Thời gian phong thư này tống xuất ra ngoài là 8:50 phút. Nói cách khác, phải trước 11:50 phút đưa hồi âm trở về.

Thượng Quan Miên vẫn còn trong tầng hầm ngầm xem còn thư tín tống xuất nữa hay không, Tử Dạ và Bạch Vũ thì đi vào lầu hai, nàng đem thư tín mở ra nhìn nhìn, nhưng sau khi đọc song, cánh tay nàng không khỏi run lên nhè nhẹ.

Nội dung phong thư là như thế này.

"Lý Ngang:

Thực không có ý tứ nhưng ta cũng quên tên của cô bé kia rồi. Bất quá, thật sự nàng thoạt nhìn rất sợ hãi phụ thân của nàng.

Hiện tại nhớ lại cảm giác giống như một giấc mộng.

Lúc đó, từ sau khi nàng mở tâm ra với chúng ra, chúng ra liền mang nàng tới các nơi tại núi Không Minh du ngoạn. Ngọn núi này cách biển rất gần, cho nên chúng ta cũng nhiều lần đến bãi biển chơi đùa. Cái đứa bé kia cuối cùng cũng phát ra chút tiếng cười a.

Nhưng là, nếu như đề cập tới phụ thân nàng, nàng vẫn nói năng rất thận trọng, không chịu nói thêm điều gì, hơn nữa ánh mắt còn toát ra một tia sợ hãi.

Bất quá, nếu như không nói tới chuyện này, nàng vẫn rất là hoạt bát...mà bắt đầu, không chỉ còn một mình buồn bực ngồi đọc chuyện cổ tích nữa.

Đứa bé kia không biết hiện tại trôi qua như thế nào? Ta cuối cùng vẫn rất khó quên ánh mắt của nàng.

Nhớ rõ ngày đó, chúng ta ba người đang chơi đùa bên bờ biển, nàng dùng cát xây một tòa thành. Đứa bé đó rất khéo tay, rất nhanh đã làm xong một tòa lâu đài. Sau đó, nàng nói với chúng ta: 'Về sau, Vương tử và Công chúa kết hôn, chính là trong một tòa lâu đài xinh đẹp như thế này. Tựa như ca ca tỷ tỷ hai ngươi vậy.'

Sau đó, ta liền nói: ' Tiểu nữ hài tử đáng yêu như ngươi, tương lai cũng nhất định có thể ở trong một tòa lâu đài như thế này.'

Nhưng ngay lúc đó nàng trả lời vượt quá dự liệu của ta.

'Ta, không có khả năng may mắn giống như là công chúa. Công chúa cho dù bị ác ma bắt đi cũng sẽ có vương tử tới cứu nàng , nhưng ta không giống, không có ai cứu ta từ bên người của ác ma.'

Lúcđó chúng ta đều cảm thấy dị thường. Ngươi liền hỏi nàng: 'Ác ma là ai? Ác ma bắt ngươi là ai?'

Ta thì lại trực tiếp hỏi: 'Là phụ thân ngươi? Ngươi nói ác ma, có phải hắnhay không?'

Sau đó, nàng tựa hồ do dự một hồi, khẽ gật đầu.

'Hắn là ác ma, ta thấyhắn rất đáng ghét, nhưng lại không cách nào thoát khỏi hắn.'

Hiện tại nhớ lại, người đó, đích thật giống như lời nàng nói, là ác ma.

Mà chính lúc đó bi kịch của chúng ta bắt đầu.

Nhớ rõ ngày đó sau khi về nhà, cha ta nói với ta không được kết hôn với ngươi.

Lúc ấy đối với ta mà nói, hết thảy giống như sấm sét giữa trời quang.

Hết thảy, đều do tên ác ma kia tạo thành.

Nếu nhưlúc ấy ta quyết đoán một chút, cùng ngươi bỏ trốn mà nói..., có lẽ cả hai sẽ không bị nhốt ở dưới này.

Ta rất muốn gặp ngươi, thật sự, rất muốn gặp ngươi.

Lý Ngang, ngươi cũng muốn gặp ta chứ?

Có thể cho ta tới gặp ngươi hay không? Được không?

Thỉnh ngươi phải hồi âm cho ta.

Yêu ngươi Vị hạnh "

Xem hết phong thư này, Tử Dạ dùng sức nhấn huyệt Thái Dương vài cái, mà Bạch Vũ thì trợn mắt há hốc mồm.

"Cái này, đây là ý gì?" Bạch Vũ chỉ vào đoạn cuối cùng, khẩn trương không thôi: "Cái gì gọi là 'Để cho ta tới gặp ngươi' ? Chẳng lẽ, chẳng lẽ nói, nàng muốn đi ra?"

Đây là sự tình mà tất cả mọi người đều không dự liệu được.

Vốn cho là chỉ cần giả tạo hồi âm khi quỷ hồn chưa kịp hồi âm, hoặc là hồi âm đưa ra có điểm ngoài ý muốn, nhưng mà hôm nay lại xuất hiện tình huống như vậy!

Nếu như đem phong thư này đưa qua, sau đó bên kia hồi âm là "Tốt, ngươi tới đi", sẽ là hậu quả gì?

"Nhà trọ quả thật là an bài không theo lẽ thường a." Tử Dạ nắm chặt tờ giấy viết thư trong tay, ngẩng đầu nói: "Không có biện pháp, phong thư này không thể đưa qua."

"Ta không rõ, " Bạch Vũ không ngừng gãi đầu vấn đạo: "Cư nhiên có thể ly khai tầng hầm tới Quầng Dương quán, vì sao còn phải một mực ở bên trong viết thơ? Giống như bị phong tỏa tại tầng hầm ngầm. Lúc ban đầu ta cho rằng là nhà trọ hạn chế, nhưng xem ra tựa hồ không phải như vậy."

"Là nhà trọ cố ý." Tử Dạ tức thì nói: "Bức bách chúng ta nhất định phải giả tạo hồi âm. Nhà trọ gây hạn chế, hẳn là giúp chúng chỉ có thể truyền tin cho nhau, nếu như nội dung thư có gì đó sai sót, mới rời khỏi tầng hầm ngầm. Trái lại không có chuyện gì thì chúng sẽ chỉ đợi tại tầng hầm ngầm."

"Thế nhưng cái này cũng quá kì quái, " Bạch Vũ cảm giác Logic thật sự quá mức gượng ép : "Rõ ràng có thể ly khai tầng hầm ngầm, lại không thể tụ hợp với nhau là tại sao chứ? Nếu như nhà trọ gây hạn chế còn chưa tính, thế nhưng nếu như không có gây hạn chế, cái này cũng quá mức kì quái đi."

Nhưng mà Tử Dạ cũng rất bình tĩnh nói: "Cái này tuyệt không kỳ quái. Có thể ly khai tầng hầm ngầm, ta đã sớm dự liệu."

Câu trả lời của Tử Dạ vượt ngoài ý liệu của Bạch Vũ.

"Không có gì kỳ quái." Tử Dạ phân tích : "Nếu như không cách nào ly khai tầng hầm ngầm, chúng ta đây chẳng phải chỉ cần không tiến xuống dưới đó là đơn giản vượt qua huyết tự này hay sao? Dù sao chỉ cần đúng hạn đưa tin là được. Rất rõ ràng, thư tín là điều kiện tất yếu để hai con quỷ kia không ly khai khỏi tầng hầm. Xuất phát từ hạn chế của nhà trọ, chính là phải một mực cấp thư tín cho đối phương, sau đó bởi vì nội dung thư tín có vấn đề mới rời đi tầng hầm ngầm. Cái loại logic vặn vẹo này là nhà trọ áp đặt lên hai người bọn chúng. Cho dù người bình thường cảm thấy rất không hợp lý, nhưng để cân đối độ khó huyết tự, vậy thì không vấn đề gì rồi."

Logic vặn vẹo, hỗn loạn, đối với nhà trọ mà nói thật ra rất bình thường, là sự tình hiển nhiên. Chính như thời điểm Tử Dạ lần đâu tiên chấp hành huyết tự, Hạ Uyên bị coi là "Đồ vật", cái dù trên xe buýt được coi là "Hành khách" . Logic hỗn loạn, vốn chính là đặc thù trong huyết tự chỉ thị của nhà trọ.

Tử Dạ cũng đã sớm thành quen rồi.

Nói cách khác, phong thư này, nhất định phải để lại nơi này, giả tạo ra một phong hồi âm khác.

Đi đến cửa sổ, nhìn Lý Ẩn ở phía cửa sổ đối diện, nàng lấy điện thoại di động gọi cho hắn. Dù sao 7m khoảng cách, nói chuyện vẫn không thuận tiện, hơn nữa nói lớn tiếng sợ sẽ bị quỷ hồn trong tầng hầm nghe được.

Nàng cầm tờ giấy viết thư nói với Lý Ẩn: "Lý Ẩn, ngươi nghe ta nói. Ta vừa đọc qua phong thư này... Phong thư này, không thể đưa qua phải nhất định giữ lại."

"Cái gì?" Lý Ẩn nghe xong, nhất thời trong đầu sinh ra vô số suy đoán, còn chưa kịp mở miệng, Tử Dạ liền nói cho hắn lý do.

"Trong thơ này nữ quỷ ghi, phải ly khai tầng hầm đến Quầng Dương quán."

"Ngươi... Ngươi nói thật?"

"Đúng. Ly khai khỏi tầng hầm sẽ phát sinh cái gì, chúng ta đều có thể dự đoán được, cái này chính là nhà trọ bức bách chúng ta phải giả tạo hồi âm rồi."

Lý Ẩn xác thực có chút ngoài ý muốn. Hắn nguyên tưởng rằng không xảy ra vấn đề gì, hai con quỷ này sẽ không rời khỏi tầng hầm.

Kế tiếp Tử Dạ đọc lá thư này. Bên trong đề cập tới một ít nội dung, làm Lý Ẩn có chút hiểu được. Nguyên lai, cái xưng hônày "Ác ma", là do cô bé kia đề cập đến trước tiên.

Bất quá hiện tại phải ưu tiên suy nghĩ giả tạo hồi âm trước.

"Tử Dạ, " Lý Ẩn nghĩ ngợi nói: "Ngươi nói không sai, lá thư này không thể đưa tới, nếu nữ quỷ bên kia không tiến vào tầng hầm của Quầng Dương quán thì nam quỷ chỗ chúng ta cũng có thể tiến qua đó."

"Lý Ẩn, hiện tại ngươi cũng cần giả tạo một phong hồi âm khác, cấp cho nam quỷ ở Quầng Dương quán. Phong thư của ta không thể đưa qua, nên ngươi cũng chỉ có thể làm như vậy. Lý Ẩn, cứ dựa theo kết quả thảo luận trước đây của chúng ta mà làm, cứ như vậy đi."

"Ta cũng đang có ý này. Tử Dạ, thời điểm giả tạo hồi âm nhất định phải cẩn thận... Nhất định phải sống sót!"

"Ta biết rồi. Ta nhất định sẽ sống sót. Vô luận như thế nào, giả tạo hồi âm rất trọng yếu. Ngươi cũng nhất định phải cẩn thận ah, Lý Ẩn."

Tuy từ thư tín mà xem, hai người cũng chỉ là những người yêu nhau bình thường, nhưng nhà trọ làm sao lại có thể xây dựng lên hai con quỷ thiện lương trong huyết tự chỉ thị! Đó là bẫy rập quá mức rõ ràng rồi. Một khi ly khai tầng hầm ngầm, chỉ sợ chính là đại khai sát giới với hộ gia đình!

Lý Ẩn giơ cổ tay lên nhìn đồng hồ rồi hỏi: "Nói cho ta biết thời gian cụ thể phong thư này được tống xuất?"

"8:50 phút."

"Tốt. Bây giờ là 9:05 phút. Thời gian coi như đầy đủ."

Nhưng đối (với) Lý Ẩn mà nói thời gian cũng còn lại không nhiều, bởi vì phải trước 9:35 phút đưa hồi âm cho nam quỷ dưới tầng hầm!

"Không cùng ngươi nói nữa, ta cúp máy đây." Nói rồi Lý Ẩn cúp điện thoại.

Kế tiếp, hộ gia đình ở hai quán bắt đầu cân nhắc nên viết hồi âm như thế nào.

Đây là lần đầu tiên phải giả tạo hồi âm, nên mọi người đều lâm vào trạng thái căng thẳng lo lắng.

Vì vậy, hai bên cũng bắt đầu thảo luận vấn đề giả tạo hồi âm.

Nguyệt Ảnh quán bên này, Tử Dạ đem lá thư đọc lại một lần nữa.

Nội dung hồi âm, khẳng định phải là "Ngươi không thể tới gặp ta" . Nhưng chính vì như vậy mới sinh ra phiền toái.

Nữ quỷ kia có thể hồi âm hỏi: "Vì cái gì không để cho ta tới? Chẳng lẽ ngươi không yêu ta nữa rồi hả?"

Nếu bởi vậy mà làm cho oán khí của nữ quỷ tăng cao, đồng dạng sẽ gia tăngnhân tố không ổn định.

Hơn nữa gửi đi hồi âm giả, sự tình kế tiếp sẽ phiền toái rồi. Bởi vì lá thư kế tiếp vì có sự gia nhập của hồi âm giả mà làm cho nội dung trở nên không thông, không thuận lợi mà nói..., khả năng cả hai bên sẽ phải một mực tạo hồi âm giả.

Bất quá, thời điểm ở nhà trọ, Lý Ẩn và Tử Dạ đã thảo luận ra đối sách.

Trước mắt, nên giả tạo hồi âm có nội dung trung gian, không tạo thành mâu thuẫn quá lớn với nội dung những bức thư trước. Đầu tiên, đối (với) "Vì cái gì không để ngươi tới", phải có một cái lý do đủ sức thuyết phục, đồng thời cần đem chủ đề rời xa điểm này, cũng nên viết ra một đoạn nội dung không cần bao hàm quá nhiều tin tình báo. Mà nội dung lá thư giả lại tiếp tục xuất hiện trong phong thư sau, vậy thì không thể không lần nữa giả tạo hồi âm.

Tóm lại, một khi giả tạo hồi âm vấn đề sẽ trở nên tầng tầng lớp lớp.

Kế tiếp nên bắt đầu thảo luận giả tạo hồi âm như thế nào.

"Đầu tiên là cân nhắc nói như thế nào để Tùng Vị Hạnh không rời khỏi tầng hầm, và đưa ra được lý do xác đáng."

Bahộ gia đình, Thượng Quan Miên đang ở tầng hầm ngầm, xem có thư tống xuất hay không, mà ở lầu hai, Tử Dạ và Bạch Vũthì đang thảo luận nên giả tạo phong thư hồi âm như thế nào.

Tử Dạ ngồi trên sàn nhà tại lầu hai, nàng đang cân nhắc nên biên ra một cái lý do gì cho hoàn mỹ. Cái này quan hệ đến sinh tử mỗi người, cho nên hai người đều rất thận trọng. Từ trong thư có thể nhìn ra được tâm của hai người này, một bộ dạng không phải nàng thì không cưới, không phải chàng thì không lấy chồng, nếu như cự tuyệt thăm hỏi của đối phương, không biết nên viết như thế nào.

Nếu lý do không thỏa đáng, lại có thể càng thêm kích thích nữ quỷ kia đi qua. Như vậy, lý do gì thì mới thích hợp đây?

"Ta nghĩ muốn điều chỉnh tâm tình lại một chút, nên hiện giờ chưa muốn gặp ngươi" ?

"Ta hi vọng sau khi cha mẹ hai bên đồng ý hôn sự thì mới nên gặp mặt" ?

"Vị hạnh, trước mắt nên nhẫn nại một thời gian, chúng ta sớm muộn cũng có thể gặp mặt nhau. Tình yêu giữa hai chúng ta chính là lâu dài, há có thể tàn trong sớm tối?"

Mỗi một cái lý do Tử Dạ đều cảm giác rất không xong. Cái này cũng không phải thể loại phim tình cảm lúc tám giờ, các loại lý do không hiểu thấu cũng chẳng khác gì nói nhảm. Tuyệt đại đa số những người yêu nhau trên thế giới này không thể chấp nhận được lý do thoái thác "Tình yêu giữa hai chúng ta chính là lâu dài, há có thể tàn trong sớm tối "!

Tử Dạ cũng đồng thời đang suy nghĩ. Nàng suy nghĩ nên dùng một lý do nào mới có thể thỏa mãn tâm tính của nữ giới.

Giả thiết, tình yêu giữa mình và Lý Ẩn bị cha mẹ phản đối, mà thời điểm mình muốn đi gặp hắn, hắn nói ra một lý do thì mình sẽ không đi gặp hắn sao?

Cái lý dogì?

Cái lý do gì thích hợp nhất, thỏa đáng, tự nhiên nhất đây?

Đây là nan đềthứ nhất nhà trọ đưa ra cho bọn hắn.

Tử Dạ cắn bút máy, nhìn giấy viết thư trước mắt, thật lâu không cách nào hạ bút. Mà Bạch Vũ bên cạnh thì đang trầm tư suy nghĩ.

"Đáng giận ah, ta không nghĩ ra được, " Bạch Vũ vội vàng hỏi Tử Dạ: "Doanh tiểu thư, ngươi có nghĩ ra được gì không? Ta không biết nên làm sao bây giờ."

Thẳng thắn mà nói, đại loại như "Trước khi cha mẹ chúng ta đồng ý, vẫn là đừng nên gặp mặt" lý do nàycũng không phải không thể được dùng, nhưng lại không tuyệt đối nắm chắc thuyết phục nữ quỷ không đi lên..., ai cũng không dám đơn giản hạ bút. Lại dưới tình huống không thể ly khai biệt quán, quỷ mà đi lên thì tuyệt đối là chết chắc!

Mà thời gian không đợi người! Nếu như cứ tiếp tục chần chừ không chịu đưa hồi âm, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi.

Không có cách nào sao?

"Nếu không..." Bạch Vũ nói: "Trước hết ghi, chúng ta trước mắt khôngnên gặp mặt, kiên nhẫn chờ một chút, nếu như chúng ta gặp mặt chỉ một thời gian ngắn ngủi...,sẽ làm ta mất đi dũng khí..."

Loại lời kịch thông thường trong tiểu thuyết ngôn tình này đối (với) nữ quỷ hữu dụng sao?

"Không, " Tử Dạ lắc đầu: "Nhất định còn có phương pháp xử lý tốt hơn nữa."

Mà ở Quầng Dương quán, Lý Ẩn có chút lo lắng cho Tử Dạ bên kia.

Phong Dục Hiển giờ phút này đang ở tầng hầm ngầm chờ đợi coi có thư tín tống xuất hay không, mà hắn và Mộ Dung Thận thì đang ở lầu hai thảo luận.

Lý Ẩn muốn giả tạo hồi âm cũng không khó khăn. Đầu tiên, sẽ nói rằng không nhớ tên cô bé kia. Sau đó, có thể lợi dụng phong hồi âm này, không tiếp tục đề cập tới vấn đề ác ma nữa.

Thế nhưng Lý Ẩn lại có một chút do dự.

Đây rất có thể là nhắc nhở sinh lộ của nhà trọ, nếu như tiếp tục giả tạo thư tín đề tài "Ác ma" có lẽ càng có thể đạt thêm nhiều gợi ý hơn nữa. Nhưng nếu đề tài ác ma này cứ tiếp tục hoài..., khó bảo toàn sẽ không bởi vì thiếu khuyết tình báo mà để đối phương phát hiện ra là hồi âm giả tạo.

Mà Lý Ẩn kế tiếp nhất định phải cân nhắc, giả tạo thư tín nên chuyển ra khỏi vấn đề này, hay vẫn tiếp tục truyền tin về 'Ác ma'?

Đó là một lựa chọn rất khó khăn!

Mà khoảng cách tới 9:35 phút, cũng càng ngày càng gần...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play