"Sau khi vụ án xảy ra, ngươi đã quay về đây mấy lần?" Hoàng Phủ Hác hỏi.
"Đây là lần đầu tiên. Bởi vì hôm nay cảnh sátcanh giữ vừa vặn không có mặt."
Hoàng Phủ Hác thời khắc đều chú ý đến bốn phía, không bỏ qua bất luận điều gì, tuyệt không dám chủ quan. Tên ma chặt đầu có thể xuất hiện bất cứ lúc nào. Lúc đầu, hắn cũng không dám tiến lên tòa này vì rất nguy
hiểm. Một khi cầu thang dẫn xuống dưới bị phá hỏng, sẽ lâm vào tuyệt
cảnh. Nhưng, hắn vẫn phải đi vào.
Bởi vì hắn cân nhắc, nhà trọ có thể lợi dụng tâm tính sợ hãi nhà
cao tầng của bọn hắn, mà cố ý bố trí sinh lộ nhắc nhở ở chỗ này. Nếu như không có sinh lộ nhắc nhở, sẽ tìm không ra đầu người.
"Quét dọn rất sạch sẽ ah." Hạ Tiểu Mỹ đi vào phòng ngủ của Lệ hinh,
mở đèn lên. Nàng chậm rãi hướng vềtủ đầu giường trong phòng ngủ, mở ra.
Trong tủ để dao cắt móng tay, giấy ăn, thuốc viên, một bộ kính mắt, còn có một ít giấy tờ chứng nhận, đồ dùng và đồ trang điểm.
"Không có manh mối gì."
Thời điểm nàng đang cảm thán, bỗng nhiên, nhìn thấy một tờ hóa đơn.
Đó là một tờhóa đơn mua sắm mắt kính, ở cửa hàng tên là ‘Hồng Tinh’.
Tờ hóa đơn này làm Hạ Tiểu Mỹ chú ý. Nàng lập tức hô: "Hoàng Phủ, Doãn tiên sinh, mau vào. Các ngươi nhìn một chút."
Đi vào giữa phòng, Doãn tuấn hiền tiến tới cầm lấy tờ hóa đơn, nhìn
kỹ một chút, nói: "Cửa hàng Hồng tinh? Ngày tháng viết trên tờ hóa đơn
là..."
Thời gian Lệ hinh bị sát hại, ngày 14tháng 2.Trên tờ hóa đơn ghi là trước đó hai ngày, ngày 12tháng 2.
"Đúng rồi, ngày Lệ Hinh bị giết vừa vặn là ngày nàng xin nghỉ phép."
Hạ Tiểu Mỹ nhìn Doãn tuấn hiền trước mặt nói: "Ngày đó, đúng là lễ tình
nhân. Nàng xin phép nghỉ chẳng lẽ, là có cuộc hẹn với ngươi sao?"
Hoàng Phủ Hác cũng lập tức ý thức được điểm này, nói: "Đúng vậy. Lễ
tình nhân cũng không phải ngày lễ chỉ Trung Quốc mới có, người Hàn Quốc
các ngươi cũng có ngày lễ tình nhân. Ngày đó, Lệ hinh xin phép nghỉ
chẳng lẽ bởi vì ngươi?"
Xin phép nghỉ vào ngày lễ tình nhân, chín thành đều có thể đoán được lý do xin nghỉ phép.
"Không." Doãn tuấn hiền lắc đầu: "Ta không có hẹn với nàng, trên thực tế, ta cũng không có khái niệm lễ tình nhân."
Lễ tình nhân là một ngày lễ quan trọng giữa các cặp tình nhân, rõ
ràng hắn lại không để ở trong lòng? Hạ Tiểu Mỹ không khỏi hoài nghi,
giữa hai người thật sự có tình cảm hay không.
Cũng đúng, tình yêu giữa hai nước, vốn cũng rất gian nan. Trung Quốc
và Hàn Quốctập quán sinh hoạt cũngkhác nhau quá lớn, không phải dễ dàng
mà ở chung được.
"Còn một điềurất trọng yếu. Cái cửa hàng Hồng Tinh này..."
Nằm ở khu Bạch nghiêm.
Quả nhiên, manh mối hoàn toàn tập trung đến khu Bạch nghiêm! Nói cách khác, khu Bạch nghiêm rất có thể tồn tại động cơ mấu chốt dẫn phát Ma
chặt đầu giết người!
Khu Bạch nghiêm là một trong những khu trung tâm của thành phố K, cơ
sở nhà nước đều được đặt tại khu này. Còn có không ít kiến trúc quan
trọng của thành phố cũng được xây ở đây.
Đến tột cùng, khu Bạch nghiêm cất dấu bí mật như thế nào đây?
Hơn nữa, đem công viên Thanh Điềncũng cân nhắc mà nói...
Hoàng Phủ Hác dùng di động tra bản đồ khu vực Bạch Nghiêm, công viên
Thanh Điền, cửa hàng Hồng Tinh. Bất quá tất cả đều nằm ở khu vực trung
tâm phồn hoa, tự nhiên cũng không xuất hiện bất kỳ lời đồn ma quái nào.
"Căn cứ vào tờ hóa đơn này, cần phải đi tra xét một chút. Ngày hôm
đó,thời điểm Lệ hinh đi mua kính mắt, có xảy ra chuyện gì để tạo thành
kết quả hai ngày sau nàng trở thành nạn nhân của ma chặt đầu."
Hoàng Phủ Hác đem tờ hóa đơn cất đi, nói tiếp: "Nếu không có phát hiện gì mới..., liền đi thôi."
Đi ra khỏi cửa, khóa lại cẩn thận. Hoàng Phủ Hác mới cởi bao tay, ba người cùng nhau rời đi.
Cùng một thời gian, Thẩm Hoa về tới nhà nàng ở thành phố K.
Vừa bước vào cửa, nàng cởi áo ngoài, đem khăn tay lấy ra đặt trên mặt bàn. Sau đó hướng phòng tắm đi đến.
Thẩm Hoa mở cửa nhà tắm, cũng không phải mang quần áo đi giặt, mà bắt đầu cởi đồ.
Đem đồ lót cởi ra liền bước vào bồn tắm, bắt đầu xả nước.
Cái khăn tay kia đang đặt trên mặt bàn gần phòng tắm.
Bỗng nhiên, một bóng đen nhanh nhẹn tiến tới chộp vào tay!
Thẩm Hoa xả nước ấm, bắt đầu kỳ cọ thân thể. Sáng hôm nay bắt xe lửa
về thành phố K, đem con gái gửi tại nhà mẹ đẻ. Kế tiếp, nàng có ý định
tạm thời ở lại.
Một đôi chân trần trụi, hướng cửa phòng tắm, chậm rãi đi đến.
Thẩm Hoa đang không ngừng kỳ cọ thân thể, bỗng nhiên, nàng ngồi sụp
xuống trên mặt đất. Những lời khóc lóc kể lể thống khổ của Diệp Giai
Giai giờ phút này không ngừng truyền vào trong tai. Nước mắt nàng chầm
chậm tuôn ra.
Mà đúng lúc này bỗng nhiên chuông cửa vang lên.
Thẩm Hoa ngừng thút thít nỉ non, đứng người lên, tắt nước ấm. Sau đó đem áo tắm choàng lên, đi dép lê vào mới mở cửa nhà tắm.
Nàng chợt phát hiện, khăn tay trên mặt bàn không thấy đâu nữa!
Làm sao có thể?
Thẩm Hoa tức khắc rất kinh ngạc, nhưng tiếng chuông ngoài cửa càng lúc càng vang dội.
Thẩm Hoa lập tức chạy tới cửa, dùng mắt mèo nhìn bên ngoài, người tới là Diệp Giai Giai.
Nàng mở hé cửa, cách một cánh cửa chống trộm, hơi ló đầu ra, vẫn
dùngbiểu lộ băng lãnh âm trầm, nói với Diệp Giai Giai: "Sự tình gì?"
"Trầm lão sư... Cái khăn tay kia, có phải rất đặc biệt ý nghĩa? Nếu
không phải, ngươi không có lý do cố ý cầm về đi? Chẳng lẽ liên quan tới
vụ án?"
Lúc này Hoa liên thành cùng Y hàm cũng đi tới, Liên thành cũng rất
thành khẩn nói: "Xin nhờ ngươi, Trầm tiểu thư. Ngươi xem Diệp tiểu thư
mang mang thai, không để ý da mặt đến cầu ngươi, tự nhiên cũng rất hy
vọng bắt được hung thủ. Chúng ta là bạn bè của Trương Sóng Lăng, cũng
muốn tìm kiếm tình báo về ma chặt đầu. Cầu ngươi..."
Thẩm Hoa như cũ xụ mặt nói: "Im ngay. Ta và các ngươi căn bản không quen biết, vì cái gì phải giúp các ngươi?"
Không người nào có thể tin tưởng. Ai cũng có thể là ma chặt đầu, nếu
là người quen biết của nạn nhân khác, thì càng có khả năng là ma chặt
đầu .
Đã như vầy, còn không bằng một mình điều tra.
Thẩm Hoa chính là suy nghĩ như vậy. Nàng nghĩ, khăn tay có thể là bị
gió thổi đi, cũng không nghĩ nhiều nói: "Đừng nói nữa, ta phải đóng cửa, các ngươi đi."
Một chữ "A" còn chưa kịp nói ra, chỉ thấy phía sau khe cửa hẹp ,một
bàn tay thình lình xuất hiện, gắt gao nắm chặt đầu Thẩm Hoa, đem nàng
kéo vào! Sau đó, cánh cửa trống trộm cũngsập một tiếng đóng lại!
Hết thảy, chỉ phát sinh trong một hai giây, ba người đều không kịp phản ứng. Lập tức...
Chỉ nghe từ trong nhà truyền ra một tiếng kêu cực kỳ thê lương bi thảm, lập tức, hết thảy khôi phục yên tĩnh.
Hoa liên thành sợ tới mức hồn phi phách tán, cái tay kia... Không cần phải nói, tuyệt đối chính là ma chặt đầu! Hắn lập tức bắt lấy tay Diệp
Giai Giai nói: "Chạy mau!"
Liều mạng lôi kéo Diệp Giai Giai hướng về sau đào tẩu. Mà Diệp Giai Giai vội vàng nói: "Ta... Ta phải lập tức gọi cảnh sát..."
"Trốn nhanh không chết!" Hoa liên thành giờ phút này căn bản không
dám đi thang máy, chạy thẳng vào trong cầu thang, cùng Y hàm không
ngừngchạy xuống. Thỉnh thoảng quay đầu nhìn sau lưng.
Chặt đầu ma xuất hiện!
Diệp Giai Giai lấy điện thoại di động, bấm số khẩn cấp, nói: "Này, cục cảnh sát sao? Chúng ta nơi này là..."
Diệp Giai Giai nói xong địa điểm cùng chuyện đã xảy ra liền cúp điện
thoại. Lúc này ba người chạy sắp tới lầu một. Diệp Giai Giai bỗng nhiên
hỏi: "Ta nói, vì cái gì các ngươi bị dọa thành như vậy? Tên cường đạo
kia cũng không cầm vũ khí, cần gì phải sợ tới vậy?
Có thể không sợ sao? Ở tại nhà trọ đó lâu như vậy, hôm nay nhìn thấy
cây cối cũng cảm giác là Quỷ hồn rồi. Liên thành giờ phút này chỉ hận
cha mẹ sinh ra thiếu hai cái đùi, không thể chạy trốn thống khoái!
Vô luận như thế nào, cũng đã báo cảnh sát. Đến lúc đó, chỉ cần loại
bỏ những người không có chứng cứ vắng mặt trong khoảng thời gian này.
Lần trước thời điểm Lam Kỳ chết, đối (với) điều tra của cảnh sát cũng
không biết thế nào, Mộ Dung Thận ở phương diện này còn không lấy được
tình báo. Bởi vì, hắn là cái tên pháp y biến thái, cũng rất bị người
khác khinh khỉnh.
Bất quá, nếu như có thể tìm ra những người không có chứng cứ vắng mặt, là có thể tập trung một bộ phận người hiềm nghi.
Chỉ là, đối (với) Quỷ hồn mà điều tra "Không có chứng cứ vắng mặt", ý nghĩa cũng không lớn. Quỷ hồn có khả năng phân thân , loại trình độ
như huyết tựhôm nay, xuất hiện quỷ phân thân tuyệt không kỳ quái.
Không, kỳ thật còn có một vấn đề. Chính là...
Chặt đầu ma, nhất định chỉ có một thôi sao?
Chạy đến lầu một, Liên thành mới có chút nhẹ nhàng thở ra, nhưng vẫn như trước không dám khinh thường.
Lúc chạy ra khỏi cửa nhà trọ, Liên thành còn ngẩng đầu, nhìn cửa sổ nhà Thẩm Hoa. Bất quá, không nhìn thấy điều gì.
Ngân Dạ cùng Ngân Vũ về tới nhà. Nhìn thấy Hoàng Phủ Hác và Hạ Tiểu Mỹ cũng đã trở về.
"Cái gì? Đường Phong chết rồi hả? Ngươi nói Đằng Quang Vinh chính là
ma chặt đầu?" Hạ Tiểu Mỹ nghe Ngân Dạ cùng Ngân Vũ thuật lại mà không
dám tin.
"Đây là sự thật." Ngân Dạ sắc mặt ngưng trọng nói: "Ta đã gọi điện
thoại cho Mộ Dung Thận, cảnh sát sẽ lập tức điều tra chuyện này."
Mà vừa lúc này, Liên thành cùng Y hàm cũng trở về, kể lại những chuyện vừa xảy ra khiến ai cũng càng thêm sợ hãi.
Giờ phút này, sáu người cũng đều cảm giác cực độ không an toàn. Ngân
Dạ đã hai ngày cơ hồ không chợp mắt, nếu không phải lúc nào cũng ở trong trạng thái phấn khích căng thẳng, chỉ sợ hắn sớm đã không cách nào
chống đỡ được.
"Ca ca, ngươi nằm nghỉ một lát đi. Ta xem, ngươi sắp chống đỡ không nổi nữa rồi. Ngân Vũ nói: "Ta sẽ canh chừng ngươi."
"Ân." Ngân Dạ giờ phút này cũng cảm giác rất mệt nhọc, là người sắt cũng chịu không nổi.
Nhưng Ma chặt đầu kia có thể xuất hiện hay không? Nơi này không phải
nhà trọ, độ an toàn không cao. Nhưng không ở đây thì đi đâu đây? Khách
sạn? Nếu như quỷ có năng lực cảm ứng vị trí, như vậy bất kỳ địa phương
nào cũng không an toàn.
Có biện pháp nào có thể chứng minh, quỷ có năng lực cảm ứng vị trí hay không?
"Có lẽ không thể ở lại nơi này." Ngân Dạ nói: "Chúng ta luôn ở một
địa phương cố định, chỉ sợ tính nguy hiểm sẽ rất lớn. Vẫn là trước..."
"Không, " Ngân Vũ lại kiên định nói: "Ca ca, cứ ở chỗ này đi, nếu
quỷ có thể cảm giác vị trí của chúng ta, như vậy đi nơi nào cũng không
an toàn. Vùng này trị an coi như không tệ, một khi gặp chuyện không may, cũng dễ dàng chạy trốn, kịp thời tiến vào nơi công cộngcó nhiều người."
Ngân Vũ tự nhiên không phải không có đạo lý mới nói như vậy.
Khi nghe Liên thành kể về đoạn kinh nghiệm kia, Ngân Vũ cơ hồ không đứng vững.
Bởi vì, trước đó nàng nhận được một cú điện thoại.
Lúc đó nàng đang cùng Ngân Dạ đột nhậpnhà Khang tấn, thì có cuộc gọi
tới. Mà người gọi điện, cố ý che đậy thanh âm của mình, nghe không ra là nam hay nữ.
"Kha Ngân vũ tiểu thư sao?"
"Phải, xin hỏi ngươi là ai?"
"Ha ha, không cần hỏi ta là ai. Chỉ cần ngươi nhớ kỹ, ta đối với các
ngươi mà nói, là 'Thần " là được rồi. Một lát nữa ta sẽ gửi cho ngươi
một tin nhắn. Căn cứ vào đó, ngươi sẽ biết ta có năng lực gì. Ah, thuận
tiện nói cho ngươi biết , quỷ không có năng lực cảm giác vị trí , cho
nên, không cần lo lắng."
Sau đó, Ngân Vũ nhận được thông báo có một tin nhắn mới.
Nhưng mà, vô luận là cuộc gọi hay tin nhắn tới, đều không hiển thị số điện thoại.
Mà nội dung tin nhắn kia, là một bức tranh.
Bức tranh vẽ... Cư nhiên là một cánh cửa hơi mở ra, lộ ra đầu của một nữ nhân, mà có một bàn tay đang nắm lấy đầu nàng. Rõ ràng nhìn ra được ở bên ngoài cánh cửa kia còn một cửa chống trộm.
Theo như hình vẽ thì đó là cảnh tượng ban ngày, mà lúc đó đang là ban đêm. Nói cách khác, bức họa này vẽ về một cảnh tượng trong tương lai!
Điểm này làm Ngân Vũ không cách nào không thể để ý.
Ban đêm, tất cả mọi người đi ngủ. Phụ trách gác đêm , có Liên thành
cùng Ngân Vũ. Mà Ngân Vũ, vẫn thủy chung nhìn chằm chằm vào cái điện
thoại.
Điện thoại lúc này khẽ rung lên. Trên màn hình không hiển thị số điện thoại. Nàng lập tức nhận nghe.
"Ngươi là ai?" Ngân Vũ khẩn trương hỏi.
"Đừng ôm địch ý như vậy Kha Ngân vũ tiểu thư. Ngươi cũng phải biết,
bức họa kia chân chính là tương lai. Ta có đủ năng lực như vậy. Trên
thực tế, nửa năm trước kia, ta đều một mực giao dịch cùng với hộ gia
đình bên trong nhà trọ."
"Ngươi, có năng lực vẽ ra tương lai?"
"Không sai.Ngươi nghĩ muốn sống sót ? Nghĩ, muốn đạt được đầu người?"
Ngân Vũ cau mày: "Ngươi muốn thế nào?"
"Rất đơn giản. Chỉ cần ngươi đáp ứng ta một điều kiện, ta còn có thể
vẽ ra cho ngươi những sự tình xẩy ra trong tương lại, cả những điều mà
chưa chắc các ngươi đã biết được, ta cam đoan, có thể cho ngươi tìm được đầu người, còn sống mà trở về."
"Điều kiện? Nói đi. Chỉ cần ta có đủ khả năng..." Ngân Vũ cũng không
quá mừng rỡ, nàng biết rõ điều kiện kia chắc chắn sẽ không đơn giản.
"Rất đơn giản."
Người ở đầu dây bên kia dùng một giọng điệu lạnh lùng, nói ra một
câu: "Ta muốn ngươi, giết nghĩa huynhcủa ngươi, Kha Ngân dạ. Giết hắn
đi, ta sẽ nói cho ngươi biết..."
"Cái gì?" Ngân Vũ rấtngạc nhiên, nàng không nghĩ đối phương lại đưa
ra điều kiện như vậy, thấp giọng hỏi: "Vì cái gì ngươi muốn làm như vậy? Vì cái gì muốn ta giết hắn?"
Lúc này, Liên Thành còn đứng cạnh cửa sổ quan sát bên ngoài, căn bản không chú ý tới sự dị thường củaNgân Vũ.
"Tóm lại, chỉ cần ngươi thỏa mãn điều kiện này, ta liền đáp ứng
ngươi, đem những bức họa còn lại cấp cho ngươi. Đừng có ý đồ tìm kiếm
ta, điện thoại đã được ta tỉ mỉ sửa chữa qua, tuyệt đối tra không ra nơi của ta đâu. Thời gian của các ngươi không nhiều lắm, chỉ có nửa tháng
mà thôi. Tóm lại, trong đoạn thời gian này, điều kiện này lúc nào cũng
có hiệu lực."
"Không có khả năng." Ngân Vũ không chút do dự cự tuyệt: "Đầu người ta sẽ tự mình đi tìm. Không biết ngươi là thần thánh phương nào, vô luận
ngươi có phải hộ gia đình hay không, đều không trọng yếu. Ta tuyệt đối
sẽ không..."
"Thật sự? Cho dù Kha Ngân dạ giết chết người rất trọng yếu với ngươi, cũng không sao cả ư?"
"Ngươi... Ngươi nói cái gì?" Ngân Vũ cơ hồ không thể tin được lời vừa rồi.
"Diệp Phàm Thận. Nam nhân này, là đã từng làngười ngươi yêu nhất ?"
"A... A thận?"
Ngân Vũ đứng lên đi vội vào một gian phòng khác đóng cửa lại, nói:
"Ngươi nói ca ca ta giết A Thận? Không có khả năng. Là A thận tự sát.
Tại ta nói chia tay với hắn không lâu sau, hắn liền..."
"Tự sát? Ngươi cho rằng, hắn là người sẽ dễ dàng tự sát sao?"
"Ngươi, ngươi có ý gì?"
"Thời gian hắn tự sát, là hai tháng sau khi ngươi gia nhập nhà trọ,
đúng không? Cũng chính làtháng 9 năm 2009. Lúc đó, nhà trọ có ban bố
một đầu huyết tự chỉ thị, trong số những người chấp hành, có Kha Ngân
Dạ?"
"Ngươi biết? Đúng, A thận tự sát vào ngày 12tháng 9. Mà ca ca chấp
hành huyết tự thời gian tổng cộng có ba ngày, chính là ngày 10 tháng 9
đếnngày 12tháng 9! Ca ca căn bản là..."
"Đúng vậy. Cho nên, ca ca ngươi lợi dụng Quỷ hồn, giết chết Diệp Phàm Thận. Con quỷ đó là một nữ nhân bị sát hại trong lúc gọi điện. Ca ca
ngươi chính là lợi dụng đặc điểm giết choc vô nhân tính của nó, để sát
hại A thận."
"Sao... Làm sao có thể..."
"Hơn nữa, thuận tiện nói cho ngươi biết. Người khiến ngươi tiến vào nhà trọ..."
"Chính là Kha Ngân dạ!"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT