Liên thành còn chưa kịp phản ứng, thân thể đã bị kéo vào dòng hắc hà! Ngay sau đó, trong làn nước có một gương mặt hắc ám hướng về phía hắn lao tới!

Đúng lúc này có một bàn tay lúm lấy gáy áo của Hoa Liên Thành, đem hắn nhấc lên khỏi mặt nước!

"Ngươi không sao chớ? Liên thành?" Tề Mỹ Thiện túm tay hắn nói: "Vừa rồi... như thế nào mà ngươi lại đột nhiên rơi xuống?"

Liên thành lúc này vẫn còn sợ hãi nhìn hắc thủy trước mắt, lập tức kinh hoàng không ngừng thối lui, đập phải Triệu Vũ liệt ở sau lưng. Triệu Vũ liệt đang tát nước, bị Liên Thành đụng một cai liền giận giữ, một taytúm lấy Hoa Liên Thành quát lên: "Cái tên vô liêm sỉ, ngươi cố ý a? Muốn đem lão tử đẩy xuống phải không!"

"Ngươi dừng tay!" Tề Mỹ Thiện nhìn hằm hằm Triệu Vũ liệt: "Đến lúc nào rồi mà vẫn còn tiếp tục nội đấu!"

"Ngươi câm miệng cho ta!" Triệu Vũ liệt lúc này một cỗ giận dữ trong bụng không có chỗ phát tiết, liền vung nắm đấm!

Lúc nàyXa Trí Bân bắt lấy cánh tay Triệu Vũ liệt giữ lại, trong mắt hắn hiện lên một tia lãnh khốc nói: "Ngươi đủ chưa? Có tin ta thật sự đẩy ngươi xuống hay không?"

"Ngươi..." Triệu Vũ liệt muốn tránh thoát, nhưng mà cánh tay bị Xa Trí Bân túm lấy không thể mảy may chuyển động.

"Nhớ kỹ cho ta, " Xa Trí Bân lạnh lùng nói: "Ta và các ngươi đồng dạng, đều muốn chạy ra khỏi lâu đài cổ này. Nếu như ngươi muốn sống sót thì hảo hảo mà hợp tác! Ta không có nghĩa vụ cứu ngươi!"

Triệu Vũ liệt muốn chửi bậy vài câu, nhưng nhìn về ánh mắtXa Trí Bân, nội tâm liền cả kinh.

Trong mắt tên tội phạm lừa đảo này tràn đầy băng lãnh, hung tàn, hai tròng mắt giống như dã thú nhìn chằm chằm vào Triệu Vũ liệt, làm hắn không dám mở mồm chống đối.

Lúc này hắn mới nghĩ tới, tên này dù sao cũng là tội phạm ah! Ai biết hắn sẽ làm ra thứ gì !

"Ta, ta biết rồi..." Triệu Vũ liệt không dám nhiều lời: "Ta, ta nghe các ngươi..."

Triệu Vũ liệt buông Liên thành ra, lập tức nói với Xa Trí Bân: "Cảm ơn ngươi, Xa tiên sinh."

"Không có gì, " Xa Trí Bân rất nhạt nói: "Nhanh múc nước, nhanh!"

Liên Thành quay đâu lại nhìn Tề Mỹ Thiện đã cứu hắn cũng nói: "Cảm ơn ngươi, Tề tiểu thư, thật sự cám ơn ngươi!"

"Không có gì." Tề Mỹ Thiện ngược lại không phản ứng gì: "Ngươi không có việc gì là tốt rồi."

Sóng trên hắc hà càng lúc càng mạnh, con thuyền này coi như lớn, nhưng cũng không thể chỉu nổi lay động kịch liệt như vậy. Mà Liên Thành giờ phút này phi thường thống khổ, biết rõ trên com thuyền có một Hắc bào nhân ẩn nấp, nhưng lại không thể ly khai. Nhảy xuống hắc hà này, cũng không có khả năng sống sót!

Hắn chỉ có thể hi vọng, hắc bào nhân kia nếu giết người thì nên giết một ai khác, ví dụ như tên Triệu Vũ liệt, tốt nhất đem hắn giết trước tiên!

"YAA.A.A.. Ha ha..."

Trong lúc sóng gió ngập trời, bỗng nhiên truyền đến một tiếng cười ghê rợn! Tiếng cười đó giống như gần bên tai nhưng lại không thể tìm thấy nơi phát ra âm thanh.

Tiếng cười không ngừng tiếp cận, sau đó... Lưu hạ san đột nhiên hét lớn: "Ngươi... Các ngươi xem!"

Mọi người lại vội càng nhìn về hướng đó, chỉ thấytrên mặt nước Hắc Hà, bỗng nhiên xuất hiện một nữ nhân, thân thể được bao phủ bởi lớp vải đen, đầu gục xuống!

Nữ nhân đó phiêu phù cách mặt nước khoảng hai thước, bất luận sóng gió gì tiếp cận nàng đều hóa thành vô hình.

Nàng đứng đó cách com thuyền không tới 10 m!

Những bỗng nhiên, thân thể nữ nhân kia đột nhiên biến mất.

Sal đó tiếng cười lại một lần nữa vang lên, Tề Mỹ Hoa liền hô: "Ở nơi đó, các ngươi xem!"

Lại là một phương hướng khác, vẫn là nữ nhân choàng áo đen đầu gục xuống, mỗi lần nữ nhân đó xuất hiện, tiếng cười lại càng vang hơn!

Mà địa phương nữ nhân đó đứng, sóng cũng càng to hơn!

"Nhanh! Mái chèo!" Xa Trí Bân rống to: "Nhanh lên mái chèo!"

Nghe được câu này, người phản ứng nhanh nhất là Tề Mỹ Thiện. Nàng lập tức nắm lấy mái chèo, nhưng mà một cơn sóng đánh tới làm thân thể nàng lảo đảo, khi kịp thời phản ứng lại thì dưới dân bị trượt, cả người nhào xuống dòng hắc hà!

Phải biết rằng, hiện tại tốc độ nước đang chảy rất nhanh, thân thể Tề Mỹ Thiện vừa ngã vào trong nước đã bị thuyền vượt lên mấy mét!

Nàng ngay lập tức muốn bơi lại nhưng sóng cứ dồn dập đánh tới, dưới hoàn cảnh này, cho dù là tuyển thủ bơi lội cũng lâm vào hiểm cảnh!

"Mỹ thiện!" Tề Mỹ Hoa nhìn thấy muội muội bị cuốn vào dòng hắc hà, tim như bị dao cắt, nhưng lại hữu tâm vô lực!

Liên thành nhìn thấy nàng rơi vào dòng nước, nội tâm cũng phi thường thống khổ.

Hắn biết rõ Tề Mỹ Thiện đã định phải chết. dòng nước chảy xiết tới như vậy nàng không có khả năng sống sót. Mà mình có thể sống sót cho đến bây giờ tất cả đều nhờ vào Tề Mỹ thiện.

Nhưng hắn không có năng lực đi cứu nàng. Nếu tiến vào trong hắc hà mà nói... hắn cũng sẽ ..

Nhìn Tề Mỹ Thiện trong nước đang giãy dụa, Liên thành chợt nhớ tới lúc thê tử chết đi. Lúc trước khi tiến vào nhà trọ, hai người đã phát thệ, nhất định sẽ dắt tay nhau rời khỏi nhà trọ. Vô luận đối mặt với khốn cảnh đáng sợ như thế nào, bọn hắn nhất định sẽ mãi ở bên nhau!

Nhưng hắn thủy chung không thể nào bảo hộ thê tử.

Luôn bị động, luôn không có cách nào làm bất cứ chuyện gì...

Lúc đó, nếu như tự sát thì tất cả mọi chuyện đã xong rồi. Nhưng chính bản thân hắn vẫn là tham sống sợ chết, vì muốn sống sót mới đi chấp hành cái Ma Vương cấp huyết tự chỉ thịnày.

Đến cuối cùng, vô luận là người khác hay chính bản thân, hắn cũng đều không cứu được!

Trong huyết tự chỉ thị tàn khốc. Nhân lực lộ ra cực kỳ bé nhỏ, tánh mạng trở nên giống như là rơm rác. Quỷ hồn có thể Bất Tử Bất Diệt tồn tại, mà nhân loại thì giống như là thịt cá tùy ý xâm lược. Trừ phi tìm được sinh lộ, nếu không chỉ có thể tuyệt vọng chờ chết.

Trở thành một hộ gia đình, chẳng khác nào bước lên một com đường không có lối về. Hôm nay, con đường này rốt cục đã tới giới hạn rồi sao?

Nếu như, mình chết đi mà nói… có thể trở thành quỷ hồn hay không? Nhưng cho dù biến thành Lệ Quỷ hung ác nhất, cũng không có cách nào trả thù nhà trọ kia. Quỷ hồn căn bản không thể tiến vào nhà trọ, cho dù là cưỡng ép, cũng sẽ bị hút vào bên trong hắc động.

Trước mắt nhà trọ, người hay là quỷ cũng chỉ là đối tượng bị đùa bỡn mà thôi.

Tề Mỹ Thiện lúc nãy chỉ còn hai tay vùng vẫy trên mặt nước.

"Ta..." Liên thành há hốc mồm.

Kỳ thật hắn so với ai khác đều tinh tường, chính bản thân hắn không có cách nào thực hiện ma vương cấp huyết tự thành công.

Nói cho rõ ràng, chính là hắn ôm tâm thái phải chết để đi chấp hành ma vương cấp huyết tự. Đối với hắn mà nói, chỉ cần tồn tại hy vọng có thể vượt qua mười lần huyết tự thì hắn sẽ không bao giờ làm như vậy. Nhưng mà, hiện tại đã mất đi Tiểu Hàm, hơn nữa hắn đã không còn niềm tin đối mặt với những huyết tự khủng bố trong tương lai.

Cho nên hắn mới lựa chọn chấp hành ma vương huyết tự. bởi vì hắn umốn dứt khoát đoạn tuyệt tất cả hy vọng của mình. Không có hi vọng, thì tương lai sẽ không cần phải tiếp nhận thêm nhiều tuyệt vọng.

Nếu nói hắn muốn còn sống rời khỏi nhà trọ, không bằng nói, hắn muốn giải thoát cho bản thân mình. Sau đó, còn có thể tới thế giới bên kia đi gặp Tiểu hàm.

"Ít nhất..." Liên thành nắm chặt hai tay thành nàm đấm rít gào: "Ít nhất hiện tại, ta không muốn bị ngươi khống chế!"

Phần căm hận tận xương tủy đối với nhà trọ rốt cuộc bạo phát, Liên Thành đột nhiên hướng hắc hà nhảy xuống!

Làm như vậy chính là... chết.

Cũng phải vì cứu nữ nhân này mà chết! Ít nhất, chết cũng còn chút giá trị!

"Hắn... Hắn nhảy xuống rồi!" Triệu Vũ liệt không thể tin được nói: "Nam nhân kia… hắn thực sự nhảy xuống rồi!"

Kỳ thật từ lúc biết được trên thuyền có sự xuất hiện của hắc bào nhân, và khi nãy bị kéo xuống nước, hắn đã biết được hắn không có khả năng sống sót.

Lúc này, nội tâm của hắn đã coi nhẹ sinh tử, cho nên ngược lại, cái gì cũng không sợ!

"Lão tử... Mười tám năm sau, vẫn là một trang hảo hán!"

Theo tiếng rống to này, Liên Thành đã hoàn toàn buông tay rồi! Hắn đem kỹ thuật bơi lội học được phát huy đến tình trạng tốt nhất, từ trong dòng nước chảy xiết không ngừng hướng về phía Tề Mỹ Thiện!

Hắn cũng là cắn chặt răng, không để ý tới những thứ khác, chăm chú bơi về phía Tề Mỹ Thiện!

Rốt cục, hắn bắt được tay Tề Mỹ Thiện, sau đó liền bơi ngược lại về phía thuyền lớn!

Bỗng nhiên lúc này...

"A ha ha, a ha ha, ha ha ha ha ha ha ha ha..."

Tiếng cười quái dị lại xuất hiện, không ngừng vang lên bên tai Liên Thành, hiện tại, khoảng cách tới thuyền đã càng ngày càng xa, từng cơn từng cơn sóng ập tới!

Bình tĩnh! Liên thành nhắc nhở chính mình, bình tĩnh, nhất định phải bình tĩnh!

Chết còn không sợ, cái này tính là gì?

"Tề tiểu thư, ngươi phải kiên trì a..." Liên thành quay đầu lại nói: "Chúng ta rất nhanh sẽ..."

Mà hắn quay đầu lại liền nhìn thấy... Người mà hắn bắt lấy, cư nhiên lại là nữ nhân cúi đầu mặc đồ đen!

Sau đó Liên thành liền bị kéo vào bên trong hắc hà!

Thân thể bị kéo vào trong hắc hà, Liên Thành chỉ cảm thấy trước mắt như bị bao bọc bởi vô hạn hắc ám, ngũ giác tựa hồ như bị tê liệt, linh hồn đang dần héo mòn.

Hắn thử đong đưa hai tay, thế nhưng không thể chạm đến bất kỳ vật gì.

Cuối cùng, thân thể hắn vẫn không ngừng trầm xuống, trầm xuống, trầm xuống...

Không biết trôi qua bao lâu, bỗng nhiên xung quanh sáng lên.

Hắn mở mắt ra hướng bên dưới nhìn lại, không hiểu sao con mắt hắn trừng thật lớn! Điều này sao có thể?

Cái hắn nhìn thấy chình là một cái mê cung cự đại!

Từ trên cao quan sát, cái mê cung đó như vô hạn, tìm mãi vẫn không thấy đầu cuối.

Sau đó hắn liền phát hiện, thân thể vẫn đang không ngừng trầm xuống!

Trên thực tế, thân thể của hắn cách mê cung khổng lồ kia ít nhất mấy trăm thước. Mà ở độ cao như thế vẫn không thể nào nhìn thấy điểm giới hạn của nó!

Hắn cảm giác, thân thể của mình bị một cỗ hấp lực dẫn dắt, không ngừng trầm xuống nơi này!

Rốt cục, thân thể hắn cách mê cung này càng ngày càng gần, càng ngày càng gần!

Thời điểm hạ đến trên đầu mê cung, hấp lực liền yếu đi, thân thể hắn chầm chậm hạ xuống sàn nhà.

Hắn ngẩng đầu lên nhìn, vách tường nơi này phải cao tới 10m, mà trên không chỉ là một mảnh thuần hắc ám, cái gì nhìn cũng không rõ.

Mà từ phạm vi 10m từ vách tường trở xuống không bị nước xâm nhập, còn có dưỡng khí để hít thở.

Dưới đầu hắc hà này vài trăm mét, không ngờ là một không gian rộng lớn, lại còn là một mê cung!

Điều này làm Liên Thành rất khó tưởng tượng.

Bất quá, tiến vào trong mê cung này, liền có thể thoát được hắc y nhân trên thuyền rồi!

Thế nhưng Liên Thành cũng rất rõ ràng, cái mê cung này khủng bố cũng không hề kém!

Hết thảy trong mê cung này đều là mầu trắng. Vách tường màu trắng, sàn nhà màu trắng, mỗi đoạn hành lang dài khoảng vài chục thước, sau đó sẽ xuất hiện nhiều lối rẽ. Từ vừa rồi quan sát trên không trung để phán đoán, cái mê cung này không có cửa ra đi!

Mà trong mê cung này bẫy rập khẳng định là trùng trùng điệp điệp! Có lẽ, chỉ đi nhầm vào con đường nào đó liền lâm vào tử lộ!

"Liên thành?"

Hoa Liên thành nghe thấy thanh âm này liền quay đầu lại, phía sau thì ra là Tề Mỹ Thiện!

"Ngươi..." Nàng phi thường kinh ngạc: "Ngươi cũng bị hút vào trong mê cung này sao?"

Liên thành nhìn thấy nàng cũng rất mừng, có nàng theo bên người, cảm giác sợ hãi sẽgiảm đi rất nhiều.

Chạy tới bên người, hắn hỏi: "Ngươi... Cũng là bị hút vào?"

"Ân, " nàng nói: "Ta rơi vào trong hắc hà liền bị hút vào trong cái mê cung này. Ta ở trên không trungcòn thấy, cái mê cung này quá là lớn."

"Đúng vậy a." Liên thành ngẩng đầu lên nói: "Ta nghĩ cái mê cung này có lẽ lớn đồng dạng với hắc hà. Sau khi bị kéo vào hắc hà sẽ tới nơi này."

Lúc này bỗng nhiên ở phụ cận truyền đến một thanh âm: "Cái này... chỗ này là chỗ nào đây?"

Hai người nghe thấy thanh âm liền vội vàng chạy tới, xuyên qua một đầu hành lang thì nhìn thấy Lưu Hạ San đang đứng đó!

Nàng nhìn thấy Hoa Liên Thành và Tề Mỹ Thiện thì thần sắc sợ hãi mới giảm bớt đi chút ít, vội vàng chạy tới: "Các ngươi... Các ngươi cũng bị mang vào đây?"

"Ngươi cũng rơi vào trong hắc hà rồi hả?" Liên thành hỏi.

"Không riêng gì ta, " Lưu hạ san nói: "Thuyền bị lật, ai cũng bị rơi vào hắc hà. Chẳng lẽ, ba người kia cũng tiến vào nơi này rồi sao?"

Lúc này trong bóng tối trên đầu bỗng nhiên toát ra một người, thân thể bay bổng giống như là lông vũ từ từ chạm mặt đất. Người này, đúng là Xa Trí Bân!

"Các ngươi..." Xa Trí Bân xem bọn họ lại nhìn quanh bốn phía nói: "Phía dưới này rõ ràng còn có một kiến trúc khổng lồ như vậy, thật sự là không ngờ..."

"Cái lâu đài cổ này rốt cuộc là ai kiến tạo?" Tề Mỹ Thiện cũng là trăm mối không có câu trả lời: "Chẳng lẽ là ác ma? Hay là nói, thật sự có địa ngục tồn tại?"

Sau đó trên bầu trời lại rơi xuống Tề Mỹ Hoa và Triệu Vũ liệt. Tất cả mọi người đều tụ tập tại đây.

"Tốt rồi, " Xa Trí Bân nói: "Kế tiếp... chúng ta nên căn nhắc như thế nào đi ra ngoài."

"Làm sao có thể đi ra ngoài?" Triệu Vũ liệt đặt mông ngồi dưới đất nói: "Ra không được , cái này mê cung, căn bản không có giới hạn ah..."

"Đừng nói như vậy." Xa Trí Bân lại có vẻ rất lạc quan: "Ta đoán chừng, tòa lâu đài cổ này đối với chúng ta chính là một trò chơi. Chúng ta tuy bị kéo vào trong hắc hà nhưng không chết, lại lọt vào trong mê cung này. Rõ ràng... chúng ta lại có thêm một cơ hội, để cho chúng ta có thể tìm biện pháp đi vào căn phòng cuối cùng ghi đằng sau tấm vé. Tuy nhiên không biết thần thánh phương nào đã chế tạo ra nơi này, nhưng ta nghĩ lâu đài cổ này cũng không phải vì muốn giết chết chúng ta mà dựng nên , mà là cho chúng ta một cơ hội đào thoát khỏi nơi này... trò chơi Sinh tử!"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play