối với Lý Ẩn, kỳ thật hắn cũng chưa suy luận ra được giao dịch giữa Tinh Thần và Thâm Vũ. Dù sao với chút tình báo trước mắt, Lý Ẩn còn chưa thể nghĩ xa như vậy. Thâm Vũ đối (với) thí nghiệm nhân tính chấp nhất mãnh liệt, dùng bức họa biết trước để dụ dỗ hộ gia đình giết người, Hạ Tiểu Mỹ đã chết, Lý Ẩn tự nhiên càng không thể tưởng tượng ra một tầng ý nghĩa như vậy được. Dù sao Lý Ẩn là người mà không phải thần.

Hắn đang hoài nghi có phải Tinh Thần bị Thâm Vũ uy hiếp tánh mạng, vì nguyên nhân đó, mới phòng ngừa mà đưa cho ca ca lá thư. Mà Tinh Thần rất có thể phát hiện ra chuyện gì đó mới bị uy hiếp. Bởi vậy Lý Ẩn đưa ra một cái suy luận,Thâm Vũ giết chết Mẫn, hơn nữa bị Tinh Thần phát hiện. Cho nên Thâm Vũ muốn giết chết Tinh Thần.

Thâm Vũ có được huyết mạch củaBồ Mỹ Linh, hài tử được Ma Vương chọn trúng, cư nhiên cũng có thể vẽ ra bức họa biết trước, như vậy, cũng có thể có những năng lực khác. Ví dụ như cùng loại với《 Dead Note》, chỉ dựa vào danh tự, liền có thể từ xa giết người. Thậm chí, Lý Ẩn còn hoài nghi...

Thâm Vũ có thể chính là một con quỷ hay không? Dù sao, không có bất kỳ chứng cớ nào chứng minh, Thâm Vũ thực sự còn sống.

Nếu như nàng là một con quỷ, Tinh Thần đối với nàng tràn ngập sợ hãi, là hoàn toàn có thể lý giải rồi.

Nhưng đoạn suy luận này cùng thực tế thì trống đánh xuôi kèn thổi ngược. Nhưng Lý Ẩn không phải thần, hắn không có khả năng nắm rõ tình hình từ một vài tình báo vụn vặt. Không thể nói hắn không thông minh, mà là manh mối hắn đạt được quá ít. Nếu như chỉ cần từ một chút dấu vết để lại mà đoán ra được chân tướng, cái đó không gọi là suy luận, mà gọi là siêu năng lực.

Vừa bước ra khỏi thang máy tiến vào lầu bốn, Tinh Thần gấp gáp khó dằn hỏi: "Lý Ẩn, đến cùng là chuyện gì?"

"Vào cửa rồi nói sau."

Tinh Thần không ngừng ngăn chặn nội tâm bất an, đang cân nhắc như thế nào che dấu.

Nên nói như thế nào đây? Nên giải thích như thế nào đây? Cũng không biết ca ca đã nói những gì, vạn nhất lời ta nói cùng ca ca có điểm mâu thuẫn thì sao...

Sau khi bước và phòng 404, Lý Ẩn đóng cửa lại, lập tức nhìn về phía Tinh Thần.

Kỳ thật Lý Ẩn cũng có cố kỵ. Hắn đồng dạng không hi vọng bức họa biết trước bị những hộ gia đình khác biết được. Nếu không, tất cả mọi người sẽ dốc sức liều mạng đi tìm Thâm Vũ, sau đó vì tranh đoạt nàng mà triển khai giết chóc. Đây là tất nhiên , bởi vì ai cũng hi vọng độc chiếm năng lực của Thâm Vũ. Không ai biết năng lực này có hạn chế số lần hay không, bởi vậy, mỗi người đều sẽ hy vọng bản thân mình thu hoạch được bức vẽ biết trước về huyết tự của mình.

Năng lực của Thâm Vũ đã bị Tinh Thần biết được, đối (với) Lý Ẩn mà nói điều đó rất bất lợi. Nói cách khác, nhất định phải ngăn chặn miệng của Tinh Thần, tuyệt đối không thể để cho số lượng người biết chuyện này gia tăng thêm.

Nhưng Lý Ẩn đoán chừng, Ngân Dạ và Ngân Vũ nói không chừng đều đã biết.

Việc cấp báchtrước mắt, là như thế nào Tinh Thần tra ra được những chuyện này , tại sao lại bị uy hiếp tánh mạng, manh mối nắm giữ nhiều hay ít. Còn có... Không thể để hắn nói chuyện này với người khác!

Tay Lý Ẩn run lên, một lá thư liền xuất hiện trước mặt Tinh Thần.

Tuy Tinh Thần sớm đã ngờ tới điều này, nhưng khi nhìn thấy lá thư vẫn là cả kinh.

"Có thể giải thích nội dung bên trong được không?" Lý Ẩn trực tiếp hỏi: "Nội dung bức thư này là chân thật sao? Ngươi như thế nào điều tra ra được? Còn có ai biết chuyện này không?"

"Ta..." Tinh Thần quan sátbiểu lộ của Lý Ẩn và Tử Dạ, phán đoán đến tột cùng hai người đã nắm giữ được bao nhiêu manh mối.

Cuối cùng, hắn cắn răng nói: "Ta đã từng nhìn thấy bức họa kia. Chính là bức họa Thâm Vũ đã tặng cho Mẫn."

Lý Ẩn nghe hắn nói như vậy, lập tức hỏi: "Chẳng lẽ là bức tranh được Thâm Vũ đem tặng cho Mẫn vào lễ năm mới? Bức tranh đó, chúng ta hoàn toàn không thể nào tìm ra."

"Đúng." Tinh Thần nói tiếp: "Mẫn sở dĩ viết ra tờ giấy kia là vì quan hệ đến bức tranh. Ta lúc đầu, cũng là vô tình mới thấy được bức tranh kia."

Nhìn Lý Ẩn có bộ dạng như đang suy nghĩ, Tinh Thần cảm giác hắn nói dối đã có tác dụng.

"Vậy ngươi nói cho ta biết." Tử Dạ lúc này lại chen vào: "Bức họa kia vẽ cái gì?"

Nên trả lời như thế nào đây? Tinh Thần căn bản chưa từng xem qua bức tranh kia!

Nhưng đồng dạng, Lý Ẩn và Tử Dạ cũng chưa từng xem. Hắn đoán chừng, Mẫn đã sớm đem bức họa kia tiêu hủy, bên cô nhi viện chắc chắn cũng chưa có người xem qua, nếu không đã sớm bị điều tra ra rồi.

Bởi vì bức họa đó, nên Mẫn mới viết ra lời nhắc "Không nên quay đầu". Cho nên, hắn đoán chừng, nội dung bức họa chắc chắn làm người ta nghĩ tới việc quay đầu.

Nhưng bức tranh là trạng thái tĩnh , ở trạng thái tĩnh phải làm như thế nào mới biểu hiện ra “không nên quay đâu”?

Không thể trầm mặc thời gian quá dài, nếu không liền bị lộ ra đang nói dối!

Vì vậy hắn lập tức trả lời: "Bức họa vẽ chính là, mấy người chúng ta quay đầu lại, mà quỷ nhân cơ hội này đem ánh mắt của chúng ta trao đổi."

Tinh Thần đánh bậy đánh bạ, vậy mà lại đoán trúng nội dung bức họa!

"Có thật không vậy?" Lý Ẩn lại hỏi: "Thực sự là như thế sao?"

"Phải... Cho nên ta một mực không có quay đầu lại, nhưng ánh mắt của ta cuối cùng vẫn bị đổi. Bởi vì lúc ấy quỷ che khuất mắt phải của ta, ta không tài nào phát hiện được con mắt mình đã bị đổi..."

Lời nói này làm cho Lý Ẩn phải có điều suy nghĩ.

"Nói cách khác, ngay từ khi bắt đầu ngươi đã biết rõ nội dung bức họa biết trước? Bởi vậy mới đoán ra được điểm này? Vậy bức thư, tại são phải giao cho ca ca ngươi?"

"Ân?"

"Nếu như ngươi đưa cho Liễu Tương, người có mối quan hệ như anh em với ngươi, ta cũng không lạ, nhưng vì cái gì lại lưu lại manh mối này cho ta và Tử Dạ? Vì cái gì ngươi lại làm như vậy?"

Hoàn toàn chính xác. Mình và Lý Ẩn không thân chẳng quen, vì cái gì lại đem manh mối này lưu lại cho hắn?

"Ngươi cố ý đem manh mối đưa cho ta, Tử Dạ, Ngân Dạ và Ngân Vũ, bốn người chúng ta là những người giỏi suy luận nhất trong nhà trọ, nói cách khác... Ngươi hi vọng nhờ bọn ta, tìm ra Thâm Vũ sao?"

"Ta..."

"Mẫn chết, phải chăng có liên quan tới ngươi?"

Lý Ẩn không để cho hắn một cơ hội thở dốc nào, từng bước ép sát, để trong tâm lý của hắn phải xuất hiện lỗ thủng. Chỉ cần lòng hắn vừa loạn, lời nói kế tiếp chắc chắn sẽ xuất hiện sơ hở!

Lý Ẩn tìm kiếm chính là cơ hội này!

"Mẫn chết và ta không có quan hệ gì!" Tinh Thần vẫn tiếp tục nói dối: "Thật sự không có quan hệ! Trên thực tế, khi đó, không phải Thâm Vũ mất tích sao? Ta cũng không biết nàng đi nơi nào, kế tiếp, Mẫn liền chết rồi. Bởi vậy ta rất lo lắng, Mẫn cầm được bức họa biết trước của nàng, sau đó bị giết chết, không biết có phải là Thâm Vũ làm không đây? Cho nên ta quyết định lưu lại một lá bài tẩy, vạn nhất nàng muốn giết ta, ta sẽ lợi dụng cái này làm át chủ bài để đào thoát!"

Tinh Thần bị cưỡng bức, liền biên ra một lời nói dối, trên cơ bản cũng hợp logic!

Hắn nói như vậy, Lý Ẩn cảm giác cũng có đạo lý. Nhưng hắn vẫn thuận theo không buông, hỏi: "Làm sao ngươi biết là Thâm Vũ giết Mẫn? Nàng hành động bất tiện ah."

"Điểm này, ai mà biết? Nàng là một người tàn tật, có thể chạy ra khỏi cô nhi viện mà sinh sống, có lẽ còn có người giúp đỡ nàng. Huống chi nàng có năng lực vẽ ra trành cảnh tương lai, ai cũng không thể cam đoan, nàng có thể tồn tại một năng lực đáng sợ nào khác hay không!"

Lúc này, tại phòng 608, thần cốc Tiểu Dạ Tử đang ở trong phòng. Nàng ngồi ở trước bàn làm việc trong phòng ngủ, tai đeo một cái tai nghe. Từ bên trong truyền ra thanh âm của Lý Ẩn: "Thực là như thế sao? Ngươi chỉ biết những điều này thôi ư? Tinh Thần?"

"Bức họa biết trước ? Rõ ràng có loại vật như vậy?"

Thần cốc Tiểu Dạ Tử lần trước tới nhà Lý Ẩn, đã đặt dưới ghế salon một cái máy nghe trộm. Thân là thám tử, những vật này nàng đều một mực mang trên người. "Nhất định phải đạt được cái gọi là bức họa biết trước kia.”

Tiểu Dạ Tử hạ quyết tâm.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play