"Điểm này, cảnh sát còn chưa công bố ra ngoài." Mộ Dung Thận lấy ra mấy tấm hình, đặt trên mặt bàn nói: "Chú ý chứ? Đây là ảnh chụp cái cổ. Kể cả Bạch Tĩnh... mặt cắt của sáu cái cổ này hoàn toàn giống nhau, cơ hồ không có chút nào lệch. Điểm này làm cảnh sát cũng rất khó tin, thủ pháp hoàn toàn giống dùng sức mạnh cưỡng ép giật đầu người ra, nhưng mà lại làm cho mặt vết thương giống nhau như đúc."

Lý Ẩn cẩn thận so sánh ảnh chụp, phát hiện vô luận là góc độ nào, phạm vi nào, cơ hồ hoàn toàn giống nhau.

"Thực không thể tưởng tượng nổi." Sau khi xem xong, Ngân Dạ đặt ảnh chụp xuống nói: "Bất quá, ngươi sẽ không đơn giản cung cấp ảnh chụp cho chúng ta chứ? Có điều kiện gì sao?"

"Ha ha..." Mộ Dung Thận cười quỷ dị: "Có thể tiếp xúc với Quỷ hồn chân thật, thật sự rất thú vị. Với ta mà nói, lại càng thêm kích thích, quá sung sướng..."

Ngân Dạ nhẹ gật đầu: "Rất cám ơn sự trợ giúp của ngươi, còn hi vọng ngươi tiếp tục giúp chúng ta điều tra. Để báo đáp, lần sau thời điểm ngươi chấp hành huyết tự, ta sẽ đem hết toàn lực trợ giúp ngươi tìm ra sinh lộ."

"Ha ha, không cần, không cần." Mộ Dung Thận lại lắc đầu: "Đối với ta mà nói, quá trình tìm hiểu sinh lộ lại càng thêm kích thích. Ha ha ha ha..."

Cái đồ biến thái này!

Gắt gao chằm chằm vào những bức ảnh chụp kia, Ngân Dạ ẩn ẩn có dự cảm bất an. Những đầu người này, hẳn phải có công dụng gì đi?

Đến tột cùng là muốn gì?

Ngày thứ hai, tin tức về người chết thứ sáu xuất hiện, cơ hồ trở thành chủ đề lúc trà dư tửu hậu của tất cả mọi người. Mà cái chết của Bạch Tĩnh tại trường cao trung Phong Thụ, cũng bị giới truyền thông chen trúc vây như nêm cối. Trường học không thể không nghỉ vài ngày, để ứng phó với đám phóng viên. Đồng thời, nhân viên nhà trường cũng cấm học sinh không được tiếp xúc với phóng viên, nói lời không nên nói, một khi bị phát hiện sẽ xử phạt.

Thời điểm tin tức giờ ngọ, phóng viên tới nhà Bạch Tĩnh phỏng vấn. Cha mẹ Bạch Tĩnh khóc sưng cả hai mắt, trạng thái tinh thần của mẹ nàng đã không thể tiếp nhận phỏng vấn, mà cha nàng thì hai hàng nước mắt tuôn dài trên màn ảnh, lên án hung thủ tàn nhẫn.

"Thực là đáng thương, " Ngân Vũ nhìn phụ thân của Bạch Tĩnh nói: "Người tóc bạc đưa kẻ tóc đen, thống khổ như vậy, thật sự khó có thể thừa nhận."

"Phóng viên cũng thực là không hiểu được nhân tâm, " Ngân Dạ nhìn TV nói: "Con gái người ta vừa mới chết bi thảm, còn chạy tới phỏng vấn, ai mà còn có tâm tình?"

Phụ thân Bạch Tĩnh, tên là Bạch diệp Sơn. Hắn ở trước màn ảnh, hai mắt sung huyết nói: "Tên ác ma sát hại nhi nữ ta, ta tuyệt đối sẽ không buông tha cho hắn! Trời xanh có mắt, nhất định sẽ trừng trị ngươi!"

Ngân Dạ nhìn bộ dạng hắn như vậy, cười khổ.

Không có "Trời xanh" đâu.

Cái thế giới này, chỉ có người mới có năng lực chế ngươi mà thôi.

Bạch diệp Sơn nói xong lại càng ngày càng kích động, cuối cùng ôm lấy màn ảnh gào thét: "Vì cái gì thời gian dài như vậy, cảnh sát còn bắt không được hung thủ? Hung thủ đến tột cùng ở nơi nào? Chẳng lẽ chỉ có thể mặc cho do hắn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật sao? Ta..."

"Lại nói tiếp, những người chết này đều có người nhà, " Ngân Vũ hỏi Ngân Dạ ở một bên: "Chúng ta đến lúc đó dùng thân phận gì để tiếp xúc đây? Chúng ta không có bất kỳ lý do đi..."

"Không sao. Ta có biện pháp. Không cần ngươi quan tâm, Ngân Vũ."

"Ca ca..."

"Còn có, Ngân Vũ. Chúng ta chấp hành huyết tự lần này, chỉ có thể cố gắng bảo hộ Hạ Tiểu Mỹ. Nàng biết rõ mảnh vỡ địa ngục khế ước đang ở trên người ta, nếu như vứt bỏ nàng không để ý, nàng rất có thể sẽ nói cho những người khác. Như vậy thì phiền toái."

Ngân Vũ tỏ vẻ hiểu ý, bất quá, nàng thoạt nhìn cũng rất bất an.

"Tình huống lúc này phi thường khó giải quyết. Bình thường, chỉ cần hết thời hạn là có thể trở về nhà trọ, nhưng lúc này, nếu không đem đầu người trở về, có tính còn sống cũng không thể vượt qua."

"Đúng là như thế. Sáu khỏa đầu người, cũng không biết là phân tán ở nơi nào, hay là tập trung ở cùng một chỗ. Mặc dù có thể tìm được, cũng tránh không được sẽ có một phen tranh chấp. Hơn nữa, nếu như gặp phải tình huống số lượng đầu người ít hơn so với số hộ gia đình, vậy thì mọi người tuyệt đối sẽ tự giết lẫn nhau."

Ngân Vũ cũng biết điểm này.

Đến lúc đó, ca ca sẽ chủ động nhường đầu người cho mình chứ? Vậy hắn thì sao? hắn kiếm ở đâu ra cho bản thân?

"Hoàng Phủ Hác kia, ta cảm giác hắn có chút không thích hợp." Ngân Dạ đối (với) người này rất lo lắng, hắn một mực quan sát người kia: "Hắn tiến vào nhà trọ, chẳng những không hề sợ hãi, ngược lại giống như cá gặp nước. Nhưng lại không giống với Mộ Dung Thận, tựa hồ hắn muốn thông qua nhà trọ, đạt được 'Đồ vật' gì đó ."

"Được cái gì?"

"Đây chỉ là cảm giác của ta mà thôi. Hi vọng không phải thật sự ."

Cùng một thời gian, hai người Hoa liên thành cùng Y hàm, trong phòng 706, đều là mặt ủ mày chau.

"Như thế nào tra đây?" Y hàm phi thường lo lắng: "Lần này thật quỷ dị, còn phải tìm về sáu khỏa đầu người? Cảnh sát tra đều tra không ra, chúng ta như thế nào tra ra? Hơn nữa, mấy khỏa đầu người có thể ở trên tay quỷ, đây không phải muốn chết sao?"

"Ta cũng cảm thấy như vậy." Liên thành thở dài: "Ta đã gặp qua Lý Ẩn rồi. Cũng khá tốt, lúc trước Lý Ẩn mới gia nhập nhà trọ, hai người chúng ta đều rất chiếu cố hắn. Lý Ẩn là người rất trọng tình nghĩa, hắn hứa hẹn đến lúc đó nhất định giúp chúng ta, tìm sinh lộ và đầu người."

"Tìm không thấy đầu người, tính biết rõ sinh lộ cũng làm được gì! Kha Ngân dạ cùng Kha Ngân vũ, hai người bọn họ cùng chúng ta giao tình không sâu. Tuy nhiên vợ chồng chúng ta cùng Hạ Tiểu Mỹ quan hệ coi như không tệ, thế nhưng nàng cũng mới chỉ vượt qua một lần huyết tự, còn phải dựa vào Kha Ngân Dạ."

Liên thành nhìn thê tử, do dự nói: "Tiểu hàm. Nếu như, tìm được rất ít đầu người mà nói..., như vậy, cũng chỉ có thể liều mạng! Bốn người khác, sẽ là địch nhân của chúng ta. Thực đến lúc đó..."

Sau đó, Liên thành làm động tác cắt cổ.

"Ngươi..." Y hàm lại càng hoảng sợ: "Ngươi nói thật?"

"Không có đầu người, về nhà trọ cũng chết. Những người khác cũng đều biết điểm này. Ai biết chúng ta thể tìm đủ sáu đầu người hay không? Hoặc là, chúng ta còn có thể làm ngư ông đắc lợi. Đợi thời điểm Kha Ngân dạ lấy được đầu người, chúng ta đi đoạt!"

Từ trong phòng ngủ lấy ra một cái rương, bên trong cất rất nhiều loại dao sắc bén.

"Lần này, chúng ta mang nhiều dao găm một chút, " Liên thành đối (với) Y hàm nói: "Tiểu hàm, người không vì mình, trời tru đất diệt. Vô luận như thế nào, chúng ta..."

"Thế nhưng... " Y hàm vẫn còn chút do dự: "Ta..."

"Đương nhiên, nếu như tìm được sáu khỏa đầu người, tự nhiên tất cả đều vui vẻ, cũng không cần làm như vậy. Thế nhưng nếu như tìm không đủ thì sao? Như vậy, vì cướp người đầu, sự tình gì chúng ta cũng làm! Kỳ thật không nhất định phải giết chết đối phương, làm hắn bị thương cũng có thể đoạt được đầu người."

Kỳ thật, cái đó và giết người có gì khác nhau. Không có đầu người, cũng chẳng khác nào giết chết đối phương.

"Liên thành."

"Ân?"

"Nếu như trước mặt hai người chúng ta, chỉ có một khỏa đầu người mà nói..., ngươi sẽ làm như thế nào?"

Trong nhất thời, hai người đều lâm vào yên lặng.

Trên thực tế, đây là điều Liên thành sợ nhất.

Năm đó, bất ngờ gặp gỡ Y hàm, về sau bị khí chất kỳ ảo linh hoạt của nàng hấp dẫn, đã yêu nàng, vì vậy mới không tiếc mang theo nàng đào hôn, đến thành phố này, lại tiến nhập vào nhà trọ.

Nhưng hai vợ chồng đều một mực giúp đỡ lẫn nhau, cho tới hôm nay, ai cũng không có oán trách qua ai.

Thế nhưng mà, một lần tại Ngân Nguyệt đảo, những lời Y hàm nói với Liên Thành, đã trở thành một vết rách ở giữa hai người. Tuy về sau hoà giải rồi, nhưng khe hở này không dễ dàng xóa nhòa.

Liên thành vô cùng rõ ràng. Kỳ thật sâu trong nội tâm của hắn, cũng bắt đầu hối hận.

Nếu như lúc trước, không lựa chọn cùng Y hàm đào tẩu, an tâm giúp nàng bày biện hôn lễ, thì sẽ không tới thành phố K, cũng không có những chuyện xảy ra sau này.

Tuy nhiên hắn chính xác có yêu Y hàm, nhưng so với tử vong rình rập mỗi ngày, tình yêu khắc sâu nhất cũng sẽ dần dần biến chất. Đương nhiên, như Ngân Dạ si tình vì đối phương không màng sinh tử, lại là một chuyện khác.

Hai người, dù sao cũng không có yêu đến khắc cốt minh tâm, sông cạn đá mòn, hẹn nhau tam sinh(ba kiếp). Trong tiểu thuyết Quỳnh Dao, tình yêu được miêu tả còn cao hơn tánh mạng, cao hơn hết thảy, căn bản chỉ có trong lý tưởng mà thôi. Có thể hy sinh vì người mình yêu không phải không có, nhưng như Ngân Dạ dù sao cũng là cực nhỏ cực nhỏ.

Ít nhất vợ chồng Liên thành cùng Y hàm không phải như vậy.

Nếu như, thật sự chỉ có một khỏa đầu người, giữa sinh và tử, hai người sẽ lựa chọn thế nào?

"Ngươi sẽ giết ta sao?"

Y hàm lạnh lùng hỏi.

Liên thành ngẩng đầu, nhìn ánh mắt Y hàm. Nàng đang chờ đợi đáp án. Tuy nhiên, nàng cũng không biết, chính mình hi vọng muốn nghe được cái đáp án gì.

"Sẽ không như vậy đâu." Liên thành lắc đầu: "Ta không nghĩ như vậy."

"Liên thành..." Y hàm ngồi xổm xuống, đưa cái hòm giao cho Liên thành, nói: "Dao găm, chính ngươi cất kỹ đi. Không nên giao cho ta. Dù sao ta cũng là con gái yếu ớt tay trói gà không chặt. Nếu như, ngươi thật sự... Cầm cây dao này đâm vào ngực ta, ta cũng có thể hiểu."

"Không! Tiểu hàm! Mấy năm qua chúng ta cùng nhau đi cho tới hôm nay, chẳng lẽ tình cảm của chúng ta yếu ớt như thế sao?" Liên thành liều mạng lắc đầu: "Sẽ không đâu! Chúng ta, chúng ta có thể sống sót ! Nhất định!"

Yêu một người, có thể vì hắn ( nàng ) mà hi sinh đến mức nào?

Hôm nay, vấn đề này bày ra trước mặt những hộ gia đình trong nhà trọ.

Mà Hạ Tiểu Mỹ, cũng đang đồng dạng tự hỏi vấn đề này.

Nàng nằm trên giường, hai mắt trống rỗng nhìn trần nhà.

"Ngân Dạ..." Nàng thì thào: "Tại sao là ngươi, vì cái gì phải là ngươi?"

Ngân Dạ nhất định sẽ vì muội muội của hắn, liều chết tranh đoạt đầu người. Đến lúc đó có thể tìm được mấy khỏa đầu người đây? Vạn nhất xuất hiện tình huống đầu người ít hơn so với hộ gia đình, hậu quả tự nhiên chính là tranh đoạt đẫm máu. Lúc đó, vì hoàn thành huyết tự, sáu người chắc chắn sẽ xảy ra chết chóc.

"Hắn có lẽ sẽ lựa chọn giết ta."

Mẫn chết, làm cho hộ gia đình một cái ấn tượng rất rõ ràng. Vì sống sót, giết người... đối (với) hộ gia đình mà nói cũng không phải sự tình khó khăn!

Ở nhà trọ này sinh hoạt một năm trở lên, cũng đủ để tinh thần hỏng mất. Những hộ gia đình còn chống đỡ được đến ngày hôm nay, đều dựa vào tín niệm mãnh liệt, một ngày lại một ngày phải dốc sức liều mạng để sống sót. Mỗi một lần huyết tự, đều là từng giây từng phút, nhảy múa cùng tử thần. Theo từng hộ gia đình chết đi không ngừng gia tăng, tất cả mọi người đều bị nhà trọ bức bách đến tình trạng điên cuồng rồi.

Chỉ cần có thể ly khai cái nhà trọ này, làm gì cũng được! Đạo đức quan, theo từng lượt chấp hành huyết tự, đã không ngừng sụp đổ tan rã.

Cái chết của Mẫn chính là chìa khóa mở ra chiếc hộp Pandora trong lòng mỗi người.

Giết! Người ngăn trở mình sống sót, liền giết!

Tiểu mỹ cảm giác một hồi rùng mình. Nàng rõ ràng yêu Ngân Dạ như vậy, thế nhưng mà, nếu như nàng cùng Ngân Dạ chỉ tìm thấy một khỏa đầu người..., chính mình sẽ làm như thế nào?

"Ta... Sẽ giết Ngân Dạ sao?"

Có thể tìm được toàn bộ sáu khỏa đầu người, tự nhiên là tốt nhất. Nhưng ai nấy đều thấy điều đó thực sự xa vời. Cho dù sáu khỏa có được đặt cùng một chỗ, cũng có khả năng bị quỷ cướp đi một khỏa. Không cách nào cướp được từ tay của quỷ, chỉ còn cách cướp từ trong tay hộ gia đình!

"Ta, ta đang suy nghĩ cái gì đây, lần đó nếu như không có Ngân Dạ, ta làm sao còn sống? Không, một lần kia, Ngân Dạ cũng không phải vì cứu ta, hắn cũng là vì chính hắn..."

Hạ Tiểu Mỹ bị giày vò đến mức điên rồi.

"Được rồi. Không nên nghĩ cái này nữa. Chỉ có nghĩ biện pháp, ít nhất cầm được ba khỏa đầu người! Ta một khỏa, Ngân Dạ cùng Ngân Vũ mỗi người một khỏa!"

Nếu như, đối tượng giết chóc là Hoàng Phủ Hác, Hoa liên thành cùng Y hàm, bất kỳ người nào trong số họ, nàng cũng không có bao nhiêu tâm lý gánh nặng. Hoàng Phủ Hác người này căn bản mới gia nhập nhà trọ, không có nửa điểm cảm tình. Vợ chồng Hoa liên thành tuy cũng có chút giao tình, nhưng trong quá trình chấp hành huyết tự nửa điểm ý nghĩa cũng không có.

Về phần Ngân Vũ, nếu như giết nàng, Ngân Dạ chỉ sợ sẽ vô cùng căm hận nàng. Điều này Hạ Tiểu Mỹ rất không hi vọng. Vô luận như thế nào, đều không hy vọng.

Trên thực tế, nếu như có chút ngoan độc, thậm chí trước khi chấp hành huyết tự giết chết một hai hộ gia đình. Như vậy, hi vọng đoạt được đầu người càng lớn. Nhưng mọi người còn chưa mất nhân tính đến mức này.

Chỉ có thể cầu nguyện, dễ dàng đoạt được sáu khỏa đầu người là tốt nhất.

Thời gian, một ngày một đêm trôi qua. Khoảng cách tới tháng tư đã rất gần.

Mấy ngày này, mọi người cũng không nhàn rỗi. Tuy rằng không thể tiếp xúc trực tiếp tới thông tin từ sở cảnh sát, nhưng vẫn đang không ngừng tìm hiểu vụ án.

Vụ án, bị cảnh sát hoài nghi tổng cộng có ba người. Bất quá mặc dù nói là người hiềm nghi, kỳ thật nghiêm khắc mà nói chỉ là có chút khả nghi mà thôi.

Người hiềm nghi thứ nhất, là bạn đồng học của nạn nhân Đằng Phi Vũ, tên là Khang tấn, nguyên nhân hắn bị hoài nghi, chỉ bởi vì có người chính mắt trông thấy hắn cùng Đằng Phi Vũ gặp nhau một tuần trước khi bị hại, ban đầu chính là giữa hai người xảy ra một ít tranh chấp. Đương nhiên, chỉ vì một chút chuyện mà đi giết người, không có ai tin tưởng. Nhưng cảnh sát thật sự tìm không thấy người hoài nghi khác, cho nên có hỏi thăm qua Khang tấn một vài vấn đề.

Thời điểm Đằng Phi Vũ bị hại là buổi tối, hắn một mình ở trong nhà, cho nên không có người chứng minh. Cảnh sát còn điều lệnh kiểm soát điều tra trong nhà hắn, nhưng không cần hỏi, tự nhiên không tìm được khỏa đầu người kia.

Người hiềm nghi thứ hai, là Trương sóng thụy , ca ca của Trương sóng lăng. Trương sóng thụy bởi vì đầu tư cổ phiếu, cho nên có hỏi mượn Trương sóng lăng một khoản tiền, tổng cộng bảy vạn nguyên. Đây không phải một số tiền nhỏ, nhưng cổ phiếu Trương sóng thụy đầu tư mất giá, vốn gốc không thu được, cuối cùng căn bản không có tiền trả. Bất quá, bởi vì Trương sóng lăng là người trong nhà, thậm chí hắn cũng không ghi phiếu nợ, biết rõ ca ca khó khăn, cũng nói hắn có thể chầm chậm trả tiền. Theo lý, không có lý do gì chỉ vì chút tiền ấy mà giết đệ đệ của mình, cũng không phải là vay nặng lãi ngân hàng tư nhân. Bất quá, Trương sóng thụy cũng đồng dạng không có bằng chứng ngoại phạm.

Người hiềm nghi thứ ba, là một phó quản lý của công ty vật liệu xây dựng chỗ Lệ hinh. Trước mắt cũng là người hiềm nghi lớn nhất. Bởi vì, trong công ty có không ít người tung tin vịt Lệ hinh chính là tình nhân của phó quản lý. Đương nhiên thuyết pháp này cũng không có bao nhiêu căn cứ, chủ yếu là bởi vì ngày thường hai người có chút thân mật, mà nguyên nhân là Lệ hinh từ lúc ban đầu là một kế toán viên tên bình thường, ngắn ngủn trong một năm được đề thăng làm chủ quản kế toán. Người quản lý kia tên là Lưu tử thịnh, trước mắt cảnh sát đã điều tra hắn. Bất quá, cùng Lệ hinh có phải hay không là tình nhân, vẫn không rõ ràng. Đồng dạng, hắn cũng không có chứng cứ chứng minh mình vô tội.

Ba người này, có thể nói là người có động cơ duy nhất muốn giết người. Nhưng, tuy bọn họ không có chứng cứ chứng minh mình vô tội trong cái chết của người liên quan, nhưng thời điểm những người khác tử vong, đều có hai đến ba vụ giết người họ đều không có mặt tại hiện trường vụ án.

Lúc ban đầu cảnh sát cân nhắc qua phải chăng có thể là bắt chước giết người, nói cách khác hung thủ không chỉ có một người. Nhưng thủ pháp gây án làm cho người ta sợ hãi lại không dễ dàng bắt chước , mặt cắt ở cổ thi thể, cũng không phải người bình thường có thể biến chúng hoàn mỹ giống nhau đến vậy.

Sáu người cuối cùng quyết định, trong thời gian nửa tháng chấp hành huyết tự, sẽ ở nhà Ngân Dạ. Cha mẹ Ngân Dạ vừa lúc ở nước ngoài, cho nên trong nhà cũng để không, huống chi nhà hắn vốn khá lớn, sáu người ở không thành vấn đề.

Ngày 1 tháng 4, rốt cục đã đến.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play