Lúc này, đã vào giữa trưa.

Phó quản lý công ty vật liệu xây dựng , Lưu Tử Thịnh, từ cửa công ty bước ra ngoài . Thời điểm hắn đến bãi đỗ xe của công ty, bỗng nhiên chú ý tới một người thanh niên có tướng mạo tuấn tú, đang đứng ngay cạnh xe của hắn.

Lưu Tử Thịnh hơi sững sờ, rồi nhanh sải bước tới gần.

Lưu Tử Thịnh là người có vóc dáng gầy gò , hơi thấp, nhưng người thanh niên này cao hơn hắn đến tận một cái đầu . Lưu Tử Thịnh nội tâm hơi bồn chồn, nên vô thức lui về phía sau một bước.

"Là phó quản lý Lưu sao?" Thanh niên kia đến trước mặt Lưu Tử Thịnh nói: "Có thể cùng ngươi nói chuyện hay không?"

"Ngươi là ai?" Lưu Tử Thịnh đề phòng hỏi.

"Ta gọi là Doãn Tuấn Hiền. Là bạn trai của Lệ Hinh – kế toán trưởng đã qua đời."

Doãn Tuấn Hiền? là người Hàn Quốc? Lưu Tử Thịnh lập tức ý thức được, hắn đối với cái chết của Lệ Hinh có nghi vấn, lập tức nói: " quản lý Lệ bị sát hại trong chính nhà mình, nàng cùng công ty Vũ Dương không quan hệ. Ngươi muốn tìm gì có thể tới hỏi cảnh sát, Doãn tiên sinh, ta còn có chuyện gấp không thể tiếp chuyện ."

"Lưu quản lý!" Doãn Tuấn Hiền lập tức ngăn hắn lại, nói: "Lệ Hinh chết , ta hy vọng có thể nghe được một ít tình hình thực tế từ ngươi."

"Ngươi muốn dây dưa cái gì chứ !" Lưu Tử Thịnh nhìn người thanh niên này, nói: "Ta đã nói , quản lý Lệ chết , việc công việc tư đều không có quan hệ. Cảnh sát cũng đã thẩm vấn qua, quan hệ giữa ta cùng Lệ quản lý rất trong sạch ! Tai họa bất ngờ đối với Lệ quản lý đúng là bất hạnh, ta cũng rất khổ sở, nhưng ta đối với cái chết của Lệ quản lý không biết một chút gì hết ."

Lập tức Lưu tử Thịnh tiến đến mở cửa xe, mà Doãn Tuấn Hiền cũng chỉ có thể nhìn hắn rời đi.

Hắn vừa lái vừa quay đầu lại nhìn thấy, hai người một nam một nữ, nam tử ngũ quan cực kỳ tuấn mỹ, dáng người cao ngất, bất luận chỉ cần là nữ nhi nhìn thấy đều động tâm , còn nữ tử kia thoạt nhìn mới chừng hai mươi tuổi, giống như còn là một sinh viên đang đến gần Doãn Tuấn Hiền.

"Vừa rồi, ta nghe được ngươi là bạn trai của Lệ Hinh tiểu thư?" Nam tử tuấn mỹ đi tới, nói: "Có chút đường đột, nhưng ta cùng Lệ Hinh tiểu thư, coi như cũng có chút quen biết."

"Quen biết?" Doãn Tuấn Hiền khó hiểu nói: "Có ý tứ gì?"

"Tóm lại, tìm một chỗ, chúng ta nói chuyện tiếp."

Hoàng Phủ Hác vốn muốn tìm Lưu Tử Thịnh hỏi một câu . Người chết thứ tư Lệ Hinh, là người đặc biệt nhất trong sáu người , là nạn nhân nữ đầu tiên , cũng là người đầu tiên bị hại ngay chính nhà mình, và cũng có nhân chứng phát hiện ra nghi phạm tại hiện trường .

Cảnh sát cũng điều tra qua quan hệ nam nữ của Lệ Hinh, bởi vì theo dấu vết ở hiện trường để lại, thì sát nhân rất có thể là người quen . Mà những đồng sự của nàng ở công ty chưa từng nghe nói Lệ Hinh có bạn trai, vậy mà hôm nay lại xuất hiện một người bạn trai đến hỏi thăm tin tức ?

" Ngươi và A Hinh có quan hệ như thế nào?" Doãn Tuấn Hiền tựa hồ có chút đề phòng .

" Thật ra là như thế này." Hoàng Phủ Hác phi thường bình tĩnh trả lời: "Lệ Hinh tiểu thư cùng ta có quen biết , nàng từng bị một sự việc ám thân."

"Ám thân?" Doãn Tuấn Hiền có chút khó hiểu, lập tức, Hoàng Phủ Hác liền giải thích nghi ngờ của hắn.

"Ta là… một nhà nghiên cứu linh dị, đây là danh thiếp của ta, ta hoạt động trong một tổ chức đoàn thể tên là 'Linh kỳ hội'. Đấy là một tổ chức chuyên nghiên cứu hiện tượng linh dị, nếu có những vấn đề của bản thân hay ai khác mà không cách nào giải thích được, thì hội sẽ cùng trợ giúp nhau tìm cách lý giải ."

Doãn Tuấn Hiền nghe được mấy câu này lắp bắp kinh hãi, đó là cái gì? Hắn chưa từng nghe nói qua.

" 'Linh kỳ hội' ? Đó là cái gì?" Doãn Tuấn Hiền nhận tấm danh thiếp kia , trên đó viết: " Trợ lý tổ chức Linh kỳ hội - Hoàng Phủ Hác" . Dưới danh thiếp còn viết một hàng chữ: "Ngươi đã từng có cơ duyên gặp hiện tượng linh dị ? Ngươi đã từng tiếp xúc với Quỷ hồn ? Linh kỳ hội sẽ giải đáp tất cả cho ngươi."

"Lệ tiểu thư có thể trong lúc vô tình thấy được chúng tôi phát truyền đơn, cho nên mới tìm đến. Nàng nói, nàng cảm giác bên cạnh nàng, tựa hồ bị 'Tạng đồ vật' ám theo."

Hạ Tiểu Mỹ ghé sát vào lỗ tai Hoàng Phủ Hác, hỏi: "Linh kỳ hội? Ngươi làm sao nghĩ ra được?"

"Thật sự." Hoàng Phủ Hác nói khẽ lại với hắn: "Ta chính là trợ lý của tổ chức này , bất quá những thành viên trong tổ chức không phải ai cũng cùng tôn giáo , chỉ là một tổ chức bình thường, không phải hoạt động kinh doanh kiếm tiền , là làm việc công ích."

Doãn Tuấn Hiền vẻ mặt tựa như không tin, Hoàng Phủ Hác còn nói: "Ta nói đều là sự thật. Thực tế, nàng tìm đến chúng tôi là trước khi nàng bị sát hại không lâu. Tất nhiên ngươi nói rằng ngươi là bạn trai của Lệ Hinh , vì đang giúp nàng làm rõ sự việc nên ta hy vọng ngươi có thể nói rõ mọi ngọn ngành cho chúng ta ."

"Ta biết rồi." Doãn Tuấn Hiền nói: "Chúng ta tìm một chỗ nói chuyện."

Hạ tiểu Mỹ nghĩ thầm: người Hàn Quốc quả nhiên mê tín,nếu là ta còn tưởng rằng hắn là bọn bịp bợm giang hồ chứ.

Đi vào một nhà nhà hàng gần công ty Vũ Dương, Doãn Tuấn Hiền cùng Hoàng Phủ Hác chọn một nơi ngồi xuống.

"Như các ngươi biết, ta là người Hàn Quốc." Doãn Tuấn Hiền nói: "Ta cùng A Hinh quen nhau đã hơn một năm trước , nhưng Lệ Hinh chưa bao giờ công khai mối tình này cho người khác biết. Ta dù sao ở Trung Quốc cũng chưa có nhà , trước mắt cũng chỉ đang làm công mà thôi, mọi sinh hoạt vẫn còn đang chật vật . Mặt khác lúc này chưa tiện để công khai nên A Hinh cũng không muốn nói cho người khác biết."

Nói xong hắn bỗng nhiên khóc nức nở.

"A Hinh nàng.. nàng nói đợi hai năm nữa, khi tình hình kinh tế của ta ở Trung Quốc ổn định sẽ cùng với ta kết hôn . Ta..."

Lệ Hinh chưa bao giờ công khai mối quan hệ tình cảm với người Hàn Quốc này , cho nên căn bản không ai biết . Mà người này tiếng Trung Quốc nói cũng rất thành thạo.

"Nhưng Lệ Hinh tiểu thư đã qua đời cũng được một thời gian rồi, ngươi làm sao đến tận bây giờ mới tìm Lưu tiên sinh?"

"Lúc ban đầu ta không hiểu rõ lắm, về sau có nghe nói, phó quản lý Lưu cùng A Hinh tựa hồ có quan hệ mập mờ. Ta cũng không muốn tin tưởng những chuyện này, nhưng tin đồn ngày càng nhiều , cho nên..."

"Ta hiểu . Cho nên ngươi liên tục cân nhắc có nên đến hỏi thăm phó quản lý Lưu?"

"Ta cho rằng nếu là sự thật, Lưu quản lý cũng không bao giờ nói ra , Nhưng bất luận thế nào ta cũng muốn biết rõ chân tướng. A Hinh nàng, nàng chết quá thảm rồi! Rốt cuộc là ác ma phát rồ đến cỡ nào lại có thể làm ra loại chuyện này!"

"Như vậy..."

" Nói cho ta biết, " Doãn Tuấn Hiền truy vấn: "Ngươi nói, A Hinh tìm xin sự giúp đỡ của các ngươi ? Rốt cuộc là..."

"Chúng ta sưu tập rất nhiều những tư liệu về phương diện linh dị, cùng những truyền thuyết dân gian . Chủ yếu tập trung vào phong thuỷ, dân tộc, kết hợp truyền thuyết tôn giáo, đối với hiện tượng linh dị tiến hành nghiên cứu cùng lý giải. Đương nhiên, cũng chỉ có thể tham khảo mà thôi , thế gian có quỷ hay không, vẫn là một việc rất khó chứng minh."

Đương nhiên, đó là trước khi Hoàng Phủ Hác tiến vào nhà trọ . Hắn hiện tại, đã hoàn toàn chứng minh được , Quỷ hồn xác thực tồn tại ở trên cái thế giới này.

"Nàng lúc ấy, nói với ngươi mấy thứ đó?"

Hạ Tiểu Mỹ nghĩ, nếu Linh kỳ hội chính xác có tồn tại, thì Lệ Hinh cũng chưa bao giờ tới tìm Hoàng Phủ Hác. Nếu không, hắn đã sớm nói ra.

Như vậy, Hoàng Phủ Hác kế tiếp sẽ nói dối như thế nào đây?

"Trên thực tế nàng nói với ta hiện tượng linh dị chính là liên quan đến ma chặt đầu." Hoàng Phủ Hác không hề tỏ vẻ bối rối, rõ ràng là đang nói láo, thế nhưng mà ánh mắt lại cực kỳ tự nhiên.

"Cái gì? Cái kia, vì cái gì..."

"Nàng nói, nàng cảm giác ở trong phòng mình, luôn giống như có một người nào đó đang theo dõi nàng . Đương nhiên lúc đầu nàng cũng chỉ cho rằng là tâm lý stret..."

Hạ Tiểu Mỹ nắm chặt tay : người nam nhân này đang suy nghĩ gì đây? Tiếp theo phải nói thế nào? Cảm thấy trong nhà có người theo dõi , tình huống như vậy sao liên quan đến ma chặt đầu chứ? lời nói dối tạm thời, nhất định xuất hiện rất nhiều rất nhiều sơ hở , nếu bị người kia hoài nghi mà nói...

"Nàng nói nàng đã từng nhìn thấy một thân ảnh. Thời điểm đó nàng đang ở trong nhà mình, thân ảnh kia xuất hiện chớp nhoáng phía sau cánh cửa trong phòng ngủ , mới chớp mắt một cái đã không thấy tăm hơi. Nhưng chỉ trong nháy mắt đó đã làm cho nàng tràn ngập hoảng sợ. Sau đó, nàng dựa vào trí nhớ, vẽ lên một bức họa cho ta. Bức họa ấy cùng với bức họa mô phỏng nghi phạm xuất hiện ở gần hiện trường hoàn toàn trùng khớp ."

Thời điểm Hạ Tiểu Mỹ nghe thấy , chân liền phát run: ông trời ơi... Người này quả thực có tài năng viết tiểu thuyết khủng bố à . Ở trong nhà bỗng dưng xuất hiện một thân ảnh biến mất chỉ trong chớp mắt , sau đó chủ nhà liền bị giật đứt đầu. Rồi lại có nhân chứng tận mắt trông thấy hung thủ , mà nghi phạm với thân ảnh xuất hiện trong nhà nạn nhân hoàn toàn trùng khớp... May mắn ta biết là giả dối, nếu không thật sự bị hù chết rồi . Không, cũng không hoàn toàn là giả dối, hung thủ giết chết Lệ Hinh hoàn toàn có thể là quỷ.

Bất quá, Hạ Tiểu Mỹ bắt đầu lo lắng một vấn đề.

Sẽ có người tin mấy lời nói nhảm này sao? Nếu là trước kia , có người nào đó nói như vậy với nàng , nàng nhất định sẽ cho rằng đối phương là giả danh lừa bịp. Ai tin? Việc bị bứt đầu tuy rất quỷ dị, nhưng nói rằng do chính ma quỷ làm thì khoảng cách vẫn còn quá xa . Giờ là hộ gia đình trong nhà trọ đương nhiên biết sau lưng chuyện này có hiện tượng linh dị, thế nhưng là người bình thường có tin hay không? Nếu nói dối cũng nên dùng một điều gì đó minh bạch hơn .

Quả nhiên, Doãn Tuấn Hiền cũng không tin mấy lời này nói: "Ngươi càng nói càng bậy bạ , không hợp với tự nhiên gì cả."

"Ta nói đúng là sự thật." Hoàng Phủ Hác nói: " tin hay không là tùy ngươi , ta lừa ngươi có ích lợi gì chứ ? Ta đâu có nói ngươi phải đưa ta tiền hay đồ đạc gì.. Doãn tiên sinh, người bình thường có thể cho rằng quỷ là mê tín, nhưng lý giải khoa học cũng có nhiều thứ chưa làm được ..., ta cho rằng một mực tin tưởng khoa học mới là mê tín . Hơn nữa, trên cái thế giới này, hoàn toàn có sự tồn tại của quỷ."

"Ngươi rốt cuộc là ai ?" Doãn Tuấn Hiền tựa hồ tức giận : "Còn ở nơi này nói xằng nói xiên! Ta xin phép!"

"Ah, hãy khoan !" Hạ Tiểu Mỹ làm sao có thể bỏ mặc nhân vật nắm giữ manh mối quan trọng kia ly khai, vội vàng nói: "Doãn tiên sinh, ngươi đừng để ý hắn, người này chính là như vậy, đầu óc có chút vấn đề, ngươi đừng so đo ah."

"Cái gì!" Bỗng nhiên Hoàng Phủ Hác đứng phắt lên, hai mắt tràn đầy phẫn nộ, nói: "Ngươi vì cái gì có thể kết luận rằng ta đang nói xạo? Ngươi có chứng cớ chứng minh Quỷ hồn không tồn tại ở thế gian này sao? Các ngươi sở dĩ không muốn chấp nhận, bài xích hiện tượng linh dị , chối bỏ có quỷ, chỉ vì các ngươi quá tin vào cái gọi là khoa học thôi!"

Thần sắc Hoàng Phủ Hác lúc này làm Hạ Tiểu Mỹ lại càng hoảng sợ. Thanh niên tuấn mỹ như vậy , thời điểm tức giận sao lại đáng sợ như thế!

Mà Doãn Tuấn Hiền cũng bởi vậy mà giật mình lập tức thở dài, nói: "Ngươi nói thật không phải là giả sao?"

"Tóm lại, nếu không biết điều gì , thì đơn giản là ngồi nghe đi." Hoàng Phủ Hác bỗng nhiên lấy ra một bản bút ký, nói: "Đây là điều tra của Linh kỳ hội, đủ loại điều tra báo cáo của hiện tượng linh dị, ngươi có thể xem qua . Nếu vẫn muốn tra ra hung thủ giết chết Lệ tiểu thư, thì phải hợp cùng tác chúng ta mới được. Bởi vì vi địch nhân của chúng ta, không phải con người."

Hạ Tiểu Mỹ đã nghe không nổi nữa rồi .

Người nam nhân này bị bệnh tâm thần sao? Một mực khăng khăng trên thế gian này có quỷ , mọi người vì cái gì mà không tin? Cái này ai thèm để ý tới ngươi chứ ? Chỉ sợ người khác nghĩ bọn họ là người tuyền truyền tà giáo!

Hạ Tiểu Mỹ bặm môi nghiến răng ken két , chẳng lẽ, hắn không biết không lấy được đầu người thì chết chắc sao ? Đã vậy còn làm việc quá lỗ mãng . Trước kia xem hắn là một người khá nguy hiểm , không nghĩ tới lại ngu ngốc như vậy !

Hạ Tiểu Mỹ phát hiện, nàng quả nhiên rất chán ghét người nam nhân này.

Doãn Tuấn Hiền cầm lấy bản bút ký mở ra, bên trong có không ít những tư liệu được cắt từ trên báo chí , cùng những phân tích rất rõ ràng và chi tiết .

"Ah, cái này..." Hạ Tiểu Mỹ hỏi: "Ngươi hiểu tiếng Trung sao?"

"Ân, cơ bản cũng hiểu được."

"Ân, vậy tốt."

Tiếng Nhật nàng còn có thể hiểu được chút chút chứ tiếng Hàn mà nói...hay là thôi đi.

Thoáng nhìn nhìn, Doãn Tuấn Hiền nói: "Ta vẫn không cách nào tin tưởng lời nói của ngươi . Bất quá, trước mắt vụ án của A Hinh vẫn hoàn toàn chưa có manh mối. Cho nên..."

"Ta hiểu." Hoàng Phủ Hác nói: " tin tưởng ta có vẻ hơi khó , thế nhưng nếu muốn điều tra cái chết của Lệ Hinh tiểu thư , hi vọng cuối cùng của ngươi là hợp tác với chúng ta."

"Được rồi . Ta sẽ tạm thời tin ngươi một lần."

Nghe được câu này, Hạ Tiểu Mỹ sững sờ: cái gì? Không thể nào? Như vậy cũng tin được ư?

Hoàng Phủ Hác gật đầu, nói: " sự tình của Lệ Hinh tiểu thư ta hi vọng ngươi có thể nói cho ta biết rõ từng chi tiết."

"Ân. Ta cùng nàng quen nhau từ hơn một năm trước, khoảng mùa xuân năm 2010. Khi đó ta đến Trung Quốc để phát triển sự nghiệp , thành phố này là nơi đầu tiên ta tới . Lúc ban đầu, ta làm việc ở nhà hàng để tích lũy kinh nghiệm, sau đó gặp Lệ Hinh..."

"Ân, cái này không cần phải nói. Chỉ cần nói cho ta biết, Khoảng thời gian trước khi Lệ tiểu thư bị hại có vấn đề gì phát sinh không."

Có thể làm cho Doãn Tuấn Hiền ngoan ngoãn nói cho bọn hắn biết sự tình lúc trước của Lệ Hinh, Hạ Tiểu Mỹ thật sự cảm thấy nhẹ nhõm . Hoàng Phủ Hác dùng thái độ không bình thường kia , suýt nữa tạo thành sai lầm lớn rồi. Cũng không biết người nam nhân này là thần kinh có vấn đề hay bỗng nhiên hứng thú với quỷ hồn.

"Lúc đó ta lại thất nghiệp. Nhưng A Hinh lại được thăng chức kế toán chủ quản, ta cũng vì nàng mà cảm thấy rất vui nhưng nàng dần dần thay đổi tính cách . Tài năng và tính cách quang minh chính đại của nàng đã biến đâu mất rồi?"

Hạ Tiểu Mỹ xem không ít phim Hàn biết rõ, người Hàn Quốc luôn coi trọng chủ nghĩa đại nam tử. Người mình thích thăng chức, mà mình lại thất nghiệp, chỉ sợ là cảm thấy cực kỳ thống khổ .

"A Hinh cùng ta một tháng chỉ có thể gặp mặt hai ba lần. Ta cũng biết, tình hình của ta ở Trung Quốc muốn lưu lại là rất khó khăn, càng không thể tiếp nhận trợ giúp của A Hinh , mà thực tế A Hinh đi công tác ta cũng không biết . Dịp mừng năm mới ta có trở về Hàn Quốc một lần, vốn rất hi vọng A Hinh có thể cùng đi với ta, nhưng tình cảm còn chưa công khai nên, chúng ta..."

Nói đến đây, hắn lại thôi.

"Cái kia... Đoạn thời gian kia nàng có nói cho ngươi biết những hiện tượng linh dị xuất hiện không?"

"Không có. Hơn nữa ta phát hiện khoảng cách giữa chúng ta đang càng ngày càng lớn."

Người yêu khác quốc tịch , thì trong đời sống sinh hoạt có rất nhiều điều trái ngược . Hạ Tiểu Mỹ xem phim Hàn Quốc , thường xuyên cảm giác con dâu Hàn Quốc cuộc sống giống như là tù tội , bị mẹ chồng giầy vò , muốn làm cái gì cùng đều không được, luôn luôn phải xem sắc mặt người khác . Hơn nữa, nếu con trai muốn kết hôn với người ngoại quốc thường bị gia đình phản đối kịch liệt.

Mà hai người này chưa sinh hoạt chung một nhà , nên không cách nào chia xẻ nhiều tâm sự hay cách sống của nhau được . Tiếp tục như vậy..., cảm tình cũng sẽ bắt đầu phai nhạt dần.

"Bất quá, nếu như cảnh sát tìm được ngươi, ngươi tuyệt đối sẽ là nghi phạm số một, thật sự không có ai biết mối qua hệ của ngươi cùng Lệ tiểu thư sao?"

"Ân, không có."

"Ngươi đã từng xem qua bức họa mô phỏng nghi phạm chưa ? Ngươi có quen biết người đó không?"

"Không, không biết."

Tình thế lại lâm vào cục diện bế tắc. Sự tình mà Doãn Tuấn Hiền biết thật sự quá ít, thực tế tình cảm hắn và Lệ Hinh vẫn luôn che giấu như vậy, làm sao có thể hiểu rõ được tình hình cụ thể và tỉ mỉ đây.

" Vụ án này, và tên ma chặt đầu kia ta tuyệt đối sẽ không bỏ cuộc." Hoàng Phủ Hác chấn định nói với Doãn Tuấn Hiền: "Ta cam đoan với ngươi."

Cùng lúc đó , Ngân Dạ cùng Ngân Vũ đi đến dinh thự của Đằng Phi Vũ. Dù có nhấn chuông cửa bao nhiêu lần đều không có người ra mở cửa.

"Chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ lại..." Ngân Vũ trên đầu còn vết băng bó nói: "Chẳng lẽ lại chậm một bước rồi , có thể giống như Lam Kỳ không ?"

Ngân Dạ cũng rất khẩn trương , căn cứ theo lời Đường Phong..., mấu chốt nằm ở hài nhi của Phi Vũ . Đường Phong nói là bởi vì nguyên nhân đó nên không thể đưa đồ trở về tận tay chủ.

Hẳn là có huyền cơ bên trong cái đồng hồ kia?

Đồng hồ trả về, cùng Đằng Quang Vinh có quan hệ gì?

Mặt khác đến dò hỏi tại nhà Cốc Buồm . Từ trong miệng nàng biết được Vương Chấn Thiên chính xác có ghé qua , nhưng không bao lâu đã rời đi , cũng không có đề cập sẽ đi tới công viên Thanh Điền. Bất quá công viên Thanh Điền lại gần bến tàu điện ngầm.

Vương Chấn Thiên có lẽ đã đi qua công viên Thanh Điền.

"Nhất định mau chóng tìm bằng được Đằng Quang Vinh!" Ngân Dạ quyết định, thời gian vẫn còn khá dài , hôm nay mới chỉ là ngày thứ hai thôi.

Đúng vào lúc này, bỗng nhiên chuông điện thoại vang lên. Ngân Dạ nhận nghe điện thoại, hỏi: "Có chuyện gì?"

"Xẩy ra chuyện lớn rồi Ngân Dạ!" Đầu bên kia điện thoại chính là Hoa Liên Thành: "Xảy ra chuyện lớn! Khang Tấn, Khang Tấn bị bắt rồi, cảnh sát nói hoài nghi hắn chính là ma chặt đầu!"

"Ngươi nói bậy bạ gì đó? Vì sao Khang tấn bị bắt, có bằng chứng chứng minh chưa?"

"Mộ Dung Thận nói cho ta biết nội tình, Khang tấn bị bắt vì cảnh sát đã tìm được một chứng cớ quan trọng từ một người trong quán rượu. Đó chính là..."

"Khang tấn, cùng Đằng Phi Vũ, là người đồng tính !"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play